WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lê Hiếu Đằng: Cần cho lập thêm các đảng đối lập với đảng Cộng sản Việt Nam

Lê Hiếu Đằng

Ông Lê Hiếu Đằng

Trong bài viết mang tựa đề đơn sơ là « Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh » đăng trên mạng Bauxite ngày hôm nay 12/08/2013, luật gia Lê Hiếu Đằng đã nói lên những trăn trở của mình về vấn đề đa nguyên đa đảng, về vấn đề độc lập, tự do dân chủ và hạnh phúc …

Bài viết trong những ngày thập tử nhất sinh tại bệnh viện của vị luật gia nguyên là Phó chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, lại mang đầy chất lửa, đầy tính chiến đấu. Đặc biệt ông đã mạnh dạn đặt vấn đề thành lập các đảng đối lập, chẳng hạn một đảng dân chủ xã hội, thay vì đảng Cộng sản độc quyền như hiện nay. Ông thách thức bất kỳ lãnh đạo nào trong bộ máy của đảng Cộng sản trả lời ông một cách công khai về vấn đề trên.

RFI Việt ngữ đã trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng hôm nay.

RFI : Kính chào luật gia Lê Hiếu Đằng, chúc mừng ông đã phục hồi được phần nào sức khỏe. Thưa ông, vì sao ông đã mạnh mẽ đặt lại vấn đề đa đảng tại Việt Nam?

Luật gia Lê Hiếu Đằng: Trong đề nghị của 72 nhân sĩ trí thức đã nói về vấn đề này một cách tế nhị. Nhưng sau khi bản dự thảo được trình Quốc hội lần thứ tư – do quá tệ nên mới có phản ứng – cũng trong số 72 người thì có 40 người ký phản đối lại bản dự thảo đó, thì nói rõ về đa nguyên đa đảng.

Còn bài của tôi, tôi phân tích theo quan điểm Mác-Lênin thôi. Mình học abc chủ nghĩa Mác-Lênin thì cũng biết rồi : cơ sở hạ tầng quyết định thượng tầng kiến trúc. Cơ sở hạ tầng gồm năm thành phần kinh tế, nhiều giai cấp, nhưng thượng tầng kiến trúc chỉ có một thì sao ? Vô lý, cái này nó phản lại, dù cho chủ nghĩa Mác-Lênin bây giờ cũng đã lạc hậu về nhiều vấn đề rồi, người ta cũng từ bỏ rồi.

Nhưng nếu mà dựa vào thì rõ ràng mấy ổng nói lấy được, nói một cách không có lý luận gì. Thành ra tôi mới thách. Thách mấy vị, nhất là ông trưởng ban Tuyên huấn vừa là chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương tranh luận công khai, một cách minh bạch. Đừng có chơi kiểu « bỏ bóng đá người ».

Thật ra đa nguyên đa đảng tất yếu phải đến thôi. Ngay tình hình Campuchia hay là Nga cũng vậy. Tất nhiên có một thời gian sẽ hơi lộn xộn, đó là cái giá phải trả. Nhưng mà sau đó sẽ ổn định, thành một nước dân chủ, thì như vậy sẽ tốt đẹp cho cả dân tộc. Đó là cái lối ra tôi cho là duy nhất của dân tộc, chứ không thể nào khác hết. Vì nếu mà không dân chủ, không thực hiện được chế độ dân chủ cộng hòa với tam quyền phân lập thì làm sao chống tham nhũng. Làm sao có được một Hiến pháp mới phù hợp với người dân, do dân quyết định.

Nói chung tất cả những vấn đề này là abc của thế giới rồi. Bởi vì thế giới người ta phải đấu tranh bằng máu và nước mắt thì mới làm nên bản Tuyên ngôn Nhân quyền, và nhiều vấn đề khác. Thành ra tôi thấy đây là tất yếu thôi.

Tôi nói công khai minh bạch, và hơn nữa vấn đề đa đảng đó là chủ trương của đảng Cộng sản thôi. Cho đến bây giờ tôi hỏi các luật sư và luật gia – bản thân tôi cũng là luật gia – thì tôi thấy là chưa có văn bản pháp lý nào cấm việc đa nguyên đa đảng cả. Mà theo nguyên tắc luật pháp, không cấm là người dân có quyền thực hiện.

Vì vậy tôi nghĩ cái việc, ví dụ thành lập một đảng dân chủ xã hội – sở dĩ tôi nêu vấn đề này, vì dân chủ xã hội bây giờ là khuynh hướng chung của các nước tiến bộ. Nó hạn chế những mặt tiêu cực của chủ nghĩa tư bản. Đây là khuynh hướng tiến bộ, do vậy nó có một hệ thống thế giới để hỗ trợ cho mình. Như vậy mình nên theo cái giòng đó.

Trong cuốn « Mao Trạch Đông ngàn năm công tội » ông đại tá nói thời kỳ Mao già rồi cũng nghiêng về khuynh hướng dân chủ xã hội của Đệ nhị Quốc tế, rồi bản thân ông cũng đề nghị như vậy.

Bây giờ nhiều nhân sĩ trí thức ở trong nước, cũng như ở nước Pháp nơi cô đang định cư, là cái nôi của yếu tố xã hội. Nhiều trí thức trước đây cũng có thời say mê chủ nghĩa cộng sản thì bây giờ người ta từ bỏ hết. Bây giờ người ta đấu tranh cho nhân quyền, dân quyền và vấn đề môi trường, đó mới thực sự là cuộc đấu tranh vì con người và cho con người.

Do đó tôi nghĩ nên thành lập một cái đảng như vậy. Mà nó có điểm tích cực là trở thành một đảng đối lập, thành một kháng thể trong một cơ thể lành mạnh. Chứ nếu trong cơ thể mà không có kháng thể thì nó trở thành một con bệnh SIDA, khó mà giải quyết được, ngồi chờ chết thôi.

RFI : Dạ như vậy đảng Cộng sản sẽ phải chấp nhận cái thách thức là sẽ phải cạnh tranh với các đảng đối lập khác?

Đúng. Tức là đảng Cộng sản phải tự mình thấy rằng, nói thật, chưa có một thế lực chính trị nào lớn hơn đảng Cộng sản cả. Thành ra nếu anh tranh cử một cách bình đẳng, thì vẫn có thể thắng lớn trong các cuộc bầu cử. Bởi vì ở Campuchia, tuy bây giờ Sam Rainsy có nhích lên, nhưng mà không phải là đa số. Hay là ở (Việt Nam) mình chẳng hạn, tôi cho rằng vài ba chục năm nữa đảng Cộng sản vẫn là một thế lực chính trị lớn, không một lực lượng nào có thể tranh chấp được.

Nhưng mà những đảng nhỏ ra đời sau sẽ trở thành lực lượng đối lập. Đó là một sự kềm hãm, một cái thắng đối với đảng cầm quyền. Như vậy qua cuộc bầu cử bình đẳng mà nếu đảng Cộng sản thắng thì càng có uy tín – dân người ta ủy nhiệm cho anh như vậy. Chứ bây giờ nói là lịch sử thế này thế kia nên bây giờ dân ủy nhiệm, thì tôi cho là không đúng, mà phải nhìn thông qua một cuộc bầu cử bình đẳng, được quốc tế giám sát như đang rất phổ thông hiện nay.

Tôi nghĩ đó là xu thế phát triển tất yếu của loài người, và không thể đảo ngược được. Tôi chịu trách nhiệm khi phát biểu về những điều đó. Còn ai muốn làm gì tôi thì làm thôi ! Tôi sẵn sàng, không có vấn đề gì cả. Bởi vì mình ở tuổi này rồi, thì cái chết thật là hy sinh, phải có ý nghĩa ! Tôi nghĩ như vậy.

RFI: Ông có viết là nhiều đảng viên đang muốn ra khỏi đảng, và đặt vấn đề tại sao không tuyên bố tập thể như vậy và thành lập một đảng mới. Điều này có vẻ là ảo tưởng trong xã hội Việt Nam hiện nay?

Không, qua tiếp xúc nhiều thì đây là ý tưởng của nhiều người. Có nhiều người cũng đến gặp tôi và chán nản đòi ra khỏi đảng. Hoặc là (giấy chuyển) sinh hoạt đảng thì đem về không đưa cho địa phương mà bỏ vào ngăn kéo, coi như không sinh hoạt đảng nữa. Như vậy tại sao khi vào đảng thì (công khai), bây giờ anh nên công khai, tuyên bố đàng hoàng vì sao tôi ra khỏi đảng.

Vì đảng này bây giờ họ đã phản bội lại những mục đích ban đầu về việc xây dựng một xã hội tốt đẹp, thực hiện lý tưởng mà một thời trai trẻ mình đã đổ biết bao xương máu mới giành được. Bây giờ như vậy thì mình tuyên bố công khai ra khỏi đảng, chuyện đó cũng bình thường.

Mà không phải ảo tưởng đâu. Nếu cần thiết thì sẽ có nhiều đảng viên đồng tình với việc làm đó, nên tôi mới đề nghị như vậy. Và đã ra khỏi đảng thì phải thành lập một đảng mới. Tôi nghĩ đó là điều tất yếu.

RFI: Nhưng sau nhiều thập kỷ đã quen chấp hành lệnh trên, Việt Nam dường như đang thiếu vắng những khuôn mặt lãnh tụ xứng tầm?

Đúng. Nói chung là bây giờ đảng Cộng sản Việt Nam thiếu hẳn một lãnh tụ, hoặc là một vài người lãnh tụ có uy tín. Lãnh tụ là gì ? Thật ra đâu phải mình đòi hỏi gì cao. Vấn đề ở chỗ là phải đặt lợi ích đất nước, lợi ích Tổ quốc lên trên. Và nếu anh thể hiện được ý chí, nguyện vọng của quần chúng, thì lúc đó anh trở thành người lãnh đạo của dân, lãnh tụ của quần chúng.

Chứ bây giờ anh vì lợi ích gọi là « đảng còn thì ta còn », hay « chế độ còn thì ta còn », mà chẳng nghĩ gì tới tình hình đất nước…Thực tế bây giờ đảng và chủ nghĩa Mác-Lênin đang trở thành một sự ngăn trở.

Ví dụ ở Việt Nam đã gần bốn mươi năm thống nhất rồi. Lẽ ra với thời gian đó, nước người ta đã cất cánh từ lâu, công nghiệp phát triển rồi thế này thế kia…Nhưng bây giờ tình hình lại rất là bê bối.

Đường sá tai nạn giao thông liên tục, rồi đạo đức xuống cấp. Tôi thấy trong y tế, cái vụ xét nghiệm ở Hà Nội ghê gớm thật ! Nó xuống cấp đến độ như vậy. Rồi giáo dục cũng vậy, cứ lò mò mãi không thấy lổi ra. Có thể nói là xuống cấp một cách toàn diện, khủng hoảng toàn diện !

Còn tất nhiên khi chấp nhận kinh tế thị trường thì nó tự điều chỉnh và có phát triển một hướng nhất định. Nhất là khi phát triển nóng do đất đai, do nạn tham ô…đủ thứ chuyện, rồi chia phần lại cho những người khác, thì có một bộ phận dân cư khá lên. Nhưng đại bộ phận dân chúng nhất là công nhân và nông dân thì bây giờ vẫn sống rất là khổ sở.

Tất cả những cái đó tôi cho là trách nhiệm của chính quyền rất lớn. Anh gần như buông thả tất cả. Buông thả từ chỗ để cho Trung Quốc hoành hành ở Biển Đông như vậy, rồi vào Việt Nam, các miền rừng núi, và ngay cả đồng bằng sông Cửu Long cũng là Trung Quốc.

Tôi nghĩ là hiểm họa bị xâm lược, tức là độc lập dân tộc bị đe dọa rất lớn. Những mục tiêu thời trai trẻ chúng tôi đấu tranh hiện nay đang bị phản bội lại. Do đó chúng tôi không thể nào ngồi yên để mà nhìn những gì mình đã đổ xương máu, đồng bào chiến sĩ mình đã đổ xương đổ máu… mà phải đứng lên đấu tranh để bảo vệ, bất chấp mọi hy sinh gian khổ.

RFI: Theo ông thì vì sao Việt Nam không có được bao nhiêu chính khách vừa có bản lĩnh vừa có tư cách?

Vì sao mà không có những chính khách, chính trị gia kiểu như (bà Aung San Suu Kyi) ở Miến Điện, hay là ông Mandela chẳng hạn? Một lãnh tụ của quần chúng, mấy chục năm tù tội, nhưng người ta chỉ làm một nhiệm kỳ, xong rồi giao cho người khác. Tôi nghĩ là do nền độc tài toàn trị nó ngăn cấm tất cả mọi cái, nhất là các quyền tự do. Vì vậy mà ai cũng sợ hãi cả.

Do đó bây giờ nếu có những chính sách thì tôi biết rằng ở miền Bắc cũng như miền Nam có những con người rất tâm huyết, có kiến thức. Họ thật sự là những chính khách, nhưng họ vẫn còn rụt rè thôi. Thành ra trong những bài nói, tôi bảo là không có gì mà rụt rè. Hãy dấn thân đi!

Trước đây có những vấn đề sống còn của đất nước, do tình hình thế giới và trong nước cũng vậy, mình nhận thức không đúng và mình ảo tưởng chạy theo chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xã hội. Thế thì bây giờ tình hình thế giới và trong nước đã thay đổi. Bây giờ mình tự nhận thức lại hành động – hành động một cách cương quyết, chứ không thể cứ chần chừ.

Từ cái hành động đó thì sẽ xuất hiện những chính khách, những thủ lãnh chính trị. Tôi nghĩ là hoàn toàn có khả năng đó. Và những người này trong các cuộc bầu cử tự do họ sẽ được dân tín nhiệm. Đó là con đường phát triển của một xã hội dân chủ và tiến bộ.

RFI: Vừa ra khỏi một cơn bệnh nặng, nhưng những khát vọng của ông đối với đất nước không bị nguội lạnh mà chừng như lại cháy bỏng hơn. Ông có buồn lòng khi sau mỗi lần trả lời phỏng vấn, thỉnh thoảng lại có những lời bình chỉ trích khoảng thời gian hoạt động trước 1975 của ông cũng như bạn bè ông trong phong trào sinh viên thời đó?

Nằm trong bệnh viện, như đã trình bày trong bài, tôi đã suy nghĩ, đọc một số bài báo rồi các nhà văn, nhất là những nhà văn quân đội như Nguyễn Khải, Nguyễn Minh Châu. Rồi qua chuyến đi của ông Chủ tịch nước Tư Sang, ông Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, tôi thấy có nhiều cái mình phải nói, và nói thẳng.

Để cho các vị – nếu dùng chữ mở mắt thì hơi quá – nhưng mà để cho các vị ý thức được nên chọn lựa con đường nào cho dân tộc, để làm cho đất nước phát triển chứ không thể cứ trì trệ mãi như thế này. Không thể vì đảng, vì chế độ mà để đất nước như thế. Thành ra cuối cùng tôi nói một số trải nghiệm của tôi, là để chứng tỏ rằng chế độ toàn trị người ta chỉ đặt đảng lên trên Tổ quốc và đất nước. Cách đặt vấn đề như vậy hoàn toàn không được.

Còn bây giờ có nhiều người cứ nói đúng sai trong quá khứ. Bây giờ tranh luận cái đó để làm gì? Trong khi phải đoàn kết lại với nhau, vì mục tiêu chung là xây dựng nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh – trong đó có vấn đề tự do. Các quyền tự do của công dân phải được khôi phục lại, chứ không thể nào bị tước đoạt.

Cần phải đoàn kết nhau lại, để từ chỗ nhận thức lại phải cùng nhau hành động, đấu tranh cho một đất nước Việt Nam như vậy mới là đúng. Chứ còn anh nói trước kia bên này đúng, bên kia là sai…có thể nói lúc đó một bộ phận loài người cũng đương có những cái ảo tưởng như vậy. Thành ra việc đó hãy để cho lịch sử phán xét, con cháu ngày sau sẽ phán xét. Cái gì đúng, sai thì những thế hệ sau sẽ nhận định. Còn bây giờ trước mắt phải cùng nhau đấu tranh để xây dựng một xã hội tốt đẹp hơn.

RFI: Xin chân thành cảm ơn luật gia Lê Hiếu Đằng, Phó chủ nhiệm Hội đồng Tư vấn về Dân chủ và Pháp luật thuộc Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam.

 

Thụy My (RFI)

175 Phản hồi cho “Lê Hiếu Đằng: Cần cho lập thêm các đảng đối lập với đảng Cộng sản Việt Nam”

  1. Hoàng says:

    Dâm tiên nói đúng quá đi thôi,đa đảng trong hoàn cảnh hiện tại,không khác nào cho cọp thêm móng,chúng sẻ liên kết với nhau để dể bề tham nhũng,dể bề hãm hiếp lương dân.Người cs phải bị tiêu diệt trước khi đi đến thể chế tự do.

  2. Trùng Khơi says:

    VẤN ĐỀ HIỆN THỜI CỦA ĐẤT NƯỚC

    Tất nhiên cũng có nghĩa là vấn đề của toàn dân. Toàn dân có nghĩa không phân biệt bất kỳ người nào, dù ở đâu, ở cương vị nào, ở hoàn cảnh hay điều kiện ra sao. Đó không phải ý nghĩa lý thuyết mà hoàn toàn thực tế.
    Thực tế đó chính là ý chí, khát vọng, nhận thức, ý thức, và đạo đức xã hội.
    Không có những yếu tố đó có nghĩa cũng không có tất cả.
    Ý chí là ý muốn thay đổi sao cho tốt hơn mọi điều kiện xã hội. Khát vọng là mong muốn một xã hội ổn định, hòa bình, phát triển, tiến bộ, tươi đẹp, triển vọng.
    Nhận thức là có năng lực hiểu biết, đặc biệt các lãnh vực lý thuyết cũng như thực tế.
    Ý thức là lương tâm trong sáng, lành mạnh.
    Đạo đức xã hội là không phải chỉ vì mình mà vì mọi người, cộng đồng xã hội nói chung.
    Chỉ cần một trong các yếu tố đó yếu kém cũng kéo theo một hay nhiều yếu tố khác yếu kém theo và tất nhiên kết quả chung cũng sẽ vậy.
    Nói như vậy, ý nghĩa của giải pháp duy nhất chỉ là :
    - Quên đi mọi quá khứ, không tranh cãi nhau nữa về quá khứ. Vì lịch sử là cái gì đã qua, không còn thể thay đổi trở ngược được nữa.
    - Không tiếp tục tuyên truyền cho quá khứ, vì đó là nguyên tắc quên đi quá khứ.
    - Không tôn vinh bất cứ điều gì nếu điều tôn vinh đó hoàn toàn không khách quan, không thực tế và phi khoa học.
    - Đề cao và tuân thủ nguyên lý mà không tủn mủn, tạn mạn, rơi vào trong chủ nghĩa cảm tính hoặc kinh nghiệm tính chủ quan. Bởi chính nguyên lý hay nguyên tắc mới bảo đảm yêu cầu khoa học và vượt lên trên mọi chủ nghĩa cảm tính, chủ quan.
    Từ các luận điểm đó có thể rút ra : Tự do dân chủ luôn luôn là nguyên tăc, nguyên lý tối hậu của xã hội mà không phải sự độc đoán, độc tài cho dù bất kỳ lý do hay mục đích, điều kiện hoặc yêu cầu nào.
    Từ đó cũng rút ra thêm : Chỉ có khoa học khách quan mới là tiêu chí cao nhất, mọi lý thuyết nào bất kỳ đi ngược lại nguyên lý khoa học khách quan đều thực chất có hại, bế tắt, cần phải giải tỏa.
    Nhưng như vậy, kết luận cái gì quyết định : chính số đông quyết định. Nếu số đông hay đa số hội tụ được các ý nghĩa nêu trên, tất yếu xã hội hay đất nước sẽ phát triển đi lên, tiến bộ. Nếu chỉ là số ít hay số ít bất lực, tất nhiên mọi vấn đề chỉ là ngược lại.
    Có nghĩa trình độ dân trí vẫn là ý nghĩa quyết định tối hậu. Điều này cả hơn trăm năm trước nhà cách mạng ái quốc Phan Chu Trinh đã từng quyết tâm và hoài bão rồi. Dân trí có nghĩa áp dụng cho tất cả mọi người, mọi cá nhân không phân biệt như từ đầu đã nói. Cũng như dân trí luôn thiết yếu gắn liền vào giáo dục.
    Tức là mọi sự giáo dục ngu dân, tuyên truyền một chiều, chủ quan, thiển cận đều nhất thiết tiêu diệt dân trí, cản trở dân trí, phản bội dân trí.
    Như vậy chỉ nhìn vào tính cách giáo dục, tính cách truyền thông cũng bắt mạch, định bệnh được thực tế một xã hội là như thế nào rồi. Mọi sự bế tắt hay phản động ở đây dẫn tới mọi sự bế tắt liên hoàn hậu quả khác là hoàn toàn tất yêu, tự nhiên.
    Nhưng dân trí không chỉ có nghĩa trong tính cách thụ động, hoặc tĩnh, mà là tính tích cực và năng động.
    Chẳng hạn một số cá nhân dù ở đâu cũng chỉ biết chưởi, đó là trạng thái tiêu cực, não trạng cùn nhụt. Trái lại những cá nhân chỉ biết tung hô vô điều kiện mọi điều gì có lợi riêng cho bản thân mình, đó cũng là ý thức phản động, đi ngược lại xã hội, đi ngược lại ý nghĩa quyền lợi chung, cho dầu họ đang ở đâu.
    Nói tóm lại, những gì thuộc ý nghĩa nguyên tắc, nguyên lý, hoặc khoa học khách quan tất yếu cuối cùng vẫn thắng, cho dầu thời gian ra sao. Trái lại mọi ý nghĩa cảm tính, chủ quan, cuối cùng sẽ bị đào thải cho dù lâu mau thế nào. Nhưng yếu tố thời gian lại là yếu tố năng động, phẩm tính của một đất nước, một xã hội.
    Nên nói chung lại, chính não trạng tiêu cực mọi mặt và tính bạo lực luôn luôn là kẻ thù muôn thuở của sự phát triển. Não trạng tiêu cực mọi mặt thì trên đây đã phân tích nhiều rồi. Còn bạo lực chẳng qua cũng chỉ là việc không đá banh theo đúng luật lại còn bỏ banh đá người như ông Lê Hiếu Đằng có nói.
    Vậy thì chơi banh không đúng luật và bỏ banh đá người đó chính là mọi não trạng tiêu cực cần nên xóa bỏ để nhằm đất nước tiến tới phát triển. Vấn đề tuy nói ra hơi nhiều nhưng tựu trung cũng chỉ có thế. Bởi vì mọi sự phát triển không phải chỉ so sánh một chiều, chủ quan, tự nịnh, mà phải so sánh với mọi yếu tố khách quan chung quanh, tức là so sánh những đất nươc khác, những xã hội khác.
    Nói cách khác, xã hội cũng như hình ảnh một cây mía. Tất nhiên mía sâu có đốt, nhà dột có nơi. Nhưng một ngọn mía sâu có thể làm cho cây mía èo uột, chậm phát triển hoặc chết. Lịch sử cũng như thế. Chỉ cần những sai lầm nào đó của các thế hệ đi trước, những thế hệ đi sau sẽ hoàn toàn lãnh đủ. Bài học đó mọi người Việt Nam ngày nay dù ở đâu, hay cương vị nào cũng nên suy nghĩ sâu sắc, nhận thức đúng đắn. Nhưng dầu quá khứ ra sao, cũng nên quên đi quá khứ, quên đi mọi hận thù để tạo điều kiện thiết yếu hướng tới tương lai phát triển. Song rất tiếc điều này phần lớn người Việt Nam hiện tại, dù ở đâu, thực chất cũng đều không ý thức, không phát huy, thậm chí cản trở và phản ngược lại. Đó là điều thất hoàn toàn vô cùng đáng tiếc. Nhưng chính điều đó lại quyết định cả tương lai của chính dân tộc, thật là một ý nghĩa hết sức tội lỗi. Thậm chí trên truyền hình vẫn thường xuyên xuất hiện những tay tai to mặt lớn, có địa vị trong những phương diện quan trọng, nhưng khi nói ra vẫn chỉ toàn não trạng của những năm 30 của thế kỷ trước, thật là điều dân trí đáng thương. Cũng như bao tay Việt kiều cứ vào mạng là chỉ biết chưởi mà lại chỉ cho thấy toàn đầu óc rỗng tuếch, thật cũng là điều dân trí hoàn toàn đáng thương không kém. Tất nhiên cũng chính cái này làm phát sinh cái kia cũng như ngược lại, thật là một điều đáng thương tâm cho cả một thế hệ, một dân tốc và một đất nước là như thế đó.

    ĐẠI NGÀN
    (14/8/13)

    • Hoàng says:

      Vậy đại ngàn đầu óc có rổng hay không.?Nếu không thì tại sao nói nhiều quá,nói nhiều khỉ csvn đâu hiểu.Có một điều chúng nó hiểu là xoá bài làm lại,quên đi quá khứ đau-thương quên đi quá khứ tội lổi và hoà hợp mọi thành phần mà xây dựng lại đất nước.Vậy xây dựng lại đất nước cho ai.???
      Trong khi bọn khỉ csvn vẩn chiễm chệ ngự trên ngai vàng và hành động độc ác vô nhân tính đối với mọi người dân lương thiện.Vậy ý-kiến của đại ngàn là tiếp tục bảo vệ những con khỉ csvn cho được vững mạnh hơn,được trường tôn hơn.???Có lẻ đại ngàn đã bị đui hay sao.?Thằng Putin của cs nga còn sống sờ-sờ ra đó,dù rằng đất nước Nga đã chuyễn đổi qua thể chế tự-do,
      nhưng CÒN NGƯỜI CS TRONG GUỒNG MÁY CHÍNH-QUYỀN DÙ LÀ DANH NGHĨA MỘT XÃ_HỘI TƯ- DO,nhưng vận hành cũng là cs.Hay là đại ngàn là người của 30/04 hôm nay được phép lộ diện.???
      MUỐN CHO DÂN-TỘC VÀ ĐẤT NƯỚC ĐƯỢC SỐNG TRONG CẢNH THANH-BÌNH…
      TRƯỚC HẾT…PHẢI DIỆT SẠCH BỌN NỘI THÙ LÀ CSVN…CHỈ CÓ THẾ…NGƯỜI VIỆT MỚI
      XỨNG ĐÁNG LÀ NGƯỜI VN.
      Người cs cũng như bọn bán nước buôn dân không thể nào hợp tác với lương-dân được,bọn csvn là những con cọp đói lâu ngày…người dân là những con nai ngu-ngơ không thể hợp tác,chung một chuyến tuyến được.Đây là sự suy nghĩ đúng-đắn nhất của người không đội trời chung với bọn csvn.NƯỚC VÀ LỬA KHÔNG THỂ GẦN NHAU ĐƯỢC.

      • NGÀN KHƠI says:

        GỐC VÀ NGỌN

        Gốc luôn vẫn cái bên trong
        Ngọn luôn vẫn cái long nhong bề ngoài
        Nghĩa là gốc vẫn lòng người
        Còn ngoài hiện tượng đỏ vàng khác nhau

        NON NGÀN
        (14/8/13)

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        GỐC & NGỌN

        Gốc thì thối nát điêu tàn
        Ngọn luôn Cách Mạng khoe khoang bên ngoài
        Nghĩa là GỐC bịp GỐC lừa
        Ngọn ngoài GIẢ nghĩa GIẢ lòng vì dân

    • BUILAN says:

      Chào VHT
      Hình như, có chuyện gì, bận đi đâu nên thấy vắng ?
      Tôi trân trong đọc com ! Xin làm ọn cô đọng hơn nữa !

      Nếu như chưa đọc com ” rút ruột” cuả tôi ! Mơì vaò LINK sẽ hiểu !
      Không thuận lòng cũng xin chớ có nặng lời !
      Chúc vui khoẻ

      http://old.danchimviet.info/archives/78050/mot-chuyen-cong-du-voi-va/2013/07

  3. vong quốc dân says:

    cảm ơn bác trong lúc bệnh hoạn mà bác có những lời ăn năng hối cải cả một đời người chỉ đi theo cái thiên đường ảo tưởng ,cho tới khi nhận ra thì đã gần bác (Ho)xa trời .nếu bác còn chút tình vì nước vì dân vì lẻ phải và để trả nợ nước việc đầu tiên bác nên làm kêu gọi các lão thành cách mạng phản tỉnh biểu tình kêu gọi đ của bác thả hết tất cả tù chính trị cho bằng được,nếu bác làm được chuyện này thì cháu tin rằng bác là người yêu lẻ phải.hôm nay bác không phải ngây thơ như ngày xưa bác đập bỏ một chế độ bao dung ,ở tù mà được đi thi đi cử nhưng đời không ai hoàn hảo cái quan trong khi biết sai thì cứ sữa nhưng mà cs sữa rồi lại cứ sai

  4. Cu Tý says:

    SAO CHẲNG DÁM.
    1.
    Sao chẳng dám đa nguyên đa đảng,
    Bầy BƯỚM HOA cố bám hoa tường.
    Cánh hồng Mười Sáu phô trương,
    Đẩy đà Bốn Tốt nập nường bày khoe.
    Thúc trống kèn ti toe cởi mở,
    Cướp đất vườn hớn hở xuê xang.
    Bắc Nam rền tiếng dân oan,
    Mặt chai tai điếc quan tham rợp đường.

    2.
    Sao chẳng dám vấn vương tình lạ,
    Hoa đường xa đon đả kỳ hương.
    Tình lang bao nổi đoạn trường,
    Tà tinh thoạt biến nỏn nường tình ta.
    Mồi Hoàng Sa gân gà khó nuốt,
    Mở Trường Sa tuồn tuột không trôi.
    Nhả ra thì tiếc miếng mồi,
    Nuốt vô mắc nghẹn mùi hôi nực nồng.

    3.
    Sao chẳng dám ước mong đa đảng,
    Đàn bọ sâu lảng đảng đầy đường.
    Từ Nam chí Bắc tơ vương,
    Rợp hoa chùm gởi phô trương chú thầy.
    Cảnh hốt bớt đong đầy mấy đoạn,
    Luỵ Song Mâu ngao ngán kéo dài.
    Thôi thì rộng mở rút tay,
    Đa nguyên đa đảng xốc bài mới chơi.

    4.
    Sao chẳng dám xả hơi mở cưả,
    Đảng tư riêng thưà mưá no nê.
    Biển Đông đại hoạ gần kề,
    Háu ăn cố liếm dao kề bên hông.
    Nay bảnh choẹ chức ông vênh váo,
    Bổng hoá thằng húp cháo không trôi.
    Mác Lê liềm buá tanh hôi,
    Đưa đường dẫn lối việc tồi sử ghi.

    Đa nguyên đa đảng kịp thì !!!

    • DâM TiêN says:

      Ai chẳng khoái đa nguyên, đa đảng
      Trăm nhà trưng đèn sáng quê ta
      Gạo thơm, suối ngọt, đường hoa
      Người người chung lại như bà con thân…

      Nhưng khổ nỗi xoay vần thế sự
      Thằng Cộng Nô còn ngự trên ngai
      Độc quờn, độc đảng, độc tài
      Giầu như Bill Gates tiền xài như mưa..

      Nó xỏ lá nó mua từng đảng
      Nó ma le phân tán mình ra
      Đảng con, đảng mẹ, đảng cha
      Cùng là một đảng Cộng Tà nó thôi…

      Vâng, Đa đảng đẹp ơi là đẹp
      Trên bước đường chuyển tiếp: xin can !
      Mau mau Nam Bắc kết đoàn
      Cộng Hòa là đảng vẹn toàn chung vai
      Miền Nam đâu thiếu nhân tài
      Tiền rừng bạc biển, nhớ hoài quê xưa!

      Cộng Hòa ! thương mấy cho vừa
      Bước đầu Lưỡng Đảng gây mùa Tự Do
      Đồng xanh Dân chủ hẹn hò…

      (DâmTiên xin nộp Rapport diễn đàn…)

  5. Haile says:

    Việt cọng (Cọng-sản Việt-Nam) cha con, vợ chồng cùng đồng-chí nhưng luôn luôn cảnh-giác canh-chừng,kiểm-soát phòng-ngự lẫn nhau rất ngột-ngạt. Tổ tam chế “Ba người” là cách tổ-chức khống-chế đảng viên rất hoàn-chỉnh. Tổ-chức nầy tự nó làm cho Tổ viên nghỉ đảng lúc nào cũng nghe và nhìn mình nói và làm.Tổ-chức nội-tuyến trong đội-ngũ Việt cọng rất căn . Việt cọng sống còn là do không có đối-lập. Ông Lê-Hiếu-Đằng cứ tưởng như thời Việt-Nam Cọng-Hòa Nam Việt-Nam trước năm 1975. Ông tu-do Tổ-chức công-khai Lực-lượng Sinh-viện Học-sinh đối-lập Sài-gòn xuống đường biểu-tinh thỏa-chí mệt nghỉ, khỏe lai tiếp-tục. Việt cọng không bao giờ tự sát. Để hình-thành Đảng dối-lập tại Việt-Nam. Chỉ có một khả-năng mà Ông Lê-Hiếu-Đàng có đủ điều-kiện và phương-tiện thực-hiện được. Đó là Chính bản-thân Ông một Đảng viên Việt cong đã phục-vu cho Cọng-sản 45 năm. Công-khai tuyên-bố trước Đồng-Bào Việt-Nam: “Kể từ bây giờ Lê-hiếu-Đằng là người đối lập với Chính-quyền Việt cọng tại Việt-Nam”

  6. Hồ Bác Cụ says:

    Trích: “…..Chứ còn anh nói trước kia bên này đúng, bên kia là sai…có thể nói lúc đó một bộ phận loài người cũng đương có những cái ảo tưởng như vậy….”.

    Tôi nghĩ ông Đằng đã gián tiếp công nhận rằng bản thân ông ta lúc đó cũng đang ảo tuởng, nhưng còn chưa dám thú nhận hoàn toàn. Vì sao lại để mặc cho đời sau phán xét, mà khi còn sống các ông lại không dám “tính sổ với quá khứ lỗi lầm của mình một cách sòng phẳng” như nhạc sĩ Tô Hải?????? Khi “đấu tranh chống MỸ” sao các ông có đủ kiên nhẫn nhu+ bây giờ để ngồi chờ vài chục năm sau nữa mới thấy rõ là sự hiện diện của MỸ tại miền Nam đã góp phần làm giàu và bảo vệ chủ quyền đất nước VN?????

    Ông Đằng đã vì cuốn sổ hưu, lợi lộc của bản thân gia đình dòng tộc gì đó, nên chưa dám nói thẳng, thay vào đó lại xí xóa nhân danh “mục tiêu chung là xây dựng nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh – trong đó có vấn đề tự do.”. Ông Đằng đang còn tiếp tục ảo tuởng hay sao khi không nhận rõ ra rằng: Chủ trương của Hồ chí minh và đảng CSVN HOÀN TOÀN trái ngược & không chấp nhận VN dân chủ, tự do kể từ khi còn hoạt động trong bóng tối. Chưa kể đến những âm mưu đen tối đem bán nước dâng đảo cho bọn Tàu khựa từ thời Hồ chí minh cho đến bây giờ. Một đảng như vậy, cho dù có mạnh đến thế nào đi nữa, cũng không thể hoạt động chung với các đảng đối lập khác (giả dụ xảy ra đúng theo như ông Đằng ảo tưởng) trong cùng một “…mục tiêu chung là xây dựng nước Việt Nam hòa bình, thống nhất, dân chủ và giàu mạnh – trong đó có vấn đề tự do.”. Thống nhất sao được???? Đảng CSVN sinh ra trong nghèo đói bần cùng, trưởng thành trong chiến tranh, và sẽ mãi nuôi chiến tranh giữa người VN với nhau hay với lân bang để tồn tại (xem guo+ng Ta`u), hòa bình sao được??? Toàn dân VN, những người trí thức đã một thời lầm lỡ, phải đứng lên đạp đổ, dẹp bỏ tận gốc cái đảng buôn dân bán nước lưu manh hèn mạt CSVN kia đi, thì mới có cơ hội đưa VN tiến lên với thế giới, còn không thì trai cứ tiếp tục làm lao nô, gái thì đĩ điếm, ma túy tham nhũng, nạn ô cảm tràn lan, người yêu nước bị tù đày, nạn mất nước là sự không tránh khỏi. Ông Đằng và những người đã sai lầm trước 1975 kia, hãy thành thật sám hối, dũng cảm như anh em ông Hùynh Nhật Tân ở Đà Lạt mới có thể biện minh cho sự sai lầm trước kia của mình là phát xuất từ lòng yêu nước. Nếu còn tiếp tục tránh né hoặc “hãy để cho con cháu đời sau phán xét” chỉ là lập lờ hèn nhát chạy tội và những sai lầm trước kia của các ông vẫn còn là tội đã góp phần làm mất nước vào tay Tàu khựa!!!! Bịnh khỏi rồi, xin ông Đằng hãy đứng thẳng người lên, đừng khom lưng nữa!!!

    • Hoàng says:

      Hoan hô ý kiến rất hay cho lê hiếu đằng có cơ hội gội rửa lổi lầm của mình nếu như đương sư nghĩ là lổi lầm.

  7. Dân Việt says:

    Ông Đằng kêu gọi những đảng viên bỏ sinh hoạt hãy công khai hành động của mình, vậy ông đã làm việc đó chưa? Nêu chưa thì hãy làm đi để bảo đảm cho sự nghiêm túc của lời kêu gọi của ông.

  8. DâM TiêN says:

    Sau bà Thu Hương Autumnal Scent, ông Đàng nói một câu mát tựa canh
    mùng tơi nhà nàng : “Thực tế, miền Nam đã giải phóng Miền Bắc.” Dâm
    cho thư ký Phương Nga sửa lại rằng, ” Trong thực tế, Việt Nam Cộng Hòa
    đã giải phóng xã hội Cộng Sản Bắc Kỳ.”

    DâM tôi đi…thực tế, lại khám phá một điều vĩ đại như ri: phần lớn nhăn răng
    miền Bắc xa vời không nghĩ, không nói như ông Đàng bà Hương đấu nà.

    Nó ăn rau muống no lì như trâu tự hào vô số rằng : chúng ta đánh cho Mỹ
    kut, uýnh cho Ngụy down, ấy cho nên, nay thằng Mỷ ăn năn đền tội, bèn
    xin phép ta cho được trở lại làm hòa làm ăn, phục vụ cho ta đó…

    — Tư tưởng DâM TiêN : Hay là… lại tạm chia hai Nam Bắc ra một phen
    nữa, cứ để y nguyên cái Đoảng CS cho dân Bắc Kỳ…thấm đòn thêm một
    thời gian nữa chăng? Thương, thì cho voi cho vọt, nhá.

  9. Thanh Sơn says:

    RFI : “Kính chào luật gia Lê Hiếu Đằng, chúc mừng ông đã phục hồi được phần nào sức khỏe. Thưa ông, vì sao ông đã mạnh mẽ đặt lại vấn đề đa đảng tại Việt Nam?

    Luật gia Lê Hiếu Đằng: Trong đề nghị của 72 nhân sĩ trí thức đã nói về vấn đề này một cách tế nhị. Nhưng sau khi bản dự thảo được trình Quốc hội lần thứ tư – do quá tệ nên mới có phản ứng – cũng trong số 72 người thì có 40 người ký phản đối lại bản dự thảo đó, thì nói rõ về đa nguyên đa đảng.
    *********
    Câu trả lời trên đây của ông Lê Hiếu Đằng hơi bị tối nghĩa, khó hiểu! Bản dự thảo nào được trình Quốc hội lần thứ tư?

    - Của Ủy Ban dự thảo Hiến Pháp (của Quốc hội)? Không có sự tham kiến của những người trong “kiến nghị 72″ ?
    - Những ý kiến của “kiến nghị 72″ cũng như của HĐGMVN không được UB dự thảo HP lưu ý?
    - Tại sao trong kiến nghị trước thì có 72 người ký, mà lại chỉ có 40 người phản đối Bản dự thảo (của Quốc hội)?
    - Có phải, chỉ có 40 người muốn đa nguyên đa đảng, còn 32 người kia thì muốn tiếp tục cúc cung một đảng CSVN mà thôi?

    • DâM TiêN says:

      Khoan khoan, cho … người lính thô lậu Dâm Tiên xin ! Đa đảng thì
      tốt lắm bà con ui, đảng Công sản ui; nhưng chưa phải lúc này, a a…

      Dâm phán : trong buổi giao thời, nước còn đục, cá mú còn leng xeng…
      thì thằng Cộng phỉ láu cá ma le… nó chui vô các đảng đối lập nó hun
      hít, nó vung vít chi $$$ cho, nó mua, nó nựng, nó chơi cho đã, rên lên…

      thì trong 10 đảng đối lập, liệu có giữ được ..tiết trinh nàng Kiều chăng?
      Dâm phán rằng , Follement concevoir, sagement executer, hay hiền lành
      như chim bồ câu, khôn ngoan như con rắn…cổng sản…, ai ơi.

      Alo ! alô ! xin vui lòng nghe đây : chì cần MỘT Đảng vững mạnh là
      đủ uýnh thằng CS; mà có huề, thì cũng thành LƯỠNG Đãng ,mà cầm
      chân nghó nghé CS, y boong như bên Huê Kỳ…

      Vậy cho nên, chỉ cần một Đảng CỘNG HÒA versus thằng CS đổi tên !
      ( Đa đãng sẽ hoạt động khi nước nhà đã có hiến pháp, quy chế mới…)

      Chỉ cần alô một lời , là toàn quân dân Miền Nam xưa cùng với đồng
      bào yêu Tự do, sẽ hợp nhứt thành Đàng CỘNG HÒA ngay ngay thôi!

      Al ô ! Alô! thiết tha vài nhời…

      • Thanh Sơn says:

        Hình như ông DâM TiêN này thần kinh không ổn, cái tên cũng lạ mà ý cò cũng chẳng giống ai, hâm hâm như người thần kinh không bình thường?

  10. Hồ Nguyễn says:

    Lúc còn sinh thời học giả Hồ Hữu Tường đã từng có ý kiến về chủ nghĩa CS mà ông có lúc tham gia từ năm 1930 – 1939 với tư cách là một lảnh tụ của phong trào Đệ Tứ Quốc Tế đồng thời với Phan văn Hùm và Tạ Thu Thâu . Ông nói rằng kể từ năm 1848 lúc Tuyên Ngôn của Đảng CS ra đời cho đến hơn 50 năm sau Cách Mạng tháng 10 Nga mới thàng công. Lúc đầu CS lấy giai cấp công nhân ( vô sản ) làm nồng cốt cho cách mạng theo lý thuyết. Nhưng khi qua Nga giai cấp vô sản quá yếu nên Lê-nin chủ trương Liên Minh Công Nông làm cách mạng đó thuyết Mác-lê-nin. Khi qua Tàu giai cấp vô sản lại còn quá yếu nửa nên Mao Trạch Đông chủ trương thuyết Lấy Nông Thôn Bao Vây Thành Thị để chiếm chính quyền. CSVN rập khuông CS Tàu. Ông còn nói rằng muốn biết cái gì thì hãy nhập vào nó và khi biết nó rồi thì từ đó mà ra ( ra vì biết nó không tốt ). Ông còn nói rằng CNCS là lổi thời mà cái gì đã lổi thời rồi thì tự nó sẽ tiêu diệt nó hãy đợi mà xem. Ngày nay nhiều nước đã xem CNCS là một tai họa còn VN thì sao. Ông Lê Hiếu Đằng?.

Leave a Reply to Haile