WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lời cuối với Đảng

Thành phố Hồ Chí Minh ngày 27 tháng 4 năm 2010

Kính gửi: Bà NGUYỄN THỊ KIM HOÀNG, Bí thư quận ủy Tân Bình, TPHCM

Đồng Kính gửi:

Ông NGUYỄN VĂN ĐUA, Phó Bí thư thành ủy TPHCM
Ông TÔ HUY RỨA, Trưởng Ban Tuyên giáo trung ương

Nhà văn Phạm Đình Trọng

Thứ hai ngày 23.11.2009, tôi đưa Thông báo từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản cho chi bộ. Hơn năm tháng sau, sáng ngày 26.04.2010, bí thư chi bộ Đặng Văn Quý thuộc đảng ủy phường 15, quận Tân Bình, tpHCM đến nhà tôi giao quyết định khai trừ đảng đối với tôi. Quyết định do phó bí thư thường trực quận ủy quận Tân Bình, tpHCM kí. Trong biên bản giao quyết định có phần dành cho người nhận quyết định ghi ý kiến. Tôi rất muốn có một số ý kiến nhưng vì tôi vừa có khách đến đang ngồi đợi, tôi đề nghị cho giữ lại biên bản để viết ý kiến rồi gửi lại bí thư Quý sau. Bí thư Quý nói rằng phải nộp biên bản cho đảng ủy ngay. Tôi đành kí biên bản mà chưa kịp ghi ý kiến. Nay tôi có một số ý kiến về quyết định khai trừ đảng của quận ủy Tân Bình đối với tôi. Để ngắn gọn, tôi sẽ không đề cập đến lí luận.

Chủ nghĩa Mác Lê nin là một lầm lẫn vĩ đại, khủng khiếp nhất trong lịch sử tư tưởng triết học loài người, đã đẩy loài người vào thảm họa lớn kéo dài gần suốt thế kỉ hai mươi, làm cho thế kỉ hai mươi trở thành thế kỉ đẫm máu nhất của lịch sử loài người. Tất cả những nước theo chủ nghĩa Mác Lê nin đều phải nhận những thảm họa vô cùng to lớn, dẫn đến cái chết thảm khốc của hơn một trăm triệu người!

Chủ nghĩa Mác Lê nin với học thuyết chuyên chính vô sản bạo liệt đã đưa đến cho nhân dân Việt Nam những thảm họa cải cách ruộng đất, nhân văn giai phẩm, xét lại chống đảng, cải tạo công thương nghiệp . . .

Chủ nghĩa Mác Lê nin với học thuyết chuyên chính vô sản bạo liệt đã xây dựng, hình thành lên bộ máy công cụ bạo lực đứng trên pháp luật, trấn áp, tước đoạt những quyền dân chủ cơ bản của người dân. Quyền ứng cử, bầu cử chỉ là hình thức. Người dân không được bộc lộ chính kiến khác với chính thống vì thế báo chí tư nhân không được phép tồn tại!

Chủ nghĩa Mác Lê nin với học thuyết chuyên chính vô sản bạo liệt, tư hữu tư liệu sản xuất bị xóa bỏ, quyền sản xuất kinh doanh cá thể, quyền tự do hoạt động mưu sinh chính đáng không được chấp nhận. Xã hội không còn bóng dáng người chủ thực sự. Kinh tế tập thể sản xuất xã hội chủ nghĩa đã biến cả xã hội thành những người làm thuê vô trách nhiệm, đẩy xã hội xuống đáy vực thẳm nghèo đói và bế tắc những năm tám mươi thế kỉ trước.

Ở bước đường cùng chủ nghĩa xã hội, buộc phải tìm lối thoát duy nhất là từ bỏ những nguyên lí hão huyền, sai lầm của chủ nghĩa Mác Lê nin, trở lại kinh tế thị trường tư bản, trả lại quyền tư hữu cho người dân, trả lại tư thế làm chủ cá thể cho những người biết sản xuất kinh doanh, biết làm cho đồng tiền sinh lời để họ trở thành động lực thúc đẩy cả nền kinh tế xã hội phát triển. Nhờ thế Việt Nam đã thoát khỏi vực thẳm, mở ra thời kì phát triển mới.

Chủ nghĩa Mác Lê nin, về lí luận đã được nhiều nhà tư tưởng hiện đại cả trên thế giới và Việt Nam chỉ ra những sai lầm, ấu trĩ, huyễn hoặc, về thực tiễn đã được cuộc sống thực trên phạm vi cả thế giới và thực tế Việt Nam chứng minh là thảm họa, bế tắc. Để tránh khỏi sụp đổ, Việt Nam đã thực sự chia tay chủ nghĩa Mác Lê nin, chia tay chế độ công hữu tư liệu sản xuất, nguyên lí cơ bản quan trọng nhất của chủ nghĩa Mác Lê nin, trở về với tư hữu tư liệu sản xuất, trở về với dòng chảy tiến hóa tự nhiên của xã hội loài người là mọi cá thể được tự do mưu sinh lương thiện làm ra của cải xã hội, tạo ra kinh tế thị trường.

Nếu thẳng thắn công khai thừa nhận sự giã từ chủ nghĩa Mác Lê nin thì đảng Cộng sản, con đẻ của chủ nghĩa Mác Lê nin, không còn chỗ đứng, không còn vị thế độc tôn trong xã hội phi Mác xít. Vì thế, trong thực tế đời sống, đảng Cộng sản Việt Nam đã hoàn toàn giã từ chủ nghĩa Mác Lê nin nhưng vẫn duy trì một xã hội Mác xít để duy trì chỗ đứng, duy trì vị thế độc tôn cho đảng Cộng sản, trong khẩu khí vẫn phải hùng hồn tuyên bố tiếp tục đi theo chủ nghĩa Mác Lê nin và trong đường lối kinh tế phải thòng thêm cái đuôi xã hội chủ nghĩa: Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa! Thế là sự ngụy trang đã hoàn hảo! Cả hệ thống tuyên truyền đông đảo, hùng hậu cứ việc tấu lên bài ca: Chủ nghĩa Mác Lê nin mãi mãi là ngọn đuốc soi đường cho chúng ta! Chủ nghĩa xã hội tươi đẹp là ước mơ ngàn đời của dân tộc ta! Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa là sáng tạo vĩ đại của đảng ta!

Nào, xin hãy nhận dạng mô hình kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa để xem thực chất mô hình đó là gì và vì sao có mô hình đó.

Kinh tế thị trường và xã hội chủ nghĩa, một loại hình kinh tế và một loại hình xã hội. Mỗi loại hình đều có mặt tốt, mặt xấu, mặt hay, mặt dở, đều có phần nhân văn và phần tàn bạo, có phần vì con người lại có phần chống con người! Nếu loại bỏ cái xấu, kết hợp những cái tốt của hai loại hình này lại để tạo ra mô hình kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa thì thật hồng phúc cho nhân dân Việt Nam. Nhưng thực tế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa lại là sự kết hợp ngược lại, sự kết hợp của những cái xấu!

Chủ nghĩa xã hội có hai bộ mặt, tốt và xấu, nhân văn và tàn bạo đối lập nhau rất rõ. Chủ nghĩa xã hội là một mô hình áp đặt, cưỡng bức, trái tự nhiên. Để áp đặt và duy trì được mô hình trái tự nhiên đó, chủ nghĩa xã hội phải xây dựng một hệ thống công cụ bạo lực đông đảo, mạnh mẽ và vô cùng hà khắc, bạo liệt, được lí luận về đấu tranh giai cấp của chủ nghĩa Mác Lê nin gọi là bạo lực chuyên chính vô sản. Bộ máy bạo lực chuyên chính vô sản không biết đến pháp luật, chỉ biết có đảng, thẳng tay trấn áp mọi tư tưởng, mọi tiếng nói khác biệt với đảng, tước đoạt những quyền dân chủ cơ bản của một xã hội văn minh, tạo ra một không khí căng thẳng không bình thường trong xã hội, là nỗi đe dọa thường trực với trí thức, với các hoạt động văn hóa tư tưởng! Nhưng chủ nghĩa xã hội còn có bộ mặt vô cùng đẹp đẽ, hấp dẫn, mang tính nhân văn cao cả. Đó là chính sách phúc lợi xã hội chủ nghĩa. Giáo dục, y tế miễn phí là một nét son rực rỡ, là một giá trị nhân văn mà chủ nghĩa xã hội để lại trong lịch sử và ngày nay vẫn đang là niềm tự hào chính đáng của nhà nước Cuba xã hội chủ nghĩa.

Nền sản xuất công nghiệp ra đời tạo ra hai thành quả. Thành quả sản phẩm hàng hóa dồi dào dẫn đến xuất hiện kinh tế thị trường. Thành quả văn hóa tinh thần tạo ra nền dân chủ tư sản. Nền dân chủ tư sản đã pháp luật hóa quyền con người, quyền công dân, đã giải phóng tư tưởng, giải phóng sức lao động sáng tạo vô tận của lực lượng sản xuất. Kinh tế thị trường đòi hỏi và đặt ra những yêu cầu với những tài năng, trí tuệ. Trí thức được giải phóng tư tưởng, được đặt vào vị trí đi đầu trong lực lượng sản xuất, thành quả lao động trí tuệ được định giá xứng đáng dẫn đến sự nở rộ phát minh, sáng chế khoa học kĩ thuật, liên tiếp bùng nổ những cuộc cách mạng khoa học kĩ thuật đưa xã hội loài người lên những bước phát triển huy hoàng. Đấy là bộ mặt sáng láng, rực rỡ của kinh tế thị trường. Nhưng kinh tế thị trường ở buổi ban đầu của xã hội tư bản hoang dã đã tạo ra một xã hội nháo nhào chụp giật, tàn bạo tranh cướp trong vòng quay hối hả tìm kiếm lợi nhuận. Đồng tiền trở thành chúa tể cuộc sống. Quan hệ con người với con người được Mác gọi là quan hệ “lạnh lùng trả tiền ngay”! Đấy là bộ mặt khác của kinh tế thị trường, bộ mặt tàn bạo ghê tởm!

Vậy kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa đã chọn lọc những gì từ hình thái kinh tế và hình thái xã hội trên? Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa nên không thể chấp nhận tinh hoa của nền dân chủ tư sản. Cũng không có giáo dục, y tế miễn phí. Đi học từ mẫu giáo đã phải đóng tiền. Những năm học tiếp theo số tiền cha mẹ phải chi cho con đi học càng ngày càng chồng chất. Kinh tế thị trường hoang dã ngang nhiên hoành hành trong giáo dục và y tế. Ngành giáo dục làm tiền học trò đã trở thành vấn nạn xã hội nhức nhối từ nhiều năm nay. Ốm đau vào bệnh viện phải trả đủ các loại tiền! Từ quyển sổ khám bệnh mỏng tang cũng phải mua giá cao. Nhiều người bệnh nghèo đành nằm nhà đợi chết vì không có tiền vào bệnh viện! Thế là kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chỉ còn là sự kết hợp của “lạnh lùng trả tiền ngay” với bạo lực chuyên chính vô sản mà thôi!

Chủ nghĩa xã hội đến bước đường cùng phải cầu cứu đến kinh tế thị trường để tìm lối thoát. Nhưng kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chỉ là lối thoát cho đảng Cộng sản mà thôi!

Thế giới đã qua thời kinh tế thị trường hoang dã. Nhân dân và đất nước ta cần một nền kinh tế thị trường văn minh như đang có ở tất cả các nước văn minh, một nền kinh tế thị trường có kỉ cương pháp luật, lành mạnh, bình đẳng, công bằng giữa các thành phần kinh tế, giữa các chủ thể kinh doanh, không bị phân biệt đối xử.

Những lựa chọn, những quyết định không vì lợi ích của dân tộc, của đất nước mà chỉ vì lợi ích của đảng, chỉ vì sự tồn tại của đảng! Sự tha hóa, tham nhũng tràn lan của đội ngũ cán bộ đảng. Đảng Cộng sản Việt Nam là đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam nhưng cuộc sống của cán bộ lãnh đạo đảng cách biệt quá xa, cách biệt một trời một vực với cuộc sống nghèo khổ thiếu thốn của số đông công nhân và nhân dân lao động. Cái đức vì nước vì dân, lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ, cái đức cần phải có ở người lãnh đạo đã không có! Nhận chức trước hết là nhận tiêu chuẩn, chế độ, nhận quyền lợi, bổng lộc do chức mang lại đã! Sau đó sẽ dùng quyền của chức để kiếm chác dài dài! Các quan của đảng chiếm đất của dân xảy ra ở khắp nơi là một trong những sự kiếm chác đó! Trong khi Tổng thống, Thủ tướng nhiều nước công nghiệp tư bản giàu có trên thế giới đều dùng phương tiện đi lại chung với dân. Nếu có dùng phương tiện riêng do công quĩ trang bị cũng chỉ dùng phương tiện tầm tầm như của dân để gần dân, hòa vào với dân. Nước ta là nước Cộng sản, lại còn quá nghèo nhưng lãnh đạo từ cấp tỉnh đều phải có xe riêng mua sắm bằng tiền thuế của dân. Có tiêu chuẩn được mua xe riêng nên họ đua nhau lấy tiền thuế của dân mua xe đắt tiền! Lãnh đạo cấp cao ra đường thì tiền hô hậu ủng, xe cảnh sát hộ tống trước sau, còi rú như cháy nhà, huyên náo suốt chặng đường. Dân chúng hốt hỏang, ngơ ngác vội dạt ra bên đường! Sự đi lại của dân phải ngưng lại cho quan lớn của đảng đi! Một cảnh tượng rất chướng mắt và lạc lõng. Rời khỏi những cuộc họp triền miên, rời khỏi căn phòng máy lạnh kín mít, ra với nhân dân tất bật lo toan, ra với cuộc sống bề bộn, vật vã mà ra như thế thì nào thấy gì? Thế là chỉ còn tiếp xúc với cuộc sống gay gắt, sôi động của đất nước bằng những báo cáo láo, làm sao thấy được cuộc sống thật của dân để đồng cảm, chia sẻ với dân? Chính những tiêu chuẩn chế độ, những qui định đầy đặc quyền đặc lợi lỗi thời của đảng đã làm hỏng cán bộ của đảng! Người dân nhìn cán bộ đảng không thấy người Cộng sản của giai cấp công nhân đâu cả, chỉ thấy lù lù những bậc đế vương vênh vang, mãn nguyện, những ông quan phong kiến hợm hĩnh chỉ biết bòn rút của công và bóp nặn dân! Uy tín của đảng xuống thấp chưa từng có!

Chủ nghĩa xã hội đưa đất nước đến khốn cùng thì đảng tìm đến cái phao cứu sinh là kinh tế thị trường! Uy tín của đảng khốn cùng thì đảng tìm đến cái phao cứu sinh là tấm gương, là uy tín Hồ Chí Minh. Kinh tế thị trường có thể cứu được đất nước khỏi suy sụp nhưng tấm gương và uy tín Hồ Chí Minh không cứu được uy tín của đảng vì từ lâu đảng đã hòan tòan làm ngược với tư tưởng Hồ Chí Minh và với những đảng viên tham nhũng rộng khắp như hiện nay thì cuộc học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh chỉ là sự giả dối. Với bài viết Ăn mày dĩ vãng – Thực chất cuộc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh tôi đã thẳng thắn chỉ ra sự giả dối và những việc làm trái tư tưởng Hồ Chí Minh.

Thuốc đắng gĩa tật, sự thật mất lòng. Đảng đã quá quen nghe những lời tung hô, tụng ca. Cấp trên chỉ quen chỉ thị, dạy bảo. Cấp dưới chỉ được vâng dạ chấp hành. Phê bình trong đảng chỉ là: Đồngchí còn thiếu sâu sát, tính tình còn nóng nảy, vân vân! Chỉ dám phê bình cá nhân với những khuyết điểm dễ chấp nhận, vô thưởng vô phạt, không ai dám đả động đến chủ trương, đường lối của đảng! Không ai dám phê bình hành xử của cấp trên. Nay một đảng viên thường như tôi lại dám phê phán đường lối, hành xử của đảng trung ương. Với tư duy xơ cứng, không vận động, không thức tỉnh, không tiếp nhận được hiện thực cuộc sống, chi bộ và đảng ủy nơi tôi sinh họat không thấy bài viết của tôi là một nỗi niềm đau xót, một phản biện trung thực, một đóng góp xây dựng tuy gay gắt nhưng chân thành, dũng cảm, đúng sự thật, vô cùng cần thiết cho đảng. Trong đảng lại không có dân chủ, chi ủy, chi bộ và đảng ủy không thảo luận dân chủ với tôi về những vấn đề tôi nêu ra. Chỉ có một lần hỏi tôi đã gửi bài viết tới đâu rồi ban kiểm tra đảng ủy độc đoán ra văn bản phê phán tôi, buộc tôi nhận khuyết điểm. Qua việc này tôi càng thấy rõ dân chủ trong đảng vô cùng hình thức, như tình trạng dân chủ trong xã hội ta hiện nay. Đảng viên chỉ được tụng niệm những điều từ trên dội xuống chứ không được suy nghĩ bằng cái đầu của mình. Ba triệu đảng viên nhưng chỉ suy nghĩ bằng mười lăm (15) bộ não không có gì là ưu tú của bộ Chính trị! Đảng viên chỉ được học nghị quyết của Trung ương chứ không được tham gia ý kiến với Trung ương! Kẻ sĩ sinh ra là để nói sự thật, nói lẽ phải, mang hiểu biết ra giúp đời. Nhưng dù là lẽ phải mà ngược với ý đảng thì kẻ sĩ nói ra lẽ phải cũng phải rước lấy tai họa! Đầu những năm sáu mươi thế kỉ hai mươi, đảng có chủ trương di dân miền xuôi lên miền núi phá rừng khai hoang. Tiến sĩ Thái Văn Trừng lên tiếng khuyên can không nên đưa người lên phá rừng đầu nguồn gây sói mòn đất đai, tăng nguy cơ lũ lụt thì vị tiến sĩ uyên bác đầu ngành lâm nghiệp liền được cho ngồi chơi xơi nước đến hết đời! Không còn nữa những bài báo viết về rừng đầy trí tuệ, đầy tâm huyết kí tên Thái Văn Trừng! Đảng thể hiện được sức mạnh quyền uy và càng tự tin nhưng đất nước thiệt thòi, nhân dân thiệt thòi!

Đảng đặt lợi ích của đảng lên trên lợi ích dân tộc, coi sự tồn tại của đảng cao hơn sự tồn tại của dân tộc thì đảng viên có chức quyền cũng đặt lợi ích của cá nhân họ, gia đình họ lên trên lợi ích của đảng. Họ dùng chức quyền để mưu cầu lợi ích cho cá nhân họ, gia đình họ trước đã. Vì thế những tiêu cực, bê bối, lình xình tràn lan khắp nơi. Tiêu cực ở khắp nơi, ở mọi cấp nên việc xử lí vụ tiêu cực nào cũng dây dưa kéo dài và không vụ tiêu cực nào được xử lí đến nơi đến chốn. Trong tình hình ấy, đảng lấy tiền thuế của dân để có kinh phí rầm rộ tổ chức học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh suốt nhiều năm. In tranh ảnh, vẽ affiche, khẩu hiệu, xuất bản sách số lượng lớn. Họp hành, hội thảo liên miên. Sơ kết, tổng kết, tuyên dương, khen thưởng . . . Những việc đó đều phải tiêu tiền thuế mồ hôi nước mắt của dân nhưng chỉ là những việc hình thức, phù phiếm, giả dối! Thật mỉa mai khi Bí thư tỉnh ủy Thừa Thiên Huế Hồ Xuân Mãn được ban chỉ đạo Trung ương cuộc vận động học tập đạo đức Hồ Chí Minh tuyên đương là cá nhân tiêu biểu xuất sắc về học tập đạo đức Hồ Chí Minh thì nhiều trang mạng liền đăng lại những vụ tai tiếng xảy ra chưa lâu của Bí thư Hồ Xuân Mãn, trong đó có vụ cá nhân tiêu biểu xuất sắc về học tập đạo đức Hồ Chí Minh đã từng bị một cô tiếp viên nhà hàng tát vào mặt giữa bàn nhậu ở ngay mảnh đất cố đô Huế nơi ông trị nhậm! Cố tỏ ra cụôc vận động học tập tư tưởng đạo đức Hồ Chí Minh có kết quả thiết thực, cụ thể thì lại càng lộ ra sự giả dối đau lòng!

Thấy rõ cuộc vận động rầm rộ, ồn ào này chỉ mang tính hình thức, không thật lòng, lại quá tốn kém tiền bạc của dân, tôi tham gia góp ý với đảng thì bị phê phán, bị buộc kiểm điểm nhận khuyết điểm! Sự trung thực, thẳng thắn thì không thể là khuyết điểm! Đảng không chấp nhận sự trung thực của tôi, không chấp nhận sự đóng góp chân thành của tôi thì tôi đành ra khỏi đảng để lòng trung thực không bị tổn thương, để tôi được yêu nước bằng trái tim của tôi và được suy nghĩ bằng cái đầu của tôi. Tôi đưa cho tổ chức đảng Thông báo từ bỏ đảng tịch đảng viên Cộng sản là tôi đã tự khai trừ tôi ra khỏi đảng.

Khi tôi đưa cho tổ chức đảng bài viết Ăn mày dĩ vãng… phân tích thấu đáo việc làm không thật lòng của đảng là tôi ở vị trí đảng viên đóng góp với đảng, một việc làm bình thường và cần thiết. Lúc đó tôi rất chờ những cuộc gặp với tổ chức đảng để nhìn nhận sự việc. Nhưng không có nếp sinh họat dân chủ trong đảng, đảng viên và tổ chức đảng cơ sở lại không có tư duy độc lập. Với họ, phàm là đảng cấp trên thì phải đúng! Cấp trung ương càng không thể sai! Tôi phê phán đảng cấp cao nhất là tôi không còn trung thành với đảng nữa. Tổ chức đảng không cần gặp tôi, lẳng lặng viết kết luận buộc tội tôi rồi gọi tôi đến nghe một bản luận tội nặng nề đầy áp đặt! Nhưng khi tôi đưa cho tổ chức đảng Thông báo từ bỏ đảng là tôi đã không còn là đảng viên nữa, mọi cuộc gặp của tôi với tổ chức đảng không còn cần thiết nữa, lúc đó tổ chức đảng lại nhiều lần mời tôi đến gặp! Một lề lối làm việc vừa thiếu dân chủ, vừa quá quan cách, nhiêu khê, hành chính. Và sự nhiêu khê hành chính ấy đã cho ra đời Quyết định khai trừ đảng đối với tôi sau khi tôi đã tự rút ra khỏi đảng hơn năm tháng trời!

Dù tôi đã ra khỏi đảng nhưng đảng vẫn giành cho đảng quyền khai trừ tôi. Nhận cái văn bản thể hiện cái quyền của đảng, trong tôi chợt có suy nghĩ xót xa về đảng: Đây là cái sai khai trừ cái đúng, cái giả dối khai trừ cái trung thực, cái vô cảm khai trừ cái mẫn cảm và những rôbốt khai trừ con người! Khi một con người, một tổ chức đang tha hóa thì sự khai trừ này diễn ra trong chính con người đó, tổ chức đó!

Còn nghĩ xót xa về đảng như vậy là tôi còn đau đáu với đảng lắm! Vì đảng đã là tòan bộ quãng đời làm việc, chiến đấu và cống hiến hết mình của tôi. Tôi viết những dòng này cũng là vì đảng, hoàn toàn không phải vì tôi.

Xin cảm ơn.

Trân trọng

Phạm Đình Trọng

Nguồn: Blog Sóng Ý Thức

20 Phản hồi cho “Lời cuối với Đảng”

  1. Hanh Vu says:

    Nha van Pham Dinh Trong tu dong tu bo dang tuc la khai tru dang, vay ma Dang tro tren vo liem si goi la Dang khai tru. Boi vi the nen Dang sinh ra nhung ke vo liem si, an noi nguoc ngao bao tan tu Ho Chi Minh den Nong Duc Manh, Nguyen Tan Dung, Nguyen Minh Triet.
    Con trong Dang ( Dang CS) la luu manh, ra khoi Dang la hien lanh.
    Con trong Dang la tay sai, ra khoi Dang la hien tai.
    Con trong Dang la luu manh, ra khoi Dang duoc xung danh.(lam nguoi).
    Con trong Dang la bon Duoi Uoi, ra khoi Dang duoc lam nguoi.
    Con trong Dang la bon vo nhan tinh, ra khoi Dang lam linh chien si dan chu.

  2. John Pham says:

    Toi khong the tuong duoc ban chat con nguoi Viet Nam hien hoa, dao duc ma tu khi du nhap chu thuyet Mac Le va tu khi tuyen the trung thanh voi Dang CS va trung thanh voi Mac Le thi ho tro nen nhung lop nguoi mat nhan tinh, tan bao giet hai chinh anh em va dong bao ruot thit mot cac da man vo nhan dao, Nhap vao dang nhu Qui Satan nhap vao ho,chu thuyet Mac Le nhu ta thuyet ma giao nhap vao nhung dang vien.
    Bai viet cua nha van Pham Dinh Trong rat hay chuc mung ong da vut bo duoc ta ma ta giao.Con duy tri chu thuyet Mac Le la con dau tranh giai cap con long han thu va se tiep tuc giet hai anh em va dong bao ruot thit. Va den gio nay ma con ho hao nhu To Huy Rua la ten tay sai quan thay Trung Quoc.

  3. NVN says:

    Thành Lập Đảng Nhà Việt Nam

    ——————————————————————————–
    Ngày 10-01-2010, giờ 09:17
    -Kính thưa toàn dân nước Việt:
    -Kính thưa các cô chú bác cùng toàn thể anh chị em:

    Người xưa thường nói rằng: ” Đã làm người thì phải anh hùng, rộng lượng, trượng phu. Đấng trượng phu là người không bao giờ làm một điều gì để hạ thấp người khác xuống, còn người anh hùng thì trong bụng có mưu bày, trong dạ có chí lớn, có chí nuốt trời mữa đất. Rồng là một vật có thể sánh đặng với bậc anh hùng ở trên đời này, khi trời quang thì bay tung vũ trụ, khi ẩn lộn thì núp bóng ba đào ” hay là muốn có được những đức tánh của bậc hiền nhân quân tử, anh hùng hào kiệt để mà gánh vác lấy trọng trách giúp dân, giúp nước thì trước tiên là phải biết tu tâm dưỡng tính, rèn luyện bản thân, có hiếu với cha mẹ, trọn đạo vợ con . Còn theo như sách của thánh hiền thì thường dạy bão rằng :”Một con người muốn nên danh thành đạt cứu nhân độ thế thì việc trước tiên là phải biết tu thân, tề gia, rồi sau đó mới nghĩ đến việc trị quốc, bình thiên hạ” .

    Hồ chí Minh từ nhỏ chắc chắn là hắn ta chưa bao giờ biết tu thân hay là tu tâm dưỡng tánh và cũng chưa hề bao giờ biết xem trọng việc tề gia, trọn đạo phu thê hay là có đầy đủ trách nhiệm để lo tròn bổn phận của một người chồng, người cha trong gia đình, mà lại đi thành lập ra một đảng chính trị như là đảng CSVN vì thế mà hắn ta đã không hề biết làm thế nào để trị quốc cũng như bình thiên hạ . Hèn chi mà đất nước VN và đồng bào dân tộc VN cho đến ngày hôm nay đã thế kỷ 21 rồi mà 85 triệu dân lành VN vẫn còn phải sống trong một kiếp sống chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khố, bệnh tật tràn lan không thuốc chữa, ngày như đêm phải ăn uống, tắm rữa bằng những chất độc hại giết người gây ra bỡi môi trường ô nhiểm và gần đây nhất người dân lành hiền hòa nhân hậu VN lại phải bắt buộc ăn uống cả chất độc bùn đỏ Bô Xít trên Tây Nguyên mà nguyên nhân chính là do bè lũ côn đồ, mất dạy, hèn hạ tiểu nhân, đầu trộm đuôi cướp như là tên chó đẻ ngông cuồng dại dột, khôn nhà dại chợ khốn nạn, khốn kiếp Việt Cộng Nông đức Mạnh, Nguyễn tấn Dũng, Nguyễn minh Triết mãi quốc cầu vinh, vình thân buôn người bán nước .

    Các bạn hiền cùng đồng bào dân tộc VN kính mến:

    Văn Nhân không dám tự đề cao mình và lại càng không dám nhận mình là một hiền tài, hiền nhân VN, và lại càng không dám kiêu căng ngạo mạng để cho là mình đã tu tâm dưỡng tính, rèn luyện bản thân một cách hoàn toàn, hoàn chỉnh, nhưng cho đến giờ phút này Văn Nhân chưa có làm điều gì để làm buồn lòng cha mẹ, anh chị em, bạn bè thân quen, và nhất là chưa có làm buồn lòng đến vợ con của chính bản thân của Văn Nhân . Nhưng vì chẳng đắng đừng mà phải cố gắng liều thân mình để hy sinh thì giờ công sức cùng những thì giờ quí báo của mình sau những thì giờ cực nhọc để kiếm cơm nuôi sống bản thân cùng lo lắng và giúp đỡ cho gia đình của mình để viết bài, làm thơ văn đóng góp ý kiến xây dựng của mình vào những diễn đàn VNHN tị nạn CS để chữi cha cùng chống lũ CSVN, CSTC ác nhân, tham tàn, khát máu, xâm lăng, xâm lược cùng giết hại những người dân lành VN .

    Văn Nhân nhận thấy đã đến lúc đồng bào dân tộc VN phải có những việc làm thực tế, thực tiển và vô cùng cần thiết để chống lũ CSVN, CSTC một cách hữu hiệu như dưới đây :

    Thành lập ra một đảng phái chính trị danh chánh ngôn thuận để thống nhất toàn dân VN khắp nơi, khắp nước và mục đích chính của đảng chính trị này là làm sao cho mọi người VN đều có thể tham gia, đều có thể dễ dàng thương yêu, thông cảm, và đều có thể sẳn sàng đồng tâm nhất trí, đồng tâm hiệp lực và hết lòng tin tưởng để hy sinh đóng góp không những chỉ bằng thì giờ, công sức mà là cả nhân lực, vật lực cùng tài lực của mình. Điều quan trọng trong tất cả là đảng chính trị này cũng phải có một cái tên thật dễ thương, dễ mến, dễ nhớ để cho toàn dân VN có thể dễ dàng ghi nhớ trong tim, trong trí trong hồn tâm của mình,…vv… Văn Nhân cũng không muốn tự ý sắp đặt trước hay là tự động lấy đại một cái tên quái lạ, quái dị,…vv…từ trên trời rơi xuống đâu. Thú thật cùng toàn dân VN, cách đây cũng khá lâu lắm rồi từ ngày biết viết 4 chữ “Yêu nước thương dân” trên mỗi bài góp ý của Văn Nhân thì Văn Nhân hằng đêm trước khi nằm nhắm mắt để ngủ thì Văn Nhân thường hay có thói quen là nằm để tay lên trán để suy nghĩ xem ngày hôm nay mình đã làm được những việc gì hữu ích để giúp ích cho gia đình, cho xả hội, và mình đã phạm những điều gì để làm buồn lòng đến ai không, thí dụ như là làm bà xả giận chẳng hạn…vv…rồi sau đó là cầu nguyện đến Trời, Phật, Chúa,…vv…giúp đỡ, ban phước lành cho toàn dân VN sớm có được một cuộc sống giàu sang thịnh vượng và mọi người dân VN đều được sống trong tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình, bác ái, luật pháp công minh, nghiêm minh, hoàn chỉnh . Có một đêm nọ cũng gần đây thôi, khi đang say giấc ngủ thì Văn Nhân đã nằm mơ thấy mình cãi lộn và dằng co thật dữ dội với một con ma hay là một con ác quỷ dữ dằng lắm trên đất nước VN . Văn Nhân và nó cứ tranh luận mãi với nhau về con đường cứu nhân độ thế và làm thế nào để cứu dân, cứu nước VN sớm thoát ra được kiếp sống tù đày, tù ngục, gông cùm xiềng xích địa ngục trần gian của lũ ác nhân quỷ đỏ CS. Mới đầu thì tranh cãi với nhau dữ lắm, nhưng rồi vì con quỷ này thấy Văn Nhân ăn nói đàng hoàng và lịch sự lại biết lắng nghe, nên nó dần dân đã bớt hung hăng và hung dữ và Văn Nhân cùng nó đã nói chuyện với nhau.

    Văn Nhân nói: ” CNCS, XHCN, Đảng CSVN đã và đang thống trị toàn dân VN bằng đường lối tham tàn, bạo ngược, đè đầu cưỡi cổ dân lành, kèm kẹp người dân lành bằng hộ khẩu, bằng miếng ăn, thức uống, bần cùng hóa nhân dân và cấm đoán mọi quyền tự do căn bản của con người ,…vv…như vậy thì làm sao người dân VN có thể nào vươn mình lên được, và cho đến bao giờ thì toàn dân VN mới có thể thoát ra được kiếp sống chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ, địa ngục trần gian”.

    Con quỷ ấy nói: “Tại vì người dân VN của mầy tự động để cho lũ CSVN làm như thế, chứ có ai lại muốn làm như thế chứ . Mầy có thấy không như là tại Ba Lan, tại Đông Đức, tại những quốc gia trước đây theo CNCS, XHCN, Đảng CS thì giờ đây đều đã tiêu cả rồi, chỉ có tại VN, Trung Cộng, Bắc Triều Tiên thôi, thì đảng CS mới vẫn tiếp tục làm như thế bỡi vì dân ở đấy tuy thông minh, hiếu học, chịu khó, siêng năng, cần cù, nhẩn nhục nhưng thằng nào, con nào cũng muốn làm cha, làm ông, làm lãnh đạo hết, không có thằng nào chịu làm một người dân bình thường, thí dụ như là làm một người thợ nề, thợ mộc, thợ cấy, thợ cầy, thợ điện, thợ hàn, thợ hớt tóc, thợ sửa xe…vv…ngày hai buổi kiếm cơm cho qua ngày để nuôi vợ nuôi con thôi là đủ rồi, mà thằng nào, con nào hể mỡ miệng ra là muốn làm Bác Sĩ, Kỹ Sư, Luật Sư,…vv…ngay cả như mầy có thấy không, tao nhớ không lầm thì trên băng nhạc gì gì đó có một cô trông cũng dễ thương, xinh xắn, ăn nói thật có duyên hình như tên là Kỳ Nhông , Kỳ Đà gì đấy . Chỉ là một MC thôi mà có cần chi phải bỏ phí mất gần 10 năm đèn sách và phí đi không biết bao nhiêu là tiền bạc, thì giờ công sức của mẹ cha để học cho xong bằng Luật Sư, xong đâu đó rồi thì cũng bỏ nghề chuyên môn Luật của mình để mà chỉ là làm một MC tàng tàng ngày đêm hát hò để kiếm cơm, kiếm cháo…. Dân VN của mầy khó mà làm được một công việc gì đến nơi đến chốn và thành công tốt đẹp cả, thí dụ như là việc ” Quốc gia đại sự” thì lại càng không thể thành công tốt đẹp được bỡi vì mầy có biết tại sao không ?”

    Văn Nhân hỏi nó: “Tại sao mầy lại nói như thế chứ . Người VN của tao ai cũng thông minh, tài giỏi, tài đức vẹn toàn, bản lĩnh cao siêu, nhân cách hoàn toàn, lại anh hùng hào kiệt, đánh Tàu, đuổi Tây, ngay cả Mỹ còn phải ngán, tại sao lại không thể làm bất cứ một công việc gì thành công tốt đẹp được là tại gì sao vậy, mầy hãy nói cho tao nghe đỉ “.

    Con quỷ ấy vuốt bộ râu dê xòm của nó và nhe bộ răng vàng khè màu nghệ giống y chang như Bác Chó họ Hồ dân xứ Nghệ, nhà ở Ba Đình, Hà Nội và nó nói: “Văn Nhân, Mầy thật sự muốn biết vì sao mà dân VN của mầy chẳng làm ăn và làm ra trò gì được hết trơn, hết chọi và hể đụng đến đâu thì tanh bành, té bẹ và hư bột hư đường hết có đúng không . Văn Nhân à, tao thấy mầy hiền lành, tướng tá trung bình, diện mạo khôi ngô ra vẽ một hiền nhân quân tử, anh hùng hào kiệt và hình như là mầy cao ráo, trông ngon lành hơn cái thằng gì gì mới ghé qua VN mấy hôm rồi, lại tuyên bố mấy câu thật yếu xìu, yếu xịu chẳng ra vẻ một DB gì ráo trội, và nó còn làm cho bao người VNHN bực bội và giận cành hông lên nữa . Nhưng thôi để tao nói vắn tắt và ngắn gọn cho mầy còn ngủ tiếp nhé . Dân VN của mầy thật sự đang cần có một “Đảng chính trị” cho ra hồn và phải có một cái tên thật sự dễ nhớ, dễ thương, dễ hiểu để cho toàn dân VN ghi nhớ mãi trong hồn tim và cái tên phải thật sáng sủa, thật hay…vv…chứ mầy đừng có học theo tao mà lấy đại mẹ một tên theo lũ mọi rợ ngu đần, ngu xuẩn như là Đảng Cộng Sản, Đảng đỉnh cao trí tuệ loài người, hay là Đảng quỷ đỏ nhe hộng mậy . Tao với mầy thật có duyên làm chính trị, nhưng mà không đúng thời, đúng lúc, phải chi mà mầy sinh ra cùng thời với tao và làm quân sư cho tao như là cái ông Nguyễn Trãi đã giúp cho Lê Lợi kháng chiến chống quân Minh gì đó thì bây giờ lũ con cháu VN đâu cần phải làm chính trị để mà xóa tên tao, xóa đảng tao, lại còn muốn đập nát cái lăng Ba Đình của tao và còn lại muốn đạp cổ tao xuống âm ty địa ngục thêm một lần nữa chứ. ”

    Con quỷ ấy cứ nói hoài, nói mãi mà không để cho Văn Nhân có thể mở lời được, nhưng nói hoài thì cũng phải mệt, phải hết hơi, nên con quỷ ấy nhìn Văn Nhân thở khì khì, rồi nó lấy tay chùi nhẹ lên mắt để lau đi những giọt nước mắt đang tự động tuôn rơi và nhỏ nhẹ nói : Văn Nhân à, tao đã sai lầm khi chọn đi theo con đường CNCS, và tao đã làm sai khi lấy cứu cánh làm hành động, đúng ra là tao không có cơ hội để học hành đến nơi đến chốn và thông minh, tài giỏi như mầy thì tao nên làm một người nông dân siêng năng, cần cù với việc đồng áng và làm một người chồng, một người cha tốt hơn là làm một người lãnh đạo ngông cuồng, dại dột, khôn nhà dại chợ, lừa thầy phản bạn, buôn dân, bán nước để vinh thân . Còn mầy thì nên làm một người thầy, một người kỹ sư điện, một người huấn luyện viên trong nghề bóng bàn hơn là làm một người lãnh đạo, vì tao thấy mầy ngày nào cũng thức khuya dậy sớm, làm việc hăng say lại thích đánh bóng bàn hằng giờ mà không cảm thấy có chút mệt nhọc gì cả . Nhưng mà tao nói thì cứ nói còn mầy muốn làm gì thì cứ làm theo ý của mầy, miển sao mầy thích làm những gì mà mầy thích thì tao nghĩ sớm muộn gì mầy cũng thành công tốt đẹp mà thôi .”

    Sáng sớm hôm nay không biết tại sao lại có tiếng gà gáy thật sớm lắm, con quỷ nghe có tiếng gà gáy nên tỏ vẻ bực bội và nó nói: “Văn nhân à, tao bận phải đi họp với lũ cướp trong trung ương đảng rồi, thằng Nông, thằng Dũng, thằng Triết, cùng thằng gì gì đó đang đợi tao vô để tường trình vụ tụi nó vừa mới cho nổ và dựt sập Thánh Giá Đầm Chiêm và bày binh bố trận tấn công cùng dẹp gọn gàng sạch sẽ lũ giáo dân cứng đầu, cứng cổ không biết vâng lời và kính trọng “Bác, Đảng Chó Hồ” mà tụi nó chỉ biết ngày đêm cầu nguyện cùng tôn vinh Cha, Chúa của chúng nó trên thiên đàng mà thôi chứ chẳng ngó ngàng gì đến việc dân gian cùng việc “Quốc gia đại sự” cả .

    Văn Nhân cũng mệt cả người vì bị con quỷ này làm phiền cả đêm nên nhức cả đầu, nhưng thấy con quỷ này tuy mặt mày dữ dằng, hung tợn nhưng ăn nói có vẻ biết thời cuộc lắm nên mới hỏi nó : “Mầy nói là mầy đã sai lầm khi chọn con đường cứu quốc khi theo lũ Cộng Sản chó chết và áp dụng CNCS làm phương châm hành động như là đấu tố, hành hình, hành xác, tù đày, tù ngục, tử hình, xử bắn, chặt đầu, cứa cổ, chôn sống dân lành, giết người cướp cửa, cướp đất, cướp nhà, buôn dân, bán nước,…vv… còn như tao muốn cứu nước, cứu dân VN vào thời điểm nghiêm trọng lịch sử này thì tao phải làm sao, tao có cần phải học theo và làm theo như những gì mà đảng CSVN đang tuyên truyền và đang bắt buộc toàn dân VN trong cả nước phải học hỏi theo như là “Tư tưởng và cuộc đời lãnh đạo của Bác Hồ chó Minh ” hay không ?”.

    Con quỷ nhìn thẳng vào ánh mắt của Văn Nhân thật lâu như là để xem Văn Nhân có phải là đang nói những lời chân tình và thành thật hay không, rồi nó nhỏ nhẹ nói: “Văn Nhân à, tao thấy mầy không những hiền lành, ngoan ngoãn, ăn nói đàng hoàng, mà lại sống có tình có nghĩa, tao nghĩ ngày sau của mầy chắc là sẽ sáng sủa và tốt đẹp lắm, tao nói thật lòng nhé, tao nói thật đấy nhé vì chỉ có mầy tao mới nói thật một lần này thôi, vì mầy cũng biết tao đã lở theo lũ ác nhân, tham tàn, khát máu, từ lâu lắm rồi , hơn nữa quỷ đỏ như tao không thể nào nói thật được và không thể nào, không bao giờ sống thật với lòng mình được, nhưng chỉ có mầy thôi Văn Nhân nhé . Mầy cũng có những đức tánh của hiền nhân quân tử, anh hùng hào kiệt như bao người hiền nhân, hiền tài VN thuở trước và tao nghĩ mầy có bản lĩnh, nhân cách, kiến thức của một người lãnh đạo, nhưng mà mầy đừng bao giờ làm như tao cả vì tao đã theo con đường “Chính trị tà đạo” nên đã đưa dân tộc cùng đất nước đến hố sâu vực thẩm và sắp lâm vào cảnh “Nước mất nhà tan” . Tao nghĩ nếu mầy vì chẳng đặng đừng và bất đắc dĩ phải hy sinh thân mình để dính vào việc “Quốc gia đại sự” để cứu dân, cứu nước thì mầy phải chọn con đường khác với tao 100% .”

    Văn Nhân lúc này đã mệt lắm rồi và đầu óc cũng đã bắt đầu nhức nhối rồi nên hỏi lẹ nó: “100% khác với mầy có nghĩa là sao, xin mầy làm ơn chỉ bão cho tao đi, tao cảm thấy choáng ván và nhức đầu quá rồi” .

    Con quỷ trầm ngâm đôi phút như để suy nghĩ thật kỷ rồi với giọng trầm buồn, nó nhìn thẳng vào ánh mắt của Văn Nhân và nói: “Muốn cứu dân, cứu nước và giúp dân, giúp nước VN trong giai đoạn dầu sôi lửa bỏng này thì mầy chỉ còn có một con đường mà tao hy vọng là sẽ có thể may mắn thành công và mang lại tốt đẹp cho toàn dân VN đó là ; Mầy phải chọn một con đường ngay thẳng, quang minh chính đại, rõ ràng minh bạch mà ai cũng thích, ai cũng thương, ai cũng quí mến, ai cũng tin tưởng và kính trọng đó là “Chính trị vương đạo” .

    Chính trị vương đạo có nghĩa là nói thật, nói thẳng, có sao nói vậy người ơi, và luôn luôn lúc nào cũng phải thành thật với lòng mình, và với mọi người, biết yêu nước thương dân, thương yêu toàn dân như yêu thương lấy chính bản thân của mình, và tuyết đối trung thành với quốc gia dân tộc của mình .

    Quan trọng nhất là mầy phải biết làm sao để thâu phục nhân tâm, chiêu hiền đãi sĩ và làm gương tốt để cho toàn dân thương yêu nhau, hòa thuận nhau, tha thứ cho nhau và đoàn kết với nhau .

    Văn Nhân à, tao không biết khi nào sẽ gặp lại mầy, nếu mà không gặp nhau được nữa thì tao hẹn mầy lần sau gặp nhau trên thiên đàng nhé, lúc đó chúng mình sẽ nói chuyện vui vẻ, cỡi mở và thật nhiều với nhau . Tao đã biết lỗi, và tao đang ngày đêm ăn năn, hối lỗi, cố gắng làm lành lánh dữ, phục thiện để Ngọc Hoàng Thượng Đế cho tao được về trời .

    À, còn điều quan trọng này nữa, chút xíu nữa thì tao đã quên rồi, mầy nhớ đặt tên cái đảng chính trị của mầy tên là “Đảng Nhà Việt Nam” nhé . Tao thấy cái tên đó vừa đẹp, vừa hay, vừa dễ nhớ, vừa không mất tiền để mua và tao nghĩ đồng bào dân tộc VN sẽ mừng vui và hài lòng lắm đó . Đây là ý kiến thành thật của tao nếu mầy và những thằng VN con cháu của mầy không thích thì để tụi nó lựa đại một tên gì cũng được, mầy đừng tranh cãi với tụi nó làm chi cho mệt trí nhé .

    Thôi tao đi đây, chúc mầy mọi việc như ý và muốn làm chi thì đều được theo như ý của mầy .”

    Văn Nhân còn đang mơ màng thì nghe tiếng của nội tướng (Tổng tư lệnh của Đảng Nhà VN) gọi lớn tiếng từ đằng xa vọng lại. Giờ này còn nằm mơ màng gì nữa đó ông thần, hãy mau dậy mà đi trả nợ quỷ thần đi chứ .

    Kính chào đoàn kết và quyết thắng trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .

    Văn Nhân
    Viết ngày 09 tháng 01 năm 2009

  4. Tung says:

    Bài viết hay wá, tôi là thế hệ trẻ, tôi sống và lớn lên dưới sự “dạy dỗ” của DCSVN. Nhưng TÔI cũng như bao nhiu thế hệ thanh niên của mình đã thức tỉnh rất nhiều, bây giờ nhìn rõ bộ mặt của DCSVN thì chúng tôi thất vọng vô cùng, nhưng tất cả cũng chỉ dám im lặng….

  5. Tuan Khuat says:

    Kiên cường !

  6. Trang Khanh says:

    ” Ba trieu Dang vien nhung chi Suy nghi bang 15 bo nao khong co gi la Uu Tu cua bo Chinh Tri”
    Trong dang Khong co Dan Chu Thi Doi nao Nguoi Dan Vn moi co TU DO DAN CHU THAT SU
    Anh Luat su N H Liem Nen doc Bai Nay

  7. Trần-Huỳnh says:

    Đến giờ nầy mà mới nhận-thức rằng tà-thuyết Cộng sản sai thì cũng muộn màng lắm.Nhưng rất tiếc là qúy Ông đã rời bỏ đảng(dù ở quốc-nội hay haỉ-ngoại) vẫn chưa đưa ra được nhận-định rằng,nguyên nhân chánh và rốt ráo làm cho đất nước tang-thương và lầm-than như thế nầy là do đầu-đảng Hồ-chí-Minh mà ra.

  8. Le Phong says:

    manh dan noi len rang . Xin hay dung chon cat toi ben nhung nguoi cong san …!

  9. Le Phong says:

    xin loi va viet noi tiep . manh dan noi len rang <>

  10. Le Phong says:

    Hoi cac dong chi dang vien cong san Viet Nam chung ta oi ! Hay thuc thoi phan tinh , hay thuc bach boi con tim chan chinh yeu que huong giong noi Viet Toc ma nhanh chong cung nhau tu bo dang CSVN doc tai toan tri khat mau …! Cac dong chi hay dung han ve phia nhan dan co chinh nghia dan toc . De sau nay khi cac dong chi nham mat lia tran .. khoi bi an han , an nan nhu dong chi dai ta diep vien cong san xuat sac Pham Xuan An truoc khi chet da dau xot ngam ngui …manh dan noi len rang : <>.

Phản hồi