WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Công Hàm 1958: Từ lệ thuộc chính trị trở thành bán nước

Trước 1975, miền Nam vẫn lấy ngày 20/7 làm ngày Quốc Hận. Ngày mà thực dân và cộng sản đã chia đôi đất nước.

Ngày 20/7 năm nay, Báo Đại Đoàn Kết lại có bài viết đề cập thẳng vào nội dung bản Công hàm 1958. Nhà cầm quyền Bắc Kinh luôn sử dụng bức Công Hàm này để lập luận rằng Hòang Sa, Trường Sa và Biển Đông thuộc chủ quyền Trung cộng. Bởi thế nó xem là Công Hàm bán nước. Thế nhưng vẫn chưa đựơc nhà cầm quyền cộng sản chính thức giải bày.
Bài viết trên Báo Đại Đoàn Kết cố gắng chứng minh Công hàm 1958 không có giá trị pháp lý, chỉ là tuyên bố ngọai giao và chính trị. Tất cả những lập luận trong bài đều đã được Tiến sỹ luật học Đặng Minh Thu trình bày từ những năm 1995. Gần 20 năm sau các lập luận của Tiến sỹ Thu mới xuất hiện trên một bài báo Quốc Nội đủ hiểu sự bưng bít thông tin của nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam.

Điều lạ là đúng ngày Quốc Hận 20/7 năm nay, bài viết lại có đọan như sau “ … Có lẽ cần phải nhấn mạnh rằng tất cả những hành động ngoại giao của Thủ tướng Phạm Văn Đồng trong Công hàm 1958 có thể hiểu không phải là ông không nhìn thấy mọi ý đồ của Trung Quốc đối với cách mạng Việt Nam vì ông đã có kinh nghiệm trong bàn đàm phán Genève năm 1954, khi mà Trung Quốc đã có không ít động thái rất bất lợi cho VNDCCH …” Những tài liệu từ phía cộng sản Việt Nam cho biết vì lệ thuộc vào Trung cộng, đảng Cộng sản Việt Nam đã bị đảng Cộng sản Trung Hoa “ép” ngồi vào Bàn Hội Nghị Genève chia đôi đất nước.

Phạm Văn Đồng

Bài viết này xin bình luận về việc mất độc lập ngọai giao chính trị đã biến Công Hàm 1958 thành một Công Hàm bán nước và phương cách để hóa giải Công Hàm này.

 

Chúng ta thường nghe phía nhà cầm quyền Trung cộng tuyên bố chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là “chủ quyền không thể tranh cãi được”. Chủ quyền này cho phép họ vạch một đường chữ U chiếm đến 80 phần trăm diện tích Biển Đông, bao vây hầu hết bờ biển Việt Nam. Phía Trung cộng lại luôn sử dụng phương tiện truyền thông để tuyên truyền cho “chủ quyền không thể tranh cãi ” này. Đầu tiên xin giới thiệu qúy vị một phần của một bài báo Trung cộng đề cập đến chủ quyền của họ.

Báo Kim Dương Võng (Trung Cộng) ngày 16/06/2007.

Các đảo ở Nam Hải bao gồm quần đảo Nam Sa (Trường Sa) và quần đảo Tây Sa (Hòang Sa) về lịch sử chính là lãnh thổ của TQ, TQ không chỉ có chứng cứ đầy đủ về lịch sử và pháp lí, mà cả cộng đồng quốc tế trong đó bao gồm cả VN cũng đã thừa nhận chủ quyền của TQ. Ngày 15 tháng 6 năm 1956, khi Thứ trưởng Bộ ngoại giao VN Ung Văn Khiêm tiếp kiến Đại biện lâm thời Lãnh sự quán TQ trú tại VN đã bày tỏ, theo các tư liệu về VN, xét về mặt lịch sử, các quần đảo Tây Sa, Nam Sa nên thuộc về lãnh thổ TQ. Khi ấy, Quyền Vụ trưởng Vụ Châu Á Bộ ngoại giao VN Lê Lộc có mặt tại đó nói, xét về mặt lịch sử, các quần đảo Tây Sa, Nam Sa đã thuộc TQ ngay từ đời Tống. Ngày 4 tháng 9 năm 1958, chính phủ TQ ra tuyên bố chiều rộng lãnh hải là 12 hải lí, báo “Nhân dân” của VN đã đăng chi tiết lời tuyên bố này vào ngày 6 tháng 9. Ngày 14 tháng 9, Thủ tướng VN  Phạm Văn Đồng đã bày tỏ với Thủ tướng Chu Ân Lai là thừa nhận và nhất trí với lời tuyên bố này.

“Bản đồ thế giới” do Phòng bản đồ Tổng tham mưu Quân đội nhân dân VN vẽ năm 1960 và “Atlas Bản đồ thế giới” do Cục đo đạc và bản đồ thuộc Phủ Thủ tướng VN in ấn, cũng chú thích các đảo ở Nam Hải , bao gồm cả quần đảo Nam Sa, thuộc lãnh thổ TQ; sách giáo khoa địa lí trong trường học phổ thông do Nhà xuất bản Giáo dục của VN năm 1974 đã viết ở bài “Nước cộng hòa nhân dân Trung Hoa”: “Từ các đảo Tây Sa, Nam Sa đến đảo Hải Nam, đảo Đài Loan… đã tạo thành một bức trường thành bảo vệ đại lục TQ.

Nhưng về sau, thái độ của VN đã có sự thay đổi lớn. Tháng 1 năm 1974, TQ đã thu lại quần đảo Tây Sa từ chính quyền Nam Việt, thái độ của Bắc Việt khi ấy đã có phần thay đổi; sau đó VN nêu một cách rõ ràng, các quần đảo Nam Sa và quần đảo Tây Sa là “lãnh thổ” của VN. Năm 1975, trong quá trình thống nhất VN, VN đã chiếm đoạt phần đảo đá ngầm thuộc về TQ vốn bị Nam Việt xâm chiếm, rồi tiếp đó lại không ngừng mở rộng phạm vi đã chiếm lĩnh. Cho đến nay, con số đảo đá ngầm ở Nam Sa do VN khống chế là nhiều nhất, theo thống kê chưa đầy đủ là có khoảng 29 đảo.


Phía Trung cộng còn cho biết ngày 9/5/1965, nhà cầm quyền Hà Nội đã chỉ trích Mỹ vi phạm “hải phận Trung Quốc chung quanh các đảo Tây Sa (tức Hoàng Sa)”. Thêm vào đó báo Nhân Dân nhiều lần đề cập đến không phận Trung Quốc trên đảo Hoàng Sa.

Các sự kiện trên đều có chứng minh

Ngày nay bức Công Hàm của Phạm văn Đồng có thể dễ dàng tìm thấy trên mạng tòan cầu. Công Hàm này đã được phổ biến trên báo Nhân Dân ngày 22/9/1958. Xin xem phóng ảnh của bài báo. Công hàm cũng đã được tuyên truyền rộng rãi qua các cuộc họp để ủng hộ “Tuyên Bố về Lãnh Hải của Trung Quốc và lên án đế quốc Mỹ xâm lược”. Tuyên Bố này cũng đã được đăng trên báo Nhân Dân ngày 9/9/1958. Báo Nhân Dân là tờ báo chính thức của đảng Cộng sản Việt Nam.

Bức Công Hàm chính thức xác nhận “Chính phủ nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ghi nhận và tán thành bản tuyên bố ngày 4/9/1958 của Chính phủ nước cộng hoà nhân dân Trung Hoa quyết định về hải phận của Trung Quốc.” Nhiều điều trong Bản tuyên bố ngày 4/9/1958 đề cập đến Hoàng Sa và Trường Sa thuộc chủ quyền Trung cộng (Xin xem Tuyên Bố để rõ). Năm 1977, Phạm Văn Đồng đã phải xác nhận rằng: “Lúc đó là thời kỳ chiến tranh nên tôi phải nói như thế!”.

Vì thiếu độc lập, vì lệ thuộc tư tưởng lệ thuộc chính trị, vì xa rời Tổ Quốc Dân Tộc Việt Nam, đảng Cộng sản đã ký kết và tuyên bố những điều vô cùng bất lợi, Trung cộng luôn lấy đó để khai thác nhằm từng bước hợp thức hóa việc chiếm giữ Hoàng Sa – Trường Sa – Biển Đông về mặt pháp lý.

Tuần vừa qua trên Mạng Tòan cầu lưu hành bản sao của trang 274 trong sách với tựa đề “Luyện kỹ năng đọc hiểu Tiếng Hoa” do Ngọc Huyên biên soạn, được Nhà xuất bản Thanh niên ấn hành, có in hình bản đồ Trung cộng với đường lưỡi bò liếm gần hết cả Biển Đông. Đủ thấy sự nguy hại của lệ thuộc ngọai bang.

Biển Đông trong chiến lược toàn cầu của Trung cộng

Đầu năm 1979, Trung cộng đã vượt biên giới Việt Nam để dạy cho đảng Cộng sản Việt Nam một bài học. Khi ấy Bộ Ngoại Giao Việt cộng mới chính thức công bố văn kiện “Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua (1949-79)”. Văn kiện này vạch rõ chiến lược bành trướng đại dân tộc và bá quyền của Trung cộng.
Để thực hiện chiến lược này, Trung cộng đã nhiều lần tấn công và chiếm đóng biển đảo của Việt Nam. Năm 1956, khi quân đội Pháp rút khỏi Đông Dương, Trung cộng cho quân chiếm phía Đông của quần đảo Hoàng Sa. Năm 1959, họ lại xâm lựơc một số đảo nhưng bị Quân Đội Việt Nam Cộng Hòa ngăn chận. Những việc này chắc chắn đã được phía cộng sản Bắc Việt nắm rõ.

Năm 1974, lợi dụng Hoa Kỳ rút khỏi miền Nam và Bắc Việt leo thang chiến tranh, Trung cộng oanh tạc quần đảo Hoàng Sa và chiếm các đảo phía Tây, do quân Việt Nam Cộng hoà đang đóng giữ. Tòan bộ quần đảo Hoàng Sa lọt vào tay giặc Tàu xâm lược. Đến năm 1988, khi Liên Xô muốn rời khỏi Đông Dương, Trung cộng lại tấn công quần đảo Trường Sa. Sáu đảo đã bị quân Trung Quốc chiếm đóng. Từ đó đến nay họ tiếp tục lấn chiếm các đảo nhỏ của Việt Nam khi có điều kiện.

Hành động chiếm đóng bằng quân sự của Trung cộng là bằng chứng hùng hồn nhất hai quần đảo Hòang Sa và Trừơng Sa không phải là “chủ quyền không thể tranh cãi ” được của Trung cộng. Nói rõ hơn Trung cộng chỉ là bọn xâm lược.

Những tuyên bố trước đây của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không giá trị về pháp lý

Từ lâu các học giả Việt Nam đã đặt vấn đề Việt Nam nên nhờ quốc tế phân xử. Do đó câu hỏi về giá trị pháp lý của các Tuyên Bố phía cộng sản Việt Nam đều đã được nêu ra tận tình xem xét.

Học giả Tạ Quốc Tuấn nghiên-cứu các lập luận của cả hai nhà cầm quyền Bắc-kinh và Đài-bắc liên-quan đến vấn-đề chủ-quyền đã đi đến kết luận: “… cả hai chính-phủ này có luận-cứ vu-vơ, mơ-hồ và võ-đoán. Họ chỉ nói đi nói lại nhiều lần là Trung-quốc có chủ-quyền bất-khả tranh-nghị hay chủ-quyền hợp-pháp và chủ-quyền đó có từ xa-xưa lắm rồi, nhưng lại không đưa ra được một bằng-chứng cụ-thể nào, căn-cứ vào các tiêu-chuẩn lịch-sử, địa-lý hay luật quốc-tế, để chứng-minh là chủ-quyền đó thuộc về Trung-quốc.” Chính vì thế ngay từ thời Pháp, đã hai lần người Pháp đề nghị (năm 1932 và năm 1947) nhờ Quốc Tế phân xử tranh chấp lãnh hải đều đã bị Trung Hoa từ chối.

Luật sư Nguyễn Hữu Thống nghiên cứu Công Pháp Quốc Tế cho biết Trung Quốc hoàn toàn không có lý lẽ gì để xác minh Hoàng Sa Trường Sa là một phần lãnh thổ của họ. Ông cho biết năm 1995 ông đã gửi một Bản Tường Trình đến 7 vị nguyên thủ các Quốc Gia trong Hiệp Hội các Quốc Gia Đông Nam Á để trình bày nhận định nêu trên.

Khi phân tích lập luận của hai phía Trung Quốc – Việt Nam, Tiến sĩ Luật học TỪ Đặng Minh Thu đặt biệt chú ý đến việc: Trung Quốc nói rằng Việt Nam đã công nhận chủ quyền của Trung Quốc trên quần đảo Hoàng Sa vì những lời tuyên bố trước đây của phiá Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà. Tiến sỹ Đặng Minh Thu lập luận “Những lời tuyên bố trên không có hiệu lực vì trước năm 1975, Việt Nam Dân chủ Cộng hòa không quản lý những đảo này. Lúc đó, những đảo này nằm dưới sự quản lý của Việt Nam Cộng hoà; mà các chính phủ Việt Nam Cộng hoà luôn luôn khẳng định chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo.” và “…đứng trên phương diện thuần pháp lý, nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa lúc đó không phải là một quốc gia trong cuộc tranh chấp. Trước năm 1975, các quốc gia và lãnh thổ tranh chấp gồm: Trung Quốc, Đài Loan, Việt Nam Cộng hoà và Philippin. Như vậy, những lời tuyên bố của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa xem như lời tuyên bố của một quốc gia thứ ba không có ảnh hưởng đến vụ tranh chấp.”

Nói tóm lại các tuyên bố của nhà cầm quyền Hà nội khi ấy chỉ có giá trị chính trị và hòan tòan không có giá trị về pháp lý. Trước Quốc Tế Trung cộng có thể xem Công Hàm 1958 như một lời hứa. Lời hứa khi chiếm được miền Nam nhà cầm quyền Hà Nội sẽ trao hai quần đảo Hòang Sa và Trường Sa cho Trung cộng để đổi lại phía Trung cộng quân viện cho cộng sản Bắc Việt xâm lấn miền Nam.

Năm 1974, khi Trung cộng đánh chiếm quần đảo Hoàng Sa, Hải quân Quân lực Việt Nam Cộng Hòa đã một lòng hy sinh cố giữ lãnh thổ ông cha. Ngược lại nhà cầm quyền Hà Nội đã lặng im đồng lõa để thực hiện lời hứa kể trên. Tạp chí Kinh tế Viễn Ðông, ngày 10/2/1994, ký giả Frank Ching viết về vấn đề tranh chấp chủ quyền trên Quần Đảo Hòang Sa nhận xét miền Bắc luôn miệng cho rằng miền Nam là theo đế quốc Mỹ bán nước nhưng hành động của nhà cầm quyền Bắc việt đã chứng minh ngược lại. Theo cách nói của chúng ta Việt cộng là bọn bán nước và Công Hàm 1958 là Công Hàm bán nước.

Ký giả Frank Ching đã kết luận bài viết như sau: “Không một ai trong cộng đồng thế giới muốn bước vào để dàn xếp sự bất đồng giữa Cộng sản Việt Nam và Trung Quốc. Lý do rất rõ ràng: cái công hàm ngoại giao và sự nhìn nhận của Cộng sản Việt Nam không thể nào xoá bỏ được bởi một nước nhỏ như Việt Nam, kẻ đã muốn chơi đểu để lừa dối Trung Quốc. Hơn nữa, Cộng sản Việt Nam không thể nào tránh được Trung Quốc trong khi họ phải bắt chước theo chính sách “đổi mới” của Trung Quốc để tiến lên chủ nghĩa xã hội.”

Sau Khi Trung cộng tấn công Việt Nam

Năm 1979, khi bị Trung cộng tấn công Việt Nam, đảng Cộng sản mới tuyên bố ngược lại. Điều 4 của Tuyên bố do Bộ Ngoại giao nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam về Quần đảo Hoàng Sa và Quần đảo Trường Sa (7/8/1979) nhấn mạnh:

“…Trung Quốc đã chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa bằng biện pháp quân sự, lúc đó vẫn dưới sự quản lý của chính quyền Sài Gòn. Việt Nam Cộng Hòa lúc đó đã tuyên bố rõ ràng cương vị của họ như sau:
- Chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ là những câu hỏi thiêng liêng cho tất cả mọi quốc gia;
- Những khó khăn về biên giới lãnh thổ, thường tồn tại trong các cuộc tranh chấp giữa các nước láng giềng do lịch sử để lại, có thể vô cùng rắc rối và nên được nghiên cứu kỹ càng; và
- Các quốc gia quan tâm nên cứu xét vấn đề này trong tinh thần công bằng, tôn trọng lẫn nhau, hòa nhã, láng giềng tốt và giải quyết vấn đề bằng sự thương lượng.”

Khi Đông Âu và Liên Xô sụp đổ, giới cầm quyền cộng sản Việt Nam lại tiếp tục quay về thần phục Trung cộng. Từ đó đến nay họ đã ký những cam kết những mật ước để đổi lấy nền bảo hộ đương thời.

Gần đây nhất là ngày 25/6/2011, Thứ Trưởng Ngoại giao Hồ Xuân Sơn đã gặp Ủy viên Trung Ương Đảng, Ủy Viên Quốc vụ Trung cộng Đới Bỉnh Quốc để “đồng thuận” về vấn đề Biển Đông. Ông Sơn cho biết họ chỉ lập lại những “… nhận thức chung giữa lãnh đạo cấp cao hai nước đã được ghi nhận trong các Tuyên bố chung Việt Nam – Trung Quốc nhân các chuyến thăm của lãnh đạo cấp cao hai nước, gần đây nhất là Tuyên bố chung tháng 10-2008 nhân dịp Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Tấn Dũng thăm Trung Quốc.”Nhưng khi tướng Nguyễn Trọng Vĩnh và một số nhân sỹ Hà Nội muốn tìm hiểu thêm thì Hồ Xuân Sơn và Bộ Ngọai Giao đã từ chối tiếp đón.

Ngày nay dưới mắt người Việt, Bộ Chính Trị Việt cộng đều do chính Trung cộng sắp đặt. Từ đó dẫn đến việc họ phải đối đầu với đòi hỏi thay đổi chính trị và thoát ly ách chư hầu Trung Cộng. Từ ngay bên trong đảng Cộng sản, trong quân đội, trong giới khoa bảng trí thức, trong giới ngoại giao. Những đòi hỏi này lan rộng đến mọi tầng lớp dân chúng trong và ngoài nước. Các cuộc biểu tình liên tiếp tám tuần qua đã phần nào nói lên nguyện vọng của người dân Hoang Sa – Trường Sa Biển Đông là của Việt Nam.

Trong một cuộc phỏng vấn do Nhã Trân, phóng viên Á Châu Tự Do thực hiện Luật sư Nguyễn Hữu Thống cho biết: ”Vấn đề lãnh thổ – lãnh hải là do quốc dân. Dân mới quan trọng chứ không phải đảng. Đảng phải trả lại quyền cho dân thì dân mới đòi lại được chủ quyền đó. Đảng cộng sản như thế là vi phạm quyền của người dân. Đảng cộng sản đã toa rập với Trung Quốc rồi thì bây giờ phải trả lại cho quốc dân quyền đó. Phải cho người dân trở lại với chế độ dân chủ, với quyền dân tộc tự quyết, cho người dân bầu chính phủ dân cử của họ thì lúc đó mới có thể đấu tranh trên trường quốc tế được. Tức là trả lại quyền dân tộc tự quyết cho dân, đại diện quốc dân là quốc hội, tức là dân phải bầu lại quốc hội khác. Quốc hội dân cử đó lúc đó sẽ có lập trường về vấn đề đó. Quốc hội phải lên tiếng huỷ bỏ công hàm Phạm Văn Đồng.”

Trong Tuyên bố ngày 7-8-1979, nhắc đến bên trên, đảng Cộng sản Việt Nam đã chính thức xác nhận chính quyền Việt Nam Cộng Hòa đặt “Chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ là những câu hỏi thiêng liêng cho tất cả mọi quốc gia.”

Ngày 22/7/2011 vừa qua, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton kêu gọi các bên trong vụ tranh chấp ở Biển Đông đưa ra chứng cớ pháp lý cho tuyên bố chủ quyền của mình. Bà Clinton cho rằng những tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc và một số thành viên ASEAN phải phù hợp với Công ước Liên hiệp quốc về Luật Biển năm 1982. Bà cũng cho biết việc giải quyết vụ tranh chấp này bằng đường lối hòa bình là phù hợp với quyền lợi quốc gia của Hoa Kỳ.

Nhưng khi chế độ cộng sản vẫn còn thì Công Hàm 1958, các Tuyên Bố các hứa hẹn Chính Trị, các mật ước bảo hộ vẫn gắn chặt Bộ Chính Trị Việt cộng với quan thầy Trung cộng. Khi đất nước chưa có tự do thì sự thực về Hòang Sa – Trường Sa – Biển Đông vẫn chỉ là nhưng bí mật giữa hai đảng Cộng sản Việt Nam – Trung Hoa. Bốn chữ “tốt” và Mười Sáu chữ vàng vẫn ràng buộc hai đảng Cộng sản Việt Trung. Và như thế Hòang Sa – Trường Sa vẫn bị quân thù chiếm đóng. Biển Đông sẽ vẫn là ao nhà Trung cộng. Chỉ có một thể chế tự do hậu cộng sản thì mới mong lấy lại được Hòang Sa – Trường Sa – Biển Đông.

Khi chưa có tự do phát biểu chính kiến thì ngụy biện yêu nước vẫn là độc quyền của đảng Cộng sản Việt Nam. Khi chưa có tự do bầu cử, chưa có một Hiến Pháp Tự Do một Quốc Hội Độc Lập, thì Trung Quốc vẫn đứng trong hậu trường để thu xếp để lèo lái giới cầm quyền cộng sản Việt Nam, để giới này thực thi chiến lược bành trướng đại dân tộc và bá quyền cho Trung cộng.

Đó là chưa kể đến việc giới cầm quyền cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục lệ thuộc tư tưởng Tàu. Việc đảng Cộng sản Việt Nam đeo đuổi Mô hình phát triển Tàu là một thí dụ điển hình. Mô hình này lấy kinh tế tự do rừng rú và hệ thống công an sẵn sàng đàn áp mọi bất công hay tiếng nói bất đồng làm căn bản. Một mô hình đang dẫn Việt Nam vào con đừơng phá sản. Lệ thuộc tư tưởng lệ thuộc chính trị là mọi căn nguyên tạo ra một tập đòan bán nước như Bộ Chính Trị đảng Cộng sản Việt Nam.

Ở hải ngọai nhiều cá nhân (như Luật Sư Nguyễn Hữu Thống) hay tổ chức Cộng Đồng Hải Ngọai (như Cộng Đồng Việt Nam Bắc Cali) hậu duệ của Việt Nam Cộng Hòa vẫn không ngừng lên tiếng trước Quốc Tế để tạo dư luận Hòang Sa – Trường Sa – Biển Đông thuộc Việt Nam. Nhiều công trình nghiên cứu cá nhân và tập thể đã được thực hiện và phổ biến rộng rãi trên mạng lưới toàn cầu nhiều năm nay, cũng do tấm lòng hướng về quê hương của đàn con nơi đất khách quê người.

Người Việt tự do cũng luôn luôn nhắc nhở nhau hướng về quê cha đất tổ, nơi một phần quê hương đang bị ngọai bang xâm chiếm. Cũng thường xuyên tổ chức các cuộc biểu tình để xác nhận một phần đất nước đang nằm trong tay giặc Tàu xâm lựơc. Cờ Vàng vẫn chính thức sử dụng trong Cộng đồng Người Việt Tự Do là một thách thức cho tính chính danh của những người cầm quyền cộng sản Việt Nam. Cộng sản Việt Nam không có tư cách đại diện Việt Nam, mọi ký kết công khai hay bí mật với giặc Tàu đều hòan tòan không giá trị. Một chính quyền Tự Do sẽ nhờ Quốc Tế phân xử mọi ký kết bán nước mà nhà cầm quyền cộng sản Việt Nam đã ký với Tàu.

Biểu tình lần thứ tám, bà con đặc biệt tri ân những chiến sỹ hải quân quân lực Việt Nam Cộng hòa đã anh dũng hy sinh trong cuộc hải chiến Hoàng Sa năm 1974, cùng các liệt sỹ Quân Đội Nhân Dân Việt Nam đã nằm xuống trong trận chiến bảo vệ Trường Sa năm 1988. Một Buổi Lễ tri ân cũng đã được tổ chức tại Sài gòn. Càng tri ân các chiến sỹ bỏ mình vì đất nước lại phải càng phải biểu lộ quyết tậm dẹp bỏ bọn tay sai bán nước cho Tàu. Có dẹp được nội thù thì mới mong chống được ngọai xâm, bảo vệ mảnh đất quê hương do tiền nhân để lại.
Melbourne, Úc Đại Lợi
28/7/2011

© Đàn Chim Việt

——————————————————–

Phụ chú:
Tuyên Bố của Chính Phủ Nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc về Lãnh Hải
(Ðược thông qua trong kỳ họp thứ 100 của Ban Thường Trực Quốc Hội Nhân Dân ngày 4 tháng 9 năm 1958)
Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc nay tuyên bố:
1. Bề rộng lãnh hải của nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc là 12 hải lý. Ðiều lệ này áp dụng cho toàn lãnh thổ nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.
2. Các đường thẳng nối liền mỗi điểm căn bản của bờ biển trên đất liền và các đảo ngoại biên ngoài khơi được xem là các đường căn bản của lãnh hải dọc theo đất liền Trung Quốc và các đảo ngoài khơi. Phần biển 12 hải lý tính ra từ các đường căn bản là hải phận của Trung Quốc. Phần biển bên trong các đường căn bản, kể cả vịnh Bohai và eo biển Giongzhou, là vùng nội hải của Trung Quốc. Các đảo bên trong các đường căn bản, kể cả đảo Dongyin, đảo Gaodeng, đảo Mazu, đảo Baiquan, đảo Niaoqin, đảo Ðại và Tiểu Jinmen, đảo Dadam, đảo Erdan, và đảo Dongdinh, là các đảo thuộc nội hải Trung Quốc.
3. Nếu không có sự cho phép của Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, tất cả máy bay ngoại quốc và tàu bè quân sự không được xâm nhập hải phận Trung Quốc và vùng trời bao trên hải phận này.  Bất cứ tàu bè ngoại quốc nào di chuyển trong hải phận Trung Quốc đều phải tuyên thủ các luật lệ liên hệ của Chính Phủ Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc
4. Ðiều (2) và (3) bên trên cũng áp dụng cho Ðài Loan và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.
Ðài Loan và Penghu hiện còn bị cưỡng chiếm bởi Hoa Kỳ. Ðây là hành động bất hợp pháp vi phạm sự toàn vẹn lãnh thổ và chủ quyền của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc. Ðài Loan và Penghu đang chờ được chiếm lại. Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc có quyền dùng mọi biện pháp thích ứng để lấy lại các phần đất này trong tương lai. Các nước ngoại quốc không nên xen vào các vấn đề nội bộ của Trung Quốc
(Bản dịch của Trung Tâm Dữ Kiện)
Chú thích: Quần đảo Tây Sa (tên tiếng Tàu Xisha) = Quần đảo Hoàng Sa = Paracel Islands; Quần đảo Nam Sa (tên tiếng Tàu Nansha) = Quần đảo Trường Sa = Spratly Islands

Tài Liệu Tham Khảo Chính:
Bộ Ngoại giao nước Cộng Hoà Xã hội chủ nghĩa Việt (1979), Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc trong 30 năm qua (1949-79), Nhà Xuất Bản Sự Thật Hà Nội.
TỪ Đặng Minh Thu (1995) Chủ quyền trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa, Thử phân tích lập luận của Việt Nam và Trung Quốc, Tạp Chí Thời Đại Mới, Số 11 – Tháng 7/2007
Nguyễn Hữu Thống (1995) “Hoàng Sa Trường Sa Theo Công Pháp Quốc Tế.”
Frank Ching, Vấn đề Tranh chấp Chủ quyền trên Quần đảo Hoàng Sa: Saigon – Hanoi – Paracels Islands Dispute – 1974 (Tạp chí Kinh tế Viễn Ðông – Far Eastern Economic Review, Feb. 10, 1994)
Nhã Trân, phóng viên RFA phỏng vấn Luật sư Nguyễn Hữu Thống “Sự thật về công hàm của cố thủ tướng Phạm Văn Đồng”.
Quốc Trung (dịch), Báo Kim Dương Võng (TQ): Việt nam đã từng thừa nhận Nam Sa là của Trung quốc, Nguồn Da Vàng Blog
Tạ Quốc Tuấn, Vấn-đề chủ-quyền đối với hai quần-đảo Hoàng-Sa và Trường-Sa: Vài nhận-xét về lập luận của hai chính-phủ Bắc-Kinh và Đài-Loan, mạng Internet. Tham luận đọc tại Hội Thảo Hè “Vấn Đề Tranh Chấp Biển Đông” tại New York City, ngày 15-16 tháng 8, 1998.
Nguyễn Quang Duy, 2010, Đừng để mất Hoàng Sa – Trường Sa – Biển Đông. http://www.vidan.info/thamluan/2032-2032.html
Sách với tựa đề “Luyện kỹ năng đọc hiểu Tiếng Hoa” do Ngọc Huyên biên soạn, được Nhà xuất bản Thanh niên ấn hành, ở trang 274 có in hình bản đồ Trung Quốc với đường lưỡi bò liếm gần hết cả biển Đông.
Description: http://1.bp.blogspot.com/-aQRAuqFKsYI/TitTUmBwOcI/AAAAAAAAB0k/PGdCFlmMmmI/s640/THANHNIEN.JPG

22 Phản hồi cho “Công Hàm 1958: Từ lệ thuộc chính trị trở thành bán nước”

  1. ĐẤT NƯỚC LÂM NGUY

    Ai mà nở quên được tình non nước !
    Quên gia tài của Tiên-tổ truyền trao.
    Biết bao nhiêu là xương máu công lao,
    Từng tấc đất nối liền nhau da thịt.

    Nay, đất nước lâm vào vòng mù mịt
    Phần địa đầu giới tuyến lấn vào sâu!
    Hoàng Trường Sa mai mốt sẽ về đâu?
    Khi Hán cộng đầy mưu thâm, kế độc.

    Tàu lợi dụng bọn ươn hèn bán nước,
    Vì lợi quyền đâu biết tới an dân.
    Hơn phần tư thế kỷ sống lầm than,
    Thân trâu ngựa từ sau ngày “thống nhất”.

    Hởi bạn trẻ, đâu Tinh-thần Bất-khuất!
    Đâu phi-thường, đâu hiển-hách ngàn xưa?
    Đuổi xâm lăng để giữ vững sơn hà,
    Nào Mông, Mãn từng tung hoành phương Bắc!

    Đâu (Trần) Bình Trọng? Ông đã từng quắc mắt!
    Khi giặc thù đem danh vọng dâng cho:
    Lên làm vua, có được cả cơ đồ
    Ông dõng dạc trả lời như sét đánh:

    “Thà rằng làm quỷ nước Nam, chứ không làm vương đất Bắc. Ta bị bắt thì có một chết mà thôi, còn can gì mà phải hỏi lơi thôi!”

    Vĩnh Nhất-Tâm 7/7/11

  2. Trước hết, Nhất Tâm cỏm ơn quý bạn quan tâm đến dòng thơ và tinh hình đất nước. Kế đến Nhất Tâm rất mong được chia sẻ với các bạn như một sự trao đổi về tình huống của đất nước. Có nghĩa là muốn đất nước và dân tộc khỏi lâm vào nô lệ ngoại nhân, chúng ta phải nói thẳng là Tàu cộng hay Tàu không cộng cũng giống nhau . Bọn chúng luôn luôn nuôi tham vọng bành trướng về phương Nam tức nước Việt ta. Đã hơn hai ngàn năm, tình từ mốc lịch sử là năm 207 trước Tây Lịch tính đến đời Mãn Thanh sau khi chiếm được toàn diện nước Tàu. Và cũng chính vì ngôi Hoàng Đế nên khiến nhà vua cuối cùng của Hậu Lê tức là Lê Chiêu Thống, vừa là 1 vị vua nhu nhược, vừa bất tài, đã sang cầu cứu Tàu vào lúc bấy giờ là triều đại Mãn Thanh sang xâm lăng nước ta, qua chiêu bài “phò Lê diệt Nguyễn” tức Đại Đế Quang Trung Nguyễn Huệ vào năm 1788 sau Tây Lịch.
    Nhất Tâm chỉ xin lướt qua để thấy và xác định sự sai lầm của HCM và đồng bọn đã mạo danh chống Pháp (nếu ai nghiên cứu kỷ càng thấy HCM và bọn cs theo sau HCM cả bọn “trí thức” đều là bọn mù rờ voi có khác chi hơn ) kéo dài từ khi chia cắt nước Việt ra làm hai mảnh vào 20/7/1954. Chúng ta thử nghiệm lại HCM còn tệ hơn và làm gạch nối cho Tàu cộng xâm lăng VN qua CS Quốc-tế còn từng bước căn bản hơn và nguy hiểm hơn Lê Chiếu Thống nữa là khác. Đó là cách duy nhất Mao trạch Đông và Đặng tiểu Bình tiếp bước Tần Thủy Hoàng có khac gì hơn? hai điểm mà Nhất Tâm xin chia sẻ với các bạn sau đây:
    1) Là kém về mặt lịch sử và liên hệ giữa các khối cường quốc về thế chiến lược; để thấy rằng HCM không tiên liệu và cả bọn bát nháo theo HCM không thấy và cũng không hiểu tại sao Nga và Tàu quy thuận dưới lý thuyết Mác và Angel khi khối Tây phương trong đó có hai nước lớn nhất dẫn đầu trên ba mặt kinh tế, chính trị và xã hội, đã vứt thuyết của Mác và Angel vào xọt rác từ thời TT Mỹ là Abaham Lincold.

    2) Nguyên nhân nào thúc đẩy khối lãnh đạo Nga sau lật đổ được chế độ Nga-hoàng và khai thác hết thảy các nước đều là thuộc địa Anh Pháp, Hoa Lan, Bỉ, Tây Ban Nha…là đồng minh của Nga Và những nước thuộc địa của Anh thì có nước nào biến thành nước cs, đơn cử 1 nước gầnViệt Nam nhất là Thái Lan có thành cs? Ngoại trừ Tàu, vì Tàu chẳng qua nhờ thế lực bên ngoài để chống lại bên ngoài và tiếp tục con đường của Tân Thủy Hoàng trong tham vọng bành trướng và chính Tần Thủy Hoàng mới là cộng sản sinh ra trước Nga sau cái gọi là cách mang Nga (1917) tất cả, và hoàn toàn nhờ vào chính sách của Thương Ưởng mà thành công là thống nhất nước àu và xâm lăng Bách Việt.

    Chúng tôi dài dòng và phải dài dòng thì chúng ta mới nhận chân sự đúng sai mà đấu tranh. Đáu tranh vì dân tộc và cho dân tộc trên ba mục tiêu: Dân tộc độc lập, Dân-quyền tụ do và Dân-sinh hạnh phúc phải lấy hành trang lịch sử của dân tộc, và toàn lực của dân tộc làm nền tảng và sức mạnh, đó là điều không thể thiếu được.

    Nói tóm lại, chúng ta muốn chống cs VN là bọn phản quốc một cách trắng trợn chưa từng xãy ra trong dòng sử Việt Nam. Và chúng ta cũng nên nghiệm lại là thành phần là trí thức thật sự trong đảng cs và từng giúp cs chỉ có một số người thì rất ít (mời vào xem tác phẩm: TỪ THỰC DÂN ĐẾN CỘNG SẢN của Cụ Hoàng Văn Chí thì sẽ rõ hơn). Thành phần còn lại gọi là trí thức nếu đem so với Ông Trần Ích tắc dòng Hoàng tộc của nhà Trần cách đây hơn 7 thế kỷ, đã từng chấp nhận lời chiêu dụ của nhà Nguyên để phản lại dòng họ Trần thì những tên mang danh nghĩa trí thức trong thời cs từ sau HCM cắt được đất nước làm hai mảnh và đến sau này có tên nào thấy sự thâm dộc của Tàu và sự ngờ ngẩn của HCM và đồng bọn hơn đâu, họ còn chưa đáng học trò của Ông Trần Ích Tắc nữa là khác.

    Chúng tôi viết vì dân tộc không phải vì cá nhân, phe nhóm hay đảng phái kiểu như đảng Việt gian cs. Mà phải tuyệt đối nhìn vào bối cảnh dân tộc trước khi đấu tranh thì sẽ hiểu được những thành phần từng đấu tranh có nền tảng đã chết trong tay HCM và đồng bọn cả rồi. Sau 36 năm miền Nam và hơn 80 năm tại miền Bắc, (tính từ ngày HCM thành lập đảng cs phá rối hàng ngũ quốc gia) đã đủ thời gian để chúng ta ý thức đâu là dân tộc và đâu là tay sai ngoại tộc. Va đâu là thù và đâu là bạn. Có hai loại bạn cần biết rõ hơn là bạn giai đoạn và bạn lâu dài phải nhận rõ cũng là một chiêu thức của thế liên hoàn một cách lâu dài cho dân tộc, vì thế giới nhân loại không đơn giản như chúng ta tưởng trong thế đấu tranh bây giờ mà còn chỉ nhìn ở cuộc diện quốc gia thì quả là những người chẳng hiểu gì và giúp gì cho quốc gia dân tộc cả. Có chăng thì chỉ nhất thời rồi cũng chỉ tr về con đường và điểm cũ khi phát xuất.

    Nhất Tâm xin chia sẻ với hết bạn trẻ trên thế giới Facebook trong tinh thần bảo chủng và sự tồn vong của Việt-tộc.

    Trân trọng,

    Nhất Tâm 2/8/2011

  3. Quân Tử Kiếm says:

    Muốn vô hiệu hóa công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng(dưới sự chỉ đạo của họ Hồ và BCT)thì chỉ có mỗi một cách là giải tán đảng CSVN thành lập một nhà nước VN mới dân chủ tự do,chính phủ mới sẽ có thừa pháp lý để hủy bỏ cái công hàm nhơ nhuốc đó.

  4. ke luu vong says:

    ” Nước mất nhà tan ” phải đổi lại ” nhà tan nước mất” có lẽ đúng hơn .Không ai có thể vào nhà nếu ta không mời,TQ đã được các nhà lãnh đạo VN mời vào , tranh chấp biển Đông xảy ra thì TQ đưa công hàm của PVĐ cùng 1 vai văn kiện khác chứng tỏ VN thừa nhận các đảo ở biển Đông thuộc về TQ , tại sao TQ yêu cầu VN tuân thủ các cam kết đã ký ,công hàm của PVĐ chỉ là bước đầu , nếu VN không tuân thủ tới đây TQ sẽ bạch hóa tất cả những văn kiện , hiệp ước mà ĐCSVN đi đêm với TQ có chữ ký của 2 bên do vậy ta không lấy làm ngạc nhiên thỉnh thoảng các cấp cao VN phải thân chinh sang TQ và cam kết giửa đôi bên mà nhân dân VN không được phép biết .Các nhà đấu tranh dân chủ , yêu nước đang chạy đua với thời gian nhưng không biết kịp hay không vì mất nước đã rõ ràng trước mắt trừ phi các đấng tiên liệt phù hộ cho đất nước vượt qua cơn nguy nan .Khi TQ công bố những văn bản đi đêm thì ĐCSVN sẽ sụp đổ ,nhà tan và sau đó mất nước không gì có thể cưỡng lại được , tài sản do tham nhũng cũng sẽ tan tành theo mây khói , VN lúc đó không phải là 1 tỉnh tự trị mà là 1 Tây Tạng hay Tân Cương . Buồn thay !

  5. Trần Thừa says:

    Một bài xã luận có nghiên cứu và dẫn chứng nên có giá trị lâu dài. Đề nghị Dàn Chim Việt online cho đăng tiếp trong nhiều tuần để đồng trong và ngoài nước có dịp đọc biết cái tội lớn nhất của csVN, sau tội diệt chủng, là tội bán nước để họ nhận thức trách nhiệm của ho đối với Tổ Quốc và con cháu mai sau mà cùng đứng lên dứt khoát với đảng csVN và đấu tranh đến cuối cùng để cứu nước, cứu mình trong lúc thảm hoạ mất nước về tay TC do csVN tiếp tay với TC gây ra đang xảy ra ở VN mà dân chúng không hay biết. Mong lắm thay!

  6. NGÀN KHƠI says:

    CÔNG HÀM 58

    Năm mươi năm đã qua rồi
    Công hàm còn đó, một thời nhiêu khê
    Một lời tuyên bố quả ghê
    Non sông như thể rẻ rề hơn chi
    Ông ơi sao chẳng biết gì
    Giang sơn gấm vóc ông thì biết không ?
    Hay ông da sắt mình Đồng
    Bạo gan trợn mắt nên không thấy gì
    Đại Đồng chí hướng ông đi
    Bây giờ Đồng nát được gì không ông ?
    Việt Nam con cháu Tiên rồng
    Hoàng Sa nay mất, ấy ông tội gì ?
    Sống đời chẳng sợ thị phi
    Mình Đồng da sắt ai bì được ông !

    VHT
    (01/8/11)

    …………………………….
    (BBT: Ý kiến của bạn chứa 5-7 bài thơ, nên chúng tôi đã cắt bỏ)

  7. Trúc Bạch says:

    Tháng sau năm 1976, trên báo Sài Gòn Giải Phóng có bài bình luận viết về Hoàng Sa, có đoạn như sau :

    ““Trung Quốc vĩ đại đối với chúng ta không chỉ là người đồng chí, mà còn là người thầy tin cẩn đã cưu mang chúng ta nhiệt tình để chúng ta có ngày hôm nay. Vì vậy chủ quyền Hoàng Sa thuộc Việt Nam hay thuộc Trung Quốc cũng vậy thôi!”.
    (Nên nhớ rằng, cái đám MTTQVN làm lễ “vinh danh” những người lính trong “quân đội Sài Gòn” chết ở Hoàng Sa hôm 27/7 tại câu lạc bộ Nguyễn Văn Bình chính là “đồng tác giả” hay ít nhiều có dính dáng đến bái báo nói trên) .

    -Và một điều đặc biệt là Sách địa lý xuất bản năm 1974 (Hà Nội) ; trong bài “Nước Cộng Hòa Nhân Dân Trung Hoa” ngoài việc xác nhận chủ quyền của Trung cộng trên Nam Sa (Hoàng Sa) và Tây Sa (Trường Sa), còn có đoạn viết rằng “chuỗi hải đảo từ Nam Sa và Tây Sa tới Hải Nam và Đài Loan là bức tường thành bảo vệ lục địa Trung Quốc”.

  8. Hoàng Huy says:

    Trong bối cảnh tham vọng Tàu cố chiếm đọat vùng biển VN qua tuyên bố hình vùng biển hình chữ U thuộc chủ quyền của mình, và hành động cắt cáp…., đơn phương áp đặt lệnh cấm đánh bắt cá trên biển đông làm ảnh hưởng đến ngư dân VN, nguyên nhân chủ yéu là Tàu dựa trên công hàm PVĐ như đã nghe thấy trên các lập luận báo chí và cả người phát ngôn bộ ngoại giao TQ. Nay VN cố giải thích công hàm này ( một cách gián tiếp đảng cọng sản VN trả lời về đòi hỏi của các trí thức VN mới đây) qua báo Đại Đón Kết của MTTQVN, một cơ quan ngoại vi của ĐCSVN, vì quyền lợi Tổ Quốc thì ít mà vì quyền lợi đảng thì nhiều.
    1/Cá nhân Ông PVĐ không thể dám làm điều này mà do Bộ Chính Trị ĐCSVN quyết định. Trong thâm tâm của họ khi gởi công hàm này là về phe Tàu nhìn nhận chủ quyền lảnh thổ như trong tuyên bố về lảnh hải 12 hl. Không lẽ họ không thấy ý định nêu rõ trong Điều 1″…. bao gồm phần đất Trung Quốc trên đất liền và các hải đảo ngoài khơi, Ðài Loan (tách biệt khỏi đất liền và các hải đảo khác bởi biển cả) và các đảo phụ cận, quần đảo Penghu, quần đảo Ðông Sa, quần đảo Tây Sa, quần đảo Trung Sa, quần đảo Nam Sa, và các đảo khác thuộc Trung Quốc.” vì lẽ đã là người cọng sản thì vô tổ quốc (vào thời điểm đó), cho nên trong đầu họ không có Tổ Quốc VN khi gởi công hàm này, Tàu giử còn hơn nằm trong tay VNCH, một đối thủ trên chiến trường, điều này đã nghe giải thích khi được hỏi, “TQ giữ dùm cho ta”. Có thể vì cả tin vào đảng CS anh em mà không nghĩ đến mưu sâu của chúng, vô sản chỉ là bình phong che đậy âm mưu bành trướng trong tương lai. Nay HS TS là miếng ngon béo bở, bọn họ thèm quá mà để lọt vào tay Tàu thì:a-/ uổng quá, b-/ cái cớ để dân lật đỗ họ. cho nên họ tìm cách chống trả dựa vào VNCH để là cớ vững chắc nhất để phản bác công hàm này.
    Không phải vì HGHH mà họ cho phỏng vấn người tham dự trận HS năm 1974 mà vì họ muốn kéo VNCH vào để làm chứng cho tội bán nước của họ.
    2/ Dù sao Tổ Quốc VN muôn đời vẫn là Tổ Quốc của chúng ta, bọn chúng đã sai lầm nhất thời, trót đã ký giấy từ bỏ chủ quyền trên HS TS, điều may mắn là HS TS nằm trong tay VNCH theo hiệp định Geneva vào thời điểm đó, chúng không thể cho cái chúng không có, cho nên HS TS vẫn là của VN. Chúng ta chống đảng CS bán nước chứ chúng ta không chống người cọng sản yêu nước, trong số hơn 3 triệu đảng viên csVN thì số yêu nước cũng nhiều, số bán nước thì ít mà lại là những kẻ giữ quyền bính trong tay.
    3/ Giải đáp cho bài tóan này là ĐCS hãy trao quyền cho dân qua một cuộc bầu phiếu chọn lấy người lảnh đạo đất nước. ĐCS chỉ là một chính đảng có thể tham chính nếu họ được bầu.
    Chính quyền được thành lập do dân bầu sẽ tuyên bố đại xá toàn dân, không truy tìm tội lỗi quá khứ kể cả tài sản họ đã thủ đắc, thực hiện đại đoàn kết dân tộc để đồng tâm hiệp lực đối phó với anh làng giềng phương bắc.

    • Tuấn says:

      Tôi đồng ý quan điểm này nhưng lô cốt bê tông rất, rất dày. Hầu hết người dân chỉ lo làm ăn mà không nhìn thấy hoặc không quan tâm đến cái họa ở phía sau. Một số người (có thể kém hiểu biết một chút) chỉ biết đến lời tuyên truyền “định hướng” nhưng họ lại thường làm các công việc trong các cơ quan công quyền! Phải tạo áp lực nhất định nào đó!

      • Hoàng Huy says:

        Chào anh Tuấn
        Sự lo ngại của anh rất xác đáng, giải pháp hiện nay là vô hiệu hóa công hàm PVĐ công pháp quốc tế, ngay cả ĐCS biện nay cũng muốn làm như vậy nhưng kẹt một điều là nhà nước CHXHCNVN hiện nay là nhà nước mở rộng của VNDCCH của năm 1958 sau khi thống nhất Bắc Nam cho nên họ trù trừ muốn ém nhẹm công hàm này nhưng Tàu biết họ kẹt ở điểm này nên cứ nêu cái công hàm này ramà khẳng định là Tàu có chử quyền không thể tranh cải. May mắn là thời đại này không thể ém nhẹm được vì đã tràn lan trên mạng toàn cầu họ đành phải tìm cách chối bỏ nó, nhưng trên luật pháp cũng khó từ bỏ nó. Sau khi bầu cử, có thể ĐCS vẫn thắng cử ( khả năng rất cao), nhưng chính phủ (giả dụ) Cộng Hoà Việt Nam ( không phải là Việt Nam Cộng Hòa) được thành lập sau bầu cử là chính phủ hợp pháp được tòan dân cả nước bầu lên, trong đó có cả người dân VNCH ngày trước, chính phủ này sẽ công khai tuyên bố vô hiệu hóa công hàm PVĐ 1958 vì chính phủ VNDCCH chỉ quản lý hành chánh tạm thời phần đất từ Bắc vỹ tuyến 17 theo hiệp định Geneve 1954. Quan trọng là tính chính danh của nhà nước chứ không phải đảng nào đảm nhận điều hành chính phủ, theo công pháp quốc tế đảng không phải là chủ thể của luật pháp.

  9. cộng sản thứ thiệt says:

    Ngày xưa thủ tướng Phạm văn Đồng ghi nhận và tán thành tuyên bố của Chu Ân Lai là do hòan cảnh bắt buộc phải như vây. Nếu không có sự giúp đỡ của Trung Quốc thì làm sao chúng ta có thể đánh gục bọn Mỹ Ngụy giải phóng Tòan miền nam thu giang sang sang về một mối , đặt dưới sự lãnh đão của Đảng ta đời đời. Hòang sa so với Miền Nam thì rất nhỏ bé , mất Hòang Sa mà được cả Miền Nam thì cũng quá lời.Điều đó thể hiện sự sáng suốt của Đảng và Bác Hồ ..
    Mấy ông Việt kiều lôi chuệyn Hòang sa để làm cái cớ nhằm bôi bác Đảng và nhà nước VN , chứ thực ra đết có yêu nước yêu non gì – Việt kiều chỉ có yêu Đô la , Euro thôi

    • Ngụy Quân Tử - Hồ Bất Quần says:

      Không được, chú nói thế là chú bảo Bác Hồ đây cùng với chú Đồng vẩu bán nước à??? Chú nên nhớ, cho dù giao nhượng cho ai một tấc đất, một thuớc sông, cũng là phạm tội “phản quốc” và phải bị tru di 3 họ, chú nghe rõ chửa???? Chưa kể đến chú nói thế là Bác Hồ đây và chú Đồng vẩu nhà mình chuyên môn mua bán đồ ăn cắp (món đồ không phải của mình mà mua đi bán lại để kiếm lời). Chú nói thế là sai và “chưa vững lập trường nhá!!!! Đề nghi chú làm tờ kiểm thảo đem cho Bác xem!!!

    • NGÀN KHƠI says:

      ÔI MIỆNG LƯỠI

      Ôi miệng lưỡi của một phường ‘có học’
      Lễu lự ư, sao khó hiểu như ri ?
      Là thứ thiệt, hay chỉ là thứ dỏm
      Là nhân danh, hay dúng dạng nô tì ?
      Lại nhập nhằng, quốc gia và chủ nghĩa
      Lại dở trò đổi chác, kiểu ngu si
      Cứ ca ngợi, giống như loài ‘cu’ hót
      Gật gù luôn, năm tháng khó ai bì !
      Đấy giả bộ, hay đúng là thứ thiệt ?
      Nói kháy chơi, hay quả thứ âm ti ?
      Vì hồ nghi, sẳn đây ghi vài chữ
      Để thử xem, có đúng khỉ khi khì !?

      NGÀN KHƠI

    • KhoTu says:

      Mấy ông Việt kiều này dốt bỏ mẹ đi ấy, mới thấy có một công hàm phạm van đồng đã ì xèo rồi!
      Các ông Việt kiều phải hiểu rằng trên cõi đời ô trọc này làm gì có thằng nào thừa tiền mua pháo cho thằng khác đốt chơi, thành ra bác và đảng phải chịu cầm cố bao nhiêu là sổ đỏ cho trung cóoc zdĩ đại để đổi lấy pháo b40 về thục cho bọn mỹ ngụy “tiêu tán đường”.
      Sẽ còn nhiều công hàm bán nước khác “hòanh tráng” hơn công hàm phạm văn đống được trung cóoc trình làng trong tương lai!
      Thêm một cái dốt nữa của mấy ông Việt kiều là xúi dại tính “lật kèo” việc cầm cố sổ đỏ của phạm văn đồng cho trung cóoc, rõ ràng là các ông mang đầu óc tạch tạch xè nên chẳng hiểu cộng sản bằng cộng sản chúng tớ, nó thì vặn cổ chứ đùa với chúng sao đưọc!
      Có kế gì để đánh lừa được dân a-la-sán-sơ-mít để chúng tin rằng công hàm pvđ chỉ là tấm giấy lộn thì mau mau đưa ra!

    • Dân Chửi says:

      “….Hòang sa so với Miền Nam thì rất nhỏ bé , mất Hòang Sa mà được cả Miền Nam thì cũng quá lời.Điều đó thể hiện sự sáng suốt của Đảng và Bác Hồ ….”

      Té ra Đảng và Bác Hồ là một bọn cướp à???? Người nào, đảng phái nào đã tranh đấu vì quốc gia dân tộc thì đâu có thể để mất một thuớc đất một tấc biển cho Tàu được. Hay chú em là người Tàu?????

  10. VHT says:

    SỰ TOÀN VẸN LÃNH THỔ LÀ THIÊNG LIÊNG, THIẾT YẾU, LUÔN LUÔN TUYỆT ĐỐI CẦN THIẾT, VÀ HOÀN TOÀN CÓ CHÍNH NGHĨA

    Toàn vẹn là không bị xâm hại, hay không thể để bị mất mát một chút nào, về mặt đất đai tự nhiên, mà đã từ lâu quốc gia, hay dân tộc chúng ta vốn có. Một ngọn đồi, một dải đất, một dòng sông, một quả núi, hay kể cả các biển, đảo cũng vậy. Bởi thế, không thể chỉ vì lý do chính trị nông nỗi, hay vì quyền lợi thiển cận nhất thời nào đó của một phe nhóm, mà sẳn sàng tuyên bố những điều gì đó trước quốc tế có thể gây hại về mặt nào đó nhất định, đối với sự vẹn toàn của lãnh thổ đất nước nói chung. Cũng vì lý do đó, mà những lời tuyên bố của ông Phạm Văn Đồng trong công hàm 1958, cũng như vài người làm ngoại giao của miền Bắc tiếp theo sau ông, vào thời gian kế đó, thực chất quả là điều rất đáng tội mãi mãi về sau này trong lịch sử dân tộc.
    Dầu sao, các điều này thật ra chỉ cho thấy các sự nông cạn, hời hợt, của những người từng phát ngôn về các điều có liên quan như thế. Song về thực chất, không phải nó đã tuyệt đối quyết định được điều gì đối với chính chủ quyền lãnh thổ vốn đã có về Hoàng sa và Trường sa của VN chúng ta.
    Bởi thực chất, Hoàng sa, Trường sa vốn đã thuộc về VN từ trên một trăm năm nay, là điều hoàn toàn khách quan, cụ thể. Do vậy, các lới tuyên bố liên quan của ông Đồng, và của những người khác giống như ông, tiếp theo sau đó, đều không hề làm thay đổi gì về mặt khách quan, và về mặt lịch sử đã nói, vốn vẫn thuộc vào chủ quyền của đất nước VN nói chung, về cả hai hải đảo này cả. Bởi đó chỉ là một lời tuyên bố có tính nhất thời, không hội đủ mọi thủ tục pháp lý long trọng về việc chuyển nhượng lãnh thổ, đất đai đúng nghĩa, trong thực tế nào hết. Lý do, vì một vấn đề quan trọng như vậy, buộc phải được sự đồng ý của toàn dân, hay ít ra cũng của quốc hội cả nước, với điều kiện đó là một quốc hội theo đúng nghĩa nhất, nhưng không thể nào có thể khác đi được.
    Đó là chưa nói, khi lời tuyên bố của ông Đồng phát ra, lúc đó Hoàng sa và Trường sa đều thuộc thẩm quyền quản lý của nhà nước VNCH, là một quốc gia riêng biệt khi ấy của miền Nam VN, cho nên lời tuyên bố của ông Đồng, và những người có liên quan như ông sau đó, đều hoàn toàn không có giá trị, trong thực tế, cũng như về mặt pháp lý.
    Như vậy, vẫn đề hiện nay giữa VN và TQ, thực sự không phải là chuyện đấu lý, mà chính là đấu lực.
    Sự bảo vệ chính nghĩa của phía đất nước VN hiện giờ như thế nào, đó là vấn đề hiện thực, vấn đề về ý nghĩa lịch sử, về sức mạnh thực tế, nhưng hoàn toàn không phải chỉ nằm trong chính bản thân của lời tuyên bố vô lý, bất cẩn, hời hợt, và sai trái đó của ông Phạm Văn Đồng, vào thời điểm của năm 1958, và của những người khác như ông Ung Văn Khiêm, và ông Lê Lộc. Nên thực chất ngày nay, dù nói gì thì nói, những người như thế quả thật cho thấy họ đều không có chút tầm nhìn xa thấy rộng nào hết, không có tâm can yêu nước thực chất gì, mà thực sự họ đúng chỉ là những con người do các động cơ nhất thời nào đó, của riêng họ, hay của những người đồng thuyền đồng cảnh với chính họ, vào thời điểm đó, thế thôi.

    VHT

    • Lê Thi EM says:

      Chaò anh VHT
      Tôi đọc kỷ ý kiến cuả anh, chẳng có gì phaỉ phản biện ! Nghiã rà tôi rất đồng tình . Tuy nhiên muốn có vaì lời nhắn nhũ vơí anh mà không biết có được phép hay không ?

      Lâu nay có khi nào anh về laị QUANG NAM, xem mấy đám ruộng HƯƠNG HOẢ cuả bao đời ông bà tổ tiên nhà anh để lại cho chaú con lo việc thờ cúng, thừa tự…., còn được miếng nào hay không ?/ Nếu mà CS chúng gọi “Đất đai thuộc về toàn dân” chúng tich thu hết rồi thì “phaỉ sao chiụ vậy” (có phần công sức cuả anh) đừng có kiện tụng , dòi hoỉ….làm chi thêm phiền hà ! CS chúng có vũ khí và nhà tù !!! Phaỉ biết SỢ để mà được sống ! Caí thơì tự do biểu tình, viết lách thuở MNVN dã qua rồi !~!!
      Trường hơp còn có vaì ba chút dầu thứà.đươi theọ…. mà đứa nào đó thuộc nhánh nhất, nhánh nhì , ba , tư… nhà anh, nó đem dâng bán cho thằng cha hàng xóm, LÁNG GIỀNG TỐT ….,thì anh VHT cũng chớ nên tự an uỉ, hay tự tin mà lý luận : về mặt khách quan, và về mặt lịch sử đã nói, vốn vẫn thuộc vào chủ quyền của ….( họ Võ ) … !!!!
      Theo tôi thì bà con họ VÕ nhà anh nên tập họp nhau lại , bắt TÊN TỘI PHẠM căng nọc ra, cả họ nhà anh DÉT cho nó nôĩ người năm mười roi, dạy cho nó biết caí tôị “BÁN DẤT HƯƠNG HOẢ” đáng tri như thế nào ! Rồi thì bà con chung lung đóng góp tiền bạc, “năng nỉ, lạy lục ” thằng láng giềng , hay anh ĐVCS nào đang dược hương3 phần…mà chuộc đất lại cho cha ông ! OK ?

      Trên là chuyện NHÀ
      Dưới dây là chuyện NƯỚC
      Cũng là LS, vậy VHT có đồng tình với LS nguyễn Hưũ Thống không ???
      Trong một cuộc phỏng vấn do Nhã Trân, phóng viên Á Châu Tự Do thực hiện Luật sư Nguyễn Hữu Thống cho biết: ”Vấn đề lãnh thổ – lãnh hải là do quốc dân. Dân mới quan trọng chứ không phải đảng. Đảng phải trả lại quyền cho dân thì dân mới đòi lại được chủ quyền đó. Đảng cộng sản như thế là vi phạm quyền của người dân. Đảng cộng sản đã toa rập với Trung Quốc rồi thì bây giờ phải trả lại cho quốc dân quyền đó. Phải cho người dân trở lại với chế độ dân chủ, với quyền dân tộc tự quyết, cho người dân bầu chính phủ dân cử của họ thì lúc đó mới có thể đấu tranh trên trường quốc tế được. Tức là trả lại quyền dân tộc tự quyết cho dân, đại diện quốc dân là quốc hội, tức là dân phải bầu lại quốc hội khác. Quốc hội dân cử đó lúc đó sẽ có lập trường về vấn đề đó. Quốc hội phải lên tiếng huỷ bỏ công hàm Phạm Văn Đồng.”

      • ĐẠI HẢI says:

        MỚI HAY

        Mới hay lời rất chí tình
        Tinh vi, khó hiểu, giật mình, sợ thay
        Trong dân đâu thiếu người tài
        Bao người tâm huyết tỏ bày ít khi
        Nên chi thế giới diệu kỳ
        Qua cơn bĩ cực có khi cũng nhàn
        Tổ tiên ta rất điệu đàng
        Giờ thì con cháu lại đang khủng người !
        Bao năm khẩu hiệu đầy trời
        Danh từ đi với cuộc đời thương đau
        Chiến tranh năm tháng dãi dầu
        Cuộc chơi tàn cục ngỏ hầu mà chi !
        Bao người bỏ nước ra đi
        Bao nhiêu của cải, thấm gì Hoàng sa …
        Cho dầu vài cái đảo xa
        Một trời ý nghĩa có là ít sao !
        Dẫu sao nhờ có bác Mao
        Bác Lênin nữa, bác nào … còn thêm
        Tổ tiên mới chính họ Can
        Là ông Tổ Mác, chói chang một thời
        Ôi huy hoàng, ôi chơi vơi …
        Kể chi hương hỏa một thời xa xưa !
        Nếp nhà nay cũng thành thừa
        Tiến lên “cách mạng” quả chừa ai đâu
        Sá chi truyền thống vạn đời
        Ông cha để lại rõ thời chào thua !
        Dân tình đâu đấu lại “vua”
        Chim quyên đâu đấu chú cua, anh còng
        Nhìn chim xuống đất ăn trùn
        Anh hùng nổi giận lên nguồn … phóng thơ !

        VHT

        (02/8/11)

Phản hồi