WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Chuyện 16 tấn vàng của VNCH và nỗi oan 30 năm của ông Thiệu

16 tấn vàng là ngân khoản dự trữ của chính phủ Việt Nam Cộng hòa cất trong Ngân hàng Quốc gia vào thời điểm tháng 4 năm 1975, khoảnh khắc cuối cùng của sự tồn tại của nhà nước Việt Nam Cộng hòa. Số vàng này gồm 1.234 thôi, trị giá 220 triệu đô-la Mỹ theo tỷ giá vào thời điểm đó.

Ảnh minh họa. Nguồn Vtm.vn

16 tấn vàng này gắn liền với tên tuổi tổng thống Nguyễn Văn Thiệu trong giai đoạn cuối cùng của chế độ, người đã phải chịu một tin đồn tai tiếng kéo dài suốt hơn 30 năm.

Bối cảnh

Vào tháng 3 và tháng 4 năm 1975, các tuyến phòng thủ của Quân lực Việt Nam Cộng hòa liên tục sụp đổ trước cuộc tổng tấn công của Quân giải phóng miền Nam Việt Nam. Trong khi đó, Quốc hội Mỹ từ chối đề nghị của Chính phủ Mỹ về việc viện trợ quân sự khẩn cấp cho Việt Nam Cộng hòa. Chính quyền này đứng trước nguy cơ sụp đổ hoàn toàn.

Kế hoạch đem 16 tấn vàng ra nước ngoài

Để cứu vãn sự sụp đổ hoàn toàn hay ít ra cũng làm chậm nó, từ đầu tháng 4, khi hy vọng được Mỹ viện trợ khẩn cấp đã gần như không còn, Nguyễn Văn Thiệu đã lập một kế hoạch khác để vay tiền cho Việt Nam Cộng hòa. Ông cử ngoại trưởng Vương Văn Bắc bay sang Saudi Arabia, đề nghị quốc vương Haled tiếp tục đồng ý cho Việt Nam Cộng hòa vay tiền như phụ vương của ông ta (vua Faisal) đã hứa trước khi bị hạ sát. Nhưng để đạt được giải pháp tài chính nhanh hơn nữa, Nguyễn Văn Thiệu cử tổng trưởng kế hoạch Nguyễn Tiến Hưng ngày 15 tháng 4 bay sang Mỹ để cùng ngoại trưởng Vương Văn Bắc xúc tiến vận động hành lang để vay 3 tỉ USD từ chính phủ Mỹ, với 4 khoản thế chấp là tài nguyên dầu hỏa và nông nghiệp của Việt Nam Cộng hòa, số tiền mấy trăm triệu USD mà quốc vương Haled hứa cho vay, và 16 tấn vàng dự trữ đang nằm trong hầm của Ngân hàng Quốc gia ở bến Chương Dương. [1] Theo ông Nguyễn Tiến Hưng, thư ông Thiệu gửi Tổng thống và Quốc hội Hoa Kỳ có đoạn: “Tôi trân trọng thỉnh cầu Ngài kêu gọi Quốc hội cho Việt Nam Cộng hòa vay dài hạn 3 tỷ đô la, chia làm ba năm, lãi suất do Quốc hội ấn định, và xin triển hạn 10 năm trước khi trả vốn và lời. Tài nguyên dầu hoả và canh nông của Việt Nam Cộng hòa sẽ dùng làm tiền thế chân cho món nợ này. Món nợ giúp chúng tôi chống xâm lăng và cho chúng tôi cơ hội để tồn tại như một quốc gia tự do. [2]

Cũng từ đầu tháng 4, ông Nguyễn Tiến Hưng đã đề nghị giải pháp dùng vàng dự trữ để mua vũ khí cho Quân lực Việt Nam Cộng hòa như là “nỗ lực phòng thủ cuối cùng” và đề xuất các phương pháp chuyển tiền ra nước ngoài. Số vàng dự trữ lúc đó còn 16 tấn, trị giá khoảng 220 triệu USD (theo giá vàng lúc đó)[3] được giao cho Thống Đốc Ngân Hàng Quốc Gia Lê Quang Uyển phụ trách chuyển ra ngoại quốc để thế chấp. Ông Uyển lập tức liên lạc với các hãng hàng không TWA, Pan Am và Hãng bảo hiểm Lloyd’s ở London. Nhưng thông tin bị lộ ra ngoài. Ngày 5 tháng 4, một số tờ báo nước ngoài đã bắt đầu đăng tải những bản tin sốt dẻo đó, với sự ám chỉ về một âm mưu chiếm đoạt của tổng thống Nguyễn Văn Thiệu. [4] Các tờ báo lớn có phóng viên thường trú tại Sài Gòn đưa tin “tổng thống Nguyễn Văn Thiệu chuẩn bị mang 16 tấn vàng ra khỏi Việt Nam”. Không chỉ BBC, AP, mà nhiều tờ báo khác như Los Angeles Times lúc đó cũng đăng tin. Báo chí Việt Nam Cộng hòa cũng đưa tin về sự kiện này. Tờ Chính Luận ngày 16-4 đăng tuyên bố của phát ngôn viên chính phủ: “Hoàn toàn là tin thất thiệt, đầy ác ý, cố ý bôi lọ”. và: “Tình trạng loan tin thất thiệt và cố ý bôi lọ của các hãng thông tấn và báo chí ngoại quốc loan đi không phải mới xảy ra mà đã kéo dài từ lâu”[5].

Kế hoạch chuyển vàng đi Thụy Sĩ vì thế đã bị vỡ. Các hãng hàng không và bảo hiểm quốc tế từ chối phi vụ này vì sợ bị dư luận chỉ trích.

Đại sứ Mỹ Martin can thiệp để giúp chuyển vàng đi. Để hy vọng làm tan đi mối nghi ngờ xung quanh vụ việc, Martin thuyết phục Nguyễn Văn Thiệu gửi vàng vào Ngân hàng Dự trữ Liên bang tại New York (Federal Reserve Bank of New York), nơi nhiều nước khác cũng gửi tài sản. Nguyễn Văn Thiệu đồng ý.

Ngày 16 tháng 4, đại sứ Martin đã điện về Washington xin một chuyến bay quân sự đặc biệt được bảo hiểm để chở số vàng đó đi New York. Nhưng không quân Mỹ và Ngân hàng dự trữ liên bang New York đã không dễ dàng tìm được hợp đồng bảo hiểm cho một khối tài sản lớn như thế từ một nước đang có chiến tranh. Cuối cùng thì vấn đề bảo hiểm cũng được dàn xếp xong. [3]. Sáng ngày 25 tháng 4, một chiếc máy bay quân sự từ căn cứ Clark (Philippines) đáp xuống sân bay Tân Sơn Nhất tại Sài Gòn, sẵn sàng bốc 16 tấn vàng ra khỏi Việt Nam.

Kế hoạch bất thành

Tuy nhiên, sau sự sụp đổ của Xuân Lộc – tuyến phòng thủ cuối cùng cho Sài Gòn, người đưa ra quyết định chuyển vàng ra nước ngoài là Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã phải từ chức do sức ép lớn từ Mỹ, Pháp khi họ muốn tìm kiếm một giải pháp cứu vãn Việt Nam Cộng hòa bằng thương lượng. Dù ông Thiệu đã từ chức không còn quyền hành gì, nhưng nhiều người vẫn không muốn sự có mặt của ông tại Sài Gòn trong những ngày căng thẳng đó. Tân tổng thống Trần Văn Hương khuyên ông nên sớm rời khỏi Việt Nam.

Đêm 25 tháng 4, với sự hộ vệ của các nhân viên CIA Mỹ[6], cùng với cựu thủ tướng Trần Thiện Khiêm, Nguyễn Văn Thiệu ra đi với tư cách là đặc sứ của Việt Nam Cộng hòa đến Đài Bắc để phúng điếu Tưởng Giới Thạch (qua đời ngày 5 tháng 4). Ông không còn quyền lực gì đối với 16 tấn vàng khi đó vẫn nằm nguyên trong hầm chứa của Ngân hàng Quốc gia Việt Nam. Còn dư luận thì vẫn bán tín bán nghi về tin đồn tổng thống mang vàng đi, dù đã có tuyên bố cải chính của chính phủ Việt Nam Cộng hòa ngày 16 tháng 4. [5]

Khi Nguyễn Văn Thiệu hết quyền Tổng thống, những người có thẩm quyền lúc đó đã không chịu làm theo ý ông Thiệu nữa. Tiến sĩ kinh tế Nguyễn Văn Hảo, cựu phó thủ tướng đặc trách sản xuất kiêm tổng trưởng canh nông và kỹ nghệ thời chính phủ Nguyễn Bá Cẩn, lúc đó là người giữ liên lạc giữa chính quyền Sài Gòn và sứ quán Mỹ, hoàn toàn không muốn chuyển 16 tấn vàng ra khỏi Việt Nam[7].

Trong Hồ sơ mật dinh Độc Lập, tác giả Nguyễn Tiến Hưng viết: Nguyễn Văn Hảo vào gặp tổng thống Trần Văn Hương và dọa rằng: “Nếu tổng thống cho phép chuyển số vàng ấy ra ngoại quốc thì trong trường hợp tướng Minh (tức ông Dương Văn Minh) lên thay, tổng thống sẽ bị lên án là phản quốc!”. Ông Hương đồng ý giữ vàng lại. Sáng ngày 24 tháng 4 (một ngày trước khi ông Thiệu rời Việt Nam), ông Hảo điện cho cố vấn kinh tế đại sứ quán Mỹ Denny Ellerman, nói rằng: tổng thống Trần Văn Hương đã quyết định hoãn vô thời hạn việc chuyển vàng ra khỏi Việt Nam, cho đến khi một chính phủ mới được thành lập.[8]

Đại sứ Martin bất ngờ trước tin này, nhưng ông không cố gắng thuyết phục tổng thống Hương hủy bỏ lệnh ấy mà quyết định tạm để vàng ở lại vì nó có thể nâng cao vị thế của chính phủ Việt Nam Cộng hòa khi thương lượng với phe Cộng sản. Ông lệnh cho chiếc máy bay tiếp tục đợi cho đến nửa đêm ngày 27 tháng 4.[8] Trả lời phỏng vấn TS Nguyễn Tiến Hưng ngày 27 tháng 3 năm 1985, Martin kể: “Vào lúc chót, tôi có nghĩ đến việc liên lạc với người bạn cũ ở Thái Lan là tư lệnh không quân Dhawee Chulasapaya. Sau đó, kêu gọi thêm một số thủy quân lục chiến Thái Lan bay qua Sài Gòn để giải phóng số vàng, mang nó đi. Nhưng chỉ nghĩ thế thôi… Vàng vẫn còn lại ở đó”.

Ngày 27 tháng 1 năm 1976, cựu đại sứ Martin đã giải trình trước Quốc hội Mỹ về chuyện 16 tấn vàng:

…Những sắp xếp tạm thời đã được thực hiện để chuyển số vàng dự trữ của VN cộng hòa sang Ngân hàng Bank of International Settlement (BIS) ở Basel bên Thụy Sĩ nhằm có thể làm thế chấp cho một khoản vay mua đạn dược tại châu Âu. Khi tin này lộ ra thì không có cách nào chở vàng đi bằng đường hàng không thương mại được nữa.

Bởi vậy đã có những sắp xếp tiếp theo để chuyển nó sang tài khoản (của VN cộng hòa – NV) tại Ngân hàng Dự trữ liên bang New York.

Chẳng may, đang khi có sự chậm trễ về phía Hoa Kỳ trong việc tìm kiếm nguồn bảo hiểm (cho việc chuyên chở số vàng) thì tổng thống Nguyễn Văn Thiệu đã ra đi. Ông phó thủ tướng (Nguyễn Văn Hảo) và tổng trưởng tài chính đã không xin được phép của tân tổng thống (Trần Văn Hương) để chuyển số vàng này đi…“. [2]

Tiếp quản sau sự kiện 30 tháng 4

Theo phóng sự điều tra của báo Tuổi Trẻ [9], ngày 2 tháng 5, cựu Phó Thủ tướng VNCH Nguyễn Văn Hảo gặp lãnh đạo Ủy ban quân quản thành phố Sài Gòn – Gia Định, ông trình bày chi tiết về câu chuyện liên quan đến 16 tấn vàng và đề nghị Ủy ban quân quản tiến hành tiếp quản và kiểm kê ngay.[10]

Cũng theo báo Tuổi Trẻ [9], ông Hoàng Minh Duyệt, chỉ huy phó đơn vị tiếp quản Ngân hàng Quốc gia, nói về những nhân viên bảo vệ ngân hàng của chế độ cũ “đã không rời vị trí vì nhiệm vụ của họ là bảo vệ an toàn kho tiền và vàng dự trữ, không để nó bị xâm nhập, cướp phá giống như nhiều tòa nhà và trụ sở lân cận. Họ giữ vị trí cho đến khi những người lính giải phóng xuất hiện”.

Cũng theo báo Tuổi trẻ, các ông Huỳnh Bửu Sơn, Lê Minh Kiêm là các nhân chứng trực tiếp bàn giao vàng cho chính quyền mới. Đầu tháng 6 năm 1975, Huỳnh Bửu Sơn, người giữ chìa khóa kho vàng, và Lê Minh Kiêm, người giữ mã số của các hầm bạc được lệnh của Ban Quân quản Ngân hàng Quốc gia cùng đơn vị tiếp quản tiến hành kiểm kê các kho tiền và vàng của chế độ cũ. Số tiền và vàng nằm trong kho khớp đúng với sổ sách từng chi tiết nhỏ.

Ông Huỳnh Bửu Sơn kể về cuộc kiểm kê kho vàng lần cuối cùng khi bàn giao cho chính quyền mới:[11] Tất cả những thoi vàng đều là vàng nguyên chất, mỗi thoi nặng 12-14kg, trên mỗi thoi đều có khắc số hiệu và tuổi vàng (thường là 9997, 9998). Các thoi vàng được cất trong những tủ sắt có hai lớp khóa và được đặt trên những kệ bằng thép, mỗi kệ được xếp khoảng năm, sáu thoi vàng. Nhưng qua năm tháng, bị nặng trĩu trước sức nặng của vàng, các kệ thép cũng bị vênh đi.

Các đồng tiền vàng được giữ trong những hộp gỗ đặt trong tủ sắt. Đó là những đồng tiền vàng cổ có nhiều loại, được đúc và phát hành từ thế kỷ 18, 19 bởi nhiều quốc gia khác nhau… Ngoài giá trị của vàng nguyên chất, các đồng tiền này còn được tính theo giá trị tiền cổ, gấp nhiều lần giá trị vàng nội tại của nó. Tất cả số vàng thoi và tiền vàng cổ đều được theo dõi chi tiết từng đơn vị, số hiệu, tuổi vàng, số lượng ghi trong một sổ kiểm kê do bộ phận điện toán của ngân hàng theo dõi định kỳ hằng tháng và hằng năm, hoặc bất cứ khi nào có thay đổi xuất nhập tồn kho.

Tai tiếng của Nguyễn Văn Thiệu

Từ đầu tháng 4 năm 1975, khi Nguyễn Văn Thiệu vẫn còn tại vị, một số tờ báo nước ngoài đã bắt đầu đăng tải tin về kế hoạch chuyển 16 tấn vàng ra nước ngoài với sự ám chỉ về một âm mưu chiếm đoạt của ông. Báo chí Việt Nam Cộng hòa cũng đưa tin về sự kiện này. Tuy có báo đăng tuyên bố cải chính của chính phủ Việt Nam Cộng hòa, nhưng sau khi ông Thiệu đã ra đi, ngày 28 tháng 4, báo Độc Lập khác của Việt Nam Cộng hòa đăng một bản tin về chuyến ra đi của ông Nguyễn Văn Thiệu với chi tiết: “Tin Reuters ghi nhận liền sau khi đoàn người Nguyễn Văn Thiệu cùng tùy tùng xuống phi cơ và được đưa vào phòng khách danh dự, một số hàng hơn 10 tấn cũng đã được cất xuống theo”.[5] Các báo chí viết tường thuật nói ông Thiệu đã bỏ trốn với một số lượng vàng lớn lấy đi từ ngân khố của chính phủ Việt Nam Cộng hòa. [12].

Trong hồi ký “Đại thắng mùa xuân”, Đại tướng Văn Tiến Dũng khẳng định Nguyễn Văn Thiệu đã mang 16 tấn vàng ra khỏi Việt Nam[13].

Theo Việt Báo [14], trong suốt 26 năm từ năm 1975 cho đến khi ông Thiệu qua đời, Hà Nội vẫn “rêu rao dựng đứng tin tổng thống Thiệu ra đi mang theo 16 tấn vàng ông đã vơ vét”. Ngay cả khi tổng thống Nguyễn Văn Thiệu qua đời, báo Thanh Niên, báo Nhân Dân, và các cơ quan truyền thông của Việt Nam “vẫn công nhiên lôi chuyện 16 tấn vàng để bôi nhọ tổng thống Thiệu”.

Còn theo báo Tuổi Trẻ, “có quá ít tài liệu trong nước đề cập một cách chính xác và đầy đủ về chuyện này sau năm 1975″, cũng theo tờ báo này, “Trong một cuốn sách khá nổi tiếng[15] đã được tái bản khá nhiều lần trong hơn 20 năm qua (ở Việt Nam), người ta đọc được một đoạn “có vẻ chắc chắn” như sau: “Thiệu và Khiêm đáp máy bay rời Sài Gòn sang Đài Loan, nơi anh ruột của Thiệu đang còn làm đại sứ (tức ông Nguyễn Văn Kiểu). Thiệu mang theo năm vali chứa đầy đôla. Trước đó, Thiệu đã mướn một chiếc máy bay chở hành khách cỡ lớn của Mỹ, đưa khỏi Việt Nam 17 tấn vàng bạc, châu báu, tài sản quí mà gia đình y đã vơ vét được sau hai nhiệm kỳ làm tổng thống””[5].

Theo Luật sư Lê Công Định[16], từ sau năm 1975, “rất nhiều ấn phẩm trong nước đã thay nhau đổ tội và kết án ông trong “vụ án” bịa đặt này với những “bằng chứng” chắc chắn như thể chính các tác giả đều tận mắt trông thấy”.

Mọi nguồn thông tin đều không bênh vực cho ông Thiệu, ông ra đi mang theo một cái án là kẻ ăn cắp tài sản quốc gia.

Trong nhiều năm sau chiến tranh, những người biết rõ số phận của 16 tấn vàng tại các cơ quan chức năng nhà nước đã không đính chính tin đồn. Sau này, khi thông tin đã được phổ biến rộng rãi qua loạt phóng sự điều tra của báo Tuổi Trẻ. Khi được hỏi tại sao lâu nay Nhà nước Việt Nam không đính chính, ông Lữ Minh Châu, cựu Thống đốc Ngân hàng Nhà nước Việt Nam, trả lời: “Mình biết rất rõ là số vàng đó vẫn còn, đã được kiểm kê cẩn thận và đưa vào tài sản quốc gia, nhưng không đính chính vì đó là tin đồn đăng trên báo chí, có ai đặt câu hỏi chính thức với Nhà nước đâu”. [17]

Giải oan

Sau hơn 30 năm, tháng 12 năm 2005 hồ sơ mật được phép giải mã, chính phủ Anh công bố Hồ sơ Bộ Ngoại giao trong đó có phần nói về chuyện vị lãnh đạo của chính quyền Việt Nam Cộng hoà chuyển sang sống tại khu ngoại ô của London như thế nào. Tuy nhiên, hồ sơ này không nói đến số vàng nào được ông Thiệu mang tới Anh.[12]

Trả lời phỏng vấn BBC ngày 29 Tháng 12 năm 2005[12], Cựu Tổng trưởng Kế hoạch Nguyễn Tiến Hưng nói rằng số tiền vàng này chưa mang ra khỏi Việt Nam, nhưng ông không phải là nhân chứng của vụ việc.

Dư luận nhân dân đặt câu hỏi về việc ông Thiệu có mang vàng ra ngoài hay không và nếu không thì giờ ở đâu.[5]

Trong loạt phóng sự điều tra được đăng từ ngày 26 tháng 04 năm 2006, báo Tuổi Trẻ đã phỏng vấn các nhân chứng trực tiếp liên quan đến 16 tấn vàng, làm rõ rằng cựu Tổng thống Việt Nam Cộng hòa Nguyễn Văn Thiệu không “đánh cắp” số vàng này. Tuy nhiên, ông đã qua đời từ trước đó, vào năm 2001.

Theo ông Huỳnh Bửu Sơn, số lượng tiền vàng kiểm kê đều khớp với sổ sách từng chi tiết nhỏ.[1]

Về tai tiếng của Nguyễn Văn Thiệu, Luật sư Lê Công Định viết: “tìm ra tận cùng của sự thật, báo Tuổi Trẻ đã làm được một việc thiện xét từ góc độ lương tri”.[16]

Thông tin thêm

Theo Báo Tuổi Trẻ, Wikipedia (không nêu rõ phiên bản nào của Wikipedia ngôn ngữ nào) đã viết những thông tin “giật gân” rằng :

Martin (đại sứ Mỹ tại Sài Gòn – NV) giúp gia đình Thiệu ra đi, nhưng chỉ cho mang theo đồ vật cá nhân nhỏ. Thế là tay cựu tổng thống và bà vợ phải tính đến cách khác. Mai Anh (vợ Thiệu) đã xoay xở lấy được 16 tấn vàng ra khỏi ngân hàng quốc gia bằng cách ép dọa thuộc cấp. Bà ta cho chuyển phần lớn số vàng thỏi ấy lên một chiếc máy bay thuê của Hãng hàng không Thụy Sĩ. Nhưng các phi công, sau khi khám phá ra đó là vàng, đã hỏi sứ quán Thụy Sĩ và cuối cùng từ chối không chở nữa. Lý Long Thân (chồng em nuôi vợ Thiệu) nhảy vào cứu nguy. Thân ra lệnh chở vàng bằng tàu Trương Tinh đi Pháp, để sau này Thiệu nhận lại ở đó“. [5]

Bảng kê thoi vàng đựng trong các tủ sắt

Hầm số 3

Tủ số 40: 80 thoi

Tủ số 41: 80 thoi

Tủ số 42: 80 thoi

Tủ số 43: 80 thoi

Tủ số 44: 80 thoi

Tủ số 45: 80 thoi

Tủ số 46: 80 thoi

Tủ số 47: 73 thoi

633 thoi

Hầm số 6

Tủ số 202: 35 thoi

Tủ số 203: 80 thoi

Tủ số 204: 80 thoi

Tủ số 205: 80 thoi

Tủ số 206: 79 thoi

Tủ số 207: 89 thoi

Tủ số 215: 88 thoi

Tủ số 216: 70 thoi

601 thoi

Tổng cộng: 1.234 thoi vàng
(Nguồn: Nha Phát hành, tháng 4-1975)[11]

________________________________________________________________________________________

  1. ^ Báo Tuổi Trẻ, Kỳ 3: Không có ánh sáng cuối đường hầm
  2. ^ a b Nguyễn Tiến Hưng – nguyên Tổng Trưởng Kế Hoạch của chế độ VNCH, Khi đồng minh tháo chạy, chương 12,13
  3. ^ a b Frank Snepp, Decent Interval, Penguin Books Ltd. 1980, tr. 298
  4. ^ Báo Tuổi Trẻ, Kỳ 4: Kế hoạch bí mật từ dinh tổng thống, 29/04/2006 truy cập được đến ngày 7/12/2007
  5. ^ a b c d e f Báo Tuổi Trẻ, Ông Thiệu đã chuyển 16 tấn vàng sang Mỹ?, 26/04/2006 truy cập được đến ngày 7/12/2007
  6. ^ Frank Snepp, Decent Interval, Penguin Books Ltd. 1980, tr. 342-343.
  7. ^ Sau khi Sài Gòn sụp đổ, CIA nhận được tin tình báo rằng từ đầu tháng 4, phe Cộng sản đã liên lạc với Nguyễn Văn Hảo, đề nghị ông tìm cách giữ không để 16 tấn vàng bị đem ra khỏi Việt Nam,
    Frank Snepp, tr. 334
  8. ^ a b Frank Snepp, Decent Interval, Penguin Books Ltd. 1980, tr. 334.
  9. ^ a b Báo Tuổi Trẻ Vàng đổi chủ, 30/04/2006
  10. ^ Tuy nhiên, chưa tìm thấy tài liệu do ông viết hoặc nói gì về sự thật này trong suốt hơn 30 năm trong khi ông Thiệu bị tiếng là chiếm của công, mang vàng ra nước ngoài.
  11. ^ a b Báo Tuổi Trẻ, Kỳ cuối: Người giữ chìa khóa kho vàng, 01/05/2006
  12. ^ a b c BBC Việt ngữ, Anh ra hồ sơ về ông Nguyễn Văn Thiệu, 29/12/2005.
  13. ^ Văn Tiến Dũng, Đại thắng mùa xuân, Chương 15: Giờ tàn của địch.
    Trích: “Cho đến ngày 26 tháng 4, khi Thiệu và gia đình hắn đem 16 tấn vàng bạc, đô la, của cải vội vã chạy sang Đài Loan…
  14. ^ Việt Báo Thứ Bảy, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu & Công Lao Của Một Vị Tướng, 10/6/2001
  15. ^ Tên và tác giả cuốn sách không được nói đến trong nội dung bài báo.
  16. ^ a b Lê Công Định, Câu chuyện Nguyễn Văn Thiệu “đánh cắp” 16 tấn vàng đã kết thúc, BBC Việt ngữ, 30/5/2006
  17. ^ Báo Thanh niên, Người “buôn tiền” thành bộ trưởng – Kỳ 1: Trở lại câu chuyện 16 tấn vàng ngày 30/4/1975


Nguồn: Wikipedia

65 Phản hồi cho “Chuyện 16 tấn vàng của VNCH và nỗi oan 30 năm của ông Thiệu”

  1. Anh Hung says:

    2 còm của Hoàng Sỹ Bình và Hoàng Công Chính sao văn phong giống nhau vậy cà? Hề hề Đàn Chim Việt có vinh dự được CAM chú ý viết còm nhiều nha.

  2. PHAN VIỆT says:

    Cái chế độ Thiệu có người nói rằng tham ô như chế độ CS hiện nay là ý họ muốn đồng hóa 2 chế độ như nhau để người dân khó phân biệt để xem như… cá mè 1 lứa ? và cũng để khó …chọn lựa! Trước 1975,VNCH sống trong nội chiến 20 năm mà nền kinh tế phát triển nhất ĐNÁ ( Hàn Quốc thua xa ) ! Họ tham ô sao đất nước phát triển ?? nên nhớ thời đó 1 sĩ quan có thể nuôi 7 con và 1 vợ sống phong lưu, họ cần gì tham ô.Thậm chí 1 người đàn ông với 1 chiếc xích lô vẫn nuôi nỗi đàn con 7 miệng ăn.Cứ thống kê dân số, có phải hộ khẩu người miền Nam thời đó 1 vợ 7 con là chuyện thường.( Hiên nay 2 vợ chồng nuôi 1 đứa con không xong).Tham ô là con số rất nhỏ không ảnh hưởng đến kinh tế và xã hội của VNCH thời đó. Dân miền Nam chả ai óan ghét, 36 năm giải phóng đã cho họ sự hối tiếc và biết rằng VNCH chính là 1 thiên đường đã bị đánh mất. Khác xa cái tham ô hiện nay là quốc sách đã đưa dân đến cùng quẩn, nghèo đói, lạc hậu ,đưa người dân đến chổ vì đồng tiền mất cả liêm sĩ , đưa VN thành nước lạc hậu nghèo đói nhất ĐNÁ. Muốn tham khảo nên xem phát biểu của GS Đặng Phong, bạn Lê D. Tuấn đã nói gì về 2 nền kinh tế VNCH và VNCS.(trong bài VNCH, biết mới tiếc …)
    VNCH ở Hải ngọai họ chỉ hỗ trợ tiến trình dân chủ VN, xin đừng nghỉ đến việc chia chác GHẾ mà lo diềm pha họ. Bản thân khối 8406 đang đấu tranh Dân chủ mà họ không sợ VNCH dành GHẾ ! (hãy xem bài của của Lê H. Nguyên khối 8406 – trong bài ” VNCH biết mới tiếc …,” hoặc trong bài ” Liên kết để dành lại tự do ” của Ng. Quang.Huy – đăng trong ĐCV ). Đây cũng là luận điệu xuyên tạc nhằm gây chia rẻ HN và QN.
    Tại sao cứ thấy ai nói sự thật về CSVN thì cho rằng họ bôi xấu, viết sai sự thật ?? Bản thân ông Bùi Tín bôi xấu chế độ ông được gì ?? Đó là nỗi niềm ông ta phải bày tỏ để ăn năn trong quá khứ đã từng tai ngơ mắt điếc trước những sự thật. Chỉ có vậy thôi .Chúng con rất cảm ơn bác Bùi Tín. Cũng biết rằng báo lề phải có khi nào cho phép ai nói SỰ THẬT !!!
    Cái nền văn học của VNCS thì ai chả nếm, trước 30/4/1975, Thiệu, Kỳ, Diệm đều gọi bằng …thằng tuốt ! truyện chiến tranh nói tòan sai sự thật, phóng đại, người miền Nam thời sau giải phóng đọc mà …phì cười thốt rằng ….sao láo dữ vậy !!! Có chắc 75% dân yêu BÁC và VÕ đại tướng ?? chắc không ? sau khi nhân danh ĐẢNG ông đả giết bao nhiêu dân lành trong CCRĐ ?? HS-TS mất, đảo biển, lãnh hải mất từ ai ?? Người ta không thể quên cái CÔNG HÀM ĐÁNG PHỈ NHỔ vào mặt ĐẢNG ấy ! Hiện nay dân oan đầy rẫy trong đó liệt sĩ CM …hơi nhiều ! vậy họ có yêu BÁC …khi bị cướp đất đai , sự sống ???
    Báo chí CS rất đàng hòang, luật pháp CS cũng rất đàng hòang mà vụ án TS CCHV là 1 điển hình cho sự hèn hạ, côn đồ của giới báo chí và pháp luật. Khỏan này báo chí bàn quá nhiều, mình không cần bàn tới.
    Một vài ý kiến khi đọc bài viết của ông Hòang Công Chính.

  3. MẠNH says:

    Ông Bùi Tín đã viết thật , đọc giả rất cảm ơn vì ông đã đưa ra ánh sáng 1 sự thật . Chẳng có gì bàn cải về số phận 16 tấn vàng này được tiêu tán làm của riêng bởi bọn lãnh đạo CS thời đó . Nếu có ai muốn phủ nhận, thì hãy nhìn cái hiện tại bọn quỹ đỏ giầu xụ nhờ tiền bán đất đai, tài nguyên VN. Báo ĐCV đăng những bài trên là đúng có gì sai ? sự thật phải được phơi bày trước ánh sáng.
    Thay vì khuyên ông Bùi Tín cái câu : ” nên thanh tịnh thân, khẩu, ý để khỏi viết bậy ! ” Sao ông không khuyên cái bọn lãnh đạo CSVN này nên bớt tham lam trong việc cắt xén đất đai, tài nguyên của nhân dân bán cho TQ mà nhét túi riêng! khuyên chúng đừng SÂN mà nhè đầu dân không tấc sắt mà đánh đập, trù dập ?? khuyên chúng giử tâm kiên cường đừng hèn với thằng TÀU ?? khuyên chúng đừng khởi cái tâm SI USD mà trả đất nước lại cho nhân dân làm chủ ??? Nếu ông làm được việc đó, ông cũng không cần phải gặp Ngài SƯ ÔM Nhất Vẹm làm gì cho nhọc công.Bản thân SƯ chưa diệt nỗi cái THẤT TÌNH thì dạy ai nào ??Thưa ông BÌNH.

  4. Võ Hưng Thanh says:

    CHUYỆN VỀ 16 TẤN VÀNG

    Tôi là một người VN, nay tôi thở phào nhẹ nhỏm. Mười sáu tấn vàng hoàn toàn không phải nhỏ, nay không mất, vẫn hãy còn trong nước, đó là ý nghĩa quan trọng. Còn trong nước thì ở đâu cũng được, ở đâu thì về lâu về dài hoặc ngay trước mắt pháp luật vẫn có thể khui ra. Còn nếu trước mắt chưa tỏ tường được, trong lâu dài rồi dư luận, nguyên tắc và quy luật thông tin cũng sẽ phải tỏ tường. Không ai tiếp tục giấu được, làm hư hao được, nếu quả có điều đó. Sự thật khách quan luôn luôn công minh, không ai chạy thoát được nếu cá nhân mình phạm tội với quốc gia, đất nước.
    Điểm thứ hai đáng nói, cũng quan trọng không kém, đó là sự minh oan cho cựu tổng thống miền Nam Nguyễn Văn Thiệu. Điều này không phải vì cá nhân ông Thiệu, mà chứng tỏ miền Nam VN lúc đó cũng có người đứng đầu nghiêm chỉnh, ít ra là về mặt vụ 16 tấn vàng đã từng gây nhiều tai tiếng. Song song đó, điều quan trọng khác là các chức sắc, các công chức liên quan quản lý trực tiếp 16 tấn vàng lúc đó, cũng chứng tỏ họ luôn là những người có ý thức, trách nhiệm đối với công vụ và quyền lợi chung của quốc gia, đất nước, như nhà kinh tế học cựu phó thủ tướng Nguyễn Văn Hảo, và nhân viên kinh tế tài chánh Huỳnh Bửu Sơn chẳng hạn, cho dù đất nước đang gặp hoàn cảnh nào. Điều đó cho thấy nhân cách của những con người VN này là rất đáng trân trọng, khâm phục.
    Điểm thứ ba có tính cách hoàn toàn xoàng xỉnh, sự đoán mò vô tích sự, và sự quy chụp vô trách nhiệm của một số bài báo, người làm báo kém ý thức, kém lương tâm, có thể khiến dư luận hiểu lầm, hoang mang về một điều khá trọng đại như thế. Ngay cả như có vải người của chính quyền mới khi đó biết rõ các nội dung sự việc lại vẫn yên lặng, không lên tiếng công khai, đó quả là điều rất đáng tiếc và hết sức đáng trách. Vì như thế cho thấy ý thức trách nhiệm đối với xã hội, với lịch sử khách quan nói chung hãy còn quá kém.
    Vậy nên, nay cũng xin có thơ rằng :

    VÀNG VÀ NGƯỜI

    Người là quý hay vàng kia mới quý
    Mười sáu tấn cơ, đâu chỉ ít sao
    Tài sản lớn của quốc gia đất nước
    Dễ dàng chi mà liễm được thế nào

    Bởi lẽ ấy vàng kia luôn giữ kỹ
    Dẫu can qua phải kèm với giấy tờ
    Không ai được coi thường tài sản nước
    Nào phải đâu chỉ là chuyện đơn sơ

    Nhưng quý nhất là những người biết nó
    Họ quả nhiên là những tấm lòng vàng
    Vàng như thế mới thật là vàng quý
    Còn quý hơn cả vàng thỏi trong kho

    Nay mọi sự đã đi vào sáng tỏ
    Vài dòng thơ hầu nhớ lại người xưa
    Vàng còn đó vàng đi vào lịch sử
    Ngày hôm nay và cả mãi bao giờ !

    VHT
    (26/3/2011)

  5. quoc han says:

    tôi đoc nhiều roi nhung cam thay thương tiếc cho chê độ vnch. một đất nước bị lảng quên

  6. Đảng Cộng Sản đã lãnh đạo và làm nên chiến thắng 30 tháng 4 đó là điều phải được khẳng định rõ, nhưng đây là thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người Việt nam? Chúng tôi nghĩ không nên khoét sâu vào chuyện này chỉ làm tăng thêm hận thù dân tộc và vô tình làm cho những ai chưa thể bỏ được sự sân hận sẽ càng làm tổn thương họ hơn. Nhưng điều đáng nói tới chính là khi Đảng CSVN đã nắm quyền cai trị thì không biết cải cách dân chủ đưa đất nước đi lên lại sa vào tham nhũng, sa đọa đạo đức, bạc nhược chẳng khác gì thời Thiệu Kỳ xưa nên nhân dân oán ghét. Nhưng họ sẽ phải hòa giải nhưng chỉ khi toàn dân đấu tranh thật mãnh liệt, nhu cầu cho Tụ do Dân chủ phải thấm sâu vào máu người dân và nó bức thiết như máu thịt hơi thở thì nó tạo thành sức mạnh để bắt buộc Đảng CS phải hòa giải và hiệp thương chấp nhận đa đảng. Nhưng mặt khác phong trào dân chủ và Tự do phải đẩy mạnh tuyên truyền vận động để nhân dân thấy Đa đảng và Dân chủ Tự do có lợi gì cho họ? Đặc biệt đừng đem phơi trương khôi phục lại chế độ VN cộng hòa bê bối thối nát trước đây làm cho họ sợ khi cho rằng khôi phục lại một nhà nước tồi tệ ấy có khác gì đâu với nhà nước cộng sản bây giờ và vì thế họ không thấy nhu cầu cho sự thay đổi thể chế chính trị ở Việt nam hiện nay. Trên các báo Tổ Quốc, Đàn Chim Việt, báo Đấu Tranh Dân Chủ Việt nam vẫn hay có một số người của Việt nam cộng hòa xưa cổ súy bịa đặt, nói năng linh tinh xuyên tạc quá đáng như chuyện ông Bùi Tín dựng chuyện vừa qua và như LuHà,HoĐâmChậtv.v…làm cho họ chán là vì vậy. Là người cầm bút có trách nhiệm với đất nước thì phải viết đúng sự thật, không nên bịa đặt, nói xấu, tô hồng, bôi đen như báo chí Cộng sản nhà nước hiện nay người dân đã quá chán nó. Mấy ông Bùi Tín, Lu-Hà, HôĐamChật v.v…viết bịa nhiều hơn thật, thổi phồng quá đáng. Đặc biệt hai vị Lu-Hà, HODamChật còn ăn nói bậy bạ văng cùn văng cụt, mất lịch sự làm người ta nghĩ về hình ảnh phong trào đấu tranh cho Dân chủ Tự do ở Hải ngoại xấu đi không như người ta tưởng. Đó là sự thật hiện nay và là điều mà cần phải chỉnh đốn lại không để làm nhiễu phong trào đấu tranh đang dâng lên trong và ngoài nước. Nếu không tự đổi mới caỉ cách lại chính mình thì phong trào chỉ giẫm chân tại chỗ và thất bại mà thôi. Tôi cho rằng nếu có trách nhiệm với tương lai đất nước thì điều đầu tiên phải trung thực và đàng hoàng thì người dân mới tin và theo. Nhưng ai làm việc này? Báo chí phải có trách nhiệm đó cùng với những nhà lãnh đạo phong trào Đấu tranh cho Dân chủ hiện nay. Còn ai nữa? Còn đem ông Hồ và ông Giáp ra chửi thì phải nên biết ít nhất 75 % nhân dân Việt nam yêu quý họ nên nói xấu chuiử bậy cá nhân các vị này chỉ làm mất đi sự ủng hộ của nhân dân mà thôi. Báo chí Cộng sản cũng không có lời văn ăn nói bậy bạ như những người này, hãy đọc văn phong của họ vẫn là văn phong có chừng mực tuy tư tưởng và mục đích thì cần phải xem xét. Hãy suy nghĩ cho kỹ, chúng ta chán ghét chế độ Cộng sản, chế độ Việt nam cộng hòa chứ ai ghét cá nhân những con người này? Đó mới là cao thượng và khôn ngoan. Chuyện dàn dựng lại lịch sử như ông Bùi Tín đã tuyên bố làm cho mọi người phải phì cười và thương xót cho ông vì đúng như nhiều bạn đọc đã góp ý, hơn 30 năm đã qua, khi còn là vị đại tá, phó tổng ban biên tập báo Quân đội nhân dân sao ông ta không viết cải chính điều này và tin đó chính là từ báo Quân đội Nhân dân và ông ta lãnh đạo đưa tin, hàng năm báo này và báo cả nước đều đăng lại diễn biến lịch sử đó. Nay ông tự sửa lại làm người ta cho ông là xuyên tạc và bất chính không tôn trọng lịch sử và tôn trọng chính mình. Bài viết của cô Nguyễn Cẩm Thơ ở Pháp gửi thật là lời góp ý đúng đắn nhất cho ông Bùi Tín và nhiều vị hay vào báo phá bĩnh vậy. Đây là lời góp ý chân thành của tôi. Tôi thấy ý kiến của ông Nguyễn Quốc Việt, một trí thức lão thành đã đóng góp là rất chính xác và đáng quan tâm đáng trọng có trách nhiệm. Tôi đã đọc kỹ các bài viết của ông và phải công nhận là những ý kiến rất hay và đúng mực cần phải được học tập.
    Hà nội, ngày 3 tháng 5 năm 2010.
    Hoàng Công Chính

    • Võ Hưng Thanh says:

      Hoan hô ý kiến ông Hoàng
      Đã công còn chính đàng hoàng lắm thay
      Nước non khói lửa bao ngày
      Phải cần những kẻ lòng ngay mới tường
      Người quân tử một con đường
      Con đường ngay chính, con đường công minh !

      VHT

      • Ngọc says:

        Người quân tử sao lại đi chung đường với quân BÁN NƯỚC ?? Thưa ông VTH !

      • Trung Kiên says:

        Kính mong bác Viện giảm nhiệt, không nên bức xúc và tấn công cá nhân như thế!

        Bạn đọc cũng đã hiểu tại sao bỗng dưng ông Võ Hưng Thanh viết nhiều bài và năng nổ đóng góp ý kiến, qua VĂN NGÔN bạn đọc cũng có thể hiểu được ông Võ Hưng Thanh thuộc thành phần nào rồi bác Viện ạ! Chắc Bác không quên câu…”Chuông hay thử tiếng, người khôn thử lời” ?

        Tất cả vì, và cho DÂN CHỦ – TỰ DO hoá Việt Nam…

        Kính chúc Bác sức khoẻ, kiên cường và nhiều nghị lực!
        Trung Kiên

      • Võ Hưng Thanh says:

        Ông đừng có chưởi người ta
        Người ta chưởi lại còn ra nổi gì !
        Bình tình mà nói ra đi
        Nói càng đúng đắn có khi người cười !

        VHT

      • Timsuthat says:

        Hình như ông Thanh coi chuyện “thắng đế quốc Mỹ” là đúng và đáng ca ngợi? Nếu như thế thì trước đây chắc ông đã chống chế độ VNCH? Nếu ông đã trong hàng ngũ CSVN trước đây thì xin ông bớt chút thì giờ để đọc comment của tôi với ông Chính. Nếu ông đã ở miền Nam thì xin ông viết một bài về sự thiếu sót của nền tảng chính thể của VNCH (nhất là nếu ông đã là luật sư) trên căn bản lý thuyết thôi. Về thực hành, những sai lầm có thể liệt kê ra nhiều và cũng là một đề tài để có thể dạy cho thế hệ sau trong một bài khác.

      • Võ Hưng Thanh says:

        Tôi chỉ nói luôn luôn là nước Mỹ
        Có bao giờ gọi Đế quốc làm chi
        Từ ngữ ấy cho những người kém biết
        Hay nhằm cho các lợi khí tuyên truyền
        Tôi may mắn được làm người trí thức
        Nói điều chi cũng phải giữ chính danh
        Mỹ là Mỹ có gì đâu Đế quốc
        Đế quốc xưa này lại hết hay sao
        Nếu quả vậy núi xà phòng tắm gội
        Tại làm sao nay lại bắt tay chào
        Chuyện đơn giản mà nhiều người chẳng hiểu
        Tội làm sao những miệng lưỡi tầm phào
        Con Hồng Lạc phải là người đúng đắn
        Cứ nên nhìn cờ nước Mỹ lắm ngôi sao !

        VHT

      • Timsuthat says:

        Xin lỗi ông Thanh. Tôi chỉ dùng lại lời viết của ông Chính, chứ không dám đặt đây là ý của ông. Xin hiểu cho. Cảm tạ.

    • Anh Hung says:

      Hoàng Công Chính, đọc comment của ông mọi người nghĩ như đọc bài của ban Tuyên Giáo TW đảng cộng sản Việt nam. “Đảng Cộng Sản đã lãnh đạo và làm nên chiến thắng 30 tháng 4 đó là điều phải được khẳng định rõ, nhưng đây là thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người Việt nam ” tháng 1/1973 ký Hiệp định Paris, quân đội Mỹ rút quân hoàn toàn về nước và Việt cộng cam kết không tấn công VNCH. Chính Việt cộng đã tráo trở xé bỏ hiệp định và tấn công xâm lược VNCH. Đầu óc ông là “não úng thủy” mới cho là “thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người Việt nam”? Về việc đại tá VC Bùi Tín, ông lặp lại luận điệu của Việt cộng muối mặt bào chữa cho sự dối trá của chúng đối với dân chúng :”khi còn là vị đại tá, phó tổng ban biên tập báo Quân đội nhân dân sao ông ta không viết cải chính điều này và tin đó chính là từ báo Quân đội Nhân dân và ông ta lãnh đạo đưa tin, hàng năm báo này và báo cả nước đều đăng lại diễn biến lịch sử đó. Nay ông tự sửa lại làm người ta cho ông là xuyên tạc và bất chính không tôn trọng lịch sử và tôn trọng chính mình. ” Ông ở Hà nội mà không biết toàn bộ hoạt động của báo chí truyền thông đều đặt dưới sự kiểm soát của đảng CS VN sao? Chính Bùi Tín vì muốn phơi bày sự thật về chế độ cộng sản cho toàn dân và thế giới biết nên ông ta phải đào thoát ra nước ngoài. Nhờ vậy người dân mới biết được một phần sự thật thối tha của đảng cs vn và người đẻ ra nó. Mọi người mới biết thực ra giới lãnh đạo cộng sản cũng chỉ dựng ông Hồ Chí Minh lên làm bình phong cho sự tồn tại của đảng cs chứ chúng nó cũng không coi lãnh tụ của chúng nó ra gì. Một di chúc của người dân bình thường đều được mọi người và mọi chế độ dân chủ hay phong kiến coi trọng nhưng cái di chúc và ngày chết của lãnh tụ mà chúng nó vẫn cố tình che dấu và sữa chữa thì còn gì mà bào chữa cho đảng cs VN này?

    • Trung Kiên says:

      Trích…”Đảng Cộng Sản đã lãnh đạo và làm nên chiến thắng 30 tháng 4 đó là điều phải được khẳng định rõ, nhưng đây là thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người Việt nam? Chúng tôi nghĩ không nên khoét sâu vào chuyện này chỉ làm tăng thêm hận thù dân tộc và vô tình làm cho những ai chưa thể bỏ được sự sân hận sẽ càng làm tổn thương họ hơn.“!

      Kính thưa ông Hoàng Công Chính

      Thiết nghĩ…”Đảng Cộng Sản đã lãnh đạo và làm nên chiến thắng 30 tháng 4 năm 1975″ là điều không ai có thể chối cãi, nhưng không vì thế mà chuyện “mờ ám” của 16 tấn vàng thời VNCH bị bỏ quên! Cần phải làm sáng tỏ rõ ngọn đuôi đầu, có phải ông Thiệu đã lấy 16 tấn vàng ấy mang đi thật, hay nó đang được lãnh đạo csvn quản lí? Nếu nói như Ông là “không nên khoét sâu vào chuyện này” thì có khác gì kẻ đau mắt sợ ánh sáng?

      Nhân dân việt Nam cần được biết rõ sự thật, chứ không như Ông nghĩ…”chỉ làm tăng thêm hận thù dân tộc và vô tình làm cho những ai chưa thể bỏ được sự sân hận sẽ càng làm tổn thương họ hơn” ?

      Ông viết…”Nhưng mặt khác phong trào dân chủ và Tự do phải đẩy mạnh tuyên truyền vận động để nhân dân thấy Đa đảng và Dân chủ Tự do có lợi gì cho họ? Đặc biệt đừng đem phơi trương khôi phục lại chế độ VN cộng hòa bê bối thối nát trước đây làm cho họ sợ khi cho rằng khôi phục lại một nhà nước tồi tệ ấy có khác gì đâu với nhà nước cộng sản bây giờ và vì thế họ không thấy nhu cầu cho sự thay đổi thể chế chính trị ở Việt nam hiện nay“.

      DÂN CHỦ – TỰ DO thì như Ông đã thấy, những ý kiến của Ông, của tôi và của nhiều người đã được ĐanChimViệt cho hiển thị, đấy cũng là quyền lợi “được tự do phát biểu ý kiến” thể hiện dân chủ, không phải như dưới chế độ csvn hiện nay, những tiếng nói yêu nước như Nguyễn Văn Đài, Phạm Hồng Sơn, Lê Thị Công Nhân, Cù Huy Hà Vũ…đều bị nhà nước dùng đủ mọi thủ đoạn để bịt miệng!

      Thưa Ông, nếu còn ở tại Việt Nam thì anh sinh viên Lê Trung Thành đã không thể nói lên nỗi trăn trở của mình với Quê hương đất nước! Nếu Ông không ngại, xin dành vài phút để nghe bạn sinh viên trẻ thố lộ tâm tình…

      Mặt khác, “Hoà giải” phải là một thiện chí, chứ không thể…”nhu cầu cho Tụ do Dân chủ phải thấm sâu vào máu người dân và nó bức thiết như máu thịt hơi thở thì nó tạo thành sức mạnh để bắt buộc Đảng CS phải hòa giải và hiệp thương chấp nhận đa đảng“!

      Thưa Ông, những kẻ bị miễn cưỡng bắt buộc thì “họ” (csvn) cũng sẽ tìm mọi thủ đoạn để quấy hôi bôi bẩn mà thôi!

      Tôi nghĩ, chế độ VNCH đã bị khai tử vào ngày 30/04/1975 rồi, lãnh đạo của họ đa phần cũng đã chết hoặc già nua, vả lại họ đang hưởng một cuộc sống văn minh no ấm, có dại gì bỏ chim đậu đuổi bắt chim bay, bỏ cuộc sống ấy để về tranh giành quyền lực với đảng csvn? Vì thế chấm bút của Ông…”Đặc biệt đừng đem phơi trương khôi phục lại chế độ VN cộng hòa” chỉ là hoang tưởng, vô tình hay cố ý đánh lạc hướng cuộc đấu tranh đòi DÂN CHỦ – TỰ DO của toàn dân!

      Viết đến đây, tôi nhìn xuống dưới thấy ông Võ Hưng Thanh “Hoan hô ý kiến ông Hoàng / Đã công còn chính đàng hoàng lắm thay“…mà thấy đắng cổ họng! Và ngay sau đó có ý kiến của bạn đọc (tên Ngọc) nói với ông Võ Hưng Thanh :”Người quân tử sao lại đi chung đường với quân BÁN NƯỚC ?? Thưa ông VTH !“!

      Đấy, như Ông thấy, đâu có cần nhìn thấy mặt nhau, ấy thế mà người ta chỉ thấy NGÔN thì đã đoán biết đưọc NGƯỜI!

      Những AI thực lòng yêu nước, và những ai vì giá áo túi cơm, chỉ cần nghe họ phát biểu thì cũng có thể nhận ra ngay! Còn bài viết của cô Cẩm Thơ nào đó ở Pháp mà Ông và ông Hoàng Sỹ Bình ca ngợi, nếu có thể được, mong Ông cho post lên đây để mọi người cùng đọc và góp ý!

      Đôi dòng trao đổi cùng Ông. Kính chúc Ông sức khoẻ, kiên cường và nhiều nghị lực!

    • cha_hochiminh says:

      ông Hoàng công Chính. cuộc chiến vn là cuộc chiến quốc cộng giữa những người cộng sản và những người không cộng sản không có liên quan gì đến người mỹ. ông nên nhớ là trước khi có người mỹ đến vn thì người cộng sản đã tìm cách chém giết thủ tiêu nhửng đảng phái hoạt những người không có tư tưởng cộng sản rồi. đấu tố tiêu diệt trí thức, tiểu tư sản, địa chủ ở ngoài BẮC xãy ra trước khi người mỹ có mặt ở vn. Và sau khi người mỹ rút ra khỏi miền nam (VNCH) thì người cộng sản vẫn tiếp tục chém giết những người không cộng sản. Bởi vậy có người mỹ hay không có người mỹ cuộc chiến VN vẫn xãy ra. Và nếu csvn đủ mạnh để chiếm hết VN thì HOÀNG SA và TRƯỜNG SA đã thuộc về trung cộng từ 1954 hoặc là sau đó 1958 rồi. Và 16 tấn vàng là chuyện cần phải nói vì đó là tài sản quốc gia. ai làm thất thoát thì phải ra tòa. Nên nhớ đây không phải là tài sản riêng của Nguyễn văn Thiệu hay la của chính quyền miền nam. Và ông cũng nên nhớ chỉ có cờ vàng ba sọc đỏ là lá cờ duy nhất tửng tung bay ở HOÀNG SA. cờ đỏ sao vàng chưa bao giơ và sẽ mãi mãi không bao giờ có mặt ở đó. Ngược lại chính cờ đỏ sao vàng là lá cờ của chính quyền công nhận HOÀNG SA và TRƯỜNG SA là của trung cộng. Và VNCH không phải là của riêng Nguyễn văn Thiệu, Ngô đình Diệm, Nguyễn Khoa Nam hay là Lê văn Hưng. Mà là của tất cả những người yêu chuộng tự do, kể cả những người cộng sản ( việt cộng chiêu hồi). Những người muốn có quyền làm người, NHÂN QUYỀN
      Nên nhớ là VNCH nhận viện trợ mỹ nhưng chúng tôi vẫn biểu tình chống mỹ. Và hai người tổng thống một người bị mỹ giết và một người bị NIXON đòi lấy đầu. Cũng đã nói lên sự bất khất muốn chống mỹ hoặc không muốn lệ thuộc vào mỹ của họ

    • Hoa Giai says:

      Xin loi qui ong cho tui gop y !!

      Vay la o trong dien dan DCV luon luon co 2 luong tu tuong khac biet
      ma noi cho cung 2 tu tuong nay co ve hoi ( qua khich ) day nhe ! Tui nghi
      chac 2 luong tu tuong nay it nhieu co tham gia trong che do minh da song
      trong qua khu ! Bao ve ve y kien va qian diem cua minh la dieu nen lam
      con phi bang chong doi la dieu khong nen lam !

      (BBT cắt bỏ vì không đánh dấu tiếng Việt)

    • Timsuthat says:

      Theo tôi hiểu – giả sử là ông H C Chính (và V H Thanh) thực sự là những người chống chế độ đảng trị của đảng CSVN và ước mong có dân chủ tự do cho VN – thì lý do các ông nghĩ là đảng CSVN “… đã lãnh đạo và làm nên chiến thắng 30 tháng 4 đó là điều phải được khẳng định rõ, nhưng đây là thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người Việt nam …” rồi sau đó “… lại sa vào tham nhũng, sa đọa đạo đức, bạc nhược chẳng khác gì thời Thiệu Kỳ xưa nên nhân dân oán ghét …” là do một góc nhìn khác biệt hoàn toàn với những người tin tưởng vào thể chế dân chủ tự do, nhất là những người VNCH, nên có những sự bất bình không giải quyết được. Sự thật là ở đâu?

      Đảng CSVN luôn đã tin là người Mỹ muốn thay thế Pháp để cai trị VN và do đó vì “yêu nước” mà làm tất cả để “giải phóng” miền Nam. Sự thật họ đã làm những gì ở đất Bắc và trong Nam để “giải phóng” miền Nam thì ai cũng đã biết khá nhiều (nếu không biết đâu là hư thật hãy kiên nhẫn tìm đọc và coi mọi tài liệu từ mọi phía vì hãy nhớ ngụ ngôn ba người mù rờ voi), nhưng nếu chỉ vì để thắng “đế quốc Mỹ” thì tại sao phải tấn công miền Nam khi Mỹ đã ký hiệp đàm Paris và sau đó rút quân và cắt viện trợ?

      Trong khi đó những người đặt niềm tin vào chính thể tự do dân chủ, từ những thành phần giúp Pháp trước đó vì bất cứ lý do gì – kể cả những người chống chủ nghĩa vô thần vô sản, hoặc chỉ vì kém hiểu biết hay cần miếng ăn – đến những người yêu dân tộc chống Pháp không-CS đã tự dựng nên nền VNCH với căn bản giống như các nên dân chủ Tây phương, và họ đã chiến đấu cho nền dân chủ phôi thai này dù đã phải trải qua nhiều khó khăn từ đồng minh và ngay cả trong hàng ngũ dân và quân. Sự chiến đấu của VNCH chống lại CSVN đối với họ không phải là cho đế quốc Mỹ hay bất cứ ai khác, nhưng cho chính thể dân chủ tự trị của những người dân Việt không chấp nhận CS.

      Cho nên câu “thắng đế quốc Mỹ chứ đâu có thắng người VN” của ông (mà ông Thanh cũng đồng tình) – trên căn bản kể trên nó phản ảnh của những người muốn “giải phóng” miền Nam để đặt chủ nghĩa CS Marx và Lenin lên đất Việt, ít nhất là trong thời gian đó. Và đối với những người VNCH, câu nói này chà đạp lên danh dự và niềm tin của họ vì đã coi thường điều mà họ chiến đấu và hy sinh cho, coi họ chỉ là nô lệ cho Mỹ quốc. Khi những người trong nước không nhận thức được điều này, tôi e là họ đã phủ nhận nền chính trị tự do dân chủ của những người hải ngoại đã bỏ nước đi để tìm, thì đâu còn điểm chung để mà nói chuyện mà giúp đỡ và tranh đấu.

      Và tôi nghĩ, câu ông nói “(đảng CSVN) … lại sa vào tham nhũng, sa đọa đạo đức, bạc nhược chẳng khác gì thời Thiệu Kỳ xưa nên nhân dân oán ghét” có lẽ là theo ý nghĩ của ông và thiểu số nào thôi, chứ tôi nghĩ ông không thể so sánh lãnh đạo VNCH với CSVN được, nó khác xa lắm (đối với những người đã trải qua hai chế độ) dù trong tham nhũng. Phần đông người miền Nam không thần thánh hóa lãnh tụ (như miền Bắc với HCM), và vì khả năng và tác phong của một số người nắm quyền không ra gì nhưng với nền tự do dân chủ, người miền Nam còn có thể đóng góp và rồi thay đổi để làm cho hệ thống tiến hóa ngày càng tốt hơn, và do đó không có sự lạm quyền tham nhũng của một cá nhân hay tổ chức riêng nào có thể trở thành hệ thống hóa lâu dài như trong chế độ toàn trị (như CSVN).

      Xin chúc ông nhiều thành công trong tranh đấu cho dân chủ và tự do cho VN.

  7. Ý kiến! says:

    Ông Hoàng Sỹ Bình biết tại sao ông Bùi Tín “nói hai lời khi xưa khác nay khác hoàn toàn như vậy”không? Ấy là nhờ ông Bùi Tín giác ngộ. Ông Hoàng Sỹ Bình cũng biết trước năm 1975 nhân dân Miền Bắc không thể không theo CS được, chính vì sống trong môi trường CS họ bị CSVN nhồi sọ, bóp méo sự thật về Miền Nam để hòng đánh lừa thanh niên Miền Bắc tiến vào Nam cho mưu đồ đen tối đó. Cái chiến thắng anh hùng mà chính quyền CS thường rêu rao cũng đã thêu cháy hơn 1 triệu sinh mạng con em Miền Bắc. Khi chiếm được chính quyền rồi , CSVN nghiễm nhiên trở thành chủ nhân ông, họ lại giỡ chiêu xảo trá mới, hòng tiếp tục đè đầu cởi cổ nhân dân VN cho lợi ích cá nhân của mình. Chính trong lúc nầy có nhiều đảng viên CS thấy được bản chất lưu manh, xảo quyệt của CSVN mà họ cố tình giúp sức trong thời gian qua, đã làm tổn hại cho đồng bào của mình , nên họ quay đầu về với nhân dân. Nhân dân luôn sẳn sàng đón nhận những đứa con lằm lỗi, nhưng rất giận những người biết mà vẫn cố tình phục vụ cho CSVN; binh vực, bao che cho đầu nảo chóp bu CSVN để bọn người nầy tồn tại, lại tiếp tục hại dân hại nước. Tôi mong các ông thấy mà biết quay đầu lại, vẫn còn kịp đó.

  8. Nên tôn trọng các ý kiến của bạn đọc:
    Bạn đọc thấy báo Đàn Chim Việt nên học tập các báo Tổ Quốc, Báo Tiếng Nói Dân Chủ trong việc đưa ra bình đẳng mọi ý kiến đứng đắn của bạn đọc về các sự kiện. Tôi thấy mấy ngày qua đã không chịu đăng tải ý kiến của nhiều phía mà chỉ đăng tin một chiều như vậy là không khách quan, làm bạn đọc có thể hiểu lầm đây là báo lá cải của tổ chức Việt nam cộng hòa sân hận hơn là của một bài báo cho tất cả người Việt nam mà báo xưa nay vẫn lấy đây làm tôn chỉ.
    Chúng tôi hoàn toàn đồng ý với nhận xét sáng suốt của bạn Cẩm Thơ tại Pháp đã góp ý . Đúng như bạn nói: “Sau nhiều bài báo viết xấu Bác Hồ và Đại tướng Võ Nguyên Giáp những người mà ông Bùi Tín xưa kia hết lời yêu quý ca ngợi nay với việc đưa ra nhiều sự kiện mà ông đã nặn ra bị nhiều người Việt nam trong và ngoài nước phản đối kịch liệt, nhất là ông Nguyễn Hoàng Hà và Nguyễn Thiện Nhân, Phạm Quốc Hùng, Nguyện Thiện Nhân v.v… thì ông Bùi Tín lại cho ra tác phẩm còn tệ hại và sai lầm xuyên tạc lịch sử trắng trợ hơn nữa đó là ông viết trong bài ” Tuyên Bố của Bùi Tín về sự kiện 30 tháng 4” và chuyện “ minh oan chuyện 16 tấn vàng” dưới tên Người Sưu Tầm, vừa đăng hôm qua trên báo Đàn Chim Việt và nhiều bài báo thì chuyện 16 tấn vàng này không liên quan gì với số vàng mà ông Thiệu đã lấy ang đi qua Đài Loan bị ông Tưởng Kiến Quốc phỗng tay trên vì ông ta tin ông Quốc khi xưa đã kết nghĩa anh em. Chuyện này ở Đài Loan đã viết khi chính phủ Việt nam đòi Đài loan thu hồi trả về. Anh xuyên tạc vậy đâu có được? Bài viết này dù được ký tên bút danh Người Sưu Tầm nhưng tôi biết ngay là bài viết của anh Bùi Tín vì tôi xưa nay rất ham đọc bài viết của anh và thuộc văn phong bút pháp của anh. Chẳng qua anh lấy tên khác mà thôi. Tôi khuyên anh không nên nói hai lời khi xưa khác nay khác hoàn toàn như vậy. Những gì mà người ta nói khi sự kiện bắt đầu được đưa ra bao giờ cũng chân thật còn sau này là thêm thắt và sau nữa là xuyên tạc có tính toán vào các mục đích khác.”
    Về câu chuyện ai nói về lời: “ Các anh còn gì để mà bàn giao?” đó là câu chuyện anh Hân trả lời ông Minh Lớn ngày đó đúng như Cẩm Thơ đã phân tích sáng suốt: “ câu chuyện ngày đó đã được chính báo Quân Đội của ông Bùi Tín ngày đó là phố tổng ban biên tập đã đăng tin trước tiên và năm nào cũng đăng lại sự kiện này, tại sao anh khi sống ở Việt nam với cương vị phó tổng ban biên tập báo này lại với hàm đại tá, mội nhân chứng lịch sử còn đó anh không phản bác để điều chỉnh viết cho đắng? Nếu giở lại những bài viết về 35 năm trước đây hẳn anh Bùi Tín phải xấu hổ mà rút lại các bài viết này. Tôi hỏi anh ngày đó anh là phó tổng biên tập Báo Quân Đội Nhân Dân với quân hàm đại tá sao anh không phản bác xác định anh nói với tướng Dương Văn Minh mà nay lại phản bác lại câu chuyện lịch sử ngày đó? Rõ ràng anh ngụy biện rồi và chuyện hôm nay anh dựng lên là giả tạo và xuyên tạc lịch sử. Là nhà báo anh biết không thể làm như vậy được đâu? Bạn đọc đâu có thể để anh coi thường họ đến như vậy? Lời nói hôm qua hôm nay đã bất nhất không còn chân thật nữa đâu có thể nói năng như vậy được anh? Tôi phải viết thêm lời này để anh suy nghĩ mà không nên viết sai sự thật mất uy tín của người cầm bút lâu năm như anh. Anh Tín cần biết là khi tâm thần mình không yên lặng, thanh tịnh, thân, khẩu, ý thường hay xui người ta làm bậy lắm, nên Phật dạy tu là phải tu tâm trước tiên, khi tâm thnh tịnh thì ba nghiệp này mới thanh tịnh theo, mồn nói lời đẹp lời đúng, thân làm việc đúng, ý nghĩ luôn là ý nghĩ đúng. Anh đang trong cơn say mê ý tưởng không lành mạnh vì bị bên ngoài chi phối nên hay viết sai, nghĩ sai và làm điều sai. Khuyên anh nên tạm gác bút tu tâm đã anh ạ! Tôi biết anh hàng năm vẫn đến Làng Mai phía nam nước Pháp để nhờ thầy Nhất Hạnh chỉ dậy thực hành thiền, tôi rất mừng cho anh. Nhưng không hiểu sao không thấy anh tiến bộ chút nào, chưa đắc đạo mà đã lo xuống núi hành sự làm chuyện chẳng lành?
    Thật chân thành khuyên anh như vậy, mong anh thông cảm cho nhé nếu có điều chi không được làm anh hài lòng.”
    Tôi cho rằng ý kiến của bạn Cẩm thơ rất chân thành và chuẩn xác, ông Bùi Tín lên lắng nghe và rút ra bài học kinh nghiệm sống và viết.
    Riêng tôi, tôi thấy báo Đàn Chim Việt mấy ngày qua đã không chịu đăng tải ý kiến của nhiều phía mà chỉ đăng tin một chiều như vậy là không khách quan, làm bạn đọc có thể hiểu lầm đây là báo lá cải của tổ chức Việt nam cộng hòa sân hận hơn là của một bài báo cho tất cả người Việt nam mà báo xưa nay vẫn lấy đây làm tôn chỉ.
    Hà nội, ngày 3 tháng 5 năm 2010.
    Hoàng Sỹ Bình

  9. dung nguyen says:

    Tin mới nhất do Bùi Tínviết vào 30/04/10:
    16 tấn vàng đã được bọn cầm quyền HàNội dùng chuyên cơ chở ra Bắc vài ngày sau.
    Dung Nguyen

  10. Vũ Duy Giang says:

    Cám ơn tác giả bài viết rõ ràng nhất về chuyện”16 tấn vàng” của VNCH về những điểm chính sau đây;

    1)Số vàng này được đại sứ Mỹ Martin đề nghị TT.Thiệu chuyển(bởi máy bay không quân Mỹ từ căn cứ Clarks)vào kho của Federal Reserve Bank of NY,nhưng không thành,nên Martin còn tính kế gọi Marines Thái qua Saigon để”giải phóng số vàng mang nó đi”(đâu?!).Trước đó củng có kế hoạch chuyền bằng hàng không Mỹ(TWA,Pan Am( qua Bank of International Settlement(BIS)ở Basel ở Thụy Sĩ(nhưng KHÔNG phải của TS!).Như tên BIS,ngân hàng”Quốc tế”này(quan trọng hơn cả World Bank,dù ít người biết)chuyên môn về nhiệm vụ thanh toán tài chính giữa các nhân hàng trung ương(nhà nước)của các nước thành viên Liên hiệp QuốcNhư vậy TS không muốn”chứa những tấn vàng này như như tin đồn là có cả tầu bay của Hồng thập tự quốc tế(International Red Cross)trở thuốc qua giúp VN,rồi trở vàng về TS!!
    2)Ông Nguyễn văn Hảo đã bị lộ bộ mặt”luồn cúi”(đề công tác)với bộ đội CSVN bằng cách”xin gặp riêng”ông thượng tá Bùi Tín(xem bài ông BT viết về ngày 30 tháng 4)để”xin báo với RIÊNG ông 1 tin quan trọng:BỌN NÀY đã giữ lại trong kho ngân khố quốc gia hơn 16 tấn vàng,không cho HỌ mang ra khỏi nước…”,sau khi ông Hảo đã đe dọc TT.Trần văn Hương về chuyện này.

    2)Nhân đây,xin”bật mí”về”sự nghiệp luồn cúi”của ông Hảo:ông này học trung học ở Pháp,chỉ đổ Tú tài phần 1,sau qua Genève(TS) thi thêm,để vào đại học tương mại,đỗ cử nhân,làm việc ít lâu cho tổ chức FAO(Food and Agriculture Organisation)ở Roma,,rồi trở lại Genève làm tiến sĩ với đề tài về”ngân hàng nông thôn”.Sau đó ông Hảo về Saigon trước1975,làm cho”Ngân hàng Phát triển nông thôn”,lấy bà Cao thị Nguyệt(vợ bé của tướng Ba Cụt),nên dần dần được đưa lên làm BT.kinh tế,rồi Phó thủ tướng VNCH! Sau 75,nhờ có công”giữ”16 tấn vàng,nên ông Hảo được thà qua Pháp(vào đầu những năm 1980) trong nhiều năm(vì Mỹ nghi ngờ,nên chưa cho ông đoàn tụ với bà Nguyệt ở Mỹ),không có việc,ông đã phải đi làm ở Saufi Arabi,trước khi Mỹ cho ông qua Mỹ.Trong những năm ở Mỷ,ông Hảo có lei6n hệ với BT.tài chính Mỹ Ronald Brown,để làm Lobby cho CSVN với chính phủ cùa TT.Clinton bỏ”cấm vận”đối với CSVN(theo bài báo cùa Bùi văn Phú đăng trên”Phụ nữ Diễn đàn”số 119,tháng 12,1993),rồi sau đó không thấy nói ông ở Mỹ nữa,mà đã trở về Saigon ở cùng 1 bà…vợ bé?!

    3) Bài viết này về”16 tấn vàng”cũng cho thấy nhiều liên hệ giữa ông Phó thù tướng kiêm Tổng trường Hảo,và tổng trường Nguyễn tiến Hưng: ông Hưng cũng đã về Hanoi nhiều năm trong thập niên 90,đề làm Consultant cho World Bank trợ giúp VN vầ”ngân hàng nông thôn”(như đề tài luận án của ông Hảo!).mà ai cũng biết là có rất ít dân VN ở thành thị gửi tiền ngân hàng(chưa tới 10% hiện nay!),thì nói gì tới người dân ở”nông thôn”mà ông Hảo đã”phát triển”được gì,trong thời gian ông làm TGD”Ngân hàng phát triển nông thôn”của VNCH,và ông Hưng lấy tiền của World Bank thì củng đã mở ra được bao nhiều”Ngân hàng nông thôn”cho CSVN? Đây đúng là nghề”buôn gió”đẩ được gió”thổi”lên cao, nhưng khi”trời yên,gió lặng”thì coi chừng bị ngã xuống đất đen(như thời ông Hảo lang thang đi kiếm viêc làm ở Pháp,trong những năm 80,hay ông Hưng trong những năm 60!),hoặc có khi bị”trúng gió”(hay phải gió!) thì cũng nguy hiểm đấy !.

    :

Phản hồi