WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người ám sát tổng thống Diệm

Lời bình của nhà báo Huy Đức:  Trước 30-4, Tuổi Trẻ đã cung cấp một tư liệu rất quý về cách mà Hà Nội đối xử với Sài Gòn sau Hiệp định Geneva (Hiệp định chia cắt đất nước mà Sài Gòn không ký). Té ra trong thời gian nói rất nhiều trên báo đài về “tổng tuyển cử” Hà Nội đã âm thầm chuẩn bị ám sát lãnh đạo miền Nam

—————————————————–
Trong tập Phát súng trên cao nguyên (bộ phim Ván bài lật ngửa), người bắn phát súng về phía Ngô Đình Diệm chỉ bị bắt sau màn rượt đuổi gay cấn trên đoạn đường đèo dốc hết sức ly kỳ.

Nhưng không lãng mạn như phim, ngay sau phát súng người chiến sĩ dũng cảm Phan Văn Điền (bí danh Mười Thương và có một tên khác nữa là Hà Minh Trí) bị khống chế và bắt ngay tại chỗ.

Phát súng trên cao nguyên

Đến nay, ông Phan Văn Điền vẫn nhớ như in cái ngày 22-2-1957. Cùng với một đồng đội nữ, Điền đi lên Buôn Ma Thuột với mục đích ám sát Ngô Đình Diệm ngay trong hội chợ cao nguyên.

Trước đó, đề xuất diệt Diệm của Điền được Ban địch tình tỉnh Tây Ninh thông qua.

Suốt hai tuần lễ, Điền quần nát thủ phủ Tây nguyên với sự trợ giúp đắc lực của hai trung sĩ trung đoàn 60 từng quen biết Điền khi còn ở Tây Ninh.

Hội chợ cao nguyên được tổ chức ngay sát địa điểm đóng quân của trung đoàn 60, tạo điều kiện thuận lợi cho Điền nắm sơ đồ địa hình cũng như phương án bảo vệ Diệm.

Sau hai lần ám sát hụt trước đó, yêu cầu đặt ra lần này cho đội ám sát là phải thành công. Cũng vì vậy, lần này Diệm sẽ bị bắn bằng tiểu liên MAT thay vì súng ngắn như kế hoạch trước đó.

Sáng 22-2, Điền vượt qua hàng rào khu hội chợ. Trời Buôn Ma Thuột lạnh nên người đến hội chợ hầu như ai cũng mặc vest hay áo gió như Điền nên lính cũng tưởng Điền là cảnh sát chìm.

Vào hội chợ, Điền tìm chỗ đứng thích hợp cho việc nổ súng. Kế bên Điền là một viên thượng sĩ an ninh quân đội to cao như hộ pháp.

Đúng 8g sáng, sau khi viên sĩ quan hành lễ hô vang: “Nghiêm, nhìn cờ – chào”, tiếng quốc ca của chế độ Sài Gòn trổi lên thì Điền lòn tay vào trong áo đẩy băng đạn vào ổ súng tiểu liên rồi nâng súng nhắm vào tổng thống Diệm ngồi ở hàng ghế đầu mà siết cò.
“Đoàng”! Tiếng nổ đanh, gọn vang lên. Một bóng người trong hàng ghế đầu đổ gục xuống. Điền sững người, vì súng chỉ nổ một phát đạn chứ không đi cả băng như ý muốn.

Điền định lên đạn để bắn tiếp nhưng viên sĩ quan an ninh kế bên đã gạt chân đè sấp anh xuống đất. Điều làm anh đau nhất là người đổ gục xuống bởi viên đạn của Điền là viên bộ trưởng cải cách điền địa Đỗ Văn Công.

Ngay lúc Điền siết cò súng, Công đã di chuyển từ bên trái qua bên phải Diệm nên vô tình tấm lưng hứng trọn viên đạn thay Diệm.

Phan Văn Điền bị bắt sau cuộc ám sát đăng trên báo Life

Phan Văn Điền bị bắt sau cuộc ám sát đăng trên báo Life

Phiên tòa bí mật và 8 năm tù đày

Sau khi đánh túi bụi kẻ ám sát đương kim tổng thống, nhân viên an ninh còng tay Phan Văn Điền ném lên xe jeep đưa về tiểu khu Buôn Ma Thuột.

Chúng đẩy anh vào căn phòng và Ngô Đình Nhu, Trần Kim Tuyến (phụ trách mật vụ phủ tổng thống) xuất hiện với một viên sĩ quan biệt bộ phủ tổng thống (sau này Điền mới biết được là Phạm Ngọc Thảo, tình báo của ta cài vào).

Viên sĩ quan hất hàm hỏi: “Ai tổ chức cho anh ám sát tổng thống?”, Điền trả lời: “Thiếu tá Mai Hữu Xuân (tức giám đốc Nha an ninh quân đội Sài Gòn) và Cao Đài liên minh ở Tây Ninh”.

Sáng 23-2, Phan Văn Điền bị còng tay, bịt mắt đưa về Sài Gòn bằng máy bay quân sự, trên đó có cả các tướng Mai Hữu Xuân, Trần Văn Đôn, Lê Văn Kim. Từ đây bắt đầu một hành trình chết đi sống lại dưới những ngón đòn tra tấn dã man.

Chính quyền Diệm lập một hội đồng thẩm vấn trung ương do Ngô Đình Nhu trực tiếp chỉ đạo, các thành viên là những đầu ngành mật vụ, cảnh sát, tình báo…

Cứ một tiếng là thay một ca hỏi cung. Mỗi ca có cách tra tấn khác nhau như dùng tay chân, dùi cui, vuông gỗ để đánh đập; ca dùng đinh ghim chích các đầu ngón chân, ngón tay rồi dùng bông tẩm cồn để đốt; ca dùng đèn cao áp trấn hai bên thái dương cho đến khi Điền ngất lịm…

Tất cả các câu hỏi đều được Điền trả lời nhất quán việc Mai Hữu Xuân câu kết với Nguyễn Văn Hinh (nguyên thiếu tướng quân đội Sài Gòn), Nguyễn Văn Tâm (nguyên thủ tướng chính quyền Sài Gòn 1951-1953), Trần Văn Hữu (thủ tướng chính quyền Sài Gòn 1949-1951, đang sống lưu vong bên Pháp)… sử dụng các mặt trận tôn giáo đối lập như quân đội Cao Đài liên minh để tổ chức giết Diệm…

Sau 33 ngày, cuối cùng bản cung với nội dung trên cũng được thông qua và Điền bị ném vào phòng biệt giam.

Đến tháng 8-1958, Điền được giải lên văn phòng của Nguyễn Văn Hay (phó tổng giám đốc cảnh sát).

Ở đó, có gần chục người mặc thường phục ngồi chờ sẵn. Một người hỏi anh đúng ba câu: “Tại sao anh ám sát tổng thống? Sau khi tổng thống thoát nạn anh có lấy làm tiếc rằng tổng thống không chết không? Anh có vợ con chưa?”.

Sau này Điền mới biết đó là phiên tòa bí mật xử anh tử hình.

Sau đó, Điền bị đưa đi đày ở Côn Đảo cùng 42 tử tù và hơn 300 người bị kết án, trong đó có nhóm sĩ quan tham gia đảo chính năm 1960 ở Sài Gòn. Mãi đến năm 1965 anh mới được thả ra nhờ vụ đảo chính tháng 2-1964.

Cuộc đời bình dị của người anh hùng

Đầu năm 1967, theo phân công của tổ chức, trên đường từ Tây Ninh ra Ban an ninh Sài Gòn – Gia Định đến địa phận Củ Chi thì Điền gặp máy bay thả bom. Một quả bom không nổ, đè nát phần ống chân trái ông buộc phải cưa bỏ từ đầu gối xuống.

Dù vậy, sau đó ông tiếp tục giữ nhiều trọng trách trong các cơ quan của Ban an ninh, điệp báo tỉnh Tây Ninh và Trung ương Cục miền Nam…

Sau ngày đất nước thống nhất, ông về công tác tại Bộ Nội vụ, rồi Công an Tây Ninh, Ban nội chính Tỉnh ủy Tây Ninh và nghỉ hưu năm 1998 khi giữ chức trưởng Ban tôn giáo tỉnh Tây Ninh.

Ông Phan Văn Điền trong lần gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: Gia đình cung cấp

Ông Phan Văn Điền trong lần gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Ảnh: Gia đình cung cấp

Ông vẫn nhớ rõ hai vợ chồng đã tích cóp từng viên gạch, cân sắt, bao ximăng… để sáu năm sau mới hoàn thành căn nhà trong con hẻm nhỏ ở khu phố 1, phường 1, thị xã Tây Ninh.

Năm 2005, Chủ tịch nước trao tặng ông Phan Văn Điền (nguyên cán bộ điệp báo của Ban an ninh Trung ương Cục miền Nam, trưởng tiểu ban điệp báo Ban an ninh tỉnh Tây Ninh) danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang vì đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Nghiệm lại quãng đời vào sinh ra tử, ông nói đơn giản: “Tôi chỉ là người cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà thôi”.

Năm 2009, trong một lần chở vợ bằng xe máy, vợ chồng ông bị tai nạn giao thông. Ông thì không sao, bà bị thương nặng, mặc dù não không bị gì nhưng cơ thể bất động.

Sau đó, năm 2013, trong lúc săn sóc cho vợ, ông bị tai biến và giờ đây ăn uống đối với ông cũng rất khó khăn. Mặc cho căn bệnh hành hạ, hiện nay mỗi ngày ông vẫn săn sóc cho vợ và hát cho bà nghe những bài nhạc đỏ như Tiến quân ca, Tiếng đàn ta lư, Năm anh em trên một chiếc xe tăng…

Kế hoạch không thành

Tỉnh ủy Tây Ninh từng hoạch định tới ba lần ám sát tổng thống Ngô Đình Diệm. Trong tháng 10-1956, biết được tổng thống Diệm sẽ đích thân lên tòa thánh Tây Ninh để ký kết thỏa ước Bính Thân giữa chính quyền VN cộng hòa với đạo Cao Đài, Tỉnh ủy Tây Ninh quyết định giao cho đội diệt ác tìm cách giết Diệm ngay trong ngày ký kết.

Thế nhưng nhiệm vụ được giao quá gấp nên phương án không được triển khai…

Đầu tháng 12-1956, đội diệt ác đề xuất đi diệt Diệm trong đêm Noel 24-12-1956.

Trong hai năm 1954-1955, cứ đúng 12g đêm Giáng sinh, Diệm đều có mặt tại nhà thờ Đức Bà (quận 1, Sài Gòn) để dự lễ.
Lê Văn Cửu, một cán bộ đặc tình do Tỉnh ủy Tây Ninh cài làm phiên dịch trong cơ quan viện trợ Mỹ, được giao nhiệm vụ cùng đội diệt ác tìm cách tiếp cận, tiêu diệt Diệm.

Đêm Giáng sinh, thông qua các mối quan hệ của Cửu, Phan Văn Điền cùng Cửu mỗi người mang súng ngắn theo dòng người đi lễ vào trong nhà thờ Đức Bà, quỳ cách gia đình Ngô Đình Diệm chín hàng ghế (cự ly khoảng 12m).

Hai đội viên đội diệt ác khác được bố trí bên ngoài nhà thờ làm công tác nghi binh, vừa làm tài xế. Theo kế hoạch khi rung chuông tiến hành buổi lễ, Điền và Cửu đồng loạt nhắm vào Diệm để nổ súng, đồng đội bên ngoài sẽ cắt điện, đồng thời ném lựu đạn khói về phía nhà thờ để tạo cảnh hỗn loạn cho họ tẩu thoát. Thế nhưng, đêm đó Diệm không tới…

Ngọc Hậu (Tuổi Trẻ)

662 Phản hồi cho “Người ám sát tổng thống Diệm”

  1. XYZ says:

    Mời đọc MÙA PHẬT ÐẢN ÐẪM MÁU, tác giả: Chính Đạo, tức là tiến sỹ Vũ Ngự Chiêu, cựu đại úy pháo binh sư đoàn Dù QLVNCH: http://www.vietnamvanhien.net/muaphatdan.html

    Trước năm 1975, Tiến Sĩ Vũ Ngự Chiêu là một đại úy của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, sỹ quan Pháo Binh, từng phục vụ trong nhiều binh chủng, binh chủng cuối cùng ông phục vụ là Nhảy Dù. Ngoài ra, Ông còn là một nhà văn với hơn 20 tác phẩm được ký dưới bút hiệu Nguyên Vũ. Sau khi tị nạn Cộng sản tại Hoa Kỳ, Ông trở lại trường học và hoàn tất văn bằng Tiến Sĩ Sử Học tại Ðại Học Wisconsin-Madison năm 1984. Về sau, Tiến Sĩ Vũ Ngự Chiêu định cư tại Thành Phố Houston, TX và điều hành cơ sở Xuất Bản và Phát Hành Văn Hóa. Trong thời gian này, Ông đã cho xuất bản nhiều tác phẩm nghiên cứu sử học dưới bút hiệu Chính Ðạo hay tên thật Vũ Ngự Chiêu. Tại Houston, Ông cũng hoàn tất văn bằng Tiến Sĩ Luật tại Ðại Học Houston năm 1999. Với học bổng Fulbright, Tiến Sĩ Vũ Ngự Chiêu đã đến Pháp (1982-1983, 1985-1986) và về Việt Nam (2004-2005) để nghiên cứu về những đề tài liên quan đến Sử học và Luật học.

    • MINH says:

      Chùa biến thành ổ tàng trữ vũ khí giết dân, ổ VC năm vùng thì lấy gì TT NĐD không thanh trừng ?? Nếu đặt trường hợp ở miến Bắc, thì tên HCM sẽ tính sao ? Chúng sẽ giết không còn thừa 1 tên trọc nào, làm gì có cơ hội lê la biểu tình khắp nơi phá rối trị an của 1 nước.Và cái kết quả của những năm tranh đấu phá thối chế độ NĐD của PG. AQ là gì ? Là mất biển, đão, biên giới, ngư dân mất cá, nông dân mất đất… cái nỗi nét nhất, nóng bỏng là GIÀN KHOAN ! thì những tên Thích này đã chung tay cùng HCM BÁN NƯỚC cho Tàu Cộng ! Mới thấy thương cho TT NĐD. Ô. Nguyên vũ, Ngự Chiêu , Ngự Chó gì đó cũng chỉ là 1 cá nhân như tên Trần Chung Ngọc đã từng là sĩ quan VNCH, nhưng nay nó có còn là VNCH hay không khi liếm vài bãi đờm của VC ? Nay đất nước ra nông nỗi này thì tội của những tên lợi dụng tôn giáo để làm đầy tớ cho Trung Cộng, dầu có mang ra sông Hằng Hà mà rửa thì muôn kiếp không gột được cái tội PHẢN QUỐC của chúng.

      http://danlambaovn.blogspot.com/2014/06/nguoi-giu-nuoc-ke-ban-nuoc.html

  2. Đường Thiên Lý says:

    Tôi đã gửi 2 comments nói về nghi vấn tổng thống đệ nhất VNCH có một mối tình và một đứa con riêng, nhưng BBT Đàn Chim Việt không đăng lên diễn đàn. Tại sao BBT Đàn Chim Việt trước đây cho đăng nhiều bài viết và comments về đời tư và chuyện tình ái của ông Hồ Chí Minh mà bây giờ lại không cho hiển thị comments tổng thống đệ nhất VNCH có nội dung tương tự như ông Hồ Chí Minh? Để khách quan và rộng đường dư luận, kính đề nghị BBT Đàn Chim Việt cho đăng comments này.

    TIẾT LỘ NGHI VẤN GIỚI TÍNH VÀ ĐỨA CON RƠI CỦA TỔNG THỐNG ĐỆ NHẤT VNCH NGÔ ĐÌNH DIỆM

    Nghi vấn về giới tính của cựu Tổng thống chính quyền Sài Gòn cũ Ngô Đình Diệm là một câu chuyện hấp dẫn được báo chí và dư luận đề cập rất nhiều.

    Kỳ 1: Nhân chứng đặc biệt tiết lộ bí mật thế kỷ

    Nghi vấn về giới tính của cựu Tổng thống chính quyền Sài Gòn cũ Ngô Đình Diệm là một câu chuyện hấp dẫn được báo chí và dư luận đề cập rất nhiều. Đến nỗi, một số nhân vật “tai to mặt lớn” của chính quyền Sài Gòn cũ và thậm chí cả trùm CIA ở Sài Gòn trước năm 1975 đều dành một phần trong hồi ký để nói về chuyện này.
    Tuy nhiên, tất cả cũng chỉ mới dừng lại ở mức phỏng đoán hoặc nghe gián tiếp chứ chưa một ai có đủ tư liệu để khẳng định. Người viết bài này đã may mắn gặp được một nhân chứng đặc biệt: Ông Nguyễn Hữu Thùy (nay đã hơn 90 tuổi, định cư tại Mỹ), người hầu thân tín của Ngô Đình Diệm và được ông lần đầu tiết lộ những điều mắt thấy tai nghe để hé mở những nghi vấn này.

    Bí mật thế kỷ

    Cuộc đời của nhân vật Ngô Đình Diệm, tổng thống độc tài, độc thân của chính quyền Sài Gòn cũ có nhiều góc khuất về chuyện tình yêu và tính dục mà dư luận quần chúng, đặc biệt là giới truyền thông ở miền Nam đã bàn luận suốt một thời gian dài trước năm 1975. Trong những câu chuyện tình yêu của Ngô Đình Diệm, giới truyền thông khi đó đưa ra hai nghi vấn lớn: Ông Diệm là người đàn ông bất bình thường về tính dục? Hay ông Diệm bị “xuôi cò”, trên bảo dưới không nghe? Ngược lại, có những nhân chứng quả quyết ông Diệm từng có tình nhân và đã có một con trai với một phụ nữ Nam Bộ không hôn thú…
    Câu chuyện của giới truyền thông đã thu hút sự tò mò của dư luận ở miền Nam trong suốt một thời gian dài trước năm 1975. Nhiều nhân chứng thân cận với ông Diệm trong phủ tổng thống từ Tướng Trần Văn Đôn (dưới thời Ngô Đình Diệm, Trần Văn Đôn mang hàm thiếu tướng, Tham mưu trưởng quân đội) cho đến Phạm Văn Nhu-cựu chủ tịch quốc hội nền “Đệ nhất Cộng Hòa” của chính quyền Sài Gòn cũ; thẩm phán Nguyễn Cần hay tri phủ Ngọa Thế Cầu (những người bạn của cả gia đình họ Ngô), Phạm Văn Nhu (bạn học thời niên thiếu) và thậm chí cả trùm CIA tại Sài Gòn khi đó là tướng Lansdale cũng đã lên tiếng qua các phương tiện truyền thông hoặc trong hồi ký về chuyện này.
    Lansdale, trùm CIA ở Sài Gòn một thời đã viết trong hồi kỳ rằng: “Khi tôi đề nghị với Diệm về việc đi nghỉ mát ở bờ biển, Ngô Đình Diệm không chịu đi. Tôi biết có một ngôi biệt thự của chính phủ giữa một rặng thông trên bãi biển ở Long Hải (Bà Rịa – Vũng Tàu) rất tiện đường xe từ Sài Gòn ra. Nơi đây là một địa điểm nghỉ mát lí tưởng. Dù Diệm không có ý kiến rõ rệt, nhưng gia đình Diệm ai cũng hăng hái với đề nghị này. Chỉ vì không muốn phá bỏ bầu không khí vui vẻ của mọi người trong gia đình, nên đã đồng ý đi nghỉ cuối tuần. Dẫu vậy, nhìn vẻ mặt Diệm chẳng thấy vẻ hài lòng khi đưa ra quyết định đó. Trong chuyến đi ấy, cận thần đã mang cho Diệm mấy cái quần tắm, nhưng ông ta không thích dùng mà chỉ dùng đồ lót của mình. Nhiều người rất ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng Diệm chỉ mặc loại quần lót dài thời xưa, dài quá đầu gối”.

    Lần đầu tiết lộ chuyện giới tính và con rơi của Ngô Đình Diệm

    Trong hồi ký của tướng Trần Văn Đôn, ông Đôn kể rằng: Những buổi tối rảnh rỗi Ngô Đình Diệm thường gọi một số người thân cận vào dinh để ngồi nói chuyện chính trị, chuyện riêng tư của ông cho họ nghe. Tướng Lê Văn Tỵ, Trần Văn Đôn và Văn Thành Cao là những người hay được ông Diệm đột ngột triệu tập vào dinh, có khi sau 10 giờ đêm. Qua những câu chuyện đó, họ lờ mờ đoán rằng ông Tổng thống đầy quyền lực một thuở không lập gia đình, có lẽ do thời niên thiếu và cả lúc trưởng thành đã được chứng kiến cảnh vợ chồng bất hòa, cảnh bà vợ hỗn láo với các ông chồng. Nguyên nhân nữa là do Ngô Đình Diệm không thể nào quên được mối tình đầu với tiểu thư Trang Đài (con gái út của quan tuần triều Nguyễn) đã đi tu trong một dòng tu kín ở Sài Gòn, nên sau này ông Diệm tự dưng cảm thấy ngán lấy vợ nên chỉ sống độc thân cho đến lúc về với thế giới bên kia.

    Nhân chứng đặc biệt lên tiếng. Nghi vấn về mối quan hệ bí mật giữa ông Ngô Đình Diệm với em dâu Trần Lệ Xuân

    Khi được hỏi về vấn đề này, ông Nguyễn Hữu Thùy không nói cụ thể vì “làm người hầu cho Tổng thống tốt nhất không nên tò mò những chuyện như thế kẻo hại vào thân”. Tuy nhiên, theo ông Thuỳ “Nếu có chuyện vụng trộm thì không thể trách ông Diệm vì ông Diệm là người đàn ông bình thường, lại cô đơn chiếc bóng, thì có ngã gục trước người đẹp là không tránh khỏi”. Dạo Trần Lệ Xuân chế ra mẫu áo cổ thuyền, tức áo để hở cổ đến vai, thì ông Thuỳ có trực tiếp nghe mẩu đối thoại giữa tổng thống Ngô Đình Diệm và cô em dâu là bà cố vấn Trần Lệ Xuân như sau: “Thím không nên mặc áo để hở cổ hở lưng ra như vậy!”. “Trời Sài Gòn nóng quá, em mặc vậy cho mát. Anh đừng ngại”.
    Thi sĩ Vũ Hoàng Chương có một câu thơ đại ý: Đời người chỉ được phán xét khi “tiếng gỗ chạm săng”, tức tiếng gõ đóng nắp quan tài. Câu này quả đúng với trường hợp của ông Diệm. Lúc ông Diệm còn sống và đương chức, người ta còn bàn tán dè dặt chuyện thâm cung bí sử vì ngán đám mật vụ tay sai nhà Ngô. Nhưng khi ông ta bị nhóm tướng lãnh thân cận đảo chánh và giết chết thì tha hồ người ta, nhất là báo giới Sài Gòn, bàn tán sôi nổi về đủ thứ chuyện thâm cung bí sử của gia đình họ Ngô. Trong đó chuyện về tình yêu, tính dục của Ngô Đình Diệm được khai thác tối đa. Có một bài báo trên tờ Thẳng Tiến (của giới Công giáo khi đó) do tác giả có bút danh Tú Gàn (Thẩm phán Nguyễn Cần, sau khi qua Mỹ còn có bút danh Lữ Giang) quả quyết: Sau khi hạ sát anh em Diệm-Nhu, tướng Dương Văn Minh (người cầm đầu cuộc đảo chính) cũng tò mò và ra lệnh… vạch quần Diệm ra xem có “cái đó” không. Nhưng khi mục kích tận mắt, thấy Diệm cũng “có cái đó” như người đàn ông bình thường, thì quay mặt bỏ đi, để lại đám sĩ quan đứng nhìn nhau, tủm tỉm cười”.
    Mặc dù không có mặt vào thời điểm kể trên nhưng ông Nguyễn Hữu Thùy, người hầu cận tin cẩn suốt thời gian Ngô Đình Diệm làm tổng thống chính quyền Sài Gòn cũ cũng xác nhận ông Diệm là người đàn ông bình thường về mặt cơ thể. Ông Nguyễn Hữu Thuỳ năm nay đã đã ngoài 90 tuổi, hiện định cư tại Mỹ và mới đây có chuyến về thăm quê ở Đốc Sơ, Hương Trà, Thừa Thiên- Huế. Do người viết bài này có quan hệ gia đình (thông gia) với ông Nguyễn Hữu Thùy, nên đã có dịp theo chân ông vào thăm lại dinh Độc Lập, ra Bạch Dinh – Vũng Tầu vừa đi vừa chuyện trò. Khi nhắc đến chuyện “tế nhị” kia, thì ông Thùy dừng bước, xúc động nói rằng: “Họ đồn đoán không đúng”.
    Ông Nguyễn Hữu Thuỳ kể: “Lúc máy bay ném bom dinh Độc Lập (do phi công Nguyễn Văn Cử ném năm 1962), chính tui là người dìu đỡ ông chui xuống gầm giường. Thường ngày ông uy nghi bao nhiêu thì khi có tiếng bom nổ ông rét run rồi đúng như câu “sợ són đái”, ướt cả quần ngoài. Lúc đứng lên để thay quần, ông đứng không vững nên phải dựa vào tui, vì vậy nên tui thấy rõ ông có đủ lệ bộ bình thường của người đàn ông…”. Là người hầu nhưng do Ngô Đình Diệm không có vợ con nên mọi sinh hoạt hàng ngày đều một tay ông Thuỳ đảm nhiệm. Và theo ông Thuỳ thì từ quần áo đến những vật dụng khác của ông Diệm đều như những người đàn ông bình thường. Chỉ có điều, đúng là ông Thuỳ không thấy ông Diệm có quan hệ mật thiết với người phụ nữ nào nhưng có thể do một nguyên nhân khác: đó chính là đứa con rơi mà Ngô Đình Diệm dùng từ “hòn máu tội lỗi” để nói về đứa con đó.
    Sau này, Ngô Đình Cẩn là em út của ông Ngô Đình Diệm cũng cho biết: Ngay từ hồi còn niên thiếu, ông Diệm đã không thích gặp hay trò chuyện với bất cứ người đàn bà, con gái nào trừ mẹ và chị em ruột trong gia đình. Cứ mỗi lần có ai tới thăm mà đem theo con gái là y như rằng Ngô Đình Diệm lẩn mặt khó ai mà có thể thuyết phục ông ra chào hay là tiếp khách. Mọi người trong gia đình thấy Diệm đã lớn tuổi nên ra sức khuyên bảo và nhiều lần bàn đến chuyện vợ con cho ông Diệm. Nhưng lần nào cũng vậy ông đều gạt đi rồi giải thích theo lí của riêng mình: “Tôi còn phải để thì giờ, ý chí, nghị lực làm nhiều việc trọng đại khác chứ không thể phí phạm cho một người đàn bà”.

    Kỳ tới: ĐIỀU CHƯA BIẾT VỀ TẤM ẢNH HAI MẸ CON LUÔN BÊN NGƯỜI NGÔ ĐÌNH DIỆM

    Ông Thùy kể: “Có những đêm ông Diệm không ngủ, đem tấm hình hai mẹ con lưu lạc đó ra nhìn ngắm, rồi phân bua với tôi rằng, “thân thế mình đang gánh trách nhiệm nặng nề như thế này đây, làm sao mà đi nhìn nhận hòn máu tội lỗi này?”.

    Đường Thiên Lý

    • PHẠM CAO PHONG says:

      Đường Thiên Lý: “Ông Thùy kể: “Có những đêm ông Diệm không ngủ, đem tấm hình hai mẹ con lưu lạc đó ra nhìn ngắm, rồi phân bua với tôi rằng, “thân thế mình đang gánh trách nhiệm nặng nề như thế này đây, làm sao mà đi nhìn nhận hòn máu tội lỗi này?” (sic).

      Những bài viết như thế này chỉ có thể lừa gạt được những đưá trẻ thơ, hoặc những người đầu óc mê muội, không đủ trình độ để suy nghĩ!

      - Một người làm Tổng Thống có bao giờ dám thố lộ chuyện riêng tư, tội lỗi (nếu có) như thế không? (nhớ kỹ; Hồ Chí Minh nhăng nhít với nhiều phụ nữ mà vẫn chố bai bải rằng; hy sinh bản thân vì dân tộc)! (hãy đọc Đêm Giữa Ban Ngày thì rõ), còn ông Diệm thì sống như vị tu.

      - Cứ cho ông “Nguyễn Hữu Thuỳ” là người (thật) bằng xương bằng thịt, và là người “hầu” cho ông Diệm (?). Nhưng làm sao ông có thể rình mò, theo dõi từng đêm để biết ông Diệm “nhìn ngắm” tấm ảnh đó?

      - Nhà tranh vách lá thì còn có thể lén lút “vạch lá” nhìn trộm, còn Dinh Độc Lập là nhà xây, phòng ngủ đều có cửa kín. Ông Thùy “rình mò” bằng cách nào? Đục tường khoét vách?

      - Nếu “tấm ảnh” đó là có thật (ông Thùy đã nhìn thấy) thì tại sao cho đến hôm nay nó không xuất hiện? (cho dù sau ngày đảo chánh, những kẻ “thù địch” ông Diệm đã đào bới, lục lọi tìm kiếm khắp nơi những “bí mật” đời ông Diệm, đưa lên mặt báo để bôi nhọ ông).

      - Đừng quên rằng, sau khi đảo chính báo chí đã tung tin trong phòng ngủ ông Diệm có quần lót của bà Nhu (sic). Và như trong bài viết này đã khẳng định;

      Nghi vấn về giới tính của cựu Tổng thống chính quyền Sài Gòn cũ Ngô Đình Diệm là một câu chuyện hấp dẫn được báo chí và dư luận đề cập rất nhiều. Đến nỗi, một số nhân vật “tai to mặt lớn” của chính quyền Sài Gòn cũ và thậm chí cả trùm CIA ở Sài Gòn trước năm 1975 đều dành một phần trong hồi ký để nói về chuyện này. Tuy nhiên, tất cả cũng chỉ mới dừng lại ở mức phỏng đoán hoặc nghe gián tiếp chứ chưa một ai có đủ tư liệu để khẳng định“.

      - Tấm hình mà “ông Nguyễn Hữu Thùy” kể (?), nếu có, sẽ là cả một cái gia tài khổng lồ cho ông, vì đây là “bí mật” lớn nhất, không chỉ các tướng lãnh đảo chánh, các sư sãi Phật giáo chống đối ông Diệm, và cả Mỹ đang khao khát “bằng chứng” để lên án ông Diệm và biện minh cho lý do đảo chánh của họ?

      Còn như ông Thùy là người “trung thành” với ông Diệm, thì (trích): “Khi nhắc đến chuyện “tế nhị” kia, thì ông Thùy dừng bước, xúc động nói rằng: “Họ đồn đoán không đúng“.

      Một người đã 90 tuổi rồi thì chẳng ngu dại gì nói những chuyện vớ vẩn. Vả lại, trong lúc phi công Nguyễn Văn Cử ném bom dinh Độc Lập 1962 người bảo vệ Tổng Thống phải là những quân nhân, chứ không phải người “hầu” hay người giúp việc!

      Do vậy, câu chuyện trên đây là hoàn toàn bịa đặt để bôi rếu ông Diệm, hoặc cố tình “nhét” những điều không thật vào miệng ông Thùy (nếu có) với chủ ý xấu xa.

      Kẻ viết bài này không đủ trình độ suy nghĩ, và kẻ post bài lên cũng thoại loại “dốt”, óc bã đậu !

    • NON NGÀN says:

      CÁI HÈN VÀ CÁI ÁC CỦA CON NGƯỜI

      Phải thừa nhận ông Ngô Đình Diệm có những nét đặc biệt hơn người khác. Đó là do bản tính tự nhiên của ông, do ông được hấp thụ một nền giáo dục gia đình Nho giáo và Thiên chúa giáo cơ bản. Cũng là do kinh nghiệm ra đời làm việc, tiếp xúc nhiều của ông. Bởi vậy các kẻ thù của ông, những kẻ bậy bạ đặt điều về ông chính là cái ác, cái hèn hạ, cái không tốt đối với ông.
      Dĩ nhiên những người đúng đắn, có suy luận, không thể tin vào những gì bậy bạ đó. Nhưng người bình dân, ngươi tầm thường, có thể bị xuyên tạc khách quan và trở thành bất chính đối với ông.
      Chuyện khi ông Diệm chết có người lại cố ý vạch hạ bộ của ông ra xem, đó là việc làm của các loại tiểu nhân, nhảm nhí không ra gì, dù người làm điều đó có địa vị khi ấy ra sao.
      Ông Diệm cũng là người có ý chí và ý khí, đó là bản chất của người có nhân cách hơn người khác. Cho nên bảo ông khi bị ném bom mà sốn trong quần, đó là sự đặt điều tệ hại., xấu xa đối với ông. Vì những người như ông có thể tái mặt, có khi mất bình tĩnh thoáng qua chốc lát, tuyệt đối không thể run rẫy hay đái trong quần như những người bình thường khác.
      Cho nên chỉ những bọn tiểu nhân, do vụ lợi thế nào đó, do làm theo quan thầy của mình
      là ai đó, mới bêu rếu người như ông Diệm một cách hoàn toàn hạ tiện, phi nhân cách như vậy.

      ĐẠI NGÀN
      (20/6/14)

  3. Choi Song Djong says:

    Có những còm xúc xiểm đấng tôn kính của người Thiên Chúa giáo và vẫn được bbt ĐCV cho đăng.Xin hỏi tôn chỉ mà ĐCV nêu ra đang nằm ở đâu ?

    • ABC says:

      Nếu Admin ĐCV không đồng ý thì làm gì có những bãi …kít to tổ bố giửa nhà mình như vậy !
      I am sick about you, Admin ĐCV !

  4. Đường Thiên Lý says:

    Tôi đã guiwr 2 comments nói về nghi vấn tổng thống đệ nhất VNCH có một mối tình và một đứa con riêng, nhưng BBT Đàn Chim Việt không đăng lên diễn đàn. Tại sao BBT Đàn Chim Việt trước đây cho đăng nhiều bài viết và comments về đời tư và chuyện tình ái của ông Hồ Chí Minh mà bây giờ lại không cho hiển thị comments tổng thống đệ nhất VNCH có nội dung tương tự như ông Hồ Chí Minh? Để khách quan và rộng đường dư luận, kính đề nghị BBT Đàn Chim Việt cho đăng comments này.

    NGHI VẤN VỀ MỐI TÌNH VÀ ĐỨA CON RƠI CỦA TỔNG THỐNG ĐỆ NHẤT VNCH NGÔ ĐÌNH DIỆM

    Theo một số nhân chứng thân cận thì chuyện Ngô Đình Diệm có một đứa con trai với một người phụ nữ Nam Bộ là hoàn toàn có thật. Ngoài ra, ông Diệm còn có một mối tình rất sâu nặng với một người con gái Huế và năm 1954, trong một chuyến đi bí mật đã tìm gặp lần cuối người con gái này tại Sài Gòn.

    Sự thực bức ảnh bí ẩn nổi tiếng

    Năm 1989, tướng Trần Văn Đôn, một lãnh đạo quan trọng trong cuộc đảo chính Ngô Đình Diệm ngày 1/11/1963, có kể: “Sau đảo chính, ông Võ Văn Hải (chánh văn phòng của dinh Độc Lập dưới thời Diệm-PV) có giao cho tôi một số tài liệu để cất giữ và dặn rằng tôi phải giữ cho kỹ. Một hôm, tôi nhận được một số hồ sơ do sĩ quan cấp dưới giao, trong đó có hình một người đàn bà, đứng bên cạnh là đứa con trai khoảng 13- 14 tuổi. Có một bức thư kèm theo nói rằng đứa bé trong hình là con của Ngô Đình Diệm. Khoảng 5 năm sau, tôi được cô T.N cho biết, Ngô Đình Diệm có một con trai, lúc đó tôi mới nhớ ra tấm hình và bức thư, liền đưa cho cô T.N xem. Thì ra cô T.N là thân nhân của người đàn bà kia”, Trần Văn Đôn viết trong nhật ký.

    Sau này, một trong những người thân cận nhất của gia đình họ Ngô là ông Cửu Long Lê Trọng Văn cũng cho biết đã gặp nhân chứng của câu chuyện bí mật này là bà Hoàng Tỷ, có chồng là giám đốc một trường trung học tư thục ở Sài Gòn và Lê Căng Đảm – giám học trường của chồng bà Hoàng Tỷ. Theo đó, người đàn bà ấy quê miệt Hậu Giang, con gái một gia đình trí thức, khi ông Diệm xuống thăm anh trai là Giám mục Ngô Đình Thục ở Vĩnh Long thì hai người quen nhau. Sau khi ông Diệm làm tổng thống, gia đình họ Ngô muốn giữ tiếng tăm nên người đàn bà ấy đã không dám tiết lộ với ai về đứa con trai giữa bà và Ngô Đình Diệm.

    Lúc người phụ nữ này tá túc tại nhà bà Hoàng Tỷ có nhờ bà Tỷ giao thư và ảnh đến tận tay cho Ngô Đình Diệm nhưng bà Hoàng Tỷ lại không đi mà nhờ em gái mình. Em gái bà Hoàng Tỷ mang ảnh và thư về đưa cho người con trai là Lê Căng Đảm tìm cách chuyển thư. Lá thư ấy đã đến tay Ngô Đình Diệm một thời gian mà không thấy tin tức hồi âm gì, người đàn bà ấy đành dắt đứa con trai về Hậu Giang sống âm thầm với kỷ niệm đau buồn. Trước kia khi biết bà có thai với Ngô Đình Diệm, gia đình bà cảm thấy nhục nhã nên đuổi bà ra khỏi nhà, bà phải sống cơ cực, thiếu thốn. Năm 1964, cô T.N hỏi tin tức về người con trai của ông Diệm thì được biết anh ta đã nhập ngũ và chỉ là một người lính bình thường thôi. Đến nay vẫn chưa có chút ánh sáng gì về hai mẹ con bất hạnh này.

    Nhắc đến chuyện này, ông Nguyễn Hữu Thuỳ, người hầu thân tín của Ngô Đình Diệm xúc động kể lại: “Có những đêm ông Diệm không ngủ, đem tấm hình hai mẹ con lưu lạc đó ra nhìn ngắm. Một lần tôi đang có mặt ở đó để hầu hạ thì ông Diệm có phân bua với tôi rằng: “Thân thế mình đang gánh trách nhiệm nặng nề như thế này đây, làm sao mà đi nhìn nhận hòn máu tội lỗi này?”. Ngoài một lần duy nhất đó thì ông Thuỳ cũng không biết thông tin nhiều hơn về chuyện người con rơi của Ngô Đình Diệm. Theo một số tư liệu khác, nhiều người cũng cho rằng sở dĩ Ngô Đình Diệm không muốn đi nhận con và cũng không kết duyên với ai còn có một nguyên nhân khác. Ngô Đình Diệm vốn dĩ là một người “khó yêu” lại vướng vào một mối tình đầu nghiệt ngã nhưng quá sâu đậm đến mức không thể quên được.

    Chuyến đi thăm “con mệ nó”

    Năm 1918, Diệm học tại trường Pellerin ở Huế, một trường dòng của Công giáo. Lúc này Diệm 17 tuổi, cái tuổi biết yêu. Tuy có tự hứa với lòng và bạn thân, rằng không màng chuyện yêu đương, chỉ để chuyên tâm vào việc học nhưng thời gian này Diệm cũng có một mối tình với người đẹp cố đô. Đó là một chuyện tình thơ mộng, do chính Ngô Đình Diệm kể lại với bạn thân là tri phủ Ngọa Thế Cầu và khá chi tiết. “Không hiểu tôi gặp người con gái ấy có phải do Thánh ý hay không?

    Một buổi chiều, vừa đạp xe tới trước cửa nhà, từ phía nhà thờ Phú Cam, gia đình của quan Thượng họ Nguyễn cũng vừa xem lễ chiều xong. Quan Thượng Nguyễn với thầy tôi là chỗ đồng học khi xưa ở Pénang và là bằng hữu nên khi quan Thượng Nguyễn gặp tôi là nhận ra ngay. Sau đó, ngài giới thiệu tôi với bà Thượng và mấy người con. Trong số đó có người con gái út là tiểu thư Trang Đài. Nàng đẹp tuyệt vời, khuôn mặt nàng tỏa ra vẻ thánh thiện. Tôi đánh bạo mời quan Thượng và gia quyến vào thăm nhà, nhưng ngài viện cớ phải về gấp. Cả hai ông bà đều gửi lời thăm hỏi thầy mẹ tôi, còn nàng thì e thẹn cúi đầu lễ phép chào tôi. Khi họ đi rồi, tôi lẳng lặng nhìn theo”.

    “Tối hôm đó, tôi có mang cuộc gặp gỡ này trình với thầy mẹ tôi, và cũng nói cho thầy mẹ biết tôi đã thay mặt gia đình mời họ vào nhà xơi nước. Mấy ngày sau, vào sáng chủ nhật, tôi vừa lên được mấy bậc tam cấp nhà thờ Phú Cam, thì thật bất ngờ tôi lại gặp Trang Đài cũng vào nhà thờ xem lễ. Khi nhìn thấy Trang Đài, tôi bối rối và nghĩ có nên chào nàng cho phải phép hay không. Giữa lúc chưa quyết định chào hay không thì nàng đã lễ phép cúi đầu chào tôi trước. Xong lễ, chúng tôi gặp nhau trước sân nhà thờ, lần này tôi đánh bạo chào hỏi nàng trước. Cứ thế, hàng tuần vào sáng chủ nhật chúng tôi lại gặp nhau và không còn rụt rè, ngần ngại nữa mà tỏ ra rất tự nhiên. Học hết trung học, tôi được gia đình cho ra miền Bắc học nên tôi và Trang Đài chưa nói với nhau chuyện yêu đương, nhưng trong ánh mắt, chúng tôi đã có cái gì quý mến nhau. Khi gặp Trang Đài lần cuối, chúng tôi không thề non hẹn biển gì, tôi chỉ ngỏ lời tạm biệt nàng và hẹn khi nào học xong có dịp về Huế sẽ tới thăm nàng”. Nhưng sau khi Ngô Đình Diệm đi học và khi ra trường đi làm việc thì Trang Đài đã đi tu trong một dòng kín ở Sài Gòn.

    Phạm Văn Nhu, cựu chủ tịch Quốc hội của chính quyền Sài Gõ cũ dưới thời Ngô Đình Diệm kể cho biết, năm 1954 có cùng ông Diệm đến thăm một người phụ nữ. Khi ông Diệm gõ cửa, một người đàn ông trạc 50 tuổi ra mở cửa. Vừa thấy ông Diệm, ông ta đã cúi đầu kính cẩn thưa: “Mời cụ lớn vào”. Ông Diệm hỏi ngay: “Bà có nhà không”? Người đàn ông thưa: “Bà con vừa ra Nha Trang, mời cụ vào nhà dùng nước đã”. Nghe nói thế, vẻ mặt đang vui của ông Diệm bỗng nhăn lại, nói trống không: “Lạ chi hè! Đi Nha Trang mà không cho biết hỉ?”. Đứng bần thần một lúc rồi ông Diệm hỏi người đàn ông: “Ông có biết bà ra Nha Trang ở nơi mô không?”. Người đàn ông trả lời có biết, ông Diệm liền vui vẻ trở lại và hỏi ông Nhu: “Ông mang giấy bút, ghi lại địa chỉ cho tôi ngay”. Trên đường về, ông Diệm còn nói: “Con mệ nó” hiền đức lắm, tuy lấy Tây nhưng lòng dạ tốt lắm. Nhờ “con mệ nó”, tôi đã cứu được nhiều người bị mật thám Tây bắt, chồng “con mệ nó” làm ở Sở Mật thám Liên bang, bót Catinat”. Chính vì việc chồng “con mệ nó” can thiệp khi ông Diệm nhờ cứu một số bạn bè mà ông ta bị thải hồi, thất nghiệp, phải lên Đà Lạt làm cho một hãng xe hơi. Sau đó, ông ta bị tử nạn trong một tai nạn máy bay trên không phận Sài Gòn.

    Về tới nhà, ông Diệm bảo ông Nhu chuẩn bị hành lý đi Nha Trang ngay. Hôm sau, hai người đã có mặt tại Nha Trang. Ông Nhu đi tìm địa chỉ về báo lại cho ông Diệm biết. Khi gặp bà ta, ông Nhu mới hay người đàn bà này không ai khác hơn chính người con gái cố đô năm nào mà ông Diệm đã đem lòng thầm yêu trộm nhớ. Ông Nhu còn cho biết: “Đây là một người phụ nữ xinh đẹp, ăn nói duyên dáng mặn mà. Bà ta ra Nha Trang để thăm xứ thùy dương lần cuối trước khi sang Pháp sống nơi quê chồng”. Theo lời ông Phạm Văn Nhu, kể từ đó trở đi không bao giờ nghe ông Diệm nhắc tới ba tiếng “con mệ nó”.

    Đường Thiên Lý

    • NGÀN HƯƠNG says:

      TÌNH DỤC, TÌNH YÊU VÀ CHÍNH TRỊ

      Người bình thường thì không ai không có tình dục, nam cũng như nữ, không có là bất bình thường. Thăng hoa của tình dục là tình yêu. Bởi tình dục chỉ là bản năng truyền giống thô, chưa tinh luyện. Với văn hóa, giáo dục và xã hội, bẳn năng truyền giống thô đó được nâng cấp, thăng hoa lên, cộng với bản năng thẩm mỹ tự nhiên của con người tạo ra tình yêu trai gái, lứa đôi, mà văn chương nghệ thuật, thi ca đều luôn luôn thể hiện.
      Như vậy, những người làm chính trị mà có chí lớn, tình dục vừa bản năng mãnh liệt vì đó là yêu cầu chon truyền going, gien tốt của tự nhiên, lại cũng vừa là cản ngại, vì làm chính trị luôn nguy hiểm nếu có tình yêu hay tình dục có thể khiến trở ngại và phá hỏng sự nghiệp riêng và sự nghiệp chung của họ.
      Như thế việc ông Diệm có yếu tố tình dục bình thường chẳng có gì đáng nói. chuyện ông có tình yêu nào đó khi đầu đời mà bị trở ngại, đó là định mệnh hay sự rủi ro của riêng ông, chỉ nên tiếc thương cho ông. Nếu lấy những chuyện đó mà bêu rếu ông, muốn ông phải như ông thánh giả tạo, đó là tâm lý tầm thường, nhỏ mọn, hèn kém, cũng như là điều ác.
      Việc ông Hồ có vợ có con cũng chỉ là điều bình thường, tự nhiên không có gì đáng nói.
      Cái sai trái là người ta đã che đậy điều đó để phong ông như thánh, đó là sự mị dân, sự giả dối, sự lừa gạt dư luận, đó là tính phản nhân văn, phản lịch sử, phản sự that, đó là sự bỉ ổi mà không gì khác. Cho dầu vì lý do chính trị thì cũng chỉ lặng yên, kín đáo, không thể tô son trét phấn một cách giả tạo cho ông về ý nghĩa tầm thường này.
      Đấy cái mâu thuẫn giữa tình dục, tình yêu và chính trị là như thế.
      Làm chính trị mà tự chủ, hi sinh mọi hạnh phúc cá nhân cho đại nghiệp, cho nhân quần xã hội đó là sự cao quý đáng kính trọng. Trái lại làm chính trị mà giả dối, che đậy mọi sự thật về mình, hư trương mọi ý nghĩa về mình đó luôn luôn không phải là chính trị tốt hay nhân cách tốt, dù đối với bất kỳ ai và đối với bất kỳ hoàn cảnh hay thời đại nào cũng thế.

      NON NGÀN
      (20/6/14)

  5. Việt Quốc says:

    Lầy quan niệm TUYỆT TỰ của người Việt Nam để kết án gia đình Ngô Đình Diệm thì không
    thuyết phục được. Vấn đề tuyệt tự không phải là một cái ÁN . Chẳng lẽ các ông CHA trong
    nhà thở . Ông SƯ trong chùa không vợ không con nối dõi mà phải mang ÁN tuyệt tự.
    Mà lại có thể là một cái ÂN theo nhà PHẬT cũng nên. Vì nhà Phật đã chỉ rõ . muôn loài
    hiện hữu và còn tồn tại cho đến ngày nay chính là do luân hồi sinh tử và sinh tồn là mọi loài
    kể cả loài người là phải giết chóc , ăn thịt lẫn nhau để mà sống,phải xé xác,phải nuốt sống
    lẫn nhau vì miếng ăn để tồn tại. Cho nên giải thoát luân hồi sinh tử là con đường nhà Phật
    chủ xướng. Một con nai nếu nó biết rằng nó sinh ra đời. Sống bằng cây cỏ thực vật và cuối cùng
    nó sẽ bị xé xác bởi một con sư tử để ăn thịt . Liệu nó có muốn sinh ra đời, và muốn sống
    nữa không ?. Cuộc đời của nó có giá trị gì không? Loài sư tử không phải là loài ác thú vì nó
    không ăn cỏ để sống được ,mà chúng là một trong những thành phần mang nhiệm vụ cân bằng
    sinh và tử,nếu không có chúng thì quả đất này tràn ngập trâu rừng bò rừng heo nai ..v..v…
    và chính con người cũng bị chúng sơi tái luôn để có thể tránh nạn NHÂN MÃN cho loài người .
    Cuộc sống của muôn loài như thế đó,cho nên nhà Phật mới có con đường thoát khỏi sinh tử.
    Nhưng ngược lại đạo CHÚA thì lại cho rằng cuộc sống trên thế giới này rất có giá trị,vì nó
    được Chúa lòng lành vô cùng , yêu thương thế gian hết mực ,yêu thương lắm ĐÃ BAN PHÁT
    SỰ SỐNG cho muôn loài đến nỗi phải giết con một của mình để chuộc tội cho nhân loại với
    chính mình trừng phạt,và cái sự sống giá trị của muôn loài nhất là con người rất ư giá trị mà
    CHÚA rất đạo đức,rất mực yêu thương ,đã ban cho,thì loài người phải tuyệt đối tôn trọng.
    Không được tự tử . Mạng sống của tín đồ đạo Chúa thì được tôn trọng và bảo vệ . Còn mạng
    sống của ngoại đạo thì phải cướp và giết. Nhưng rồi cuối cùng thì con nai cũng bị con cọp xé xác ,
    con người cuối cùng dù là chiên hay trừu cũng chui vào hòm gỗ đi ngủ với giun,hay chính đức
    Giáo Hoàng Francis mà đi lang thang ở đồng cỏ Phi Châu thì sư tử nó cũng xé xác nuốt sống
    ngon lành cho sự sống cuả nó và chẳng cần biết ông Giáo Hoàng là ai. Biết đâu chúng nó đã
    được Chúa phán khi loài chúng được Chúa sinh ra rằng.
    Này thịt của Giáo Hoàng được tẩm bổ kỹ lắm, ăn vào sống được cả triệu năm đấy. Nên loài sư tử
    đang khao khát nóng lòng chờ đợi các đức Giáo Hoàng đến viếng đồng cỏ ở Phi Châu cho chúng
    thưởng thức. Cuối cùng thì mọi sinh vật cũng đều phải chết kể cả loài người . Chết rồi chẳng biết
    đi về đâu. ??? hay rồi chết để rồi sinh lại mà chỉ thấy trong các bệnh viện ,phòng bên này một đứa
    trẻ vừa cất tiếng khóc oa,oa chào đời thì phòng bên cạnh một con người mang hình hài Chúa
    đang ngáp,ngáp chuẩn bị đưa ra nghĩa trang Chúa Chiên Lành . Nói như vậy không có nghĩa là
    phân biệt hơn thua về tôn giáo. Nhưng chỉ là để chứng minh rằng. Đem cái ÁN TUYỆT TỰ gán cho
    gia đình Ngô Đình DIệm là không đúng mà phải đem LỜI CHÚA PHÁN ,LỜI CHÚA DẠY :
    “RĂNG ĐỀN RĂNG,MẮT ĐỀN MẮT” cho gia đình NGÔ ĐÌNH DIỆM thì MỚI THẬT LÀ CHÍNH XÁC.

    Một ngày đầy thanh thản và thư giãn.
    Việt Quốc

  6. Rọi Sĩ says:

    Để đóng góp một tiếng nói từ sự thật về chế độ nhà Ngô, yêu cầu BBT cho đăng phần phản biện này, đồng thời cũng thể hiện quyền trả lời của đọc giả, xin cám ơn.
    Chán chúng chien thật, đã dậy bao nhiêu lần là đừng có lên mạng viết lách, ý kiến ý cò lăng nhăng về nhà Ngô mà sẽ bị hố hoắc, vì những sự thật về nhà Ngô và những nhân quả của nó đã phơi bầy rõ ràng trên một số Webside rồi, các con chien không thể bịp bợm ai được nữa. Tiện đây xin được giới thiệu một bài khảo luận rất giá trị, rất nhiều chi tiết dẫn chứng của sử gia, tiến sĩ Vũ Ngự Chiêu, xin được giới thiệu với bạn đọc, đó là bài MÙA PHẬT ĐẢN ĐẪM MÁU với bút hiệu Chính Đạo. Ông là một nhà nghiên cứu gốc quân đội (Pháo Binh Nhẩy Dù) với những lời văn rất trung thực và thẳng thắng rất đáng tin cậy, rất đáng đọc.
    Sau đây tôi xin được giới thiệu vài trích đoạn nẩy lửa của ông : Trích…
    “…Không ít người còn bịa đặt ra những chi tiết không thực, xen kẽ vào những thông tin trộm cắp, nhai lại đó đây, để bẻ cong lịch sử hầu xây dựng một “kỳ đài” vàng mã cho họ Ngô. Tất cả đã khởi đi từ chính họ Ngô và guồng máy tuyên truyền của các nhóm Cần Lao Nhân Vị, Ngày 12/11/1963. Có một chi tiết đáng chú ý: Tướng Trần Tử Oai tiết lộ với một viên chức Mỹ là Ngô Đình Nhu đã trao cho Tổng Giám Đốc [TGĐ] Thông tin Phan Văn Tạo, thuộc Bộ Công Dân Vụ, 12 triệu để mở chiến dịch tuyên truyền chống Phật Giáo–12 lần lớn hơn ngân khoản phát động chiến dịch chống Cộng vào tháng 7/1955. (Memorandum ngày 13 Nov 1963; LBJL, NS File, Country File, Vietnam, Box 1)
    Năm 1963, để chuẩn bị đón phái đoàn LHQ điều tra việc chế độ Diệm vi phạm điều 18 Tuyên Ngôn Nhân Quyền [Universal Declaration of Human Rights]–tức “Every one has the right to freedom of thought, conscience and religion; this right includes freedom to manifest his religion or belief in teaching, practice, worship and observance;” Doc A-5489, Add.1, cũng tương tự như Điều 17 của Hiến Pháp VNCH ngày 26/10/1956–cơ quan Việt Tấn Xã [VTX] lưu hành một tài liệu bằng ba thứ tiếng Việt, Anh, Pháp, gồm ba [3] tập, do Tôn Thất Thiện chủ biên, nhưng dấu kín những chi tiết như chính quyền ngụy tạo ra để cáo buộc Việt Cộng ném lựu đạn hay mìn từ lực; hoặc cách đối xử tàn tệ với tăng, ni, sinh viên, học sinh Phật tử qua các chương trình cải tạo rập khuôn Đảng CSVN tại Huế và Sài Gòn do nhóm Nguyễn Mâu và Dương Văn Hiếu tổ chức. Báo cáo của Liên Hiệp Quốc–United Nations, General Assembly, Agenda Item 77: “The Violation of Human Rights in South Vietnam;” Doc A-5489–có những phụ bản này, nhưng chúng tôi chỉ được văn khố LHQ cung cấp phóng ảnh tài liệu báo cáo. Phải tới khi du khảo Việt Nam năm 2004-2005, chúng tôi mới được đọc các hồ sơ tự biện hộ trên của chế độ Diệm. (VNCH, Vấn đề Phật giáo [The Buddhist Questions]; TTLTQG II (TP/HCM), PTT/Đ1CH, HS 8506, 8511).
    Ngày 24/10/1963, khi phái đoàn Liên Hiệp Quốc tới Việt Nam anh em Diệm-Nhu còn bỏ ra một ngân khoản lớn để đón tiếp và sai thủ hạ (Trần Hữu Duệ, một tay chơi nổi danh Sài Gòn) dùng tửu sắc gài bẫy quay phim các đại diện “khả kính” trong phái đoàn Liên Hiệp Quốc. Hành động này không những tự nó là một hình tội cản trở công lý, mà còn bộc lộ rõ “đạo đức” của anh em Diệm-Nhu–hay “morality” [Art 17] và “humanistic civilization” [Preamble] ghi trong Hiến Pháp 26/10/1956. Nhật ký Đỗ Thọ đã nhắc đến màn gài bẫy này từ nhiều thập niên trước. Tại hải ngoại, cựu Đại tá Nguyễn Hữu Duệ, Tham Mưu trưởng Lữ Đoàn Phòng vệ phủ Tổng thống, cũng thú nhận trên báo Văn Nghệ Tiền Phong tiểu xảo trên. [Một cựu sĩ quan thông dịch cho phái đoàn Liên Hiệp Quốc hồi đó, hiện ngụ tại Houston, Texas, đã tiết lộ với tác giả thủ đoạn này từ lâu]. Vậy mà người muốn che đậy tội ác cho họ Ngô vẫn cố vin vào “báo cáo” của phái đoàn LHQ (danh số A/5360) để ngụy biện cho chính sách kỳ thị tôn giáo của anh em Diệm hay vụ tấn công rạng sáng ngày 21/8/1963.
    Nực cười và mọi rợ nhất là có chiến dịch vu cáo tác giả là “Việt Cộng” vì đã công bố những tài liệu về họ Ngô cùng đảng viên Cần Lao-Nhân Vị. Nhưng giấy khó gói được lửa… “Hết trích.”
    1. Chỉ cần đọc một đoạn trên là ta cũng hình dung được bản chất phi dân tộc của anh nhem nhà Ngô, và rõ rang là bọn chúng đã cúi đầu và quay những lưỡi dao oan nghiệt vào lưng của dân tộc. Vì tại sao lại chống Phật Giáo một cách vô cớ như vậy? Tại sao lại đi chống 9/10 dân số chứ? Vậy mà cho tới ngày nay, trên cái diễn đàn này toàn thể chúng chiên vẫn ra rả rằng nhà Ngô không có đàn áp Phật Giáo, nhà Ngô bị lật đổ vì Mỹ đã cấu kết với Phật Giáo, và Tổng Thống rất anh minh, rất yêu nước (chuóa) và Phật giáo là theo VC là CS. Đúng là ngậm máu phun người. Ngày nay hãy xem cái nhân qủa Trời Đánh Thánh Cưa Vatican như thế nào : Vào đây xem Live Show nè :
    Trời thì đánh : http://chuaden.blogspot.com/2014/05/tin-chan-ong-luong-set-anh-thang-vao.html
    Thánh thì Cưa :http://chuaden.blogspot.com/2014/04/tuong-thanh-gia-chua-jesus-cao-100-ft.html
    2. Tất cả con chien các cấp cần nhin nhận sự thật lịch sử và cái gương nhân qủa trừng phạt cả gia tộc nhà Ngô mà xám hối, để có thể luân hồi với kiếp lai sinh khá hơn, mong thay.

    • VIỆT says:

      Anh Rọi Sĩ nên soi rọi cái GIÀN KHOAN đang cắm trên biển VN có hay hơn không ? Anh nên cho 1 bài chi tiết danh phận của những tên làm nên cái giàn khoan ấy luôn. Lải nhải chuyện TT. NĐD có ích gì ! Hay anh định đánh trống lấp cho thằng sư tổ BÁN NƯỚC HCM ?? Công – tội rõ ràng, ngày nào cái giàn lãnh đạo bọn CS chui ống cống thì lúc đó chính dân miền Bắc đến san bằng cài lăng thằng BÁN NƯỚC đó.

  7. Tại so nhà Ngô luôn gặp đại hạn says:

    Tại sao người của nhà Ngô đều bị chết thảm, mồ mả tổ tiên, ông bà của anh em ông Diệm đều bị bom đạn của Pháp, của Mỹ san bằng không còn dấu tích???

    • Chống Cộng nhưng chống luôn nhà Ngô says:

      Người VN có câu: Chơi dao thì có ngày dao sẽ làm cho đứt tay.

      Họ Ngô Đình “chơi con dao” Mỹ nên bị “con dao Mỹ chơi” lại. Đó là mồ mả tổ tiên, ông bà của anh em Ngô Đình Diệm ở Bến Tiến, Lệ Thủy, Quảng Binh bị bom Mỹ san bằng nay không còn một tý dấu tích nào (như bạn Một người dân Lệ Thủy, Quảng Bình đã viết), ba anh em ông Diệm bị chính Mỹ xui các tướng lãnh dưới quyền đảo chánh rồi mần thịt, sau đảo chánh gần như tất cả những người còn sống trong dòng họ Ngô Đình phải lưu vong nước ngoài và đa số đều chết thê thảm (có tin đồn là do CIA Mỹ thuê người giết chết)…

      • otchithieng says:

        otchithieng.
        Người VN có câu: Chơi dao thì có ngày dao sẽ làm cho đứt tay.
        Vậy Họ Hồ và đám CSVN đang chơi con dao Tàu nên đang bị con dao Tàu chơi lại?rồi đây cả cái đám CSVN có cuối lạy Tàu thì cũng bị Tàu nó cày bừa mồ mả tổ tiên của CSVN san bằng như bình địa đúng không? Tội nghiệp quá

  8. PHẠM CAO PHONG says:

    “tuyệt tự” là không có người nối dõi: (Một gia đình tuyệt tự).

    Ở Việt Nam và trên thế giới có nhiều người, nhiều gia đình không có con cái nối dõi tông đường. Nhưng nói rằng “Gia tộc, dòng họ Ngô Đình tuyệt tự” là không đúng, và có ác ý!

    Thực tế thì “Gia tộc, dòng họ Ngô Đình” vẫn còn người sống ở trong nước cũng như hải ngoại. Không nên, vì ông Ngô Đình Khôi bị CSVN giết, ông Diệm, ông Nhu, ông Cẩn bị Mỹ và các tướng lãnh làm nghịch sát hại, hay vì Ngô Đình Lệ Thủy và Ngô Đình Lệ Quyên bị tử nạn xe hơi mà dùng từ cay độc “tuyệt tự” đối với họ! Bất nhân lắm.

    Riêng về ông Diệm, một người có ý định đi tu. Nhưng vì nặng lòng yêu nước mà ông đã dấn thân phục vụ quê hương. Vì nặng lòng với đất nước, ông quyết tâm bảo vệ nên độc lập của VN, không để cho Mỹ đem quân tham chiến vào VN, vì thế ông đã bị Mỹ, một số tướng lãnh làm phản, cấu kết với một số tu sĩ mang danh Phật giáo dưới danh nghĩa “Pháp nạn” để vu cáo, bôi bẩn, đảo chánh và sát hại ông vào ngày 2/11/1963!

    Đọc tài liệu sau đây, ai là người yêu nước mà không ngậm ngùi, cúi đầu khâm phục một người vị quốc vong thân như ông Diệm;

    THÂN THẾ SỰ NGHIỆP NGÔ ĐÌNH DIỆM.

  9. Hồ Chí Minh còn tệ hơn nhiều . says:

    Hồ Chí Minh bị phơi thây xuốt 45 năm nay, ấy là chưa kể Hồ Chí Minh có vợ, có con mà không dám nhận..thì còn đau khổ hơn là tuyệt tử tuyệt tôn.

    Ngay cả cái ước nguyện cuối đời xin được thiêu xác, mà bọn đàn em cũng ….éo cho – thật là một bất hạnh cho kẻ đã đang tâm giết hại hàng nửa triệu người vô tội trong CCRĐ .

    Việc Hồ chí Minh phải đổi cả Hoàng Sa, Trường Sa, Biển Đông cho Tàu để có súng đạn mà phỏng giái mien Nam, cũng đủ để bị nguyền rủa đời đời rồi .

    Ngày nay, cứ mỗi lần bọn Trung cộng vào tận lãnh hải VN để khoan dầu và giết hại ngư dân VN, thì người ta lại nhắc đến tội ác Hồ Chí Minh.

  10. Gia tộc, dòng họ Ngô Đình tuyệt tự? says:

    Có đúng là gia tộc, dòng họ Ngô Đình đến nay đã tuyệt tự hay không? Nếu đúng như thế thì đó chính là trời đất không dung tha những tội ác đối với đất nước và nhân dân Việt Nam do gia tộc, dòng họ Ngô Đình gây ra nên đã bị trời tru đất diệt!?

    Tuy nhiên, điều nói trên chỉ là tin đồn, chưa có cơ sở chắc chắn. Để hiểu đúng thực trạng gia tộc, dòng họ Ngô Đình có bị trời tru đất diệt nên bị tuyệt tự hay không thì phải xem lại xem gia tộc, dòng họ Ngô Đình hiện nay còn ai là đàn ông thuộc con cháu nội trực hệ hay không? Nếu còn một người con cháu nội là đàn ông trực hệ của gia tộc, dòng họ Ngô Đình, dù đang sống ở bất cứ nước nào thì gia tộc, dòng họ Ngô Đình vẫn còn người kế tự chứ chưa tuyệt tự. Và nếu còn thì có nghĩa là trời đất vẫn chừa một khe cửa hẹp cho gia tộc, dòng họ Ngô Đình “thoát hiểm”.

    Riêng trên lãnh thổ Việt Nam thì gia tộc, dòng họ Ngô Đình không còn người đàn ông trực hệ nào hết.

    • MINH says:

      Bị người ám sát nhưng TT NĐD vẫn để hắn ta sống để giờ đây hắn lên báo bốc phét, con người này quá ĐỨC ĐỘ đó chứ ? Nếu là tên Hồ bị ám sát hụt thì liệu người đó có được sống không ? Cứ hèn hạ mà mang những chuyện gia đình họ Ngô ra xúc xiểm tuyệt tự, tuyệt tự … cũng đúng thôi, cụ sống như 1 vị linh mục thì không có người nối dõi chả có gì sai. Còn NGƯỜI cha già … dân tộc thì sao ? con rơi con rớt khắp nơi, mà cái mã BÁN NƯỚC, PHẢN QUỐC thì ai cần gì tới cái thứ hậu duệ đó ?? Hạt gióng Nông Đức Mạnh lên thì cũng theo cha …BÁN tiếp phải không anh bạn ?
      TT NĐD làm những tội ác gì cho đất nước ? Chống bọn ĐÁNH THUÊ Trung Cộng là 1 tội ác ???? Vậy ra Lê Lợi, Trần Hưng Đạo, Quang Trung đều có tội với đất nước ??? Nay nhờ có cái GIÀN KHOAN được …. thai nghén từ BÁC HỒ, tự nhiên dân 2 miền Nam – Bắc VN càng thấy mến tiếc vị TT miền Nam.Nhất là trí thức miền Bắc hiện nay, hãy tìm những bài họ viết về NĐD để biết họ thương tiếc như thế nào.

    • Thích Nói Thật says:

      Gia tộc, dòng họ Ngô Đình tuyệt tự? says: “Có đúng là gia tộc, dòng họ Ngô Đình đến nay đã tuyệt tự hay không? Nếu đúng như thế thì đó chính là trời đất không dung tha những tội ác đối với đất nước và nhân dân Việt Nam do gia tộc, dòng họ Ngô Đình gây ra nên đã bị trời tru đất diệt!?” (sic)

      Hì hì hì…..

      Đừng đóng vai mèo khóc chuột nữa!

      Xin hãy đưa ra bằng chứng “tội ác đối với đất nước và nhân dân Việt Nam” do gia tộc, dòng họ Ngô Đình gây ra. Hay chỉ là luận điệu ngậm máu phun người của CSVN?

Leave a Reply to MINH