WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Góp ý với ĐCS: Hòa hợp hòa giải là một mệnh lệnh

Ảnh minh họa. Nguồn On the net

Thành phố Houston, Tiểu bang Texas, Hoa Kỳ ngày 9 tháng 5, năm 2010.

Kính thưa quý vị lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam,

“Hòa Giải Hòa Hợp Là Một Mệnh Lệnh!”

Hỏi ai là người có thẩm quyền ra mệnh lệnh ấy?  Xin thưa: Mệnh lệnh đó phát ra từ Tổ Hùng Vương và các bậc anh hùng liệt nữ có công mở nước, dựng nước, giữ nước Việt Nam như Trưng Nữ Vương, Bà Triệu Ẩu, Ngô Vương Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Quang Trung Hoàng Đế …

Đạo làm cha mẹ luôn luôn mong muốn con cái mình hòa thuận, thương yêu nhau. Cũng vậy, các bậc tiền bối ở chín cõi tầng trời không bao giờ muốn thấy hàng hậu bối của mình tam liệt ngũ phân. Cho nên, các Ngài ra lệnh hòa giải hòa hợp để con cháu đoàn kết nhằm giữ gìn hương hỏa do các Ngài để lại. Nếu ai còn nhận mình là dòng dõi Rồng Tiên, bất luận hàng lãnh đạo hay thứ dân, thì phải vâng lệnh các Ngài để giữ tròn đạo hiếu trung với Quốc Tổ. Một đàn con cháu bất hiếu, bất trung, gia đình tan nát. Một dân tộc bất hiếu, bất trung, Đất Nước tiêu vong.

Lịch sử nước ta có hai vị Thánh: Thánh Gióng và Thánh Trần Hưng Đạo.

1/ Truyền thuyết kể rằng: Thánh Gióng sinh ra tại xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm, Hà Nội, thời vua Hùng thứ 6. Ngài là người “Trời” đầu thai làm đứa trẻ tuy lên ba mà không biết nói cười, đi đứng. Nhưng khi có giặc Ân tràn xuống thì cất tiếng gọi mẹ để nhờ ra nói với sứ giả của nhà vua, rồi bỗng chốc vươn vai thành một thanh niên cường tráng đi đánh giặc. Sau khi đánh tan giặc Ân, Ngài bay về Trời. Nơi Ngài hóa chính là núi Sóc thuộc huyện Sóc Sơn, Hà Nội. Dẫu là huyền thoại nhưng bao hàm triết lý để dạy cho đời sau hiểu rằng khi có giặc ngoại xâm thì một đứa trẻ cũng có nghĩa vụ đứng lên đuổi giặc và khi hoàn thành sứ mạng thì về Trời; chứ không ở mãi để bắt dân gian phải chịu ơn.

2/  Đã có nhiều bậc anh hùng cái thế như Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Hưng Đạo Vương, Lê Lợi, Quang Trung đánh bại quân xâm lược phương Bắc, nhưng chỉ có một mình Đức Trần Hưng Đạo được dân gian phong Thánh và thờ phượng tới ngày hôm nay, bởi vì Ngài không làm theo lời cha là Trần Liễu đoạt ngai vàng, gây nên cảnh huynh đệ tương tàn khiến Xã Tắc nghiêng đổ. Ngoài ra, sau khi đại thắng giặc Nguyên Mông, bình định xứ sở, người ta dâng lên Ngài danh sách những tên tay sai bán nước theo giặc thì Ngài liền xé đi để yên lòng bá tánh. Do tấm lòng Vì Nước trong sáng và đức độ bao dung của Ngài, dân chúng đời sau đã phong Ngài là bậc Chí Thánh và tôn kính thờ phượng rất nghiêm. Nhà Trần cũng như Nhà Lý trở thành hai triều đại vẻ vang trong lịch sử nước ta vì có minh quân và tướng tài rực sáng đạo đức, nhân nghĩa.

Trong cuộc Nội chiến của Hoa Kỳ, phe Miền Bắc thắng phe Miền Nam. Tướng Ulysses S. Grant đã ra lệnh cho quân sĩ của mình không được reo hò vì chiến thắng làm tủi lòng kẻ chiến bại; đồng thời cho phép quân bại trận mang lừa, ngựa, bò trở về Miền Nam để tăng gia sản xuất canh tác và mở kho lương thực đãi phe thất trận. Đại tướng Robert Lee thua trận không những không bị làm nhục mà con được bổ nhiệm làm Chủ tịch Washington College tại Lexington thuộc tiểu bang Virginia. Nhờ tinh thần hòa giải mã thượng đó mà Hoa Kỳ vươn dậy sau cuộc nội chiến thành một đại cường bậc nhất hoàn cầu ngày nay. Các nhà chiến lược lừng danh trên thế giới đều đồng ý với nhận định này: “Chiếm được thành vẫn chưa được kể là chiến thắng, nếu chưa chiếm được lòng người”. Thế mới biết lòng người quan trọng đến mức nào. Ý Dân Là Ý Trời.

Trong Thế chiến thứ II, Hoa Kỳ đánh bại Nhật, nhưng Hoa Kỳ không trả thù Nhật đã gây tổn thất nhân mạng và tài sản lớn lao cho mình tại Trân Châu Cảng thuộc tiểu bang Hạ Uy Di và trên vùng biển Thái Bình Dương. Trái lại, Hoa Kỳ giúp Nhật trở thành cường quốc kinh tế đứng vào hàng thứ hai sau Hoa Kỳ. Nhân dân Nhật biết ơn kẻ thù và trở thành đồng minh quan trọng số một của Hoa Kỳ ở vùng Châu Á. Nền an ninh quốc phòng của Nhật được chiếc dù nguyên tử của Mỹ bảo vệ.

Tháng Tư năm 1975, Miền Bắc giương cao ngọn cờ “Giải phóng Dân Tộc” đánh bại Miền Nam, đã không học bài học khoan dung của Đức Thánh Trần cũng như bài học của quốc gia văn minh trên thế giới. Lãnh đạo Miền Bắc đã thi hành một chính sách trả thù khủng khiếp chưa từng có trong lịch sử nước nhà: Nhục mạ Miền Nam là bè lũ Ngụy, đầy ải phe thua trận trong lao tù nơi chốn ma thiêng nước độc, lùa dân lên vùng kinh tế mới, đánh tư sản mại bản… khiến cho cả nước – từ Bắc chí Nam – lâm vào cảnh đói khổ cùng cực. Nhân dân ta thán, đến nỗi câu nói “nếu cái cột đèn biết đi, cũng bỏ nước ra đi” thành câu nói được truyền tụng nhiều nhất. Trước cuộc khủng hoảng toàn diện, trong Đại Hội VI, Đảng phải vội vàng thi hành chính sách đổi mới với khẩu hiệu “Đổi Mới Hay Là Chết”. Nếu lúc bấy giờ Đảng không đổi mới thì chắc chắn Đảng đã chết!? Nhiều đảng viên cộng sản ngày nay đã nhìn nhận sự đối xử tệ với nhân dân Miền Nam của Đảng sau 1975 là một sai lầm trầm trọng.

Do sự đổi mới không dứt khoát, khi cởi trói khi thắt lại, ngày nay Đảng bị lâm vào tình trạng “giặc nội xâm” (chữ của lãnh đạo đảng). Nhiều hiện tượng tiêu cực xảy ra trên Đất Nước như: tham nhũng, hối mại quyền thế, giáo dục suy đồi (chưa bao giờ nạn bằng cấp giả nhiều như bây giờ), tiếng dân oan dậy trời, tôn giáo bị bách hại … thì “giặc ngoại xâm” thực sự đang diễn ra, chứ không còn là nguy cơ nữa! Trước tình thế này, các nhà lãnh đạo đang nắm vận mệnh Đất Nước phải làm gì?

Chắc chắn quý vị lãnh đạo xứ sở phải thi hành chính sách “Hòa Giải, Hòa Hợp Dân Tộc” một cách thực sự; chứ không thể dùng thủ đoạn hay tiểu xảo đánh lừa như trước nữa, bởi vì trình độ hiểu biết của người dân khôn ngoan hơn. Cho phép những người bị quy “có nợ máu với nhân dân” về nước thăm bà con, du lịch, làm ăn buôn bán chưa phải là hòa giải thực sự, vì còn có những việc làm không cần thiết như vận động các quốc gia lân bang phá hủy mộ bia tưởng niệm các thuyền nhân hy sinh trên biển. Về phía những người thất trận đã cam chịu sự sỉ nhục, liều mình bỏ nước ra đi trong gió to sóng dữ làm mồi cho cá mập, hải tặc, nhưng khi Nhà Nước mở cửa thì họ đã quên mối hận thù và trở về quê cũ để tìm cội nguồn của mình. Ngoài ra có nhiều cá nhân, đoàn thể trẻ về nước xây trường học, giúp giảng dạy, đóng góp kiến thức trong các lãnh vực khoa học, y tế và làm công tác thiện nguyện. Điều đó chứng tỏ tinh thần hòa giải hòa hợp dân tộc là có thật. Những mỹ từ hay sáo ngữ như “quê hương là chùm khế ngọt” hoặc “khúc ruột ngàn dặm” chẳng có nghĩa lý gì, nếu không có hành động cụ thể. Và khi Nhà Nước thực hiện hành động cụ thể thì không cần phải sử dụng tuyên truyền hay Nghị Quyết 36.

Chỉ có bọn Đế quốc mang quân xâm lăng nước khác để chiếm đoạt tài nguyên, thị trường mới dùng chính sách chia rẽ, phân hóa, khủng bố làm cho dân thuộc địa bị suy nhược để dễ dàng thống trị lâu dài. Nhưng đến một thời điểm chủ nghĩa thực dân cáo chung thì quân xâm lược đành cuốn gói về nước. Còn người lãnh đạo xứ sở của mình mà thi hành chính sách khủng bố, phân hóa, chia rẽ làm cho dân tộc của chính mình suy nhược thì chắc chắn cái Đất Nước mình sẽ bị ngoại bang thống trị. Lúc bấy giờ các nhà lãnh đạo còn Đất Nước đâu nữa mà rút về giống như Thực dân? Nền độc tài bắt buộc sẽ bị cáo chung, chỉ còn là vấn đề thời gian, vì Việt Nam đã gia nhập vào sân chơi của thế giới thì sớm muộn gì cũng phải tuân theo luật chơi. Càng ra ra sức trì hoãn tiến trình hòa giải hòa hợp dân tộc, càng làm cho Việt Nam tụt hậu, càng làm cho hình ảnh và uy tín Việt Nam xấu đi trên trường quốc tế, thì lúc đó khủng hoảng về mọi mặt tất yếu sẽ xảy ra, dẫu tài sản Cha Ông để lại có là rừng vàng biển bạc cũng không thể cứu vãn được.

Nhật Bản sau khi bị Hoa Kỳ đánh bại, xứ sở tan nát vì hậu quả chiến tranh, họ đã dồn nỗ lực vào việc tái xây dựng. Chủ yếu họ dành phần lớn ngân sách quốc gia cho đầu tư vào lãnh vực trí tuệ của thanh niên. Hàng ngàn sinh viên được gửi ra ngoại quốc để thu thập kiến thức kỹ thuật ở các nước tiên tiến. Tưởng Giới Thạch chạy ra Đài Loan cũng theo chủ trương đào tạo nhân tài bằng cách gửi thanh niên du học ở ngoại quốc. Nhà Nước Cộng sản không noi gương Nhật Bản hay Đài Loan, nhưng bỗng dưng có một lực lượng to lớn chuyên gia ở hải ngoại được các Đại học hàng đầu của thế giới đào tạo. Nếu người lãnh đạo Việt Nam khôn ngoan, chân thành vì Nòi Giống, vì Tổ Quốc mà thực sự thi hành chính sách “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thì lực lượng chuyên viên to lớn ở hải ngoại sẽ trở về quê hương để biến Đất Nước thành một Con Rồng Châu Á không có gì là khó khăn.

Mới đây, Nhà Nước bỏ ra hai tỉ đô la để mua tầu ngầm của Nga, máy bay của Gia Nã Đại ví như là muối bỏ bể. Dầu chi cả ngàn tỉ đô la cũng không đủ sức bảo vệ hải đảo và bờ biển, khi mà chủ nghĩa cộng sản không còn động viên được lòng yêu nước của nhân dân như trong chiến tranh chống Pháp. Dân chúng đã nghe nỗi bất bình từ người Cha Đẻ Quân Đội Nhân Dân – Đại tướng Võ Nguyên Giáp, từ Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh – nguyên Đại sứ tại Bắc Kinh, từ Tướng Đồng Sĩ Nguyên – người đứng đầu công tác xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước, từ cựu Đại tá Lê Hồng Hà – Chánh văn phòng Bộ Công An, từ luật gia lão thành Trần Lâm, từ nhà ngoại giao Dương danh Di, từ Ngoại trưởng Nguyễn Duy Niên … cho đến rất nhiều cấp sĩ quan khác như Trần Anh Kim, Vũ Cao Quận, Phạm Đình Trọng, Đỗ Xuân Thọ … thì người cầm lái con thuyền Quốc Gia không thể khư khư ôm lấy cái chủ nghĩa đã bị nhân loại ném vào thùng rác và bị lên án kịch liệt. Khi chưa có chủ nghĩa Karl Marx, dân tộc ta đã nhiều phen đánh bại kẻ thù Phương Bắc. Lòng ái quốc đánh bại Pháp, Mỹ chứ không phải chủ nghĩa cộng sản. Đứng trước tình thế nội công ngoại kích do giặc nội xâm và ngoại xâm đang hoành hành, người lãnh đạo Đất Nước phải tìm lối thoát cho bản thân và cho dân tộc. Không thể khoanh tay ngồi đó để chờ … chết!

Có cách gì thoát ra khỏi hiện trạng không? Thưa rằng có. Đó là con đường “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thực sự. Người viết nhiều lần nhấn mạnh hai chữ “thực sự” là bởi vì người ta đã mất tin tưởng những sự hứa hẹn hão của Đảng Cộng sản. Chỉ có người đang lãnh đạo có quyền hành trong tay thực sự yêu nước mới làm nổi sự nghiệp hàn gắn vết thương quá khứ mà thôi, vì cuộc nội chiến đã để lại quá nhiều tàn tích. Các đảng viên đã về hưu lên tiếng phê phán sự sai trái là cần thiết, nhưng chưa đủ vì không có thực lực. Không nhất thiết phải có một lời tạ tội hay xin lỗi. Chỉ cần hành động cụ thể là đủ, vì đa số nhân dân Việt Nam sẵn sàng gác bỏ quá khứ thương đau để xây dựng tương lai xứ sở.

Mới đây, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã khuyên các lãnh đạo quân nhân Miến Điện nên tiến hành thiết lập chế độ dân chủ. Đó là lời khuyên chính đáng, hợp với lòng người và hợp với xu thế thời đại. Bắt chước ông Thủ tướng, tôi cũng xin đóng góp một đôi điều với Đất Nước. Là một kẻ ở tuổi 70, tôi không có bất kỳ một tham vọng nào cho bản thân, ngoại trừ mơ ước người Việt khắp năm châu bốn biển, từ thứ dân cho đến người quyền quý hãy yêu thương nhau, chung sức chung lòng bảo vệ Tổ Quốc, nâng cao phẩm giá Nòi Giống để thế giới kính nể. Xin cống hiến hai đề nghị khả thi:

1/ Xin Nhà Nước cấp phát cho một chiếc tầu thủy chở những chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa đã chiến đấu bảo vệ đảo Hoàng Sa năm 1974 và những chiến sĩ Quân Đội Nhân Dân đã chiến đấu chống Trung Cộng trong trận hải chiến năm 1988 còn sống sót đi thẳng ra đảo, nhân ngày Rằm Tháng Bảy xá tội vong nhân sắp tới, để cử hành một buổi lễ cầu siêu cho những người con yêu của Tổ Quốc đã hy sinh trong hai trận hải chiến. Tuy không phải là chiến sĩ Hải Quân, tôi xin tình nguyện đi trên chuyến tầu đó, dù bị tàu của địch bắn chìm mà chết vì Đất Nước thì tôi vô cùng hãnh diện và mãn nguyện.

2/ Biến Đại Hội XI của Đảng Cộng sản sắp tổ chức vào đầu năm 2011 thành Hội Nghị Diên Hồng giống như năm 1284 do Thượng hoàng Trần Thánh Tông triệu tập quốc dân để hỏi nên hòa hay nên chiến. Trong Đại Hội VI, câu khẩu hiệu “Đổi Mới Hay Là Chết” thì nay trong Đại Hội XI này, câu khẩu hiệu là “Từ Bỏ Chủ Nghĩa Karl Marx Hay Là Chết” hoặc “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc Hay Là Chết”.

Thưa quý vị lãnh đạo,

Không một ai trong quý vị còn là người cộng sản, bởi vì bây giờ quý vị là những người giàu có, trái với lý tưởng vô sản của Karl Marx. Nhiều con cháu đảng viên trở thành Đại gia, tuy tuổi đời chưa tới 30. Thế thì tại sao quý vị cứ dùng Điều 4 Hiến Pháp để dìm dân trong lạc hậu, khoảng cách giàu nghèo một trời một vực? Dù vô thần hay hữu thần, dù tỉ phú như ông Bill Gates, dù quyền hành tột đỉnh, quý vị cũng không thể sống mãi ngàn năm như ông Bành Tổ để hưởng phú quý vinh hoa. Nếu quý vị nghe lời đề nghị mộc mạc của tôi mà thi hành chủ trương “Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” thì người đời sau sẽ mãi mãi nhớ công đức của quý vị, chưa biết chừng quý vị sẽ được phong Thánh và được thờ phượng giống như nhân dân Việt Nam thờ phượng Đức Thánh Trần.

“Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc” chỉ có lợi cho bản thân quý vị và cho Đất Nước. Đó là lực lượng “Chất Xám” mà quý vị không mất công đào tạo, lại có sẵn. Nguồn tài chánh dồi dào ở hải ngoại sẽ đổ về mà quý vị không còn phải mất công đi xin như Miền Nam trước năm 1975. Ngoài ra, lá phiếu của cử tri người gốc Việt – đặc biệt lá phiếu của người Mỹ gốc Việt – sẽ góp phần làm cho chính sách ngoại giao của các quốc gia trên thế giới yểm trợ Việt Nam. Họ sẽ là những vị Đại sứ của Đất Nước. Mỗi lần công du ngoại quốc, quý vị sẽ được đồng bào hải ngoại trải thảm đỏ long trọng đón rước.  Ngược lại, nếu quý vị dùng thủ đoạn phân hóa, chia rẽ, khuynh đảo cộng đồng Việt Nam trên thế giới, tức là quý vị vô tình làm tiêu tan nguồn lực “Chất Xám và Tài Chánh” đóng góp cho xứ sở và làm mất đi sự vinh hạnh được tiếp đón niềm nở mà đồng bào hải ngoại dành cho bản thân quý vị.

Lịch sử thế giới đã chứng minh, hòa giải hòa hợp do lòng bao dung đều mang lại sự phồn thịnh, tiến bộ. Hoa Kỳ sau cuộc nội chiến đã trở thành cường quốc số 1 trên hoàn vũ là một thí dụ rõ ràng. Quý vị đã làm hòa với cựu thù Hoa Kỳ, không lý gì quý vị cứ mãi hân hoan reo hò về sự thắng lợi Ngày 30 Tháng Tư sau 35 năm! Sở dĩ ở hải ngoại còn có nhiều tổ chức chống lại quý vị vì quý vị chưa thực lòng coi họ là “khúc ruột ngàn dặm” và chưa coi nhân dân trong nước là đối tượng phục vụ. Nếu quý vị mang lại no cơm áo ấm, công bằng xã hội, tôn trọng phẩm giá con người, tự do dân chủ thì quý vị sẽ an tâm ngồi vững vàng trên chiếc ghế lãnh đạo, dù muốn thôi dân chúng cũng sẽ nài nỉ quý vị ở lại cầm quyền. Trong trường hợp đó mà còn kẻ nào chống lại quý vị thì họ là những người điên loạn tinh thần. Nói tóm lại, hòa giải hòa hợp dân tộc chỉ có được; chứ không có mất.

Bằng tấm lòng tha thiết với quê cha đất tổ, bằng tấc dạ xót xa vì nỗi khốn cùng của nhân dân, tôi thành khẩn cầu mong quý vị hãy dành ra ít phút để lắng nghe mệnh lệnh của tiền nhân:

“Hòa Giải Hòa Hợp Dân Tộc Để Đoàn Kết Cứu Nước”

Xin lặp lại: Chỉ có quý vị – người đang có trách nhiệm với Đất Nước, đang nắm quyền hành trong tay – mới có điều kiện và hoàn cảnh để thực hiện chủ trương đó mà thôi. Tôi tin rằng hòa giải hòa hợp là khát vọng của đại bộ phận dân tộc.

Trân trọng,

Bằng Phong Đặng văn Âu

33 Phản hồi cho “Góp ý với ĐCS: Hòa hợp hòa giải là một mệnh lệnh”

  1. Tai Tran says:

    Những người Việt hải ngoại ai muốn tự sát cứ tự do hòa hợp,ai không muốn phải để người ta tự lo đường đi của người ta.Theo dụ dỗ làm gì?

  2. Nguyễn Anh Tuấn says:

    Hòa giải, hòa hợp, liên hiệp và đoàn kết với cộng sản trước hay sau cũng sẽ bị cộng sản kiếm cách khống chế và hoàn toàn mất tự do.

    Những ai muốn hòa hợp, hòa giải, liên hiệp, đoàn kết với cộng sản, nên nhớ câu nói bất hủ của Hồ Chí Minh với Daniel Guérin trong một lần gặp mặt ở Paris:

    ‘… Tất cả những ai không theo đường lối của tôi đều sẽ bị bẻ gãy…’

  3. Trung Lap says:

    Cụm từ ” Hoà hợp hoà giải ” hiện nay không còn tác dụng như bạn Rùa Đen đã viết.Đất nước bây giờ đâu còn trong tay nhân dân VN nó chỉ còn tên trên bản đồ thế giới,chủ quyền đã mất,đất biển cũng không còn ,nếu còn cũng cho bọn Tàu phù thuê cả rồi.Người Việt trong nước hiện nay học tiếng phổ thông cũng khá nhiều.Tôi chỉ khuyên 1 điều là ai chưa học tiếng phổ thông nên đi học là vừa kẻo 1 ngày tới đây lâm vào tình trạng thất nghiệp kể cả Việt kiều cũng thế.Qúi vị chỉ cần nhìn vào những biểu ngữ gần đây kỷ niệm những ngày gọi là lễ lớn viết theo kiểu đầu cua tai nheo,nó báo hiệu điều gì ?

    • Trung Lap says:

      Thêm vào những kẻ có chức có quyền,tiền bạc không thiếu cố gắng chuyển tiền ra nước ngoài mua bất động sản ,cho con cháu du học chuẩn bị cho hậu sự. Còn thành phần gọi là có của chút của để cũng cố cho con học các trường quốc tế,còn dân đủ ăn đủ mặc cũng tính bằng cách học tiếng phổ thông.Bọn Tàu phù sẽ mua tất cả những con gái Việt nghèo khổ.Bây giờ chắc khó tìm một Trần hưng Đạo hay Quang Trung cái thế,tương lai VN ai cũng nhìn thấy rõ nếu có trình độ hiểu biết chút ít.

  4. Phung Mai says:

    Theo tôi thì tinh thần hoà giải là một triết lý lâu đời, có lẽ rõ ràng nhất mà tôi biết được là triết lý thiên chúa giáo. Phật giáo cũng đề cập đến tinh thần hoà giải. Chữ “Hoà Giải và Hoà Hợp Dân Tộc” cộng sản đã dùng, ông Dương Văn Minh đã nói, không vì thế mà ta có ác cảm với từ ngữ này. Cộng sản VN kêu gọi Hoà Giải dân tộc nhưng làm ngược lại, còn người không cộng sản cũng phải kêu gọi Hoà Giải đồng thời đặt điều kiện và lên án kẻ vi phạm chính lời họ kêu gọi, thiết nghĩ đây chính là vũ khí của nhừng người yêu tổ quốc và dân tộc VN.

  5. vinh says:

    Bàn chi cho mệt, một dân tôc tự sát, một đất nước tự hủy…không có ngày mai tươi sáng cho việt nam. Thôi hãy quên đi việt nam, ăn cây nào rào cây nấy. Hôm nay con cháu mình không còn là người việt nam nữa, con cháu mình là người USA,Canada,France,Australia….những nơi này là tổ quốc mình, chứ việt nam không còn là tổ quốc, mình hảy cùng nhau gìn giữ đất nước nơi mình ở để không trở thành một nước như việt nam.

    • Tam says:

      Đúng như thế, một tiểu quốc như việt nam không đáng bàn tới. Người việt cộng hoà hiện nay, con cháu là công dân của các cường quốc trên thế giới, nhờ cha ông và những chiến sĩ cộng hoà năm xưa hy sinh mà con cháu mình mới được sống như ngày hôm nay. Mình không là công dân một nước nhược tiểu, đừng mất thì giờ với bọn cộng sàn việt nam ở trong cái rọ.

  6. Trinhngoctoan says:

    Đặc Tính của Dân Tộc Việt thế đấy !!! Chân thành cảm ơn Tác giả Bằng Phong Đặng Văn Âu .

    T_N_D_

  7. Nguyễn Tự Quyết says:

    Con cừu yêu cầu con sói hoà giải hoà hợp ? Không được đâu! Phải đập cho sói chết trước đã.

  8. Trung Hoàng says:

    Một bài viết rất có giá trị và đáng suy gẫm. Có giá trị với tình tự và ý thức dân tộc trong sáng, cho dù hiện nay cũng còn những thành phần rất dị ứng với vấn đề HGDT. Bất kỳ khi mà từ HGDT được nêu lên, thì gần như được coi là “đầu hàng CS”, là nghe theo lời tuyên truyền cuả CS. Một số không ít bị thúc đẩy phiá sau bởi Bàn Tay Ðen vô hình, theo sát dân Việt như hình với bóng, khơi màu thù hận và tạo mọi sự phân hoá chia rẽ dân Việt mãi mãi.

    Người Việt tự do lúc nào cũng không quên những chiêu bài HGDT cuả CSVN trong suốt thời gian vưà qua, từ thời khởi đầu chống Pháp cho đến nay. Chiêu bài đó luôn được CSVN tận dụng mọi cơ thế để loại người yêu nước không CS, miển sao nắm được quyền lực thống trị, hoàn toàn không muốn chia sẻ quyền lực đó với bất kỳ một thành phần nào.

    Chính sự độc quyền yêu nước nầy, đã đẩy ÐCSVN từ là một đảng giải phóng dân tộc thực sự, theo thời gian biến thành là tội nhân với dân tộc, khi bàn tay cuả họ tàn hại chính người Việt yêu nước không CS. Ðất nước phải lần hồi bị chính kẻ thù ngàn năm lấn chiếm, mà kẻ dẩn lối mở then lại chính là ÐCSVN, đàn em cuả ÐCSBK.

    Sự khống chế và ép buộc theo thời gian đã biến VN như là một nước gần như lệ thuộc vào TQ không hơn không kém. Nếu cho rằng có sự độc lập, thì chẳng qua cũng là một sự dối trá lưà dân Việt mà thôi.

    Cái thế HGDT hiện nay, đất nước và dân tộc VN sẽ được lợi nhiều hơn hại, mà qua đó ÐCSVN có thể chuyển hoá trong êm đẹp. Vẫn còn một tư thế đứng vững cuả một chính đảng, tạo lại được tiềm năng và tiềm lực hoàn toàn mới mẻ bắt kịp với thời đại mới hôm nay, khi mà chủ thuyết Mác Lê đã tàn lụi dần theo thời gian.

    Chủ thuyết đó chắc chắn sẽ không còn gì có thể thuyết phục mọi người, sự tranh đấu gọi là giai cấp đã lổi thời, khi mà loài người trên thế giới ngày nay đã mở mang dân trí với QUYỀN LÀM NGƯỜI, giao lưu tương đối bình đẳng để mong được đến gần lại với nhau hơn.

    Sự chuyển hoá đó còn có khả năng kết hợp tất cả dân Việt trong và ngoài nước một cách rộng rãi, xây dựng lại một niềm tin mới, mà nó khả dỉ có thể đánh lùi được sự BQBT đến từ phương Bắc. Cho là HGDT là một mệnh lệnh thấy như là có hơi cường điệu, nhưng quả thật là cần phải thực hiện theo đúng như vậy.

    Vì tình dân tộc vì nghiã đồng bào, người Việt bao thời vẫn tìm cách hoà giải với người CS, cho dù biết rằng không thể đạt được như ý mong muốn, nhưng với tấm lòng yêu dân mến nước trong sáng, biết vào nói chuyện hoà hợp là phải chết đi nưã thì cũng chẳng từ nan. Ở nơi tình thiêng liêng cao cả đó, người có trí thì không thể nào luận là khôn hay ngu, mà phải hiểu đó là dũng khí cuả người “Lấy Chí Nhân thay cường bạo” đó vậy.

    Hoa Kỳ không bao giờ ngại người Việt không CS có sự HGDT với ÐCSVN, chính TQ là kẻ dấu tay phân hoá chia rẽ dân Việt để họ dể lấn chiếm VN về lâu về dài. Hơn nưã, khi mà dân Việt có sự HGDT được họp nhất, thì VN sẽ nghiêng về phiá HK nhiều hơn là nghiêng về TQ. Ðó chính là nổi lo sợ hàng đầu cuả TQ hiện nay, khi mà thành trì CSÐÂ và LX tan rã, cái thế bị bao vây ắt là khó tránh khỏi với họ.

    Thành phần luôn đặt quyền lợi riêng lên trên quyền lợi cuả dân tộc đất nước, chính những thành phần đó luôn luôn bài xích HGDT hơn ai hết. Xuyên suốt lịch sử dân tộc cận đại, không ít thì nhiều người dân Việt tự do không CS đã thấy rõ những thành phần nầy, vì khi đó quyền lợi riêng cuả họ ít nhiều cũng bị bào mòn lần mà thôi.

    HGDT là một nấc thang không thể thiếu cho tất cả, mà qua đó PTDCVN hoàn toàn sẽ rộng mở với thời gian, bởi vì con mắt sói lang lúc nào cũng không rời mọi động thái chuyển hoá cuả toàn dân Việt, nên sự chống đối phá hoại sự HGDT lúc nào xuất hiện nhan nhãn trước mắt.

    Phận Câu Tiển là việc mà ÐCSVN phải chiụ trước cuộc thế cuả ngày hôm nay, vưà là trả cái duyên nghiệp gây tạo, mà vưà để được mau chóng thức tỉnh sau cơn mê vùi trong ảo vọng cuả họ. Sự thức tỉnh rất cần kíp trong giai đoạn hiện nay, chính sự chậm lụt chần chừ để giử ngôi vị kéo dài, sẽ khiến đất nước và dân tộc trả cái giá khá đắt sau nầy. Lịch sử dân tộc sẽ vẫn phải còn ghi chép lại, những chứng liệu hiện thực tường tận sự ngoan cố đó.

    Nếu Nhà CQCSVN vinh danh chiến sĩ HS cũng như BÐ Trường Sa, điều đó có nghiã gián tiếp bày tỏ thái độ với TQ và làm TQ sẽ chắc chắn khó chiụ. Nhưng nếu có được sự hậu thuẩn chắc chắn rồi, thì việc đó là việc làm trước tiên, để thể hiện rõ ràng tinh thần HGDT cuả ÐCSVN. Nó sẽ mang lại nhiều ý nghiã tốt đẹp về mặt đối nội lẫn đối ngoại cho VN, trong mọi lảnh vực và đường lối tương lai.

    Lấy HS hy sinh vì tự do mà được tạm gọi là bỏ rơi, nhưng bẩy sập cả thành trì CSTG tận gốc rễ là LX, phải hiểu chuyện là nó như vậy. Ngày nay, chính nó sẽ có thể đập tan những mảnh vụn còn rơi rớt lại trên quả điạ cầu nầy, cho nhân loại không còn cái gọi là đấu tranh giai cấp bịp bợm lưà đảo, làm công cụ cho một tầng lớp thống trị độc tài chuyên chính, chà đạp nghiêm trọng quyền làm người cuả toàn nhơn loại trên thế giới nầy.

    Không ai là đồng minh vĩnh viễn, cũng không có ai là kẻ thù mãi mãi trên thế giới nầy. Chỉ có quyền lợi đất nước và dân tộc, nó sẽ không bao giờ thay đổi với thời gian mà thôi.

    Xin trân trọng.

  9. Trần-Huỳnh says:

    Người ta chỉ ” HÒA” với nhau khi có những xích-mích những xung-đột,những mâu-thuẫn.Hòa (làm) với nhau có thể do một đệ tam nhân hoặc một trong hai cựu đối(địch) thủ đề- xướng.Thường thì nguời được cuộc đưa bàn tay thiện chí ra trước.Bằng chứng là trong những trận chiến khi xưa,từ Ngô-Quyền,nhà Trần,nhà Lê hay Quang-Trung hoàng-đế sau khi đại thắng quân xâm-lược đều chủ-động ra tay cầu hoặc làm hòa trước.Lúc bấy giờ,mọi điều gian-tà ác-độc của kẻ cựu thù sẽ được gát qua,và kẻ chiến-thắng cũng giãm bớt cái kiêu-hãnh của người được cuộc.
    Đó là chuyện xưa.
    Thế còn chuyện thắng baị của ngày 30 tháng tư năm 75?
    Khỏi cần phải nhắc lại.
    Nhưng,chưa bao giờ những người thắng trong cuộc chơi đó có thật tâm muốn “HOÀ” với tất cả những ai thuộc về phía bên kia.Bằng chứng thì có nhiều rồi có trưng ra thêm thì cũng bằng thừa.
    Tài-sản của miền Nam bị vơ-vét(đánh tư-sản,đổi tiền,tịch-thu nhà,đất hãng-xuỡng…),đuổi xô dân rờii khỏi nơi cư-trú để đưa người có công với quân thắng tràn vào chiếm ngụ…
    Bắt những người đã từng đối kháng bỏ tù và bắt buộc gán ghép cho họ đủ các loại tội giả tưởng do kẻ thắng nghĩ ra và áp-đặt
    Thỉnh-thoảng lại dấy lên câu hòa-giải,hòa hợp dân tộc!
    Đó chỉ là những sáo ngữ của các tay cầm-quyền ở Hà nội Lâu lâu nói sảng xem có ai tin hay không,nôm na ra là vô-thưởng vô-phạt.
    Họ phát động chiến tranh,họ pháo kích bừa càn vô thành-thị,họ thản nhiên tàn-sát hơn bảy ngàn sinh mạng con người vào những ngày thiêng-liêng nhứt của dân-tộc ở Huế năm Mậu-thân,họ bắn trực -tiếp vào trường tiểu học Cai lậy vào đúng giờ con trẻ đang vui học….
    Bây giờ,tất cả những gì Nhất ở VN họ đã nghiễm nhiên làm chủ,họ ngồi trên đỉnh cao chót-vót đó với đầy đủ quyền sinh-sát và lúc nào họ cũng cho là ho đúng và kẻ thù cũ của ho là sai.
    Có ai cần phải bò lết từ đất đen lên đến nơi cao ngất đó mà nói câu hòa-hợp với cái đám ngu dốt gặp thời, mặt mày dương-dương tự-đắc tự cho rằng mình là “đỉnh cao trí-tuệ”,là”tinh-hoa của nhân-loại”(sic!)không?.

  10. Nong Dan Vn says:

    KHOI BAN

    • Rùa Đen says:

      Đồng ý … 35 qua, thời gian đã nhiều hơn là đủ … Và căn cứ vào “sự thực” => bàn luận thêm …chỉ uổng phí thời giờ

      • TrucTruong says:

        Nhiều hơn đủ, mà vẫn chưa đáohạn…
        Bởivì chưng, Chuá còn ngủ mêman!
        Chuá kwá chén, Chuá còn say bítỷ,
        Kwên cuộc đời, kwên con chuá điêutàn!!!

Phản hồi