WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ngày Quân Lực 19 tháng 6 – 1965

QLVNCHÝ nghĩa và lịch sử

Lịch sử miền Nam Việt Nam của chúng ta ngoài bất hạnh to lớn là ngày mất nước tan hàng 30 tháng 4-1975 còn có những bất hạnh nhỏ cũng khá đau thương.

Nếu chúng ta có những ngày ghi dấu rõ ràng như giỗ Tổ Hùng Vương, Hai bà Trưng, rồi trải qua các triều đại anh hùng chiến đấu chống Bắc phương của thời xưa thì ngày tháng lịch sử của một trăm năm qua có nhiều điều phiền muộn.

Không thể kể đến các ngày tháng mà phe cộng sản ồn ào tưởng niệm, riêng miền Nam chúng ta vẫn còn nhớ ngày 20 tháng 7-1954 chia đôi đất nước. Rồi đến 30 tháng 4-1975 mất nốt miền Nam. Chúng ta có đến 2 ngày Quốc Khánh nhưng chẳng ngày nào được coi là toàn quân toàn dân đồng thuận. Ngày 26 tháng 10 của nền đệ nhất Cộng Hòa với ông Ngô Đình Diệm cũng phải trả giá mở đầu bằng cuộc truất phế ông vua cuối cùng của triều Nguyễn và chấm dứt bằng cái chết của chính vị tổng thống. Qua nền đệ nhị Cộng Hòa của trung tướng Nguyễn Văn Thiệu đã ra đời bắt đầu bằng một ngày Quốc Khánh mới 1 tháng 11. Ở giữa 2 nền Cộng Hòa có ngày 19-6-1965. Ngày mà ông thủ tướng Kỳ gọi là ngày quân đội lên cầm quyền. Đó là ngày được chọn là ngày Quân Lực, chúng ta vẫn tưởng nhớ và kỷ niệm cho đến nay. Tại hải ngoại đây là ngày quân lực lần thứ 49.

Mặc dù không thích cái ý nghĩa nguồn gồc lịch sử của ngày Quân Lực, nhưng không phải vì vậy mà chúng tôi không tôn trọng nó. Đây chính là điều hẹn ước, đây chính là một sự thỏa hiệp. Đây là cái cây của tình chiến hữu, phải chăm sóc mới tồn tại và phải tưới nước bón phân mới sống được. Sau cùng, khi nói chuyện cũ vẫn có anh em trẻ hỏi rằng tại sao ngày xưa không lựa chọn một ngày nào khác có ý nghĩa và không hệ lụy với biến chuyển thời sự cuả các triều đại. Bèn kể lại chuyện lịch sử ngày Quân lực như sau:

49 Lần Quân Lực, viết cho đời lính.

VNTôi đã từng đọc biết bao lần về lịch sử Ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Mỗi lần đọc là một lần khắc khoải, nhưng rồi bụng lại bảo dạ, thôi không than thở nữa. Lần này vào dịp Quân Lực 19 tháng 6 năm 2014, lại xin gửi đến các chiến hữu một chút tâm sự.

Cũng như quý vị, chúng tôi không thích cái ý nghĩa nguyên thủy của Ngày Quân Lực mà ông thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ đã khoe rằng, ông là cha đẻ. Chẳng phải bây giờ mới nói ra cái chuyện cũ kỹ đó, chúng tôi đã từng viết ra cảm nghĩ ray rứt ngay từ 49 năm về trước. Ngay từ ngày đó cũng đã vất vả về cây bút. Số là ngay sau khi đảo chính ông Diệm, tôi là sĩ quan đại diện Quân Khu I từ miền Đông lên họp Tổng Tham Mưu về đề tài đi tìm một ngày ghi dấu cho Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa. Anh em trong ủy ban các cấp ngồi bàn thảo. Lấy biết bao nhiêu ngày tháng lịch sử từ Bắc vào Nam, từ 1950 đến 1965 để đưa ra lựa chọn. Suốt cả chiều dài của lịch sử đều là những ngày tháng có liên quan đến việc hình thành quân đội quốc gia, nhưng chẳng chọn được ngày nào cho trọn vẹn ý nghĩa. Cái đắng cay của vấn đề là giai đoạn trước di cư 54, nghị định văn thư và hồ sơ thành lập đơn vị Việt Nam đều bằng tiếng Pháp và từ bộ tư lệnh quân đội Viễn Chinh đưa xuống. Lệnh cho thành lập BVN gọi là các tiểu đoàn Việt Nam cũng bằng Pháp văn. Lệnh cho tiểu đoàn 5 nhảy dù Việt Nam vào Điện Biên Phủ cũng do tướng Pháp ký. Tiểu đoàn trưởng cũng là người Pháp. Đọc lịch sử quân đội quốc gia trước thời 1954, bộ tổng tham mưu Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại Sài Gòn chưa tìm được một ngày cho đủ ý nghĩa của Quân Lực. Sau 1954 thì cũng có một số ngày tháng được trình lên để duyệt xét. Bản phúc trình có ghi lại một số dữ kiện mà ký ức mòn mõi của tôi còn hình dung được một vài chi tiết như sau: Thời kỳ 46 – 47, quân đội Liên Hiệp Pháp bắt đầu tuyển mộ tân binh Việt Nam, các đơn vị bổ túc ra đời, các đại đội nhảy dù lính Việt do sĩ quan Pháp chỉ huy. Hiệp ước Hạ Long ngày 6 tháng 6-1948, vua Bảo Đại nhân danh Quốc Trưởng ký với Pháp có điều khoản thành lập Quân Đội Quốc Gia. Ngày 1 tháng 6-1949, khóa sĩ quan Việt Nam đầu tiên mở ra tại Huế. Bốn tiểu đoàn Việt Nam thành lập. Trong Nam là tiểu đoàn 1 Bạc Liêu và tiểu đoàn 3 Rạch Giá. Ngoài Bắc, tiểu đoàn 2 Thái Bình và tiểu đoàn 4 Hưng Yên. Tiểu khu Hưng Yên ngày đó là thời kỳ các sĩ quan trẻ gặp nhau. Trung úy Nguyễn Văn Thiệu, trung úy Cao Văn Viên và đại úy Trần Thiện Khiêm. Cao cấp nhất là đại úy Nguyễn Khánh sau thăng cấp thiếu tá. Sau này trở thành quốc trưởng, tổng thống, thủ tướng và đại tướng tổng tham mưu trưởng. Đến khi tập hợp vào miền Nam. Quân Đội Quốc Gia gia tăng dần lên 60,000 quân nhưng chưa có được một ngày quân lực mang ý nghĩa rõ ràng. Phía chính phủ trước đó thì đã có ngày Quốc Khánh 26 tháng 10 tổ chức duyệt binh hàng năm ghi dấu Đệ Nhất Cộng Hòa của tổng thống Ngô Đình Diệm. Sau đó là đến thời kỳ đảo chính và những năm xáo trộn giữa các tướng lãnh với cả chục lần binh biến. Tuy nhiên, sau cùng miền Nam đã gượng gạo nhận ngày cách mạng 1 tháng 11 làm ngày Quốc Khánh mới.

VNCHTiếp theo, với sức ép của Hoa Kỳ và đòi hỏi của dân chúng, các vị tướng lãnh của thời kỳ hỗn loạn chính trị ở miền Nam đã miễn cưỡng lập ra một chính phủ dân sự tạm thời với cụ Phan Khắc Sửu làm quốc trưởng và ông Phan Huy Quát làm thủ tướng. Tuy nhiên, các vị chính khách dân sự này không đủ bản lãnh để lãnh đạo đất nước trong một hoàn cảnh rất đen tối và phức tạp. Biết bao nhiêu tranh chấp giữa các đảng phái, các tôn giáo và rất nhiều khó khăn trong hoàn cảnh chiến tranh ngày một gia tăng và Mỹ ào ạt đổ quân vào Việt Nam để chặn đứng làn sóng đỏ. Thêm vào đó, quốc trưởng và thủ tướng lại bất đồng ý kiến nên nội các dân sự bèn tuyên bố bỏ cuộc, trao quyền lại cho các tướng lãnh. Các tướng lãnh niên trưởng rất vui mừng họp bàn để nhảy ra chính trường gọi là nhận trách nhiệm lịch sử. Một cách hết sức khách sáo, các xếp vẫn nói là muốn rửa tay chính trị, không ham quyền lực nhưng tình thế bắt buộc phải ra nhận lãnh. Nhân danh quân đội, các đàn anh niên trưởng của chúng tôi vẫn đeo sao trên cổ áo, ngồi hội nghị tranh cãi suốt ba ngày, đưa ông Thiệu, ông Kỳ ra cai trị đất nước gọi là ngày quân đội đứng lên làm lịch sử 19 tháng 6-1965. Không bao giờ tôi quên được ngày 19 tháng 6 đó. Tình cảm chân thành với quân đội thì luôn luôn gắn bó, nhưng bảo cái ngày đó là ngày toàn quân đứng lên làm lịch sử thì việc này chỉ có các xếp làm với nhau chứ đâu có ăn nhập gì đến toàn quân. Với bút hiệu Lính Chiến, tôi viết báo Chính Luận cho tổng thư ký Từ Chung qua mục “Một tuần vòng chân trời quân sự”. Tôi đã đưa ra quan điểm như trên. An Ninh Quân Đội của Quân Khu I ở Thủ Đức đã mời lên hỏi thăm sức khỏe. Gặp anh bạn quen nói rằng, “Thôi ông ơi, ông làm ơn nghỉ viết lách cho chúng tôi nhờ. Thời ông Diệm lên thì có 26 tháng 10. Đến thời ông Minh thì 1 tháng 11. Bây giờ ông Kỳ thì chọn 19 tháng 6.

Tuy nhiên, ngày đó các xếp đã chọn thì cứ coi như một hẹn ước giữa anh em mình. Bàn làm gì chuyện xa xôi cho thêm phiền. Viết lách làm gì cho rắc rối.” Đó là anh bạn đại úy an ninh quân đội đã nói chuyện với tôi đầu năm 1966. Năm đầu tiên có Ngày Quân Lực. Cho đến năm nay là 49 năm. Đúng như vậy, anh bạn cũ nhân danh An Ninh Quân Đội ngày xưa tra vấn tôi, nay đã qua đời. Đó là đại tá Trần Duy Bính. Nhưng lời chiến hữu nói ra vẫn còn ở lại. Quả thật, 19 tháng 6 hàng năm đối với chúng tôi chỉ là một ngày hẹn ước để gặp nhau. Người tự nhận là khai sinh cho 19 tháng 6 là ông thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ nay đã ra đi. Vị chủ tịch ký giấy ban hành nghị định 19 tháng 6 là trung tướng Nguyễn Văn Thiệu, cũng trở thành người thiên cổ. Vậy thì, nếu đã nhìn thấy những cay đắng của lịch sử như thế thì cái ý nghĩa của ngày 19 tháng 6 của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa nằm ở chỗ nào. Nghĩ như thế mà sao mỗi năm đến 19 tháng 6 vẫn thấy lòng rung động. Kỷ niệm 19 tháng 6 lần thứ nhất vào năm 1966 làm trong Bộ Tổng Tham Mưu. Năm sau 1967, duyệt binh lớn ở đường Trần Hưng Đạo. Rồi từ đó mỗi năm là có Ngày Quân Lực. Lúc làm quy mô, lúc thì thu hẹp. Cho đến năm 1973, sau khi vừa ký hiệp định Paris thì Tổng Tham Mưu tổ chức một cuộc duyệt binh vĩ đại đã được ghi vào bộ hình lịch sử ngày nay vẫn còn có dịp coi lại trên DVD. Năm đó chúng tôi tham dự trong ủy ban tổ chức do Bộ Tổng Tham Mưu. Xin nhắc lại một vài kỷ niệm đáng ghi nhớ. Trước đó một tuần, anh hùng quân đội từ các đơn vị được chào đón tại thủ đô, dẫn đi thăm các danh lam thắng cảnh và các công xưởng quân đội. Các đoàn thể và thương gia khoản đãi đại tiệc suốt tuần. Thủ tướng Trần Thiện Khiêm và phái đoàn chính phủ lên làm lễ tại Nghĩa Trang Biên Hòa. Khu Nghĩa Trang Quân Đội vào đầu tháng 6-1973 đã là nơi yên nghỉ gần 15 ngàn chiến sĩ, chiếm một nửa toàn thể khu vực dự trù cho 30 ngàn phần mộ. Các trận đánh khốc liệt từ 1968 Mậu Thân đến 1972 Mùa Hè Đỏ Lửa đều có đại diện Hải Lục Không Quân về nằm dưới lòng đất lạnh. Tiếp theo ngày 19 tháng 6-1973, các đơn vị Hải Lục, Không Quân, các quân đoàn, các binh chủng, địa phương quân, nhân dân tự vệ, xây dựng nông thôn, thiếu sinh quân và nữ quân nhân đều có mặt tham dự một cuộc diễn hành lịch sử được coi là xuất sắc nhất. Và cũng thật đau thương, đây là cuộc diễn hành cuối cùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

Đoạn phim được dân Hà Nội coi lén sau 1975 hết sức trầm trồ là đoàn diễn hành nữ quân nhân. Nhịp bước quân hành của các thiếu nữ trong quân phục đã làm cho rung động cô sinh viên văn khoa Nông Thị Thanh Nga. Sau khi xem diễn hành ở đường Trần Hưng Đạo, cô ghi tên vào học niên khóa 1973-1974 để v ề sau ra trường trở thành thiếu úy huấn luyện viên cho đến lúc tan hàng tháng 4-1975. Ngày nay cô thiếu úy của quân đội Sài Gòn trở thành quả phụ bán hàng rong ở vỉa hè chợ Tân Định. Hàng năm đem vàng hương lên Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa nhớ về ngày 19 tháng 6. Nhưng bây giờ chúng ta hãy trở lại với Ngày Quân Lực năm 1973. Sau buổi diễn hành, tổng thống đãi tiệc buổi trưa các anh hùng quân đội tại Dinh Độc Lập. Buổi chiều thủ tướng khánh thành khu triển lãm của Hải Lục Không Quân và các công xưởng tiếp vận. Buổi tối là cuộc rước đuốc và xe hoa. Hàng ngàn ngọn đuốc sáng rực đô thành Sài Gòn hoa lệ tưởng chừng như hòn ngọc viễn đông sẽ vĩnh viễn sống mãi với Việt Nam Cộng Hòa. Cùng buổi tối, đại tướng Tổng Tham Mưu Trưởng tiếp tân tại Bộ Tổng Tham Mưu. Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, phó tổng thống Trần Văn Hương, thủ tướng Trần Thiện Khiêm, toàn thể nội các, ngoại giao đoàn, phái đoàn quốc hội và các anh hùng quân đội tham dự đêm văn nghệ của biệt đoàn trung ương. Ngày vui quân lực của cả một thời xưa xa cách 49 năm tưởng chừng như mới hôm qua. Bây giờ năm 2014 đã trải qua 49 năm quân lực. Nếu ngày 19 tháng 6-1975, đất nước mà còn giữ được thì Nghĩa Trang Quân Đội Biên Hòa sẽ có lễ khánh thành đợt sau cùng với Nghĩa Dũng Đài hoàn tất cao ngất từng không, rực rỡ hàng đèn hai bên lối đi. Khu mộ chí tướng lãnh nằm ở vòng trong, rồi đến sĩ quan các cấp và hàng binh sĩ. Nhưng rồi ngày 30 tháng tư 2014 chợt đến, ai là người còn nhớ về thắp hương tại nghĩa trang Biên Hòa.

Khu nghĩa trang xưa trên 100 mẫu tính đến năm 2014, các gia đình đã cải táng di chuyển 5,000 và vẫn còn 11000 ngôi mộ với cỏ gai lấp đầy lối vào. Diện tích nghĩa trang cũng phải thu hẹp lại.

Ngày 19 tháng 6 năm 2013 vừa qua, chỉ còn một số thương phế binh Biệt Khu Thủ Đô lên tảo mộ chui, được đến đâu hay đến đó. Tuy nhiên, trên phương diện chính thức, dù hoang phế điêu tàn nhưng Nghĩa trang quân đội tại Biên Hòa vẫn còn tồn tại như một chứng tích của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Với những biến chuyển thời sự hiện nay, tuy muộn màng nhưng chắc chắn nghĩa trang sẽ trở thành vĩnh cửu cũng như lịch sử của Việt Nam Cộng Hòa. Các di vật của Liên Đội Chung Sự và của quân lực đã thu về Viện Bảo Tàng tại San Jose. Ngày quân lực năm nay, Việt sẽ đón chào các cựu chiến sĩ ghé lại thăm. Đặc biệt các vị từ nơi xa về thăm sẽ có dịp ghi dấu hình ảnh ý nghĩa tại San Jose với tượng đài anh hùng và hàng ngàn di tích lịch sử.

© Giao Chỉ
© Đàn Chim Việt

103 Phản hồi cho “Ngày Quân Lực 19 tháng 6 – 1965”

  1. NVtnCS says:

    Tiên Ngu nói ngu như bò, đúng là con bò vàng NVQG

    • Tien Ngu says:

      Chúc mừng em,

      Biết được anh Tiên Ngu nói chuyện…ngu, là đã biết mở…con mắt hí lên chút chút…

  2. Q&A says:

    Nghe nói, do QLVNCH chưa chết nên theo quy định sỹ quan binh lính vẫn tuần tự tự phong quân hàm theo niên hạn có phải không các bác?

  3. Việt tị nạn says:

    Ông nào không xin phép mag lại lấy nick “Việt tị nạn” của tui vậy? Chơi thế không đẹp đó nghen.

  4. Việt thân cộng says:

    Quân đội Nhân danh anh hùng đánh cho quân đội VNCH chạy tụt cả quần, chạy mất cả dép.. giỏi thật, quân đội đánh thuê VNCH dở ẹc.. thua xa quân đội nhân dân anh hùng nhất là thua xa cái tài khuân đồ cùa quân đội nhân dân anh hùng
    Nói về tài khuân đồ thì quân đội nhân dân anh hùng là số một, năm 1975 quân đội nhân dân anh hùng khuân một mẻ lớn nào đồng hồ ba cửa sổ, nào Honda, nào vàng bạc, nào Ti vi , tủ lạnh… quân đội nhân dân hạng nhất

  5. Ngô Đình says:

    HOAN HÔ NGÀY QUÂN LỰC VNCH. VNCH SỐNG MÃI TRONG LÒNG NHÂN DÂN MIỀN NAM

    • Hùng says:

      VÂNG! HOAN HÔ! RẤT HOAN HÔ NGÀY QUÂN LỰC VNCH. VNCH SỐNG MÃI TRONG QUẦN NHÂN DÂN VIỆT NAM

      • Builan says:

        HCM HTC KU Nghệ … Đã NẬM trong đó từ lâu rồi !,,, Hùng chịu khó lôi đầu KU NGHỆ ra!,!!,!
        Kha kha kha

  6. Thu Dung says:

    Nhân ngày QLVNCH, kẻ hậu sinh nhớ đến các BÁC!
    Nếu không có intờnét thì các BÁC đã bị lãng quên, thế hệ trẻ sau 1975 sẽ không bao giờ biết đến sự hi sinh của các BÁC.

    https://www.youtube.com/watch?v=IrgX2w656Ps#t=40

    • Thu Xạo says:

      Nhờ Dương văn Minh khờ, nhờ Nguyễn hữu Hạnh khùng nên thế hệ trẻ sau 1975 mới biết Bác là cha già dâm tặc. Chẳng những dâm tặc mà Bác còn ác tặc vì sau khi thỏa mản Bác cho đàn em đập đầu ném xác ra đường. Nông thị Xuân là một trong những nạn nhân điển hình.

  7. Việt tỵ nạn says:

    Kỷ niệm ngày Quân lực 19 tháng 6

    “Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập.! “Mỹ còn viện trợ, thì chúng tôi còn chống Cộng!” hay “Nếu họ (Hoa Kỳ) muốn ám sát tôi thì cũng dễ thôi. Rồi sau đó cứ việc đổ cho Việt Cộng hoặc là do âm mưu đảo chính” TT Nguyễn Văn Thiệu.
    sau mấy chục năm tỵ nạn CS tha hương trên đất khách Khi được về VN thăm Tổ quốc Ông Nguyễn Cao Kỳ cựu PTT Việt Nam cộng hòa cũng không ngại ngùng nói thắng sự thật rằng :
    “Ông” Mỹ luôn luôn đứng ra trước sân khấu, làm “Kép nhất”. Vì vậy ai cũng cho rằng thực chất đây là cuộc chiến tranh của người Mỹ và chúng tôi là những kẻ đánh thuê. PTT Nguyễn Cao Kỳ
    Nói ra như vậy để đủ thấy rằng thân phận bề tôi nhục nhã của những kẻ làm thuê, những kẻ đánh thuê, những kẻ cam tâm làm kiếp nô lệ, làm tay sai cho ngoại bang và cái quyền của ông chủ đã quyết định số phận, tính mạng của một con người(Tổng thống) và định mệnh oan nghiệt kết thúc cay đắng ê chề, nhục nhã của chế độ bù nhìn, tay sai do chính họ dựng lên.
    QLVNCH rõ ràng là một đội quân tay sai trước kia được Thực dân Pháp tạo dựng(đẻ ra) nay được Mỹ nuôi dưỡng, một đội quân đánh thuê chuyên bám đít ngoại Bang, cái quân đội bị sai khiến và lệ thuộc hoàn toàn vào ngoại Bang và là công cụ của ngoại Bang hết Thực dân Pháp rồi đến Đế quốc Mỹ nhiệm vụ chính của cáí Quân lực này là giúp thực dân, đế quốc là đàn áp phong trào CM chống lại sự nghiệp giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước của dân tộc VN. Ta thử đặt câu hỏi những người lính VNCH kia họ chiến đấu cho ai và họ đã chết vì ai trong cuộc chiến này? Một câu hỏi rất khó trả lời đối với dân chống Cộng Cờ vàng Người Việt Quốc gia nhưng lại rất dễ trả lời đối với những người hiểu biết và tôn trọng sự thật của lịch sử. Người lính VNCH (họ) đã chết cho ông chủ Pháp và ông chủ Mỹ, cho cái nước “Ngụy” tay sai là QGVN sau này là VNCH.
    QLVNCH là đội quân đánh thuê khổng lồ đông đúc được Mỹ trả lương. Thời điểm đầu những năm 1960 đã có tới hơn 350.000 quân và đến năm 1975 thời điểm cuối cùng của cuộc chiến với đội quân đông chưa từng thấy gần 1.200.000 người với quân trang, vũ khí hiện đại được trang bị đến tận răng. Một đội quân khổng lồ được trang bị vũ khí hiện đại. Một đội quân được đánh giá sức mạnh hạng 4 thế giới và hạng 2 ở Đông Nam Á lúc bấy giờ. Thế nhưng Về lý tưởng của đội quân khổng lồ này(Lính VNCH)lại có vấn. Nói chính xác ra QLVNCH cũng có lý tưởng nhưng chính nghĩa thì không. Vì thế Danh phận chẳng hay ho gì của những người lính VNCH kia đã bị người dân Việt Nam coi thường và “phỉ báng” họ gọi là những tên “Lính Ngụy”.
    Những tên Lính Ngụy kia khoác trên người những bộ quân phục đủ loại các quân binh chủng, khoe binh hùng tướng mạnh, cùng đủ loại vũ khí hiện đại bậc nhất của ông chủ Mỹ lúc bấy”. Mới 2 năm(1973-1975) tập cai sữa mà cái quân lực không lồ bắt đầu có vấn đề. Sự thật vẫn là sự thật (dù có đắng cay) cái đội quân đánh thuê VNCH chưa bao giờ tự đứng vững bằng đôi chân thật của mình, nên đến mãi năm thứ 21 mới trở thành thứ quân lực hết hơi, một thứ quân lực gẫy súng, một thứ quân lực luôn mang trên đầu,“Tổ quốc, danh dự, trách nhiệm” mà chưa đánh đã bỏ “Tổ quốc” “Bỏ Dân” mà chạy. Một đội quân khổng lồ “Rất nghiêm kỷ luật” cái thứ “Kỷ luật’ chỉ có ở QLVNCH, của một đội quân tay sai chưa đánh đã chạy, chạy Ma Ra Ton một mạch từ Quảng Trị vào đến tận Sài Gòn mới chỉ có 56 ngày thì thật xứng đáng giải “Quán quân” thế giới về tốc độ chạy “Việt dã” của một đội quân chưa đánh đã chạy mới là chuyện lạ có thật ở một quân đội khổng lồ tự khoe hạng tư thế giới và hạng hai Đông Nam Á. Đến khi cùng đường không còn đường chạy mới: “Chấp hành nghiêm kỷ luật buông súng đầu hàng theo lệnh của Tay trung tướng đầu hàng VC, cái tên Tổng thống Dương văn Minh” lời của Cựu trung tá nhảy dù Phạm đình Cung tức “Cung củ đậu”
    Sắp đến ngày quân lực 19 tháng 6, xem lại hình ảnh trận chiến Ban Ma Thuột, đường 7 Cheo Reo, Phú Bổn, rồi Huế , Đà Nẵng…… cùng xa lộ Biên Hòa xưa cái QL hùng mạnh, kiêu hùng ấy đã tụt cả quần áo, vứt cả súng đạn, bỏ của chạy lấy người chạy cứ như đàn vịt, khắp nơi tràn ngập mũ nón, Giày dép, quần áo nhà binh, ngổn ngang vũ khí, quân xa, Xe tăng, Thiết giáp … mà nhục nhã, ê chề thay cho cái lý tưởng, cái dũng khí, cái kiêu hùng của QLVNCH và cái chính nghĩa của VNCH.
    Ôi vinh quang ngày quân lực 19 tháng 6 năm 1965 Chuyện quá kỳ cục! Gọi là “Quân đội quốc gia Việt Nam” mà lại do giặc Pháp xâm lược ra nghị định/quyết định thành lập, văn bản thành lập lại toàn bằng chữ Pháp/tiếng Pháp chứ không phải do người Việt Nam ra nghị định/quyết định thành lập bằng chữ quốc ngữ Việt Nam, bằng tiếng mẹ đẻ Việt Nam. Hóa ra cái quân đội này do thực dân Pháp đẻ ra quả thực đúng như vậy.

    • Tien Ngu says:

      Thưa,

      Nghe cò mồi tiếp tục tụng cuốn kinh VNCH là..nguỵ, là tay sai đế quốc Mỹ, là nính đánh thuê, nà bán nước…

      Mà…chán mớ đời…

      Lại giả dạng…Việt tị nạn cs để láo, thì có khác nào…lại ông con ở bụi này.

      Ngày nay, Cộng láo vs VNCH ra sao, thì ai cũng rành lắm rồi cò à cò. Ngu nhất như…Tiên Ngu cũng tỉnh ngộ.

      Thà mần lính…đánh thuê cho đế quốc Mỹ, còn hơn là làm…bò cho Cộng láo.
      Lính đánh thuê của Mỹ ít nhất cũng chận được cái nạn bị…láo cho người dân VN được trên 20 năm…
      Sáng đánh thuê chận Cộng láo, tối…tâm sự, đưa em vào…hạ, thoãi mái đời người…

      Còn làm…bò cho Cộng láo?
      Thiệt…thãm, bị chúng lùa như lùa…bò, ăn mặc như khỉ làm trò, chỉ được dạy…láo, đói…tím tái, chưa biết chơi đã…về với bác.

      Bò mà nó đòi….giãi phóng con người, đóng cửa rút cầu, thông tin một chiều còn xí gạt dân ngu được. Nhưng nay đã thông tin hai chiều, các bí mật đã được giãi…phẩu, ai còn ngu đi tin những gì cò mồi Cộng láo hát?

      Quá tệ bạc…

    • VC: Tay sai ngoại bang says:

      Này dư lợn viên vtn trong chuồng heo Việt cộng, những đứa nào làm tay sai cho ngoại bang thì tự chúng nó đã tự thú dưới đây này :

      Tổng bí thư Lê Duẩn : “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc” .

      Trong thư đề ngày 06-6-1938, Hồ chí Minh gửi Lenin. “Đồng chí hãy phân tôi đi đâu đó, hay là giữ tôi ở lại đây. Hãy giao cho tôi một việc làm gì mà theo đồng chí cho là có ích” . (Trích Hồ Chí Minh Toàn Tập . Sách của đảng cộng sản Việt Nam)

      Trong “Hồ Chí Minh Toàn Tập”, HCM viết: “Chủ nghĩa chân chính nhất, chắc chắn nhất, cách mệnh nhất là chủ nghĩa Lénine và Quốc Tế 3 là một đảng cộng sản thế giới. Các đảng cộng sản ở các nước, như là chi bộ, đều phải tuân theo kế hoạch và qui tắc chung. Việc gì chưa có lệnh và kế hoạch của Quốc Tế 3 thì các Đảng không được làm.”

      Hồ chí Minh: “Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa là một thành viên trong đại gia đình Xã Hội Chủ Nghĩa, đứng đầu là Liên xô vĩ đại. Chúng ta có nhiệm vụ giữ vững vị trí tiền đồn của chủ nghĩa xã hội ở Đông Nam Á và trên thế giới” (Hồ Chí Minh, Diễn văn khai mạc Đại Hội 3 của đảng Cộng sản Việt Nam, 1960 ).

      Hồ chí Minh viết :”Cái danh từ tổ quốc là do các chính trị gia đặt ra để đè đầu nhân dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản. Thực ra, chẳng có tổ quốc, cũng chẳng có biên giới”.( Trên tờ báo Thanh Niên phát hành ở Quảng Châu ngày 20/12/26 ).

      Khi Lenin qua đời, Hồ chí Minh viết trên tờ báo Pravda của đảng CS Liên Xô, số ra ngày 27/1/1924 , như sau :

      “Khi còn sống, Người là cha, là thày, là đồng chí và cố vấn của chúng ta. Nay Người là ngôi sao dẫn đường đưa tới cách mạng xã hội. Lênin sống mãi trong sự nghiệp của chúng ta. Người bất tử . ”

      Rồi khi Stalin qua đời, phó Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Cộng sản Tố Hữu làm thơ :

      Ông Stalin ơi, Ông Stalin ơi!
      Hỡi ơi, Ông mất! Đất trời có không?
      Thương cha, thương mẹ, thương chồng
      Thương mình thương một, thương Ông thương mười

      ***Cựu đại tá Cộng sản Bùi Tín tại San Jose ngày 23/6/2013 phát biểu: Ông ấy (HCM) theo đường lối quốc tế III Cộng sản để nhuộm đỏ Đông Dương. Nếu mà ông ấy không theo chủ nghĩa cộng sản thì phương Tây nó không cần cuộc chiến tranh để dẹp chủ nghĩa cộng sản .
      ***Nhà văn Miền Bắc Việt Dương Thu Hương: “Cuộc chiến giải phóng miền Nam là cuộc chiến ngu xuẩn nhất trong lịch sử dân tộc”-

    • Việt cộng phản quốc, hèn mạt says:

      Giới trí thức trong nước: Việt cộng phản quốc, hèn mạt :

      *** Nhà văn Dương Thu Hương :” Về mặt đại cuộc, tôi thấy trong toàn thể lịch sử nước Việt, có lẽ cái triều đình Cộng sản hiện nay là cái triều đình hèn hạ và khốn nạn hơn tất cả những triều đình bán nước trước kia mà tiêu biểu là Lê Chiêu Thống. Lê Chiêu Thống có cầu cứu Tàu nhưng chưa bán một mảnh đất, chưa ký một hợp đồng chui, không hèn đến múc độ dám phạm luật của tổ tiên là nhượng đất cho giặc…”.

      *** Hoàng minh Chính- nguyên Viện trưởng Viện Triết học Mác Lê- : “…quỳ gối dâng đất nước cho ngoại bang thì đấy là một trọng tội, không thể tha thứ được…“Hiện nay, việc bán đất nước là do lãnh đạo cao cấp nhất của đảng Cộng sản. Họ lợi dụng quyền khống chế của họ với quốc hội và chính phủ. Họ độc quyền mà, nên họ cứ làm bừa…”

      ***Tiến sĩ Hà Sĩ Phu : “…ai biểu tình giữ nước thì đuổi học, cho công an bắt bớ, nhốt vào nhà tù…Quân đội không bảo vệ được ngư dân nghèo đánh cá trên lãnh hải của mình, quân đội ở đâu khi tàu nước ngoài ngang nhiên xâm nhập hải phận nước mình để đánh phá, cướp bóc? Tất cả sự khiếp nhược ấy được núp dưới chiêu bài“ chiến thuật mềm”, kiên trì đàm phán song phương, ngoại giao hòa bình, giữ tình hữu nghị làm vốn quý(!)…

      “Còn hèn và nhục nào hơn khi báo chí“ lề phải” không dám đưa tin biểu tình một cách xứng đáng mà còn bôi nhọ rằng đây là sự“tụ tập”? Còn hèn và nhục nào hơn mang danh hiệu trưởng một trường mà cấm và đuổi học sinh viên đi biểu thị lòng yêu nước?…

      Tiến sĩ Hà sĩ Phu :Chỉ biểu tình ôn hòa chống kẻ xâm phạm bờ cõi mà phải xin phép mới được biểu tình thì đất nước này rất xứng đáng làm nô lệ, không có nhân dân anh hùng nào lại ứng xử như con giun vậy. Dân Việt Nam quyết không chấp nhận sự nô lệ ấy

      *** Nguyễn Minh Cần- Ủy viên Thường vụ Thành ủy Hà Nội, Phó Chủ tịch Ủy ban Hành chính thành phố Hà Nội, chủ nhiệm báo Thủ đô Hà Nội. :Hiệp ước về biên giới ngày 30.12.1999 và Hiệp ước về lãnh hải Bắc Bộ ngày 25.12.2000 mà những kẻ cầm quyền CHXHCNVN đã tự tiện ký kết với Trung Quốc mà không công khai thảo luận dân chủ tại quốc hội, cũng như không dám công khai bàn bạc với quốc dân đồng bào, do đó đã làm cho Tổ Quốc ta mất đi hàng mấy trăm cây số vuông lãnh thổ, trong đó có vùng ải Nam Quan, thác Bản Giốc, v.v… và hơn chục ngàn cây số vuông lãnh hải trong vịnh Bắc Bộ!

      ***Nguyễn Hộ- Chủ tịch Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam ở TP.HCM.: Nhục! Đất nước như thế này là nhục! Làm công dân của Việt Nam, có lịch sử oai hùng, đến ngày nay mà không có tự do, đó là nhục nhã! Nhục! Không thay đổi điều này, không xứng đáng làm người .

      ***Nhà thơ Trần mạnh Hảo : Một nhà nước mang tiếng là nhà nước của nhân dân, bảo vệ dân, bảo vệ đất nước mà lại đi bắt người đi biểu tình chống ngoại xâm? Thì nó biểu hiện một điều khủng khiếp nhất trong lịch sử dân tộc. Không có ai đi đàn áp nhân dân mình chỉ vì nhân dân mình yêu nước cả.

    • VC trung thành hơn chó says:

      Việt cộng trung thành với giặc Tàu hơn chó :

      ***”20/12/13 NEWS: Từ Trung quốc trở về Việt Nam tham dự Hội nghị Ngoại vụ 17 và Hội nghị Ngoại giao 28, Nguyễn Văn Thơ – đại sứ Việt Nam tại Trung quốc – đã dành cho báo giới Việt Nam một cuộc trò chuyện . Nguyễn Văn Thơ thề thốt: “Việt Nam không hai lòng với Trung quốc “.

      ***Năm 1961, nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập Ðảng Cộng Sản Trung Quốc, Hồ Chí Minh đã kể rõ công ơn của Cộng Sản Trung Quốc , và làm bài thơ ca tụng :

      Trăm ơn, ngàn nghĩa, vạn tình,
      Tinh thần hữu nghị quang vinh muôn đời!”
      (Cộng Sản Việt Namchịu ơn Trung Quốc 100 phần, nhưng còn nặng nghĩa 1,000 lần và có tình đến 10,000 lần )

      ***Năm 2013, Thich chân Quang -cháu Hồ chí Minh,thượng toạ ma tăng quốc doanh Việt cộng – mắng người anh hùng Lý Thường Kiệt là “hỗn”. Trung Quốc là anh mà Lý Thường Kiệt (lại dám) mang quân truy kích tới hang ổ kẻ xâm lược – đánh Trung Quốc – như vậy là ’’hỗn’’ .

    • Nguyễn Thế Viên says:

      CSBV nhận viện trợ từ cá tăm, sợi chỉ để tấn công Miền Nam. CSBV không thắng ở trên chiến trường mà thắng ở WA.DC, Paris, Mpscow và Bắc Kinh! QĐVNCH “tan hàng” chớ không phải chiến đấu thua. Sự tan hàng này có nhiều nguyên nhân:
      - Không muốn đổ máu nhân dân thêm khi không còn đủ vũ khí trước kẻ thù được Nga, Tàu gia tăng viện trợ QS gấp bội cho.
      - Những kẻ lãnh đạo Miền Nam hèn yếu lệ thuộc hoàn toàn vào viện trợ Mỹ. Nhưng nên nhớ nhân dân và “QĐ VNCH không chiến đấu vì Thiệu hay Kỳ” (lời một SQ VNCH nói với phóng viên ngoại quốc trước khi tự sát).
      QQĐ VNCH tuy thua CSBV (cũng là người VN) nhưng không bán một tấc đất, biển nào cuả Tổ Quốc. Trong khi đó, CSBV thắng miền Nam (cũng là dân Việt) nhưng từ lâu đã trong thời chiến tranh), đang và tiếp tục dâng cúng đất dai, lãnh hải cho Tàu, kẻ thù truền kiếp cuả dân Việt. Dưới chế độ CS, VN từ từ nhưng chắc chắn và vĩnh viễn bị Hán hoá!
      Ai bán nước đã thấy rõ ràng!
      Nguyễn Thế Viên

  8. Just wondering says:

    Hôm bữa Jw bỏ nhẹ chơi, thế mà cũng “áp phê” gớm, kụ Ý, kụ BL…hỉ!? hehehe…

    Mời quý kụ ghé chơi:

    http://www.youtube.com/watch?v=o8vBsOYT9tU

  9. Việt tỵ nạn cs says:

    Kỷ niệm ngày Quân lực 19 tháng 6

    “Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau ba giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập.! “Mỹ còn viện trợ, thì chúng tôi còn chống Cộng!” hay “Nếu họ (Hoa Kỳ) muốn ám sát tôi thì cũng dễ thôi. Rồi sau đó cứ việc đổ cho Việt Cộng hoặc là do âm mưu đảo chính” TT Nguyễn Văn Thiệu.
    sau mấy chục năm tỵ nạn CS tha hương trên đất khách Khi được về VN thăm Tổ quốc Ông Nguyễn Cao Kỳ cựu PTT Việt Nam cộng hòa cũng không ngại ngùng nói thắng sự thật rằng :
    “Ông” Mỹ luôn luôn đứng ra trước sân khấu, làm “Kép nhất”. Vì vậy ai cũng cho rằng thực chất đây là cuộc chiến tranh của người Mỹ và chúng tôi là những kẻ đánh thuê. PTT Nguyễn Cao Kỳ
    Nói ra như vậy để đủ thấy rằng thân phận bề tôi nhục nhã của những kẻ làm thuê, những kẻ đánh thuê, những kẻ cam tâm làm kiếp nô lệ, làm tay sai cho ngoại bang và cái quyền của ông chủ đã quyết định số phận, tính mạng của một con người(Tổng thống) và định mệnh oan nghiệt kết thúc cay đắng ê chề, nhục nhã của chế độ bù nhìn, tay sai do chính họ dựng lên.
    QLVNCH rõ ràng là một đội quân tay sai trước kia được Thực dân Pháp tạo dựng nay được Mỹ nuôi dưỡng, một đội quân đánh thuê chuyên bám đít ngoại Bang, cái quân đội bị sai khiến và lệ thuộc hoàn toàn vào ngoại Bang và là công cụ của ngoại Bang hết Thực dân Pháp rồi đến Đế quốc Mỹ nhiệm vụ chính của cáí Quân lực này là là đàn áp phong trào CM, chống lại sự nghiệp giải phóng dân tộc và thống nhất đất nước của dân tộc VN. Ta thử đặt câu hỏi những người lính VNCH kia họ chiến đấu cho ai và họ đã chết vì ai trong cuộc chiến này? Một câu hỏi rất khó trả lời đối với dân chống Cộng Cờ vàng Người Việt Quốc gia nhưng lại rất dễ trả lời đối với những người hiểu biết và tôn trọng sự thật của lịch sử. Người lính VNCH (họ) đã chết cho ông chủ Pháp và ông chủ Mỹ, cho cái nước “Ngụy” tay sai VNCH.
    Với đội quân đánh thuê khổng lồ đông đúc được Mỹ trả lương. Thời điểm đầu những năm 1960 đã có tới hơn 350.000 quân và đến năm 1975 thời điểm cuối cùng của cuộc chiến với đội quân đông chưa từng thấy gần 1.200.000 người với quân trang, vũ khí hiện đại được trang bị đến tận răng. Một đội quân khổng lồ được trang bị vũ khí hiện đại. Một đội quân được đánh giá sức mạnh hạng 4 thế giới và hạng 2 ở Đông Nam Á lúc bấy giờ. Thế nhưng Về lý tưởng của đội quân khổng lồ này(Lính VNCH)lại có vấn. Nói chính xác ra QLVNCH cũng có lý tưởng nhưng chính nghĩa thì không. Vì thế Danh phận chẳng hay ho gì của những người lính VNCH kia đã bị người dân Việt Nam coi thường và “phỉ báng” họ gọi là những tên “Lính Ngụy”.
    Những tên Lính Ngụy kia khoác trên người những bộ quân phục đủ loại các quân binh chủng, khoe binh hùng tướng mạnh, cùng đủ loại vũ khí hiện đại bậc nhất của ông chủ Mỹ lúc bấy”. Mới 2 năm(1973-1975) tập cai sữa mà cái quân lực không lồ bắt đầu có vấn đề. Nhưng sự thật vẫn là sự thật (dù có đắng cay) cái đội quân đánh thuê VNCH chưa bao giờ tự đứng vững bằng đôi chân thật của mình, nên đến mãi năm thứ 21 mới trở thành thứ quân lực hết hơi, một thứ quân lực gẫy súng, một thứ quân lực luôn mang trên đầu,“Tổ quốc, danh dự, trách nhiệm” mà chưa đánh đã bỏ “Tổ quốc” “Bỏ Dân” mà chạy. Một đội quân khổng lồ “Rất nghiêm kỷ luật” cái thứ “Kỷ luật’ chỉ có ở QLVNCH, của một đội quân tay sai chưa đánh đã chạy, chạy Ma Ra Ton một mạch từ Quảng Trị vào đến tận Sài Gòn mới chỉ có 56 ngày thì thật xứng đáng giải “Quán quân” thế giới về tốc độ chạy “Việt dã” của một đội quân chưa đánh đã chạy mới là chuyện lạ có thật ở một quân đội khổng lồ tự khoe hạng tư thế giới và hạng hai Đông Nam Á. Đến khi cùng đường không còn đường chạy mới: “Chấp hành nghiêm kỷ luật buông súng đầu hàng theo lệnh của Tay trung tướng đầu hàng VC, cái tên Tổng thống Dương văn Minh” lời của Cựu trung tá nhảy dù Phạm đình Cung tức “Cung củ đậu”
    Sắp đến ngày quân lực 19 tháng 6, xem lại hình ảnh trận chiến Ban Ma Thuột, đường 7 Cheo Reo, Phú Bổn, rồi Huế , Đà Nẵng…… cùng xa lộ Biên Hòa xưa cái QL hùng mạnh ấy tụt cả quần áo, vứt cả súng đạn, bỏ của chạy lấy người khắp nơi tràn ngập mũ nón, Giày dép, quần áo nhà binh, ngổn ngang vũ khí, quân xa, Xe tăng, Thiết giáp … mà nhục nhã, ê chề thay cho cái lý tưởng, cái dũng khí, cái kiêu hùng của QLVNCH và cái chính nghĩa của VNCH.

    • Tien Ngu says:

      Đúng là cò…cắt dán…, cái ý này cũng y chang như cái ý ở trển…

      Kiếm cái gì mới mới đi cò à. Chỉ biết cắt mí dán, sao lên lon nổi?

    • Tị nạn VC says:

      Lè nhè lãi nhãi rẻ tiền quá du kích giả dạng ơi.
      Có ngon, Việt tỵ nạn cs says: ra trước khu Bolsa vỗ ngực tao là VC ” eng hùng ” đây!

      Thử coi, rồi , chụp hình gởi về xem ” bác Trọng Lú ” có nhìn ra Lợn nào hay không?

  10. Trực Ngôn says:

    Tôi tâm đắc câu này của bác vybui:

    Đứng trước tình hình nguy nan cuả VN hiện nay, dư luận đang có chiều hướng “khuyên” chính quyền VN nên tuyên bố giải thể Đảng CS và toàn bộ cơ cấu Nhà Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa VN, thành lập một chính thể hoàn toàn mới qua “trưng cầu dân ý”, đoạn tuyệt hẳn với quá khứ như hành động của ông Ngô Đình Diệm trước đây“.

    Sau gần 40 năm “chống cộng”, một số người “có lẽ” đã quá mỏi mệt, hay vì tuổi đời chồng chất, lão hoá, khiến trí não không còn được minh mẫn, do vậy mà họ thay đỏi lập trường, phất phơ như cỏ đuôi chó theo gió đổi chiều, trong đó có Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Ngọc Lập và “một số trự” khác!

    Trích Giao Chỉ :” Chúng ta có 2 ngày Quốc Khánh, nhưng chẳng ngày nào được coi là toàn quân, toàn dân đồng thuận“” (hết trích)

    Chắc là Đại Tá Vũ Văn Lộc bị lão hoá, trí óc không còn thông minh, quên quá khứ nên mới viết như thế đó đấy chứ?

    Đồng ý với bác vybui, 26/10/1956 là ngày thành lập nền Đệ Nhất Cộng Hoà, khai sinh một Quốc gia mới.

    Vậy nếu không gọi là ngày QUỐC KHÁNH thì là ngày gì?

    Còn ngày 1/11/1963 thì hoàn toàn ngược lại! Có phải là “ngày cách mạng” hay đó là ngày “làm loạn” của một số tướng lãnh như bác vybui nhận định:

    “Ngày 1/1/1963 là ngày một vàiTướng Lãnh, Chính khách và lãnh đạo một số tôn giáo với sự ‘điều khiển từ xa” cuả chính quyền Kenedy, giết vị TT dân cử cuả một QG vẫn còn độc lập, chủ quyền”.

    Cũng chính vì hành động “làm loạn” của một số tướng tá ngày 1/11/1963 đã đẩy đất nước vào tình trạng hỗn độn vì mất chính quyền, một lỗ hổng chính trị. Bởi vậy ngày 19.06.1965 Quân đội đứng lên nắm quyền.

    Ngày 19.6 được coi như ngày truyền thống của QLVNCH kể từ ngày đó!

Phản hồi