WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?

Câu tựa đề trên đây là ý kiến của một vị độc giả sau khi đọc bài trước trên mục này: “Ai cũng biết Việt Nam đang bị Trung Quốc làm nhục, nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?”

Ðó cũng là ý kiến của Thái Úy Trần Nhật Hiệu, vào thế kỷ 13.

Năm 1257 Hốt Tất Liệt, sau khi xóa tan nước Ðại Lý, sai quân tấn công nước ta vì vua nhà Trần không chịu qua Vân Nam khấu đầu quy phục. Ðạo quân Mông Cổ phá đổ hàng phòng thủ đầu tiên do Trần Quốc Tuấn chỉ huy; rồi đánh bại đạo quân chính do Trần Thái Tông trực tiếp lãnh đạo; tiến tới chiếm thành Thăng Long, “cướp phá, giết tất cả nam phụ lão ấu ở trong thành,” như Trần Trọng Kim ghi trong Việt Nam Sử Lược. Triều đình chạy về Hưng Yên, Thái Tông hỏi ý kiến mọi người. Thái Úy Trần Nhật Hiệu cầm sào viết xuống nước hai chữ: Nhập Tống (xin vào nước Tống). Lúc đó Tống còn là tên gọi cả nước Trung Hoa; mặc dù vua quan nhà Tống chỉ còn làm chủ một mẩu đất ở vùng Quảng Ðông, hai năm sau mới bị quân Mông Cổ tiêu diệt. Nếu theo lời khuyên của Thái Úy Trần Nhật Hiệu thì vua nhà Trần đã xin hàng. Nhưng Thái sư Trần Thủ Ðộ có ý kiến khác: “Ðầu tôi chưa rơi xuống đất thì xin bệ hạ đừng lo.” Cuối cùng nước Việt Nam không bị nhục.

Vị độc giả trên còn lý luận: “Chưa thấy ai nói đến phương thức chống Trung Quốc bành trướng một cách có hiệu quả. Chỉ có những cuộc biểu tình ồn ào, không kết quả.”

Năm 1285 chắc cũng có người nghĩ như vậy. Trước mối đe dọa quân Nguyên sang tấn công lần thứ ba, Thái thượng hoàng Thánh Tông và vua Trần Nhân Tông mời các vị già cả trong nước vào họp ở điện Diên Hồng để tham khảo. Ðại Việt Sử Ký Toàn Thư viết: “Các phụ lão đều nói ‘Ðánh,’ vạn người cùng hô một tiếng, như bật ra từ một cửa miệng.”

Ðiện Diên Hồng có lẽ không đủ rộng để chứa đến một vạn người. Nhưng dù chỉ có hàng ngàn thì không khí cuộc họp chắc cũng đủ “ồn ào,” náo nhiệt, “muôn người cùng hô một tiếng, như bật ra từ một cửa miệng,” không khác gì trong các cuộc biểu tình trước tòa đại sứ Trung Quốc gần đây. Những “phụ lão” thời nhà Trần chắc cũng chỉ trên dưới 50 tuổi, còn quá trẻ so với những “cụ” Nguyễn Quang A đi biểu tình ở Hà Nội, hay Hòa Thượng Thích Chí Thắng mới xuống đường ở Huế. Các phụ lão thời đó chắc chỉ vào tuổi cho các cô Trịnh Kim Tiến, Huỳnh Thục Vy gọi là chú thôi! Nhưng cuộc “biểu tình” trong điện Diên Hồng đã có kết quả. Cuộc họp mặt hào hùng đó cho thấy một cách “chống Trung Quốc bành trướng.” Phương thức duy nhất có kiệu quả là: Toàn dân một lòng bảo vệ danh dự quốc gia. Nhờ thế, sau cùng nước Việt Nam không bị quân Mông Cổ chiếm mất. Nếu vua và dân nhà Trần đều run sợ mà chịu nhục thì có thể từ đó nước ta đã biến thành một tỉnh hay một quận của nước Trung Hoa cho tới bây giờ, không khác gì tỉnh Vân Nam.

Vị độc giả trên đây còn lo sợ: “Dùng quân sự không thể thắng Trung Quốc, Hải quân ta quá yếu… Trung Quốc đã chế được tàu vũ trụ, Việt Nam ta (chỉ) tổ chức được (thi) Hoa Hậu Thế Giới. Cán cân đã ngã ngũ. Xin đừng bàn vấn đề này như truyện kiếm hiệp Kim Dung, chỉ nhục thêm.”

Không ai muốn “nhục thêm,” nhưng phải hỏi: Nếu có hai còn đường phải chọn, một bên là im lặng hèn nhát, bên kia là chống cự đến cùng, thì con đường nào nhục nhã hơn? Không người Việt Nam nào muốn gây chiến tranh với Trung Quốc. Nhưng bị lấn ép mãi mà không dám đối đầu thì chắn chắn nhục nhã. Mà trong tình thế hiện nay, Trung Quốc không dám đánh Việt Nam, vì những quyền lợi thiết yếu của họ.

Vào đời nhà Trần, cán cân lực lượng giữa nước ta và nhà Nguyên cũng chênh lệch không khác gì với Trung Cộng bây giờ. Có thể nhà Trần còn yếu hơn nhiều vì cả trăm năm người Việt không biết đến chiến tranh. Quân Mông Cổ thì vừa mới chinh phục tất cả nước Trung Hoa sau khi làm cỏ suốt vùng Trung Á, sang đến Nga và Ðông Âu; đạo quân bách chiến tới đâu tàn sát đó rồi đặt người mới cai trị. Dân số Việt Nam lúc đó được mấy triệu và quân đội nhà Trần có được bao nhiêu người? Vua nhà Nguyên sai một đạo quân trăm ngàn lính thiện chiến sang đánh, cuối cùng chỉ còn 20 ngàn tơi tả chạy về. Nhờ đâu nhà Trần giữ vững được bờ cõi nước ta? Vì toàn dân trên dưới một lòng: Thà làm quỷ nước Nam! Chúng ta cũng đừng quên rằng các vị vua nhà Trần đều là dòng dõi người Việt gốc Hoa, qua nhiều đời họ đã hóa thành dân tộc Ðại Việt; nhưng khi cần chống ngoại xâm thì họ vẫn được toàn dân ủng hộ.

Vị thế của Trung Quốc bây giờ chắc chắn không mạnh bằng thời nhà Nguyên. Vào thế kỷ thứ 13, Trung Quốc chiếm địa vị bá chủ trong vùng Á Ðông, về chính trị, kinh tế, và quân sự. Chưa có những nước Nhật Bản, Nam Hàn giầu mạnh, chưa có khối Ðông Nam Á cùng lo lắng trước đế quốc Trung Hoa mới. Chưa có nước Nga đè nặng phía Bắc. Cũng chưa hạm đội thứ bẩy của Mỹ và một ông tổng thống khẳng định vì quyền lợi nước Mỹ sẽ duy trì sự có mặt ở Á Châu Thái Bình Dương.

Nhà Nguyên cũng không cần tiền đầu tư ngoại quốc đổ vào, không lệ thuộc các tài nguyên, nhiên liệu từ các nước Á Châu, Phi Châu và Nam Mỹ để phục hồi kinh tế, không lo việc dân chúng đòi tự do dân chủ, không sợ bị cả thế giới ngưng giao thương nếu có hành động hiếu chiến, xâm lăng.

Trung Cộng bây giờ mang đầy những mối lo tâm phúc đó! Hải Quân Trung Cộng không dám đánh chiếm đảo Ðiếu Ngư đang bị Nhật chiếm đóng; vì Bắc Kinh không muốn dân Nhật Bản nổi giận yêu cầu chính phủ tái võ trang, lập lại quân đội. Tầu thuyền Trung Cộng phải rút khỏi vùng biển tranh chấp với Philippines vì nếu có chiến tranh thì các nước trong vùng sẽ phải cùng nhau xin liên kết với Mỹ chặt chẽ hơn. Bắc Kinh cần giữ hòa bình trong vùng biển Ðông nước ta vì nếu con đường giao thông qua đó bất an thì cả nền kinh tế Trung Quốc sẽ lo không có đủ nguyên liệu và nhiên liệu để chạy bình thường. Chính Bắc Kinh sẽ lo tránh đụng độ nhiều hơn nước ta, vì nếu thêm một trăm ngàn dân thất nghiệp thì chế độ cộng sản sẽ sụp đổ!

Nhà Nguyên có thể đem quân đánh Việt Nam vì vào thế kỷ 13 nước ta hoàn toàn cô lập. Cũng giống như năm 1979 Trung Cộng đã “dạy một bài học” cho Lê Duẩn về tội phản phúc vì Cộng Sản Việt Nam đang bị cả thế giới tẩy chay. Tình trạng thế giới ngày nay hoàn toàn khác. Không nước nào lo bị cô lập nữa, mà Trung Quốc cũng không còn địa vị độc quyền bá chủ nữa. Nước Mỹ, Châu Âu cũng như Ấn Ðộ, Nhật Bản, và các nước Ðông Nam Á sẽ phản ứng mãnh liệt nếu Trung Cộng gây chiến với Việt Nam. Họ sẽ ngăn cản đến cùng, vì quyền lợi của chính họ chứ chẳng cần họ phải thương yêu gì nước mình! Ý nghĩ cho rằng Trung Cộng muốn làm gì thì làm, các nước nhỏ chung quanh phải sợ sệt như giun như dế mới thật là hoang tưởng. Ðó mới là sống trong “truyện kiếm hiệp Kim Dung!”

Nhưng vị độc giả có lòng còn lo ngại, viết rằng nếu “Dùng chánh trị (chống lại Trung Cộng thì sẽ) lệ thuộc Mỹ hoặc phương Tây.”

Ðó cũng là một điều hoang tưởng. Thế giới bây giờ không ai còn phải lo bị lệ thuộc như vậy, dù lệ thuộc Mỹ hay lệ thuộc Tàu, nếu tự mình biết khôn ngoan và quyết tâm bảo vệ nền độc lập. Năm 1940, các nước Anh, nước Pháp đã nhờ quân Mỹ sang đánh quân Ðức Quốc Xã, sau đó các nước này bị lệ thuộc nước Mỹ hay không? Nếu không có Mỹ bảo vệ thì Nam Hàn và Ðài Loan đã biến mất từ lâu rồi, nhưng bây giờ ai dám nói rằng các nước này lệ thuộc Mỹ? Nếu thân với Mỹ mà dân nước họ giầu có, được sống trong dân chủ tự do được thì tại sao họ không kết thân? Trên thế giới bây giờ không một nước nào lo phải lệ thuộc nước khác, vì tất cả các nước đều tùy thuộc vào nhau trong nền kinh tế toàn cầu hóa. Có ai bắt Singapore phải mở cửa cho tầu chiến Mỹ vào bến tu bổ, có ai bắt họ phải ký hiệp ước tự do thương mại với Mỹ hay không? Chẳng qua là vì Singapore thấy các hành động đó có lợi cho dân họ!

Vị độc giả nêu những ý kiến trên đây có thể vì tấm lòng lo cho đất nước thật. Nhưng các ý kiến đó cũng là luận điệu để bào chữa cho thái độ khiếp nhược, sợ hãi một cách vô lý trước các hành động gây hấn và lấn áp của Cộng Sản Trung Quốc. Ðó cũng là luận điệu mà Bắc Kinh muốn người mình truyền cho nhau nghe. Ðể cho cả nước Việt Nam chết nhát! Người Việt Nam không hèn nhát như vậy, ngay từ thời Hai Bà Trưng, bà Triệu.

Không thể chấp nhận những luận điệu hèn nhát, chưa chi đã lo nước Việt Nam không đủ sức chống lại Trung Cộng. Những kẻ đưa ra các luận điệu đó chỉ làm trò “rung cây nhát khỉ” để phục vụ Bắc Kinh và biện minh cho những thái độ khiếp nhược của họ. Nếu mỗi lần Trung Cộng tấn công tầu đánh cá Việt Nam, bắt cóc các ngư dân nước mình, thì một chính quyền Việt Nam biết trọng danh dự đã hành động trả đũa liền. Có thể quyết định tống xuất một ngàn công nhân Trung Quốc làm việc không giấy phép ở trong nước ta ngay sau khi “tầu lạ” đánh dân mình. Ðang có hàng chục ngàn di dân lậu trong đám các công nhân Trung Quốc, một đêm là có thể tìm ra một ngàn người dễ dàng. Trục xuất di dân lậu là một việc làm hợp pháp, hợp đạo lý, quốc tế phải công nhận là đúng lẽ phải. Liệu Trung Cộng có dám vì thế mà đem quân sang đánh nước ta hay không? Thế giới có ngồi im cho họ hành động ngang ngược như vậy hay không? Dân Việt Nam đã hèn nhát từ bao giờ vậy?

Năm 1974 ông Nguyễn Văn Thiệu đã ra lệnh Hải Quân Việt Nam chống cự đến cùng khi quân Trung Cộng tiến đánh Hoàng Sa. Lúc đó ông tổng thống Việt Nam Cộng Hòa chắc phải biết rằng những người lính sắp ra trận sẽ phải chịu hy sinh. Dù biết như vậy, ở địa vị người lãnh đạo một quốc gia, ai cũng phải ra lệnh tử chiến. Họ không thể chỉ nghĩ đến kế an toàn cho mỗi người lính. Vì phải bảo toàn danh dự quốc gia, vì còn phải nghĩ đến tổ tiên và con cháu.

Những người lính Việt Nam bảo vệ thành phố Lạng Sơn năm 1979 có biết rằng họ sắp bỏ mình trước biển người quân Trung Cộng hay không? Tại sao họ vẫn cầm súng chống cự tới cùng? Thiếu Tá Ngụy Văn Thà khi cùng các chiến sĩ Hải Quân Việt Nam chống cự tới cùng đến lúc chỉ còn lưỡi lê trên đầu súng, họ có biết là họ sắp hy sinh hay không? Tại sao họ vẫn bám lấy mảnh đất Hoàng Sa cho đến chết? Tất cả những người lính Việt Nam, dù ở miền Nam hay miền Bắc, đều biết họ sẽ chết, nhưng chết cho tổ quốc Việt Nam. Vì bổn phận với tiền nhân bao đời trước. Vì biết còn bao nhiêu thế hệ con cháu đời sau. Người Việt Nam xưa nay không khiếp nhược.

© Ngô Nhân Dụng

Nguồn: Người Việt

 

 

119 Phản hồi cho “Nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?”

  1. Cali says:

    ĐCSVN (họ) kêu gọi nhân dân đứng lên kháng chiến đánh đuổi bọn thực dân pháp xâm lược, tưởng đâu sẽ được độc lập, dân chủ, tự do hạnh phúc, nhưng không, họ laị rước bọn bành trướng có bằng chứng đã đô hộ vn ta bao nhiêu ngàn năm, trên trái đất này không có một đảng phái chính trị nào thực hiện như thế, đuổi một thằng xâm lược từ phương xa, rước một thằng bành trướng xâm lược láng giềng nghèo nàn, lạc hậu, dơ bẩn, tham lam, ăn cắp, ăn trộm, đạo tặc tác quyền của kể khác, để thấy DCSVN là những kẻ ngu si, đần độn, dốt nát, u-mê, ám muội mới làm như thế,bọn CSVN chúng bay nên tự vận chết đi để nhân dân vn có một ngày mới và nếu không ngày tàn cũng sẽ đến gần kề,

  2. Tim Đen says:

    Muốn chống Trung Cộng cho có hiệu quả nhất thì trước tiên phải trảm bè lũ phù Tàu và đám tay sai bán nước đang nhởn nhơ trên quê hương .

  3. ĐẠI NGÀN says:

    NGÀY NAY VIỆT NAM PHẢI CHỐNG LẠI TRUNG QUỐC BẰNG CÁCH NÀO ?

    Vấn đề VN phải đối kháng lại TQ ngày nay mang ý nghĩa đất nước, ý nghĩa quốc gia, dân tộc, ý nghĩa lịch sử lâu dài, không phải chỉ là ý nghĩa cá nhân, ý nghĩa phe nhóm, ý nghĩa tư tưởng ý thức hệ, ý nghĩa quan niệm đồng minh, kể cả ý nghĩa của đảng CS, ý nghĩa của nhà nước, ý nghĩa của chính phủ, hay ý nghĩa của chế độ. Bởi chỉ có dân tộc, đất nước mới là nền tảng của tất cả, là ý nghĩa và mục tiêu cao nhất của tất cả, là giá trị và yêu cầu tối hậu của tất cả. Không có cái tối hậu đó, tất cả mọi cái khác đều trở thành vô nghĩa, đều trở thành không còn cơ sở, không có căn cứ.
    Trước đây có người cho rằng, sau khi khối Liên Xô và Đông Âu sụp đổ, tan rã, khi ấy những người lãnh đạo Đảng và nhà nước VN đã đến Thành Đô để ký hiệp ước liên kết với lãnh đạo TQ, coi như giao trọn quyền bảo hộ VN cho Trung Quốc nếu có xảy ra những sự cố quốc tế nào đó hiểm nghèo, nhằm bảo vệ lợi ích của ý hệ, của quyền lợi giới lãnh đạo cả hai bên. Điều này thực tế quả có hay không, chắc chỉ chóp bu hai bên mới biết, còn bàng dân thiên hạ nói chung, chỉ có thể có tính cách bán tín bán nghi.
    Thế nhưng, đã mấy chục năm trôi qua kể từ đó, ngày nay tinh hình tại VN và trên thế giới đã hoàn toàn đổi khác. VN đã đi vào hội nhập toàn cầu và nền kinh tế thị trường, ý thức hệ cộng sản thực chất chỉ còn là cái vỏ, là các hình thức bề ngoài, các khẩu hiệu tuyên bố và tuyên truyền bề ngoài, còn thực tế ý hệ mác xít nói vậy mà không còn hoàn toàn là vậy.
    Mặt khác, ngày nay các ý đồ tham vọng xâm lăng của TQ đối với VN về mọi mặt đã hoàn toàn lộ liễu. Điều này gần đây chỉ thấy có trầm trọng hơn, lấn tới hoài, không biết bao giờ mới ngừng, và hầu như không có điểm ngừng. Ban đầu là sự xâm chiếm Hoàng Sa, rồi một phần Trường Sa, nhưng ngày nay việc thành lập thành phố Tam Sa của TQ trên chính lãnh thổ VN là điều quá trắng trợn, hiểm nguy, không chỉ còn là những dấu hiệu mơ hồ ban đầu nữa. Bên cạnh đó, quan điểm đường lưỡi bò, ý chí kêu gọi đấu thầu 9 lô dầu khí ngay trên chính thềm lục địa của VN cho thấy TQ càng ngày càng bất chất, coi VN như không có ý nghĩa, không còn giá trị gì đối với họ nữa. Ngay cả những sự quấy nhiễu các ngư dân VN một cách thái thậm vô lý theo kiểu côn đồ, hống hách, bá quyền, đã chỉ ra các quan điểm về 16 chữ vàng và 4 tốt, thật sự chỉ là những trò diễn kịch một cách kịch cỡm, giả tạo, gian dối một cách hoàn toàn hay đầy kịch tính.
    Cho nên ý nghĩa chính yếu ngày nay đối với VN chỉ là : TQ sẽ có thật sự tiến hành xâm lăng vào đất liền của VN hay không, có xảy ra chiến tranh toàn diện hay phần bộ nào đó đối với VN hay không ?
    Nếu xảy ra thực tế như thế, liệu ai sẽ thắng, ai sẽ thua, thắng như thế nào, thua như thế nào, và các di hại mọi mặt liên quan sẽ ra sao ? Bởi ai cũng biết khi chiến tranh xảy ra, sẽ có thiệt hại, sẽ có cả việc đánh chiếm đất lẫn nhau của cả hai bên. Khi ấy sự giải quyết vấn đề sẽ ra sao khi hòa bình lập lại, hay khi cuộc chiến lại trở thành toàn diện, không còn lối thoát, hoàn toàn không có chỗ dừng, hoặc hoàn toàn bế tắt ?
    Tất nhiên VN đối với TQ sẽ không mong có chiến tranh, nhưng nếu phía TQ chèn ép hay gây chiến thái quá, tất nhiên VN không thể nào lùi bước, và chiến tranh nhất thiết bó buộc sẽ phải xảy ra bằng tất cả mọi giá.
    Đó chính là bài toán khó mà ngày nay mỗi người VN dù bất kỳ ở đâu, nhà nước VN nói chung, đảng CS đang cầm quyền nói riêng, buộc phải mau chóng suy nghĩ tích cực để có thể có mọi phương hướng hoặc hành động hiệu quả, tiết kiệm, đạt thành công và kết quả tối ưu nhất mà sắp tới hay trong tương lai có thể có được.
    Bởi nếu đảng CSVN buộc phải ngã theo hay đầu hàng đảng CSTQ thì điều đó là hoàn toàn tệ hại, không còn gì để nói.
    Nhưng nếu đảng CSVN cương quyết đứng về phía chủ quyền dân tộc, đứng về phía bảo vệ đất nước, nhân dân, tất yếu phải chống lại bá quyền TQ trong mọi hình thức, thì làm thế nào để điều này được tích cực, hiệu quả nhất, và chắc chắn sẽ phải thành công và thắng lợi đẹp đẽ nhất ?
    Đó chính là câu hỏi mà không phải mỗi người VN phải lựa chọn, nhưng là cả thái độ và hành động mà đảng CSVN và nhà nước CSVN ngày nay bắt buộc phải lựa chọn và hành động.
    Bởi tham vọng bá quyền, bành trướng, nuốt chửng biển đông, một số nước Đông Nam Á, mà cụ thể và trước tiên nhất là VN, không còn là ý nghĩa mơ hồ, nhưng đã trở thành nguy cơ hiện tiền trước mắt. Bởi tham vọng bá quyền là cái mà TQ sẽ không thể dừng trên mọi hành động, còn các động thái và kết quả đó xảy ra ra sao, trong thời điểm nào, chỉ là ý nghĩa và điều kiện chủ quan hay phụ thuộc.
    Nói khác đi, nếu trường hợp xảy ra như thế, tất nhiên Đảng CSVN chỉ có thể không coi mình là đảng CS nữa mà sẽ trở thành một chính đảng nói chung như mọi chính đảng khác để cùng đoàn kết toàn dân kháng địch. Mỗi người đảng viên CS sẽ không còn coi mình là đảng viên CS nữa, mà chỉ còn là một công dân VN nói chung như mọi công dân VN khác, để cùng nhau đoàn kết, thống nhất tiêu diệt giặc ngoài. Ý thức hệ mác xít cộng sản không còn được xem là yếu tố chia rẽ, vớ vẩn nữa, mà nó phải bị quên đi để chỉ còn thống nhất chung trong ý hệ dân tộc, quốc gia tổng quát của mọi công dân VN không phân biệt, nhằm đoàn kết chống xâm lăng, bảo vệ dân tộc, bảo về đất nước và Tổ quốc, thế thôi. Cũng trong tính cách và chiều hướng đó, mọi con người VN không CS nói chung, cũng không còn nghi ngại hay kỳ thị gì với những người CS nữa, mà trước mắt đều cùng nhau một lòng một dạ giữ yên cõi bờ, cứu dân, cứu nước, bảo vệ lãnh thổ, bảo vệ quê hương, Tổ quốc.
    Cuối cùng, nhằm bảo vệ đất nước, khi ấy mọi chính quyền VN nói chung, mọi chính phủ tồn tại lúc ấy, đều có quyền liên kết với bất kỳ quốc gia nào trên khắp thế giới, nhất là các quốc gia thiện chí và có đủ sức mạnh để hỗ trợ, đồng minh, liên kết, giúp đỡ cho VN vì mục đích chính nghĩa, vì nghĩa vụ nhân loại nói chung. Đây chính là một quan điểm hoàn toàn sáng suốt, thực tế, hiệu quả và có thể thành công nhất, để nhằm trả lời cho vấn nạn hiện nay, là VN sẽ phải làm gì và làm như thế nào để chận đứng, bẻ gảy mọi động thái xâm lược của TQ nếu thật sự nó nhất thiết sẽ xảy ra cho dù mức độ hay quy mô sẽ thực chất như thế nào. Bởi vì tất cả mọi cái gì đều cũng sẽ phải đi qua, chỉ có đất nước và dân tộc là sẽ luôn hay bắt buộc phải được trường tồn mãi mãi. Trong ý nghĩa đó, nếu TQ kiên định xâm lăng VN, Việt Nam sẽ phải bắt buộc dùng mọi hình thức toàn diện nhất để chống lại một cách toàn diện và hiệu quả nhất mà không bao giờ phải chịu khuất phục hay đầu hàng dù bất kỳ dưới hình thức nào hay cả về bất kỳ những phương diện nào.

    Võ Hưng Thanh
    (01/8/12)

  4. Văn Minh says:

    Vấn đề là Trung Quốc đã đánh Việt Nam đâu?
    Trung Quốc giờ cũng không có ý định đánh chiếm cả nước Việt Nam, tàn sát dân Việt, biến người Việt Nam thành nô lệ.
    Vấn đề chỉ là chuyện tranh giành tài nguyên và lãnh thổ các đảo ngoài biển Đông, rất xa VN và cả TQ, mà chuyện VN có thực sự sở hữu các đảo đó không vẫn là vấn đề chưa được quốc tế cùng công nhận.
    Trong bối cảnh đó, càng tỏ vẻ đối đầu, càng khơi dậy lòng căm thù, càng dễ dẫn đến chiến tranh. Càng bị chìm sâu và xung đột quân sự, nước Việt càng dễ loạn, phát triển kinh tế càng khó khăn, Việt Nam càng dễ bị bên ngoài lợi dụng để làm vật hi sinh cho mục đích làm suy yếu Trung Quốc.
    Chọn lựa con đường nào đi cần cân nhắc thiệt hại, biết người biết ta.
    Trừ phi Trung Quốc dồn Việt Nam vào con đường cùng, không thể không dùng vũ khí chống lại – thương lượng vẫn là cách tốt nhất cho tiền đồ tương lai của Việt Nam.
    Mấy bác chém gió không sợ TQ, không sợ ĐCS có giỏi thì làm cái gì đó thực sự cho mọi người học tập đi!

    • Binbon says:

      Bạn nói rất đúng!

    • Ngụy Quân Tử - Hồ Bác Cụ says:

      @Văn Minh
      Cách đặt câu hỏi của anh cho thấy anh là người Tàu đúng hơn là người VN. Ý định xâm chiếm VN của Tàu không thay đổi từ ngàn năm qua, không biết anh Văn Minh có chịu học hỏi lịch sử VN thời các vua nhà Trần truyền dạy ra sao anh có nhớ không??? Nói đảo TS, HS chưa được quốc tế công nhận, thì anh Văn Minh có vẻ là cháu của tên phản quốc Hồ chí minh rồi!!! Vì chính tên này đã ra lệnh cho tên Đồng vẩu ký bản công hàm bán nước 1958, anh Văn Minh có cần có một bản sao không??? Đất đai của tổ tiên cha ông mình mà anh Văn Minh cũng không thèm biết đến trong khi có biết bao nhiêu bài viết chứng cứ lịch sử đầy rẫy trên internet, thì anh Văn Minh rõ ràng hoặc là không chịu học hỏi, chỉ dùng internet để xem phim sex, hoặc là anh đích thị là người Tàu!!! Dù là loại nào đi chăng nữa, anh Văn Minh chắc chắn không phải là người VN yêu nước!!!

    • Le Thai says:

      Theo bác VM thì TQ phải làm thế nào mới gọi là đánh VN ?
      Thế bắn giết ngư dân, Cắt cáp thăm dò, Tuồn tiền giả, hàng lậu vào thị trường, Gọi thầu ngay trên thềm lục điạ VN. Trú đóng các điển cao chiến lược như Tây nguyên, Cao nguyên Tây bắc chưa phải là tấn công VN hay sao ?. Hay phải chờ TQ lập phủ Thái thú ở Hà Nội mới gọi là tấn công ?
      Một tất đất, một tất biển do cha ông để lại không thể dùng chử “CHỈ LÀ…” đơn giản như vậy đuợc, dù ở xa cách mấy cũng là huyết mạch của Tổ quốc, sao lại có thể nói khơi khơi “chỉ là chuyện tranh giành tài nguyên và lãnh thổ các đảo ngoài biển Đông rất xa VN…”. Đất mất,biển bị lấn chiếm, ngư dân bị bắt bị giết” mà không căm hờn thì bạn là người Việt hay người Tàu đây ?. Chưa có “bên ngoài lợi dụng” thì VN đã, đang là vật hy sinh cho TQ rồi, còn gì để mất mà sợ bị lợi dụng ?
      Xưa nay thương lượng thì phải “có vốn” để mặc cả, để cho người ta trói tay, xiềng chân, khóa miệng rồi anh còn gì để thương lượng ?. Trần Hưng Đạo giết Ô mã nhi, Lê Lợi chém Liễu Thăng, Quang Trung bức tử Sầm Nghi Đống rồi mới cầu hoà. Cái cầu hoà của kẻ chiến thắng mới thực hoà. CSVN lết bằng đầu gối mà nói chuyện thương lượng được ư ?. Thương lượng của kẻ qùy gối là “… ngàn năm hay trền miên tăm tối” cho dân tộc mà thôi, có phải đây là “tiền đồ tương lai của Việt Nam” mà ông Văn Minh muốn không ?.
      Đất nước đang bị bào mòn từng ngày với sự đồng lõa của nhà cần quyền CS, không căm hờn là vô cảm. Nói như Văn Minh chỉ là ngụy biện

    • Dat La says:

      Bản đồ lưỡi bò mà Trung Cộng đưa cho chú Đồng vều xem năm 1958 (và chú Đồng vều đã viết giấy cam kết xin vâng theo) nó chiếm gần hết diện tích biển của Việt Nam. Không tin cứ vào Google mà xem hình. Xem bằng tiếng Anh thì nó gọi đó là “China’s 9-dash line map”.

      Năm ngoái tầu Trung Cộng vào cắt cáp tầu Bình Minh khi tầu này nằm cách bờ biển Việt Nam chỉ 120 hải lý. Và việc “tầu lạ” hiện nay vẫn tiếp tục đâm chìm các ghe đánh cá Việt Nam cũng nói lên một điều tương tự: Trung Cộng đòi lấy hết biển của Việt Nam (mà chú Đồng vều đã hứa) chứ không phải chỉ Hoàng Sa và Trường Sa!

      Đồng chí Văn Minh nói “chỉ là chuyện tranh giành tài nguyên và lãnh thổ các đảo ngoài biển Đông, rất xa VN” là không đúng sự thật.

      Hay là trước đây đồng chí Văn Minh công tác ở… cái loa phường?

    • Ngàn Khơi says:

      KHÔNG NÓI KHÔNG ĐƯỢC

      Không nói không được, nhưng thật sự luận điệu mê hoặc, ngu dân này của tay “Văn Minh” như nói trên thật sự mê hoặc lòng người, thật sự có mầm mống phản quốc, bán nước bán dân ngay từ bên trong tâm khảm của nó. Chắc tên này chỉ học dưới mái trường “XHCN” nên chỉ biết có giai cấp, biết có chủ nghĩa quốc tế, biết có vô sản chuyên chính, biết có lãnh đạo một chiều, mù quáng, không còn biết ý thức dân chủ, tinh thần độc lập dân tộc, không còn thấy yêu cầu tự cường đất nước là gì nữa cả. Mọi người cứ đọc luận điệu của tên này là biết ngay ruột gan của nó, không cần suy nghĩ dài dòng. Còn tay Binbon nào ở dưới cũng cho thấy ngay cùng một giuột như thế, quả là cái nguy hại của những quan điểm ngụy trá, nguy hiểm là như thế đó. Đó là hậu quả của một nền giáo dục ngu dân, cho dù phát xuất từ đâu, đã gây ra hậu quả của những nhận định và tâm thức dân ngu kiểu như vậy.

      BẠT NGÀN
      (02/8/12)

    • Lâm Vũ says:

      Ông Văn Minh ơi, tên ông là văn minh mà nói năng chả có… văn minh hiểu biết tí nào! Gay hai câu đầu cũng chứng tỏ là ông chỉ nói lấy được. Câu trước thì bảo là TQ chưa đánh VN mà… câu sau lại bảo TQ không có ý định chiếm chiếm cả nước Việt Nam, tàn sát dân Việt, biến người Việt Nam thành nô lệ. Thật sự ông muốn nói gì? Rằng nó đã đánh đâu là phải lo (sớ thế) hay định nói nó chỉ có ý định chiếm một phần nước VN thôi, chỉ giết một phần thôi, và cũng sẽ đối xử tương đối tư tế với người Việt (còn ở lại VN và sống xót), ít nhất cũng không bắt làm nô lệ.

      Tóm lại… chẳng cần nói tiếp!

      TB. Chúng tôi có làm gì thì không phải để cho đảng CSVN hay đảng CSTQ “học tập”… vì lúc đó sẽ không còn cái đảng đó nữa.

  5. iBi says:

    Cứ cho rằng TQ ̣mang quân đánh VN, CSVN chống cự lại, và… thắng “vẻ vang”. Sau đó thì sao hả ? CSVN sẽ có tính chính thống vì thắng giặc ngoại xâm, dân VN sẽ quên hết những bạo lực hà khắc, bóc lột, khủng bố, tham nhũng, cai trị hành hạ dân v.v… của CSVN vì lần này chúng có công đuổi giặc ngoại xâm. Vậy nà đảng ta sẽ mãi mãi cưỡi đầu, cưỡi cổ dân Việt mà không sợ dân phản pháo, đòi nật đổ chúng, phải không lào ?

    Các ngài hăng say trong vai trò quân sư đóng góp ý kiến cho CSVN quá nhỉ ? Sao không về VN mà xin jobs với chúng cho được việc hơn là ngồi ở Mỹ mà bàn suôn. Nói vậy thôi, chớ TQ không thể theo ý kiến của ông mà đánh một trận giả thua với VN để cưú CSVN, vì sĩ diện. Hơn nữa, hiện nay CSVN đã cúi rạp mình trước TQ quá rồi, tưởng không thể cúi thấp hơn được nữa. Hãy nhìn đảng CSVN vừa tổ chức mừng ngày thành lập quân đội nhân dân TQ thật hoành tráng kià, và còn thề thốt là mang ơn đời đời sự giúp đỡ của TQ nữa chớ. Làm sao mà đầy tớ CSVN lại dám oánh chủ TQ ? Kỳ họp chợ tới, đồng chí Tô Hô lên làm Tổng bí thì nước Việt lại càng… bí hơn nữa. Các ngài hãy chờ coi lời tôi có đúng không.

  6. Dân Việt says:

    Từ trước đến giờ CS đều tuyên truyền một chiều ca ngợi ” Phe ta ” nên cứ nhắc đến Mỹ , Nhật , Anh , Pháp , Đức , … là người Dân luôn nghĩ xấu về các nước Tư bản . Cứ nhắc đến Trung Quốc , Liên Xô , Cuba , … thì người Dân đều nghĩ tuy nghèo hơn nhưng Dân chủ hơn hẳn các nước Tư Bản , … Sự thực thì hoàn toàn ngược lại . Đến thời điểm này không còn mấy người tin theo CS nữa , nhưng cũng không hẳn xóa nhòa khi nói về các nước Tư bản . Mất nước vào tay Mỹ thì Mỹ sẽ xây dựng cho một chế độ Dân chủ thực , còn giữ như chế độ giờ ( thân Tàu ) thì đất nước cứ mãi lầm than thôi . Xin bà con hãy chọn lựa .

    • NON NGÀN says:

      HOAN HÔ !

      Hoan hô Các Mác rậm râu
      Căm thù tư bản để hầu ta lên
      Hoan hô thêm nữa Lênin
      Căm thù đế quốc để ta ngồi đầu
      Hoan hô chút nữa không sao
      Họ Mao chễm chệ trên đầu nhân dân
      Chống đế quốc nghe rần rần
      Vệ binh hồng đó vạn phần hân hoan
      Đến thời Pôn Pốt chơi sang
      Ăng ca sáng chói huy hoàng bấy nhiêu
      Đập đầu chống đối phiêu diêu
      Lên miền cực lạc quả nhiều đắng cay
      Mới hay triết học giả cầy
      Làm cho nhân loại phơi bày bản năng
      Đấu tranh giai cấp rõ hăng
      Mọi điều đảo ngược cũng bằng như không
      Đúng là nhân loại chổng mông
      Nhìn đời như thể nhìn lông của mình
      Bây giờ nghĩ lại mà kinh
      Lý ra đả đảo lại đành hoan hô !

      THƯỢNG NGÀN
      (02/8/12)

  7. kbc3505 says:

    Đừng lo Tàu mạnh mà chúng ta không chống nổi.

    Chống Tàu không khó. Cái khó trước mắt ta là làm sao diệt được nỗi sợ trong mỗi chúng ta để cùng đứng lên loại bỏ đảng cộng sản Việt gian bán nước.

    Trong quá khứ, tổ tiên ta đã làm được thì không lý do gì 91 triệu người dân VN ngày nay không làm được. Nên nhớ dân tộc VN còn tồn tại đến ngày nay là vì đâu? Đó là tinh thần đoàn kết dân tộc.

    Cũng đừng lo không đòi được biển đảo. Nếu không còn cộng sản, 91 triệu con dân Việt đoàn kết một lòng thì lo gì không đòi lại được?

    kbc3505

  8. Tuần Triệt says:

    … Muốn thắng Trung Quốc…Để Trung Quốc thắng….

    • HoiNho says:

      Bạn muốn trở thành ngôi sao nhỏ thứ năm phía dưới ngôi sao lớn “Hán” như Hồi , Mông , Tạng, Mản đến bây giờ vẫn chưa giành được độc lập !!!!!

      • Tuần Triệt says:

        Bạn có ưa chế độ cộng sản hay không ? Riêng tôi thì không.

  9. kbc3505 says:

    Chống Trung Quốc bằng cách nào? Không cần!

    Trước tiên phải hiểu và xác định lâm nguy mất nước là do đâu và vì ai?

    Khẳng định là tổ tiên Việt Nam anh hùng chúng ta không bao giờ sợ giặc Tàu. Một, hai, ba, hay có là mười Tàu xâm lược chúng ta cũng vẫn thắng. Vấn đề là cộng sản Hà Nội tới nay vẫn cố ngăn, không chịu đoàn kết cùng Toàn Dân chống xâm lăng mà ngược lại, dựa vào giặc, lừa Dân để bảo toàn quyền lực và lợi ích của đảng. Suy ra, mấu chốt không phải ở DÂN mà ở nơi nhà cầm quyền Hà Nội khiếp nhược, sợ chính người Dân cùng dòng máu Việt hơn sợ giặc ngoại xâm nên luôn dùng bạo lực kềm kẹp không cho DÂN tỏ lòng yêu nước. Vậy, ngăn cản sức mạnh đoàn kết và lòng yêu nước của Toàn Dân chính là cộng sản.

    Khi đã xác định kẻ thù của dân tộc chính là đảng cộng sản Việt Nam. Và để có được sức mạnh chống giặc Tàu xâm lược, phải diệt trừ cộng sản trước. Không thay đổi, không thay thế, phải loại bỏ hẳn như loại bỏ siêu vi trùng nguy hiểm. Khi không còn cộng sản, quân Tàu xâm lăng sẽ mất chỗ dựa, chúng sẽ hoảng sợ mà theo tổ tiên chúng là Tôn Sĩ Nghị bỏ của lấy người chạy về nước ngay.

    kbc3505

    • HOAN TOAN DONG Y VOI KBC 3505. TOAN DAN PHAI TINH NGU VA DUNG LEN .

      KBC 3317.

    • Dân Việt 3 says:

      Biểu tình chống TQ còn bị trấn áp , bị bắt bỏ tù . Giờ đây ở tận nước ngoài lại kêu gọi phải diệt CS trước , mới có sức mạnh chống TQ ?

      Làm cách nào diệt CS trước ? Và ai diệt chúng được ở giai đoạn này đây ? Không lẽ , phải đợi bà Hillary giúp mình tẩy sạch CSVN nữa hay sao ?

      Trước khi nói , nên nhìn lại phận mình . Không làm được gì , tốt nhất nên ngồi đợi thời vận .

      • kbc3505 says:

        Suy luận của “Dân Việt” là suy luận của kẻ mang đầu óc nô lê.
        Đây là lối suy luận của “Dân Việt” gian.

        kbc3505

      • Người Việt Trong Nước says:

        Đúng! Đừng ngồi ở ngoại quốc để chê bai đồng bào trong nước không dám liều mình chống VC! Làm như thế chỉ chia rẽ người Việt thêm thôi.
        Hãy tự xét mình có đóng góp được gì chưa!

      • THƯỢNG NGÀN says:

        VẤN ĐỀ CHẤT LƯỢNG VÀ SỐ LƯỢNG VỀ CHÍNH TRỊ

        Chất lượng mỗi người dân tạo thành chất lượng toàn dân tộc trong những thời điểm nhất định. Chất lượng đó là tính đạo đức, tinh thần yêu nước, ý chí quyết tâm vươn lên tốt đẹp. Khi số lượng mỗi người dân giống như thế được nhân lên thành số đông, số nhiều đó tạo thành định lượng hay số lượng của giá trị. Khi đó lượng lại nâng cao chất, vì ở đây lượng là ý nghĩa tổng hợp, nhân lên nhiều mặt hơn nữa về chất. Chất phát triển thành lượng là yêu cầu bó buộc đòi hỏi ban đầu. Lượng nâng cao, phát triển chất, đó là mục đích, kết quả về sau. Khi lượng và chất trong dân về mặt tích cực, mặt tốt đẹp đều tăng lên, nhất thiết kết quả cuối cùng sẽ giải quyết chung, dứt dạt hết mọi vấn đề của tồn tại xã hội. Cho nên, biện pháp hữu hiệu nhất là bản thân mỗi người phải tự ý thức, tự giác trước hết. Đây là điều rất dễ làm nếu mỗi cá nhân đều tự nguyện, quyết tâm, biến chuyển như vậy. Cái này không do ai tuyên truyền, không do ai ép buộc, không do ai phỉnh gạt, không do ai áp lực, không do ai dụ khị, mà thật ra mỗi người đều làm được. Khi mỗi người tự động làm được như vậy, tất yếu mặt định lượng hay mặt số lượng cũng tự động nhân lên và phát triển theo cấp số nhân như vậy.
        Đây chính là chiến lược và chiến thuật yêu nước mà bất cứ ai cũng đều thực hiện, đều góp sức, góp công được về tất cả mọi mặt về mọi ý nghĩa, mọi lợi ích, mọi kết quả chung của đất nước và xã hội.
        Cho nên người lãnh đạo không bao giờ có trước trong xã hội. Người lãnh đạo là thành phần chọn lọc tự nó bộc lộ ra trong chính thành phần chọn lọc được hình thành một cách tự động như trên kia đã nói. Tính cách cương trực, minh bạch, công chính trong chính trị, đó là giá trị cao cả, quý báu nhất trong chính trị. Còn ngược lại, đó là ý nghĩa suy thoái, tầm thường, thấp kém, nguy hại nhất trong chính trị.
        Điều đó cũng có nghĩa người lãnh đạo tốt, đúng nghĩa, chỉ luôn đào tạo những người kế thừa thậm chí giỏi hơn mình để tiếp nối và thay thế mình sau này để nhằm tạo sự nghiệp chung, lợi ích chung cho mọi người, cho cộng đồng, cho xã hội.
        Trái lại những kẻ lãnh đạo tồi hay chỉ có đầu óc cơ hội, cá nhân chủ nghĩa, luôn chỉ tìm mọi cách, mọi thủ đoạn để mình luôn luôn là kẻ cẩm đầu duy nhất, kèn cựa, không cho ai hơn mình để có thể vượt qua mặt mình, cho dầu lợi ích của đất nước ra sao.
        Cho nên, chỉ nhìn vào kết quả của hành vi cũng đánh giá được người lãnh đạo.
        Người lãnh đạo nào sau một thời gian cầm quyền tạo ra được vô số người tài giỏi, hơn hẳn họ, có thể thay thế được họ trong tương lai, đó là người lãnh đạo có giá trị, đúng nghĩa.
        Trái lại người lãnh đạo nào sau thời gian dài chỉ tạo ra những kẻ suy tôn mình, yếu thấp hơn mình, luôn lệ thuộc vào mình, luôn là kẻ môn đệ, ca ngợi mình, đó thật sự chỉ là kiểu lãnh đạo vì quyền lợi, sự nghiệp giả tạo của cá nhân mà không vì đại nghiệp chung của toàn xã hội, đất nước, dân tộc.
        Cho nên chỉ cần nhìn vào dấu vân tay của người thợ mộc còn để lại trên sản phẩm, nhìn vào kết quả của sản phẩm tạo ra, cũng biết rõ và đánh giá được đúng đắn, khách quan tài bộ hay ý nghĩa cũng như mục đích của người thợ đó là như thế nào. Chỉ những người thơ ngây, nông cạn mới tưởng rằng mọi hành vi, mọi ngôn từ, mọi mánh lới của mình có thể che mắt được thế gian. Song sự thật luôn luôn không phải như vậy. Chẳng ai lấy thúng úp voi được. Đó là câu ngạn ngữ chính trị chính xác ngàn đời của dân tộc để dạy cho những người giả dối, ngây thơ, thiển cận những bài học lịch sử cay đắng cho chính bản thân mình cũng như cho toàn thể dân tộc, đất nước, quê hương mình trong tất cả mọi thời đại, ngàn xưa, hiện tại, cũng như mãi mãi trong mai sau.
        Bởi vậy nói chung lại, trách nhiệm, nghĩa vụ, và biện pháp giúp nước của mỗi người là tùy theo hoàn cảnh, trường hợp đặc thù riêng biệt mỗi cá nhân, không thể ai giống ai, không thể bình chân như vại mà ngồi chờ người khác kiểu trông chờ sung rụng. Trái lại bất kỳ ai ở đâu, lúc nào, đều có thể làm điều gì đó vì công ích dù nhỏ tới đâu, miễn là mình có ý thức và có năng lực, khả năng trong điều kiện và ý nghĩa tương ứng. Chuyện chỉ dễ như vậy, phổ quát như vậy mà chẳng có gì phức tạp khác. Cho nên nguyên tắc ở đời là nguyên tắc vô cầu, luôn luôn chỉ làm theo trách nhiệm mình cảm thấy, làm theo sự thiện chí, thiện nguyện, không mong sự thành công cá nhân, sự thành đạt cá nhân, quyền lợi cá nhân, mà chỉ vì ước vọng chung, mục đích chung, lợi ích chung, thế thôi. Đó mới thật chính là tinh thần, ý nghĩa xã hội đúng nghĩa nhất. Không phải kiểu nhân danh “chủ nghĩa xã hội” một cách ngây thơ cụ, mà thực chất luôn luôn chỉ là vì các quyền lợi hay ý đồ cá nhân chủ nghĩa, quan điểm vị kỷ hoàn toàn thấp kém.

        ĐẠI NGÀN
        (02/8/12)

    • LeQuocTrinh says:

      Nhất trí với bạn KBC3505.

      Hãy tự đặt vài câu hỏi:

      - Ai đã cõng rắn cắn gà nhà tư nam 1945?
      - Ai đã rước voi về dầy mả tổ tu nam 1945?
      - Ai đã tự nguyện dang hiến đảo Bạch Long Vỹ (1954) cho quân đội TQ chiếm giữ để bảo vệ ngai vàng thống trị cho chế độ CS miền Bắc ?
      - Ai đã tự nguyện ký công hàm 1958 nhượng bộ chủ quyền HS-TS cho giặc Tàu ?
      - Ai đã tuân lệnh Liên Xô và TQ để tiến hành chiến dịch CCRĐ (1954-1956) tàn sát thủ tiêu 200,000 người dân lương thiện ?
      - Ai đã thần phục khối CS Liên Xô và TQ để mưu tìm viện trợ quân sự vũ khí nhằm xâm lược miền Nam VN (1955-1975)?

      • THƯỢNG NGÀN says:

        DANH VÀ THỰC

        Tức thì nói lung tung
        Nhưng chuyện gì còn đó
        Có bao nhiêu điều thực
        Có bao nhiêu ghét bỏ ?

        Lịch sử vẫn công bằng
        Chứng minh sẽ chẳng khó
        Chỉ khó là tương lai
        Mới trở nên tỏ rõ !

        Nên danh là bề ngoài
        Chỉ thực thật mới khó
        Các tâng bốc loi choi
        Đều kiểu phường bỉ ổi !

        Cao nhất là non sông
        Thứ đến là dân tộc
        Thứ nữa là nhân dân
        Lãnh tụ chỉ đồ thối !

        Bởi non sông còn hoài
        Bởi dân tộc trường cửu
        Bởi toàn dân lâu dài
        Còn lãnh tụ trước mắt !

        Nên lãnh tụ vì dân
        Không đặt mình ra trước
        Khi lãnh tụ vì mình
        Coi dân như cỏ rác !

        Lãnh tụ mà vì dân
        Chết vẫn mong chôn cất
        Lãnh tụ mà vì mình
        Chết muốn xây lăng tẩm !

        Sự đời đơn giản vậy
        Có nói cũng bằng thừa
        Danh chỉ trò lếu láo
        Thực mới thật đáng ưa !

        Hôm nay rãnh nói chơi
        Kẻ khôn muốn dân khôn
        Kẻ ngu muốn dân dại
        Mị dân ôi thật tệ !

        Chuyện đời là thế đó
        Có gì đâu thánh thần
        Mọi người đều bình đẳng
        Chỉ ngu mới tôn xưng !

        ĐẠI NGÀN
        (02/8/12)

    • S.Lam says:

      Đúng lắm,toàn dân đứng lên,lật đổ bạo quyền CS,nhưng phải có lãnh đạo chớ ? Ai đây ? Chắc chắn không phải mấy anh chạy sút quần hồi 1975 rồi sang Mỹ “nổ banh nhà lồng chợ” đâu !…

  10. Mai says:

    Chỉ có ĐCSVN hèn nhát, sợ thằngTrung quốc, không như Tổ tiên ta ngày xưa nên dể bề bị thằng Trung quốc dọa nạt, xâm lấn. Thật nhục nhã cho dân tộc VN khi phải để cho đảng cọng sản VN cai tri đất nước.

Phản hồi