WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?

Câu tựa đề trên đây là ý kiến của một vị độc giả sau khi đọc bài trước trên mục này: “Ai cũng biết Việt Nam đang bị Trung Quốc làm nhục, nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?”

Ðó cũng là ý kiến của Thái Úy Trần Nhật Hiệu, vào thế kỷ 13.

Năm 1257 Hốt Tất Liệt, sau khi xóa tan nước Ðại Lý, sai quân tấn công nước ta vì vua nhà Trần không chịu qua Vân Nam khấu đầu quy phục. Ðạo quân Mông Cổ phá đổ hàng phòng thủ đầu tiên do Trần Quốc Tuấn chỉ huy; rồi đánh bại đạo quân chính do Trần Thái Tông trực tiếp lãnh đạo; tiến tới chiếm thành Thăng Long, “cướp phá, giết tất cả nam phụ lão ấu ở trong thành,” như Trần Trọng Kim ghi trong Việt Nam Sử Lược. Triều đình chạy về Hưng Yên, Thái Tông hỏi ý kiến mọi người. Thái Úy Trần Nhật Hiệu cầm sào viết xuống nước hai chữ: Nhập Tống (xin vào nước Tống). Lúc đó Tống còn là tên gọi cả nước Trung Hoa; mặc dù vua quan nhà Tống chỉ còn làm chủ một mẩu đất ở vùng Quảng Ðông, hai năm sau mới bị quân Mông Cổ tiêu diệt. Nếu theo lời khuyên của Thái Úy Trần Nhật Hiệu thì vua nhà Trần đã xin hàng. Nhưng Thái sư Trần Thủ Ðộ có ý kiến khác: “Ðầu tôi chưa rơi xuống đất thì xin bệ hạ đừng lo.” Cuối cùng nước Việt Nam không bị nhục.

Vị độc giả trên còn lý luận: “Chưa thấy ai nói đến phương thức chống Trung Quốc bành trướng một cách có hiệu quả. Chỉ có những cuộc biểu tình ồn ào, không kết quả.”

Năm 1285 chắc cũng có người nghĩ như vậy. Trước mối đe dọa quân Nguyên sang tấn công lần thứ ba, Thái thượng hoàng Thánh Tông và vua Trần Nhân Tông mời các vị già cả trong nước vào họp ở điện Diên Hồng để tham khảo. Ðại Việt Sử Ký Toàn Thư viết: “Các phụ lão đều nói ‘Ðánh,’ vạn người cùng hô một tiếng, như bật ra từ một cửa miệng.”

Ðiện Diên Hồng có lẽ không đủ rộng để chứa đến một vạn người. Nhưng dù chỉ có hàng ngàn thì không khí cuộc họp chắc cũng đủ “ồn ào,” náo nhiệt, “muôn người cùng hô một tiếng, như bật ra từ một cửa miệng,” không khác gì trong các cuộc biểu tình trước tòa đại sứ Trung Quốc gần đây. Những “phụ lão” thời nhà Trần chắc cũng chỉ trên dưới 50 tuổi, còn quá trẻ so với những “cụ” Nguyễn Quang A đi biểu tình ở Hà Nội, hay Hòa Thượng Thích Chí Thắng mới xuống đường ở Huế. Các phụ lão thời đó chắc chỉ vào tuổi cho các cô Trịnh Kim Tiến, Huỳnh Thục Vy gọi là chú thôi! Nhưng cuộc “biểu tình” trong điện Diên Hồng đã có kết quả. Cuộc họp mặt hào hùng đó cho thấy một cách “chống Trung Quốc bành trướng.” Phương thức duy nhất có kiệu quả là: Toàn dân một lòng bảo vệ danh dự quốc gia. Nhờ thế, sau cùng nước Việt Nam không bị quân Mông Cổ chiếm mất. Nếu vua và dân nhà Trần đều run sợ mà chịu nhục thì có thể từ đó nước ta đã biến thành một tỉnh hay một quận của nước Trung Hoa cho tới bây giờ, không khác gì tỉnh Vân Nam.

Vị độc giả trên đây còn lo sợ: “Dùng quân sự không thể thắng Trung Quốc, Hải quân ta quá yếu… Trung Quốc đã chế được tàu vũ trụ, Việt Nam ta (chỉ) tổ chức được (thi) Hoa Hậu Thế Giới. Cán cân đã ngã ngũ. Xin đừng bàn vấn đề này như truyện kiếm hiệp Kim Dung, chỉ nhục thêm.”

Không ai muốn “nhục thêm,” nhưng phải hỏi: Nếu có hai còn đường phải chọn, một bên là im lặng hèn nhát, bên kia là chống cự đến cùng, thì con đường nào nhục nhã hơn? Không người Việt Nam nào muốn gây chiến tranh với Trung Quốc. Nhưng bị lấn ép mãi mà không dám đối đầu thì chắn chắn nhục nhã. Mà trong tình thế hiện nay, Trung Quốc không dám đánh Việt Nam, vì những quyền lợi thiết yếu của họ.

Vào đời nhà Trần, cán cân lực lượng giữa nước ta và nhà Nguyên cũng chênh lệch không khác gì với Trung Cộng bây giờ. Có thể nhà Trần còn yếu hơn nhiều vì cả trăm năm người Việt không biết đến chiến tranh. Quân Mông Cổ thì vừa mới chinh phục tất cả nước Trung Hoa sau khi làm cỏ suốt vùng Trung Á, sang đến Nga và Ðông Âu; đạo quân bách chiến tới đâu tàn sát đó rồi đặt người mới cai trị. Dân số Việt Nam lúc đó được mấy triệu và quân đội nhà Trần có được bao nhiêu người? Vua nhà Nguyên sai một đạo quân trăm ngàn lính thiện chiến sang đánh, cuối cùng chỉ còn 20 ngàn tơi tả chạy về. Nhờ đâu nhà Trần giữ vững được bờ cõi nước ta? Vì toàn dân trên dưới một lòng: Thà làm quỷ nước Nam! Chúng ta cũng đừng quên rằng các vị vua nhà Trần đều là dòng dõi người Việt gốc Hoa, qua nhiều đời họ đã hóa thành dân tộc Ðại Việt; nhưng khi cần chống ngoại xâm thì họ vẫn được toàn dân ủng hộ.

Vị thế của Trung Quốc bây giờ chắc chắn không mạnh bằng thời nhà Nguyên. Vào thế kỷ thứ 13, Trung Quốc chiếm địa vị bá chủ trong vùng Á Ðông, về chính trị, kinh tế, và quân sự. Chưa có những nước Nhật Bản, Nam Hàn giầu mạnh, chưa có khối Ðông Nam Á cùng lo lắng trước đế quốc Trung Hoa mới. Chưa có nước Nga đè nặng phía Bắc. Cũng chưa hạm đội thứ bẩy của Mỹ và một ông tổng thống khẳng định vì quyền lợi nước Mỹ sẽ duy trì sự có mặt ở Á Châu Thái Bình Dương.

Nhà Nguyên cũng không cần tiền đầu tư ngoại quốc đổ vào, không lệ thuộc các tài nguyên, nhiên liệu từ các nước Á Châu, Phi Châu và Nam Mỹ để phục hồi kinh tế, không lo việc dân chúng đòi tự do dân chủ, không sợ bị cả thế giới ngưng giao thương nếu có hành động hiếu chiến, xâm lăng.

Trung Cộng bây giờ mang đầy những mối lo tâm phúc đó! Hải Quân Trung Cộng không dám đánh chiếm đảo Ðiếu Ngư đang bị Nhật chiếm đóng; vì Bắc Kinh không muốn dân Nhật Bản nổi giận yêu cầu chính phủ tái võ trang, lập lại quân đội. Tầu thuyền Trung Cộng phải rút khỏi vùng biển tranh chấp với Philippines vì nếu có chiến tranh thì các nước trong vùng sẽ phải cùng nhau xin liên kết với Mỹ chặt chẽ hơn. Bắc Kinh cần giữ hòa bình trong vùng biển Ðông nước ta vì nếu con đường giao thông qua đó bất an thì cả nền kinh tế Trung Quốc sẽ lo không có đủ nguyên liệu và nhiên liệu để chạy bình thường. Chính Bắc Kinh sẽ lo tránh đụng độ nhiều hơn nước ta, vì nếu thêm một trăm ngàn dân thất nghiệp thì chế độ cộng sản sẽ sụp đổ!

Nhà Nguyên có thể đem quân đánh Việt Nam vì vào thế kỷ 13 nước ta hoàn toàn cô lập. Cũng giống như năm 1979 Trung Cộng đã “dạy một bài học” cho Lê Duẩn về tội phản phúc vì Cộng Sản Việt Nam đang bị cả thế giới tẩy chay. Tình trạng thế giới ngày nay hoàn toàn khác. Không nước nào lo bị cô lập nữa, mà Trung Quốc cũng không còn địa vị độc quyền bá chủ nữa. Nước Mỹ, Châu Âu cũng như Ấn Ðộ, Nhật Bản, và các nước Ðông Nam Á sẽ phản ứng mãnh liệt nếu Trung Cộng gây chiến với Việt Nam. Họ sẽ ngăn cản đến cùng, vì quyền lợi của chính họ chứ chẳng cần họ phải thương yêu gì nước mình! Ý nghĩ cho rằng Trung Cộng muốn làm gì thì làm, các nước nhỏ chung quanh phải sợ sệt như giun như dế mới thật là hoang tưởng. Ðó mới là sống trong “truyện kiếm hiệp Kim Dung!”

Nhưng vị độc giả có lòng còn lo ngại, viết rằng nếu “Dùng chánh trị (chống lại Trung Cộng thì sẽ) lệ thuộc Mỹ hoặc phương Tây.”

Ðó cũng là một điều hoang tưởng. Thế giới bây giờ không ai còn phải lo bị lệ thuộc như vậy, dù lệ thuộc Mỹ hay lệ thuộc Tàu, nếu tự mình biết khôn ngoan và quyết tâm bảo vệ nền độc lập. Năm 1940, các nước Anh, nước Pháp đã nhờ quân Mỹ sang đánh quân Ðức Quốc Xã, sau đó các nước này bị lệ thuộc nước Mỹ hay không? Nếu không có Mỹ bảo vệ thì Nam Hàn và Ðài Loan đã biến mất từ lâu rồi, nhưng bây giờ ai dám nói rằng các nước này lệ thuộc Mỹ? Nếu thân với Mỹ mà dân nước họ giầu có, được sống trong dân chủ tự do được thì tại sao họ không kết thân? Trên thế giới bây giờ không một nước nào lo phải lệ thuộc nước khác, vì tất cả các nước đều tùy thuộc vào nhau trong nền kinh tế toàn cầu hóa. Có ai bắt Singapore phải mở cửa cho tầu chiến Mỹ vào bến tu bổ, có ai bắt họ phải ký hiệp ước tự do thương mại với Mỹ hay không? Chẳng qua là vì Singapore thấy các hành động đó có lợi cho dân họ!

Vị độc giả nêu những ý kiến trên đây có thể vì tấm lòng lo cho đất nước thật. Nhưng các ý kiến đó cũng là luận điệu để bào chữa cho thái độ khiếp nhược, sợ hãi một cách vô lý trước các hành động gây hấn và lấn áp của Cộng Sản Trung Quốc. Ðó cũng là luận điệu mà Bắc Kinh muốn người mình truyền cho nhau nghe. Ðể cho cả nước Việt Nam chết nhát! Người Việt Nam không hèn nhát như vậy, ngay từ thời Hai Bà Trưng, bà Triệu.

Không thể chấp nhận những luận điệu hèn nhát, chưa chi đã lo nước Việt Nam không đủ sức chống lại Trung Cộng. Những kẻ đưa ra các luận điệu đó chỉ làm trò “rung cây nhát khỉ” để phục vụ Bắc Kinh và biện minh cho những thái độ khiếp nhược của họ. Nếu mỗi lần Trung Cộng tấn công tầu đánh cá Việt Nam, bắt cóc các ngư dân nước mình, thì một chính quyền Việt Nam biết trọng danh dự đã hành động trả đũa liền. Có thể quyết định tống xuất một ngàn công nhân Trung Quốc làm việc không giấy phép ở trong nước ta ngay sau khi “tầu lạ” đánh dân mình. Ðang có hàng chục ngàn di dân lậu trong đám các công nhân Trung Quốc, một đêm là có thể tìm ra một ngàn người dễ dàng. Trục xuất di dân lậu là một việc làm hợp pháp, hợp đạo lý, quốc tế phải công nhận là đúng lẽ phải. Liệu Trung Cộng có dám vì thế mà đem quân sang đánh nước ta hay không? Thế giới có ngồi im cho họ hành động ngang ngược như vậy hay không? Dân Việt Nam đã hèn nhát từ bao giờ vậy?

Năm 1974 ông Nguyễn Văn Thiệu đã ra lệnh Hải Quân Việt Nam chống cự đến cùng khi quân Trung Cộng tiến đánh Hoàng Sa. Lúc đó ông tổng thống Việt Nam Cộng Hòa chắc phải biết rằng những người lính sắp ra trận sẽ phải chịu hy sinh. Dù biết như vậy, ở địa vị người lãnh đạo một quốc gia, ai cũng phải ra lệnh tử chiến. Họ không thể chỉ nghĩ đến kế an toàn cho mỗi người lính. Vì phải bảo toàn danh dự quốc gia, vì còn phải nghĩ đến tổ tiên và con cháu.

Những người lính Việt Nam bảo vệ thành phố Lạng Sơn năm 1979 có biết rằng họ sắp bỏ mình trước biển người quân Trung Cộng hay không? Tại sao họ vẫn cầm súng chống cự tới cùng? Thiếu Tá Ngụy Văn Thà khi cùng các chiến sĩ Hải Quân Việt Nam chống cự tới cùng đến lúc chỉ còn lưỡi lê trên đầu súng, họ có biết là họ sắp hy sinh hay không? Tại sao họ vẫn bám lấy mảnh đất Hoàng Sa cho đến chết? Tất cả những người lính Việt Nam, dù ở miền Nam hay miền Bắc, đều biết họ sẽ chết, nhưng chết cho tổ quốc Việt Nam. Vì bổn phận với tiền nhân bao đời trước. Vì biết còn bao nhiêu thế hệ con cháu đời sau. Người Việt Nam xưa nay không khiếp nhược.

© Ngô Nhân Dụng

Nguồn: Người Việt

 

 

119 Phản hồi cho “Nhưng chống Trung Quốc bằng cách nào?”

  1. dtz says:

    Dạ thưa chống TC thì không khó nhưng CS đang nắm quyền tại VN và dùng bạo lực cai trị dân chúng nên VN không thể nào thắng TC được…
    Chính phủ của nước Birma (burma=myanmar) là cp độc tài nhưng ít ra họ còn lòng yêu quê hương, dân tộc, xứ sở của họ. Họ nhận thấy rằng nếu chơi với TC sẽ có lợi cho bản thân, gia đình giới cầm quyền, nhưng hiểm họa đât nước bị TC đồng hóa, cướp dần lảnh thổ sẽ không tránh khỏi nên họ đã từ chối thẳng thừng mối quan hệ nguy hiểm với TC, can đảm thay đổi chế độ độc tài bằng chế độ tự do dân chủ, thả tất cả tù nhân chính trị bất đồng chính kiến bắt tay với thế giới tự do phương tây.
    Bây giờ, nếu Tàu xâm chiếm Birma thì thế giới có để yên cho Tàu xâm chiếm nước nầy không?

  2. TRƯƠNG ĐÌNH TRUNG says:

    Người Việt hải ngoại luôn chỉ trích nhà cầm quyền Hà nội ươn hèn, không phản ứng đủ cứng rắn và mạnh mẽ trước thái độ ngang ngược của Trung Quốc. Sự chỉ trích đó, xét từ góc độ tình cảm yêu Nước, là tự nhiên và hiểu được.

    Tuy nhiên, người Việt ở hải ngoại về phần mình đã làm gì,đã phản ứng như thế nào, tỏ ra mình không hèn trước sự ngang ngược của Trung Quốc, hơn hẳn nhà cầm quyền hiện nay của VN? Đâu là đối sách tốt hơn và khả thi của người Việt ở hải ngoại trong vấn đề Trung Quốc? Liệu cộng đồng người Việt ở hải ngoại có năng lực thực tế để hiện thực thái độ cổ suý ” Chủ chiến” của mình?

    Trước mắt, để chứng tỏ lòng yêu Nước và sự dũng cảm của mình , liệu cộng đồng người Việt có thể làm những việc đơn giản thôi, chẳng hạn như hình thành những phong trào ” phản đối TQ” lớn tẩy chay hàng hoá TQ, không đi du lịch TQ, không dùng máy bay TQ khi về VN, không dùng các biểu tượng văn hoá Tàu ở thủ phủ tị nạn của mình (như Phước, Lộc, Thọ); hoặc mạnh hơn nữa như thành lập những toán Xung Kích-Cảm tử chuyên thực hiện những cuộc trả đủa thích đáng vào các toà lãnh sự, đại sứ quán, các cơ sở kinh doanh lớn của Trung Quốc ở tại khắp các quốc gia trên thế giới, mỗi khi Trung Quốc có hành động bắt bớ ngư dân Việt, hay xâm phạm lãnh hãi của VN?

    Tại sao chúng ta, ở hải ngoại, không hành động quyết liệt hơn với tất cả khả năng của mình mà chỉ hô hào và công kích suông? Có thể nào cứ mãi hô hào quyết chiến khi bản thân người hô hào không có nguy cơ bị cuốn hút vào chiến tranh, và cũng không tỏ ra có nổ lực và thành tâm tìm cách để tỏ rõ tinh thần quyết chiến từ cương vị của mình?

    Trương Đ. Trung

    • kbc3505 says:

      Thế nhà cầm quyền Hà Nội có hèn với giặc và ác với dân không? Tại sao cứ đàn áp người dân biểu tình chống quân Tàu xâm lược?

      Những câu hỏi của ông Trương Đ. Trung phải dành cho chính quyền cộng sản Hà Nội mới đúng thay vì hỏi người Việt tị nạn cộng sản. Nắm quyền cai trị đất nước, giặc tới nhà không dám chống lại đi hỏi người Việt tị nạn cộng sản nước ngoài, sao nhục vậy? Đã hèn và sợ giặc như vậy thì hãy trả quyền tự quyết cho dân.

      kbc3505

    • Havu says:

      Bạn nói rất đúng, những người có lòng yêu nước đều nghĩ như bạn, tuy nhiên tôi cũng có 1 lời nhỏ với bạn: bạn viết “người Việt hải ngoại….” theo tôi nên để là “những người Việt hải ngoại cực đoan” thì đúng hơn, đa số người Việt HN đâu có thái độ như mấy người này, họ chăm chỉ làm ăn và thành đạt, họ trở về VN thăm lại quê hương và có tình cảm tốt với quê hương, và từ tình cảm, những người Việt HN thấy rõ mình cần làm gì chứ không phải kích động, bôi nhọ và thậm chí manh tâm phá hoại Đất nước, cám ơn bạn!

    • Observer says:

      Thêm nữa, sao không tiến hành biểu tình trước các sứ quàn Tầu ở nước sở tại. Toàn ngôi nhà phê phán thì có ích gì?

  3. Doctin says:

    Bài viết tuy hay, nhưng Việt Nam phải diệt bọn Việt cộng trước rồi mới có thể đối phó với bọn Tàu cộng. Dưới đây là một trong những dẫn chứng:
    Lời hứa với Tàu của Nguyễn Chí Vịnh, trung tướng, thứ trường Quốc phòng trong lần họp “Đối thoại chiến lược quốc phòng-an ninh Việt – Trung lần thứ hai” tại Bắc Kinh ngày 28/08/2011.
    Nguyễn chí Vịnh đã cam kết với thượng tướng Mã Hiểu Thiên, phó tổng tham mưu trưởng Quân giải phóng nhân dân Trung Quốc sẽ dẹp biểu tình chống Tàu, theo tường thuật của Bảo Trung, Báo Quân đội Nhân dân, ngày 30/8/2011:“Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Việt Nam cũng thông báo chủ trương kiên quyết xử lý vấn đề tụ tập đông người ở Việt Nam với tinh thần không để sự việc tái diễn. “Các thế lực thù địch hiện có hai luận điệu chống phá. Thứ nhất, là Việt Nam dựa vào Mỹ để chống Trung Quốc. Thứ hai, là Việt Nam nhượng bộ để Trung Quốc lấy đất, lấy biển Việt Nam. Đây là các luận điệu bất lợi cho Đảng và Nhà nước Việt Nam cũng như quan hệ Việt Nam-Trung Quốc.

  4. Observer says:

    Tôi muốn phản biện tác giả hai điều: Thứ nhất TG nói các vua Trần là người gốc Hoa thi chưa hẳn đã đúng. Cả chục triêu người Việt họ Nguyễn (Lý), đặng, trần, Ngô,… chả lẽ là người Hoa tất hay sao? Tác giả có thể gỉa thiết chứ đừng khẳng định. Thứ hai TG nói Trung Quốc không giám đánh Việt Nam. Không đâu. Chỉ cần thiếu kiềm chế chịu nhục mà bắn vào cái tầu hải giám Tàu đang xua đuổi ngư dân ta một viên đạn xem. Tẩu chỉ chờ có thế thôi để chúng ào xuống đánh ngay. Chúng ngán gì dư luận. Liệu có nước nào mang tàu, mang súng đến giúp Việt Nam không?

    • ĐẠI NGÀN says:

      VẤN ĐỀ NGÀY NAY

      Trước giặc Tàu xâm lược, vấn đề ngày nay chỉ là lãnh đạo VN khôn ngoan hay lãnh đạo VN hèn nhát thế thôi. Khôn ngoan là biết kiềm chế, không tạo cớ và thế gây hấn để tiến công ta của giặc thù. Hèn nhát là dù Tàu có lẫn chiếm tới đâu, có khiếu khích tới đâu cũng vẫn cứ làm thinh và lùi mãi, không bao giờ biết phản ứng hiệu quả, cho tới khi mất hết dân, mất hết nước. Tất cả hai điều này đều không thể chỉ nhìn nông cạn các hiện tượng bên ngoài mà suy đoán non già, nhưng chính là thực chất bên trong của những suy nghĩ thật nơi lực lượng lãnh đạo cũng như trong tâm tư toàn dân. Tức thật bụng giới lãnh đạo VN ngày nay thực chất có sợ Tàu, có quỵ lụy Tàu, có định dâng hiến lãnh thổ non sông này cho Tàu hay không, nhưng thật sự là đang tính toán bằng mọi cách phải vì dân vì nước. Còn nhân dân cũng vậy, toàn dân có ý thức chống giặc hay không hay phần nào đó chỉ hoang mang và sợ giặc. Đấy bài toán cuối cùng chỉ có lời giải duy nhất là như thế. Nhưng cái khó sau hết vẫn là làm sao để quyết đoán được là mọi nhận thức nào đó là có cơ sở và không mơ hồ. Bởi vì nếu như thế thì cũng chẳng khác nước đến chân mới nhảy, chờ mất bò mới làm chuồng, khi đó thì đã quá trễ tràng rồi và phỏng sẽ còn kết quả hay lợi ích gì ?

      THƯỢNG NGÀN
      (02/8/12)

  5. Người Việt Trong Nước says:

    Ai cũng uất hận nhưng chẳng trả lời được câu hỏi “Phải làm gì bây giờ?”.
    - Người Việt Tự Do, có học thức, có chuyên gia kỹ thuật, có tiếng nói quốc tế, nhưng chưa bao giờ có thủ lĩnh, lại bị trói buộc với một lũ hề rác rưởi kinh tởm không làm sao phân biệt được với tay sai phá hoại ngầm của Việt cộng và Tàu cộng.
    - Người Việt trong nước thì bị trói buộc với khủng bố, đàn áp của cộng sản, lại thêm sự băn khoăn “Bạo lực để tự giải phóng hay chỉ làm mất nước nhanh hơn?”.
    - Phương Tây thì vừa can thiệp vừa điều chỉnh, bao giờ xong cũng được, miễn sao có lợi cho đất nước của riêng họ.
    - Người Tàu thì đang có quá nhiều lợi thế để thao túng nước VN cũng như xã hội VN.
    Mọi thứ dường như trễ quá rồi ! Hỡi những người CSVN còn thấy mình thực sự yêu nước, hãy làm điều gì để khỏi hổ thẹn nghìn đời !
    Sử Việt sẽ ghi rằng : Triều đại Hồ Chí Minh, quyền lợi ích kỷ và vô lương của đảng CSVN làm cho dân tộc suy vong, dân tình ly tán, khiến nước Việt mất nhiều phần lãnh thổ, lãnh hải cho nước Tàu.

    • THƯỢNG NGÀN says:

      DẪU SAO CHẲNG TRỄ

      Than ôi dẫu quá trễ rồi
      Non sông như sợi chỉ mành trèo chuông
      Thằng Tàu đang mạnh trăm đường
      Còn ta như thể ễnh ương ngồi đồng
      Tàu bay ta chế được không
      Nói gì chiến hạm như trông mây trời
      Lâu rồi ảo tưởng khơi khơi
      Đại đồng thế giới vạn lời ba hoa
      Tôn vinh lãnh tụ nhạt nhòa
      Bây giờ vỡ lẽ mới ra thế này
      Chửi cha trí thức giả cầy
      Cả non thế kỷ một bầy mọi tôi
      Núi sông luống những bồi hồi
      Bây giờ quả thật đứng ngồi không yên
      Tam Sa chúng nhắm đất liền
      Lưỡi bò chúng bọc cả miền biển Đông
      Cao nguyên chúng ém một vồng
      Nhiều miền trà trộn từ dân đến rừng
      Bây giờ nước mắt rưng rưng
      Nước nhà yếu đuối quá chừng thương thay
      Ngàn năm thật sợ phen này
      Chỉ còn trông đợi những ngày Quang Trung
      Những ngày Hưng Đạo hào hùng
      Những ngày Lê Lợi hất tung quân thù
      Còn ngày cách mạng mùa thu
      Giống như chiếc lá khói mù tan ra
      Việt Nam đất nước chúng ta
      Ngày nay cần phải tỉnh ra mọi đường
      Trễ tràng nhưng chí không ươn
      Toàn dân một dạ mọi đường tiến lên
      Non sông phải giữ vững bền
      Nước nhà cần phải vực lên mọi đường
      Nào con rồng nhỏ thân thương
      Bay lên để thấy đường đường vẫn ta !

      ĐẠI NGÀN
      (02/8/12)

  6. nvtncs says:

    Muốn chống Tầu, tacần phải thay thế ĐCSBV.

    Muốn thay thế ĐCSBV, ta cần phải HGHH với ĐCSBV.

    HGHH với ĐCSBV như thế nào?

    1. NVHN hãy ngưng chửi bới, chỉ trích ĐCSBV trên diễn đàn mạng và báo tiếng VN ở ngoại quốc.

    2. NVHN nên để cái VNCH sang một bên và đừng đem cờ vàng ra phất trước mặt ĐCSBV.

    3. NVHN nên ôn tồn, nói chuyện và khuyên răn ĐCSBV.

    Tại sao tôi nói như vậy? Vì tôi tin, phần rất đông, NVHN đủ thông minh, kiến thức, ý thức về tự do dân chủ và nhất là đủ tự tin, có một lập trường vững chắc, để bỏ qua những lời tuyên truyền, khoác láo của ĐCSBV như ta phủi bụi trên vai áo.

    4. Ηãy mặc kệ những nhóm trong hàng ngũ NVHN muốn buôn bán với ĐCSBV hoặc ham danh, hoạt đông chính trị với ĐCSBV; nếu ta đủ kiến thức và tự do, việc gì ta sợ, những nhóm đó!

    5. Điều quan trọng nhất, là ta khuyến khích ̣CSBV gửi khoảng thêm 100,000-200,000 con em của họ sang du học bên Tây, Anh, Mỹ, để lớp trẻ của họ thấm nhuần thật sự, nền tự do, dân chủ của những nước này.

    6. NVHN hãy gặp và ôn tồn, dậy bảo nhóm trẻ trên con đường học vấn của họ.

    7. ΝVHN hãy ân cần đón tiếp, gây thiện cảm với nhóm trẻ VN du học.

    8. Chính nhóm trẻ, con em của ĐCSBV sẽ mở mắt cha anh của họ khi về nước, vì bố mẹ, dù cho bố mẹ CS đi nữa, nếu không thương con, nghe điều con nói, và tin con mình thì còn tin ai?

    Đó là cách làm ĐCSBV, từ từ tan rã một cách an hoào và từ trong nhẹ nhàn tan ra.

    8. Thế hệ trẻ, con em của ĐCSBV sẽ đem về VN, nền văn hóa chính trị Tây Âu, Mỹ, và họ lại có thiện cảm với NVHN.

    9. NVHN nên chứng minh với con em du sinh của ĐCSBV rằng chúng ta, NVHN, đa số, đã ổn đ̣inh rồi và không có tham vọng lập lại cái VNCH xưa, hoặc tranh ghế, tranh quyền với họ ở VN.

    10. Νếu sau thời CS, có NVHN muốn về VN hoạt động chính trị, hãy để người dân trong nước quyền, chọn mình hay không.

    Trong vài năm qua, tôi, nvtncs, qua góp ý, không phải là việt cộng nằm vùng, nên mong quí đọc giả tin đây là lời nói chân thật của một người chống tư tưởng CS.

    Trên phương diện ý thức, kiến thức, chúng ta, NVHN, không sợ, và không e ngại những tuyền truyền khoác láo của ĐCSBV, chỉ e ngại cái súng của họ nếu ta ở trong nước; nhưng xin người trong nước hãy nghĩ đến lời khuyên của đức giáo hoàng Jean Paul II ” đồng bào không nên sợ.” ( Do not be afraid ).

    • NGÀN KHƠI says:

      ĐI TÌM NGƯỜI VIỆT NAM CHÂN CHÍNH NGÀY NAY

      Người VN chân chính ngày nay có thể có mặt bất kỷ ở đâu. Họ có thể đang ở trong hàng ngũ chóp bu của giới lãnh đạo CS trong nước, trong giới Việt kiểu yêu nước hải ngoai, trong mọi tầng lớp nhân dân bình thường trong nước. Có nghĩa người VN chân chính ngày nay là người yêu dân tộc, yêu đất nước, yêu con người, yêu xã hội thật sự, mà không yêu cái gì khác đi ngược lại các cái đó. Những cái khác đi ngược lại cái đó có thể là lợi ích cá nhân, quyền lợi cá nhân, lợi ích nhóm, lợi ích đảng phái, lòng tôn vinh lãnh tụ một cách sai trái và giả tạo, sự chửi bới nhau bạt mạng chỉ vì quyền lợi riêng, vì căm thù riêng, vì chia rẽ lẫn nhau, vì cảm tính nhất thời, vì ngu muội thiếu óc phán đoán, vì sự thấp kém hay dốt nát nói chung.
      Có nghĩa người VN chân chính luôn đã có từ mấy ngàn năm xưa kia của dân tộc VN, đất nước VN. Người VN chân chính đó là những người từng ủng hộ, tuân phục theo hai bà Trưng, Lê Lợi, Nguyễn Huệ, Trần Hưng Đạo … Họ không phải kiểu Lê Chiêu Thống hay Trần Ích Tắc …
      Người VN chân chính đó tất nhiên có trước cả cờ vàng hay cờ đỏ. Nếu cờ đỏ chỉ nhằm chống lại, tiêu diệt cờ vàng; hay cờ vàng chỉ nhằm chống lại, tiêu diệt cờ đỏ, đó đều không phải những loại cờ mang ý nghĩa hòa hợp, hòa giải dân tộc thật sự, mà thực chất chỉ là nhằm ý nghĩa ý thức hệ hay quyền lợi riêng tư đối nghịch khác nhau.
      Cho nên người VN chân chính thật sự ngày nay là người dù địa vị ra sao, quan điểm chính kiến tạm thời ra sao trong xã hội, phải luôn hướng tới quyền lợi chung của xã hội VN, của đất nước VN, của dân tộc VN trước họa xâm lăng đang cận kề của kẻ bành trướng, thực dân, đế quốc mới xâm lược Trung Quốc thế thôi. Người VN chân chính đó tất nhiên mọi điều suy nghĩ, mọi hành vi thái độ không thể chỉ được giấu trong lòng mà phải ngay tình, thẳng thắn bộc lộ ra để cho mọi người được biết. Bởi vì thiệt vàng chẳng sợ gì lửa. Bởi vì nếu không bày tỏ tấm lòng mình ra trên phương diện nào đó, làm sao chứng minh được mình, làm sao thể hiện thiện chí, mục đích lành mạnh, tốt đẹp của mình. Nếu như thế chỉ có ngủ dòm, chỉ là kẻ cơ hội, chờ người khác làm điều hay để mình lợi dụng và được hưởng. Đó chính là các ý thức tồi bại không thể nào chấp nhận hay dung thứ được. Đấy người VN chân chính ngày nay là người phải tự tạo lập mình, thể hiện ra mình trước hiểm họa chung của dân tộc, đất nước, không phải người giấu nhẹm tâm tư, tình cảm thật của mình một cách nhu nhược hèn kém, hay những người còn say mê, đắm đuối bất kỳ điều gì đó một cách ngu muội, mà đi ngược lại với chính nghĩa, với yêu cầu thiết yếu chống xâm lăng phương Bắc ngày nay của toàn thể dân tộc và đất nước chúng ta.

      THƯỢNG NGÀN
      (02/8/12)

  7. Lý Nhân Bản says:

    Cám ơn anh NNDụng về bài viết rất hay này.
    Bài viết này lập luận vững chắc về cái thế của Việt Nam hiện tại khi phải đương đầu với sự đe dọa của Trung Cộng. So sánh hiện tại với quá khứ tác giả chỉ ra những điểm mạnh của Việt Nam, những điểm yếu của Trung Cộng nếu có một cuộc chiến xảy ra. Bài viết này xóa tan những nỗi lo sợ không cần thiết của nhiều người.

    Và bài viết khẳng định một chân lý mà tổ tiên ta ngàn xưa đã thực hiện, đó là: Dân Việt không hèn!

  8. Thanh Công says:

    Gia đình tôi đang được hưởng đặc quyền đặc lợi của Đảng ,nếu chiến tranh với Trung quốc chúng tôi mất hết thì sao ? Thôi không dại ,mất mấy caí đảo ăn thua gì! Con cháu tôi đang ở bên Úc và bên Mỹ hết rồi, lo gì.

  9. xoathantuong says:

    Theo tin AAP, 01 tháng 8, 2012, thì Úc có thể cho toàn bộ nhóm hàng không mẫu hạm chiến đấu của Hải quân Mỹ lập căn cứ ở Tây Úc. Chuyện gì đây?

    “WA could be home for US Navy aircraft carrier group

    AUSTRALIA’S HMAS Stirling navy base in Western Australia could become the base for an entire United States Navy aircraft carrier battle group, if a proposal by a US think tank is accepted.”

    nguồn: http://www.news.com.au/national/wa-could-be-home-for-us-navy-aircraft-carrier-group/story-fndo4eg9-1226440607037

    xtt

  10. Người San Jose says:

    Bằng cách:
    Phãi mời đám nô-tài Ba Đình-Hà Nội đi chổ khác chơi đễ cho người dân làm việc.
    Nếu còn bọn chúng ở đó thì không có cách nào đễ chống đượcTàu Cộng.
    Bọn chúng cứ lăm-lăm dùi-cui và còng số tám trước mặt người dân thì làm sao chống Tàu .
    Nhưng làm thế nào đễ bọn nô-tài Ba Đình-Hà Nội chịu đi chổ khác chơi?
    Khó đấy!

    Người San Jose

    • Tuấn Anh says:

      Nên mời “Người San Jose” về làm thủ tướng điều hành đất nước chống Tàu ….và rồi để sau đấy lại “tụt quần” chạy lấy người, lại làm tiếp một cuộc đại di tản lần 2 (hay còn gọi là “đệ nhị di tản” cho nó giống với cái “đệ nhị VNCH”)./.

    • ĐẠI NGÀN says:

      NGUYÊN TẮC CHỐNG NGOẠI XÂM CỦA MỌI NGƯỜI

      Nguyên tắc cơ bản của yêu cầu chống và chiến thắng ngoại xâm là mỗi người dân đều phải thật lòng, hết lòng. Thật lòng là chỉ vì mục đích chung, không vì tị hiềm, lợi ích riêng của bất kỳ ai. Khi đã thật lòng thì không còn lý do gì kỳ thị mọi điều. Bởi bất kỳ ai còn kỳ thị điều này hay điều khác đều không phải thực lòng. Chỉ có đất nước, dân tộc là trên hết. Cho nên người chỉ vì chủ nghĩa lệch lạc, vì nhóm cá nhân tức vì đảng riêng của mình, vì kỳ thị phe nhóm, vì lợi lộc riêng, đó là chống xâm lăng giả tạo hay không có mục đích chống xâm lăng thực sự. Nếu như thế, rõ ràng chỉ có thể đoàn kết được giữa những người chống xâm lăng thực bụng, nhưng không bao giờ đoàn kết được giữa những người không chống xâm lăng thực bụng. Ý nghĩa đơn giản và thực tế đơn giản chỉ hoàn toàn giản dị có thế thôi.
      Cho nên người ngu hoặc tưởng người khác cũng ngu hoặc nghĩ người khác mới khôn hơn mình. Chỉ có người khôn thật sự mới cho rằng chưa chắc đã khôn mà người khác cũng chưa chắc đã ngu. Chỉ có như vậy mới có thể ngồi lại với nhau trong bàn thảo tự do, dân chủ để tìm ra biện pháp hiệu quả nhằm cứu dân, cứu nước. Bởi chỉ có bọn ngu mới nghĩ rằng chỉ có sức mạnh độc tài, mù quáng mới cứu dân, cứu nước được. Bởi ca ngợi sức mạnh mù quáng thì ai mới là người không mù quáng ? Cũng trong ý hướng đó mà nhiều người cho rằng tự do, dân chủ thì chia rẽ, yếu đuối, không thống nhất, không mạnh mẽ, đó chỉ là hiểu không đúng, không sâu giữa tự do, dân chủ đích thực, thật lòng, và tự do dân chủ kiểu giả tạo, méo mó, lạm dụng, tùy tiện. Nên nói chung lại, cái chính vẫn là sự sáng suốt hay không sáng suốt, sự thực tâm hay không thực tâm mà không là gì khác. Mặt khác, chính nguyên lý khách quan, đúng đắn mới là điều chỉ đạo hiệu quả, không phải cảm tính nhất thời hay sự ngu tối. Bởi mọi vận động của sự vật trên thế giới này là theo nguyên lý khách quan đúng đắn, không phải theo cảm tính, thị hiếu hay ưa thích của con người. Người ta không thể dùng tre trảy để tạo thành một máy phát điển, bởi vì nó sai về mặt nguyên lý khách quan, khoa học. Muốn làm một máy điện toán, không thể kết cấu nó theo máy cơ học thuần túy. Như thế cho thấy nguyên lý khách quan quan trọng và quyết định như thế nào. Cho nên thật sự Các Mác chỉ là kẻ dốt nát, ngu khờ, bởi vì đề cao giai cấp vô sản một cách ngu muội là sai hỏng về nguyên lý con người và xã hội. Đề cao chuyên chính là sự thấp kém, tầm thường, ngu ngốc về mặt chính trị, mặt xã hội. Một kẻ đần độn vô lối như vậy đã đẻ ra các tầng lớp trí thức điếu đóm vô nguyên tắc, vô trách nhiệm, phi trí thức trong các xã hội mác xít độc đoán luôn miệng ca ngợi Mác là đỉnh cao của trí tuệ loài người chính là như vậy.

      Võ Hưng Thanh
      (02/8/12)

Phản hồi