WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Làm thế nào để sớm giải thể chế độ cộng sản Việt Nam

csvn-dissolutionTrong số 100 triệu nạn nhân trực tiếp của chế độ cộng sản thì số nạn nhân người Việt Nam là 3.000.000 điều này không có nghĩa là ở Việt Nam chỉ có 3 triệu người là nạn nhân của chế độ cộng sản Việt Nam mà thực tế phải có hơn 10.000.000 người Việt Nam của cả hai miền Nam-Bắc đã vong mạng vì tham vọng quyền lực của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản, ấy là con số chỉ tính riêng trong thời gian xãy ra cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa Miền Nam Cộng Hòa và Miền Bắc Cộng Sản từ 1954 cho đến 1975 mà thôi.

Ngay cả sau ngày từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, tức là sau thời điểm mà cuộc chiến ý thức hệ đó đã kết thúc khi cộng sản Bắc Việt cưỡng chiếm hoàn toàn miền Nam Việt Nam thì số lượng những nạn nhân của chế độ cộng sản Việt Nam cũng không vì thế mà dừng lại. Trong số 1.150.000 sỹ quan, hạ sỹ quan và các viên chức hành chánh, lãnh đạo các đảng phái chánh trị, các chức sắc tôn giáo bị tập trung cải tạo trong 80 trại cải tạo được phân bổ trên khắp các vùng miền của cả nước, thì đã có đến 165.000 người đã chết vì bị tra tấn nhục hình, bị hãm đói trong các xà lim biệt giam, hoặc bị bệnh tật mà không được điều trị. Ngoài ra với hàng trăm ngàn người đã vong mạng ở những vùng kinh tế mới phần do bom mìn còn sót lại, phần phì đói khát hoặc ốm đau do sơnlam chướng khí và hơn 1.000.000 người đã chết mất xác trên đường đi tìm tự do từ sau năm 1975… há họ không phải là nạn nhân của Hồ Chí Minh và đảng cộng sản chăng?

Ngay cả hiện nay, ngoại trừ Bộ Chính Trị và khoảng 4.500.000 đảng viên cộng sản là những kẻ có những đặc quyền đặc lợi từ chế độ cộng sản, còn lại ngót 90 triệu đồng bào Việt Nam kể cả nhân sỹ trí thức đều bị chế độ cộng sản bưng tai, bịt mắt kìm hãm mọi suy nghĩ và hành động không chỉ bằng chính sách ngu dân để biến cả dân tộc Việt Nam thành thiểu năng trí tuệ như toàn thể dân chúng Bắc kỳ trong giai đoạn 1954-1975 vậy, mà đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam còn dùng cả chuyên chính vô sản, cả bạo lực cách mạng hòng biến cả dân tộc Việt Nam thành những con người chỉ biết cúi đầu cam chịu thân phận nô lệ, nhược hèn và ngu tối. Chính vì vậy mà không lâu sau khi cộng sản Bắc Việt áp đặt nền thống trị sắt máu lên miền Nam, vốn là một xứ sở tự do và nhân bản, thì đã không ít những thân hào, nhân sỹ, những chức sắc tôn giáo của đã đứng lên, thành lập các tổ chức kháng cộng, phục quốc, với mong ước giải phóng đất nước khỏi ách cai trị của cộng sản, phục hồi nền tự do, dân chủ và quyền sống, quyền làm người cho toàn dân. Tiếc thay, các phong trào phục quốc chỉ như những ánh đuốc mới vừa được nhen nhóm lên chưa đủ lớn mạnh, chưa được đều khắp thì đã bị “bạo lực cách mạng” và chuyên chính vô sản dập tắt. Hàng ngàn sỹ phu đã phải ra pháp trường để đền nợ nước, hàng chục ngàn nghĩa sỹ đã phải lụy vào chốn lao tù và chế độ cộng sản càng ngày càng củng cố quyền lực bằng những phiên toà của những kẻ bán nước xét xử người yêu nước và bằng những bản án phi nhân nhằm để khủng bố tinh thần của bất cứ ai nặng lòng với non sông mà toan dấn thân vào con đường phục quốc…

Thế mà đã 38 năm rồi, dẫu cái gọi là “Hệ Thống Xã Hội Chủ Nghĩa” đã hoàn toàn tan rã, Liên Bang Xô Viết, cái tiền đồn của Xã Hội Chủ Nghĩa, nơi khai sáng ra cái chủ thuyết cộng sản cũng đã phá sản hoàn toàn và những con người một thời lầm lạc để gieo đau thương, tang tóc và đói nghèo, lạc hậu cho dân tộc của họ đã biết sám hối, ăn năn và quay về với thế giới tự do, trong khi đó, các lãnh đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục kiên định con đường mà Hồ Chí Minh đã chọn, đó là tiến lên XHCN, nhằm tiếp tục biến dân tộc Việt Nam thành một sắc tộc di rợ, như Choang, Tạng, Mãn, Hồi… của Trung cộng và từng bước biến Việt Nam thành một tỉnh trực thuộc chính quyền Trung Ương của Trung Cộng ở Bắc Kinh… Để thực hiện việc đó, từ Hồ Chí Minh, Phạm Văn Đồng cho đến Nguyễn Mạnh Cầm, Đỗ Mười, Lê Khả Phiêu, Nguyễn Tấn Dũng… đã lần lượt ký các công hàm, các hiệp ước về biên giới và từng bước chuyển giao chủ quyền biển đảo, đất rừng đầu nguồn, đất đai vùng biên giới phía bắc và cả đất Tây Nguyên cho Trung cộng, để đến nỗi ngay cả những ngư dân, những nông dân quanh năm chân lấm tay bùn cũng dễ dàng nhận thấy một đại họa mất nước đang đến thật gần, một nguy cơ cả dân tộc Việt Nam sẽ bị Hán hóa là chuyện không còn xa nữa.

Hàng triệu người dân Việt ở quốc nội cùng thừa hiểu rằng chỉ có giải thể hoàn toàn chế độ cộng sản và thành lập một chính phủ dân chủ pháp trị, đa nguyên, đa đảng cùng cạnh tranh lành mạnh trong công việc lãnh đạo và điều hành đất nước mới có thể là giải pháp duy nhất để ngăn chặn một đại họa mất nước và một nguy cơ cả dân tộc bị Hán hóa. Nhưng làm sao để giải thể chế độ cộng sản là vấn đề cần được bàn thảo và kỷ để có cùng một quyết tâm cao, muôn người như một, đồng sức đồng lòng thì mới mong chúng ta có thể đánh sụp được chế độ cộng sản Việt Nam như các nước Cộng Sản Đông Âu đã làm được từ ngót một phần tư thế kỷ qua, vào cuối thập niên 80s của thế kỷ trước. Dù vậy, nhiều người Việt Nam vẫn tỏ ra bi quan về hiện tình của đất nước Việt Nam cũng như khả năng sụp đổ của chế độ cộng sản Việt Nam.

Hẳn nhiều người vẫn còn nhớ, ngoài Liên Bang Xô Viết từng có tiếng súng, kể cả các cuộc cường kích bằng trọng pháo và thậm chí có đổ cả máu xương nữa khi nhân dân Nga tiến hành cuộc cách mạng giải thể chế độ cộng sản Liên Xô vào “Mùa Thu Cộng Sản” 1991, còn lại các nước Ba Lan, Đông Đức, Hungary, Bungary, Romania… đều âm thầm đào huyệt chôn vùi chế độ cộng sản mà không cần phải có tiếng kèn, tiếng trống chứ đừng nói chi đến tiếng súng. Bởi chính chế độ trung ương tập quyền và nền kinh tế kế hoạch là nguyên nhân đưa đến khủng hoảng kinh tế và là lý do chính yếu dẫn đến sự sụp đổ của các nước cộng sản đó, vì nếu không tự giải thể chế độ cộng sản và quay lại với thế giới tự do với thể chế chính trị dân chủ, đa nguyên, với nền kinh tế thị trường, mà cộng sản gọi là chế độ Tư Bản Chủ Nghĩa, thì chắc chắn là không thể tránh khỏi một thảm kịch nhân đạo là cả dân tộc phải chết đói. Tuy nhiên, đối với Việt Nam có một số người dự đoán rằng cộng sản Việt Nam sẽ sụp đổ vào năm 2014 hoặc 2015 thực ra là một lạc quan tếu, vì hoàn toàn không có cơ sở khoa học nào cả. Những dự đoán mang tính lạc quan tếu đó có thể làm thỏa mãn tâm lý của phần đa các cá nhân và tổ chức chống cộng, cho nên người ta không cần suy lý, mà cứ tin như thế để tự “sướng”. Cũng bởi lý do đó mà hễ người nào đưa ra nhận định rằng chế độ cộng sản Việt Nam khó mà sụp đổ trong vài ba năm tới, thì rất dễ bị chụp cho cái nón cối trên đầu và đôi dép râu dưới chân, bởi những thứ đó vốn free, nên muốn chụp cho ai thì cứ chụp, chẳng tốn kém gì. Tuy nhiên “Thuốc đắng đả tật, lời thật mếch lòng”: lời nói thật bao giờ cũng khó nghe hơn những lời ton hót, nịnh nọt và giả dối, “Trung ngôn nghịch nhĩ” mà! Dẫu vậy, nếu chúng ta không dám sống thật, không dám đối diện với sự thật mà chỉ quen lừa dối với chính mình bằng những ảo tưởng, hoang tưởng để tiếp tục đi đến tương lai bằng những mơ mộng hão huyền thì thật khó, vô cùng khó để chúng ta đạt được thành công như mong muốn trong công cuộc đấu tranh giải thể chế độ cộng sản, giành lại quyền làm chủ đất nước cho toàn dân.

Trong tinh thần dám đối diện với sự thật, chúng ta hãy nhìn về quá khứ, trước khi định hướng cho những công việc cần thực hiện trong tương lai, để chúng ta dễ dàng nhìn thấy những thực trạng khó khăn trong cuộc đấu tranh hiện nay với chế độ cộng sản khi chúng ta thấy ra rằng trong suốt cuộc chiến tranh Việt Nam từ 1954 cho đến 1975, chính phủ Hoa Kỳ chỉ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hòa có 26 tỷ Mỹ Kim, tức là xuyên suốt cuộc chiến tranh ý thức hệ tại Việt Nam kéo dài 21 năm đó, bình quân mỗi năm chính phủ Hoa Kỳ chỉ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hòa 1,3 tỷ Mỹ Kim mà Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã đánh cho Hồ Chí Minh và cộng sản Bắc Việt phải hồn xiêu phách lạc. Chỉ đến khi Mỹ rút hết quân đội về nước, mức việc trợ bị cắt giảm xuống còn 701 triệu Mỹ Kim vào năm tài khóa 1974-1975 thì Việt Nam Cộng Hòa mới thiếu khí tài, đạn dược, mới thất thủ trước cộng quân Bắc Việt. Trong khi đó, trong những năm gần đây, mức Kiều hối do Kiều Bào Việt Nam ở nước ngoài gởi về nước cứ tăng dần hàng năm theo cấp số nhân mà theo thống kê của ngân hàng nhà nước cộng sản Việt Nam thì tổng mức Kiều hối năm 2012 là 10 tỷ Mỹ Kim, quả là một con số khổng lồ khó tưởng tượng được! Nếu chúng ta thử làm một phép so sánh đơn giản 1,3 tỷ Mỹ Kim/năm và 10 tỷ Mỹ Kim/năm thì chúng ta sẽ hiểu được tiềm năng kinh tế của cộng sản Việt Nam hiện nay để tin rằng dù tham nhũng đến phá sản hàng loạt các công ty để tăng số nợ công lên hàng trăm ngàn tỷ đồng, nhưng Việt Nam vẫn khó bị khủng hoảng kinh tế. Đó là chưa kể đến những nguồn lợi khác do bán biển đảo, bán đất rừng đầu nguồn, bán đất Tây Nguyên, bán các loại tài nguyên khoáng sản, nguồn lợi từ xuất cảng lúa gạo và các loại nông sản, hải sản thu mua từ nông dân, ngư dân với giá rẽ mạt và cả nguồn lợi khổng lồ từ việc xuất khẩu lao nô hay xuất khẩu cô dâu Việt.

Nói tóm lại, việc Kiều bào từ nước ngoài gửi tiền về để giúp đỡ thân nhân bà con ở quê nhà là một việc làm rất hợp với đạo lý “lá lành đùm lá rách” của người Việt. Tuy nhiên việc mang tiền về nước đầu tư kinh doanh với cộng sản, hay gởi tiền về quá nhiều để thân nhân ở Việt Nam đầu tư kinh doanh và làm giàu cho đất nước, hay thậm chí về Viêt Nam du lịch, hưởng thụ để mang nguồn lợi kinh tế đến cho Việt Nam, thực ra là một hình thức “viện trợ nhân đạo” cho cộng sản Việt Nam, giúp Việt Nam thoát khỏi nạn khủng hoảng kinh tế, để chế độ cộng sản Việt Nam tiếp tục tồn tại, tiếp tục buôn dân bán nước, tiếp tục biến đất nước Việt Nam thành một lãnh thổ của Trung cộng và biến Người Việt Nam thành một sắc tộc Thiểu Số bên cạnh các sắc tộc Choang, Hồi, Tạng, Hán, Mông… của Trung cộng.

Bởi những lẽ đó, chúng tôi nghĩ rằng bao giờ chế độ cộng sản Việt Nam sẽ bị diệt vong, bao giờ đảng cộng sản Việt Nam sẽ bị giải thể là do chính các cộng đồng người Việt Quốc Gia ở hải ngoại quyết định, là do Kiều bào Việt Nam đang định cư trên toàn thế giới toàn quyền quyết định. Theo đó, với những luận cứ khoa học về thực trạng kinh tế của cộng sản Việt Nam, chúng tôi tin rằng, nếu Kiều Bào Việt Nam cấm vận Kiều hối đối với cộng sản Việt Nam trong vòng một năm, tức là ngưng hoàn toàn việc chuyển tiền về cho thân nhân ở quê nhà, ngưng du lịch về Việt Nam, ngưng về Việt Nam đầu tư… chỉ trong vòng một năm thôi thì chúng ta chúng ta đã kết liễu được chế độ cộng sản Việt Nam mà không cần một tiếng súng: Những tên cộng sản sẽ tự đào mồ chôn chế độ cộng sản khi không còn bất cứ sự “viện trợ nhân đạo” nào đến từ các cộng đồng người Việt Quốc Gia.

Mong lắm thay!

Đầu Năm Quý Tỵ 2013

© Nguyễn Thu Trâm, 8406

56 Phản hồi cho “Làm thế nào để sớm giải thể chế độ cộng sản Việt Nam”

  1. Le Van says:

    có thể thấy rõ ràng một điều nhũng kẻ đang khoác cái áo rách -{chính nghĩa}- quôc gia đang càng ngày càng đi vào ngõ cụt khi thể hiên những hành động và cảm xúc một cách -{vô nghĩa vô giáo dục}- . hằn học , hình như họ đang dẫy dụa và cố níu kéo lại -{chính nghĩa}- lỗi thời của họ đang dần dần trở thành -{tà nghĩa và vô nghĩa}.

    • Tien Ngu says:

      Thì ngày nay, ban tuyên giáo của csVN chúng nó phải dạy các anh cò mồi hát thế thôi. Cầm cự, cố lừa nhân dân để…sướng thêm được lúc nào hay lúc ấy.

      Chứ thời buổi bây giờ, còn ai mà không nhận ra cái láo của csVN và lũ cò mồi?

  2. TN says:

    Các bạn trên diễn đàn thân mến!
    “Đừng nên nói chuyện với người ngu, vì người ngu luôn có cái lý của người ngu mà không một nhà thông thái nào có thể thắng nổi!”. Những kẻ VNCH-CCCĐ họ là như vậy! chúng ta đừng quan tâm đến họ, đừng để ý đến họ, đừng nên đem lời hay ý thiệt để nói với họ. Sẽ rất thừa thải và quá mất công khi làm cho họ hiểu vì đơn giản họ chẳng bao giờ hiểu hoặc chịu hiểu!
    Các bạn nên coi họ không có hoặc không tồn tại!
    Họ – những kẻ CCCĐ chỉ biết mỗi một thứ là CHỬI. Hãy để cho họ chửi và chẳng thèm để ý, họ sẽ điên loạn đến tức tưởi và chết trong điên loạn vì “không ai thèm chửi nhau với họ!” Các bạn có tin không?
    Nếu họ quá đáng cản trở điều này hay điều khác đến bà con Việt kiều ở hải ngoại thì đã đến lúc bà con phải dũng cảm lên tiếng, đoàn kết trực diện đối mặt với họ khi nào cần thiết trong khuôn khổ pháp luật nước sở tại. Tôi đảm bảo: họ chỉ hùng hổ với những người yếu bóng vía, nếu như bà con hải ngoại đoàn kết và đủ mạnh mẽ thì họ sẽ cúp đuôi chạy dài như những ngày tháng tư năm 1975 thôi.
    Họ – những kẻ CCCĐ luôn SỢ đủ thứ, bản chất của họ là vậy! Họ chẳng có chút bản lĩnh nào đâu nên phải cứ hò hét đến điên dại như những kẻ yếu bóng vía đi trong đêm tối thường luôn lẩm bẩm “tôi không sợ ma!”.
    Họ – những kẻ CCCĐ: Thùng rỗng thường kêu to, yếu thì thường hay hay tỏ ra nguy hiểm, dốt thì thường hay chơi chữ nghĩa…
    Họ – những kẻ CCCĐ: nói cho cùng thì cũng là người Việt đấy chứ! nhưng vì sao họ lại bạc nhược nhược, yếu đuối, ỉu xìu và chẳng giống chút nào tổ tiên của họ vậy nhỉ? Chỉ có một lý do duy nhất là họ vốn chỉ là những đứa con hoang được ngoại bang làm bà đỡ đến cách cho ăn và nuôi dạy. Các bạn tin không? nếu không thì hãy tìm về lịch sử cội nguồn của người Việt để tìm một vài nhân vật như họ để kiểm chứng và so sánh!
    Họ – những kẻ CCCĐ vốn là người việt đấy chứ! nhưng vì sao họ chẳng giữ được chút nào văn minh và văn hóa truyền thống của tổ tiên cha ông họ đã gây dựng suốt bốn ngàn năm? Lý do duy nhất là họ đã bị ngoại bang gây đột biến gen từ trong bào thai theo xu thế lai căng của người Mỹ. Người Mỹ lai căng và tạp chủng, khi tạo ra họ đã biến họ thành những kẻ lai căng quái dị! Người Pháp dù sao vẫn giữ được văn hóa thuần Châu Âu nên sản phẩm của họ không đến nổi quá đáng.
    Họ – những kẻ CCCĐ luôn sống trong ảo ảnh và sự hoang tưởng đến dị thường. Họ không bao giờ hiểu thực tế và chẳng bao giờ chấp nhận sự thật. Điều tồi tệ nhất là họ cứ tưởng sang đến Mỹ chỉ cần ních đầy bụng hamburger, đổ đầy họng coca cola là họ có thể trở thành “cha người Việt”. Phần lớn trong số họ trở thành công cụ của một số “con buôn chính trị”.
    “Phi dân tộc là phản dân tộc” – Đỗ Mậu, người làm tướng của họ đã tỉnh ngộ và thường nhắc nhở nhưng họ nào chịu hiểu. Từ cổ chí kim trong lịch sử của người Việt có vị minh quân nào thành danh mà không yêu nước, thương dân, vì dân để dựa vào sức dân không nhỉ?
    Các tổ chức CC hải ngoại và một số thành phần con buôn chính trị trong ngoài nước họ cần gì dân, họ thản nhiên chửi dân là ngu dốt, mê muội… Xin thưa! không có dân thì cho dù các “ngài” là Tề Thiên đại thánh thì cũng chẳng làm nên cơm nên cháo gì ở đất Việt này!
    Trên những diễn đàn chống cộng nếu có ai đó nói rằng họ “yêu nước, thương dân, vị Tổ Quốc, vì giống nòi…” thì y như rằng đến một người dân Việt bình thường kém hiểu biết như tôi cũng nhận ngay ra ngay các “ngài” lòi cái đuôi của con buôn chính trị. Những “thương vụ chính trị” mà các “ngài” đã làm đã sinh lãi thành tiền đô Mỹ, đô Úc cũng kha khá đấy chứ.
    Dân Việt không ngu ngốc như các “ngài” tưởng đâu! Tất cả các “ngài” đang làm một việc vô tích sự, kết quả là gì thì ai cũng biết và hơn ai hết các “ngài” đã rõ! Các “ngài” vẫn đang “cố gắng” vì mục đích không gì ngoài động cơ “quyên góp” theo kiểu đại ca Thay ngày xưa vẫn làm.
    Tôi rất tôn trọng phần lớn cộng đồng người Việt ở hải ngoại. Họ ra đi với rất nhiều lý do trong nhiều giai đoạn biến cố thăng trầm của đất nước. Họ thường vẫn giữ được bản sắc và văn hóa cội nguồn trong khi vẫn cố gắng tiếp thu những tri thức mới của nhân loại.
    Tôi khâm phục và ngưỡng mộ rất nhiều người Việt hải ngoại đã vượt lên những nghịch cảnh khắc nghiệt của đời sống ly hương. Họ cố gắng học tập và lao động và trở nên thành đạt nơi viễn xứ.
    Tôi biết ơn tất cả những người Việt đã và vẫn hướng về Việt Nam với tình yêu quê hương Tổ Quốc và giống nòi.
    Dù ở đâu, người Việt trong nước hay ở nước ngoài vẫn mang trong mình dòng máu Lạc Hồng. Yêu nước thương nòi vẫn luôn là bản chất đã kết tinh vào trong từng tế bào người Việt. Đó là bổn phận trách nhiệm thậm chí như là “khoản nợ” tất yếu khi người ta sinh ra mang trên đầu hai chữ “dân Việt”. Tôi thấm thía hai chữ “nợ nước” mà mỗi con dân người Việt cần phải trả cho Tổ Quốc – giống nòi khi cần.
    Tôi biết ơn những người nông dân chân lấm tay bùn, tôi biết ơn những người công nhân đang ngày đêm lao động, tôi biết ơn những nhân sĩ, trí thức đang tìm tòi nghiên cứu đưa những tiến bộ về phục vụ sản xuất, đời sống, văn hóa… Tôi biết ơn những nhà quản lý và lãnh đạo chân chính đang lèo lái con thuyền đất nước ra biển lớn – vẫn biết ra biển lớn đồng nghĩa với việc gặp sóng to, gió cả. Tôi biết ơn và ngưỡng mộ những người lính vẫn ngày đêm chắc tay súng vì bình yên của Tổ Quốc mà nếu cần thiết có thể hy sinh.
    Riêng bản thân tôi – một con người rất bình thường, một người dân Việt thuần chủng. Cũng như tất cả những người dân Việt khác, tôi vẫn đang miệt mài làm gì đó dù chỉ rất nhỏ để đóng góp vào đại cuộc của đất nước và dân tộc.
    Tôi tự hào tôi là người Việt, dù người mẹ Tổ Quốc tôi vẫn còn khổ đau như hàng ngàn năm rồi vẫn đau khổ, dù đất nước tôi vẫn còn đó nhiều khó khăn thậm chí là tan nát và điêu tàn bởi những thế lực ngoại bang. Và dù thế nào đi nữa… nếu có một ngàn kiếp sau nếu được đầu thai thì tôi chỉ mong được làm con dân nước Việt, nếu có phải hóa kiếp thành chim muông thảo mộc thì tôi vẫn nguyện làm chim muông, cỏ cây nước Việt!
    Bổn phận của người Việt là phục vụ đất nước và dân tộc Việt cho dù đó là hoàng thân quốc thích hay chỉ là kẻ thất phu. Ta miệt mài lao động để đem đến cuộc sống tốt đẹp cho ta và gia đình ta thì có nghĩa ta cũng đã đóng góp gì đó cho sự thịnh vượng đất nước.
    Đất nước vẫn còn nhiều những khó khăn và những nguy hiểm tiềm tàng: tham quan thì đời nào vẫn có, tệ nạn vẫn mãi tồn tại, kẻ thù vẫn luôn rình rập… Dù sao thì cái tốt, cái xấu và những mặt đối lập vẫn cứ đan xen và tồn tại như triết lý âm dương vẫn luôn hiện hữu tương đồng – tương khắc. Hưng thịnh – suy vong rồi vẫn cứ phải nối tiếp. Chỉ có đất nước và dân tộc Việt thì sẽ mãi trường tồn bất diệt.
    Những gì đi ngược lại lợi ích Tổ Quốc và dân tộc thì chắc chắn sẽ bị đào thải bởi dân Việt.
    Những người thuộc VNCH nói chung và những kẻ CCCĐ nói riêng, không ít người đã chết trong thù hận và cũng chẳng ít người vẫn sống trong hận thù. Khi nào họ hiểu hết nghĩa của hai từ “Tổ Quốc” và “dân tộc” thì hận thù của họ CÓ THỂ được hóa giải.
    Các bạn đừng để ý đến những kẻ CCCĐ với những con buôn chính trị. Nhưng bà con hải ngoại nên đồng lòng và dũng cảm đối diện với họ khi cần thiết.
    Trên đây chỉ là vài cảm nghĩ mang tính chất riêng tư, đơn giản chỉ là một chút lo toan chung cùng toàn dân tộc của một “phó thường dân” vốn ít được học hành bài bản. Tôi viết là dành cho bạn đọc trong nước và bà con Việt kiều chân chính ở hải ngoại chứ không dành cho những tổ chức chống cộng và những kẻ CCCĐ, họ không đáng để tôi quan tâm và chú ý! Xin miễn tranh luận với các “ngài” chống cộng!

    • noileo says:

      chúng ta đừng quan tâm đến họ, đừng để ý đến họ, (TN says) những người VNCH & CCCD, chúng ta chỉ nên, mỗi khi còm, thì viết ra, nói lên, ngắn ngắn thôi, chừng độ 1660 từ, những từ ngữ thô thiển & ngớ nga ngớ ngẩn & ngây nga ngây ngô, chầy cối & mất dạy.., của nền văn hóa tư tưởng đạo đức hồ chí minh, để miệng & tay chúng ta, bọn ác quỷ cộng sản vong bản ngoại lai nói & viết, thì tai & mắt chúng ta, bọn tội phạm cộng sản tay sai Tàu cộng, nghe & đọc,

  3. Dao Cong Khai says:

    Tui vào đây không muốn nói những gì khó nghe cho tất cả mọi xu hướng chính trị bất luận ở phe nào, chỉ muốn chia sẻ những thực tế. Và tôi muốn nói với những người trẻ sinh ra sau 75 ở trong nước và hải ngoại là mình cần phải nhìn vào toàn cảnh để phê bình và tranh luận. Cái toàn cảnh đó thì những người sống ở VN với chế độ VC càng nhiều thì càng biết cái toàn cảnh đó. Một số người tị nạn chưa bao giờ về VN và cũng không muốn đọc những tin tức về VN nữa, có thể họ không biết chính xác cái cảnh hiện nay ở VN bằng những người sinh ra sau ở bên đó. Nhưng ngược lại, những người trẻ sinh ra sau 75 đang sống ở VN cũng hoàn toàn không chứng kiến những gì xẩy ra nơi mình đang sống trong thời chiến tranh và ở miền Nam những năm kế sau 75.

    Trong chiến tranh VC đã đối xử với dân VNCH chúng tôi như thế nào thì biến cố tết Mậu Thân quý vị đã thấy rồi, tại sao dân VNCH chúng tôi căm thù VC mà không căm thù Mỹ. Thì cũng giống như các đồng chí bây giờ, không căm thù Mỹ nữa, hỏi tại sao thì quý vị hãy tự hỏi chính mình. Tại sao phải căm thù VC? Chúng tôi ở miền Nam đâu cần ăn gạo ở miền Bắc mà phải đi xâm chiếm ai. Nhưng tại sao chúng tôi đang học hành yên ổn ở tp thì họ cứ pháo kích bừa bãi vào nhà dân, trường học, đặt bom trong nhà hàng và rạp chiếu bóng của chúng tôi.

    Quý vị phải nhìn hết cái toàn cảnh VN trước 75, rồi những ngày sau 75 thì VC đã không ngần ngại để lộ nguyên hình một bọn cướp và tàn ác. Tại sao họ bắt những người dân VNCH đi kinh tế mới? Tại sao họ phân biệt lý lịch cản trở gia đình những người dân có liên hệ tới chế độ VNCH cũ không vô được đại học. Tại sao VC cướp hết những cơ sở kinh doanh, cửa tiệm, trường học và những toà nhà lớn của những người dân VNCH cũ không có liên hệ với VC. Đó là những lý do thực tế khiến người ta căm thù VC.

    Quý vị có nhìn hết cái toàn cảnh bây giờ ở VN chưa? Hay chỉ nhìn một chiều vào những sinh hoạt và xã hội của riêng những người theo VC ở đó? Muốn phê bình một xã hội thì phải nhắc tới hoàn cảnh của tất cả mọi người, không thể mang cuộc sống của 1 gia đình cán bộ VC cao cấp ra như là một mẫu mực cho sự tiến bộ, giầu mạnh, và văn minh của VN được. Đối với những người dân VNCH cũ, VC đã xin lỗi họ về việc bóc lột họ hồi sau 75 chưa? đã trả lại nhà đất và tài sản tịch thu của họ chưa? đã bồi thường những thiệt hại khi đuổi họ đi kinh tế mới và không cho họ học lên đại học, khiến gia đình họ nghèo đói, bệnh tật, và tang tóc chưa? VC quý vị đem quân vào Nam đuổi Mỹ (khi Mỹ nó giúp dân VNCH chống cộng và xây dựng kinh tế), nhưng thực ra VC quý vị mang quân vào Nam là để cướp tài sản và tương lai của dân VNCH chúng tôi; để quý vị thay thế cai trị ở miền Nam và cuối cùng chính quý vị cũng làm “tay sai” cho Mỹ thôi. Tịch thu tài sản của tư sản miền Nam để cán bộ VC ăn cướp và thay thế vị trí tư sản, làm chủ tất cả cơ sở sản xuất và kinh doanh ở miền Nam như hiện nay. Quay lại bắt chước kiểu VNCH để xây dựng kinh tế thì, đối với toàn cảnh, dân VN đâu cần phải đánh đuổi Mỹ Ngụy như quý vị đã làm để giết hàng triệu người VN ở cả 2 miền là làm cho dân VN mất hết tương lai và hạnh phúc.

    Chủ yếu là chiến tranh để thay ngôi đổi chủ, thực tế là ăn cướp có “chính nghĩa”.

    • Đào Công Khổ says:

      Nói như ĐCK, chỉ đáng cho mấy thằng trẻ con nó phèn phẹt vào mồm, u mê như người mù mà dụ dỗ con trẻ hử, đi theo VNCH cho nó rảnh đời nhé!

      • Tien Ngu says:

        Anh cò nghe ĐCK vạch mặt chuột, tức mà không biết phãn biện nại ra sao, rồi điên lên chổng khu chửi đổng…

        Mắc cười quá.

        ĐCK u mê như người mù dẫn trẽ con ra sao đâu, hát nghe coi?

  4. tiendaoduy says:

    Chỉ có người trong Quốc nội mới trực tiếp gây biến được thôi nhé, còn các bạn Hải Ngoại thì hỗ trợ đàng sau về tinh thần và vật chất khi có biến. các bạn hãy sẵn sàng nhé…hãy chuẩn bị một ngân sách riêng để chuẩn bị nuôi một lực lượng khoảng 500.000 người trong vòng một tuần

  5. Karel Phùng says:

    Nghe các cụ phán như thánh!

    Bao nhiêu năm trời, bao nhiêu tiền của, bom đạn, bao nhiêu quan Mẽo, Úc, Hàn,…. mà còn chẳng giải thể được, huống chi là cái đám lưu vong già sắp xuống lỗ hết kia?
    Đám trẻ ở hải ngoại thì tiếng Việt còn không thạo, đấu cái vào mắt? Đấu với dân Việt ở nước ngoài đây còn không đủ khả năng, nói gì đấu với trong nước?

    Một lũ tự sướng, khắm không thể tả nổi.

    Sang Đức đê, đến chợ Đồng Xuân anh chiêu đãi cho vài chầu, thích thì sang các chợ khác, vác cái chánh nghĩa cuốc ra của các chú xem các chú được gì không nào.

    • Củ Lẫn says:

      Chuyện thật đây. Mấy tháng trước tôi có ghé thăm “chợ Đồng Xuân”, Berlin, nhân tiện có mua một ổ bắnh mì thịt để ăn dọc đường. Nhưng trên đường tôi ăn mấy miếng phải liệng đi vì thịt ăn kỳ cục quá, nhưng về đến nhà vẫn đau bụng và… ỉa chảy tí ti, mất một hai ngày!

      Ai có đi thăm “dân (chợ ĐX) cho biết sự tình” nhờ đừng có ăn gì nhé, thiệt thân!

      • Bác Sỹ - says:

        Kẻ xấu bụng , thì có ăn gì cũng bị Tào Tháo đuổi , đi đâu cũng dễ bốc mùi hôi thối . Cù Lần đừng nên ăn nói Lẫn Lộn lung tung như Cù Vũ , mà làm ô uế cả dòng họ Cù đó nghen ! Hat du verstanden ?

    • Trần Tưởng says:

      Đúng vậy  …. bao nhiêu bom đạn của Mỹ ,Úc, Hàn (the) mà chẳng 
      thủng một tí ngực nào của Đảng ta cả,  
      Đảng ta xương sắt ,đã đồng mà lị
      Chúng mày đừng mà có hòng nhé,
      Ôi ! thật là …sướng .  
      Các đồng chí, tự sướng lên nào !
                                    
      Chán mớ đời

    • Tien Ngu says:

      Xưa khác, nay khác…

      Xưa Việt Cộng còn lừa được dân ngu, lực lượng cò mồi đông đảo, nay Việt Cộng đã bể mánh lừa, lòi mặt chuột, còn ai nghe theo, liều mạng mục bảo vệ cho chúng nữa?

      Nay có chiến tranh xãy ra, là chắc chắc lũ Cộng láo sẽ đi đứt, Cho nên, bằng mọi giá, chúng phải thủ cái điều 4 hiến pháp tự sướng của chúng. Buông cái này ra, người khác không cs len cầm quyền, là chúng kể như…tự sát.

      Thời bây giờ, ngoại trừ cò mồi VC ra, ai nghe đến Cộng láo, là đều…thấy ghét cả…

    • Cu Reo says:

      Hảy rán chờ về Ba Đình nhậu vui hơn. Karel con!

  6. Thằng Mõ says:

    Hiện nay, có hai quan niệm “chống cộng” đã và đang được hình thành mà người dân có một chút theo dõi thời cuộc trên mạng rất dễ nhận ra, và cũng đang gây tranh cãi khá gay gắt trong hàng ngũ nhân dân Việt Nam. Đó là :

    1. Những người muốn “loại bỏ” hẳn đảng và cái gọi là ncq/cVN đang cầm quyền hiện nay. Những người này đa số là nhân dân miền Nam, và một số cựu đảng viên cộng sản đã nhìn thấy rõ bộ mặt thật của cộng sản ở cả hai miền Nam và Bắc. Đồng quan điểm với nhà cựu lãnh đạo Liên Xô Yelsin : “cộng sản không thể sửa chữa, mà phải thay thế toàn bộ”. Cùng quan điểm với cộng đồng người Việt hải ngoại là phải nhất quyết triệt tiêu đảng và cái gọi là ncq/csVN trước, rồi mới có thể nói đến chuyện xây dựng tổ quốc giàu mạnh, chống giặc bành trướng xâm lăng, đòi lại những phần lãnh thổ đã bị quân x6m lăng cướp mất.

    Vì, ai trông mong những người lãnh đạo cộng sản “quay lại” với tổ quốc và dân tộc là những người mộng du, hoang tưởng … ! Ai chờ đợi ngày những tên tướng cướp tự giải tán đảng cướp, trả lại tài sản, tiền bạc đã khổ công mới cướp được cho khổ chủ là những người không có đầu óc, hay chỉ có một cái đầu đặc sệt !!!

    2. Những người đứng 2 hàng, những người này được một nhà văn mô tả là “phản đối, nhưng vẫn trung thành”. Thành phần này đại đa số là cựu cán, cựu đảng viên, đa số nhân dân miền Bắc… ! Thành phần này tuy bất mãn, chán ghét cách cai trị độc tài, đảng trị sai trái của cộng sản, nhưng chỉ muốn kiến nghị, van xin … lãnh đạo nghĩ tình xét lại …, hoàn toàn không muốn đảng bị triệt tiêu, bị loại trừ !

    Thành phần thứ hai này đang được một trang mạng khá nổi tiếng ở Việt Nam cổ võ để cho một đám tự nhận là trẻ con đòi “tranh luận” với những người thuộc thành phần thứ nhất, nhưng thực ra họ chỉ muốn những gì thuộc về họ mới là “chân lý” !!! Họ chưa có cái can đảm “tự vượt thoát” chính con người của mình, chưa dám thoát ly với một quá khứ “oai hùng”(dỏm) đã và đang được xã hội chứng minh là … “sai trái và đầy oan nghiệt” cho nhân dân cả hai miền !!!

    Một tương lai huy hoàng, sáng lạn hơn cho tổ quốc và nhân dân tưởng chừng như đang được những luồng gió mới thổi đến rất gần. Nhưng xét lại cho thật kỹ chúng ta mới thấy là con đường này còn rất nhiều gian nan, nhiều chông gai hiểm trở mà khó khăn lắm chúng ta mới có thể vượt qua nổi.

    • Lâm Vũ says:

      “… ai trông mong những người lãnh đạo cộng sản “quay lại” với tổ quốc và dân tộc là những người mộng du, hoang tưởng…”

      Tôi không nghĩ có ai hoang tưởng đến cỡ đó!

      Tôi cũng hy vọng là không có hai quan niệm chống cộng, mà chỉ có một mục tiêu là giải tán đảng CSVN (họ làm tình làm tội dân tộc vật đã là quá đủ rồi!). Khác nhau chăng, tôi nghĩ là ngôn từ dùng để nói với đảng CS.

      Có một điều tôi nghĩ là thật sự không nên, mà một số người đang sa đà vào, đó là nói đến trừng phạt, tha thứ, phân loại v.v. “Việt Cộng” vào lúc này. Vừa là “đặt cái cầy trước con trâu” vừa chẳng có lợi gì, có khi còn có hại cho những bước đi của dân chủ ngay bây giờ.

      TB. Tuổi trẻ bao giờ cũng LÀ chân lý, bởi vì tương lai bao giờ cũng thuộc về thế hệ chưa lớn. Bảo là họ chưa “tự vượt thoát” là vô lý, bới vì tuổi trẻ bào giờ cũng chỉ biết một hưóng đi là bước tới đàng trước.

      Nhưng nếu có ai tự nhận mình là “giới trẻ” mà lại không muốn có “đổi thay” thì là giới trẻ “giả hiệu” hay (còn trẻ mà đã) sớm hư hỏng (corrupt)…

  7. Nguyễn Tuyên - HP says:

    Ông Hồ dù có yêu nước nhưng vào thời đó không có nhiều lựa chọn. Ngày nay đã có nhiều lựa chọn mà đám con cháu ông vẫn nhất quyết bám vào Cộng sản để tiếp tục thân phận đàn em cho anh cả Trung cộng thì quả là đầu óc có vấn đề.

  8. BĐ79 C2 says:

    Từ ngày Liên Xô khai tử chủ nghĩa CS, các nước đàn em mất định hướng rộ lên tham nhũng bè phái tranh giành kiến ăn, thay ma CS rồi cũng phải đến ngày bốc mùi thối rửa, đó chỉ là vấn đề thời gian thôi.

  9. Trung Kiên says:

    Tác giả Nguyễn Thu Trâm đặt câu hỏi:…”Làm thế nào để sớm giải thể chế độ cộng sản Việt Nam ?

    Thật khó trả lời, vì nói thì dễ, nhưng làm không đơn giản.

    Tuy nhiên, muốn có kết quả thì phải đấu tranh, mà đấu tranh thế nào thì còn tùy vào nhận thức của mỗi người!

    Muốn Sống thì phải quyết liệt đấu tranh như thế này…

    Chỉ khi nào hết sợ hãi thì con người sẽ dấn thân…

  10. haile says:

    “Làm thế nào để sớm giải-thể chế-độ cọng-sản Việt-Nam ?” Biết địch biết ta, mới đề ra được giải-pháp và đường lối hành động khả-thi nhất. (Cong-sản Việt-Nam = Vc). Tin tức cần-thiết phải biết : Vc dựa vào đỉều-kiện và phương-tiện nào để có dược khả-năng cướp và giữ được chính-quyền cả nước cho đến ngày nay ? Hiện tại Vc có còn điều-kiện và phương-tiện đầy-đủ như trước không ? Nếu không. Vc đang xử-dụng khả-năng nào ? Đối ngoai : Đảng cọng-sản Tàu và chính-sách ngoại-giao của Mỹ. Đối nội : Quân-đội và Công-an. Quân-đội và Công-an 100% do đảng viên Vc lãnh-đạo và chỉ-huy quản-chế nghiêm-ngặt. Đúng 100% Vc đã và đang xử-dụng Quân-dội và Công-an để bảo-vệ đảng cũng như chính-quyền Vc tai Việt-Nam. Trước hết, bất cứ giá nào phải kéo cho được Quân-đội về với Nhân-Dân. Công-an sẽ chạy theo. Sau đó. Làm thế nào.? Quân-đội sẽ làm nhiệm-vu lịch-sữ chính-nghĩa giai-phóng dân-tộc khỏi ách đô-hộ Tàu cọng. Bảo-vệ đất nước và cùng toàn Dân chiến đấu lấy, đòi lại biển đảo và đất dã bị Vc cống hiến cho Tàu cọng. Toàn dân tộc Việt-nam trong cũng như ngoài nước nhiệt-tình hoan-nghênh. Triệt-để ủng-hộ, ủng-hộ khi Quân-Đội trở về với Dân tộc. Cấp chức quân-hàm vẫn giữ, tàì-sản tư-hữu vẫn được công nhận. Vinh thăng và tửơng-thưởng khi hoàn-thành nhiệm-vụ lịch-sử xứng đáng. Cơ-hội cho Quân-đội đã đến.

    • noileo says:

      “Trước hết, bất cứ giá nào phải kéo cho được Quân-đội về với Nhân-Dân. Công-an sẽ chạy theo. Sau đó. Làm thế nào.? Quân-đội sẽ làm nhiệm-vu lịch-sữ chính-nghĩa giai-phóng dân-tộc khỏi ách đô-hộ Tàu cọng.”

      Quân đội, một tổ chức có “kỷ luật sắt”, theo truyền thống của nó, sẽ chỉ biết “tuân lệnh cấp trên”, mà theo hàng dọc, ở cấp cao nhất, phải tuân lệnh các giới chức cầm quyền chính trị, dân sự.

      Tuy nhiên, nói như vậy không có nghĩa là quân đội không có cái đầu, không biết suy nghĩ ! Trong lịch sử VN đã có các nhân vật quân sự như NGô Quyền, Lê Đại Hành đã bất tuân thượng lệnh, đứng lên chiếm quyền chính trị, “dan su”, làm nên đại sự quốc gia.

      Quân đội sẽ tự đứng về phía dân chúng, về phía quyền lợi quốc gia, lìa bỏ bạo quyền tàn dân hại nước khi quân đội nhìn ra sự thật về bạo quyền phản bội quyền lợi quốc gia.

      Và quân đội nhìn thấy sự thật, lẽ phải, đứng về phía dân chúng, thông qua các phát biểu, phê phán của trí thức nhắm vào bạo quyền, thông qua các hoạt động cụ thể, của trí thức, của sinh viên, của tuổi trẻ, tranh đấu chống lại bạo quyền, bị bạo quyền đàn áp.

      Như vậy, trước hết chính là trí thức, sinh viên, tuổi trẻ…, đứng lên tranh đấu chống lại bạo quyền, sau đó, khi ấy, có thể chẳng cần phải “thuyết phục & lôi kéo”, quân đội sẽ tự đứng lên ủng hộ trí thức, tuổi trẻ, lật đổ bạo quyền

Phản hồi