Thượng bất chính, hạ tắc loạn
Vừa qua, báo trong nước cho hay, một bé gái bảy tháng tuổi đi khám bệnh tại Bệnh viện Nhi Trung ương đã bị chẩn đoán bệnh “phù nề bao quy đầu” (Dantri.com.vn 15/08/13).
Trước đó, một em bé sinh non suýt bị chôn sống ở Quảng Nam vì kíp trực khoa sản nói cháu đã chết, nhưng khi mang về chôn, người nhà phát hiện ra cháu vẫn sống (baodatviet.vn 08/08/13).
Hôm 31/08/13 một bệnh nhân, anh Lê Văn Giang, 29 tuổi, bị tràn khí màng phổi trái nhưng bác sĩ Bệnh viện Lao và Phổi thành phố Cần Thơ lại mổ phổi bên phải do… bác sĩ coi phim sai (tuoitre.vn 31/08/13).
Những tiêu đề như “Bé sơ sinh tử vong, dân bao vây bệnh viện” (giadinh.vnexpress.net 23/05/12), “Sản phụ chết sau sinh, dân bao vây bệnh viện” (nongnghiep.vn 26/10/12), “Người nhà bệnh nhân tử vong lại bao vây bệnh viện” (tinnong.vn 14/11/12), “Sản phụ đòi tự tử vì tắc trách của cán bộ bệnh viện” (dantri.com.vn 27/08/13), “Hai mẹ con thai phụ tử vong sau khi uống thuốc chờ sinh” (Dantri. com.vn 5/09/13), “Giám đốc Bệnh viện bưng bít thông tin cháu bé 8 tháng tuổi chết thảm” (phapluatvn.vn 5/09/13), v.v… trở nên thường xuyên trên mặt báo.
Trình độ chuyên môn kém cỏi và thói vô trách nhiệm trước mạng sống và sức khỏe của con người đã đến mức phổ biến, không còn là các hiện tượng đơn lẻ.
Đấy là chưa nói đến tình trạng bệnh viện quá tải khủng khiếp, bệnh nhân phải nằm la liệt dưới sàn nhà, gầm giường, cầu thang, tệ hại còn hơn cả trong trại tị nạn thời chiến tranh..
Bài “Bao giờ mỗi bệnh nhân “được” nằm một giường?” trên tờ Quân đội Nhân dân ngày 7/10/11 viết:
“Tại sao lại có tình cảnh đáng buồn ấy và tại sao cho đến hôm nay, chúng ta vẫn chưa thấy một chút hy vọng nào, trong khi viện phí không ngừng tăng và năm nào cũng nghe ngành Y tế đề nghị tăng viện phí thêm nữa?
Tôi thấy, từ ngày đất nước mở cửa đến nay, mỗi năm có rất nhiều cảnh cắt băng khánh thành rầm rộ, hoành tráng: Khách sạn, sân golf, các trụ sở này nọ…, song lại rất ít khi thấy cảnh cắt băng khánh thành các bệnh viện. Đó thực sự là điều khiến chúng ta đáng suy nghĩ“.
Dịch vụ y tế công của Việt Nam tệ hại quá mức đã đành, văn hoá tham nhũng, sống chung với lũ, cũng đã kịp thích ứng, chấp nhận một cuộc chơi “có đi có lại”, coi việc đưa phong bì như một “thủ tục” không thể thiếu khi vào viện.
Năm bệnh viện lớn tại Hà Nội là Việt Đức, Bạch Mai, K, E, Phụ sản Trung ương dù đã ký cam kết “nói không với phong bì”, song chuyện bệnh nhân, người nhà đưa tiền cho bác sĩ, y tá vẫn tiếp diễn khá phổ biến (tinmoi.vn 12/10/11).
Nhưng tất cả những vấn nạn trên cũng không thể nào so sánh được khi bệnh viện dối trá, lừa đảo bệnh nhân vì tiền.
Tháng 10/2011 người ta ầm ĩ về vụ bê bối của bà Vũ Thị Thanh, giám đốc Bệnh viện Mắt Hà Nội, đã đánh tráo thuỷ tinh thể mắt của bệnh nhân để trục lợi riêng.
Tại Bệnh viện Đa khoa huyện Hoài Đức (Hà Nội), theo cơ quan điều tra, trong thời gian từ 1/08/12 đến 31/05/13, trưởng khoa xét nghiệm cùng 7 nhân viên khoa này đã thực hiện 24.875 xét nghiệm huyết học, trong các kết quả trên có 1.495 trường hợp kết quả xét nghiệm bệnh nhân nội trú và ngoại trú trùng nhau và có đủ bằng chứng xác định trong số 1.495 trường hợp trùng kết quả xét nghiệm có 764 kết quả xét nghiệm khống. Với việc làm này, bệnh viện đã thu được hàng tỉ đồng của bệnh nhân và rút tiền từ quỹ bảo hiểm y tế.
Trong một diễn biến tương tự, khoa Chẩn đoán Hình ảnh của Bệnh viện Chấn thương-Chỉnh hình Sài Gòn, từ năm 2007 đến nay đã xảy ra với những thủ thuật gian lận nhằm móc túi người bệnh, mỗi tháng thu lợi riêng hàng trăm triệu đồng, bằng cách cắt ghép, tráo, đổi phim X-quang (Ngoisao.vn 13/05/2013).
Ở đây tôi muốn nói về đạo đức xã hội. Trong sự độc quyền lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam hơn nửa thế kỷ qua, ở Việt Nam bề ngoài dường như cảm thấy sự “ổn định chính trị”, nhưng thực chất xã hội sôi sục những mầm mống của sự bất an, náo loạn, kỷ cương pháp luật bị chà đạp thô bạo.
Báo chí hàng ngày đầy rẫy những tin cướp, chém giết, hiếp dâm, những người cầm cân nảy mực thực thi công việc trật tự trị an xã hội làm luật, hạch sách hay hành hung, đánh chết dân thường.
Đành rằng trong xã hội nào, quốc gia nào cũng có tiêu cực, tội phạm, nhưng kiếm tiền bất chấp đạo đức ngay cả ở những nơi cần đến tình yêu thương và phẩm giá nhất như bệnh viện, thì hết thuốc chữa.
Thời buổi cóc nhảy lên làm người, những tên ngu dốt mua bằng giả, chạy quan chạy chức lên ngồi chỗ mát ăn bát vàng. Bọn trộm, cắp tác oai tác quái khắp nơi nếu có đủ tiền bao bọc được các cơ quan pháp lý. Các giá trị nhân bản bị đảo lộn, mọi chuẩn mực đạo đức bị lệch tâm.
Cách đây vài năm, tháng 2/2009, Báo An ninh Thủ đô đăng tải lệnh truy nã Trần Xuân Ánh, tự Ánh Trọc, và Trần Đức Trang (anh trai Ánh), cùng 5 đối tượng khác. Cả 7 đối tượng đều liên quan đến vụ án giết người, tàng trữ, sử dụng trái phép vũ khí quân dụng. Tháng 3/2007, Ánh từng bị tuyên phạt 5 năm tù vì tội hiếp dâm trẻ em và đã được đặc xá.
Tuy nhiên, từ đó đến nay Ánh Trọc vẫn sống nhởn nhang ở Hà Nội. Một anh bạn của tôi về Việt Nam, do có tình huống đặc biệt đã có cơ hội gặp và uống bia với Ánh Trọc tại một nhà hàng. Vào dịp Tết, Ánh Trọc cho biết đã thuê cả xe tải chở bánh chưng cho đàn em nằm trong các trại giam. Anh bạn cho hay, đám đàn em của Ánh Trọc là những tay chém thuê có tiếng ở Hà Thành, lúc nào trong mình cũng có dao găm, mã tấu. Chỉ cần thủ lĩnh ra lệnh “xin tí huyết” của ai đó thì người đó bỏ mạng. Ánh Trọc thừa nhận với anh bạn tôi là bản thân y đã “hóa kiếp” ba người. Đây chính là một trong những lực lượng bất hảo, côn đồ được bảo kê mà công an đã sử dụng để đàn áp những người biểu tình yêu nước.
Sự nhiễu nhương của xã hội bắt rễ, lan toả vào mỗi ngõ ngách đời sống. Người tốt bị bủa vây bởi những người xấu, chúng vật vờ như ma quỷ. Không còn biết tin ai. Ra ngõ gặp lưu manh.
Tác giả Mi An trong bài “Hạ sát lương tâm và người anh hùng cao quý” (baodatviet.vn 8/08/13) đã phải thống thiết:
“Có lẽ chưa bao giờ, lòng tin lại mất giá như ở thời điểm này, tới mức tôi cứ tự hỏi không biết tại sao, những chuyện kinh khủng như thế lại có thể xảy ra? Tại sao con người càng ngày càng tồi tệ và mất nhân tính như vậy”.
“Thử hỏi khắp nơi trên trái đất này, có ở đất nước nào mà lương tâm của người thầy thuốc lại sặc mùi tiền như ở chỗ này không? Những người khoác áo lương y, được các bệnh nhân khốn khổ vì bệnh tật đặt trọn niềm tin và hy vọng lại bán rẻ nó, đánh đổi tất cả chỉ vì mấy đồng bạc lẻ”.
“Lối hành xử thế này được coi là sự dối trá ngọt ngào hay bị coi là độc ác hơn nhiều những kẻ cầm dao cướp của giết người? Cái xấu ác lộ diện như côn đồ hành hung cướp của người lương thiện dù sao cũng dễ nhận ra, dễ bị lên án và vì vậy xã hội được điều chỉnh theo hướng tốt dần lên còn ở đây, cái ác ẩn mình sau mặt nạ lương y, ẩn mình sau cái vẻ tốt lành, thiện lương, cứu người làm phúc thì rất khó nhận ra và vì vậy nó rất dễ bành trướng, phát triển mà không bị ngăn chặn”.
“Tôi nhớ cựu Thủ tướng Anh Winston Churchill từng nói: “Một đất nước không có lương tâm là một đất nước không có linh hồn, mà đất nước không có linh hồn thì không thể tồn tại”. Chúng ta đang phải chứng kiến lương tâm con người đang bị hạ sát từng ngày một, dần dần từng chút một trên khắp đất nước này”.
“Ở những bản xét nghiệm dối trá nhân bản cho hàng ngàn người, ở những con đường, công trình bị rút ruột, bị đánh tráo vật liệu, ở những thực phẩm tẩm đầy hóa chất, ở những kết quả thi giả dối của ngành giáo dục… Tất cả chúng ta rồi sẽ sống ra sao, có còn lối nào để thoát hiểm hay sẽ thúc thủ chịu chết cùng nhau khi mà lương tâm của nhiều người đã bị chính thể xác của họ sát hại từ lâu rồi?”.
“Đọc tin tức về những tội ác ghê rợn đang diễn ra hàng ngày trên các tờ báo, có ai cảm thấy có trách nhiệm vì tất cả sự tồi tệ đang diễn ra? Tất cả đều như những mắt xích giằng níu nhau tạo nên một tấm lưới đen đang từ từ chụp xuống”.
Không ai thấy có trách nhiệm vì tất cả sự tồi tệ đang diễn ra cả! Đạo đức xã hội cứ thế trượt dài trên con đuờng đảo điên và băng hoại.
“Thượng bất chính, hạ tắc loạn”, hay là “Nhà dột từ nóc”. Immanuel Kant nói rằng, “Về lý thuyết, không có mâu thuẫn giữa đạo đức và chính trị”. Trong khi đó, cả một hệ thống chính trị dung dưỡng một bầy sâu tham nhũng, ăn cắp, dối trá, thao túng xã hội, thì nói được ai nữa. Pháp luật chỉ còn là thứ luật rừng được áp dụng vô cùng tuỳ tiện theo cảm tính.
Trần Quốc Thuận, cựu Phó chủ nhiệm Văn phòng Quốc Hội nói: “Cơ chế hiện nay tạo kẽ hở cho tham nhũng vơ vét tiền của nhà nước. Nhưng mà cái lớn nhất bị mất là đạo đức. Chúng ta hiện sống trong một xã hội mà chúng ta phải nói dối với nhau để sống”.
Đằng sau những khẩu hiệu tuyên truyền loè loẹt “Đảng là đạo đức, là văn minh”, “Sống, học tập và noi gương đạo đức Hồ Chí Minh”… là “tấm lưới đen” có thể chụp xuống mọi con người, mọi số phận bất kỳ lúc nào.
© Nhật báo Người Việt
” Sống,học tập noi gương đạo đức HCM”,Câu nầy không phải” tuyên truyền”,mà đó là Sự-Thật! Xả-hội nào thì củng có thứ “Đạo đức”phù hợp với nó. Giửa thế giới Mafia (Quốc tế 3),nó củng có cái “đạo đức”riêng của nó.
HCM chính là người học trò thành đạt trong Môi trường Đạo đức như vậy! Thành thử chúng ta đừng ngạc nhiên ,khi HCM nói “dậy”mà không phải “dậy”.Bác nòi mấy Chú đừng bắt chước Bác không lấy vợ,nhưng Bác lại có nhiều Vợ. Các chú đừng hủ-hóa,nhưng Bác có trăm lần hủ hóa. Bác nói Cần-Kiệm,Liêm chính.Nhưng ở trong Rừng Bác xài toàn đồ ngoại (thuốc là Mỷ,rượu Tây).v..và v..v
Không dối trá thì sao gọi là VC được! Do đó câu nói “thượng bất chính,hạ tất loạn” củng chỉ câu nói đầy
“mâu thuẩn”,vì không ai trách con Tắc-kè thay đổi màu cả,nó là tắc kè.Bản chất nó thư thế! Khi sinh ra nó đả thế! Câu nói nầy chỉ có trong một xả-hội nhân bản,như một lời-giáo-huấn.Còn xả-hội CS,sự dan-dối chính là Xương-sống của chế độ!. Đạo đức XHCN = Dối trá +Lừa bịp./ Thành that cám ơn Tác giả đả nêu lên “ý kiến”, để tôi có dịp “bạch hóa’.
Tính ưu việt của chủ nghĩa cộng sản, đặc biệt là cộng sản Việt Nam, là lấy cái xấu, cái ác, cái tội lỗi, cái đen tối…, cái mà nhân loại văn minh đào thải, kết tội, và xa lánh, thì đảng lấy những cái xấu đó làm phương châm đào tạo cán bộ để dạy dỗ dân; cai trị dân bằng vũ lực và gian dối, đe dọa dân và khủng bố dân để tồn tại…
Nhưng khi dân đã thấy và không còn sợ như xưa thì cộng phỉ ngày càng run sợ.
Sẽ có một ngày toàn dân đứng lên diệt cộng phỉ… và ngày ấy cộng phỉ cũng đã biết đang dần đến…
Ai Nên Là Người Lãnh Đạo Đất Nước Việt Nam Qua Cơn Quốc Biến?
14/09/2013
Người Nước Việt
Chế độ cộng sản, nhân sự lãnh đạo chế độ cộng sản được huấn luyện suy nghĩ theo cách của người cộng sản là nguyên nhân mọi thảm họa của mọi người Việt Nam. Muốn thay đổi tình trạng tuyệt vọng của dân chúng, đồng bào Việt Nam cả nước hiện nay, phải thay đổi chế độ công sản bằng một hệ thống chính trị dân chủ với một hệ thống luật pháp dân chủ và thay đổi nhân sự lãnh đạo quốc gia bằng những nhân sự thích hợp. Thay đổi chế độ cộng sản tồi tệ, thối nát hiện nay cần có nhiều điều kiện cụ thể. Việt Nam không thể thay đổi chỉ bằng những lời kêu gọi suông.
Chế độ cộng sản là nguyên nhân của mọi thảm họa cho mọi người Việt Nam.
Chế độ cộng sản với những con người cộng sản đã cướp bóc, sát hại đồng bào, tàn phá đất nước, đẩy cả nước vào vòng nô lệ cho Trung cộng! Nhân dân bị chế độ cộng sản thúc đẩy lao vào sát hại lẫn nhau trong chiến tranh, nhiều triệu người đã chết. Hàng triệu gia đình chia lìa nhau, mâu thuẩn nhau trong nội bộ của gia đình trong giai đoạn chuẩn bị chiến tranh, trong chiến tranh, sau chiến tranh cũng do giọng lưởi xúi giục hận thù của chế độ cộng sản!
Ngày nay, trong “hòa bình”, hàng triệu gia đình vẫn tiếp tục mâu thuẩn nhau vì chế độ và giọng lưỡi của chế độ cộng sản! Trong chiến tranh, chế độ cộng sản thúc giục người Việt Nam lao vào sát hại nhau! Trong“hòa bình” chế độ cộng sản kiềm hãm, đè nén mọi nhu cầu sống chính đáng của mọi công dân, kể cả đảng viên cộng sản!
Chế độ cộng sản thúc giục con người trong xã hội, đảng viên cộng sản làm những điều trái đạo đức, vô lương tâm để sau cùng mọi người theo nó đều trở thành những quái vật mang hình dáng con người. Họ là người, nhưng suy nghĩ của họ đã mất đi khả năng suy luận căn cứ trên nền tảng đạo lý, công lý. Họ đã mất đi khả năng phân biệt giữa thiện và ác, giữa một hành động vì lương tri và một hành động vô lương, bất nhân, bất nghĩa! Khi một người sống không còn luân lý, đạo đức cá nhân nữa thì người này có còn là một con người?
Chế độ cộng sản dùng con người để kiểm soát con người, đè nén, áp bức, sát hại con người chung quanh, kể cả đồng bạn, đồng chí để sau cùng kẻ được lợi hơn cả chính là những tên lưu manh chóp bu của chế độ, những kẻ đang có quyền hành trong tay!
Nhà tù cộng sản hiện nay, đảng viên càng lúc càng đông! Nhận định về người cộng sản chưa vào tù của cộng sản thì hiện thực xã hội quả đúng môt trăm phần trăm như Nguyễn Chí Đức – người đảng viên cộng sản trẻ đã dứt khoát từ bỏ đảng cộng sản vừa tròn một năm qua – đã có nhận định, “Sự thật đã rõ nhưng những người đảng viên ĐCSVN dám dứt ra khỏi chuyện cơm áo-gáo tiền, chuyện quá khứ nặng nghĩa-nặng tình, chấp nhận dấn thân còn rất rất ít hơn tôi kỳ vọng. Một nỗi buồn xâm chiếm trong tôi nhưng từ đây tôi rút ra được một điều đau đớn: ĐCSVN đã tàn phá nặng nề khả năng phản biện, đầu độc tư tưởng các thế hệ thanh niên Việt Nam trong tổ chức này ngay từ khi tâm hồn họ còn rất trong sáng, động lực đầy nhiệt huyết.
Ngay cả khi có đảng viên sớm nhận ra điều đó thì họ vẫn cứ chấp nhận thân phận trâu-ngựa (đập đi-hò đứng), an phận cho đời sống cá nhân, nhắm mắt làm ngơ chuyện tiêu cực trong xã hội và chỉ biết than vắn thở dài cho đến khi nhắm mắt xuôi tay. Đau đớn thay đó là chính những người sống quanh tôi, quanh bạn và chung quanh chúng ta. Thật đáng thương cho những người Việt đương là đảng viên ĐCSVN và bất hạnh cho dân tộc của tôi!” Suy Nghĩ Cô Đọng Sau Một Năm Từ Bỏ Cộng Sản. Nguyễn Chí Đức. http://danlambaovn.blogspot.com/2013/09/suy-nghi-co-ong-sau-mot-nam-tu-bo-cong.html#disqus_thread
Một chế độ cộng sản hiện tại thối nát, gian ác là như thế; một chế độ đã dám bán nước, đã dám đẩy cả dân tộc vào thảm họa mất nước, vào vòng nô lệ và thảm cảnh nguy vong, tan rả của cả một dân tộc, những người còn lại của đảng cộng sản là như thế, đồng bào Việt Nam cả nước còn hy vọng vào ai được nữa nếu không phải là trông cậy vào nổ lực của chính mình, chính nhân dân, đồng bào Việt Nam? Đồng bào khắp nước nên nhận biết đúng sự thực cho rõ ràng:
Người Việt Nam cả nước hiện nay đang đi trên con đường cùng tiến vào vùng đất chết do bởi bàn tay của tên cướp nước Trung cộng và bè lũ tay sai của nó ở Việt Nam!
Ai nên là những người lãnh đạo quốc gia Việt Nam
Về nhân sự đang lèo lái đảng cộng sản thối nát đến hết mực này thì đã như thế. Nhân sự còn lại của đảng cộng sản với tình trạng trí não hãy còn trong tình trạng u u, minh minh như thế thì dân chúng, đồng bào cả nước đang trong tình trạng khốn cùng hiện nay còn hy vọng gì ở người cộng sản để những người này sẽ đưa cuộc sống của hơn tám mươi lăm triệu người Việt Nam (gồm mọi đảng viên cộng sản) ra khỏi bóng đêm mịt mùng hiện tại và hội nhập vào sinh hoạt của thế giới hiện đại?
Sinh hoạt của thế giới hiện đại đang tiến đến một mức quá cao và quá xa so với sự nhận thức của những người cộng sản – những kẻ chủ trương bán nước đang lèo lái Việt Nam đi theo con đường địa ngục của Trung cộng – và những người cộng sản còn lại đang đeo bám chế độ hiện tại.
Trong tình trạng hiểu biết, nhận thức của cá nhân của những người cộng sản hãy còn trong tình trạng chưa rõ ràng, chưa dứt khoát, chưa đủ để tìm được một con đường đi đúng cho bản thân và gia đình của chính họ, làm sao những con người này có thể lèo lái sinh hoạt của quốc gia với trên dưới chín mươi triệu người, trong môi trường sinh hoạt thế giới ngày nay mà chính họ hãy còn hiểu biết quá ít?
Hy vọng thay đổi chế độ cộng sản thối nát hiện nay để những người cộng sản khác sẽ tiếp tục lãnh đạo đất nước là hy vọng không có căn cứ. Một người không thể lái một chiếc xe hơi, không thể điều khiển một cổ máy điện tử phức tạp nếu chưa được huấn luyện qua và huấn luyện đúng mức, năng lực chuyên môn chưa được chứng nhận.
Hãy để những người Việt Nam có đủ điều kiện trí thức, chuyên môn, tư cách, hạnh kiểm cá nhân giải quyết vấn đề của quốc gia Việt Nam và dân tộc Việt Nam.
Hãy để cho hệ thống luật pháp dân chủ của nước Việt Nam mới lựa chọn những con người có điều kiện cần thiết như vậy cho quốc gia.
Cứu nước phải có điều kiện. Ai có thể cứu được Việt Nam?
Tình trạng hổn loạn, bế tắc và cực kỳ nguy hiểm của Việt Nam hiện nay, nếu cả nước không muốn chìm hẳn, chìm hoàn toàn vào gọng kềm cai trị của Trung cộng, cả nước phải mau chóng dứt khoát suy nghĩ của mình và dứt khoát hành động.
Dân chúng, đồng bào Việt Nam cả nước hãy kêu gọi Liên Hiệp Quốc vào VN để giúp tái lập hòa bình cho Việt Nam. Hãy đi thẳng vào mục đích tối hậu của toàn dân ta. Hành động kiểu người cộng sản là hành động dẫn dắt nhân dân Việt Nam đi con đường vòng vạn dậm của nước Nga hay một vài nước Đông Âu trước đây.
Chỉ LHQ mới có đủ điều kiện vật chất, tiền bạc, uy tín chính trị, ngoại giao, kể cả quân sự để bão đãm việc ngăn chận ảnh hưởng của mọi thế lực thù địch ngoại lai can thiệp vào Việt Nam và bão đảm thành công việc hổ trợ nhân dân Việt Nam tổ chức một chính quyền dân chủ, một hệ thống luật pháp dân chủ có đủ khả năng thực thi quyền lực của hệ thống luật pháp dân chủ trong mọi lĩnh vực sinh hoạt của quốc gia Việt Nam thời kỳ hậu cộng sản.
Chỉ LHQ mới có đủ điều kiện, khả năng để giúp người Việt Nam thực hiện một xã hội dân chủ với một nền kinh tế có đủ điều kiện pháp luật hổ trợ cho sự phát triển của Việt Nam theo hướng của thế giới toàn cầu.
Chỉ sự trợ giúp của LHQ và cộng đồng thế giới mới có thể mang lại hòa bình đích thực và bền lâu cho nhân dân, đồng bào ta.
Ngoài LHQ và cộng đồng thế giới ra, người VN không có phe nhóm nào trong nội bộ Việt Nam có đủ điều kiện, phương tiện…để tái lập hòa bình cho nhân dân Việt Nam.
Châu Phi, Đông Âu, Scandinavia, các nước cựu Liên Bang Xô Viết Tây bắc Á, Armenia, Checnya…, Ả Rập, Campuchea đều làm thế, cả thế giới đều làm thế để giải quyết tình trạng bế tắc của nước họ, người ta làm được người Việt Nam sao không làm được?
Cứu nước như cứu lửa!
Mấy mươi triệu đồng bào của tất cả mọi tôn giáo, tuổi trẻ yêu nước VN, sinh viên VN toàn quốc, đồng bào Việt Nam toàn quốc hãy mạnh mẽ, quyết liệt bảo nhau để cả nước cùng đứng dậy kêu gọi LHQ vào Việt Nam.
Hãy bắt đầu tiến hành công việc ngay hôm nay. Đừng chần chừ, đừng do dự gì nữa.
1- Hãy thức tỉnh dân chúng đồng bào, binh sĩ, bộ đội khắp nơi trước.
2- Sau đó cả nước cùng đứng dậy kêu gọi LHQ vào Việt Nam, cách mạng dân chủ của Việt Nam nhất định phải thành công.
Thời giờ Trung cộng sát nhập Việt Nam vào quyền cai trị trực tiếp của nó đang qua nhanh. Trung cộng đang ráo riết mở rộng sự kiểm soát của nó lên bộ máy cai trị Việt Nam!
Sự kiểm soát của Trung cộng càng lúc càng sâu trong mọi lãnh vực của đời sống người dân Việt Nam ta!
Đồng bào cả nước hãy mau chóng có hành động. Đừng chần chờ, đừng do dự.
Trong thời điểm lịch sử này của dân tộc, trách nhiệm của các vị lãnh đạo tinh thần rất lớn về sự còn mất của nước Việt Nam và người Việt Nam.
Ai Cũng Biết…
Ai cũng biết cái đảng nầy hoang tưởng
Xây thiên đường của hai lão già râu*
Bọn cai thầu là một lũ giòi sâu
Quá ngu dốt chỉ biết ăn và phá.
Ai cũng biết cái đảng nầy tàn tạ
Cả năm châu thế giới đã thải hồi
Chỉ lèo tèo còn ba đảng lẽ loi
Mà xui xẽo Việt Nam ta là một.
Ai cũng biết cái đảng nầy ốt dột
Chẳng biết gì liêm sĩ với lương tri
Vừa nhổ ra là liếm lại tức thì
Miệng nhân nghĩa, lòng dao găm mã tấu.
Ai cũng biết cái đảng nầy vô hậu
Quá bạo tàn, gian ác, lại phi nhân
Đem côn đồ khủng bố kẻ lương dân
Lấy tù ngục đoạ đày người yêu nước.
Ai cũng biết cái đảng nầy phản quốc
Làm tay sai cho quốc tế Nga Hoa
Sẳn sàng đem dâng hiến cả quê nhà
Để thiên quốc thương tình cho tồn tại
Ai cũng biết, nhưng thảy đều ngần ngại
Sợ lao tù đày ải, sợ mò tôm
Sợ mất quyền, mất lợi, mất nồi cơm
Nên đảng vẫn còn tác yêu tác quái.
Chỉ khi nào dân không còn sợ hãi
Hàng triệu người như một đứng vùng lên
Cơn sóng thần của nòi giống Rồng Tiên
Sẽ cuốn đảng vào nấm mồ lịch sử.
*Karl Marx và Engels
http://fdfvn.wordpress.com