Khi các “còm sĩ” trở thành một lực lượng đáng sợ
Trong mấy tuần vừa qua, chính quyền Việt Nam tung ra chiến dịch đánh phá các blog độc lập một cách dữ dội. Trước hết là đợt tin tặc tấn công vào một số blog bằng cách hoặc là đánh sập hẳn hoặc là cướp chủ quyền trên các blog ấy. Sau đó là bắt bớ một số blogger (tiếp tục cầm tù blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải dù đã mãn án, bắt blogger Anh Ba Sài Gòn Phan Thanh Hải và mới đây, bắt khẩn cấp blogger Cô Gái Đồ Long Lê Nguyễn Hương Trà). Cuối cùng, bằng cách này hay cách khác, uy hiếp tinh thần của các blogger còn lại.
Rõ ràng những sự uy hiếp ấy có kết quả. Trong một, hai tuần vừa qua, không khí phần lớn các blog có vẻ im ắng hẳn. Mức độ đưa bài lên ít đi. Đề tài cũng bớt gai góc. Giọng điệu cũng trở thành nhẹ nhàng hơn. Đặc biệt, rất nhiều blog khoá hẳn phần đóng góp ý kiến của độc giả – nhiều người gọi là “còm sĩ”, nửa Anh (comment) nửa Hán Việt (sĩ), nghe cũng rất thú vị.
Ví dụ cái bản “Thông báo” đăng trên blog Quê Choa của Nguyễn Quang Lập: “Bọ tạm thời đóng cửa comments, mong bà con thông cảm.” Rồi trên blog Đông A, ở cuối bài “Ranh giới giữa dân sự và hình sự” bàn về việc công an bắt khẩn cấp blogger Cô Gái Đồ Long, Đông A viết trong lời “Lưu ý”: “Entry này không nhận comment. Bất kỳ comment nào cũng sẽ bị xoá.”
Blogger Hiệu Minh thì viết hẳn một bức “thư khẩn” gửi các “còm sĩ”. Trong bức thư khẩn ấy, sau vài dòng về lịch sử các blog, Hiệu Minh nêu bật tầm quan trọng của phương tiện truyền thông hiện đại này và cách đối phó của các nhà cầm quyền trên thế giới: “Mọi chính quyền đều để ý đến mạng mang tính xã hội này. Người thông minh dùng blog như một con thuyền để lướt sóng cho mình. Nhưng có người không hiểu hết tính năng của blog đã tìm cách cấm đoán như một số quốc gia.” Ông tế nhị không nhắc đến tên Việt Nam trong “một số quốc gia” ấy. Nhưng ông nhắc những nguy cơ rình rập các blogger đến từ các ý kiến phản hồi của độc giả:
“Như có lần Hiệu Minh đã viết, blog Osin ‘chết’ không phải do những gì anh viết vì các entry trên đó được viết vừa phải. Nhưng comment trên đó đã kết liễu blog này. Dù đã cảnh báo từ trước nhưng chẳng ai nghe. Kết quả, blog Osin đã đóng cửa gần 1 năm nay.
Tiếp đến gần đây là Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào và vài blog khác bị hack. Quechoa đã bỏ chế độ comment. Blog không có comment đó là blog một chiều, rượu nhạt và mồi thiu.”
Cuối cùng, ông khuyên các độc giả của ông:
“[T]rước khi viết phản hồi, xin bạn hãy nhớ hộ rằng, việc thành bại của blog là do chính bạn. Blog hay cũng do bạn đọc và blog dở cũng do còm sỹ đóng góp tới 50% giá trị vào đó.
Hãy đặt địa vị mình vào vai người đọc và người được góp ý. Nếu thấy thông điệp bạn định gửi đi mà lọt tai thì hãy viết. Nếu không, xin bạn ra làm ly café Trung Nguyên cho tĩnh tâm, rồi hãy gõ bàn phím.”
Qua những lời phát biểu và thái độ dè dặt của các blogger nêu trên, chúng ta thấy rõ được hai điều:
Một, chính quyền Việt Nam rất sợ các “còm sĩ”, những độc giả nặc danh và vô danh trên các blog.
Hai, việc họ đánh sập hay khoá cửa một số blog xuất phát, một phần, từ bài viết của các blogger, phần khác, có khi nhiều hơn, từ những ý kiến phản hồi của các độc giả được gọi là “còm sĩ” ấy.
Thế nhưng, thú thực, tôi vẫn không hiểu và không giải thích được cảm giác sợ hãi ấy.
Thứ nhất, hầu hết các ý kiến của độc giả đều ngắn và đều bộc lộ những phản ứng thiên về cảm tính hơn là lập luận chặt chẽ. Vậy thì sức thuyết phục của chúng đến đâu mà chính quyền phải sợ hãi đến như vậy? Nên nhớ là, ở các quốc gia tự do, số lượng các blog còn nhiều hơn hẳn Việt Nam, các ý kiến đóng góp của các “còm sĩ” cũng quyết liệt và gay gắt hơn hẳn người Việt, vậy tại sao chính quyền các nước ấy vẫn vững mạnh và xã hội vẫn ổn định?
Thứ hai, nếu chính quyền sợ hãi cái số đông áp đảo của những người phê phán họ, tại sao họ không huy động lực lượng phản công? Nên nhớ là họ luôn luôn tuyên bố là đảng của họ và chính quyền của họ được sự ủng hộ của toàn dân, vậy thì, cả tám mươi mấy triệu người, trong đó có trên 20 triệu người thường xuyên sử dụng internet ở đâu? Rồi mấy triệu đảng viên của họ nữa, ở đâu? Rồi hàng chục ngàn, thậm chí, hàng trăm ngàn cán bộ tuyên truyền các cấp của họ, ở đâu? Sao những người ấy không vào các blog bày tỏ ý kiến ủng hộ đảng và nhà nước cũng như phê phán lại những sự phê phán họ? Tại sao? Tại sao, trên nguyên tắc, và đặc biệt, trên danh nghĩa, họ đang là số đông, thậm chí, số đông tuyệt đối, lại trở thành thiểu số trên mặt trận lý luận chính trị và xã hội như vậy? Một thiểu số đến thảm hại: chỉ lác đác vài ba người trên các blog!
Thú thực, tôi không hiểu được. Bạn đọc nào hiểu, xin trả lời giùm. Xin thành thực cám ơn.
Nguồn: Blog Nguyễn Hưng Quốc (VOA)
“Qua những lời phát biểu và thái độ dè dặt của các blogger nêu trên, chúng ta thấy rõ được hai điều:
Một, chính quyền Việt Nam rất sợ các “còm sĩ”, những độc giả nặc danh và vô danh trên các blog.
Hai, việc họ đánh sập hay khoá cửa một số blog xuất phát, một phần, từ bài viết của các blogger, phần khác, có khi nhiều hơn, từ những ý kiến phản hồi của các độc giả được gọi là “còm sĩ” ấy.
Thế nhưng, thú thực, tôi vẫn không hiểu và không giải thích được cảm giác sợ hãi ấy.
Thứ nhất, hầu hết các ý kiến của độc giả đều ngắn và đều bộc lộ những phản ứng thiên về cảm tính hơn là lập luận chặt chẽ. Vậy thì sức thuyết phục của chúng đến đâu mà chính quyền phải sợ hãi đến như vậy? Nên nhớ là, ở các quốc gia tự do, số lượng các blog còn nhiều hơn hẳn Việt Nam, các ý kiến đóng góp của các “còm sĩ” cũng quyết liệt và gay gắt hơn hẳn người Việt, vậy tại sao chính quyền các nước ấy vẫn vững mạnh và xã hội vẫn ổn định?”
Xin thưa; Tại vì chính quyền ở những nước ấy là do dân bầu, họ biết lắng nghe ước vọng của nhân dân, cố gắng làm tốt để được dân tín nhiệm vào khoá tới! Còn ở VN thì CSVN là tất cả, đâu phải tranh giành với ai, mà cũng chẳng ai có quyền chống đối!
Tôi tâm đắc câu này của Bloger Hiệu Minh và xin được làm “đậm” những chữ đáng lưu ý;
“Hãy đặt địa vị mình vào vai người đọc và người được góp ý. Nếu thấy thông điệp bạn định gửi đi mà lọt tai thì hãy viết. Nếu không, xin bạn ra làm ly café Trung Nguyên cho tĩnh tâm, rồi hãy gõ bàn phím.”
Cám ơn DCV.Info và các Bloggers đã mở diễn đàn như một sân chơi DÂN CHỦ để mọi người có thể vào “tập dợt”!
Theo tôi thì đây là sân chơi “VĂN HOÁ”, là nơi mọi người có thể nói lên suy tư và quan điểm của mình về đất nước, cuộc sống, xã hội! Nếu mọi người trao đổi với nhau trong tinh thần tương kính sẽ sẽ tốt đẹp biết bao, nó sẽ giúp nâng cao dân trí, đẩy lùi những óc bảo thủ kỳ cựu, gột tẩy những tư duy bị “nhồi sọ” do sự tuyên truyền dối trá của csvn…
Nếu không có thông tin in-tẹc-nét thì chắc là dân ta vẫn tin rằng “anh hùng” Lê Văn Tám là người thật, chuyện thật để rồi trí não bị bôi đen, tin tưởng tuyệt đối để xả thân bảo vệ lãnh đạo đảng csvn, thay vì góp phần xây dựng nền DÂN CHỦ pháp trị cho đất nước Việt Nam của mình!
Good day I was luck to look for your subject in wordpress
your topic is exceptional
I obtain much in your blog really thanks very much
btw the theme of you blog is really superb
where can find it
Dù sao thì bạn đọc Nguyễn Thành Vinh góp ý từ tốn hay ít nhất cũng có văn hóa tranh luận,tuy nhiên
nếu tôi đồng ý với NTV.về việc “cường điệu” đến 99% thì tôi cho là ông hiểu sai NHV.đã khen Tàu.Sự
thực thì NHV.ghét Tàu qua nhiều ý kiến trước đây.Chính danh là thuyết của Khổng Tử và có ai không
nhận KT.là người quân tử được nhỉ ?
Nếu NHV.cho rằng 99% hèn nhát vì lấy tên ảo thì qủa là một nhận xét qúa đáng.Mặt khác khi chúng ta tự hỏi sao họ không dùng tên thật như NHV.thì ý kiến này cũng có phần đúng,không phải sai sự thực hoàn toàn,nếu ai đó muốn “ném đá giấu tay” thì sao ? Điều này,dĩ nhiên cần phải đối chiếu với
những ý kiến của họ ra sao,đàng hoàng hay bất lương,tử tế hay đạo đức giả ?
Tôi không nghĩ là Nguyễn Hữu Viện lại có thể viết những dòng phản hồi hết sức phản cảm như thế này?
Nghĩa là chỉ có ”Vện” mới viết được thế thôi! Phải không???
Tôi đã có lần nói rồi: Ng. Hiền và Ng. HữuViện chỉ là ưa nói lungtung, dài dòng văntự mà rỗng tuyếch và đôi khi rất là vôduyên nữa kìa!!! Hãy bớt nói lại! Hãy suynghĩ cho kỷ, rồi hãy nói, nên nói ngắn, gọn, mà súctích thì hay hơn! Nhất là thơ mà dài lòngthòng thì viết xuôi cho rồi!!!
Đúng là ông Hiền viết dài dòng văn tự,và chỉ muốn cõng Tầu về VN để”hót”(gì?!)BCT của VC,và cai trị VN như 1 tỉnh Hong Kong!Coi trừng khi cõng Tầu,thì cũng bị Tầu bắt ông Hiền hót”gì”của chúng(mà Mao cho”gì” hơn cả trí thức Tầu đấy!!). Ông Viện viết lung tung và rỗng tuyếch,nên phải viết thơ”lẩn”thẩn,có”phụ đề”dài ở dưới(để cho ông tự hiểu?!),cùng với CHÍNH DANH là TRIỆU LƯƠNG DÂN làm thơ,chớ không phải ông Viện(đã từng cải chính là không làm thơ?!).Hai ông họ Nguyễn này nên NGỦ YÊN cho thiên hạ chuyện trò đứng đắn hơn!
VN có câu nói là”làm thơ thẩn”,còn ông NHV làm thơ”lẩn” thẩn vì cũng lẩm cẩm như khi viết!Bài viết về”cành đào”(có thật)của tác giả đưa ra 1 nghi vấn(vì có thể HCM đóng kịch)về những dịp tìm kiếm giải pháp cho VN của 2 chế độ VNCH và VC,nên tôi cũng bổ túc bẳng những nghi vấn khác(của Linh mục Cao văn Luận,và ĐT.Hoàng Thụy Năm),rồi cũng yêu cầu độc giả lên tiếng nếu cũng biết những nghi vấn gì khác,vì LỊCH SỬ nào cũng có nghi vấn, như NẾU Tổng thống Diệm và HCM đã tìm ra giải pháp cho VN,mà KHÔNG để Mỹ đổ bộ”Marines” vào Đà Nẵng(mà ông Viện đã viết là có đi đón,khi còn là học sinh ở đây), thì đã không xẩy ra vụ Tết Mậu Thân,etc…Còn chiến tranh nào cũng có tội ác ở cả các bên,kể cả chiến tranh Thế giới mà Ông cụ thân sinh ra ông Viện đã tham chiến khi đi làm lính(theo tiểu sử của ông viết trên ĐCV!) thợ cho Pháp. Ngoài ra ông Viện nên tôn trọng những người tranh luận, không gọi ông là”tên Viện”,còn”viết sao,như quen chửi đổng hàng này”của ông Viện(kiểu”thằng Lê chiêu Thống thời đại”,mà ông đã học đươc từ khi ông Ác Ngủ yên được đặt tên LCT vì muốn”cõng”Tầu về VN để”cắn”BCT của VC!),thì chỉ làm lộ rõ trình độ rất”bình dân”của ông Viện thôi!
Tôi không nhất trí với ý kiến phản hồi của Nguyễn Hữu Viện về 2 lí do. 1- Ở đâu ra mà có con số “…99% còm sĩ là loại hèn nhát…”? 2- Ai nói bọn Tàu là quân tử? Mà NHViện dám bảo rằng: “…không phải là quân tử Tàu đâu…” Cách nhìn nhận vấn đề của NHViện rõ ràng là còn chụp mũ và rất hồ đồ. Ông tự cho ông là cao đạo vậy sao? Trình độ của NHViện đến đâu mà ông nhìn mọi người bằng con mắt ngạo mạn thế? Bọn Tàu ô không phải là bọn quân tử đâu ông Viện ạ. Ông quên cha ông ta có câu: “Thâm như Tàu” ( Nghĩa là thuộc hạng tiểu nhân rồi) là gì? Còn các còm sĩ không phải là loại hèn nhát và không phải là không có trình độ. Tất nhiên trong đó vẫn có một ít nói năng chưa được văn hóa cho lắm. Nhưng thắc mắc của tác giả Nguyễn Hưng Quốc là không hiểu tại sao cộng sản không cử các còm sĩ của họ tranh luận phản hồi công khai trên blog? Mà chỉ có lác đác vài người. Rõ ràng là “trống đánh xuôi kèn thổi ngược” Ông NHQuốc hỏi A thì ông NHViện trả lời B. Mà còn trả lời lung tung nữa,lạc đề trầm trọng. Chưa nói là còn xúc phạm số đông còm sĩ hải ngoại. Và một cái tội của Nguyễn Hữu Viện là ca ngợi bọn Tàu ô là người quân tử? Thật là đáng trách cho Nguyễn Hữu Viện. Vậy mà mục nào phản hồi của ông này cũng có thơ con cóc nhảy ra. Qua phản hồi ở bài này cho thấy trình độ của NHViện cũng xoàng lắm thay!
Đa số 99% “còm sĩ” là lọai hèn nhát qua BÍ DANH vô tội vạ ….sợ hãi ĐẶC BIỆT LÀ thật đáng trách cho BỌN “còm sĩ” ở hải ngọai ….khi vào 1 diễn đàn Chính trị bàn chuyện sống còn của QUÊ HƯƠNG mà không chính danh (không fải là quân tử Tàu đâu …!!) thì thật quá TỒI TỆ ….ta đọc ý kiến comment của họ NGAY DÙ là một COMMENT thông minh chân tình ….cũng TỰ HỎI thế mà còn bí danh bí số LÀM GÌ …khiến ĐỘ TIN CẬY trở nên giảm sút kinh khủng !!!
Chữ “còm sĩ” DÙNG ĐÚNG cho bọn đê hèn này … Trình độ Dân chủ quả thật thấp kém (hèn !!! )
Bác Viện có nên bức xúc và nặng lời đến thế không nhỉ?
Thiển nghĩ trên diễn đàn ảo thì BÍ DANH hay TÊN THẬT cũng không thành vấn đề, điều đáng quan tâm là những lời “góp ý” có tính XÂY DỰNG hay không mới là quan trọng…
Với tên thật mà “đả phá” hay “không có tâm xây dựng” thì cũng chẳng ích gì Bác ạ!
Như Bác và các Bạn đã thấy, có những người với “chính danh” tên thật (?) nhưng thích bỡn cợt và coi DIỄN ĐÀN như vườn trẻ, theo đuôi trêu người này chọc người kia và xả rác bừa bãi, như thế thì có ích lợi gì, nếu không muốn nói là PHÁ HOẠI?
Còn nữa, có những người coi đây là nơi XẢ XÚ BẮP cho vơi bớt cuồng nộ hận thù và tự ái cá nhân, tô thêm chữ TÔI cho đậm, hoặc để nhục mạ, trả thù người khác…Chưa kể đến những tên CAM, tay sai của chế độ csvn lợi dụng nơi này để đánh phá những người thực tâm chống cộng, chúng đâm bị thóc – thọc bị gạo, gây xâu xé, chia rẽ và nhiễu loạn Cộng đồng?
Do vậy…”Khi các “còm sĩ” trở thành một lực lượng đáng sợ cho bạo quyền csvn, nếu tất cả bạn đọc đều có tâm huyết xây dựng quê hương với chủ tâm “ĐÁNH ĐỔ BẠO QUYỀN”, và cổ vũ cho DÂN CHỦ….
Ngược lại, nó sẽ là rất đáng sợ cho các Bloggers, Trang Webs và cả DCV.Info này…vì bị các loại “rùa tai đỏ” như đã kể ở trên ùa vào xả rác, phóng uế bừa bãi….làm ô nhiễm Diễn Đàn!!!