WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bốn điều bức xúc từ Văn Giang

Thư ngỏ của nhà báo Tống Văn Công gửi Quốc hội: Bốn điều bức xúc từ Văn Giang

Kính gửi Quốc hội khóa XIII , kỳ họp thứ 3

Ngày 5-5- 2012, tại cuộc họp Ủy ban Thường vụ Quốc hội, ông Huỳnh Ngọc Sơn, Phó Chủ tịch Quốc hội đề nghị Chính phủ có báo cáo riêng gửi đại biểu Quốc hội “việc xử lý, giải quyêt vụ việc ông Đoàn văn Vươn (huyện Tiên Lãng, Hải Phòng) vì đây là việc nhận được sự quan tâm rất lớn của xã hội và gây nhiều bức xúc trong thời gian qua”. Thiết nghĩ, Quốc hội cần quan tâm hơn đối với vụ cưỡng chế ở Văn Giang ngày 24-4, vì vụ này gây bức xúc đối với người Việt trong và ngoài nước vô cùng nghiêm trọng. Bởi vì, theo ông Nguyễn Khắc Hào, Phó chủ tịch UBND tỉnh Hưng Yên báo cáo với Thủ tướng trong hội nghị trực tuyến: “Đây là một trong số ít các vụ khiếu kiện đông người điển hình”, “Có sự móc nối chặt chẽ giữa các phần tử chống đối trong và ngoài nước”, “Có dàn dựng lên các video clip giả để vu khống bôi nhọ chính quyền”. Tuy nhiên,

Tuyên Bố của các trí thức tiêu biểu của đất nước cho rằng, vụ cưỡng chế giải tỏa đất đai bẵng vũ lực ở Văn Giang “đang gây xúc động mạnh mẽ tất cả người Việt Nam có lương tri, dấy lên nỗi lo lắng chưa từng có trong mọi người dân Việt biết ưu tư về vận mệnh đất nước”. Chỉ trong vài ngày có hàng ngàn người hưởng ứng xin ký tên, đặt biệt là bà con nông dân Văn Giang đã vượt qua nỗi sợ hãi. Giáo sư Nguyễn Minh Thuyết, nguyên Phó Chủ nhiệm Ủy ban của Quốc hội đã viết những câu thơ thâm ưu:

“Người thắng trận này không phải nhân dân.

Dân là vậy,

Chỉ thắng trong trận cuối.

Nhưng chính quyền nhân dân thất bại,

Khi tấn công những người mình nhân danh”.

Kính thưa Quốc hội, một sự kiện ở tầm vận mệnh đất nước như thế, rất mong phải được kỳ họp này quan tâm mổ xẻ, đem lại hi vọng và niềm tin cho đồng bào, đặc biệt là bà con nông dân đã bị quá nhiều thua thiệt bất công!

Từ các ý kiến tâm huyết, xin kính gửi tới Quốc hội bốn điều bức xúc từ Văn Giang:

I – LUẬT ĐẤT ĐAI SỬA ĐỔI NHẰM ĐÁP ỨNG “NHÓM LỢI ÍCH”?

Kể từ năm 1993, Luật Đất đai được sửa đổi 5 lần. Các điêù khoản thu hồi đất được quy định chặt chẽ ở luật 1993 đã trở nên rắc rối ở Luật 2003. Điều 27, Luật Đất đai 1993 quy định:”Trong trường hợp thật cần thiết, Nhà nước thu hồi đất đang sử dụng của người sử dụng đất để sử dụng vào mục đích quốc phòng, an ninh, lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng thì người bị thu hồi đất được đền bù thiệt hại”. Luật đất đai 2003, tuy rằng ở Điều 40 quy định trong trường hợp “Thu hồi đất để sử dụng vào mục đích phát triển kinh tế “, Thì “nhà đầu tư được nhận chuyển nhượng, thuê quyền sử dụng đất, nhận góp vốn bằng quyền sử dụng đất của các tổ chức kinh tế, hộ gia đình, cá nhân mà không phải thực hiện thủ tục thu hồi đất”. Nhưng, tại Điều 39, các công trình đầu tư có “mục đích quốc phòng, an ninh, lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng” chỉ được định nghĩa là “những dự án đầu tư có nhu cầu sử dụng đất được cơ quan nhà nước có thẩm quyền xét duyệt”. Điều này đã biến “lợi ích của nhà đầu tư” thành “lợi ích quốc gia”. Theo Luật sửa đổi này, Dự án Ecopark ở Văn Giang đã được Thủ tướng chính phủ phê duyệt, do vậy nó là “lợi ích quốc gia”. Đó chính là căn cứ để giáo sư Đặng Hùng Võ trả lời đài BBC rằng “Quyết định thu hồi đất ở Văn Giang là đúng Luật.

Từ khi Luật đất đai sửa đổi 2003 đã có hàng ngàn vụ khiếu nại tố cáo. Khiếu nại ,tố cáo về đất đai chiếm 70% số khiếu nại, tố cáo. Điều đó chứng tỏ Luật sửa đổi này không hợp lòng dân. Chủ tịch Hồ Chí Minh nói:”Nghị quyết gì mà dân chúng cho là không hợp thì để họ đề nghị sửa chữa”. Vì không chịu nghe khiếu nại tố cáo của dân chúng cho nên đã xảy ra vụ Đoàn văn Vươn, Văn Giang và nếu không kịp thời sửa đổi thì chắc chắn sẽ còn xảy ra nhiều vụ khác ngày càng nghiêm trọng hơn!

Tại Hội nghị Trung ương 3, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng nói:”Chiến lược, quy hoạch, kế hoạch và chính sách đầu tư phải có tầm nhìn xa, không bị tư duy nhiệm kỳ, tư tưởng cục bộ, thành tích, chủ quan duy ý chí, hay nhóm lợi ích chi phối”. Luật Đất đai sửa đổi 2003 quả là minh họa cho cái sự thật mà Tổng bí thư cảnh báo: Bị nhóm lợi ích chi phối!

Quốc hội bằng quyền lực nhà nước cao nhất cần có biện pháp khẩn cấp ngăn chặn tai họa

khủng khiếp đối với giai cấp nông dân, cũng là tai họa đối với đất nước. Sự nghiệp đổi mới đã trả lại quyền sở hữu cho các thành phần xã hội, kể cả nhà tư sản; chỉ riêng nông dân vẫn không có quyền sở hữu ngay trên mảnh đất thừa kế của cha ông mình đã đổ mồ hôi, xương máu. Xin Quốc hội xây dựng Luật đất đai mới, trả lại sự công bằng cho giai cấp nông dân, vốn là đội quân chủ lực của cách mạng.dân tộc dân chủ.

II – 1000 CÔNG AN ĐÁNH ĐẬP 200 NÔNG DÂN, CÓ NGƯỜI GIÀ VÀ PHỤ NỮ.

Nhiều đảng viên, nhà báo kể lại vụ cưỡng chế:

Một bên, khoảng 1000 ( UBND Hưng Yên đã xác nhận 1000, nhưng nhiều nguồn tin cho là hơn 2000 ) công an cảnh sát cơ động, mặc áo chống đạn, có khiên che, có súng, lựu đạn, dùi cui.

Một bên là khoảng 200 nông dân, nhiều người già, phụ nữ tay cầm gậy gộc, gạch vỡ, chai xăng.

7 giờ 30, công an rầm rập xáp tới. Sau khi tung 2 quả lựu đạn, khói mù trời, hằng ngàn dùi quật tới tấp vào những người nông dân khóc la chửi bới, chống cự một cách tuyệt vọng và bỏ chạy!

Thưa Quốc hội,

“Người cày có ruộng!” Giai cấp nông dân trở thành quân chủ lực cách mạng là vì tin theo khẩu hiệu đó của Đảng. Nay bỗng dưng họ bị cưỡng chế tàn bạo ngay trên mảnh ruộng của cha ông mình để lại!

Từ một đứa con nông dân đã có 10 năm mặc áo lính, tôi không khỏi đau lòng khi nhìn thấy hàng ngàn cảnh sát nện dùi cui lên lên đầu bà con Văn Giang. Tôi thấy như chính mình là kẻ phản bội các cha, các mẹ chiến sĩ đã cưu mang mình và đồng đội trong suốt những năm kháng chiến gian khổ!

Luật đất đai sử đổi 2003 đã biến bộ máy công quyền thành người làm thuê cho các nhà đầu tư, tức những “đại gia”. Từ khi có Luật này các đại gia không cần trực tiếp thương lượng với nông dân mà chính quyền địa phương đã phục vụ cho họ đạt được giá đền bù rẻ mạt:

Nhà đầu tư dự án này đang rao bán “giá căn hộ trên dưới 20 triệu đồng/ m2, giá biệt thự và nhà phố trên dưới 45 triệu đồng/ m2, đã bao gồm phần xây thô”. Trong khi giá đền bù là 135.000 đồng/m2, nếu đến nhận tiền sớm thì được nhà đầu tư thưởng thêm cho 35000 đồng/ m2.

Báo Nông Thôn Ngày Nay có bài viết gọi đây là “Cánh Đồng Vàng đã mất”.Dự án này xâm phạm quyết định giữ 3,8 triệu ha đất nông nghiệp của Chính phủ,nhưng đây chỉ nói về việc nó gây thiệt hai to lớn cho bà con nông dân, vì không được đền bù đúng mức,và vì vậy rồi đây họ sẽ phải lâm vào cảnh khốn cùng. Nhiều năm nay, bà con vùng này chuyển đổi từ trồng lúa sang trồng cây cảnh, mỗi sào bình quân thu hoạch từ 50 đến 70 triệu đồng/năm. Với số tiền đền bù ít ỏi như trên, họ làm sao để có số thu nhập ấy?

Nguyên phó Thủ tướng phụ trách nông nghiệp Nguyễn Ngọc Trìu nhận định khái quát về đền bù giải tỏa:”Khi trong này khai trương công trình thì bên ngoài dân khiếu kiện biểu tình. Vì giá đền bù cho dân là 1, khi đem lô đất đó ra bán thì giá gấp 15 lần.” Như vậy Luật đất đai sửa đổi 2003 đã tạo môi trường tốt cho tham nhũng, bởi các nhà đầu tư sẵn sàng trả giá cao cho nhà chức trách ra quyết định cưỡng chế “hỗ trợ thi công”. Đây là vấn đề thuộc nội dung của Nghị quyết TƯ. 4 phải giải quyết.

Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nói:”Dân sai thì phải thuyết phục”. Đúng vậy! Trong vụ Văn Giang chưa thể nói dân sai, nhưng việc dùng 1000 cảnh sát để cưỡng chế dân là trái với ý kiến Thủ tướng. Nhiều người coi đây là một vết nhơ không thể gột rửa trong lịch sử!

Bằng quyền lực cao nhất xin Quốc hội mau chóng nghiêm cấm hình thức phản nhân dân này!

III- “SỐ ÍT CHỐNG ĐỐI MÓC NỐI VỚI BỌN PHẢN ĐỘNG TRONG, NGOÀI NƯỚC”?

Sáng ngày 2 -5- 2012, tại Hội nghị trực tuyến có 63 tỉnh thành và các Bộ, Ngành do Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng chủ trì, Phó Chủ tịch UBND Hưng Yên Nguyễn Khắc Hào báo cáo rút ra những “bài học bước đầu trong lãnh đạo chỉ đạo và công tác tiếp dân, giải quyết khiếu nại, tố cáo” rất đáng lo ngại:

1- Về lý do cưỡng chế, ông Hào cho rằng, khi đã có chủ trương đúng, hiệu quả kinh tế xã hội cao, “được đông đảo nhân dân đồng tình ủng hộ thì không thể vì một số người chống đối mà không triển khai thực hiện chủ trương đó”.

Chúng ta đã có kinh nghiệm: Ngày xưa, chủ trương hợp tác hóa nông nghiêp từng được cho rằng có 100% nông dân tự nguyện gia nhập, nhưng sự thật là họ không thể không “tự nguyện”, bởi bao nhiêu lo lắng bị đối xử như công dân hạng hai, con cái sẽ khó vào Đoàn, khó vào đại học… Người dân Văn Giang cho báo Đất Việt biết: Côn đồ vào nhà dọa nạt bảo phải mau chóng nhận tiền đền bù; đảng viên bị dọa nếu chống chính sách sẽ bị khai trừ; giáo viên bị dọa sẽ không nhận tiền đền bù sẽ bị đổi công tác đến nơi khó khăn; người sắp kết hôn sợ không cho đăng ký kết hôn khi chưa chịu nhận tiền đền bù… Báo Người Cao Tuổi cho biết, có ít nhất là 4 người bị bắt ngày 24 – 4 phải ký giấy cam kết không khiếu nại nữa mới được thả. Một phụ nữ có con nhỏ còn bú cho đài RFI biết, chị phải ký giấy cam kết không khiếu kiện nữa, mới được thả về cho con bú!

Theo truyền thống văn hóa dân tộc, cái gì từ 1 tăng lên đến 3 thì đã thay đổi về chất:

“Một cây làm chẳng nên non; Ba cây dụm lại nên hòn núi cao”; “Ba anh thợ da thành ông Gia Cát”; “Ba chị đàn bà thành cái chợ”; “Hơn một tuổi là anh; Hơn 3 tuổi là chú”… Vậy thì hơn 160 hộ dân, có hơn 200 con người dám đứng ra đương đầu, làm sao có thể gọi là số ít?

2 – Trong vụ cưỡng chế ngày 24- 4 ở Văn Giang Phó Chủ tịch Hào cho rằng: “Có sự móc nối chặt chẽ với những phần tử chống đối ở nước ngoài. Các thông tin thậm chí còn được tường thuật tại chỗ, từng giờ để tuyên truyền xuyên tạc, dàn dựng những video clip giả để vu khống bôi nhọ chính quyền…”. Ông nói, do tính chất nghiêm trọng như vậy nên 19 người đã bị bắt ngay, hiện 5 người còn bị tạm giữ, có 9 “đối tượng cầm đầu”, “nhiều năm gây rối” đã bỏ trốn. Ông Hào nhận định: “Xử lý được 9 người này sẽ khắc phục được tình trạng tập trung đông người, kéo lên cơ quan Trung ương”.

Nhận định nói trên của đại diện chính quyền tỉnh Hưng Yên là cực kỳ nguy hiểm: Ghép nông dân Văn Giang vào với bọn phản động, đẩy 9 người nông dân bị o ép, quá sợ hãi bỏ trốn vào hàng ngũ phản động nguy hiểm!

Đề nghị Quốc hội kiểm tra, giám sát làm rõ các kết luận sai trái hết sức nguy hiểm nói trên, đừng để một chính quyền cấp tỉnh phát ngôn tùy tiện, dựng đứng, vu cáo nhân dân, bất chấp sự thật mà không bị trừng phạt, như vậy cách làm này sẽ lan tràn như một thứ bệnh dịch làm mục ruỗng hệ thống chính quyền của dân, do dân vì dân.

IV- VÌ SAO PHẢI HẠN CHẾ HOẠT ĐỘNG BÁO CHÍ?

Trong vụ Tiên Lãng, báo chí được Thủ tướng khen ngợi đã góp phần tích cực sớm làm sáng tỏ sự thật giúp Chính phủ kịp thời xử lý. Vụ Văn Giang, về quy mô cũng như sự phức tạp của nó còn lớn hơn, rất cần được báo chí quan tâm làm sáng tỏ thì trái lại có những bằng chứng các hoạt động báo chí đã bị hạn chế ngay từ đầu.

Nếu việc cưỡng chế là đúng pháp luật thì tại sao phải hạn chế thông tin? Tại sao những tấm bảng “Cấm quay phim, chụp ảnh” được dựng ra khắp nơi? Chỉ có hai tờ báo dám nói một phần sự thật, và nói rất từ tốn là báo Người Cao Tuổi và báo Sài Gòn tiếp thị thì cả hai đều bị buộc phải gỡ xuống khi vừa cho lên mạng! Lạ lùng là hai nhà báo của đài phát thanh quốc gia bị công an Hưng Yên đánh “hội đồng”, còng tay, mặt mũi bê bết máu, phải đi bệnh viện, dù hai anh nhiều lần kêu to “chúng tôi là nhà báo đang làm nhiệm vụ”! Càng lạ lùng hơn trong khi đài BBC biết chuyện nhà báo bị đánh đã có ngay cuộc phỏng vấn, thì phía Việt Nam mãi đến ngày 9-5, tức là mất nửa tháng sau, các báo chúng ta mới được lên tiếng! Và cho đến nay, Công an Hưng Yên chẳng những chưa có lời xin lỗi mà còn từ chối trả lời câu hỏi rất đơn giản: Vì sao đã biết nhà báo đang tác nghiệp mà vẫn cứ đánh đập?!

Hình như một số việc nhằm hạn chế hoạt động của báo chí trong vụ cưỡng chế ở Văn Giang không phải chỉ là từ phía Hưng Yên? Vậy thì cấp nào và vì lý do gì đã chủ trương hạn chế hoạt động của báo chí trong vụ này? Tại sao bài học tích cực của báo chí trong vụ Tiên Lãng được Thủ tướng biểu đương, nhưng đã không được phép vận dụng?

Giải mã được những uẩn khúc về việc hạn chế hoạt động báo chí trong vụ Văn Giang sẽ rút ra nhiều bài học bổ ích cho thực hiện quyền được thông tin, công khai minh bạch các hoạt động ảnh hưởng tới người dân, xúc tiến dân chủ…

Vốn là một nhà báo, tôi vô cùng bức xúc trước câu hỏi mà mình không tự trả lời được, xin tin cậy gửi tới Quốc hội .

Ngày 9 tháng 5 năm 2012

Tống Văn Công (Bauxite)

 

12 Phản hồi cho “Bốn điều bức xúc từ Văn Giang”

  1. Builan says:

    “Từ một đứa con nông dân đã có 10 năm mặc áo lính, tôi không khỏi đau lòng khi nhìn thấy hàng ngàn cảnh sát nện dùi cui lên lên đầu bà con Văn Giang. Tôi thấy như chính mình là kẻ phản bội các cha, các mẹ chiến sĩ đã cưu mang mình và đồng đội trong suốt những năm kháng chiến gian khổ!

    “Anh BỘ ĐỘI GIAĨ PHÓNG QUÂN ơi
    Đã đến giờ chưa nhĩ ?”

    Tay gươm tay súng đi đầu
    Diệt bọn cướp ngàp THỔ PHĨ CÔNG AN
    VĂN GIANG ơi !
    VÙNG DẬT hơĩ Văn Giang !

  2. T. says:

    Nhìn hình 2 công an nhân dân và hai CSCĐ nắm tóc và kéo tay một phụ nữ “dám” chống lại vụ cướp đất của chính quyền địa phương chứng tỏ đảng Cộng Sản hiện tại ở VN đã biến xã hội Việt Nam thành Xã Hội Cướp Ngày (XHCN) mà bọn chúng gọi là Xã Hội Chủ Nghiã (XHCN) .

  3. BuCu says:

    Cướp đêm là trộm cướp ngày là Chính quyền

  4. Ha_pham says:

    Bai viet da nhac nho nhung nguoi co than nhan song o mien-Bac, truoc nam 1954.
    Hoi do gia dinh chung toi cung khong la ngoai le “nan nhan cua chinh sach dan ap
    gia man cua DCS-VN”. Toi con nho ong chu toi, bo hoc truong Tay, di theo Viet-minh
    (ten goi cua cong san VN ngay do). Nam 1955 khi DCS-VN phat dong chinh sach dau to
    ,quy ket nhung nguoi giau co la “phan dong”. Ong chu cua toi bi doi cai cach ruong dat,
    qui cho toi “chui vao hang ngu Viet-minh de pha hoai”, ong bi tich thu het 2 mau ruong,
    (1 mau = 10 sao, 1 sao= 360 m^2).
    Chu toi bi giam trong ho dao o goc tre lang, bi bon doi cai cach, danh bang gay tre den tan tat.
    Bay gio nghe tin nong dan Van giang bi bon can bo dang vien DCS-VN, cuop dat, danh dap nhung nguoi chong cuong che.Nghe ma cam gian bon cong san bat nhan. Chi mong che do cong san VN,
    som den ngay sup do.

  5. Lê Thiện Ý says:

    Có vạn “bức thư ngỏ” thì đảng cũng xếp xó, chẳng ngó, vo vo vứt bỏ! Ngay cả các kiến nghị minh danh với nhiều nhân sĩ, trí thức lớn mà họ cũng thưà dũng khí chối bỏ thì “thư ngỏ” chẳng có lai nào.
    Nhưng, lên tiếng vẫn cần thiết để giải toả bức xúc, giảm stress cho bản thân; để tự trấn an rằng mình đã làm hết sức, đúng chức năng, bài bản. Mong gì những “lỗ-tai-trâu” nghe thấy, mà mong !
    Đảng đang mắc bệnh di căn, thật hết thuốc chữa rồi !

  6. Người VN thường ví von những ông trúng cử vào quốc hội toàn là nghị gật, không dám hó hé. Nếu sau này các ông nghị này muốn chơi trò tác nghiệp như nhà báo, sẽ bị công an đánh hội đồng mà chẳng dám la, dám khóc. Cho nên viết đơn kêu cứu quốc hội thương dân nghèo chỉ để bày tỏ thái độ không đồng thuận với lối ăn cướp trắng trợn của bọn cường hào ác bá địa phương, nhưng về lâu về dài, các ông nghị gật này chỉ ngậm miệng nhìn những tên công an VC đánh dân, khi mà lòng tham của viên chức ao cấp , chỉ nghĩ làm sao hốt nhiều tiền để vinh thân phì gia.

    Tiền là chân lý, kẻ nào phản lại chân lý ấy là trở thành kẻ phản động. Từ trước đến nay, VC chỉ chơi trò đó để giam hảm con người trong cái vòng ác đức của chúng. VC muốn biến con người thành nô lệ, cho nên chúng có đủ mọi thứ quyền trong đó có quyền chụp mũ. Chụp mũ là phương tiện trấn áp hiệu quả nhất. Khi con người bị VC đội cho cái mũ phản động,đương nhiên sẽ gặp mọi oan trái và nhà tù đang chờ đón những người này. VC là thứ phản động nhất nên chúng thừa biết phản động là danh từ rất nguy hiểm, nên kẻ nào bị ghép vào thành phần phản động thì sẽ bị loại ra ngoài vòng pháp luật, sống không có ngày mai, con cái cấm thi vào đại học và mọi công việc làm sẽ bị trở ngại, việc làm khó xin, tất nhiên trở thành kẻ khốn cùng vô gia cư, lang thang kiếm sống, đời sống như thế chẳng khác gì cái địa ngục.

    Tôi khó hiểu người dân đất nước tôi, 37 năm sống với VC mà bây giờ chưa nỗi dậy để lật đổ bọn tàn ác này. Anh Vươn đã cho chỉ cho chúng ta con đường giử đất, sao dân ta không lấy đó làm kim chỉ nam để tiến đến giai đoạn là làm chủ thật sự trên mảnh đất của mình. Đất của chúng ta, trước tiên chúng ta phải có bổn phận giử đất bằng mọi phương tiện, sau đó khi người ta thấy nông dân giử đất một cách thực sự thì người khác sẽ nhảy vào nhập cuộc. Nếu tất cả hộ nông dân cương quyết giử đất, bọn VC chắc chắn sẽ thối lui. Nếu có kẻ sợ sệt, nhận tiền đền bù rẻ mạt,sợ con không học được đại học,haykhông được đi dạy …v…v… chắc chắn công cuộc giử đất sẽ thất bại.

    Nếu thấy ruộng vườn là cuộc sống thiên liêng của mọi gia đình, là mạng sống nhờ nó mà chúng ta tồn tại, thì phải chấp nhận mọi hình phạt , tranh đấu giử đất để sống còn. Nếu sợ hải, thiếu cương quyết, lùi bước, công cuộc tranh đấu giử đất khó thành công. Nếu muôn người như một, thà chết chứ không chịu bán đất với giá rẽ mạt, chắc chắn những vụ cưởng chế sẽ nỗ vang và bạn bè khắp năm châu sẽ đứng lên hưởng ứng lời kêu gọi của những người bị VC cướp đất. Tranh đấu kiểu lẻ tẻ sẽ bị mất đất dài dài, và cuộc sống sẽ như những thây ma, lê lết bên vệ đường, không có lối về miền đất hương hỏa.

  7. Hông Lĩnh says:

    Tôi lấy làm lạ là ở VN hay có việc viết thư lên Thủ Tướng, CT, hay QH – nhưng chưa bao giờ thấy các cấp giải quyết vấn đề, hay ít nhất cũng quan tâm viết thư hồi đáp.

    Thư gởi qua bưu điện thì chắc không đến tay các ông ấy .
    Thư ngõ đăng lên mạng thì chắc các ông ấy chẳng bao giờ đọc (vì cũng chẳng bận tâm đến dân)

  8. nguyễn duy ân says:

    Lại “Thư ngỏ!?”

    Rõ nhảm!

    Nhà nước cũng đảng chúng nó, luật pháp cũng đảng chúng nó, quốc hội cũng đảng chúng nó!

    “Kiến nghị” với giống khỉ?

    “Thư ngỏ” với loài chó?

    Đâu phải bây giờ chúng nó mới cướp bóc như những vụ Tiên Lãng, Văn Giang…Chúng nó từng cướp bóc từ khi thành lập đảng… Không cướp bóc thì không phải là Việt Cộng!

    • Dân đói says:

      Bạn ơi, không nhảm đâu. Thư ngỏ để gần 90 triệu dân Việt trong và ngoài nước đọc, chứ ai mà không biết lũ cuốc hội cs vừa câm vừa điếc vừa mù thì làm sao mà đọc. Những thư ngỏ là những bản hạch tội bè lũ tội đồ dân tộc trước quốc dân đồng bào, tương tự như “Hịch Tướng Sĩ” trước giờ toàn dân hành động. Nước sắp vỡ bờ rồi.

  9. Vu Trung says:

    Còn gì mà phải hỏi, phải xin từ cái đcs nầỵ Chỉ có toàn dân đứng lên đập đổ nó xuống mới mong có 1 ngày mai tươi sáng cho cái đất nước nầỵ

  10. T. says:

    Ơ Việt Nam, dân biểu nào lên tiếng chống đối chính quyền địa phương ̣ như Hưng Yên, Hải Phòng,…, chính quyền điạ phương lại sai công an dùng dùi cui đánh cho một trận, sau đó tước thẻ đại biểu và bắt bỏ tù. Xã Họ̀i Chủ Nghiã Việt Nam bây giờ là Xã Hội Cướp Ngày, Xã Hội của phường trộm cướp, đạo tặc.

Leave a Reply to Lê Thiện Ý