WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cái “tội” vì là con gái của người bất đồng chính kiến?!

Gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn

Gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn

Tôi- Huỳnh Khánh Vy là một trong những trường hợp sống động của một nguyên tắc sống dưới chế độ Cộng sản: Bạn càng im lặng nhẫn nhịn, bạn càng bị đè bẹp bởi chính sách đàn áp của cộng sản. Họ không để cho một người sống khép kín như tôi được sống một cuộc sống bình thường, giản dị và yên tĩnh. Sau một thời gian suy nghĩ, hôm nay tôi quyết định lên tiếng. Một phần để bày tỏ quan điểm cá nhân mà xưa nay vì nhiều lý do nên tôi phải yên lặng. Một phần nữa là để công khai những trò xấu xa mà chính quyền CSVN dùng để sách nhiễu tôi cũng như gia đình.

Trước tiên phải kể tới việc tôi được sinh ra trong một gia đình được coi là “ phản động”. Năm 1992, ba tôi bị chính quền CSVN bắt giữ với tội danh “tuyên truyền chống chế độ XHCN” theo điều 88 (bây giờ là “chống Nhà nước”). Ông bị kết án 10 năm tù giam và 4 năm quản chế. Lúc bấy giờ chị em tôi vẫn còn rất nhỏ. Chị tôi, Huỳnh Thục Vy mới lên 8,  tôi 6 tuổi và em trai tôi Huỳnh Trọng Hiếu 4 tuổi. Tuy mới 6 tuổi nhưng hình ảnh ba bị đám công an còng tay bắt đi vẫn hằn sâu trong ký ức non nớt của tôi. Rồi sau đó, gia đình tôi sống trong lo lắng và hoang mang. Cô tôi- Huỳnh Thị Thu Hồng không ít lần bị mời lên đồn công an để “làm việc” và họ đã hù dọa sẽ bắt bỏ tù luôn cả cô tôi. Bởi ai cũng biết rằng tình hình Việt Nam lúc đó rất tối tăm, cộng sản VN chưa bị áp lực từ cộng đồng quốc tế như bây giờ, nên họ rất hung hăng và lộng hành. Đến năm 2002, ba hết hạn tù nhưng vẫn còn 4 năm quản chế nên ba không thể làm bất cứ việc gì, gánh nặng kinh tế đều đổ dồn lên vai hai cô tôi. Do hoàn cảnh kinh tế khó khăn, cùng với sự sách nhiễu không ngừng của nhà cầm quền cộng sản, nên việc học hành của 3 chị chúng tôi đều bị gián đoạn.

Năm ba tôi ra tù, chị Thục Vy của tôi học lớp 12 nhưng chị phải bỏ không thi đại học sau khi tốt nghiệp cấp 3, do hoàn cảnh gia đình không cho phép, dù chị là một học sinh học rất khá của một trường tốt nhất tỉnh Quảng Nam lúc đó. Em trai tôi-Huỳnh Trọng Hiếu thì bị cấm thi tốt nghiệp cấp 2 sau khi học hết lớp 9 với xếp loại giỏi, vì lý do mà Hiệu trưởng và Hiệu phó đưa ra là “thiếu tuổi”  và nhà trường tuyên bố: nếu không học lại một năm lớp 9 nữa thì vẫn tiếp tục không được thi tốt nghiệp. Sau sự việc này, con trai thầy Hiệu phó của trường em trai tôi nhận được việc làm ngay trong một công ty quốc doanh lớn, rồi được thăng chức thành trưởng phòng không lâu sau đó, rồi được cấp đất ở thành phố Tam Kỳ. Sự việc này đường như khó tin nhưng đó là sự thật-một sự thật về sự đàn áp bẩn thỉu mà chính quyền này đã áp đặt lên việc học hành của em trai tôi. Nhưng lúc đó gia đình tôi không biết kêu gọi sự giúp đỡ của ai. Từ một vùng quê nghèo khổ, cả gia đình tôi phải sống trong sự sách nhiễu thường xuyên, trong sự nghèo đói và bị bỏ rơi.

Tôi là người duy nhất trong gia đình được đi học đại học sau 3 năm đi làm công nhân cho một công ty của Nhật Bản. Gia đình đã đặt rất nhiều hy vọng vào tôi, rằng sau khi tốt nghiệp đại học tôi có thể có việc làm tốt và chia sẻ bớt gánh nặng kinh tế của gia đình. Nếu tôi cũng lên tiếng, tôi sẽ bị đuổi học và ai sẽ là người hiểu cho hoàn cảnh thất học của tôi? Đó là lý do khiến cho tôi phải yên lặng, không hề tham gia bất cứ hoạt động lên tiếng nào cùng với gia đình. Mặc dù, tôi nhận thức rõ những bất công cũng như tội ác kinh khủng của CSVN đã gây ra với đất nước và dân tộc này. Tôi nghĩ rằng nếu mình yên lặng thì họ sẽ để yên cho tôi và như vậy tôi có thể đi làm và giúp đỡ gia đình và đó cũng là cách tôi ủng hộ những việc làm của ba, của chị Hai và em trai tôi.

Nhưng mọi việc không như tôi nghĩ, đến tháng 12 năm 2011 sau hai trận bố ráp của an ninh tỉnh Quảng Nam và sau đó là ba Quyết định xử phạt được áp đặt cho ba, chị Hai và em trai tôi là những trò xấu xa đối với vợ chồng tôi. Đầu tiên, an ninh thành phố Đà Nẵng tới Công ty tôi thực tập (ở Đà nẵng) đe dọa Giám đốc để họ không ký giấy thực tập Tốt nghiệp cho tôi. Cũng may Hồ sơ thực tập của tôi đã được ký trước đó hai ngày. Tiếp đó, họ đến khoa Ngoại Ngữ trường đại học nơi tôi đã từng theo học, để “làm việc” với Khoa trước khi tôi bảo vệ luận văn tốt nghiệp.  Luận văn Tốt nghiệp của tôi là Bản dịch thuật một báo cáo hằng năm của Human Rights Watch về tình hình đàn áp Nhân quyền ở Ai Cập trước khi chế độ Hosni Mubarak sụp đổ.  Họ cố tình can thiệp, đẹ dọa Nhà trường nhằm mục đích không cho tôi tốt nghiệp, nhưng do kết quả học tập cũng như sự bảo vệ của cô giáo chủ nhiệm, tôi đã được ra trường với kết quả bảo vệ luận văn không cao như tôi nghĩ.

Đến ngày 1/7/2012 hai vợ chồng tôi cùng với vợ chồng chị Thục Vy và em trai tham gia biểu tình chống Trung Quốc để bày tỏ lòng yêu nước, bảo vệ chủ quyền quốc gia. Đổi lại, những gì chúng tôi nhận được từ chính quền CSVN là sự bắt bớ và đánh đập, chị gái tôi bị bắt cóc đưa về Quảng Nam, riêng chồng tôi bị tịch thu laptop chuyên dụng trị giá gần 20 triệu với lý do là “khấu trừ vào tiền phạt” của chị Thục Vy. Cũng từ khi đó, họ tăng cường sách nhiễu vợ chồng tôi như: nửa đêm đến đập cửa quát tháo đòi kiểm tra tạm trú, chặn xe giữa đường kiểm tra xe và đòi tịch thu giấy tờ xe, cho côn đồ lấy cắp máy tính ở nhà trọ của vợ chồng tôi, áp lực với chủ nhà không cho tôi thuê nhà, gọi điện sách nhiễu giám đốc Công ty nơi chồng tôi làm việc, nghe lén điện thoại…Còn buồn cười hơn nữa là ngày đám cưới tôi có một tên an ninh Đà Nẵng tới “hỏi thăm” và đi theo chúng tôi tới tận nhà hàng, đợi đến khi hết tiệc mới ra về. Những sách nhiễu đó không đủ để truyền thông quan tâm đến vợ chồng tôi nhưng là quá nhiều để vợ chồng tôi có thể sống một cuộc sống bình thường. Bao lâu nay, vợ chồng tôi vẫn âm thầm chịu đựng những sách nhiễu bẩn thỉu như thế, vì không có sự quan tâm của truyền thông, cũng vì chúng tôi là những người vô danh. Những lần lên tiếng của ba và chị tôi về tình hình bị sách nhiễu của vợ chồng tôi cũng không được ai quan tâm, chúng tôi cảm thấy vô cùng cô đơn. Tôi thực sự muốn biết mình đã làm gì khiến chính quyền này phải “bận tâm” như vậy.

Gần đây, tôi làm hồ sơ xin học bổng du học tại Úc. Cách đây hơn hai tuần tôi có nhờ giáo viên chủ nhiệm-người mà xưa nay tôi thầm kính trọng về tư cách- làm người viết thư giới thiệu tôi. Ban đầu cô vui vẻ đồng ý nhưng hai hôm sau tôi đến  gặp, cô nói có một vài việc gia đình nên chưa ký được. Cô hẹn tuần sau sẽ ký. Nhưng hai ngày sau thì tôi sinh em bé. Tôi nhờ chồng liên lạc với cô. Qua điện thoại, cô nói đã có việc rắc rối và cô mời chồng tôi lên Khoa Ngoại ngữ của trường nói chuyện. Chồng tôi lên, được cô cho biết là công an Đà Nẵng đã gửi công văn xuống cho trường yêu cầu không được dùng con dấu của trường vào mục đích khác(?!) và cấm sinh viên dùng Facebook. Tôi nghĩ việc xác nhận và giới thiệu  cho một sinh viên cũ của mình là một việc hoàn toàn bình thường và không có gì là khó khăn cả. Nhưng cả đến việc nhỏ như vậy chính quyền CS cũng phải dùng tới một công văn chỉ đạo cấm đoán. Chắc hẳn, họ phải thù ghét gia đình tôi đến tột cùng nên muốn chặn mọi đường sống và tiến thân của chúng tôi như thế.

Đến lúc này thì tôi thấy mình không thể yên lặng thêm được nữa, dù tôi có yên lặng họ cũng không để yên cho vợ chồng tôi. Thế nên hôm nay tôi quết định lên tiếng và từ nay về sau tôi sẽ còn tiếp tục nói để họ thấy rằng tôi không bị đè bẹp như họ nghĩ. Tôi sẽ lên tiếng bảo vệ cuộc sống của vợ chồng tôi, cũng là để bảo vệ cuộc sống của cô con gái mới sinh của mình, góp phần vạch trần những bất công trong xã hội cộng sản này, đặc biệt là những sách nhiễu nhắm vào những gia đình bất đồng chính kiến như gia đình tôi. Tôi sẽ làm tất cả để sát cánh cùng gia đình mình lên tiếng phản đối những thối nát của hệ thống cộng sản này. Và tôi rất mong công luận sẽ ủng hộ, bảo vệ vợ chồng tôi.

Khánh Vy ngày 17/3/2013

© Đàn Chim Việt

19 Phản hồi cho “Cái “tội” vì là con gái của người bất đồng chính kiến?!”

  1. vong quốc dân says:

    cs đối đải với các cháu còn đở hơn con cháu ngụy quyền sau năm 1975 .cướp nhà cho đi kính tế mới vùng xa nước độc

  2. Trung Kiên says:

    TK thật ngưỡng mộ gia đình anh Huỳnh Ngọc Tuấn!

    Hổ phụ sinh hổ tử, đã không chịu cúi đầu khuất phục, im tiếng trước những bất công và đàn áp do bạo quyền csvn gây ra!

    Xin được gởi đến gia đình anh Huỳnh Ngọc Tuấn và những người “ĐẤU TRANH CHO DÂN CHỦ” một hình ảnh can đảm khác:

    QUYẾT ĐẤU TRANH ĐỂ SỐNG CÒN!

    Chúc anh Huỳnh Ngọc Tuấn và gia đình, cùng những người Việt Nam yêu nước: luôn khoẻ mạnh, can trường và đầy nghị lực…

  3. Trung Kiên says:

    Chào Huỳnh Khánh Vy

    Trước hết xin ngưỡng mộ Khánh Vy, và mừng là Việt Nam…lại có thêm một người phụ nữ can đảm!

    Đồng ý với Khánh Vy rằng; sống dưới chế độ độc tài csvn…”Bạn càng im lặng nhẫn nhịn, bạn càng bị đè bẹp bởi chính sách đàn áp của cộng sản…“.

    Xin tặng Khánh Vy hình ảnh dưới đây:

    MUỐN SỐNG THÌ PHẢI ĐẤU TRANH!

    Nhân đây, xin được chia buồn với cô giáo của Khánh Vy, một nguời đã bất kể đến “tư duy và nhân cách” của một nhà giáo, cam tâm làm “con cừu” để cho đảng dẫn dắt đi theo lề phải???

  4. Hiep Ton says:

    Tôi rất khâm phục tính kiên cường và can đảm của cả gia đình họ Huỳnh. Mong sao gia đình họ Huỳnh này chịu đựng được những đàn áp đê tiện của loài Qủy Đỏ.

  5. Duy Tran says:

    Lý lịch để thi đại học ở Vietnam đã bỏ từ những năm đầu 1990s. Cha tôi bị bắt 1978 trong vụ Vinh Sơn, kêu án 20 năm tù với tội “âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân”. Ông mất trong tù 3 năm sau đó. Năm tôi thi vào ĐH 1991, tôi đậu cả 2 trường ĐH Bách Khoa Sài gòn & ĐH ngoại thương.

    • nguenha says:

      Tôi gặp một người bà con,có đứa con gái học thiệt giỏi ,hạng 2 anh văn và lý-hoá toàn quốc,phần thưởng của bộ giáo dục (1994) lúc em còn học trung học.Em vào học Đại học ngoại thương ở Sài gòn.Có lần tôi về VN hỏi em: “sao cháu không được học bổng đi nước ngoài”.Một GS người Singapor cũng hỏi cháu như vậy! Cháu trả lời với tôi:”nói vây mà không phải vậy,học bổng dành cho gia đình chính sách!” Thi vô Đại -Học thì bỏ lý-lịch,nhưng về “Bổng Lộc,quyền lợi thì Lý-lịch vẩn còn đó”. Những gia đình có con em học
      “trung bình” cứ thấy ai hơn con mình “một-chút” mà được học bổng thì cứ cho “nhà nước
      công bằng”.Thật sự ra “lý lịch đả vươn lên một Level cao hơn và nguy hiểm hơn,mà ít ai biết.Trở lại câu chuyện,GS Singapor thấy cháu học quá giỏi,Ông can thệp với Đại-Học Sing. cho cháu học bổng qua đó học.Tại đây cháu kết hôn với một GS tiến sĩ người Úc.Hiện giờ cháu là Giáo viên thính giảng Đại học Úc cùng với chồng. Thưa bạn Duy Trần,
      với CS phải “tỉnh táo “trong mọi vấn đề: Bỏ và không Bỏ chỉ là Một! Chỉ trừ khi “con chồn”
      không là con chồn nủa,chứ còn “cái lông” cũng hôi mùi chồn!. Thân ái chào bạn.

      • Lâm Vũ says:

        Tùy theo thời cũng như nhu cầu, nhà nưởc CSVN cũng phải “uyển chuyển” chứ không thể cứ không thể áp dụng nguyên tắc cứng đơ được. Nhưng điều này không có nghĩa là đã thay đổi chính sách nói chung. Vài thí dụ điển hình, những nằm đầu sau 1975, nhà nước (CSVN):-
        - không chủ trương lưu dụng giáo chức của VNCH, nhưng vẫn phải dùng (vì không đủ thầy giáo, cô giáo)
        - không cho dân chúng tự do ra nước ngoài, nhưng lại tổ chức cho đi vượt biên (để thu vàng và đô-la…)
        - vẫn bổ nhiệm con cái của viên chức “chế độ cũ” (VNCH) vào những chức vụ cao, tuy rất hiếm và chỉ khi thật cần thiết (nhưng không có nghĩa là nhà nước bỏ hẳn chủ trương “hồng hơn chuyên”, vì nếu không thì hàng trăm ngàn chuyên viên người Việt hải ngoại đã dư sức về nước làm việc trong chức vụ xứng với khả năng)
        - v.v.

        Ngược lại, có vô số trường hợp người trẻ tài giỏi trong nước đã rời bỏ những công việc “ngon lành” đang có, để đổi lấy cơ hội được di dân ra nước ngoài.

        Noí chung, mất “chất xám” thì nhiều, thu “chất xám” từ ngoài vào thì kể như con số không to tướng!

    • Trường Giang HN says:

      Cũng tùy theo trường hợp và tùy địa phương.
      Cộng Sản chơi trò thật thật hư hư để lừa dối người dân,
      chỗ này thì họ tế nhị, chỗ khác thì khắt khe
      Mục đích là để cho dư luận mâu thuẫn với nhau,
      mà cụ thể là trường hợp của Huỳnh Khánh Vy và Duy Tran.

    • Nhờ đảng Khoan Hồng . says:

      Duy Trần nên cám ơn đảng đã cho bạn cơ hội được làm người tử tế , dù cha bạn có tội với tổ quốc và nhân dân .

      Chỉ tiếc một điều là nếu cha bạn không dại dột, đi làm phản động để bị tù và bị chết trong tù thì có lẽ bạn đã được vào đảng và (không chừng) đã làm tới chức chủ tịch xã hay trưởng phòng công an nhân dân hay an ninh gì đó rồi ; Thật đáng tiếc!

      Đảng ta rất anh minh và rất nhân đạo !

      Ps : Xin hỏi là : Hiện nay bạn đang làm nghề gì ? và đã có cống hiến gì cho đảng, cho tổ quốc để đền cái ơn trời biển của đảng đã dành cho con một tên phản bội tổ quốc như bạn ?

      • Dong Chi Ich says:

        Đọc lời của Duy Trần có cảm giác DT man mác giống Huỳnh Hữu Phước (ở nhiều điểm).

        Còn với trường hợp của Huỳnh Khánh Vy (và gia đình) thì có thể nói là 1 trường hợp điển hình của khá nhiều trường hợp đã và đang phải chịu đựng sự “trừng phạt” (hay nói theo cách của những nạn nhân là sự đàn áp) của CQCS VN.
        Bài viết lên tiếng của Khánh Vy đã giải đáp cho tôi thắc mắc bấy lâu rằng: Trong gia đình 4 người của anh Huỳnh Ngọc Tuấn lại mới chỉ thấy 3 cha con lên tiếng.

  6. Nông dân says:

    Hãy can đảm và nghị lực như em vẫn có tính cách của con người đất Quảng: “Quảng nam hay cãi”, xứ sở của “chó ăn đá, gà ăn cát”…rồi sau cơn mưa trời Việt nam sẽ sáng, nhưng chưa biết đến bao giờ.

  7. con cháu hai bà Trưng says:

    Bạn Khánh Vy, Thục Vy quý mến, chúng tôi luôn nghĩ đến các bạn, những chiến sĩ ở tuyến đầu, trực tiếp đấu tranh, đối mặt với bọn CS ác ôn không còn nhân tính. Tuy hiểu rõ nội khổ, khó khăn cùng cực của các bạn, nhưng hôm nay, thêm một lần nữa, tôi không dằn lòng đuợc, nước mắt cứ tuôn trào theo từng nổi khổ các bạn đang phải hứng chịu một cách nghiệt ngã bất công bởi bọn CSVN, tay sai bá quyền TQ.

    Đồng bào hãi ngoại và cả cộng đồng quốc tế, luôn theo dõi, đồng hành cùng những chiến sĩ đang tranh đấu cho tư do, dân chủ, nhân quyền, mà điển hình là đại gia đình các bạn từ 3 thế hệ đồng một lòng chống lại cái ác, đang bị trù dập hằng ngày-đêm. Không có ngôn từ nào có thể chia đươc nỗi đau khổ áp bức mà các bạn đang gánh chịu. Thôi thì chỉ nhắc lại với bạn rằng: định luật Nhân-Quả không sai trật mảy may. Kẻ gieo gió ắt sẽ gặp bão một ngày không xa. Chúng sẽ lũ lượt chui vào cống rãnh như Sadam Hunsen, Gadaffi, vv…
    Thế giới đã và đang chuyển đổi từng ngày, giờ theo khát vọng đòi lại Quyền làm Người như vũ bão, mà tà quyền CSVN đang run sợ.
    Vấn đề chỉ còn ở thời gian thôi các bạn ạ. Chúng tôi luôn hổ trợ và đồng hành cùng gia đình các bạn để nhân quyền dân chủ công bằng sớm trở về trên quê hương VN thân yêu.

  8. Võ Đình Tuyết says:

    Từ một nơi rất xa cháu đang ở,chú cũng đồng hành và chia xẻ những oan khiên với gia đình cháu đang gánh trên vai những tủi nhục nói riêng và của dân tộc Việt Nam nói chung đang sống dưới ách thống trị vô liêm của chế độ cộng sản.Chính quyền cộng sản dù bất cứ ở đâu họ vẫn vậy cháu ạ! Cuộc sống loài người dâu còn yên ổn khi chính quyền cộng sản vẫn còn ngự trị trên nhân gian nầy. Đừng bao giờ hỏi những điều nhân nghĩa lương tâm với người cộng sản.Họ có thể trả thù bất cứ ai đụng vào quyền lợi tối thiểu của họ,cho dù người đó là những tâm hồn chơn chất ngây thơ những bông hoa như các cháu.Từ những trẻ thơ học hành kham khổ miền Núi,từ những trẻ thơ lội sông,lội bùn đi tìm con chữ đều bị hành hạ như nhau.Cháu hãy nhìn thấy những người dân Bắc Hàn thì rõ,họ,như những con vật vô trị,khóc,cười, theo vui buồn lảnh tụ,những rô bô thời đại mới,những bóng dáng tẩy óc con người trở thành súc vật thì cháu cũng đã hiểu.
    Không phải riêng chú,mà chú tin rằng tất cả những người Việt Nam có lương tri (dù hải ngoại hay trong nước) đều đồng hành trên con đường nhân bản,thiết tha tình người,tình yêu quê hương mà cả GIA ĐÌNH CHÁU CỔ XÚY TÔN VINH.
    Chúng ta đang khóc cười theo mệnh nước nổi trôi,nhưng chúng ta cũng đang khóc nhiều hơn cho một phần đời Tổ Quốc bất hạnh trong chế độ cộng sản.

  9. Tuyên says:

    Gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn là một gia đình “Anh Hùng”, vì gia đình ông đã yêu nước thật sự nhưng không yêu cái gọi làChủ Nghĩa Xã H̀ội, ông đã phài tù tội, các con ông không được học hành và cả gia đình luôn luôn sống trong nghèo đói và áp lực củ bọn Xã Hội Cướp Ngày (XHCN). Hoan hô con cháu cụ Huỳnh Thúc Kháng.

  10. nguenha says:

    Thân gởi Bạn trẻ Khánh_Vy, sách lược của CNCS là “ngu dân”.Ngu để trị! Câu nói mà HCM ưng ý nhất là :”giáo dục binh sĩ là nuôi bọn phản động”! Thật vậy,cái “giáo dục” của CS là nơi chốn truyền
    ‘nọc độc’(CN Mác),vì thế chúng ta đừng ngạc nhiên khi thấy ở VN, trường Đại-học mọc lên như Nấm,
    nhưng cũng theo đó, tội-phạm tăng ‘luỷ-tiến’!! Thật ngược đời với quy -luật”:xây một trường học,giảm 3 nhà tù”.!! Lý lịch là bửu-bố bảo vệ chế-độ! Biết bao nhiêu “tinh khí”dân tộc bị thủ tiêu,trù dập…dưới chế độ CS,kể từ khi có HCM. Một Đất nước không có Hiền-Tài thì sẽ như thế nào??
    Vn hôm nay đả trả lời điều đó.Cái Tư-duy “Thằng Bờm” không ngờ CSVN Ôm trọn! Chỉ thấy lợi trước mắt,còn bề lâu,bề dài thì phó mặt cho “con tạo’! Mục đích của CS chỉ đào tạo Con em của
    chúng để “nối dòng”.Nhưng than ôi,chúng nó không thể biến “đất sét’ thành vàng ròng được,mà chỉ
    “nắn thành hình-nhân “mà thôi !! Nhân đây ,tôi xin kể một câu chuyện ,để KVy suy gẩm: VN có Viện
    Toán Học,từ lâu ở đó các Viện Sĩ,hầu hết có “lý-lịch xấu”( vì tìm đâu ra Lý lịch Tốt để ngồi vào trong đó)!Cố Giáo sư Hoàng hửu Đường TS Toán(người Quảng Trị) là một trong những người đó ,viện sỉ hàn lâm Liên Xô,tất cả danh xưng và học vị đều do LX phong ,nhưng GS Đường không thông qua trường lớp,chỉ gởi bài đến Nga mà thôi.Lý do nhà nước “trù ếm’ ông.Sau Năm 1975,thỉnh thoảng Ông có vào Nam thính giảng Đại-học.Một hôm Ông nói với một số học-sinh giỏi Miền Nam: Thầy cũng giống mấy em,hảy lấy Tài-năng
    bù Lý-lịch!! Đúng như vậy,tài năng phải vượt ra ngoài “biên giới của quốc-gia’ mới mong có thể Tồn tại,giử “thân xác”được! Than ôi Đất Nước một thời “ly-Loạn”!

Phản hồi