WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Người ám sát tổng thống Diệm

Lời bình của nhà báo Huy Đức:  Trước 30-4, Tuổi Trẻ đã cung cấp một tư liệu rất quý về cách mà Hà Nội đối xử với Sài Gòn sau Hiệp định Geneva (Hiệp định chia cắt đất nước mà Sài Gòn không ký). Té ra trong thời gian nói rất nhiều trên báo đài về “tổng tuyển cử” Hà Nội đã âm thầm chuẩn bị ám sát lãnh đạo miền Nam

—————————————————–
Trong tập Phát súng trên cao nguyên (bộ phim Ván bài lật ngửa), người bắn phát súng về phía Ngô Đình Diệm chỉ bị bắt sau màn rượt đuổi gay cấn trên đoạn đường đèo dốc hết sức ly kỳ.

Nhưng không lãng mạn như phim, ngay sau phát súng người chiến sĩ dũng cảm Phan Văn Điền (bí danh Mười Thương và có một tên khác nữa là Hà Minh Trí) bị khống chế và bắt ngay tại chỗ.

Phát súng trên cao nguyên

Đến nay, ông Phan Văn Điền vẫn nhớ như in cái ngày 22-2-1957. Cùng với một đồng đội nữ, Điền đi lên Buôn Ma Thuột với mục đích ám sát Ngô Đình Diệm ngay trong hội chợ cao nguyên.

Trước đó, đề xuất diệt Diệm của Điền được Ban địch tình tỉnh Tây Ninh thông qua.

Suốt hai tuần lễ, Điền quần nát thủ phủ Tây nguyên với sự trợ giúp đắc lực của hai trung sĩ trung đoàn 60 từng quen biết Điền khi còn ở Tây Ninh.

Hội chợ cao nguyên được tổ chức ngay sát địa điểm đóng quân của trung đoàn 60, tạo điều kiện thuận lợi cho Điền nắm sơ đồ địa hình cũng như phương án bảo vệ Diệm.

Sau hai lần ám sát hụt trước đó, yêu cầu đặt ra lần này cho đội ám sát là phải thành công. Cũng vì vậy, lần này Diệm sẽ bị bắn bằng tiểu liên MAT thay vì súng ngắn như kế hoạch trước đó.

Sáng 22-2, Điền vượt qua hàng rào khu hội chợ. Trời Buôn Ma Thuột lạnh nên người đến hội chợ hầu như ai cũng mặc vest hay áo gió như Điền nên lính cũng tưởng Điền là cảnh sát chìm.

Vào hội chợ, Điền tìm chỗ đứng thích hợp cho việc nổ súng. Kế bên Điền là một viên thượng sĩ an ninh quân đội to cao như hộ pháp.

Đúng 8g sáng, sau khi viên sĩ quan hành lễ hô vang: “Nghiêm, nhìn cờ – chào”, tiếng quốc ca của chế độ Sài Gòn trổi lên thì Điền lòn tay vào trong áo đẩy băng đạn vào ổ súng tiểu liên rồi nâng súng nhắm vào tổng thống Diệm ngồi ở hàng ghế đầu mà siết cò.
“Đoàng”! Tiếng nổ đanh, gọn vang lên. Một bóng người trong hàng ghế đầu đổ gục xuống. Điền sững người, vì súng chỉ nổ một phát đạn chứ không đi cả băng như ý muốn.

Điền định lên đạn để bắn tiếp nhưng viên sĩ quan an ninh kế bên đã gạt chân đè sấp anh xuống đất. Điều làm anh đau nhất là người đổ gục xuống bởi viên đạn của Điền là viên bộ trưởng cải cách điền địa Đỗ Văn Công.

Ngay lúc Điền siết cò súng, Công đã di chuyển từ bên trái qua bên phải Diệm nên vô tình tấm lưng hứng trọn viên đạn thay Diệm.

Phan Văn Điền bị bắt sau cuộc ám sát đăng trên báo Life

Phan Văn Điền bị bắt sau cuộc ám sát đăng trên báo Life

Phiên tòa bí mật và 8 năm tù đày

Sau khi đánh túi bụi kẻ ám sát đương kim tổng thống, nhân viên an ninh còng tay Phan Văn Điền ném lên xe jeep đưa về tiểu khu Buôn Ma Thuột.

Chúng đẩy anh vào căn phòng và Ngô Đình Nhu, Trần Kim Tuyến (phụ trách mật vụ phủ tổng thống) xuất hiện với một viên sĩ quan biệt bộ phủ tổng thống (sau này Điền mới biết được là Phạm Ngọc Thảo, tình báo của ta cài vào).

Viên sĩ quan hất hàm hỏi: “Ai tổ chức cho anh ám sát tổng thống?”, Điền trả lời: “Thiếu tá Mai Hữu Xuân (tức giám đốc Nha an ninh quân đội Sài Gòn) và Cao Đài liên minh ở Tây Ninh”.

Sáng 23-2, Phan Văn Điền bị còng tay, bịt mắt đưa về Sài Gòn bằng máy bay quân sự, trên đó có cả các tướng Mai Hữu Xuân, Trần Văn Đôn, Lê Văn Kim. Từ đây bắt đầu một hành trình chết đi sống lại dưới những ngón đòn tra tấn dã man.

Chính quyền Diệm lập một hội đồng thẩm vấn trung ương do Ngô Đình Nhu trực tiếp chỉ đạo, các thành viên là những đầu ngành mật vụ, cảnh sát, tình báo…

Cứ một tiếng là thay một ca hỏi cung. Mỗi ca có cách tra tấn khác nhau như dùng tay chân, dùi cui, vuông gỗ để đánh đập; ca dùng đinh ghim chích các đầu ngón chân, ngón tay rồi dùng bông tẩm cồn để đốt; ca dùng đèn cao áp trấn hai bên thái dương cho đến khi Điền ngất lịm…

Tất cả các câu hỏi đều được Điền trả lời nhất quán việc Mai Hữu Xuân câu kết với Nguyễn Văn Hinh (nguyên thiếu tướng quân đội Sài Gòn), Nguyễn Văn Tâm (nguyên thủ tướng chính quyền Sài Gòn 1951-1953), Trần Văn Hữu (thủ tướng chính quyền Sài Gòn 1949-1951, đang sống lưu vong bên Pháp)… sử dụng các mặt trận tôn giáo đối lập như quân đội Cao Đài liên minh để tổ chức giết Diệm…

Sau 33 ngày, cuối cùng bản cung với nội dung trên cũng được thông qua và Điền bị ném vào phòng biệt giam.

Đến tháng 8-1958, Điền được giải lên văn phòng của Nguyễn Văn Hay (phó tổng giám đốc cảnh sát).

Ở đó, có gần chục người mặc thường phục ngồi chờ sẵn. Một người hỏi anh đúng ba câu: “Tại sao anh ám sát tổng thống? Sau khi tổng thống thoát nạn anh có lấy làm tiếc rằng tổng thống không chết không? Anh có vợ con chưa?”.

Sau này Điền mới biết đó là phiên tòa bí mật xử anh tử hình.

Sau đó, Điền bị đưa đi đày ở Côn Đảo cùng 42 tử tù và hơn 300 người bị kết án, trong đó có nhóm sĩ quan tham gia đảo chính năm 1960 ở Sài Gòn. Mãi đến năm 1965 anh mới được thả ra nhờ vụ đảo chính tháng 2-1964.

Cuộc đời bình dị của người anh hùng

Đầu năm 1967, theo phân công của tổ chức, trên đường từ Tây Ninh ra Ban an ninh Sài Gòn – Gia Định đến địa phận Củ Chi thì Điền gặp máy bay thả bom. Một quả bom không nổ, đè nát phần ống chân trái ông buộc phải cưa bỏ từ đầu gối xuống.

Dù vậy, sau đó ông tiếp tục giữ nhiều trọng trách trong các cơ quan của Ban an ninh, điệp báo tỉnh Tây Ninh và Trung ương Cục miền Nam…

Sau ngày đất nước thống nhất, ông về công tác tại Bộ Nội vụ, rồi Công an Tây Ninh, Ban nội chính Tỉnh ủy Tây Ninh và nghỉ hưu năm 1998 khi giữ chức trưởng Ban tôn giáo tỉnh Tây Ninh.

Ông Phan Văn Điền trong lần gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp - Ảnh: Gia đình cung cấp

Ông Phan Văn Điền trong lần gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp – Ảnh: Gia đình cung cấp

Ông vẫn nhớ rõ hai vợ chồng đã tích cóp từng viên gạch, cân sắt, bao ximăng… để sáu năm sau mới hoàn thành căn nhà trong con hẻm nhỏ ở khu phố 1, phường 1, thị xã Tây Ninh.

Năm 2005, Chủ tịch nước trao tặng ông Phan Văn Điền (nguyên cán bộ điệp báo của Ban an ninh Trung ương Cục miền Nam, trưởng tiểu ban điệp báo Ban an ninh tỉnh Tây Ninh) danh hiệu Anh hùng lực lượng vũ trang vì đã có thành tích đặc biệt xuất sắc trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước.

Nghiệm lại quãng đời vào sinh ra tử, ông nói đơn giản: “Tôi chỉ là người cố gắng hoàn thành nhiệm vụ mà thôi”.

Năm 2009, trong một lần chở vợ bằng xe máy, vợ chồng ông bị tai nạn giao thông. Ông thì không sao, bà bị thương nặng, mặc dù não không bị gì nhưng cơ thể bất động.

Sau đó, năm 2013, trong lúc săn sóc cho vợ, ông bị tai biến và giờ đây ăn uống đối với ông cũng rất khó khăn. Mặc cho căn bệnh hành hạ, hiện nay mỗi ngày ông vẫn săn sóc cho vợ và hát cho bà nghe những bài nhạc đỏ như Tiến quân ca, Tiếng đàn ta lư, Năm anh em trên một chiếc xe tăng…

Kế hoạch không thành

Tỉnh ủy Tây Ninh từng hoạch định tới ba lần ám sát tổng thống Ngô Đình Diệm. Trong tháng 10-1956, biết được tổng thống Diệm sẽ đích thân lên tòa thánh Tây Ninh để ký kết thỏa ước Bính Thân giữa chính quyền VN cộng hòa với đạo Cao Đài, Tỉnh ủy Tây Ninh quyết định giao cho đội diệt ác tìm cách giết Diệm ngay trong ngày ký kết.

Thế nhưng nhiệm vụ được giao quá gấp nên phương án không được triển khai…

Đầu tháng 12-1956, đội diệt ác đề xuất đi diệt Diệm trong đêm Noel 24-12-1956.

Trong hai năm 1954-1955, cứ đúng 12g đêm Giáng sinh, Diệm đều có mặt tại nhà thờ Đức Bà (quận 1, Sài Gòn) để dự lễ.
Lê Văn Cửu, một cán bộ đặc tình do Tỉnh ủy Tây Ninh cài làm phiên dịch trong cơ quan viện trợ Mỹ, được giao nhiệm vụ cùng đội diệt ác tìm cách tiếp cận, tiêu diệt Diệm.

Đêm Giáng sinh, thông qua các mối quan hệ của Cửu, Phan Văn Điền cùng Cửu mỗi người mang súng ngắn theo dòng người đi lễ vào trong nhà thờ Đức Bà, quỳ cách gia đình Ngô Đình Diệm chín hàng ghế (cự ly khoảng 12m).

Hai đội viên đội diệt ác khác được bố trí bên ngoài nhà thờ làm công tác nghi binh, vừa làm tài xế. Theo kế hoạch khi rung chuông tiến hành buổi lễ, Điền và Cửu đồng loạt nhắm vào Diệm để nổ súng, đồng đội bên ngoài sẽ cắt điện, đồng thời ném lựu đạn khói về phía nhà thờ để tạo cảnh hỗn loạn cho họ tẩu thoát. Thế nhưng, đêm đó Diệm không tới…

Ngọc Hậu (Tuổi Trẻ)

662 Phản hồi cho “Người ám sát tổng thống Diệm”

  1. Trần Bảo Thịnh says:

    Một sự thật trước 1975 ở nam VN hầu như ai cũng biết đối với đạo CÔNG GIÁO thì PHẬT GIÁO là kẻ thù không đội trời chung .Vì TÍN LÝ, vì BÀNH TRƯỚNG ĐẠO GIÁO và NHẤT LÀ CÁI CHẾT ĐAU THƯƠNG NHỤC NHÃ CỦA GIA ĐÌNH TỔNG THỐNG NGÔ ĐÌNH DIỆM . MỘT GIA ĐÌNH CỰC KỲ CUỒNG TÍN THIÊN CHÚA GIÁO mà các tín đồ Công Giáo kết tội là do PHẬT GIÁO ở VN lúc bấy giờ. Cho nên sách BĐMT của Liên Thành ra đời liền được sự ủng hộ,quảng bá ,sung sướng tâng bốc Liên Thành lên tận mây xanh của các tín đồ Việt Nam Thiên Chúa Giáo mà họ đâu có ngờ rằng LIÊN THÀNH LÀ MỘT ĐẶC CÔNG CỘNG SẢN NẰM VÙNG Ở HẢI NGOẠI Mục tiêu thứ hai : Gây chia rẽ làm suy yếu tinh thẩn chống cộng của cộng động VIệt ở hải ngoại. XOAY CHIỀU thay vì CHỐNG CỘNG thì quay lại CHỐNG PHẬT GIÁO. ĐỂ GIẢM BỚT CƯỜNG ĐỘ CHỐNG CỘNG CỦA NGƯỜI VIỆT TỴ NẠN CS ” (Nguyễn Trung Thực) (sic)?

    Lời lẽ văn ngôn của ông Nguyễn Trung Thực chứa đầy rác rưới, hận thù TCG, xuyên tạc và chụp mũ!

    Về trang nhà Giáo hội Phật giáo VN Thống nhất.

    Người ta viết có bằng chứng đối chiếu, còn ông có tên “trung thực” nhưng lại thích bịa đặt gian dối và chụp mũ?

  2. Việt Quốc Thiên says:

    Nói đến cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm thì những người ở VN thời ấy không quên được những giây phút của thời thanh bình mà Võ Phiến nói về giai đoạn 1954-1963 như sau:

    Trong khung cảnh thái bình, nước nhà vừa có chủ quyền …, chính phủ đang được tín nhiệm, trong không khí vui vẻ xây dựng một miền đất tự do, văn học nghệ thuật đã phát triển nhanh chóng mạnh mẽ. Tình hình văn học trong giai đoạn mở đầu miền Nam phản ánh cái phấn khởi, tin tưởng, tích cực….Sang giai đoạn sau cả văn nhân lẫn văn chương đều hóa ra phong trần.

    Nhớ Về Ông Bà Ngô Đình Nhu
    Nguyễn Văn Lục

    Ông Nguyễn Văn Lục viết: “Hỡi những ai, những loài chim ri, chim sẻ đã từng là Chu Văn An, Petrus Ký, Gia Long, Trưng Vương. Nói lên đi, đã có lần nào các anh bị tù, bị bịt mồm, bịt miệng một cách bất công, bị đàn áp một cách vô lý… Và các anh, các chị đã có lúc nào cảm thấy bị ngộp thở, bị đè nén trong thời gian đó vì lý do tôn giáo? Do ai và người nào, bày tôi nào mà chúng ta bị đối xử như thế? Hãy tìm cho tôi một thời gian nào của mảnh đất miền Nam trong 20 năm và nay nửa thế kỷ đã qua những ngày tháng tốt đẹp hơn những ngày tháng ấy?

  3. Người Đưa Tin XY75 says:

    Xin được phổ biến rộng rãi

    BẢN LÊN TIẾNG CHÍNH THỨC VỀ BỨC “KHẨN THƯ BÁO ĐỘNG” CỦA TÁC GIẢ NGỌC PHƯƠNG NAM ĐÃ GIẢ MẠO HOÀNG TỘC NHÀ NGUYỄN

    “Triều Đại nhà Nguyễn đã chấm dứt vào năm 1945, khi mà vị vua cuối cùng là Hoàng Đế Bảo Đại đã theo lời yêu cầu của tên Hồ tặc trao lại Ấn tín của triều đại nhà Nguyễn cho tên lưu manh Hồ chí Minh, và tuyên bố thoái vị.

    Sau 30/4/1975 trong nước, Việt Cộng thành lập Hội Đồng Nguyễn Phước Tộc và giao cho tên Việt cộng nằm vùng Giáo Sư Đại Học Huế Tôn Thất Hanh làm chủ tịch, với mục đích duy nhất là lấy tiền viện trợ của Liên Hiệp Quốc trong vấn đề trùng tu lăng tẩm các vị vua nhà Nguyễn, và đền đài miếu vũ tại Cố Đô Huế. Nhưng hầu như 90% ngân khoản đó rơi vào túi bọn cầm quyền.

    Tại hải ngoại từ sau 1975 làm gì có Hoàng Tộc Nhà Nguyễn Việt Nam. Ai có đủ tư cách để thành lập? Tóm lại tổ chức đó nếu có, chỉ là do một vài người đứng ra thành lập với lòng ham muốn được làm Vua làm Chúa, thật là đáng buồn cho những người này.

    Triều đại nhà Nguyễn đã qua không còn ai đủ tài đủ đức để tái lập lại được. Xin hãy để cho lịch sử chuyển động.

    Chúng tôi mạnh mẽ tố cáo hành động ném đá giấu tay, bất lương và đê tiện, nhằm mục tiêu đánh phá Tác giả Liên Thành trong suốt 6 năm qua của Ngọc Phương Nam cùng đồng bọn ra trước công luận quốc nội và hải ngoại “.

    • Hùng says:

      “Triều đại nhà Nguyễn đã qua không còn ai đủ tài đủ đức để tái lập lại được”. Rất chí lý!!!

      Tương tự như vậy, chế độ VNCH đã vĩnh viễn bị lịch sử và nhân dân Việt Nam chôn vùi, không có ai và không có thế lực nào đủ tài, đủ sức để tái sinh nó. Những kẻ cho rằng, VNCH chưa chết là những kẻ tự sướng, thủ dâm chính trị. Những kẻ muốn tái lập VNCH là những kẻ mắc trọng bệnh tâm thần hoang tưởng.

      • Thẳng Ruột Ngựa says:

        Ha ha ha….”Triều đại nhà Nguyễn đã qua không còn ai đủ tài đủ đức để tái lập lại được” thì quá rõ ràng, vì bây giờ thế giới đã thay đổi, VN đang bước vào kỷ nguyên “Dân chủ” không ai muốn tái tạo lại thời phong kiến! Độc tài độc đảng CSVN cũng sẽ bị đào thải!

        Trái lại, Ngô Đình Diệm đã chết, nhưng tinh thần ái quốc của Ngô Đình Diệm vẫn sống mãi trong lòng dân tộc.

        Cũng vậy, VNCH đã không còn nữa, nhưng linh hồn (lý tướng) của VNCH là Dân chủ – Tự do đang là khát vọng của toàn dân VN.

        VNCH đã chôn nhưng vẫn sống
        CSVN chưa chôn nhưng đã chết!

  4. Théc Méc @ says:

    Tôi không hiểu tại sao, ông Bảo Đại là người lãnh đạo VN một thời, ông hợp tác với Pháp, là vị vua ăn chơi trác táng, không quan tâm nhiều đến nhân dân và đất nước, ông cầm quyền ở VN nhưng sống ở Pháp, hàng tháng ông nhận cả hàng triệu đồng từ sòng bài Đại Thế giới, ông đã thoái vị và hợp tác với Hồ Chí Minh, đạo dụ số 10 cũng do ông ký.

    Thế nhưng ông không bị chống đối. Ngược lại ông Diệm là người đã hết lòng vì quốc gia dân tộc thì lại bị các đảng phái đối lập, các chính khứa và một số người tìm đủ mọi cách quấy phá và vu cáo đủ điều?

    Có phải vì vua Bảo Đại là người không có tín ngưỡng, chống cộng tàng tàng. Còn ông Diệm là người Công Giáo và chống cộng triệt để?

  5. BIỂN NGÀN says:

    NGUYÊN TẮC PHÊ BÌNH NHÂN VẬT CHÍNH TRỊ

    Người xưa (ông Khổng) có nói chữ trung thứ, tức kỷ sở bất dục vật thi ư nhân. Dân gian thì nói suy bụng ta ra bụng người nếu hiểu theo nghĩa tích cực tức nghĩa tốt. Có nghĩa phải đặt mình vào địa vị người khác thì mơi phê phán người khác một cách công bằng hay chính xác.
    Ông Diệm từng là một vị Tổng thống của Miền Nam. Như vậy muốn phê phán các tình huống của ông Diệm, cứ tưởng tượng mình cũng ở vào vị trí đó của ông ta thì sẽ cư xử thế nào, liệu có khác ông ta hay không ?
    Đằng này một số kẻ nào đó mượn ĐCV để phê phán ông Diệm theo kiểu cá chốt, tép riu thì quả thật chẳng ra nghĩa lý gì cả. Chỉ giống như thứ chó sũa trăng hay sũa đàn lạc đà đi ngang qua trong xóm thế thôi. Dùng đầu óc về hùa, thấp kém, thậm chí có khi ti tiện hay đê tiện của mình để chười bới, phỉ nhổ vô nguyên tắc đối với một người ở cương vị của quốc gia thì thật vô lối, càng bừa, nhảm nhí, tiểu nhân, chẳng đáng sá gì cả.
    Vụ ông Diệm thực chất chỉ là chuyên bé xé ra to.
    Ai có biết chuyên khách quan khi ấy, đều rõ ông Diệm không hề kỳ thị Phật giáo. Vụ treo cờ Phật giáo
    bên ngoài chùa Từ Đàm khi ấy bị ông ta cấm là phải. Bởi vì theo ông ta nó làm thách thức uy quyền của quốc gia. Ông ta không hề cấm treo cờ trong khuôn viên chùa. Thế nên những kẻ cố ý chống ông ta bằng mọi giá, mọi cách vì tự xem là đối nghịch, là kẻ thù của ông mới nhân đó mà làm rùm beng lên. Như vậy thật rõ ràng lúc đầu không phải lỗi của ông Diệm mà lỗi của những người lợi dụng, lạm dung tình huống, hùn gió bẻ măng.
    Hay nói huỵch tẹt ra, chính ông Thích Trí Quang về sau là người nhân tiện thổi bùng que diêm ban đầu lên thành trận hỏa hoạn lớn nhất. Có thể nói với tư cách tu sĩ Phật giáo, hành vi của ông Thích Trí Quang là hoàn toàn sai trái. Chính ông Thích Trí Quang đã lợi dung Phật giáo cho các ý đồ chính trị của bản thân ông mà không phải ông Diệm kỳ thị Phật giáo. Hành vi của ông Trí Quang là khôn đối với ông Trí Quang, Nhưng ông Diệm không bao giờ là người dại để đi kỳ thị Phật giáo như ông Thích Trí Quang bêu xấu và vu oan giá họa cho ông Diệm.
    Có thể khi ông Diệm còn tại chức, bên Thiên Chúa Giáo có được một số sự quan tâm ưu đãi nào đó, nhưng đó là thế lực tự nhiên của họ lúc đó, vì hàng giáo sắc có ảnh hưởng của họ khi đó có nhiều. Hoặc có thể ông anh ông Diệm là Giám mục Ngô Đình Thục có thiên lệch đôi phần, nhưng nhất thiết bụng dạ ông Diệm không đến nổi thiển cận, hẹp hòi hay dại dột đến kiểu đó. Bởi nếu như vậy sẽ còn gì là uy tín, còn gì là thanh danh hay nhiệm vụ chính trị của ông ta nữa.
    Còn việc đảo chánh ông Diệm. Đó là do các quân nhân dưới quyền ông làm phản. Cũng có thể có sự can dự nào đó của người Mỹ dẫn đường và hứa hẹn gì đó với họ. Bởi hệ thống tổ chức trong quân đội, cấp dưới không thể ngược lệnh cấp trên. Nên khi ông Dương Văn Minh hay ai đó đảo chánh ông Diệm, tất nhiên các sĩ quan dưới quyền, cho dầu tôn giáo hay khuynh hướng chính trị thế nào đều không thể kháng lệnh cấp chỉ huy trực tiếp của mình lại được. Quân nhân thực chất như thiên lôi vì quân lệnh như sơn, chẳng ai ngu gì mà chống lại để hại đến thân mình. Họ đều là những kẻ võ biền, không bao giờ là nhà chính trị. Cả ông Dương Văn Minh cũng thế.
    Bởi thế ngày nay có thể các cuốn sách của ông Liên Thành là nhằm nói lên những phần nào đó sự thực khách quan, nhưng vẫn bị những kẻ cơ hội, những người không đúng đắn, một chiều lên giọng mạ lị, chười bởi chẳng có chút gì là đứng đắn, vô tư hay biết tôn trọng sự việc khách quan cả. Ông Liên Thành cũng không dại gì viết sách để xuyên tạc sự thật. Có thể là còn những việc nào đó ông ta không biết hết. Nhưng những việc ông biết, không dại gì ông ta bôi bác. Còn nếu ai biết đúng hơn thì vạch ra, tại sao lại chưởi bới ông hoàn toàn theo cách vu khống hay côn đồ ?
    Cho nên qua các sự kiện này, ai là người chống đối ông Diệm một cách khách quan, đúng đắn, mọi người đều biết. Trái lại ai là người chống đối ông Diệm theo cách lưu manh, hạ cấp, lệch lạc, không đàng hoàng, mọi người đọc vào cũng có thể đều nhận ra cả. Bởi cuộc đời khách quan nó vẫn vốn thế. Kẻ quân tử không bao giờ có số lượng bì kịp với kẻ tiều nhân mọi loại và thời nào hay ở đâu cũng vậy.
    Trên đây là nguyên tắc phê bình các nhân vật chính trị theo đúng nghĩa nhất và rất mong nhiều người thử có ý nhận xét. Đề nghị ĐCV cứ đăng lên để rộng đường dư luận về trường hợp đặc biệt của ông Diệm,

    NON NGÀN
    (04/7/14)

  6. ABC says:

    Năm 201…!
    Nước VN: nền tài chính suy kiệt, kinh tế lạm phát, ngân hàng vở nợ,dân chúng lầm than,cái chổ dựa duy nhất là CS tàu thì càng ngày càng hung hăng xâm lấn, chế độ CS sụp đổ là điều không tránh khỏi nếu không thay đổi.
    Bộ chính trị họp tới họp lui, phe cải tổ thì đòi bải bỏ chế độ CS, phe bảo thủ thì không chịu, mà quốc tế thì hăm he, nếu không cải tổ thì họ sẽ không giúp đở.
    Bộ chính trị bèn nhờ các nhà ngoại cảm, gọi dây luộc xuống hỏi ý kiến bác Hồ.
    Bác bảo:” Làm gì thì làm, phải giử cái danh xưng CỘNG SẢN, tụi mày mà bỏ, tao sẽ làm ma vặn cổ chúng mày!”
    Bộ chính trị bí quá, quay sang vấn kế chú Đồng vẩu.
    Chú Đồng vẩu cười đểu, nói nhỏ: ” Qua hỏi Obama ấy!”
    Bộ chính trị cử người sang gặp Obama, hỏi ý kiến làm cách nào thay đổi mà không ngược lại lời bác Hồ dạy.
    Obama cười lớn:” Có gì đâu, dễ ẹt, từ nay về sau chúng mày cứ tuyên xưng là ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM COCA-COLA MUÔN NĂM là xong !”
    Nghe tin này, chú Đồng Vẩu nhảy cởn, hô lớn: ” Hồ chủ tịch sống mãi trong sự nghiệp Coca-Cola của chúng ta!”

  7. Thân nhân nạn nhân của Diệm says:

    CSVN mất bao nhiêu công sức, trí tuệ bày mưu tính kế để giết Ngô Đình Diệm nhưng không giết được. Ngược lại, các tướng lãnh VNCH cực kỳ tài giỏi, đã tổ chức đảo chánh thành công để cướp chính quyền dân sự của ông Diệm, tóm cổ cả 2 anh em Diệm, Nhu rồi ra tay vừa bắn vừa thọc huyết để mần thịt anh em Diệm, Nhu. Hoan hô các tướng lãnh VNCH đã mần cuộc đảo chánh và thịt luôn cả 2 anh em Diệm Nhu của dòng họ Ngô Đình tam đại (3 đời) Việt Gian phản quốc.

    CSVN phải phục tài và cảm ơn các tướng lãnh VNCH.

    • Choi Song Djong says:

      Sao em vẹm láo không cảm ơn các Thầy, nhứt là Thầy Thích Trí Quang ,các tướng lãnh chẳng qua là PT thuần hành đã hành động theo giáo huấn của Thầy.

      • ChánSựĐời says:

        Thân nhân nạn nhân của Diệm……….. đang mỉa mai, chửi xỏ đám loạn tướng, ngu tướng, và bọn ma tăng đã ra tay sát hại anh em ông Diệm đấy!

  8. Nguyễn Trung Thực says:

    Thật ra tôi nói : LẬT TẨY NHỮNG GIÁN ĐIỆP CS NẰM VÙNG là có ý nói đến ông Thiếu tá
    Liên Thành này mà thôi. ! Chứ bây giờ thì hầu hết làm gì còn nằm vùng nữa đâu mà LẬT TẨY .
    Ngay như ở Hải Ngoại này,chỉ có một số ít len lỏi vào các cộng đồng Người Việt để khuynh đảo,
    còn lại thì Họ NGÊNH NGANG RA MẶT có sợ ai đâu mà BÍ MẬT VỚI nẰM VÙNG . Chẳng hạn
    như băng nhóm VIỆT WEELY.Họ còn thách thức đối thoại giống như thách thức đối chất với
    cộng đồng của ông LT vậy. Còn ngay ở Orange County này có biết bao nhiêu là cơ sở làm ăn
    kinh tài của cái gọi là VC.Lại còn các cha nhà thờ,sư sải PG các du học sinh , các du lịch viên
    các doanh nhân được nhà nước VC cấp chiếu khán cho ra hải ngoại. Họ là ai ? cảm tình viên,
    đảng viên , ủng hộ viên của XHCN ? . Cách đây khá lâu một chủ đài truyền hình đại ca của LT
    là Đại ca DƯƠNG ĐẠI HẢI âm mưu buôn hồn,bán tượng ông Ngô Đình Diệm để kiếm tiền.
    LT hợp tác với ông này để bán sách . Chửi CS thì ít mà chửi PG thì nhiều . Cái ông họ Dương
    này có người gọi là Dương Đại Bịp . Cái ông này có tuyên bố một câu tôi cho là đúng nhưng
    còn thiếu sót. Ông ta nói : Ở đây ngửi là thấy Cộng Sản . Còn tôi cho là : Ở đây sờ là thấy CS
    vì sờ được là nó ngay sát nách mình mới sờ được,và nếu ông Đại Bịp này đưa tay ra là chộp
    được ngay tên CS bên cạnh mình đó là Liên Thành . Như vậy thì CS họ lềnh khênh ở hải ngoại
    này rồi thì còn LẬT còn ÚP cái nỗi gì nữa .VÁN BÀI ĐÃ LẬT NGỬA RỒI .KÈ THUA NGƯỜI THẮNG
    ĐÃ PHÂN . Bây giờ tình trạng sống còn của Việt Nam như chỉ mành treo chuông .Mọi người VN
    trong nước cũng như hải ngoại CẦN ĐOÀN KẾT ĐỂ QUA CƠN QUỐC BIẾN …Nói như vậy có
    nghĩa là CHỈ VÌ VIỆT NAM . Nói như vậy có mâu thuẫn với chính mình không? khi mình cũng
    đang làm việc chia rẽ vì tố cáo. KHÔNG …KHÔNG…PHẢI CHẬN LẠI…
    Riêng với LIÊN THÀNH NGẠO MẠN ,HUYÊNH HOANG KÊNH KHIỆU,KIÊU NGẠO Chửi xã hội
    miền nam. Hạ nhục QĐVNCH . Moi móc chuyện xưa cũ ra để chửi PGVN để gây chia rẽ .
    Tôi sẽ nói. Xin chờ.

    • Thích Nói Thật says:

      Chết thật!

      Tôi đang nóng lòng, muốn biết bác Nguyễn Trung Thực đưa ra bằng chứng về cáo buộc rằng; ông Liên Thành là “gián điệp CS nằm vùng” như bác kết án. Nhưng những dòng dưới đây đã làm cho tôi vô cùng thất vọng!

      Riêng với LIÊN THÀNH NGẠO MẠN ,HUYÊNH HOANG KÊNH KHIỆU,KIÊU NGẠO Chửi xã hội miền nam. Hạ nhục QĐVNCH . Moi móc chuyện xưa cũ ra để chửi PGVN để gây chia rẽ . Tôi sẽ nói. Xin chờ“.

      Trời ạ!

      Liên Thành chửi xã hội miền nam. Hạ nhục QĐVNCH?

      Rõ ràng là Nguyễn Trung Thực đã vu cáo, bốc lửa bỏ tay người, phát biểu quá hồ đồ, viết lách tầm bậy!

      Như thế này cũng là “moi móc” để chửi PGVN để gây chia rẽ hay sao?

      Thái Lan: Nhà sư lãnh án tù vì hiếp dâm

      Hãy đọc và suy nghĩ cho kỹ ông Nguyễn Trung Thực ạ!

      Làm người tử tế, ăn ngay nói thẳng mới xứng đáng với nhân phẩm con người! Gian manh, láo lừa như CSVN thì rất đáng bị khinh bỉ và nguyền rủa!

  9. Thích láo khoét says:

    Thích láo khoét nói
    “…..Ở vào cái thời mạt vận nên VNCH đã sản sinh ra cái đám loạn sư, loạn tướng, những kẻ ăn xuôi nói ngược, mẹ bế thì nganh ranh bế thì im thin thít, câm như hến!””
    …..
    ủa ! sư thì loạn, Tướng thì càn, Mỹ thì phản bội, dân thì ăn xuôi nói ngược… đứa nào cũng đểu….té ra chỉ có cụ Ngô là thật thà, đễ thương, cứt của cụ cũng phải thơm, đứa nào nói xấu cụ là phường gian tà

    …. thế cái bọn u mê ngu xuẩn chỉ quen chửi càn có phải là bọn ăn xuôi nói ngược không nhỉ?

    • thịnỡ says:

      ” thế cái bọn u mê ngu xuẩn chỉ quen chửi càn có phải là bọn ăn xuôi nói ngược không nhỉ?”
      Hoi chi mgu rứa Mi?
      Cai bọn mà gọi là u mê đó thực ra là đã hết u mê,sáng mắt sáng lòng,vì nếu đã u mê thì theo cái nhóm ăn đầu sóng ,nói đầu gió “(ăn ngược nói xuôi) vu oan cho người. Bởi sáng mắt nên mới chưi cái bọn CHO MÁ
      lọạn ,càn,phãn bội,/nay vẫn chưa mở mắt ra hí?Văn vĩ cón sáng mắt ,chạy honda khắp SG kìa)…Ăn(g) cái chi chi mà stupid lâu rứa hè? ? ĂN NGAY NÓI THẲNG vì ăn nói lươn lẹo ,vu oan giá họa,giết người uống máu thi sợ lắm .Khi chết ôm vạc dầu nóng ,còn sư mà như rưa thi bị cái chi hí?Cát lưởi xẻo cu,đàu thai làm chó vn !
      (tn)

    • Thích Nói Thật says:

      Thích láo khoét says: “…ủa ! sư thì loạn, Tướng thì càn, Mỹ thì phản bội, dân thì ăn xuôi nói ngược… đứa nào cũng đểu….té ra chỉ có cụ Ngô là thật thà, đễ thương, cứt của cụ cũng phải thơm, đứa nào nói xấu cụ là phường gian tà

      Bác “Thích láo khoét” sao mà khéo chọn nick ghê, nó cũng mỉa mai giống như góp ý của bác vậy!

      Xin bác cho biết; tôi viết ; “Ở vào cái thời mạt vận nên VNCH đã sản sinh ra cái đám loạn sư, loạn tướng, những kẻ ăn xuôi nói ngược, mẹ bế thì nganh ranh bế thì im thin thít, câm như hến!…..sai ở điểm nào?

      Một đất nước vừa ngoi lên từ thực dân, phong kiến, loạn sứ quân, moi người đang nỗ lực kiến tạo xã hội thanh bình, công bình, dân chủ, tự do. Nhưng không may có “đám loạn sư, loạn tướng, những kẻ ăn xuôi nói ngược” khiến cho VNCH phải tan gia bại sản, như vậy không phải là “mạt vận” hay sao?

      Không phải đứa nào cũng “đểu” đâu bác! Trong số hơn 20 triệu dân VNCH, chỉ có một “đám” loạn sư, loạn tướng, những kẻ ăn xuôi nói ngược khoảng năm bảy ngàn người thôi, tức là một tiểu số rất nhỏ, còn đại đa số vẫn là người tốt chớ không phải chỉ riêng cụ Ngô là thật thà, dễ thương đâu bác!

      Bác hỏi; “thế cái cái bọn u mê ngu xuẩn chỉ quen chửi càn có phải là bọn ăn xuôi nói ngược không nhỉ?”

      Câu hỏi của bác cũng chính là câu trả lời rồi đấy!

Leave a Reply to Thân nhân nạn nhân của Diệm