Chúng ta cần thủ lĩnh?
Xin trả lời ngay rằng: “Đúng, chúng ta cần thủ lĩnh”. Có thể là một thủ lĩnh hay một nhóm thủ lĩnh.
Cụm từ “thủ lĩnh” hay nhu cầu đòi hỏi cần có một thủ lĩnh được nhắc đi nhắc lại nhiều lần nhất là trong giai đoạn hiện nay. Khi mà công cuộc tháo gỡ độc tài và xây dựng dân chủ đang ở vào giai đoạn cam go và cấp bách nhất.
Nhiều người đã không ngần ngại liệt kê một số gương mặt “sáng giá” để làm ví dụ điển hình và kỳ vọng những người này sẽ dẫn dắt cuộc cách mạng chống độc tài đi đến chiến thắng cuối cùng. Những người được kỳ vọng sẽ trở thành “thủ lĩnh tương lai” thường là những cựu Tù nhân lương tâm, người đang còn ở trong tù hay có thể là một gương mặt đấu tranh nổi trội được công luận quan tâm. Tức là những người đã kinh qua thử thách trong môi trường khắc nghiệt nhất, đòi hỏi lòng dũng cảm, sức chiu đựng và sự hy sinh không nhỏ. Họ được xem là thành phần tinh hoa, có trình độ học vấn, có nhiều đóng góp và có uy tín, ảnh hưởng đối với giới đấu tranh trong nước cũng như hải ngoại.
Song, người viết cho rằng những phẩm chất và yếu tố trên mới chỉ làm nên chân dung đẹp của một nhà tranh đấu chứ không đủ yếu tố để trở thành thủ lĩnh. Những người tranh đấu này là những cá nhân nhỏ bé, với tiếng nói đối kháng đơn độc đã thách thức chế độ độc tài. Họ là những người đã chủ động mở ra và theo đuổi một cuộc chiến không cân sức, kéo dài hàng nhiều năm và luôn đón nhận như một sự đương nhiên những mất mát, hy sinh và nguy hiểm. Đó là một câu chuyện cảm động nhất mà lịch sử của một Dân tộc cần phải ghi dấu.
Tuy nhiên, điểm kết thúc phải là cuộc xuống đường ầm ầm như thác lũ của số đông quần chúng, nhân tố chính góp phần khai tử và kết thúc một chế độ độc tài tàn bạo. Để có được kết quả ấy, hay nói khác đi khi chúng ta nhìn thấy “hình ảnh sau cùng” của một cuộc Cách mạng, đó là lúc chúng ta thấy được kết quả của một nỗ lực Quy tụ, Thu hút và Dẫn dắt được quần chúng. Đấy là dấu ấn của thủ lĩnh, của một thủ lĩnh hay một nhóm thủ lĩnh. Thủ lĩnh phải được hiểu là (những) người có khả năng Quy tụ, Thu hút và Dẫn dắt được quần chúng. Họ có thể nằm trong số những gương mặt đã được điểm tên, kỳ vọng. Cũng có thể là một người còn chưa… xuất hiện và anh ta chưa chắc là một nhân vật tiếng tăm hoặc được truyền thông chú ý.
Điều chúng ta cần phân biệt rạch ròi khi đánh giá một nhân vật là khả năng quy tụ, thu hút và dẫn dắtquần chúng với một cá nhân có uy tín, ảnh hưởng đối với những người tranh đấu, (tức là có sự thu hẹp trong phạm vi đối tượng). Nhân vật A, B, hay C có thể rất nổi tiếng, được nhiều người ngưỡng mộ song anh ta sẽ không bao giờ đảm nhận được vai trò thủ lĩnh khi không thu hút được quần chúng. Cùng lắm, anh ta trở thành chất keo gắn kết giữa những người tranh đấu với nhau nhằm ngăn chặn yếu tố tan rã vốn luôn tiềm ẩn trong mỗi cá nhân, hay hội /nhóm trong môi trường tranh đấu.
Ngược lại, một người hoặc một nhóm người không tên tuổi hoàn toàn có thể trở thành nhân tố dẫn dắt một phong trào và đóng vai trò quyết định cho thành công của cuộc cách mạng. Điều này đã được chứng minh trong Mùa Xuân Ai Cập với những người lãnh đạo Phong trào 6 Tháng 4, cuộc cách mạng tại Serbia với Phong trào Optor, hay các cuộc cách mạng ở Miến Điện, Zimbabwe… Đơn giản vì họ biết cách huy động quần chúng và vượt qua sợ hãi.
Không thế có một cuộc cách mạng sau cùng nếu không có được sự ủng hộ của nhiều người dân. Không thể có sự xuống đường của người dân nếu họ chưa vượt qua sợ hãi. Và không thể vận động người dân và vượt qua sợ hãi khi bản thân còn sợ hãi và không chịu tiếp cận với quần chúng. Đấu tranh không tiếp cận quần chúng là kiểu đấu tranh què quặt, ảo tưởng và đi đến thất bại. Số lượng quần chúng thật sự nằm rất ít trong số quần chúng ảo (rất lớn) ở trên mạng Internet. Khó mà đạt được kết quả chỉ với những lời hiệu triệu trên mạng mà bản thân những người tranh đấu không bước xuống đời thật để tiếp cận người dân. Tương tự như một lời tuyên bố, một lời kêu gọi của một hay nhiều hội nhóm nhưng chỉ tồn tại trên văn bản mà không kèm theo hành động cụ thể. Giống như việc giậm chân tại chỗ xong vẫn nhận lấy những phiền hà, sách nhiễu không đáng có từ phía nhà cầm quyền chỉ vì gây ra lo lắng ảo cho chúng.
Với khả năng hạn chế, người viết không chủ trương đưa ra giải pháp “Chúng ta phải làm gì?”. Càng không cho rằng mình đứng ngoài tất cả những yếu tố khiếm khuyết của một người đã tham gia đấu tranh và từng chịu tù đầy. Cũng như luôn ý thức được sự đóng góp của mình là vô cùng ít ỏi. Song cũng mạnh dạn chia sẻ chút suy nghĩ nho nhỏ, để phân biệt giữa Thủ lĩnh thực sự tức những người có khả năng thu hút và hướng dẫn quần chúng nhằm tiến hành một phong trào, một cuộc cách mạng với Thủ lĩnh được hiểu theo nghĩa một người có uy tín, có ảnh hưởng nhất định bởi đóng góp trong quá khứ hơn là khả năng lôi kéo được quần chúng hay đưa ra các sáng kiến, giải pháp thực tế thúc đẩy Dân chủ cho đất nước.
Trước mọi diễn biến gần đây, nhiều người khá lạc quan và cho rằng, chỉ một hay hai năm nữa thôi, mọi thứ sẽ thay đổi. Rằng chúng ta sẽ hoàn tất sứ mệnh giải thể độc tài bởi… cộng sản rệu rã lắm rồi. Tôi nghĩ khác, hơn lúc nào hết Phong trào Dân chủ đang đứng trước những khó khăn vô cùng lớn bởi đã bị cuốn vào cuộc chiến chống ngoại xâm. Dù cộng sản rệu rã đến mấy vẫn có thể hồi sinh nếu không gặp một sức ép nào đáng kể từ khối quần chúng. Đây là thời điểm để chúng ta nghĩ đến chuyệnbắt đầu hơn là chuẩn bị cho sự kết thúc. Loai trừ yếu tố tham vọng hay điều gì đó thiếu thiện chí, mỗi người (dân) chúng ta hãy khám phá khả năng của mình thay vì tự giới hạn bản thân. Hãy bắt đầu từ việc tiếp cận hoặc tìm kiếm một người bạn đồng hành, hãy bắt đầu bằng một công việc nhỏ nhất nhưng có tiếp cận, có bóng dáng của quần chúng, cho dù chưa được nhiều để có được hàng vạn người cho tương lai.
Mọi sự bắt đầu thường khó khăn. Nhất là sự bắt đầu được bắt đầu ở một giai đoạn tưởng như sắp kết thúc.
© Đàn Chim Việt
Thời thế tạo anh hùng!
Thời cơ đã đến!
Rất mong những bậc hiền tài hãy xuất đầu lộ diện để lãnh gánh trách nhiệm với non sông đất nước!
Con đường trước mắt là giải thể chế độ CSVN, xây dựng chính quyền dân chủ!
Tổ chức một cuộc tỷ thí về chửi nhau, nhục mạ nhau và đánh lộn nhau bằng mọi hình thức cho tất cả những người Việt nổi tiếng chống Cộng và đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước, ai chiến thắng chung cuộc thì người đó làm thủ lĩnh của nước Việt Nam “mới”.
Mong lắm thay!
Đúng đúng…
Muốn thế các cò mồi Cộng láo như…Hùng, Việt tị nạn…
Phải tìm thế mà…chọt các người chống Cộng cho kha khá tí nữa. Đãm bảo (chử VC, đão nghịc từ hai chử bảo đãm, ra vẽ Cộng ta…hay hơn dân miền Nam tự do) các chống Cộng sẽ tổ chức, tranh tài trong việc…chửi nhau để dành quyền…lãnh đạo. Chuyện chửi…cò mồi, dư luận viên của Cộng láo không được tính điểm.
Muốn chắc ăn hơn, các cò mồi nên bơm Vietweekly, Nguyễn phương Hùng, Nguyễn ngọc Nập…, tới bến chút nữa. Các em này sẽ…hồ hỡi mà tiếp tay cò mồi, xúi chống Cộng chửi nhau, dành…chánh quả, ý quên dành quyền làm kãnh đạo.
Riêng cái màn cò mồi Cộng láo giả dạng…Việt tị nạn, hay giả dạng thường dân, không ăn tiền, hát lên là bể mánh liền tức khắc. Đòn này không nên áp dụng trên các diễn đàn quốc tế…
OK, cò?
Cách chọn thủ lĩnh chống Cộng hay nhất là tất cả các tổ chức đảng phái, hội đoàn chống Cộng và các nhóm đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước hẹn gặp nhau tại một hòn đảo hoang nào đó trên đại đương rồi chứi nhau, uýnh nhau một trận chết bỏ. Tổ chức đảng phái, hội đoàn chống Cộng và các nhóm đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền trong và ngoài nước nào chiến thắng thì thủ lĩnh của tổ chức đó làm thủ lĩnh chống Cộng cho tất cả người Việt trên thế giới.
Hùng lại xúi dạy nữa rồi!
Biển Đảo đã bị Hồ râu xồm, Đồng vẩu bán cho Tàu hồi 1958 hỏng nhớ sau?
Bây ai dám ra đó đưa lưng cho Tàu khựa nó bắn như QĐND ta ở đảo Gạc Ma?
Thời thế tạo anh hùng , chọn thủ lãnh hay nói cáh khác ủng hộ một ai đó nhằm để cổ vũ cho họ đứng ra nhận lấy trách nhiệm làm thủ lĩnh .
Những người Việt từng là tù nhân lương tâm trực tiếp đối mặt với chế độ cs hiện nay một cách trực tiếp , nên lên tiếng là tốt nhất . Mạnh dạn ủng hộ người mình tin tưởng , không nên nghỉ quá xa vời , nên nhắm vào mục đích trước mắt cần phải có được đa đảng , lựa chọn bầu cử tự do .
Nếu tính vào đa số và tính chất hiệu ứng thực tiễn , lực lượng trong nước vẫn là cơ bản , vẫn là nòng cốt , vẫn là sức mạnh hùng hậu sẵn sàng hy sinh bản thân cho đại cuộc .
Đương nhiên , ủng hộ cho một cá nhân thủ lĩnh , cần có sự ủng hộ của tất cả mọi thành phần trong xã hội . Không cần bí mật trên trang mạng , là điều kiện tuyệt vời để mang lại thành công dể dàng nhất trong thế kỷ 21 này .
@Thời đại cách mạng điện tử says:” Mạnh dạn ủng hộ người mình tin tưởng , không nên nghỉ quá xa vời , nên nhắm vào mục đích trước mắt cần phải có được đa đảng , lựa chọn bầu cử tự do .”
Đó đó, chỉ có con đường duy nhất đó mà thôi.
Nhưng, kẹt một cái là tụi răng đen mã tấu có buông AK47 và Mã Tấu xuống để người dân được tự do lựa chọ hay không?
Đó cũng là câu hỏi duy nhất mà thôi.
xưa người Việt ‘ cần vương ‘ nay lại nghe ‘ cần thủ lĩnh ‘ quả một sự trì trệ ghê gớm của một nước đại đa số là vô thần ! . Xưa cần vương để chống lại nền văn minh Kito do người Pháp đến khai hóa …thất bại….nay cần thủ lĩnh để thoát Trung ! … thoát sao được khi tên khựa hồ thành cha già nằm lù lù đấy !. cả dân tộc lại bị lừa với trò tung hứng của Dũng ( tung ) , Thanh Vịnh ( hứng ) . Bàn cờ lớn đã đến lúc tàn , bọn khựa đã nhận ra bị Mỹ lừa …ôm lấy cái biển Đông chẳng nhiều dầu , nuôi ong ( bọn vc ) tay áo . Bọn Giang Chu ( đẻ ra Ba đình năm 1990 ) đang bị Tập loại thẳng cánh ! . Người Việt , mỗi cá nhân hãy là thủ lĩnh của chính mình ( xã hội tin học hiện đại cho phép thấy và làm được điều đó ) trong tương quan bình đẳng với các cá nhân khác!.
Cũng có thể là một người còn chưa… xuất hiện và anh ta chưa chắc là một nhân vật tiếng tăm hoặc được truyền thông chú ý.
===========================
Chào bác Phạm Thanh Nghiên.
Nếu có 1 người (không phải ĐV ĐCS, và chưa từng làm quan chức) kiên trì đàm phán và thuyết phục Đảng Cộng Sản (ĐCS) tự trả quyền lực cho nhân dân và đc ĐCS thuận ý với điều kiện người đó phải nhận quyền lực từ tay ĐCS. Vì ĐCS biết người này luôn đặt đại cục lên trên, không nhỏ mọn thù hằn. Có nghĩa quyền lực sẽ đc bàn giao mềm tránh bạo loạn. Với ĐCS tin tưởng là vậy, nhưng với nhân dân và các đảng phái khác thì thế nào…Người đó có xứng là thủ lãnh không ạ
Xin các bác cho ý kiến nhé
@Người từ xa . Tôi cũng cùng chung ý tưởng với bạn , thủ lĩnh nên từ những tổ chức chính trị điều khiển thì hay hơn , vì họ đã và đang tham gia làm chính trị .
ĐÂU LÀ LỰC LƯỢNG CỨU NƯỚC NGÀY NAY ?
Lực lượng cứu nước ngày nay chỉ có thể là lực lượng của toàn dân mà không ai khác.
Bởi toàn dân là nền tảng muôn đời của đất nước, bất kỳ hoàn cảnh hay trường hợp nào cũng vậy.
Nhưng nói toàn dân là nói chung, còn ý nghĩa tích cực và tập trung nhất vẫn là những thành phần tích cực nhất trong dân. Toàn dân là chất liệu quan trọng tự nhiên, nhưng những đầu óc mũi nhọn bao giờ cũng là những yếu tố tiên phong, những thành phần quyết định và những đầu tàu cần thiết nhất.
Như vậy ở đây chính là yếu tố chất và lượng của những thành phần như thế.
Chất có nghĩa những người toàn tâm, toàn ý yêu nước, không có một mảy may tính toán riêng tư hay mang tính cách cơ hội, vụ lợi, hoặc đón gió nào. Bởi chỉ những con người như thế mới tránh được mọi chia rẽ, mọi tị hiềm, mọi so đo lợi hại, có đầy đủ quyết tâm và không đầu hàng trước mọi hoàn cảnh nào. Nghĩa là chỉ có những đầu óc, những tâm hồn, những tấm lòng nhiệt tình yêu nước vô tư, quyết tâm, quyết chí nhất mới thật sự là những giá trị trường cửu, lâu bền và hiệu quả nhất.
Còn lượng có nghĩa là những thành phần đó mà nhân rộng được ra, càng nhiều càng tốt, càng đông càng tốt. Bởi đông tay vỗ nên bộp. Mỗi người chỉ biểu lộ một thiện chí rất nhỏ, ở một việc làm nào đó không cần hậu ý, không cần kể công, chỉ mang tính cách hoàn toàn dâng hiến cao cả cho người khác, cho xã hội, cho đất nước một cách cần thiết và chính đáng, đó chính là sức mạnh vô hình chung thật sự vĩ đại và hiệu nghiệm nhất. Nên nói chung, sức mạnh thiết thực nhất là sức mạnh vô hình, tức vô hình chung của mọi người, không phải chỉ tập trung riêng ở một số người nào.
Và yêu cầu cứu nước ngày nay không phải tưởng tượng, không phải mơ hồ, mà thật sự chính là yêu cầu trước mắt. Đó chính là yêu cầu đối phó với mưu toan bá quyền, bành trướng, thôn tính mọi mặt của TQ, và yêu cầu xây dựng lại một xã hội, một đất nước, một thể chế lành mạnh, hiệu quả, trong sạch, tốt đẹp, phát triển, tiến bộ, và khả dĩ đi lên được ngang hàng với thế giới. Bởi có như thế mới đưa toàn dân đến hạnh phúc, xã hội mới hiệu lực, nước nhà mới cường thịnh và không sợ bất kỳ lực lượng xâm lược nào từ bên ngoài.
Toàn dân như nói ở đây là mọi người VN trong cũng như ngoài nước.
Mọi người VN không phân biệt thành phần, giai cấp, địa vị, tôn giáo, khuynh hướng v.v… kể cả những người nguyên trước là người Cộng sản. Tức nói chung bây giờ không phân biệt quá khứ của bất kỳ người nào nữa, mà chính yếu là hoài bão, là ý chí, là mong ước của họ đối với toàn thể đất nước hiện tại và trong tương lai ra sao.
Tất nhiên yêu cầu cần nhất hiện nay trước tiên vẫn là lực lượng của những người tiên tiến, những người có ý thức dân tộc, yêu nước, đặc biệt nhất là mọi thành phần hiểu biết, trí thức. Trí thức là mọi người có hiểu biết đúng nghĩa, không đơn giản chỉ là người có học vị hay bằng cấp hay khoa bảng.
Còn thủ lĩnh là thủ lĩnh như thế nào ? Đó là thủ lĩnh của từng nhóm nhỏ, không phải “thủ lĩnh” của nguyên khối, như kiểu lãnh tụ tối cao, mà ngày nay trong xu thế dân chủ xã hội tiến bộ, văn minh, nó hoàn toàn không cần thiết. Bởi vì trong quá khứ của lịch sử dân tộc, mọi sự tuyên truyền thần thánh hóa như trường hợp ông Hồ đã cho thấy có quâ nhiều bất cập hay bất lợi thật sự cho đất nước và cho dân tộc. Đây là điều mà ngày nay cần phải sáng suốt qua các kinh nghiệm xương máu đã có của lịch sử nên nhất thiết không thể lặp lại. Bởi mọi cung cách độc tài toàn trị ngày nay đã quá lỗi thời rồi, nên chỉ có nguyên tắc dân chủ, tiến bộ, tự do thật sự mới là ý nghĩa tập hợp lực lượng quần chúng tích cực, hiệu quả, và ý nghĩa xây dựng đất nước dài lâu, vĩnh cửu trong tương lai.
Bởi yêu cầu cần thiết hiện nay của đất nước là yêu cầu một học thuyết dân chủ tự do lành mạnh, toàn diện và tiến bộ. Điều này bất cứ ai có năng lực đều có thể góp phần xây dựng được. Và khi đã có thật sự cương lĩnh dân chủ tự do phát triển cho đất nước rồi, ý nghĩa bầu cử, ứng cử tự do cho mọi nhân tài để lãnh đạo xã hội, lãnh đạo đất nước, khi đó mới đặt ra một cách cụ thể, hiệu quả và thực tế nhất. Bởi để phát triển đích thực đất nước ta ngày nay, không phải chỉ thiểu số nhân tài nào mà phải kết hợp mọi nhân tài trong xã hội không phân biệt khuynh hướng mà chỉ cùng một mục đích cao nhất mới là hữu lý nhất. Đó cũng chính là ý nghĩa của vấn đề chất và lượng như ngay từ đầu đã nói. Chỉ thực hiện được như thế thì mới khả dĩ thành công còn không thì cũng kiểu như “Bác Hồ” ngày xưa mà thực chất đất nước ta ngày nay chưa hề đi tới đâu như ý cả. Tính cách tôn thờ “lãnh tụ” thực chất chỉ là thứ ngu dân, thứ mị dân như biết bao chuyện cười ra nước mắt cho tới nay, nên bắt đầu từ ngày nay và mãi mãi trong tương lai dân tộc ta nhất thiết phải tuyệt đối thoát ra được cái não trạng thấp kém, tầm thường đó, thì mới đúng nghĩa trưởng thành, văn minh, và mới đầy đủ năng lực để đi lên một cách hoàn toàn tốt đẹp được. Rất mong mọi người hay cùng quan tâm thảo luận ý nghĩa của yêu cầu dân chủ và yêu cầu phát triển tiên tiến này. Phải cần cả một hệ thống nhân tài nhiều mặt mới có cơ sở giữ nước và dựng nước trong hiện tình ngày nay mà thôi. Nếu không hiểu được như thế thì thực sự cũng chỉ chủ quan, ảo tưởng, phi hiệu quả, hoặc hoàn toàn phi thực chất và phi thực tế.
NON NGÀN
(13/6/14)
ĐỀ NGHỊ THỦ LÃNH TRONG TƯƠNG LAI
Chúng tôi đề nghị một nhân vật sau đây đáng được lưu tâm tới và có lẽ
nhiều người ủng hộ,…
Đó là TS Cù Huy Hà Vũ, hiện đang sống ở Mỹ, v.v…
Kevin To, USA.
Qua kính xin tiến cử 3 người vào Bộ Chính Trị Dân Chủ trong tương lai : Trần Huy`nh Duy Thức , Phương Uyên & Dâm Tiên
Kính xin chiến hữu đàn anh cho thêm chiến hữuTonydo-Bộ trưởng bộ tiền bạc (tài chánh).
Chiến hữu, Bác sĩ Lại Mạnh Cường-Bộ trưởng bộ thuốc men (y tế)
Chiến hữu, Thi sĩ Nguyễn Trọng Dân-Bộ trưởng bộ thơ văn (giáo dục).
Còn riêng ngài Dâm Tiên thì kể từ khi vô Bộ Chính Trị Dân Chủ, cấm chiến hữu này được kêu người khác là Mắt Hý (kể cả ba vị trên).
Riêng chiến hữu tiến sĩ Soọc Bôn Pháp Quốc thì được quyền dùng chiến hữu Bùi Tín làm cố vấn tối cao,
Cám ơn chiến hữu đàn anh.
Đổ huynh chọc ghẹo có duyên ghê ! Dân đây chử nghĩa bao nhiêu mà đòi nàm thi sĩ với bộ trưởng
Chọc que Qua hoài… hehehe…
Have a great weekend!
Ki’nh
Theo như đề nghị của Bộ trưởng Tài chánh Lưu vong Tonydo sắp xếp các ghế bộ trưởng, như vậy “đây là 1 chính phủ lưu vong thứ 6″ chứ không phải là 1 hội đoàn chống cộng nào đó đang “so bó đũa chọn cột cờ.” Có phải ý của Bộ trưởng Không Một Cắc trong ngân quỹ Tonydo? Nếu đúng tôi xin tiến cử Tiên Ngu chức Bộ trưởng Bộ Chiêu Hồi, vì ông này hay “đao to búa lớn” những ai bất đồng chính kiến trên diễn đàn ĐCV. Nhưng đề nghị nếu trong chính phủ lâm thời có các “hoa hậu gái xề tham gia” cấp phó, đề nghi Bộ trưởng Chiêu Hồi chớ có “sàm sỡ” mà bị TT lưu vong đày xuống hạ giới như Trư Bát Giới chỉ xực cám thì phiền lắm.
Ngoài ra chính phủ lưu vong này phải đệ đơn ngay lên TT Obama tăng trợ cấp cho các bộ trưởng, như thế mới xứng tầm cỡ bộ trưởng thất nghiệp, phách lối.
Thích Chí (trí) Cười (to)
Ha…ha…ha…
Cù Huy Hà Vũ và kế tiếp là TH Duy Thức ,Lê công Định , Nguyễn tiến Trung , Điếu Cày , TP Tần rồi đến các vị lãnh đạo tôn giáo .Ok !
Ba lan ngày xưa đứng đằng sau hoặc bên cạnh những người công nhân can đảm từ cảng Gdansk là giáo hội Công giáo Ba lan, duới sự hậu thuận mạnh mẽ của vị giáo hoàng Phao Lô II. Nhìn vào thực tế VN hiện nay thiết tưởng bên cạnh các vị can đảm dấn thân bên ngoài các tổ chức dân sự còn một tổ chức có thể quy tụ được sức mạnh quần chúng ngay tại chỗ là giáo hội Công giáo VN. Thực tế đã chứng minh điều đó vào các sự kiện Tòa Khâm Sứ và Thái Hà vào năm 2008.
Giáo hội VN sẽ có vai trò hoặc đóng góp gì trong giai đoạn quan trọng này ?
Những đóng góp của Dòng Chúa Cứu Thế trong các năm qua mang lại nhiều kết quả tích cực, nhưng có lẽ vẫn chưa có tính quyết định.