WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Viện trợ khẩn cấp tháng 4-1975 chỉ là vở hài kịch

Một cảnh trong chiến tranh VN. Ảnh www.emaze.com

Một cảnh trong chiến tranh VN. Ảnh www.emaze.com

Những năm cuối cùng của cuộc chiến

Chi phí quân sự của Hoa Kỳ tại Việt Nam hồi 1965, 1966, 1967, 1968, 1969 khi quân đội đồng minh còn tham chiến như sau (1)

Năm 1965 : 646,1 triệu MK
Năm 1966 : 5,8 tỷ MK
Năm 1967 : 20,1 tỷ MK
Năm 1968 : 26,5 tỷ MK.
Năm 1969 : 28,8 tỷ MK”

Những năm 1970, 1971, 1972 họ rút quân dần dần nhưng vẫn còn yểm trợ mạnh mẽ cho VNCH, không thấy tài liệu nói tới quân viện cho miền nam. Sau Hiệp định Paris 27-1-1973, quân đội Mỹ và các nước đồng minh Đại Hàn, Úc, Tân Tây Lan.. đã rút hết VNCH tự bảo vệ bằng quân viện của Hoa Kỳ. Cả hai miền Nam, Bắc không tự sản xuất được vũ khí đạn dược và đều xin viện trợ quân sự của các siêu cường đồng minh.

Khi ký Hiệp định Paris, Tổng thống Nixon đã đưa ra Quốc hội xin viện trợ cho miền Nam VN 2 tỷ viện trợ quân sự nhưng đồng thời cũng dự trù sẽ yểm trợ bằng không lực để cân bằng lực lượng (2). Rút kinh nghiệm cuộc tổng tấn công 1972 của BV, vì hỏa lực và lực lượng địch áp đảo nên VNCH vẫn cần yểm trợ của B-52. Sở dĩ như vậy vì viện trợ quân sự của CS Quốc tế cho BV rất mạnh mà người Mỹ ít ngờ tới, tác giả George Donelson Moss nói (3).

“Một lý do chính khiến Quân đội VNCH suy yếu năm 1974 là việc Quốc hội cắt giảm quân viện cho miền nam VN. Vì đạo quân to lớn của VNCH đã được huấn luyện để tác chiến theo lối Mỹ, nó dựa trên lưu động tính và hỏa lực ồ ạt, rất tốn kém về bảo trì cũng như chiến đấu. Nó cần một ngân sách từ 3 tỷ cho tới 3 tỷ rưỡi (Mỹ Kim) để duy trì. Nhưng Mỹ chỉ cấp cho 2 tỷ 3 tài khóa 1973 và 1 tỳ 1 cho năm 1974. Cắt giảm viện trợ xương tủy gây trở ngại cho Quân đội VNCH. Trực thăng và không quân phải cắt giảm hoạt dộng vì thiếu nhiên liệu và thiếu phụ tùng thay thế. Đạn pháo binh cũng như súng nhỏ thiếu hụt. Không đủ khả năng chiến đấu theo lối mà chúng ta đã huấn luyện họ vì thiếu đạn dược trang bị, tinh thần quân đội VNCH sụp đổ”

Những sự thật về hậu quả của cắt giảm quân viện cũng đã được ông Cao Văn Viên kể rõ trong cuốn The Final Collapse viết năm 1983 mà Nguyễn Kỳ Phong dịch thành Những Ngày Cuối Của VNCH xuất bản năm 2003, từ trang 82-94.
Như thế nếu VNCH nhận viện trợ quân sự 2 tỷ sẽ cần phải có yểm trợ của B-52, hoặc nếu được cấp đủ 3 tỷ rưỡi viện trợ có thể tự vệ được không cần yểm trợ không quân Mỹ, nhưng trên thực tế không bao giờ được như vậy.

Các nhà sử gia, chính khách Mỹ không để ý tới quân viện của CS quốc tế cho Hà Nội, họ cũng không biết gì mấy. Họ chủ quan khinh địch cho rằng quân viện lớn lao của Mỹ dư sức đè bẹp đối phương, sự giúp đỡ của CS quốc tế cho BV không đáng kể. Nhưng sau này thực tế cho thấy cuộc hành quân Lam Sơn sang Lào năm 1971 và Trận tổng tấn công Mùa hè đỏ lửa năm 1972 hỏa lực địch rất mạnh, quân viện của phía CS không đến nỗi tệ như người Mỹ tưởng (4)

Tháng 11-1972 trước khi ký Hiệp định Paris vài tháng, TT Nixon vội vã cung cấp ồ ạt cho VNCH nhiều vũ khí tổng cộng trị giá cả tỷ đô la qua hai chiến dịch với bí danh Enhance (Gia tăng) và Enhance Plus (Gia tăng cộng). Tổng cộng gồm ba tiểu đoàn pháo binh 175 ly, hai tiểu đoàn thiết giáp M-48, gần 600 máy bay trong đó hơn 200 phản lực chiến đấu và oanh tạc cơ, hơn 300 trực thăng, máy bay vận tải, thám thính (5).

Đợt viện trợ này đã nâng tổng số máy bay VNCH lên 2,075 chiếc, không quân VNCH đứng thứ 4 trên thế giới về số lượng, về chiến xa tổng cộng khoảng 2,200 chiếc (6), nhưng tháng 4-1975 nằm ụ nhiều vì không có cơ phận thay thế, không còn săng.

Đầu năm 1973 cho tới tháng 4-1975

Ký Hiệp định xong ngày 27-1-1973, CSBV vi phạm ngay sau đó, TT Nixon nói Hà Nội định nghĩa ngừng bắn là chúng ta ngừng và họ bắn (7). BV tiếp tục xâm nhập, chở người vũ khí váo Nam tháng 4-1973 bằng 18,000 xe vận tải, Nixon không dám oanh tạc tháng 2, tháng 3 vì còn chờ cho tù binh được trao trả ngày 27-3-1973 (8), đầu tháng 4-1973 ông bị Quốc hội chống đối nên không thực hiện được.

Nixon oanh tạc Khmer đỏ để cứu Lon Nol nhưng cuối tháng 6-1973 Quốc hội Dân Chủ (9) ngăn cản, họ từ chối cấp ngân khoản cho Nixon và bắt đầu soạn tu chính án cắt hết mọi ngân khoản dành cho các hoạt động quân sự của Mỹ (Hành pháp) tại Miên, Lào, Bắc Việt, Nam Việt. Nixon miễn cưỡng phải ký thành luật ngày 30-6, có hiệu lực bắt đầu 15-8-1973. Từ đó không còn ngân khoản nào cho chính phủ Mỹ dùng cho các hoạt động quân sự tại Đông Dương, họ lý luận Nixon phải tìm hòa bình bằng đàm phán chứ không thể bằng quân sự.

Khi Quốc hội ra luật này tức là họ đã quyết định bỏ Đông Dương vì VNCH với 2 tỷ quân viện không đủ tự vệ mà phải dựa vào yểm trợ của không lực Mỹ như đã nói trên, nay yểm trợ của Mỹ không còn. Nixon nói ông không còn quyền hành để bảo đảm thi hành Hiệp định Paris (to enforce the peace agreement) khi Hà Nội thoải mái thôn tình miền nam (10) Nixon không còn quyền hạn để gìn giữ hoà bình tại VN.

Sau đó Quốc hội Dân chủ cắt giảm viện trợ quân sự xương tủy VNCH mỗi năm khoảng 50%: Từ 2,1 tỷ tài khóa 1973 xuống còn một tỷ tài khóa 1974 và xuống còn 700 triệu tài khoá 1975 (11). Họ lý luận nếu còn viện trợ quân sự cho VNCH, ông Thiệu sẽ tiếp tục gây chiến tranh. Quyết định này khiến cho miền Nam suy yếu rõ rệt, TT Nixon nói 35% xe tăng, 50% thiết giáp, máy bay thiếu cơ phận thay thế phải nằm ụ. Vì bị cúp nhiên liệu, khả năng lưu động vận chuyển của quân đội không còn. Hỏa lực giảm từ 60 tới 70% , tháng 3 -1975 đạn chỉ còn đủ xử dụng trong một tháng, tháng 4 chỉ còn đủ cho xài khoảng hai tuần (12) .

Trong khi ấy CSBV được quân viện đều đặn của Nga, Trung Cộng

Giai đoạn 1969-1972: Tổng số 1,000,796 tấn gồm 316,130 tấn hàng hậu cần, 684,666 tấn hàng vũ khí, trang bị kỹ thuật.

Giai đoạn 1973-1975: Tổng số 724,512 tấn gồm 75,267 tấn hàng hậu cần , 649,246 tấn vũ khí trang bị kỹ thuật
Hai giai đoạn trên viện trợ vũ khí tương đương nhau (13)

Ngày 8-8-1974 TT Nixon từ chức vì vụ Watergate, Gerald Ford lên thay. Cộng Hòa mất uy tín, cuộc bầu cử bán phần Quốc hội tháng 11-1974 khiến Dân Chủ thêm 49 ghê Hạ viện thành 291 tức 66.9%, Thượng viện thêm 4 ghế thành 60%, họ nắm vững Quốc hội, đa số chống chiến tranh VN.

Ngoài ra theo lời Kissinger, tháng `12-1974 Tham mưu trưởng Xô viết Kulikov sang Hà Nội và khuyên khích BV tấn công miền nam VN, Sô viết tăng viện trợ cho BV gấp 4 lần so với những tháng trước (14). Lực lượng hai miền đứng trước tình trạng trái ngược, một bên bị cắt giảm viện trợ, một bên được tăng viện gấp bội lần, thắng thua đã rõ ràng.
Cuối 1974, CSBV tấn công thăm dò Phước Long và chiếm thị xã ngày 7-1-1975. Trận đánh cho thầy VNCH đã suy yếu nhiều vì kiệt quệ tiếp liệu. Tháng 9-1974 TT Thiệu cử ông Vương Văn Bắc, Bộ trưởng ngoại giao đi Mỹ xin viện trợ bổ túc 300 triệu quân viện. Đầu tháng 1-1975 TT Ford đưa ra Quốc hội xin ngân khoản này. Đầu tháng 3-1975 Quốc hội cử một phái đoàn sang VNCH để thẩm định tình hình. Phái đoàn về Mỹ, CSBV tấn công chiếm Ban Mê Thuột ngày 13-3-1975, khi ấy Quốc hội Dân Chủ phản chiến Mỹ bỏ phiếu chống bất cứ viện trợ nào cho VNCH.

Tình hình quân sự miền Nam tồi tệ, mấy ngày sau trận Ban Mê Thuột, TT Thiệu cho triệt thoái Quân đoàn II tại Pleiku ngày 16-3 đưa tới thảm bại. Tình hình tại Quân khu I còn bi thảm hơn, áp lực địch rất mạnh trong khi quân đội VNCH thiếu thốn vể hỏa lực, tiếp liệu, thiếu yểm trợ không lực.. phải rút dần từ Huế về Đà Nẵng.

Quân khu I và II lọt vào tay CSBV nhanh chóng cuối tháng 3, đầu tháng 4 năm 1975 một phần do sự sai lầm của TT Thiệu trong kế hoạch tái phối trí lực lượng, phần lớn do thiếu thốn vì quân viện bị cắt giảm. BV bắt đầu chuyển quân đại qui mô vội vã về phía nam để dứt điểm Sài gòn, tổng cộng khoảng 20 sư đoàn (5 quân đoàn và hơn 10 trung đoàn độc lập).

Đầu tháng 4-1975 Cộng quân đang tiến về Sài gòn, Nam Vang gần sụp đổ. Khi ấy ông TT Ford rời Tòa Bạch ốc đi nghỉ mát đánh golf tại Palm Springs, California. Tại Mỹ đài truyền hình buổi tối chỉ trích Tổng thống Ford đánh golf thoải mái khi Đông Dương đang dẫy chết.

Kissinger và TT Ford đã cử Tướng Tham mưu trưởng Weyand, tới Sài Gòn để thẩm định tình hình quân sự từ 28-3-1975, ông trở lại Hoa Kỳ ngày 4-4-1975. Về đến Mỹ ông đi máy bay thẳng tới Palm Springs để báo cáo TT Ford đang đánh golf tại đây. Weyand đề nghị cho tái oanh tạc B-52 và xin một khoản viện trợ khẩn cấp722 triệu cho quân đội VNCH. (gồm trên 440 xe tăng, 740 đại bác, 100 ngàn súng cá nhân, 120 ngàn tấn đạn dược).

Bản báo cáo của ông Tướng muốn nói

“Uy tín lâu dài của Hoa Kỳ trên thế giới phụ thuộc vào nỗ lực thiện chí của ta cố gắng làm hơn là thành công hay thất bại trong lúc này, nếu ta không nỗ lực uy tín của ta như một đồng minh sẽ bị tiêu tan có lẽ sẽ qua hết đời này sang đời khác”.(15)

Theo tác giả Walter Isaacson, Weyand khuyên kéo dài sự kết thúc cuộc chiến tranh (cũng chính là cái lý luận của Kissinger) để giữ uy tín cho Hoa Kỳ khắp nơi.

Về điểm này Tướng Weyand cũng đã nhấn mạnh:

“Uy tín của Hoa Kỳ với tư cách một đồng minh đang có nguy cơ bị mất tại Việt Nam. Để giữ uy tín ấy chúng ta phải cô gắng tối đa trợ giúp miền nam VN” (16)

Kissinger phản đối đề nghị xin tái oanh tạc B-52 vì sợ sẽ có biểu tình,các cố vấn TT đều chống đối đề nghị này. Bộ trưởng quốc phòng Schlesinger cũng chống đối cho rằng tình thế của Quân đội VNCH nay không còn hy vọng gì.
Kissinger vốn bi quan đồng ý tình hình không thể cứu vãn nổi nhưng dù vậy ông cho rằng đề nghị xin Quốc hội khoản viện trợ 722 triệu là cách duy nhất để cứu vãn danh dự cho Hoa Kỳ. TT Ford đồng ý mặc dù không nhiệt tâm lắm.
Tại phòng họp, Kissinger lý luận quyết định viện trợ sẽ vang tiếng khắp thế giới, cái dấu hiệu gì nó sẽ gửi cho bạn và thù khắp nơi, ảnh hưởng của nó với uy tín của Hoa Kỳ sẽ như thế nào hơn là hiệu quả quân sự của nó ở vùng bao quanh Sài Gòn. Ông Tiến sĩ nói.

“Chúng ta đang đối diện với tấn thảm kịch vĩ đại, trong đó có cái gì liên quan tới uy tín, tới danh dự của Hoa Kỳ, tới cái mà các dân tộc khác trên thế giới sẽ nhìn chúng ta như thế nào” (17)

Kissinger làm việc tới khuya soạn một bài diễn văn đề cập tới uy tín của Mỹ
“ Hoa Kỳ không muốn viện trợ đầy đủ cho đồng minh của chúng ta để họ chiến đấu sẽ ảnh hưởng uy tín của chúng ta như một đồng minh. Và chính uy tín này là cơ bản cho an ninh của ta vậy”

Ngày 10-4-1975 Ford ra Quốc hội đề nghị cấp khoản viện trợ 722 triệu

Mặc dù đã nói nhẹ nhàng nhưng không ai vỗ tay cả. Khi Tổng thống ngỏ lời xin viện trợ thì có hai dân biểu Dân chủ Moffet và Miller bỏ ra khỏi phòng họp.

Ngày 18-4-1975, bản tin VOA cho biết quân viện khẩn cấp 722 triệu bị Quốc hội bác, họ cho rằng nếu viện trợ cho miền Nam số ngân khoản này cũng chỉ kéo dài chiến tranh gây thêm tang tóc. Cùng ngày 18-4-1975 Tướng Toàn cho lệnh Sư đoàn 18 rút bỏ Long Khánh về lập tuyến phòng thủ Sài Gòn. Ngày 21-4-1975 TT Thiệu từ chức, Phó TT Trần Văn Hương lên thay, ngày 28-4-1975 Đại Tướng Dương Văn Minh đươc cử lên làm Tổng thống thay thế ông Trần Văn Hương để rồi ngày 30-4-1975 miền Nam hoàn toàn mất vào tay CS.

Kết Luận

Sau khi Quốc hội Dân chủ ra luật cắt mọi ngân khoản quân sự của Hành pháp tại Đông Dương tháng 8-1973 coi như họ đã bỏ Đông Dương vì VNCH không còn được B-52 yểm trợ. Không những thế họ tiếp tục cắt viện trợ mỗi năm 50% khiến cho Quân đội VNCH lâm vào tình trạng kiệt quệ khi CSBV mở cuộc tấn công đại qui mô vào tháng 3-1975 với hỏa lực và quân số áp đảo.

Miền nam đang hấp hối giữa tháng 4-1975, quân đội VNCH đã mất một nửa lực lượng gồm 5 sư đoàn cơ hữu của Quân đoàn I và II (SĐ 1,2,3, 22, 23 BB), hai sư đoàn Tổng trừ bị và hơn 10 liên đoàn Biệt động quân đã bị thiệt hại nặng. Tầu bay, tầu bò, xe tăng thiết giáp thiếu cơ phận thay thế nằm ụ hơn phân nửa, máy bay hết săng, pháo binh hết đạn …

Trong khi ấy Tổng thống Ford không có thực quyền chẳng còn tha thiết tới Đông Dương bỏ đi Cali đánh golf, Tướng Tham mưu trưởng Weyand và Tiến sĩ Kissinger bàn kế hoạch xin viện trợ 722 triệu cứu nguy VNCH mà sự thực không phải để cứu miền nam nhưng chua chát thay để cứu uy tín cho nước Mỹ.

Quốc hội Dân Chủ thẳng thừng bác bỏ, họ chẳng cần giữ uy tín như Kissinger nói vì cho rằng mình có uy tín đâu mà giữ?

Trong phim Last Days In Vietnam (2014) của Rory Kennedy có cảnh một bà dân biểu nói sở dĩ người Mỹ không tiếp tục giúp VNCH vì họ đã đưa đại binh vào, đã đổ vào hết tỷ này đến tỷ khác mà không đi tới đâu. Như thế là Mỹ chịu thua CS Nga, Trung Cộng, VN, hoặc Mỹ không đủ tiền chi phí chiến tranh VN bằng Nga, Trung Cộng?

Vở hài kịch vô nghĩa mà Weyand và Kissinger dựng lên khi Đông Dương đang dẫy chết chẳng giúp cứu vãn được gì hơn là làm cho nạn nhân của họ càng thêm tủi nhục.

© Trọng Đạt

© Đàn ChimViệt

————————————————————-

Cước chú:

(1) Ðoàn Thêm, “1969 Việc Từng Ngày” trang 338
(2) Richard Nixon, No More Vienams trang 189
(3) George Donelson Moss, Vietnam, An American Ordeal trang 388
(4) BBC.Vietnamese.com ngày 10-5-2006: Viện trợ quốc tế cho miền Bắc trong chiến tranh.
Đăng Phong, Năm Đường Mòn Hồ Chí Minh, nhà xuất bản Trí thức Hà nội 2008, trang 120, 121
Quân viện của Nga sô, Trung cộng và các nước Đông Âu cho Hà Nội từ đầu chí cuối cuộc chiến gồm: Tổng cộng 2 triệu 362 ngàn tấn hàng hậu cần và vũ khí
Về chi tiết: 3 triệu 600 ngàn khẩu súng bộ binh; 65,626 súng chống xe tăng; 27,960 khẩu súng cối; 2, 430 khẩu pháo hỏa tiễn; 2,165 khẩu đại bác; 3,229 khẩu cao xạ; 19,836 hỏa tiễn phòng không; 2,209 xe tăng, thiết giáp; 458 máy bay chiến đấu; 82 tầu hải quân; 148 tầu vận tải….
Đầu thập niên 70, người Mỹ đã nhìn nhận phòng không BV mạnh nhất thế giới hồi đó.
(5) Richard Nixon, No More Vienams trang 170-171
(6) Nguyễn đức Phương, Chiến Tranh Việt Nam Toàn Tập trang 869, 877
(7) “Hanoi’s definition of a cease-fire was that we cease and they fire”, No More Vietnams trang 171
(8) Sách kể trên trang 177-178
(9) Dân chủ năm Hạ viện 56%, Thượng viện 57% (Wikipedia)
(10) No More Vietnams trang 180.
(11) Henry Kissinger, Years of Renewal trang 471
(12) Nixon, No more Vietnams trang 187, Cao Văn Viên Những Ngày Cuối VNCH trang 82, 83, 91, 92, Phillip B. Davidson Vietnam At War , The History 1946-1975 trang 748
(13)Theo bản tin của BBC.com ngày 10-5-2006 một buổi hội thảo qui mô tổng kết cuộc chiến tranh Việt Nam đã được tổ chức tại Sài Gòn trong hai ngày 14 và 15 tháng 4 năm 2006, tác giả Trần Tiến Hoạt và Lê Quang Lạng thuộc Viện Lịch Sử Quân Sự Cộng Sản Việt Nam có bài tham luận về nguồn chi viện của Liên Xô, Trung Quốc và các nước xã hội chủ nghĩa dành cho miền Bắc trong cuộc chiến.
(14) Years of renewal 481
(15) Walter Isaacson, Kissinger a Biography trang 640,641
(16) Larry Berman: No Peace No Honor, Nixon, Kissinger and Betrayal in Vietnam trang 266.
(17) Kissinger a Biography trang 641,642.

 

 

130 Phản hồi cho “Viện trợ khẩn cấp tháng 4-1975 chỉ là vở hài kịch”

  1. Bị chụp Nón cối says:

    Mỹ xỏ lá ba que quá, biết VNCH chắc chắn thua CSVN nên cắt béng viện trợ cho VNCH, vì sợ tiếp tục viện trợ cho VNCH thì viện trợ đó sẽ rơi vô tay CSVN.

  2. Dân đen Huế says:

    Viện trợ mần cho cho vô ích, vì viện trợ thì cuối cùng VNCH cũng thua, tiền và vũ khí viện trợ cuối cùng lại rơi vô tay CS Bắc Việt.

  3. Long - Đà Nẵng says:

    Ngu hay sao mà viện trợ cho một chế độ hèn nhát, thấy giặc là chạy trốn.
    Quả thaatjtwf 1954 đến 1973 Mỹ chưa nhận ra chế độ VNCH thực chất là như thế nào cho nên Mỹ viện trợ. Nhưng từ 1973 về sau Mỹ nhận ra bản chất của VNCH nên Mỹ cắt viện trợ là đúng thôi. Dù Mỹ cắt viện trợ muộn màng còn hơn cứ viện trợ cho cái chế độ và đội quân khâng dám chiến đấu để bảo vệ chính bản thân họ.

    • Tien Ngu says:

      Tội nghiệp em cò mồi. Cứ tưỡng ai cũng như mình…

    • Tran Vinh says:

      Giá mà các nhà lãnh đạo miền Nam :

      cũng lấy đít của các tổng thống Mỹ đội lên đầu tôn làm cha, làm thày- như bè lũ cộng sản Hà nội đã làm đối với Lenin, Stalin

      cũng làm lính đánh thuê cho Mỹ- như Lê Duẫn đã khai ” ta đánh Mỹ là đánh cho Liên xô, Trung quốc

      bán Cam Ranh cho Mỹ- như Hồ chí Minh đã bán Hoàng sa, Trường sa cho Tàu cộng

      thì người lính miền Nam đã được cung cấp từ cây kim, sợi chỉ, cho đến vũ khí, đạn dược- như Tàu cộng đã chăm lo cho bọn lính Hà nội đánh thuê

      và đã treo được cờ Vàng trên nóc Bắc Bộ Phủ Hà nội rồi .

    • Thắng - Thua says:

      Chỉ tính sơ sơ – từ 1960 đến 1975 – 15 năm vỏn vẹn, bác và đảng đã nướng khoảng hơn một triệu năm trăm ngàn (1.500.000) anh (k)hùng “sinh bắc tử Nam”….(con số này có thể gấp đôi).

      Có người nghi ngờ : “gớm ! bộ “bác Hồ” khùng hay sao mà “nướng” lắm thế ? (*)

      Thì đây – chính Chế Lan Viên – một thi sĩ đảng viên dày tuổi đảng đã thú nhận trong bài thơ Ai-Tôi:

      Mậu Thân, hai ngàn người xuống đồng bằng
      Chỉ một đêm còn sống có ba mươi (30)
      Ai chịu trách nhiệm về cái chết của 2.000 người đó?
      Tôi! (**)

      Chỉ một đêm mà bác và đảng nướng gần hai ngàn (2.000) thanh niên miền bắc, vậy từ 1960 (ngày Hồ Chí Minh cho thành lập MTGPMN) đến 1975 , thì con số một triệu rưỡi anh (k)hùng liệt sĩ mất xác ở miền Nam là còn…ít, “ít” vì bác và đảng không bao giờ công bố con số thật là bao nhiêu.

      Còn đây là bài thơ của Thi sĩ Nguyễn Chí Thiện – một nhân chứng sống – đã chứng kiến “công trình” nướng người như nướng chuột của bác và đảng :

      đất này

      Tác giả: Nguyễn Chí Thiện

      Đất này chẳng có niềm vui
      Ngày quệt mồ hôi, đêm chùi lệ ướt
      Trại lính, trại tù người đi không ngớt
      Người về thưa thớt dăm ba…
      Trẻ con đói xanh như tàu lá
      Cày bừa phụ nữ đảm đang
      Chốn thôn trang vắng bóng trai làng
      Giấy báo tử rơi đầy mái rạ

      Buồn tất cả
      Chỉ cái loa là vui !

      (1965)
      Nguyễn Chí Thiện

      (*) Muốn biết cách mà bác và đảng nướng quân như thế nào, thì xin mới coi cái “cờ líp” vô cùng anh dũng sau đây :

      https://www.youtube.com/watch?v=YFxLeNVLRoM

      (**) Thực ra Chế Lan Viên đã “nhận vơ” cái trách nhiệm (vô cùng) “hoành tráng” này của bác và đảng đấy thôi!

  4. Hoàng says:

    cuối cùng thì Mỹ cũng nhận ra QLVNCH là một quân đội chỉ dùng để diễn binh, duyệt binh và làm le với người dân, chứ không phải là một quân đội để chiến đấu. Vì vậy, dù có viện trợ hàng ngàn tỷ đô la thì cuối cùng VNCH cũng bị tiêu diệt, nên Mỹ cắt viện trợ cho VNCH để tiền thuế của dân Mỹ đóng không bị vô ích.

    • Tien Ngu says:

      Mỹ…ngu hơn cò mồi Cộng láo? Cò mồi nó nhận ra rồi, cuối cùng mới tới Mỹ…nhận ra?

      Hài vừa phải thôi, cò?

    • Tran Vinh says:

      Cuối cùng thì nhân dân cũng nhận ra Quân Đôi Nhân Dân VN là một quân đội tướng hèn, lính bạc nhược chỉ biết ăn mày dĩ vãng “mèo mù vớ được cá rán ‘ cướp được miền Nam – do người lính miền Nam bị mất nguồn quân viện – để loè bịp nhân dân chứ không phải là một quân đội để chiến đấu. Vì vậy :

      Quân Đội Nhân Dân đánh lớn thua lớn Mùa Hè Đỏ Lửa 72, đánh nhỏ thua nhỏ. Đánh lén Mậu Thân 68 thua nốt. Phải đợi đến khi miền Nam mất quân viện, chúng mới thắng nổi.

      Quân Đội Nhân Dân sang Kampuchea bị đánh phải ôm đầu máu rút về 1988.

      Choảng nhau với quan thày Trung quốc mất Lão Sơn 1984.

      Ra khơi năm 88 ở Gạc Ma, đứng làm bia thịt cho súng phòng không Trung quốc thoải mái nhả đạn.

      Sang đến năm 2014, bị tàu Trung quốc đái cả lên đầu lên mặt ở Hoàng Sa.

      Và hiện tại thì mắc bệnh teo chim, đành bám bờ không dám ra khơi để cho bọn đế quốc Tàu thoải mái tung hoành biển Đông. Ngư dân Việt khốn khổ mất ngư trường, phải mò sang các nước bạn ăn cắp cá , bị bắt cả đám .

    • luu dinh mau says:

      hoang la dan bo lao

  5. Lý sự ngu says:

    Không có cái chế độ nào ngu xuẩn cho bằng chế độ CS BắcViệt, không chịu làm ăn như miền nam nên chết đói chết khát, thấy người ta có của cải, sung túc thì ráng đẩy thanh niên vào chỗ chết để cướp thóc gạo miền nam
    Không biết xấu hổ, nhục nhã còn khoe khoang chiến thắng, cái quân chuyên đi ăn cướp đồng bào nay mai cũng sẽ bị trời chu đất diệt, nay mai thằng Tầu Cộng nó qua nó giết cho không còn một mống,
    Này này đừng nói bảnh nữa, nay mai thằng Tầu nó qua nó đánh tan xác thằng CS Bắc việt bây giờ đấy, chẳng có lâu đâu

  6. LÝ SỰ CÙN says:

    NGHỊCH LÝ HOẶC LÝ SỰ CÙN

    VNCH đầu hàng không điều kiện VNCS, chế độ VNCH bị tiêu diệt tận gốc, nhưng chỉ chết khoảng 400 ngàn lính, tức là chết ít, nên được tàn dư và hậu duệ VNCH tự nhận là…. chiến thắng???
    VNCS “đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào”, tiêu diệt tận gốc chế độ VNCH, làm chủ toàn bộ non sông đất nước VN, nhưng chết gần 1 triệu lính (không tính dân), tức là chết nhiều, nên bị tàn dư và hậu duệ VNCH cho là… bại trận, thua???

    • Tien Ngu says:

      Cùng cái…éo…

      Cò mồi à, mở con mắt…hí của em lên. Cộng sản là…khốn nạn, em?

      Nó mà cứ…cs, không mở cửa theo lối VNCH, thì chỉ có nước đói như Bắc Hàn, Cu ba.
      Con người dưới xã hội cs, như…con vật, em?

      Nhờ nó theo cái đường lối VNCH khi xưa, mở cửa giao du với thế giới bên ngoài, nhận việt trợ nhân đạo, ODA, Việt kiều VNCH về mần từ thiện từ thôn tới làng…

      VNCL mới…đở đói, đở dốt chút chút, em?

      Nhưng có cái là, VNCL nó…lưu manh hoá xã hội, dành độc quyền cai trị dưới sự bảo bọc của Tàu Cộng. Mấy chục năm đất đai biển đảo của VN mất về tay Tàu Cộng.
      Cán Cộng thì nhờ độc quyền, chúng giàu lên…vũ bảo. Nhưng dân nghèo thì …vẫn nghèo, ngày càng khốn nạn dưới cái sự xã hội…lưu manh hoá.

      Éo khá, em?

      Thiên hạ…bức xúc là ở cái chổ đó. Còn chuyện ngày xưa VNCL tấn công, VNCH chống Cộng láo, là những chuyện…hên xui. Vũ khí toàn là của ngoại bang không hè, Cộng láo hay ho cái mẹ gì đó?
      Nga Tau ngưng viện trợ, thì nó cũng chết cha thôi em. Bớt cái vụ việc khoe láo, hát vẹt đi em…

    • Tran Vinh says:

      Cộng sản Hà nội đánh nhỏ thua nhỏ, đánh lớn thua lớn, đánh lén Mậu Thân thua nốt . Phải đợi đến năm 75, miền Nam mất nguồn viện trợ súng đạn, bọn chúng mới chiếm được miền Nam.

      Các tài liệu của chính bọn Cộng sản Hà nội cũng như của Hoa kỳ đều vạch rõ tiềm lực quân sự của Việt Nam Cộng Hoà suy giảm trầm trọng do sự cắt giảm viện trợ, và đó chính là một trong những nguyên do khiến Cộng sản Hà nội dám mở cuộc Tổng tấn công năm 75, và chiếm được miền Nam:

      ***Ttrong tập hồi ký Mùa Xuân Đại Thắng, Đại tướng Văn Tiến Dũng đã viết về động cơ thúc đẩy Việt Nam Dân chủ Cộng hòa và Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam mở cuộc tổng tấn công ở miền Nam là do Mỹ đã giảm viện trợ làm cho kế hoạch tác chiến và xây dựng lực lượng của quân đội Sài Gòn không thể thực hiện theo như ý muốn. Đó là vì “hỏa lực đã sút giảm gần 60% vì thiếu bom, đạn; khả năng di động cũng giảm đi 50% vì thiếu máy bay, xe cộ, và nhiên liệu.”…”
      “…Nhận thấy tình hình Mỹ không còn muốn chi viện cho địch, bộ chính trị và bộ tổng tham mưu họp khẩn trương thống nhất để tổng tấn công trên khắp miền Nam…”

      ***Trong Báo Cáo Tổng Kết của quân đội Liên Xô năm 1977 có đoạn tại trang 20: “Sau khi chúng ta có đầy đủ báo cáo về sự thiếu hụt lực lượng, khí tài của quân đội VNCH do người Mỹ không muốn lún sâu vào chiến tranh Việt Nam thì thông tin đã kịp thời đến với phía VNDCCH. Chúng ta cũng có quyết sách đúng đắn khi gửi tới Hà Nội phái đoàn quân sự cao cấp để giúp chính phủ VNDCCH thêm sức mạnh quân sự kết thúc cuộc chiến Việt Nam…”

      ***Trọng Đat: Trong cuốn sách Years of Renewal, tác giả Kissinger viết tháng 1-1975 báo Học tập cùa CS viết về tình trạng khó khăn của VNCH : “Hỏa lực và sự di động của quân Ngụy giảm mạnh trong quí ba 1974, hỏa lực pháo binh hàng tháng của quân Ngụy giảm ba phần tư (3/4) so với 1973. Số phi vụ chiến thuật hàng ngày của Ngụy giảm chỉ còn một phần năm (1/5) so với năm 1972. Số máy bay Ngụy so với thời ký chiến tranh trước đây giảm 70%, trực thăng giảm 80%…Kho bom đạn Ngụy giảm mạnh và gặp nhiều khó khăn về tiếp liệu, bảo trì, sửa chữa các loại máy bay, xe tăng, tầu thuyền, vũ khí nặng…

    • Tran Vinh says:

      Thành tích ô nhục của Quân Đội Nhân Dân VN :

      Quân Đội Nhân Dân đánh lớn thua lớn Mùa Hè Đỏ Lửa 72, đánh nhỏ thua nhỏ. Đánh lén Mậu Thân 68 thua nốt. Phải đợi đến khi miền Nam mất quân viện, chúng mới thắng nổi.

      Quân Đội Nhân Dân sang Kampuchea bị đánh phải ôm đầu máu rút về 1988. Choảng nhau với quan thày Trung quốc mất Lão Sơn 1984. Ra khơi năm 88 ở Gạc Ma, đứng làm bia thịt cho súng phòng không Trung quốc thoải mái nhả đạn. Sang đến năm 2014, bị tàu Trung quốc đái cả lên đầu lên mặt ở Hoàng Sa.

      Và hiện tại thì mắc bệnh teo chim, đành bám bờ không dám ra khơi để cho bọn đế quốc Tàu thoải mái tung hoành biển Đông. Ngư dân Việt khốn khổ mất ngư trường, phải mò sang các nước bạn ăn cắp cá, bị Mã Lai tóm 252 lần !

      Các Nước Bắt Nhiều Ngư Dân VN
      09/04/2016

      Bản tin VOA ghi rằng Malaysia đã tố cáo lãnh hải bị tàu Việt Nam xâm phạm nhiều nhất.
      Bộ trưởng đặc trách an ninh quốc gia Shahidan Kassim ngày 8/4 cho hay trong tổng số 273 vụ bắt giữ từ năm 2010 tới tháng 2 năm nay, các tàu cá Việt Nam chiếm phần lớn, với 252 trường hợp.

      Vụ bắt giữ gần đây nhất xảy ra hôm 5/4 khi 4 tàu cá Việt cùng 24 thuyền viên bị Cơ quan Thực thi Hàng hải Malaysia chặn bắt trong vùng biển Kemaman, tịch thu gần 500 kg hải sản.
      Trước đó, hồi cuối tháng 3, Malaysia đã bắt giữ 25 ngư dân Việt trên 3 chiếc tàu, tịch thu ngư cụ và sản lượng đánh bắt.

      Đầu tháng 3, Malaysia chặn bắt 42 thuyền viên Việt Nam cùng 3 chiếc tàu, tịch thu hơn 8 tấn hải sản trị giá trên 48 ngàn đôla.

      Trong khi đó, bản tin RFA ghi rằng từ ngày 3 đến 7 tháng tư năm nay, Thái Lan đã bắt giữ tổng cộng 11 tàu cá và 102 ngư dân Việt Nam vì cho vi phạm vùng biển của nước này.

Leave a Reply to LÝ SỰ CÙN