Chí Thiện đối mặt với Cực Ác
Suốt 5 ngày qua, sống trong tâm tưởng với nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, sau khi được biết anh vừa vào bệnh viện sau một cơn đau ngực dữ dội. Hôm nay 2/10/2012 tôi được hung tin anh đã từ giã chúng ta, thọ 73 tuổi.
Chúng tôi gặp nhau ở Paris năm 2000 khi anh là khách mời của một tổ chức văn hóa Pháp. Sau đó chúng tôi đến thành phố Strasbourg ở sát biên giới Đức, nơi anh nghỉ ngơi để sáng tác, làm thơ và viết tập truyện Hỏa Lò.
Mới tháng 6 vừa qua gặp anh ở trong khu vực nội trú của Trường đại học Long Beach, phía Nam bang California, tối thấy anh còn khá khỏe, và anh lạc quan nhắc đến các cô gái kiên trung dấn thân ở trong nước – những Hoàng Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Bùi Minh Hằng, Đỗ Thị Minh Hạnh…, anh đọc cả từng đoạn văn súc tích của Võ Thị Hảo, rồi anh bình luận việc từ bỏ hàng ngũ đảng CS của anh bạn trẻ Nguyễn Chí Đức.
Tôi nhớ lời anh kể về lý do tại sao anh lại có mối quan hệ không thân thiện, dẫn đến xung khắc với đảng CS vào lúc còn rất trẻ, ở vào tuổi 21, 22. Sau chiến tranh với Pháp, sau Điện Biên Phủ, anh cũng như bao thanh niên khác, «hừng hực niềm tin yêu và hy vọng», như lời một bài hát hồi ấy. Nhưng rồi trục trặc xảy ra. Anh mê nghề dạy học, chăm đến thư viện, đọc sách báo rất nhiều, 19 tuổi đã khá thông tiếng Pháp, đọc và nhớ thơ của Victor Hugo, luận văn của Voltaire, nhớ truyện «Những kẻ cùng khổ», «Ba chàng ngự lâm pháo thủ». Khi một giáo viên trường trung học bị ốm, hiệu trưởng biết anh liền nhờ anh dạy thế một tiết lịch sử, nói về kết thúc cuộc Thế chiến lần thứ hai. Anh chuẩn bị kỹ, giải thích cho học sinh biết rằng phát xít Nhật bị bắt buộc phải đầu hàng vào tháng 8-1945 là do 2 quả bom nguyên tử của Mỹ ném xuống Nagasaki và Hiroshima.
Thế là có phụ huynh học sinh cùng một giáo viên ganh tỵ với anh tố cáo với công an quận rằng anh cố tình truyền bá tư tưởng đế quốc, không theo giáo án, nói trái quan điểm của đảng, không giải thích rằng phát xít Nhật thua là do công ơn của Nguyên soái Stalin đã chỉ huy Hồng quân tiêu diệt đạo quân Quan Đông ở Mãn Châu.
Nguyễn Chí Thiện đã 3 lần vào tù. Từ tạm giam, rồi hỏa lò, rồi biệt giam, không xét xử, chân mang gông cùm, xích sắt, sống với muỗi, rệp, gián, chuột, với những trận ho thổ huyết lênh láng, nhưng suốt 27 năm dài, anh vẫn đứng vững chãi trên niềm tin của mình.
Tù đày đã không thể nào tận diệt bản chất Chí Thiện ở nơi anh, không tài nào đánh gục được sức sống quật khởi bất tận ở nơi anh, đó là sức sáng tạo nên hàng trăm bài thơ với tứ thơ, ý thơ bất diệt, độc đáo. Anh coi thơ là nguồn sống, là vũ khí tiến công, vạch mặt cường quyền, chỉ mặt cực ác phi nhân, loài dã thú giữa loài người văn minh.
Ngay trong đợt tù đầu tiên từ 1962 đến 1964 nhà thơ Chí Thiện trẻ đã làm nên nhiều bài thơ cảm khái, tuy không có bút mực, không máy ghi âm, không máy vi tính, mà chỉ ghi trong ký ức. Làm bài nào nhớ bài nấy. Làm bài sau vẫn nhớ những bài trước.
Xin nhớ lúc ấy Bắc Việt là nhà tù lớn, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Gặp người ngoại quốc, dù là người Nga, Trung Quốc, hay Pháp, mà đến gần, nói chuyện, hỏi chuyện làm quen không xin phép đảng, không xin phép chính quyền, không có công an tham dự là tội lớn, là phạm pháp. Thư từ Bắc Nam, thư từ gửi đi thế giới hay từ thế giới gửi vào bị kiểm soát, kiểm duyệt kỹ, nói chung là cấm kỵ, thông tin bị bủa vây chặt. Vì thế Chí Thiện đã vỡ óc hàng mấy tháng để tìm cách gửi tập thơ của anh ra khỏi nước, để nó đến được với loài người ở ngoài nước ta, như một tiếng vang từ địa ngục trần gian.
Thế là anh liều. Tháng 7/1979, anh mang tập thơ – với mấy dòng chữ Pháp ở trang đầu: «Nhân danh hàng triệu nạn nhân vô tội của chế độ độc tài, đã ngã gục hay còn đang phải chịu đựng một cái chết dần mòn và đau đớn trong gông cùm của cộng sản, tôi xin ông vui lòng cho phổ biến những bài thơ này trên mảnh đất tự do của quý quốc. Đó là kết quả 20 năm làm việc của tôi, phần lớn được sáng tác trong những năm tôi bị giam cầm» – đến trước sứ quán Anh ở Hà Nội, chạy vụt vào đưa cho một người Anh rồi chạy trở ra. Anh bị bắt ngay và bị tống vào Hỏa Lò, bị gông cùm, tra khảo, nhưng tinh thần hứng khởi, hy vọng tập thơ của anh làm trong 13 năm tù sẽ mọc cánh bay xa, làm cho những bài thơ gầm thét nỗi oan trái sẽ đến với loài người.
Ở Chí Thiện còn có một tâm hồn trong sáng cao thượng ít người biết. Khi anh được sang Hoa Kỳ năm 1995, có một chị ở Paris, Pháp, mến mộ, động lòng thương anh, tự nguyện tỏ ý mong muốn chung sống với anh trong cuộc đời lưu vong còn lại, để dựa vào nhau trong hơi ấm gia đình. Chị lái xe ra phi trường de Gaulle đón anh về nhà. Nhưng anh không dám nhận mối tình cao quý ấy. Anh tâm sự: «Mình không khỏe, đêm thường mất ngủ, lại đủ thứ bệnh, tim, gan, thận đều có vấn đề, già yếu rồi, sống chung sẽ làm phiền, làm vất vả cho người khác, mình không đang tâm». Lúc ấy anh đã hơn 60 tuổi. Anh muốn giành toàn bộ sinh lực cho cuộc đấu tranh. Và thế là anh chấp nhận một cuộc sống đơn độc, đạm bạc, nhưng lại càng có nhiều bạn hơn, nam giới và phụ nữ, lớn tuổi cũng như bạn trẻ, chăm nom, an ủi, mang cho anh thức ăn, thuốc bổ, hoa quả, đưa anh đi họp, đi mua sắm cần thiết…
Chí Thiện có một mối thù cực sâu đối với ông Hồ. Thoạt đầu tôi nghĩ là vì anh bị đại nạn khi ông Hồ đang đầy quyền lực ở vị trí tối cao, đứng đầu nhà nước, đứng đầu đảng. Anh hiểu rõ ông Hồ là nguồn gốc chính của đại họa dân tộc, là kẻ du nhập hăng hái nhất, mù quáng nhất học thuyết Mác – Lê tai quái. Anh thường nói “các nước gần ta như Thái Lan, Indonesia, Philippines, Malaysia, Ấn Độ… hạnh phúc, tiến bộ do không có ai như ông Hồ, dốt nát, lẩm cẩm, vơ quàng vơ xiên, du nhập cái của nợ bất nhân rồi bắt nhân dân ta phải vái lạy nó”. Anh nói rõ không có thù riêng gì với ông Hồ, nhưng anh nói ông Hồ thực tế là đao phủ số 1, là tội phạm số 1, chịu trách nhiệm về cái chết thê thảm của hàng triệu con người, chịu trách nhiệm về nỗi đau khổ cùng cực của hàng chục triệu đồng bào. Anh cho rằng ông Hồ mắc nợ thù sâu oán nặng đối với mỗi gia đình Việt Nam, ở ngoài Bắc cũng như ở trong Nam, trong nước cũng như ngoài nước, không thể nào chối cãi phủ nhận. Và nay cái tệ sùng bái ông Hồ đã thành của nợ đèo bồng, phải giải thoát mới có lối ra.
Mới tháng 6/2012, anh thổ lộ với tôi nỗi đau của anh, khi xem truyền hình, lớp lớp nhân dân vẫn còn lũ lượt viếng lăng Hồ Chí Minh, có cả người Việt thuyền nhân trở về, «viếng đao phủ của chính dân tộc mình, gia đình mình». Có gì chua cay hơn. Anh nhắc đến cái lăng ông Dimitrov ở Sofia, Bulgaria, đã bị phá năm 1991, xác ông này được đem về chôn ở quê quán, nay thành nơi mặc niệm các nạn nhân của chủ nghĩa phát xít và chủ nghĩa CS. Anh tin ở Việt Nam rồi cũng như vậy.
Anh nhắc đến một kỷ niệm riêng cách đây 5 năm khi dự lễ khai mạc trọng thể tượng đài kỷ niệm hơn 100 triệu nạn nhân của chủ nghĩa CS toàn thế giới, đặt gần trụ sở Quốc hội Hoa Kỳ ở Washington D.C. Anh đã trả lời phỏng vấn tại chỗ của báo Mỹ, nhân danh đại diện cho hàng triệu sinh mạng người Việt bị CS giết hại trực tiếp và gián tiếp, trong đó có hàng chục vạn đồng bào thuyền nhân chết bi thảm trong lòng đại dương do phải bỏ chạy địa ngục trần gian của ông Hồ.
Hôm nay nhớ thương, quý mến Chí Thiện, tôi nghĩ không gì bằng ghi lại lại lời nhắn nhủ tha thiết của nhà thơ ngục tù Chí Thiện, gửỉ đến các nhà văn, nhà thơ, các chiến sỹ dân chủ, các blogger tự do, đặc biệt các bạn trẻ Đỗ thị Minh Hạnh, Phạm Thanh Nghiên, Huỳnh Thục Vy, Bùi Minh Hằng, Phương Bích, Võ Thị Hảo…, những tâm hồn trẻ đang dấn thân cho một Việt Nam Tự do luôn đứng thẳng mà nhà thơ Chí Thiện đã tin yêu nhắc đến tên trước khi từ biệt chúng ta:
Thế lực đỏ, phải đồng tâm đập nát
Để nó hoành hành, họa lớn sẽ lan nhanh
Nhưng không thể dùng bom A bom H
Phá nát địa cầu vì một lũ gian manh
Nên phải viết, phải muôn ngàn kẻ viết
Những tội tày đình được bưng bít tinh vi
Nếu nhân loại mọi người đều biết
Cộng sản là gì, tự nó sẽ tan đi
Anh Chí Thiện quý yêu, bài viết này coi như thẻ hương và bông hoa tinh thần tiễn anh đi vào cõi Vĩnh hằng.
Bùi Tín
Tôi đã gặp nhiều người bạn biết về nhà thơ Nguyễn chí Thiện , cả những người chỉ biết câu thơ : ” Đảng , dìu dắt trẻ em thành trộm cướp….
…….. ”
mà họ lại không biết tác giả là Nguyễn chí Thiện . Họ đều cảm phục , biết ơn những người như ông, Bùi Tín, Nguyễn minh Cần…Sự dũng cảm dấn thân vì dân chủ, nhân quyền, tự do… cho người dân VN của các ông, có ảnh hưởng lớn lao nhất với đồng bào trong nước… chính là ngọn đuốc soi đường cho chúng tôi.
Tôi đau buồn vì sự ra đi của một con người tài năng, bất khuất vì tự do,vì dân VN … của ông Nguyễn chí Thiện. Cảm ơn bài viết súc tích, chân thành, phong phú thông tin của ông Bùi Tín.
Bài viết quá hay và thiết thực. Nó càng tăng giá trị khi bác Bùi Tín cũng là người phản tỉnh và là nạn nhân như nhà thơ Nguyễn Chí Thiện, để rồi:
“Thế lực đỏ, phải đồng tâm đập nát
Để nó hoành hành, họa lớn sẽ lan nhanh
Nhưng không thể dùng bom A bom H
Phá nát địa cầu vì một lũ gian manh
Nên phải viết, phải muôn ngàn kẻ viết
Những tội tày đình được bưng bít tinh vi
Nếu nhân loại mọi người đều biết
Cộng sản là gì, tự nó sẽ tan đi
(Nguyễn Chí Thiện)
Mong rằng bài viết này sẽ như lời hiệu triệu đến được với tất cả mọi người Việt Nam.
Cám ơn bác Bùi Tín và ĐCV.Info
Kính chúc bác Bùi Tín sức khoẻ tốt, luôn kiên cường và đầy nghị lực…
Cám ơn bác Bùi Tín viết bài này thật hay, thật đắc dụng.
Chỉ một bài viết tâm tình này, bác đã đập tan cả một bè đảng bán nước hại dân còn muốn mượn cái xác khô của ông Hồ để lường bịp muôn dân. Cái gọi là phong trào “sống làm việc học tập theo lão cáo Hồ vĩ đại” thực sự phá sản nhờ vào những bài viết chân tình như thế này, nhất là lại viết bởi một cựu đảng viên CS cao cấp như bác.
CHÍ THIỆN
Tên anh là Chí Thiện
Tên định mệnh ở đời
Cuộc đời đâu chí thiện
Nên anh thành chơi vơi
Cuộc đời không chí thiện
Anh chí thiện làm gì
Khiến bồng bềnh trôi nỗi
Khiến bao điều lâm li
Nhưng rồi thảy đều qua
Nhà thơ anh biết rõ
Biết bao giờ phôi pha
Chuyện cuộc đời anh khổ
Anh khổ chẳng vì mình
Mà vì đời là chính
Đời và anh đều khổ
Cả hai cùng xính vính
Giờ thì anh ra đi
Đi về miền yên tĩnh
Thôi thì thay kệ đời
Cứ vui cõi hằng vĩnh
NGÀN KHƠI
(13/10/12)
CHÍ THIỆN
Tên anh là Chí Thiện
Tên định mệnh ở đời
Cuộc đời đâu chí thiện
Nên anh thành chơi vơi
Cuộc đời không chí thiện
Anh chí thiện làm gì
Khiến bồng bềnh trôi nỗi
Khiến bao điều lâm li
Nhưng rồi thảy đều qua
Nhà thơ anh biết rõ
Biết bao giờ phôi pha
Chuyện cuộc đời anh khổ
Anh khổ chẳng vì mình
Mà vì đời là chính
Đời và anh đều khổ
Cả hai cùng xính vính
Giờ thì anh ra đi
Đi về miền yên tĩnh
Thôi thì thay kệ đời
Cứ vui cõi hằng vĩnh
NGÀN KHƠI
(13/10.12)
Hồi ông Hồ đang nắm quyền sinh sát ở miền Bắc, nhiều đền chùa miếu bị phá bỏ hoặc làm hợp tác xã. Ông Hồ cho phá bỏ vì cho nó là mê tín dị đoan. Nay đàn em ông Hồ lại mang hình tượng ông Hồ vào những chỗ này để sống chung với những cái mà ông Hồ ghét cay ghét đắng. Đời thật tréo cẳng ngỗng.
Ai ở Lào Cai bây giờ chắc cũng biết Đền Mẫu, nằm sát biên giới VN – TQ, thờ Liễu Hạnh công chúa.
http://vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90%E1%BB%81n_M%E1%BA%ABu_L%C3%A0o_Cai
“Giới thiệu sơ lược
Đền Mẫu Lào Cai được nhân dân vùng cửa ải Lê Hoa thuộc phố Bảo Thắng xưa, xây dựng từ thế kỷ 18. Ban đầu, đền chỉ là một ngôi thờ nhỏ bên bờ sông Hồng và sông Nậm Thi; qua nhiều lần trùng tu tôn tạo, ngôi đền hiện nay đã khang trang với 9 gian thờ.
Dưới các triều đại phong kiến Việt Nam, ngôi đền đã được ban sắc phong ba lần. Năm 2011, ngôi đền đã được ngành chức năng xếp hạng là Di tích lịch sử cấp quốc gia. Vị thần được thờ chính ở đây là Liễu Hạnh công chúa. Ngoài ra, còn phối thờ các vị thần thánh khác, như: Ngọc Hoàng Thượng đế, Hoàng Bảy, Hoàng Mười, Quan lớn Thủ Đền, bà Đệ Nhị Sơn Trang, v.v… Các pho tượng thờ ở trong đền đều được sơn son thiếp vàng, và đều mang dáng vẻ uy nghi.
Lễ chính trong năm là lễ tế Mẫu đệ Nhất Liễu Hạnh được tổ chức vào ngày 3 tháng 3 âm lịch hàng năm.”
Thực ra wikipedia còn viết thiếu là cũng có thờ ông Hồ. Một tấm hình ông Hồ khá lớn để trên bàn ngay phía bên phải khi bước vào đền thờ. Khi tôi vừa bước vào thấy vậy chỉ muốn văng tục, nhưng vì là chỗ trang nghiêm nên chỉ lặng lẽ bước lùi ra.
xtt
Nguyễn Chí Thiện đáng kính trọng vì sống ở miền Bắc thời ông Hồ độc đoán, lại thế cô, nhưng nhất định không thỏa hiệp với cái ác. Tôi cũng hoàn toàn đồng ý với ông NCT:
“Những tội tày đình được bưng bít tinh vi
Nếu nhân loại mọi người đều biết
Cộng sản là gì, tự nó sẽ tan đi”
Mạn phép t/g để đăng lại bài này ở trang mạng của tôi tại:
http://xoathantuong.tripod.com/bt_chithiendoimat.htm
Cám ơn t/g,
xtt
Sau khi đọc kỹ bài viết nầy 2 lần, tôi có 2 ý nghĩ chính:
1. Cảm phục ông Nguyễn Chí Thiện hơn; và
2. Tác giả Bui Tín là một người đã từng theo CS, từ khi phản tỉnh bỏ đảng, đã có những bài việt soi thấu tim đen giới cầm quyền ở Hà Nội, rất có lợi cho những nỗ lực tranh đấu cho tự do & dân chủ hoá VN.
Xin được cảm ơn tác giả.
Tôi rất buồn là không được 1 lần gặp mặt con người can đảm NCT. Vì tư tưởng tự do mà ông đã chịu bao nhiêu năm dài tù tội, đày đọa dưới sự cai trị ngu xuẩn và cay nghiệt trong nhà tù CS.
Cầu mong nhà thơ NCT sẽ đến thiên đàng, nơi dành cho những kẻ sống trong sạch, thẳng thắn không uốn lưng.
Tôi tự hào vì VN có 1 người như ông.
Cầu mong anh ruột và bà con của nhà thơ bớt đi buồn phiền vì mất 1 người thân yêu đáng quý. Xin thành thật chia buồn cùng gia quyến.
1 kẻ xa lạ như tôi mà còn đau buồn vô cùng khi hay tin NCT mất thì nổi đau xót của thân nhân còn nhiều biết bao. Tên tuổi của nhà thơ NCT, 1 con người can đảm đối diện với sự giả dối, ngu xuẩn của chế độ CS bằng cách nói lên sự thật, sẽ đi vào lịch sử.
Bài thơ văn gữi Bùi Tín để góp ý vào bài viết “Chí Thiện đối mặt với cực ác” trên DĐ Đàn Chim Việt .
Việt Cộng là gì, là cái chi chi
Cộng Sản là chi, sao quá ngu si
Mà ai cũng khinh, mà ai cũng ghét
Việt Cộng là lũ đầu trộm đuôi cướp
Ngu xuẩn, ngu đần, khốn nạn, khốn kiếp
Khôn nhà dại chợ, man ri mọi rợ
Quỳ lạy Cộng Tàu vinh thân bán nước
Toàn dân đừng sợ lũ chó Cộng Hồ
Chúng là những tên Việt gian tội đồ
Thứ đồ ăn hại, thất học ngu dốt
Lừa thẩy phản bạn, phản quốc, phản dân
Chủ nghĩa Cộng Sản đã hết thời
Ném vào sọt rác cho rồi bạn ơi
Ai người yêu nước Việt tôi
Xả thân vì nước cứu người VN
“Đừng bao giờ nghe và tin những gì CS nói mà hãy nhìn thật kỷ những gì chúng làm “.
TT VNCH Nguyễn văn Thiệu
Việt Cộng ?
Gian manh
Thủ đoạn
Lọc lừa
Xảo trá
Chia rẽ
Phá hoại
Chụp mũ
Ném đá dấu tay
Tiểu nhân, đê tiện
Hèn hạ, đốn mạt
Hèn với giặc
Ác với dân
Ích kỷ
Tham danh
Tham lợi
Tham quyền cố vị
Nói một đàng, làm một ngã
Khôn nhà dại chợ
Lừa thầy phản bạn
Tạo ra chiến tranh, nội chiến
Huynh đệ tương tàn
Anh em chém giết
Tàn hại sinh linh
Tàn hại giống nòi
Đấu tố
Hành hình
Hành xác
Tử hình
Xử bắn
Ám Sát
Thủ tiêu
Chặt đầu
Cứa cổ
Đập bể đầu, bể sọ
Chôn sống dân lành
Tù đày
Tù ngục
Tẩy nảo
Tù cải tạo
Đổi tiền
Đổi bạc
Kinh tế mới
Vượt biên
Vượt biển
Gông cùm xiềng xích
Cướp đất
Cướp nhà
Cướp của toàn dân
Phá nhà thờ xóm đạo
Phá chùa chiền
Phá lăng miếu
Đặt mìn cho nổ tung thánh giá
Gây cảnh nhà tan cửa nát
Đàn áp dân oan
Đàn áp giáo dân
Cấm dân biểu tình
Cấm tuyệt mọi quyền căn bản của con người
Phản quốc
Phản dân
Buôn dân
Bán nước
Dâng đất
Nhượng biển
Dâng đảo Hoàng Sa, Trường Sa
Ải nam Quan
Thác bản Giốc
Tây Nguyên
Tay sai
Nội ứng
Nô lệ
CSTC
Việt Cộng nhai xương, uống máu và làm giàu trên xương máu của toàn dân VN
Ăn cướp, cưỡng đoạt tài sản của quốc gia và cất giấu tiền bạc của toàn dân VN ra hải ngoại để làm giàu cho lũ ngoại bang cùng toàn gia đình của chúng trong khi toàn dân VN phải ăn đói, mặc rách, chậm tiến, nghèo nàn, lầm than khốn khổ, bệnh tật tràn lan, ngày như đêm phải ăn uống, tắm rữa bằng những chất độc hại gây ra bỡi môi trường ô nhiểm, không khí ô nhiểm cùng chất độc bùn đỏ Bô Xít .
Người dân lành VN?
Muốn được sống còn và muốn có một cuộc sống cho ra đúng nghĩa của con người thì phải có những hành động như sau:
Liều chết hy sinh để tranh đấu tận diệt lũ Cộng Sản càng sớm càng tốt trước khi quá muộn, còn bằng không thì sẽ như là dân tộc Tân Cương, Tây Tạng đang ngày đêm than khóc và ngày đêm bị lũ CSTC tàn sát dã man, đồng hoá, huỷ diệt cùng xoá sổ trong cộng đồng thế giới.
“Nội thù Việt Cộng phải tận diệt cho tân tuyệt thì toàn dân VN mới có thể đồng tâm nhất trí, đồng tâm hiệp lực và vững tâm, vững chí để đánh đuổi cùng tận diệt lũ ngoại xâm hung hăng, tham tàn, khát máu quỷ đỏ CSTC “.
Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .
“V”, “VK”
HS. TS. VN