WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trần Huỳnh Duy Thức ơi, chế độ cộng sản không tồn tại đến 16 năm để tù anh!

Ngày 11/05 Toà phúc thẩm Toà án Nhân dân Tối cao TP. Hồ Chí Minh đã giữ y án đối với hai nhà bất đồng chính kiến Trần Huỳnh Duy Thức (16 năm tù và 5 năm quản chế), Lê Công Định (5 năm tù và 3 năm quản chế).

Lê Thăng Long, doanh nhân, được giảm án từ 5 năm tù xuống còn 3 năm rưỡi và 3 năm quản chế.

Nguyễn Tiến Trung, không kháng án (7 năm tù), nên chỉ xuất hiện trước tòa với tư cách nhân chứng.

Bốn người trên đã bị xét xử sơ thẩm hôm 20/01/2010 về tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 79 Bộ Luật Hình sự.

Về Lê Công Định và Nguyễn Tiến Trung, tôi đã có đánh giá trong bài “Những hiệp sĩ thực thụ và những “anh hùng” ngã ngựa!

Nguyễn Tiến Trung với chức danh là Tổng thư ký một đảng chính trị (Đảng Dân Chủ), hoạt động, quảng bá ầm ĩ, nhưng khi đứng trước toà lại tự phủ nhận chính mình, cho rằng những hành động của mình là “nông nỗi”, là “vi phạm pháp luật”, rồi xin được khoan hồng, thì thiết nghĩ chẳng còn gì để nói.

Trường hợp Lê Công Định, khi đứng trước toà tuy khôn khéo hơn, nhưng cũng đã tự phủ nhận những quan điểm, nhân sinh quan của mình về dân chủ và nhân quyền. Rằng, bị lôi kéo, bị ảnh hưởng bởi tư tưởng phương Tây. Rằng, Định vi phạm luật pháp CHXHCN Việt Nam. Và cũng xin khoan hồng. Cũng trong vai trò của một người làm chính trị, thành viên chủ chốt của Đảng Dân chủ.

Bản án hôm nay càng cho các anh Định và Trung thấy rằng, các anh đã bị nhà cầm quyền đe doạ, uy hiếp rồi gạ gẫm và dụ dỗ. Các anh đã bị mắc mưu, bị nhầm lẫn và ảo tưởng. Bản chất của những người cộng sản không bao giờ thay đổi. Lòng vị tha, nhân bản và chủ nghĩa nhân đạo đối với họ chỉ là thứ xa xỉ. Thái độ tráo trở, vô ơn, bội nghĩa và đê tiện của họ không chỉ đối với riêng các anh mà còn đối với cả các vị công thần lập quốc, những cán bộ cách mạng lão thành, những bà mẹ anh hùng từng cưu mang họ trong hai cuộc kháng chiến, và ngay cả các chiến sĩ đã bỏ mình chống lại quân xâm lược Trung Quốc.

Các anh đã chẳng được họ rủ lòng thương, khoan hồng như mong đợi. Ngược lại, các anh đã đánh mất đi niềm tin và lòng cảm phục của biết bao người yêu dân chủ và tự do.

Đành rằng, trong chốn lao tù, không phải ai cũng có thể chịu đựng đòn thù và không khuất phục. Tôi đã từng ngưỡng mộ các anh. Như một con người bằng xương bằng thịt yếu đuối, tôi không thể trách các anh, ngược lại tôi chia sẻ các quyết định của các anh về cuộc đời của mình. Tôi cầu mong các anh mạnh khoẻ, qua được những ngày tù nghiệt ngã và sớm trở về với gia đình. Tuy nhiên, tôi buồn và thất vọng về hai anh. Bởi vì trong hàng chục các nhà bất đồng chính kiến, bị giam hãm và tra tấn giống như các anh trong khoảng hơn một thập niên nay, ba trường hợp Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung và Trần Anh Kim dường như ngoại lệ.

Tôi tâm đắc và trân trọng câu nói của Lê Thị Công Nhân trong cuộc trả lời phỏng vấn Đài quốc tế Pháp RFI hôm 7 tháng Tư 2010, khi vừa mới ra khỏi nhà tù: “Muốn có tự do phải chấp nhận hy sinh”.

Nhưng trong phiên toà hôm nay, cũng có người đứng ngay bên cạnh các anh, đã làm bao trái tim xúc động: anh Trần Huỳnh Duy Thức.

Khi Toà tuyên án Trần Huỳnh Duy Thức 16 năm tù, tôi chỉ còn biết gầm lên: một lũ quan toà mất dạy và khốn nạn. Hay là lịch lãm hơn, xin phép bạn đọc, tôi sẽ mượn từ ngữ của nhà thơ Giang Nam đã dành cho Toà án của chính quyền Sài Gòn trong phiên toà xử Võ Thị Thắng vào năm 1968, để nhổ vào mặt quan toà cộng sản hôm nay: “Một lũ quan toà mặt ngựa đâu trâu”!

Chờ phiên toà phúc thẩm ngày 11/05, tôi đã không mong đợi và hy vọng gì ở Toá án cộng sản. Tôi biết rất rõ ngành tư pháp cộng sản bôi bác và đểu cáng ra sao. Tôi biết chắc họ sẽ không tha anh, sẽ không nhân nhượng một chút nào. Họ sẽ tỏ ra cho anh biết họ là ai và sẵn dịp dằn mặt tất những ai dám đương đầu. Bản mặt của họ là vậy. Dã tâm của họ là vậy. Mục tiêu của họ là vậy!

Cho nên, Trần Huỳnh Duy Thức ơi, anh thấy không, họ cũng om sòm biểu diễn một phiên toà có luật sư biện hộ, cũng cho anh được nói, được phản biện… Nhưng anh thấy không, mọi luận chứng cứng rắn của anh về việc thiếu cơ sở áp đặt tội “lật đổ chính quyền”, đề nghị đối chứng với Cảnh sát điều tra, Viện kiểm sát – quan toà đã bỏ ngoài tai hết. Bản án của anh đã để sẵn trên mặt bàn. Mọi thứ chỉ là trò đùa, một màn hài kịch tởm lợm.

Anh không có tội gì cả! Trước dư luận yêu chuộng tự do và công lý trên toàn thế giới, trước các Tổ chức nhân quyền quốc tế, trước hàng triệu người Việt có lương tri.

Trần Huỳnh Duy Thức! Anh đừng sợ! Cuộc dấn thân nào cũng phải trả giá và sẽ được tri ân bởi dân tộc. Thậm chí nếu phải chết, anh sẽ là bất tử. Sự tiếp diễn của con người anh trong cuộc sống này chính là niềm tự hào về lòng dũng cảm và yêu nước của gia đình, của con cháu anh, của bạn bè và các thế hệ tương lai. Di sản của anh sẽ vĩnh cửu. Không phải ai xuống mồ cũng có được điều đó. Tiền bạc nhiều đến đâu cũng không mua được điều đó!

Khi tôi còn là học sinh, thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, tôi đã cắt hình Võ Thị Thắng kẹp vào sách giáo khoa. Tấm hình mà nhà báo Nhật đã chớp được Võ Thị Thắng trước phiên toà. Nụ cười chiến thắng của một nữ sinh trẻ đẹp.

Lúc bấy giờ, cả bộ máy tuyên truyền của miền Bắc đã vận hết công suất lên án phiên toà Sài Gòn hôm ấy.

Với tội “phản nghịch”, “phá rối trị an”, “cố sát”, thái độ ngoan cố, Toà án Sài Gòn đã xử Võ Thị Thắng 20 năm tù khổ sai.

Có thể sự so sánh sẽ khập khiễng, nhưng tôi cay đắng trong cảm tưởng rằng, phiên toà hôm nay ở thành phố đã được đổi thành tên Hồ Chí Minh có cái gì đó giống với phiên toà của Sài Gòn năm 1968 mà chính chế độ cộng sản miền Bắc đã to mồm phỉ báng.

Báo chí thuật lại rằng, sau khi nghị án, quan toà nói với Võ Thị Thắng: “Vậy là cuộc đời cô nữ sinh kể từ đây chôn vùi trong khám tối”.

Anh Trần Huỳnh Duy Thức ơi, anh biết Võ Thị Thắng đã trả lời như thế nào không?

- “Liệu chính quyền các ông có tồn tại đến 20 năm để cầm tù tôi không?” – Võ Thị Thắng đanh thép vặn lại.

Và chế độ Sài Gòn đã không có cơ hội để giam Võ Thị Thắng đến mãn hạn tù!

Hôm nay anh hãy nói thật lớn cho chế độ cộng sản nghe thấy: “Liệu chính quyền các ông có tồn tại đến 16 năm để cầm tù tôi hay không?”.

Xin xiết chặt tay anh!■

Ngày 11/05/2010

Nguồn: Blog Lê Diễn Đức

22 Phản hồi cho “Trần Huỳnh Duy Thức ơi, chế độ cộng sản không tồn tại đến 16 năm để tù anh!”

  1. Phan says:

    Bác DĐ có cái lý và suy nghĩ của bác. Riêng tôi, tôi kính trọng anh Thức vì can trừơng không chịu xuống nước.

    Nhưng, LS Định và TTrung mới là người nguy hiểm hơn; họ là người sâu sắc; việt cộng biết họ không khuất phục, dù họ có nói gì đi nữa nên vc không nhân nhượng.

    Rồi các bạn sẽ thấy, TT và LS Định sẽ làm hại csvn nhiều hơn là anh Thức. Họ chịu nhục để thắng.

    Dĩ nhiên là tôi kính nể cả bốn người.

  2. vohoan says:

    ÔI TỰ DO !
    Nếu sống thiếu tự do
    Như ngày dài cô quạnh
    Ôi cuộc sống mong manh

    Nếu có tự do rồi
    Ta còn mơ ước gì
    Ôi nguồn sống đâm chồi
    Soi rỏ đường ta đi

    Thế gian có đổi thay
    Cuộc đời có dâu bể
    Xin nguyện với lòng nầy
    Tự do là chúa tể

    Về đây tự do ơi !
    Ta xây đấp cuộc đời
    Chúng ta cùng trao đổi
    Cho cuộc đời lên ngôi

    Trong vòng tay yêu thương
    Ta ngập tràn đam mê
    Dù cuộc đời dâu bể
    Vì tự do ta sống

  3. Hội những người bạn của Trần Huỳnh Duy Thức says:

    Tôi không nghĩ rằng vào thời điểm này 2010 . Mà trên thế giới còn có những kẻ đa tật nguyền như thế họ vừa đui vừa điếc lại vừa tối tăm thế mà họ lại cướp quyền Dân chủ
    Nếu nói như ai đó đã từng viết họ là những con thú đội lốt người
    Đất Nước hôm nay lạc hậu nghèo hèn vì họ tham nhũng . Họ đã vơ vét đến cạn kiệt các tài nguyên Quốc Gia và đang nợ ngập đầu
    Sau này các thế hệ con cháu chúng và con cháu họ lấy gì để sống
    Họ rất xứng đáng được gọi là những kẻ tán tận lương tâm
    Nhưng nếu nói lịch sự thì họ lại nhe răng ra cười như chúng ta thường thấy
    Nên chúng ta phải gọi họ là những tên lưu manh chuyên nghiệpđứng đầu là Nông đức Mạnh
    là tên tham lam hèn nhát ( không dám nhận cha là HCM)
    Nguyễn tấn Dũng tên du kích xã học bổ túc văn hóa năm 1976 học tại chức 1990 và lớp học của nó là các quán cafe’ và các quán nhậu
    nó có 1 thời chơi chung với Hoàng Ty bao gần hết gái ở khu rex và quận 1 tàu chợ lớn coi nó như 1 tên chạy cờ vào lúc đó
    Nguyễn Minh Triết Cái tên nhát như thỏ , Nhưng còn an ủi là hiền vì nhát nhưng nó chuyên xúi bậy và hạm nuốt đô la con trai nó hiện đang có nhà máy và có khu khai thác đá

  4. thaile says:

    -Nếu như vậy tôi tin rằng bà Võ thị Thắng biết rõ nhất là cái chính quyền man rợ này có tồn tại để giam cầm anh Trần huỳnh duy Thức đến 16 năm hay không?nếu bà hỏi tôi tại sao ?tôi sẽ trả lời ngay tức khắc rằng bà đã lợi dụng nền tự do,dân chủ còn non trẻ của 1 chính quyền đã nuôi dưỡng bà nên người bằng 1 nền giáo dục được giảng dạy bởi những tinh hoa ưu tú được đào tạo trên các giảng đường đại học nổi tiếng trên thế giới, bà đã không sáng suốt gìn giữ mà tòng phạm với 1 đảng phái vô thần đánh đổ nó ,bà là tiền nhân của các bạn trẻ ngày nay đó, hình ảnh của bà cách đây gần 40 năm không khác gì sự can trường của các bạn Định,Trung,Long,Thức.v.v…các bạn này cũng chống xâm lăng bằng sự ôn hòa không vĩ đại hơn bằng bạo lực của bà hay sao? tôi không ngạc nhiên vì sự im lặng của bà và nhiều con người vô cùng tầm thường bây giờ chỉ có biết nào là địa ốc, nào là thị trường chứng khoán, nào là đại gia, doanh nhân, hoa hậu, chân dài và nhiều mỹ từ nữa, hóa ra bà đấu tranh dùng mạng sống để đi tìm tự do, dân chủ hay là mưu cầu công danh bằng 1 thứ luật rừng man rợ,trong khi các bạn trẻ này đã có tất cả bằng chính tài năng của họ thì họ tự nguyện bỏ đi để đi tìm lại dấu vết của bà , tại sao? tôi hoàn toàn tin rằng chỉ có bà và các ông Nguyễn văn Đua, Huỳnh Tấn Mẫm,Lê văn Nuôi và nhiều ngàn người nữa biết rất rõ , chí khí của con người anh hùng đâu? hay bây giờ chỉ còn là con cọp giấy>

  5. Vũ Thiện Tâm says:

    Chúng tôi cầu nguyện cho các anh hùng dân tộc, những vị đã và đang đấu tranh để mang lại tự do và dân chủ cho VN. Tôi tin tưởng mãnh liệt rằng chế độ thối nát, độc tài đảng trị, này, một chế độ đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân, không còn kéo dài lâu nữa trên quê hương.

  6. quocquoc says:

    Trích : ‘Anh Trần Huỳnh Duy Thức ơi, anh biết Võ Thị Thắng đã trả lời như thế nào không?
    - “Liệu chính quyền các ông có tồn tại đến 20 năm để cầm tù tôi không?” – Võ Thị Thắng đanh thép vặn lại.
    Và chế độ Sài Gòn đã không có cơ hội để giam Võ Thị Thắng đến mãn hạn tù!’. (hết trích).

    Láo ! Láo thật ! Dám lấy câu phịa về thị Thắng ra để tuyên truyền cho cái đuôi Cộng Sản. Mà cứ cho là thị Thắng có nói như vậy chăng nữa thì cũng la “chó ngáp phải ruồi” thoi, vì đến như những thằng chóp bu Cộng Sản lúc bấy giờ còn không ngờ ngày đại nạn dân tộc đến nhanh như vậy, huống chi cái con thiêu thân dốt nát thị Thắng bá vơ nào đó.

  7. loccoctu says:

    Làm gì tới 16 năm, thời gian “chịu nạn” của những người đấu tranh cho tự do công bằng chỉ còn tính theo tháng, có nhiều dấu hiệu cho thấy chúng đang sắp chết vì “bội thực và bội… tục” (chứ không vì cái gọi là diễn biến hòa bình). Nếu không có sự thay đổi lịch sử tại Việt Nam trong vòng dưới 2 năm tới, thì bàn dân thiên hạ cứ việc lấy câu tục tĩu bẩn thỉu nhất, là “đồ việt cộng” ra mà chửi Lốc Cốc Tử tôi cũng xin cam chịu. Chắc chắn như vậy, đấy rồi mà coi.

  8. phuc hong says:

    HCM la ten toi do cua dan toc ,ong ta da dua vn di nguoc lai voi thoi gian ve nhan quyen va dan chu…thuc dan phap cach day 70 con van minh va lich su hon be lu csvn ngay nay.Neu thuc dan Phap tro tren va khon nan nhu csvn ngay nay thi ong HCM va cai dang csvn thoi nat va khon nan nay lam gi con ton tai den ngay nay….chu nghia cs la chu nghia phat xit….

  9. Phạm Bình says:

    Cảm ơn bài viết của Anh Lê Diễn Đức. Tôi cũng muốn chỉ thẳng vào mặt những kẻ cầm quyền Việt Nam để nói rằng: Chúng bay là một lũ khốn nạn, tham tàn, độc ác. Thành thật xin lỗi độc giả, Anh Lê Diễn Đức và Ban BT.

  10. Toi Yeu Viet Nam says:

    Ước gì anh Thức đọc được bài viết này… ước gì tác giả đã gầm lên ý nghĩ của tác giả trong phiên tòa… muốn tự do phải hy sinh mà…

Phản hồi