WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Diễn văn sặc mùi kiêu ngạo cộng sản

images554401_dungSáng qua tại Sài Gòn, thành phố mà đến cái tên của nó cũng bị mang ra hành quyết, Đảng Cộng sản Việt Nam đã tổ chức lễ kỷ niệm 40 năm ngày mà Đảng gọi là giải phóng miền Nam, vô cùng hoàng tráng. Khoảng 10 ngàn người đã được huy động tham dự duyệt binh và diễu hành. Đó là nghi thức thường thấy tại những quốc gia độc tài cộng sản như Bắc Triều Tiên, Trung Quốc, Việt Nam và Nga.

Để có vài chục phút duyện binh trên quảng trường hào nhoáng, người ta phải tuyển chọn những người có đủ chiều cao, cân nặng, gương mặt dễ nhìn, lý lịch bản thân và cả lý lịch gia đình “trong sạch” rất kỹ lưỡng. Sau đó, là một quá trình luyện tập công phu, thân mình thẳng, gối thẳng, cổ chân thẳng, bàn chân thẳng đá ngược cao ngang hông, gót nện mạnh xuống mặt đường, tay vung cao ngang ngực, hoặc mang vũ khí, mặt đằng đằng sát khí. Tư thế này khởi nguồn từ Hồng quân Liên Xô, nó trái ngược với cấu trúc giải phẫu và sinh lý con người. Hơn nữa, duyệt binh rất tốn kém về cả thời gian, tiền bạc, và công sức, nhưng không có một giá trị thực tế nào. Bởi vì, duyệt binh không thể làm quân đội mạnh lên. Chẳng ai lạ gì, đó chỉ là những màn khoa trương hù dọa những người yếu bóng vía, phù phiếm tuyên truyền cho những người cả tin. Sự thực, duyệt binh là triệu chứng “phô trương cộng sản” nằm trong hội chứng kiêu ngạo cộng sản.

11can

Tại buổi lễ này, thiên hạ khá chưng hửng, ngạc nhiên nếu không nói là thất vọng về bài diễn văn của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng. Trước đây, mỗi khi đăng đàn, ông thường có những phát biểu khá sòng phẳng với Trung Quốc như “không thể đánh đổi chủ quyền lấy tình hữu nghị viển vông” hay “không có chuyện nhà tôi cũng là nhà anh”. Nay, hình như gió đã đổi chiều. Ông khá nhũ nhặn “một lần nữa chúng ta chân thành cảm ơn các nước xã hội chủ nghĩa nhất là Liên Xô, Trung Quốc”. Liên Xô giờ đã lên đường theo Bác, chỉ còn lại Trung Quốc thụ hưởng vai trò ân nhân. Chúng ta không ngạc nhiên mối quan hệ Trung – Việt là mối quan hệ của kẻ ban ơn và người chịu ơn.

Ngược hẳn với ngôn từ hàm ơn trên, ông Dũng có dọng điệu của thời chiến tranh, công kích nặng lời, sặc mùi bảo thủ, giáo điều và thù hận nhằm vào Mỹ:“Đế quốc Mỹ đã ngang nhiên áp đặt chế độ thực dân kiểu mới, biến miền Nam Việt Nam thành căn cứ quân sự của Mỹ, đàn áp tàn bạo Cách mạng miền Nam và tiến hành chiến tranh phá hoại khốc liệt ở miền Bắc. Chúng đã gây ra biết bao tội ác dã man, biết bao đau thương, mất mát đối với đồng bào ta, đất nước ta.”

Dư luận đánh giá ông là một người ôn hòa gần Mỹ. Các con ông phần lớn học tại Mỹ, hoặc các nước phương Tây, đồng minh của Mỹ. Con rể ông người Mỹ gốc Việt, lớn lên trên đất Mỹ, tốt nghiệp Harvard. Thông gia của ông là công chức cao cấp của Việt Nam Cộng hoà. Thế nhưng ông chẳng nể nang. Ông không có thứ ngôn ngữ khôn khéo của nhà ngoại giao. Ông không mang một bóng dáng khôn ngoan của chính khách hiểu biết thời cuộc. Bài diễn văn đã bộc lộ ông đã thuợc về đám giáo điều bảo thủ. Ông Dũng vẫn rất nặng lời sỉ vả, trịch thượng, hống hách, ngạo mạn “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào”. Không hiểu ông còn định đánh Đế quốc Mỹ, và ngụy đến khi nào. Đây nhất định không phải là ngôn ngữ của hòa giải, hòa hợp, hay hòa bình, mà là ngôn ngữ của hận thù, chia rẽ, và bạo lực.

Ông Dũng kêu gọi “kép lại quá khứ,” nhưng ông lại tỏ ra nhất bên trọng nhất bên khinh. Tại sao ông chỉ “kép lại” với Trung Quốc, mà không làm như vậy với Mỹ và người anh em miền Nam. Ông đả kích tội ác của Mỹ, nhưng ông lờ đi tội ác diệt chủng của Khmer Đỏ do Trung Quốc chỉ đạo, và viện trợ. Ông lờ đi tội ác của Trung Quốc gây ra ở biên giới phía Bắc. Đặc biệt và đau đớn nhất, diễn văn không có một lời nào nói đến sự kiện nóng bỏng là Trung Quốc đã chiếm xong toàn bộ biển Đông, đang củng cố sức mạnh bằng việc xây cất những căn cứ quân sự trên đảo. Phải nhấn mạnh ở đây rằng Trung Quốc đã chiếm xong biển Đông, vấn đề còn lại là họ giữ thế nào.

Thiết tưởng cũng nên có đôi lời về cụm từ “kép lại quá khứ” mà ông Dũng đã dùng. “Kép lại quá khứ” không có nghĩa là xóa bỏ lịch sử. Tội ác của Khmer Đỏ tại biên giới Tây Nam, do Trung Quốc chỉ đạo, tội ác của quân bành trướng đại Hán ở biên giớ phía Bắc 1979, và ở biên Đông hôm nay là sự thực, là bằng chứng lịch sử. Đảng Cộng sản đang tìm mọi cách để xóa bỏ lịch sử, bao che tội ác cho đế quốc đại Hán. Ông Dũng cùng với Đảng của ông đã nhầm. Đảng không thể xóa bỏ ký ức của mỗi người Việt. Qua đây người ta thấy rõ hơn Đảng ở phía nào: Quân xâm lược đại Hán hay nhân dân Việt Nam.

Bài diễn văn khoảng trên 3000 từ, nhưng ông Dũng nhắc tới Hồ Chí Minh mười lăm lần. Bác kính yêu của ông Dũng đã có mặt gần như hầu hết trong mọi đoạn văn, lộng ngôn, tâng bốc, bịa đặt một cách sượng sùng “Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại – Lãnh tụ thiên tài, Anh hùng giải phóng dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới – Người đã làm rạng rỡ dân tộc ta, non sông đất nước ta.”

Người nghe diễn văn này có cảm giác nó đã được xào xáo lại từ những bài viết ở thời Lê Duẩn cả về tâm thức và ngôn từ. Nó là sự pha trộn giữa sự ngạo nạn của những kẻ chiến thắng “muôn năm”, “vĩ đại”, “bất diệt”, “vinh quang”, “hào hùng”, và sự hãnh tiến của những người nắm quyền lực: “tự hào”, “vẻ vang”, “sáng suốt”, “thiên tài”, “thiêng liêng”. Nó là món lẩu tạp nham của sự hợm hĩnh, trịch thượng, và ngộ nhận coi đó là “chiến công vĩ đại của thế kỷ XX”, “của dân chủ và tiến bộ xã hội trên thế giới.”

Nói cho thật chính xác, đó là chiến công vĩ đại của Đảng, chỉ của riêng Đảng, nhất định không phải là chiến công của dân lao động Việt Nam, càng không phải là chiến công của loài người trên thế giới như lời ông nói.

Người ta không tìm thấy một bóng dáng nhân văn của lòng kiêm tốn, của tình thương yêu, và sự hòa giải. Người nghe không tìm thấy một chút sự thực Việt Nam đang ở đâu sau 40 năm trên bậc thang giữa đói nghèo và thịnh vượng, giữa lạc hậu và tiến bộ, giữa tham nhũng và trong sạch, giữa tự do và kìm kẹp, giữa nhân ái, nhân quyền và bạo lực.

Diễn văn của ông, mang đầy bóng dáng của nhà tuyên giáo hạng xoàng, mà giờ đây những người tư duy độc lập gọi đó là “Hội chứng kiêu ngạo cộng sản”.

May 1, 2015

© Trần Hồng Tâm
© Đàn Chim Việt

32 Phản hồi cho “Diễn văn sặc mùi kiêu ngạo cộng sản”

  1. Thắc-Mắc says:

    Hôm qua, tôi gặp một người bạn và người này cũng bình-phẩm bài diễn-văn của TT/ NTD, của cái nhà nước gọi là CHXHCNVN, cũng na-ná như nội-dung của bài viết này. Theo tôi nghĩ, và chắc nhiều người khác cũng đồng ý, rằng, nói là một chuyện nhưng hành-động là một chuyện khác, nhất là về chính-trị, ngoại-giao. Có ai dám nói mình biết rõ thực-trạng mối quan-hệ giữa Mỹ-VN, T+-VN. Lịch-sử luôn lập lại, nhất là về chính-trị, ngoại-giao. Chính-quyền CSVN đã từng và luôn chửi Mỹ, nhưng suốt mấy thập-niên qua, có ai thấy chính-quyền Mỹ phản-ứng trước những lời-lẽ xỉa-xói, đầy cừu-hận của chính-quyền CSVN không ? Mỹ thực-dụng, không hơi đâu mà ăn thua đủ với những lời hàng tôm, hàng cá của những tên đầu sỏ CSVN. Mỹ chỉ hành-động, và chỉ cần hành-động của nước mà Mỹ muốn quan-hệ.
    Cũng không loại-trừ rằng Mỹ có thể khuyến-khích kẻ đối-thoại – ngoài mặt cứ chửi Mỹ, nhưng đằng sau, hoặc bên trong cái vỏ bọc ” có vẻ thù-địch ” đó, là sự thực-hiện theo như ” hai bên đã đồng ý ” – Chắc-chắn sự-kiện ” ngoài mặt thì chửi-bới nhưng bên trong âm-thầm giao-kết ” sẽ trấn-an hơn tình-hình VN-T+, hay phe thân T+ trong Chính-Trị-Bộ của CSVN. Điều đó không lạ gì đối với các nhà làm chính-trị, nhất là những tên cáo già của CSVN, kể từ HCM trở đi, không chừa một ai : gian-hiểm. Vậy không thể suy từ quan-điểm thông-thường rằng lời nói và hành-động phải song hành với nhau.

    • Nguyễn Văn says:

      Bạn Thắc-Mắc có cái nhận định thật chính xác.
      Chả nhẽ đánh thắng đế quốc Mỹ mà lại lên án Tàu xâm lược rồi quay ngược ca tụng Mỹ? Kỷ niệm 40 năm “đánh thắng đế quốc Mỹ” mà không “lên án” Mỹ thì đảng đâu còn “chính nghĩa” hay “chính danh” để tiếp tục cầm quyền lừa bịp người dân; vả lại cũng là chiêu đánh đu như từ trước đến nay? Chừng nào bị Tàu đánh lần nữa thì đảng mới chịu buông tay nhảy, và lần này chắc chắn sẽ nhảy vào “trong lòng…địch”.

      nv

  2. Tien Ngu says:

    Nguyễn tấn Dũng sinh ra trong đói nghèo và ngu dốt, lớn lên bằng dối trá và bạo lực.

    Hắn sẽ chết đi trong sự khinh bỉ và nguyền rủa của toàn nhân loại.

    ( lời của Dalai Lama)

  3. nguenha says:

    Thế chiến 2 chấm dứt. Nhật bại trận. Chỉ sau 10 năm nước Nhật vực dây với sự giúp đở của Mỹ. Nước Nhật chẳng những không hận thù Mỹ. Mà sử sách Nhật còn vinh danh tướng Mac Arthur như là một ân nhân ,đả giúp nước Nhật phục hồi.Kể từ đó,đến nay quan hệ Mỹ -Nhật không ngừng phát triển. Sự tiếp đón Thủ Tướng Nhật thăm Mỹ vừa rồi (4/2015) là một bang chứng. Chiến tranh VN chấm dứt tròn 40 năm. VN nhận không biết bao nhiêu sự tài trợ từ nước Mỹ trên mọi lảnh vực. Nhưng đến hôm nay ,người đứng đầu chính phủ VC, vẩn chưởi Mỹ !! Những lời lẽ đó ,tất nhiên không -có-lợi cho sự phát triển và quan hệ giữa 2 nước, nhưng nó còn thể hiện Sự-ngu-dốt,đần độn của DCSVN. Một lần nửa, chứng minh chính bọn CS nuôi dưỡng hận thù, chứ không phải người khác.

  4. quang minh says:

    Người học thuộc học thuyết Cộng sản(Mác) mới chỉ là những kẻ bị “lú”
    Người làm theo học thuyết CS là những người đã bị”Tẩu hỏa nhập ma”.
    Cho nên đã là CS thì phải ở một trong hai tình trạng đó,không có ngoại lệ.Người CS làm gì có nước để mà yêu,làm gì có dân tộc mà phục vụ.Ngoài họ,tất cả đều là kẻ thù,cho nên đừng có mơ hồ trong CS cũng có nguồi tốt,không có đâu,cũng không có CS hồi xưa tốt,CS bây giờ xấu,CS thời nào cũng thế.Bài diển văn của Ông TT Nguyễn Tấn Dũng nhân ngày 30-4-2015 là thông điệp cho Mỹ và đồng minh biết ông ta chưa và không bao giờ quên câm thù Mỹ và không bao giờ quên ơn Trung cộng.
    Nhưng dù sao nó vẩn tốt hơn để Mỹ duyệt lại chính sách của mình ở vùng châu Á-Thái Bình Dương.Cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài cũng dịp nầy đừng mơ mộng gì trong sự thay đổi thái độ với mình của người CS.Đối với họ quý vị muôn năm vẩn là phản động và thù địch.

  5. XXX says:

    Hoặc là thằng cha ba X ít chữ quá, ai viết sao đọc vậy; hoặc là nó là thằng tráo trở: tưởng nó cấp tiến, nhưng thật ra là đã bán linh hồn cho Tập xếnh xáng rồi.
    Nó chửi Mỹ thoải mái thì cứ để TT Obama tính với Trọng lú. Obama sẽ thừa thông minh để hạ đo ván nó.

  6. ĐẠI NGÀN says:

    KIÊU NGẠO CỘNG SẢN HAY MẶC CẢM CỘNG SẢN

    Kiêu ngạo CS thật sự đã có mặt ngay trong những bản văn của tác phẩm Mác. Nếu ai có đọc vào các bản văn này đều thấy Mác từng nói rõ ràng ai không cùng quan điểm lý thuyết với ông đều là bọn tư sản, bọn phản động.

    Có nghĩa Mác cho lý thuyết của ông duy nhất đúng, đó là chân lý khách quan của nhân loại. Ông cho học thuyết của ông là khoa học bởi vì nó dựa trên quy luật biện chứng của lịch sử phổ quát như ông tự tin tưởng.

    Nhưng Mác quên một điều, biện chứng luận mà ông sử dung là biện chứng luận phát sinh từ học thuyết duy tâm của Hegel. Hegel tự cho học thuyết của mình là khoa học, bì cho quy luật biện chứng là quy luật khách quan, tất yếu của thực tại, tức của lịch sử vạn vật và loài người.

    Nhưng cái ngố của Mác là đem một quan điểm quy luật duy tâm áp dung vào quy luật quan điểm duy vật. Đó chẳng khác mang các quy luật của nước áp dung vào quy luật của lửa hay ngược lại. Chính quan điểm kiêu ngạo của Hegel đã lây truyền sang quan điểm kiêu ngạo của Mác. Nhưng chỉ tiếc quan niệm kiêu ngạo của Mác lại được áp dung một cách ngược ngạo, lộn tùng phèo, giả tạo, tự sướng và phi cơ sở khách quan khoa học.

    Từ quan điểm kiêu ngạo vô nguyên tắc, sai thực tế của Mác, cũng đi đến quan điểm cao ngạo của Lênin khi ông ta nói chủ nghĩa đế quốc tư sản là đêm trước của chủ nghĩa xã hội cộng sản khoa học.
    Tất cả những kiêu ngạo từ Mác đến Lênin ngày nay đều cho thấy đã hoàn toàn phá sản. Bởi nền kinh tế thị trường toàn cầu hiện tại đã xóa sạch đi mọi kiêu ngạo trong quá khứ của chính cha đẻ của học thuyết Cộng sản.

    Nhưng nếu nhìn theo cách khác, bệnh kiêu ngạo CS, tự cho mình là đỉnh cao của trí tuệ loài người, là giải phóng nhân loại, giải phóng các nước, thật ra bắt nguổn từ sự mặc cảm cộng sản. Mạc cảm đây có thể là mặc cảm tự ti hay mặc cảm tự tôn. Cả lịch sử bản thân của Mác và của Lênin thời kỳ chưa thành đạt đều rất khổ ải, thiếu thốn, đó có thể là nguyên nhân tâm lý tạo ra mặc cảm tự ti going như mọi người CS sau này.

    Nhưng chính nguyên nhân tâm lý tự ti lúc đầu lại biến thành nguyên nhân tâm lý tự tôn về sau, như một quy luật bù trừ trong tâm lý học. Do vậy nói tới học thuyết Mác người ta phải nói tới các ngôn từ sáo rỗng, huênh hoang mà mọi người đều học thấy tràn lan trong mọi tác phẩm của Mác hay của Lênin.

    Bởi vậy ai cũng thấy được các cuộc duyệt binh trong các nước CS thực chất chẳng khác gì về mặt hỉnh thức và nội dung với các cuộc duyệt binh thời chủ nghĩa phát xít của chủ nghĩa quốc xã Hitler hoặc Moussolini. Bởi vì đó là sự hào nhoáng, trang trí, tuyên truyền bên ngoài cho lãnh tụ, cho đảng cầm quyền, nó mang nhiều màu sắc trình diễn, kịch tính giả tạo, không phản ảnh thực lực của xã hội hay của đất nước liên quan, và nhất là cũng không phản ảnh ý thức về con người, về xã hội, về đất nước có liên quan đến các cuộc duyệt binh rầm rộ mà chỉ mang tính cách đe nẹt giả tạo hay tự sướng, tự bù trừ các mặt của những người tổ chức ra nó phần lớn chỉ vì các lợi ích tư riêng mà không vì lợi ích chung của đất nước hay cộng đồng xã hội.

    THƯỢNG NGÀN
    (03/5/15)

    • BUILAN says:

      Thành tâm ;Lễ phép vòng tay cuí đầu chaò KỤ ạ !
      KỤ đang ở Dalat hay Saigòn ?

      Mừng cho KỤ , hình như lúc nầy có phần bớt mal, mat – không phí thì giờ chày cối làm thơ chưỉ lộn với đám giòi bọ – ha bô cuả bon sai nha chuyên chọc giận cụ ! làm cho tui cười mỗi khi thấy cụ tốc váy !

      Vâng, KỤ nên dành thì giờ đóng góp những comments giá trị, chẽ tóc như thế nầy, quý hoá biết là bao ! Có muốn CHUỈ LỘN thì lôi đâù, nọc dài mấy tên chóp bu sai nha- tôi đồ CS ra mà chưỉ mà mằng ,nhiết … xem có thằng nào đủ khả năng trình độ tay đôi với cụ không cho biết ! Tha, lờ .đừng mất thì giờ CC khi dễ miệt thi ( làm khoái chí- hoỉ có ích chi) .. cho hàng tôm tép (như tui) nhờ !!

      Mong KỤ hạ cố một lần “vâng lời” tui ! Đất nước cần những người có cái đầu như cụ ! Phaỉ làm cái gì cho ích nước lợi dân chứ ! 71 rồi phaỉ không kụ !
      Cón như tui (đất trời không ưu ái) thì là chỉ đuà cho vui qua ngày thôi thưa KỤ ! Chúc kụ khoẻ manh
      TUI trân trong dạng comments như thế nầy tới bến !

      • HTĐ says:

        đồng ý với Bùi Tiên Sinh, kể cả hai chữ “tốc váy” hi hi hi

  7. Trúc Bạch says:

    Thế mà có rất nhiều người – qua một số phát biểu của y trước đó – đã vội tin rằng Nguyễn Tấn Dũng là người có đầu óc cởi mở, muốn xáp lại gần Mỹ để “thoát Trung” ….

    Nên nhớ – Nguyễn Tấn Dũng hay bất cứ một thằng lãnh đạo đảng CSVN nảo , thì cũng đều có chung một tư thế :đầu của chúng đã cắm xâu vào hậu môn của Tầu để nhấm nháp 16 cái chữ vàng ….khè rồi , chúng nó không bao giờ muốn rút đầu ra, mà dẫu có muôn rút thì cũng rút không được .

    Đó là chân lý, chân lý ấy không bao giờ thay đổi !

  8. William john says:

    Ông thủ tướng Dũng nầy chắc binh tâm thần, hoang tưởng hoặc bị Dementia bởi văn Ông rất xưa như 40 năm về trước, cái thời mà chủ nghĩa CS chưa vẫy chết..
    Ông chửi Mỹ mà cả gia đình và Bộ chanh tri theo năn nỉ Mỹ…Ông bợ Trung Quốc và ôm chân Trung Quốc, vì Ông và bộ chính trị tôn Trung Quốc làm cha mẹ ,ho đang cưởi cổ mấy Ổng ,mà không dám con cái ăn và học Trung Quốc..
    Ông và Bộ chinh tri cố lên gân cũng chỉ muốn phô trương và cố bám chiếc nghe ngồi muc nát sắp tan rã mà thôi.. Chờ xem ..

  9. tao says:

    Người không có lương tâm….! nói chuyện như phường bán nước…!! .

    • tudo says:

      Hihihi….sông liền sông…biển đảo…biên giới…đả ĐƯỢC Hai BÁC công nhận từ lâu rồi…! nay nhửng Ông Bà cai tri dân chỉ nhường đất công cho…..??? để được chia nhau hưởng lợi ích có chút xíu ,mà dân chúng la lối rùm trời… . đ/m

  10. Vũ Thiện Tâm says:

    Ông thủ tướng tuyên bố đánh cho Mỹ cút, đánh cho ngụy nhào, đánh xong ông truy kích bắt được tên ngụy ông bắt con nó lấy con gái ông. Ông cho mày chết. Xong ông cho con gái ông và cháu ngọai ông vào quốc tịch Mỹ, sang Mỹ sống, tài sản ông mang hết qua Mỹ. Phen này ông thủ tướng cho đám Mỹ ngụy điêu đứng vì bên trong có con rể ông, con gái ông, cháu ngọai ông, bên ngòai thì có ông và những đồng chí của ông canh me.
    Đánh kiểu này thì Mỹ Ngụy chắc chắn phải chết. Xin đồng bào trong nước hãy chú ý nghe, học hỏi cách đánh ‘nội công, ngọai kích’ của ông thủ tướng Nguyễn tấn Dũng. Lối đánh này xưa rồi nhưng tùy lúc tùy thời ta dùng vẫn được vẫn hay. Ta vào tận hang ổ của địch để bắt hết. Hốt hết phen này.

Leave a Reply to XXX