WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tổ Quốc là trên hết

Tự thuật của Hà Sĩ Phu về một cuộc toạ đàm cùng Sứ quán Hoa Kỳ

Từ trái sang phải: Đặng Thanh Biên, Phó đại sứ V. E. Palmer, Hà Sĩ Phu, TLS Lê Thành Ân. (Ảnh chụp lúc 14 giờ ngày 10-3-2011)

Đã ba năm nay, mỗi năm Sứ quán hoặc Lãnh sự quán Hoa Kỳ đều có nhã ý đến thăm tôi một lần. Trừ năm 2010 cuộc thăm không thực hiện được vì phía Việt Nam không đồng ý, hai năm 2009 và 2011 tuy có đến thăm nhưng sau đó cũng có tín hiệu dị nghị không vui đến với tôi. Đại loại như: không biết tại sao Phó đại sứ Mỹ lại đến thăm, hay là để cho tiền? (!) (cuối năm 2009 tổ dân phố mời tôi ra kiểm điểm cuối năm vì tôi đã làm cho gia đình không đạt tiêu chuẩn Văn hoá, ảnh hưởng đến thành tích khu phố). Lại có tin nói đến tai tôi rằng cuộc gặp tháng 3 năm 2011 đã được ghi âm lén và băng ghi âm được niêm phong chuyển ra Trung ương! Chà, to chuyện quá, toàn chuyện nực cười.

Sở dĩ tôi không đưa tin gì về những lần gặp gỡ ấy vì đây chỉ là sự thăm hỏi cá nhân tôi, một công dân bình thường, thông báo làm chi to chuyện cho vô duyên. Vả lại có những nhận định cá nhân liên quan đến những vấn đề “tế nhị, nhạy cảm” nên tôi cũng “giữ ý”, không muốn nói rộng ra, chỉ ghi lại chi tiết rồi gửi cho một số bạn bè gần gũi biết (như Phụ lục ở cuối bài).

Nhưng chỉ trong mấy tháng nay, tình hình Biển Đông diễn biến quá nhanh, các phía liên quan đều bộc lộ quan điểm một cách thẳng thừng, không úp mở, sự “giữ ý” trở thành lạc hậu. Nên tôi thấy tốt nhất cứ công khai những ý kiến trao đổi, cũng là cách tốt nhất để tránh mọi sự suy diễn.

Trong quan hệ với Hoa Kỳ hiện còn 2 dòng tâm lý rất trái ngược do lịch sử để lại. Nhiều người vẫn nhìn Hoa Kỳ với con mắt nghi kỵ như kẻ đầu sỏ của những “âm mưu diễn biến hoà bình”. Ngược lại không ít người được xếp vào xu hướng thân Mỹ thì luôn lấy Mỹ làm thần tượng, chờ đợi Mỹ như vị cứu tinh.

Tôi dứt khoát không thuộc về 2 xu hướng cực đoan ấy. Trong các bài viết cũng như trả lời phỏng vấn tôi luôn nhìn Hoa Kỳ trong hai mặt đối lập. Hoa Kỳ là một (trong những) đỉnh cao của Dân chủ và văn minh, có ảnh hưởng lớn đến sinh hoạt nhân loại. Đối nội họ đã có một nền dân chủ pháp trị mẫu mực, nhưng đối ngoại thì diễn biến khôn lường, rất thực dụng vì quyền lợi của quốc gia họ.

Quan hệ của Hoa Kỳ với Việt Nam thế nào là do phẩm chất của Việt Nam quyết định, Việt Nam ở tầm nào Hoa Kỳ sẽ “chơi” ở tầm đó: nếu Việt Nam là một dân tộc văn minh, trung hậu Hoa Kỳ sẽ là người bạn lớn tuyệt vời, còn nếu Việt Nam không có phẩm chất ấy thì Hoa Kỳ sẽ đối xử tương xứng. Nếu dân chúng Việt Nam tự khẳng định mình chỉ là đàn vịt để Đảng chăn dắt thì bất cứ nước lớn nào cũng chỉ giao dịch với “ông chủ trại vịt” để cùng hưởng lợi trên lưng đàn vịt với giá rẻ nhất mà thôi. Vì thế trong một bài phỏng vấn tôi mong Hoa Kỳ có quan hệ với Việt Nam không chỉ bằng quan hệ nhà nước mà cần phát triển những quan hệ dân sự. Không biết có phải vì thế mà Sứ quán Hoa Kỳ muốn có những cuộc thăm hỏi dân tình, thăm hỏi dân sự như trường hợp của tôi hay không?

Một khi các vị khách quý nước ngoài đến thăm, vừa là ngoại giao, vừa muốn tìm hiểu tâm tư, thăm dò sự hiểu biết và ý chí của một trí thức Việt Nam, và có nhã ý muốn tham khảo ý kiến phục vụ cho sứ mạng ngoại giao của họ, thì tôi tự nhủ mình phải bộc lộ sao cho xứng đáng. Tôi không ngần ngại nói một cách sơ lược nhưng hệ thống những điều tôi đã viết ra từ hai chục năm nay. Tôi phân biệt những nhận thức thấu đáo tận gốc (mà người trí thức Việt Nam không thể khác những trí thức tiến bộ trên thế giới) nhưng trong hành động thì phải xuất phát từ điều kiện cụ thể của Việt Nam, với cả những nhược điểm xã hội cố hữu khiến cho sự đổi mới ở Việt Nam không thể giống các nơi khác.

Muốn người ta giúp nước mình chân thành, mình phải chân thành trước đã.

Trong quan hệ giữa các nước không có bạn vĩnh viễn hay kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có sự phồn vinh của mỗi quốc gia là vĩnh viễn. Trong tình thế của Việt Nam liên tục bị nước khổng lồ xâm lăng một cách hiểm độc, tàn bạo, bài bản, và Việt Nam cũng đã bị sa bẫy quá sâu, thì bên cạnh sự tự cường để thoát ra không thể không thuận theo những tương quan quốc tế, trong đó sự có mặt của các cường quốc khác, nhất là Hoa Kỳ tại Biển Đông là một điều kiện có tính chất quyết định. Tôi thành tâm bộc lộ suy nghĩ ấy và tôi thấy các nhà ngoại giao Hoa Kỳ đã có cảm thụ khích lệ. Tôi hy vọng Nhà nước cũng xúc tiến quốc sự theo hướng ấy, vì không thể khác. Tổ quốc là trên hết.

Đà Lạt ngày 28/6/2011

© H. S. P.

© Đàn Chim Việt

——————————————————————————————–

PHỤ LỤC

CUỘC THĂM HỎI CỦA CÁC VỊ KHÁCH HOA KỲ THÁNG 3-2011

Ngày 10-3-2011, bà Phó Đại sứ Hoa kỳ Virginia E. Palmer cùng ông Tổng Lãnh sự Lê Thành Ân có tới thăm tôi tại nhà riêng ở Đà Lạt. Cuộc chuyện trò vui vẻ xoay quanh việc thăm hỏi sức khỏe và gia đình, cũng mạn đàm quanh những suy tư về Văn hóa – Xã hội hiện nay.

Nội dung cuộc trò chuyện ấy tôi đã tường thuật và gửi ngay hôm đó đển các bạn bè gần gũi (ở trong và ngoài nước), nhưng không công bố rộng rãi vì cũng “giữ ý”: quan hệ Việt Nam với Trung Quốc và Hoa Kỳ là chuyện quốc sự hệ trọng, tôi chỉ nói ý kiến riêng mà có thể các vị khách Hoa Kỳ muốn tham khảo, công bố ra lỡ ý của mình trái ngược với Nhà nước cũng phiền.

Song đến nay, chi sau 3 tháng tình hình đã có đột biến, mọi sự “tế nhị” trước đây đã được các bên hữu quan vứt bỏ, phía Trung Quốc và Hoa Kỳ đều đã có những phát biểu thẳng thừng, không úp mở.

Tôi thấy nên “bạch hóa” cuộc trò chuyện ấy, trước hết để tránh sự nghi ngờ, sau nữa để Nhà nước thấy việc đẩy mạnh quan hệ với Hoa Kỳ là có lợi cho việc phòng thủ đất nước và rất hợp lòng dân, lòng những người dân bình thường như tôi, từ đó mà đẩy nhanh thêm sự liên kết có ý nghĩa chiến lược với Hoa Kỳ thì có lợi cho đất nước biết chừng nào.

Phía Khách đã đặt một số câu hỏi và tôi đã nói ý kiến cá nhân của mình.

Phần I: Tóm tắt những ý kiến trao đổi của tôi (HSP)

1/ Về ba mối lo hiện nay của Việt Nam:

Ba mối lo lớn của xã hội VN hiện nay là:

- Chống ngoại xâm tức chống chính sách bành trướng của nhà cầm quyền TQ (không phải là chống văn hóa TQ hay chống nhân dân TQ)

- Chống nội xâm tức chống độc tài và tham nhũng, lực lượng tiêu cực này phối hợp với ngoại xâm, làm cho nhân dân mất quyền làm chủ đất nước. Đây là cuộc vận động Dân chủ hóa xã hội.

- Đối phó với suy thoái kinh tế tài chính, đồng tiền mất giá, giá sinh hoạt ngày một tăng cao.

Ba vấn nạn này tác động lẫn nhau. Nhà nước VN thường dùng sự phát triển kinh tế để làm dịu hai mâu thuẫn về Dân chủ và Chủ quyền quốc gia. Nhưng khi kinh tế cũng suy thoái thì ý muốn đó muốn thực hiện cũng rất khó khăn.

2/ So sánh Việt Nam với mấy nước Tunisia, Egypt, Libya… đang làm cách mạng ôn hòa

* Giống nhau

- Giống nhau ở chỗ các chính quyền này cũng như ở VN đều được tạo dựng từ ngọn cờ Độc lập dân tộc, nên lúc đầu được dân ủng hộ và vì thế có thể củng cố địa vị một cách hợp pháp, đồng thuận với dân.

- Cũng giống nhau ở chỗ vốn là những nước lạc hậu nên ít nhiều đều sa vào những chủ nghỉa Ảo tưởng với những nhãn hiệu “nhân dân”, “xô viết”, “xã hội chủ nghĩa” nhưng vai trò làm chủ của nhân dân không có thực chất, chỉ sự chuyên chính bất công là có thật.

- Chính do độc quyền nên những bộ máy ấy dần dần tham nhũng, thoái hóa và mâu thuẫn với dân. Giải quyết được nhu cầu Độc lập nhưng không thiết kế được nền Dân chủ thì trước sau cũng mâu thuẫn với dân chúng (đó là mâu thuẫn tự sinh tất yếu, chứ không phải do Hoa Kỳ xúi giục như giải thích ở một bài báo của ĐCSVN: (http://www.cpv.org.vn/cpv/Modules/News/NewsDetail.aspx?co_id=30127&cn_id=448708).

* Khác nhau

- Khác nhau ở chỗ 3 nước kia sự độc tài có thể quy về cho một cá nhân. Còn sự độc tài của một nước CS chính thống như Việt Nam thì luôn là độc tài tập thể, rất khó quy kết cho cá nhân chừng nào “tập thể vua” ấy chưa bị phân hóa.

- Ngoài ra VN có điểm tựa rất hiệu quả là dựa vào một lý thuyết nổi tiếng, từng được ngộ nhận là khoa học, lại có một nhân vật từng có uy tín trong dân làm thần tượng, từng trải qua một thời kỳ “đánh giặc” kéo dài, trong đó ĐCS đồng cam cộng khổ với dân. Đó là những nhân tố để làm dịu bớt những mâu thuẫn nội bộ hiện nay, để mỵ Đảng và mỵ Dân.

- Nhưng điều khác biệt quan trọng hơn cả là “tâm lý dân tộc” hay “tính cách dân tộc”: người Việt (cả giới cai trị và giới bị trị) đều quá khôn ngoan trong những xử lý vặt, gọi tắt là khôn vặt, thích nghi rất giỏi với mọi tình huống để tồn tại, biến hóa giỏi quá nên thường không có ranh giới rành mạch, giữa đen và trắng, giữa ủng hộ hay chống đối, giữa khen hay chê, giữa thật hay giả…, nhiều khi nói vậy mà không phải vậy. Khi mọi mâu thuẫn đều biến hóa nhập nhằng thì khó lòng nổ ra những sự cố thật tốt hay thật xấu, tức là không hòng có cách mạng.

- Người Việt hôm nay còn một nhược điểm là tính cá nhân riêng lẻ, tự do tản mạn, thiếu tinh thần tự chế ngự mình để cùng nhau hợp tác, cộng đồng trách nhiệm. Không ai chịu thua ai, không ai chịu nghe ai, lòng người ly tán, tạo thành một hỗn hợp thiếu chất kết dính, mà chất kết dính trước đây do Đảng CS tạo ra được thì nay hầu như đã hết tác dụng.

Chính những đặc điểm ấy khiến cho việc giải quyết những mâu thuẫn trong lòng xã hội VN sẽ mang những sắc thái rất riêng, mặc dù những nhu cầu về Độc lập, Tự do, Hạnh phúc là chung cho toàn thể nhân loại.

Trước đây, khi các nước CS Đông Âu sụp đổ, đã rộ lên những lời kêu gọi hãy làm như Đông Âu, tôi đã một lần vạch rõ ảo tưởng ấy. Nay trước cao trào cách mạng dân quyền ở Trung Á và Bắc Phi cũng lại rộ lên những lời kêu gọi xuống đường như họ! Chúng tôi vẫn chia sẻ những khát vọng chính đáng ấy, nhưng nếu cứ suy nghĩ nông nổi, hời hợt, cảm tính như vậy thì không thể đạt đến thành công. Ở VN khó lòng xảy ra những cuộc Cách mạng Hoa Lài, Hoa Sen… kiểu như vậy.

3/ Về bốn nhược điểm của Phong trào Dân chủ Việt Nam

Xin không bàn đến những người “dân chủ cuội”, dân chủ để mưu lợi cá nhân. Chính phong trào của những người dân chủ chân thành cũng chứa những nhược điểm, lúc đầu khá nặng, nay đã bớt dần nhưng chưa hết.

Có 4 nhân tố vốn là nhân tố rất tích cực, nhưng đi quá mức nên bị lệch lạc, chệch hướng, đó là:

- Sống nặng với thế giới ảo (thế giới Internet) mà nhẹ với thế giới thật.

- Thấy tôn giáo của mình có sức mạnh, nên tưởng tôn giáo của mình là bao trùm, lấy tôn giáo trùm lên thế tục, quên rằng ở VN (và các nước chịu ảnh hưởng nặng Khổng giáo) thì các tôn giáo không có vị trí chủ đạo như ở nhiều nước khác.

- Gắn với hải ngoại nhiều hơn trong nước.

- Lớp trẻ quá tự tin, không biết lắng nghe những người già từng trải.

Trải qua thực tế bốn điều mất cân bằng này đang dần được khắc phục.

4/ Nhược điểm của giới “CẢI LƯƠNG” (loyal dissidents) trong nước

Họ là những đảng viên hoặc trí thức của hệ chính thống, nhưng có tấm lòng, muốn Đảng mở rộng dân chủ từ quỹ đạo của ĐCS.

- Họ không thấy rõ nguồn gốc những vấn nạn lớn chính là do đã du nhập chủ nghĩa Mác Lê phi khoa học, đã dùng một “phương tiện” chống lại mục đích nên kết quả lộn ngược so với khát vọng. Số đông những người này vẫn cho chủ nghĩa Mác cơ bản là tốt, chỉ vì đời sau không theo được con đường Bác Hồ đi theo chủ nghĩa Mác nên nay cần phải trở về với Bác là giải quyết được cơ bản.

- Vì thế họ tìm cách cải tổ, chỉnh đốn để cho Đảng được dân chủ hơn. Coi những “đảng viên tốt” là nòng cốt, là chủ lực của dân chủ, hy vọng họ sẽ làm Đảng CS tự vỡ tạo nên một Đảng CS mới tốt đẹp. Cuộc cải cách chủ yếu từ trên xuống (tức cải cách cung đình).

- Do nhận thức không triệt để, rất dễ bằng lòng với những cải cách nửa vời nên dễ sa bẫy dân chủ hình thức (ví dụ tin vào một vài cá nhân lãnh đạo, muốn có “luật lãnh đạo” cho Đảng, muốn Quốc hội thể hiện là nơi quyền lực tối cao, muốn dân được “phúc quyết” Hiến pháp như kiểu trưng cầu dân ý, v.v. mà không chú ý đến những quyền TỰ DO làm tiền đề cho những ước muốn Dân chủ ấy. Đó là những chế độ Dân chủ phi Tự do như F.Zakaria đã khuyến cáo).

- Nên phê phán sự cải lương trong nhận thức, trái lại phải biết trân trọng và ủng hộ những hoạt động tiến bộ tuy còn “cải lương” vì đó là những chặng đường phải qua để có những tiến bộ sau cùng.

5/ Mấy nhận thức cơ bản cần thiết cho xã hội Việt Nam

- Cần hiểu chủ nghĩa CS thực tiễn như một thể nghiệm không thành công của nhân loại trong một giai đoạn lịch sử, chẳng may VN cũng thuộc một trong các nước rơi vào sự thể nghiệm không thành công ấy. Du nhập chủ nghĩa Mác Lê vào là rước cả nạn NỘI XÂM và NGOẠI XÂM (Tàu Cộng) cùng vào khiến đưa đến hậu quả mất sức mạnh căn cốt truyền thống của dân tộc (dân tộc yếu đi trông thấy trước họa xâm lăng), tiêu vong cả lịch sử (đến một phim về người sáng lập triều đại tự chủ là Lý Thái Tổ cũng phải đội lốt Tàu để thể hiện), và nguy cơ nền độc lập đã giành được lại có có thể mất vào tay nước CS khổng lồ “anh em” (họ lấy danh nghĩa Đảng đàn anh để ép buộc hướng đi mang “tính Đảng” của Đảng thống trị của nước mình).

- Tình hình đất nước bị cả Nội xâm và Ngoại xâm khống chế đến tận hang cùng ngõ hẻm là một thế cờ vô cùng hiểm nghèo, nếu chưa muốn công nhận là ngõ cụt. Phải có ý chí thật mạnh để thoát ra, nhưng đồng thời phải cực kỳ khôn khéo, biết đi đúng cách và kiên nhẫn (đây là điểm khác với Đông Âu, vì chủ nghĩa Mác Lê mọc trên đất phong kiến lạc hậu châu Á mới đúng là mảnh đất bám sâu của nó).

Chủ nghĩa Mác đã nhân danh Nhân dân nhưng dẫn đến kết quả là tước sạch vũ khí vật chất và tinh thần của Nhân dân. Nhân dân bị trắng tay, mất sở hữu, mất tự do tư tưởng, mất sạch xã hội dân sự, không còn đất để đứng lên. Phải nhen nhóm Xã hội dân sự từ đầu, đó là lý do không thể làm ngay một “cách mạng Hoa” như Tunisia, Ai Cập… là những nước ít nhiều vẫn còn xã hội dân sự.

- Chúng tôi nghĩ hãy khoan đòi những tiêu chuẩn dân chủ cao. Khi chưa có quyền Tự do gì mà muốn có Dân chủ sẽ được xơi Dân chủ giả hiệu ngay. Trước hết hãy nâng cao Dân trí trong những nỗ lực giành các quyền Tự do hiến định: Quyền Tự do Thông tin-báo chí, và Quyền Tự do lập các Hội dân sự, nghề nghiệp, Ái hữu… mà tuy trên danh nghĩa đã có, nhưng nay phải giành cho có thực chất. Chúng tôi phải dựa trên thế hợp pháp mà gỡ từng bước, tiến tới quyền làm chủ đích thực của dân. Có hai loại Quyền nói trên mới mong tiến lên đòi Quyền thứ ba là Quyền ứng cử và bầu cử để cải biến dần các cơ quan quyền lực, tiến tới một chính thể mới Dân chủ pháp trị văn minh phù hợp với Dân tộc.

- Khi chưa có khả năng huy động quần chúng để làm “Cách mạng” trực tiếp, thì đây là cung cách duy nhất để thoát khỏi đêm dài toàn trị. Đây chính là con đường HOÀ BÌNH. Kiến tạo Dân trí và xã hội dân sự làm nền tảng, chính là tích cực tạo điều kiện để thời cơ xuất hiện.

Con đường diễn biến như vậy tuy có chậm (không phải ta muốn chậm) nhưng bù lại cũng có ưu điểm là vững bền và hợp với tình tự dân tộc và không thể có sự can thiệp của “thế lực thù địch” mà người cầm quyền lo sợ.

6/ Trên con đường ấy, Hoa Kỳ giúp được gì?

Đã nhiều người mong muốn Hoa Kỳ gây áp lực với Chính phủ VN về Dân chủ – Nhân quyền, thả các tù nhân Chính trị. Tôi muốn lưu ý một vài khía cạnh khác.

Trở lại ba vấn đề lớn của đất nước, chúng tôi: *Chống Nội xâm để xây dựng dân chủ pháp trị, *chống Ngoại xâm để giữ vẹn Độc lập cho Tổ quốc, và *vượt qua suy thoái, phát triển Kinh tế-Văn hoá.

Khó khăn là hai vấn đề trên, trong đó chống Nội xâm tuy là việc cơ bản và lâu dài, nhưng trước mắt nếu bị Ngoại xâm khống chế thì VN cũng khó mà Dân chủ hóa.

- Vì vậy chống xu hướng lệ thuộc Trung Quốc là vấn đề lớn trước mắt, phải đặt lên hàng đầu, mong sự hỗ trợ của Hoa Kỳ phù hợp với yêu cầu số 1 ấy.

Được biết phe Maoism trong lãnh đạo thỉnh thoảng lại làm những động tác bắt bớ chính trị căng thẳng, buộc Hoa Kỳ phải lên tiếng, lên tiếng mạnh thì làm cho quan hệ Mỹ – Việt xấu đi, để VN phải ngả thêm về Trung Quốc. Xử lý mâu thuẫn này cần sự khôn khéo.

Việc hỗ trợ Dân chủ – Nhân quyền thì chủ trương Bảo hộ Internet mà bà Ngoại trưởng H.Clinton tuyên bố là rất trúng, vì tự do Thông tin – Báo chí là điều kiện không thể thiếu của một xã hội dân sự lành mạnh.

- Trong việc mở rộng quan hệ giữa hai nước, bên cạnh quan hệ với Chính phủ, Hoa Kỳ nên mở rộng quan hệ công dân, quan hệ dân sự, giúp thúc đẩy hình thành và hoạt động, tăng cường giao lưu giữa các hội đoàn công dân, hội đoàn nghề nghiệp. Phát triển quan hệ trong Văn hóa và Giáo dục, nhất là đào tạo Đại học và Kỹ thuật bậc cao.

- Giúp và phối hợp với VN trong các dự án kinh tế lớn, nhất là các dự án liên hệ đến môi trường và an ninh, để chống sự lệ thuộc vào Trung Quốc, đặc biệt là kinh tế và quân sự vùng Biển Đông, mà cảng CAM RANH là một điểm quan trọng. Chưa bàn đến mối liên kết về quân sự, chỉ riêng sự có mặt thường trực của Hoa Kỳ tại nơi đây với các lý do hợp tác nhiều mặt đã góp phần quan trọng cho sự ổn định của Biển Đông.

Phần II: Tóm tắt mấy ý kiến của các vị khách Hoa Kỳ

Các vị khách Hoa Kỳ chủ yếu hỏi để biết ý kiến của tôi.

Ngoài các nội dung như trên, Khách có hỏi: Chúng tôi biết trong công cuộc chống Nội xâm và Ngoại xâm các nhà Trí thức có dựa vào uy tín của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, nhưng tướng Giáp đã trên trăm tuổi, nếu vị tướng ấy ra đi thì ai có thể thay vai trò ấy. Tôi trả lời: Gần nhất với vai trò ấy là Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh.

Khách hỏi nhóm Đà Lạt chúng tôi có được gặp nhau thường xuyên để trao đổi ý kiến không? Tôi bảo có thành nhóm gì đâu, bạn bè hợp nhau thì gần gũi, hỗ trợ nhau chặt chẽ. Chúng tôi gặp nhau bình thường, những điều tôi nói hôm nay chính là chúng tôi đã thường trao đổi với nhau.

Khách biểu lộ sự quan tâm và tương đắc nhất với những ý kiến cuối cùng: Hoa Kỳ giúp được gì, làm sao cân đối giữa nhu cầu thúc đẩy Dân chủ hóa xã hội mà không đẩy Hoa Kỳ và Việt Nam xa nhau khiến Việt Nam càng gắn bó với Trung Quốc, làm sao Hoa Kỳ hiện diện ở Biển Đông, nhất là quanh vùng Cam Ranh một cách hòa bình.

Chủ và khách nhất trí: Đây là cuộc thăm hỏi riêng, trước mắt không cần đưa tin chính thức.

10/3/2011

H. S. P.

 

28 Phản hồi cho “Tổ Quốc là trên hết”

  1. vuvan says:

    Đai Hai phân tích lòng yêu nước rất hay ,rất có kiến thức,3tr ĐVCS nên học tập,nhất la 13 ô,1 bà phải đi học lại xóa mù kiến thức yêu nước .Bởi vậy thời nầy đảo ngược hết rồi kẻ ngu cầm đầu người khôn,trẻ con bắt nat người lớn tuổi.

  2. To Chim says:

    Gio nay ma con noi To Quoc ji nua ! To Quoc XHCN thi dung hon voi hien trang dat nuoc hien nay !
    Hay xem dan anh TQ vua moi to chuc ky niem 90 nam thanh lap dang kia ! Van ( co do bua liem ) dai zien cho giai cap cong nong , ngon co soi sang cho tat ca cac nuoc CS con lai ! TQ lam nhu the la xac dinh CS Viet va Lao trong the gioi Vo San roi con dau ma noi toi To Quoc la tren het !

    Coi xem Tu ban Phuong Tay MY co dep duoc CS TQ con lai hay khong ! Tinh trang cu nhu the nay thi Vietnam chang di toi dau ca ! Co dieu chac chan la ( kiep ngheo ) se mai mai deo duoi nguoi dan Viet ! Nguoi Dan co can dam anh hung dung len noi ( Khong ) voi CS tiep tuc cai tri dat nuoc nay hay mai mai cam tam lam ( bay cuu )

    Nhan Dan Viet se duoc chon 1 thoi ! Hay xem Han Quoc kia ! 50 nam truoc ho cung chien dau ngheo kho 50 nam sau bay gio ho o dau tren ban do the gioi !
    Tuong lai quyen loi nam o trong tay moi 1 nguoi Dan Viet de dinh doat cuoc song gia dinh va con chau , chu khong phai o cai DCS va 14 duc 1 cai trong BCT quyet dinh mang song va tuong lai thay cho minh ! Ai cho ho cai quyen do ! To Quoc nay la cua moi nguoi dan Viet chu khong phai cua chung XHCN !

    Nhan dan ma khong len tieng! CS chung se ap dat xiet co nhieu hon nua ! Doi voi CS quan chung’ nhu mot ( bay cuu non ) nuoi de lay long va lam thit ! Dat di cho nao di cho do , cho an cai ji an cai do’ ! Nhuc nha wa phai khong !

    khong co suy nghi

  3. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ…”Trong quan hệ với Hoa Kỳ hiện còn 2 dòng tâm lý rất trái ngược do lịch sử để lại. Nhiều người vẫn nhìn Hoa Kỳ với con mắt nghi kỵ như kẻ đầu sỏ của những “âm mưu diễn biến hoà bình”. Ngược lại không ít người được xếp vào xu hướng thân Mỹ thì luôn lấy Mỹ làm thần tượng, chờ đợi Mỹ như vị cứu tinh“.

    Nếu coi Mỹ là “Âm mưu diễn biến hoà bình”” tức là đã khẳng định một cách nào đó rằng;…ở Việt Nam chưa có hoà bình thật sự, mà cần phải có một DIỄN BIẾN dần đưa xã hội vào trật tự để mọi người Việt Nam được an hưởng cuộc sống bình yên và an cư lạc nghiệp!

    –> Như thế thì quá tốt đẹp đấy chứ, thiết nghĩ người dân VN ai ai cũng mong muốn điều này và cám ơn người Mỹ đã có thiện ý muốn giúp đỡ, tại sao lại phải lo sợ?

    Lấy Mỹ làm thần tượng, chờ đợi Mỹ như vị cứu tinh” thì… không nên! Mỹ sẽ chẳng làm được gì, không thể làm thay cho VN, nếu nhân dân VN không tự lo cho mình!

    DÂN CHỦ và TỰ DO như nước Mỹ thì rất nhiều người muốn, coi đó như một “thần tượng”, nhưng muốn đạt được nó thì cần phải mạnh mẽ, hăng hái đấu tranh (nâng cao dân trí, trọng nhân tài, trân quí chất xám), điều quan trọng là phải có một chính quyền có trách nhiệm, biết đặt TỔ QUỐC lên trên hết!

    Nhưng để có được DÂN CHỦ – TỰ DO thì trước hết phải dẹp bỏ “độc quyền lãnh đạo của đảng csvn”, vì chính nó là cái đà ngăn cản bước tiến phát triển của dân tộc và đất nước!

    Mỹ đã từng ở Nam Việt Nam, ở nước Đức, và đang ở Nam Hàn, Kuweit, A Phú Hãn, Iraq…Mỹ ở xa, nên “nếu” họ có “thâm ý” muốn chiếm VN thì cũng rất khó, Mỹ không thể “cướp” của VN mang về Mỹ một mét vuông đất được, nên chẳng có gì phải sợ cả!

    Còn Tầu khựa sát ngay bên cạnh…16 chữ vàng (dẻo) và 4 tốt (đểu) to kềnh, bề mặt thì với “tình đồng chí, tình anh em khắng khít như môi với răng, những nụ cười tươi rói như màu cờ đỏ (máu)! Nhưng trên thực tế thì hễ… “môi hở” là răng “bập” (cắn mạnh) cho sứt môi toé máu…Tầu khựa đã âm thầm nuốt chửng của VN hàng ngàn cây số vuông lãnh thổ và hàng vạn km2 lãnh hải!

    Xin lỗi! Chỉ có những đứa trẻ đầu óc chưa phát triển mới dám tin TQ, thế mà lãnh đạo csvn thì…hu hu hu… quá ngây thơ hay đã bị mắc hỡm?

    Hỡi bác Hà Sĩ Phu, và những trí thức, học giả VN ơi!

    Sao các VỊ còn ngại gì mà không mạnh mẽ lên tiếng, đứng phắt dậy bắt tay vào việc “khai quang đào giếng?

    Vất vả một lần để có “giếng nước trong” cho mình và con cháu sau này, hay vẫn cúi đầu để uống nước đục đến bao giờ?

    TỔ QUỐC là giếng nước trong
    Là nguồn sinh lực, sao không tiến hành?
    Việt Nam DÂN CHỦ chính danh
    Toàn dân hợp lực sẽ thành công ngay!

  4. D.Nhật Lệ says:

    Theo thiển ý tôi thì ông HSP.rất đáng khen hơn là chê trách như có vài bạn đã làm.
    Nếu so với những ngài tiến sĩ thật hay giả TRONG NƯỚC đa phần cúi mặt…bưng bô quan chức nhà nước VC.và một số khác trốn tránh trách nhiệm người trí thức trước vận mệnh đất nước bằng thái độ “mũ ni che tai” hay “ngậm miệng ăn tiền” thì tiến sĩ NXT.khác hẳn,dù ông có thể bị VC.dùng thủ đoạn bẩn thỉu tiểu nhân…chẳng hạn sai lâu la đổ phân vào sân hay nhà cửa như ông HMC,bà TKTT.
    trước đây.Còn nếu so với các khoa bảng ở NGOÀI NƯỚC làm loa tuyên truyền cho VC.thì ông rất
    đáng được tôn trọng.
    Dân ta có mất nước hay không là do trách nhiệm của giới khoa bảng cùng với tội lỗi của bọn chóp bu VC.,thậm chí trách nhiệm của giới khoa bảng có thể nói cũng ngang bằng bọn cầm quyền.Bởi vì
    họ có học nhưng TỰ Ý và CỐ TÌNH không biết gì về chính trị mà ngu dốt a dua về hùa với bọn thống trị vừa vô đạo vừa thối nát cũng như phản tiến hóa khiến cho đất nước rơi vào thảm họa như ngày
    nay.Thay vì phê phán chế độ thì ngược lại,họ tự nguyện làm loa tuyên truyền cho VC.hòng lừa bịp đồng bào “…cứ ngồi yên mà chở trời,mà mong đợi trông cậy ở vua quan,giao phó tất cả quyền lợi
    của mình vào trong tay 1 người hay 1 chính phủ muốn làm sao thì làm,mà mình không hành động,
    không bàn luận,không kiểm xét thì dân ấy phải khốn khổ mọi đường” (Phan Chu Trinh).
    Nhà đại ái quốc PCT.đã nhìn ra gần 100 năm trước về việc KHAI DÂN TRÍ nhằm đưa đất nuớc trở
    nên giàu mạnh,chẳng lẽ giới khoa bảng VN.giữa thế kỷ 21 còn…theo đuôi bọn thống trị bóp nghẹt dân trí hay sao ? Đầu óc họ để ở đâu ? Họ lẫn trốn trách nhiệm này là có tội rất lớn với dân tộc !
    Đất nưóc đang càng ngày càng mất chủ quyền,họ phải hành động chứ tuyên cáo,kiến nghị v.v.thì
    chẳng ích lợi gì đâu ở thời điểm quyết định có tính lịch sử này,hỡi các…trí thức XHCN. !

  5. Hwy Tse says:

    TỔ QUỐC TRÊN HẾT, DÂN TỘC TRƯỚC HẾT ! ! ! ???

    Kẻ hèn này chỉ có một thiển ý nhỏ… kính cẩn gởi đến quý vị như là ông Hà Sĩ Phu đây
    (một câu hỏi ngang phè đấy… ! ) :

    ” Này cụ, cụ ứng khẩu ” TỔ QUỐC TRÊN HẾT “, thật lòng, đối với chúng tôi CŨNG BẰNG THỪA ;
    sao cụ không không thỉnh ý tưởng này (TQTH) lên QUỐC HỘI – CHXHCNVN có phải là đúng người, đúng chỗ, đúng chức năng quyết định,… có phải không Cụ ạ ! Hay là có gì đó KHÔNG CHÍNH DANH ! ! ! ??? “…
    (còn tiếp)

    Hwy Tse, S&FR, Boston, MA.

    • Nghịch Nhĩ says:

      Ông Hwy Tse nói chí phải đấy.
      Đối với cụ HSP, với tôi và người VN chân chính thì “Tổ Quốc Việt Nam là trên hết”. Nhưng chỉ nên nhắc nhở câu này với những người VN thôi, còn với người Mỹ, với những người trong BCT đảng CSVN hay những người đã bán linh hồn cho đảng hán gian rồi thì câu nói trên cũng bằng thừa thật!

  6. @ gởi tên Rồng ĐENTim dớSAO dzàng !

    Đến giờ phút này THẰNG LƯU MANH NÀY còn bênh và bám lũ hủi độc tài bán Nước ! Đúng là NÓ phải có quyến lực + quyền lợi LỚN KHỦNG KHIẾP đến nỗi quên hẳn TRÀO LƯU THỜI ĐẠI và Vận mệnh Tổ Quốc NGÀN TRIỆU CÂN treo sợi tóc trên đầu Đất Nước …

  7. HongLac says:

    Đọc bài “Tổ Quốc là trên hết”, tôi thấy có những điểm cần bàn thêm:

    Trước hết những quan điểm của ông Hà Sĩ Phu (HSP) là quan điểm của đa số trí thức yêu nước trong và ngoài nước.

    Về quan hệ của Hoa Kỳ (Mỹ) với Việt Nam, theo tôi thấy có hai khuynh hướng. Khuynh hướng thứ nhất theo những nhà ngoại giao hiểu biết về xã hội Việt nam hiện tại dưới sự thống trị bởi đảng CSVN là phải “tiệm tiến” hay “diễn biến hòa bình”, tức là hình thành, thúc đẩy từng bước quan hệ giáo dục, giao lưu các mặt xã hội dân sự, v.v…với Việt Nạm. Khuynh hướng thứ hai từ nhân dân Mỹ, Quốc Hội Mỹ là thực tiễn, mau chóng thấy kết quả (người Mỹ không có tính “trường kỳ kháng chiến”) nên cuối cùng rồi khuynh hướng thú nhất cũng chẳng mang đến kết quả mong muốn. Vả lại chắc chắn Mỹ không lạ gì với bản chất gian dối, láo lừa của đảng CSVN, cộng với sự lệ thuộc quá sâu, quá rõ ràng với đảng CSTH (cộng sản Trung Hoa).

    Phần trên ông HSP nói về: “Nhược điểm của giới “CẢI LƯƠNG” (loyal dissidents) trong nước. Họ là những đảng viên hoặc trí thức của hệ chính thống, nhưng có tấm lòng, muốn Đảng mở rộng dân chủ từ quỹ đạo của ĐCS.

    Phần sau ông HSP đề nghị: “Chúng tôi nghĩ hãy khoan đòi những tiêu chuẩn dân chủ cao. Khi chưa có quyền Tự do gì mà muốn có Dân chủ sẽ được xơi Dân chủ giả hiệu ngay. Trước hết hãy nâng cao Dân trí trong những nỗ lực giành các quyền Tự do hiến định: Quyền Tự do Thông tin-báo chí, và Quyền Tự do lập các Hội dân sự, nghề nghiệp, Ái hữu…” ===> cuối cùng rồi ông HSP cũng đề nghị “chúng ta (ĐCSVN) tuyên bố chúng ta tự sát”. Ông HSP tin là đảng CSVN sẽ để những thứ đó hình thành khi đảng CSVN còn độc tài toàn trị chăng??? Có phải Cù Huy Hà Vũ, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, v.v… đòi hỏi những thứ nẩy mà “đếm lịch mục xương” không?

  8. VONG QUOC NHÂN says:

    Quay qua ; ngoảnh lại cũng mấy anh chàng hậu sinh đoán mò; nói cho có chuyện để nói về NƯỚC NON mà họ đang bị bọn CSVN cầm cương; đè đầu bịt miệng họ hơn 36 năm nay.
    Họ đâu có đi HỌC TẬP CẢI TẠO để nghe CÁN BỘ VIỆT CỘNG KHOE : Chúng Ông đã thắng tất cả những ĐẾ QUỐC TO LỚN đã vào VIỆT NAM như: MÔNG CỔ thời THÀNH CÁT TƯ HÃN; NHÀ HÁN; THỰC DÂN TÂY; ĐẾ QUỐC MỸ etc…thì các anh (Ngụy Quân; Ngụy Quyền) vào đây nếu ngoan thì được ĐẢNG tha tội chết cho các anh…
    Thế thì; TQ bây giờ nó có vào VIET NAM như nó đã từng vào năm 1979 không đủ cho các CÁN BỘ CÁI của VIỆT CỘNG xơi TÁI; đâu tới các anh Hà Sĩ Phu mời bà Palmer tới nhà để tán Hươu; tán Vượn?.
    Cái gì ; chứ cái miệng của nữ Cán Bộ Hà Nội một mình nó có thể nuốt sống một lúc vài trăm tên Tàu phù chưa biết mệt; thì cỡ như Hà sĩ phu đâu phải là đối tượng của chúng; hay nói một cách khác; Hà sĩ Phu mới ra nửa chiêu đã bị gãy kiếm tại chỗ mà hang không kịp.
    Trong lúc chúng tôi đang ngồi trong trại HỌC TẬP CẢI TẠO thì VC họ cho Đài phát thanh lên rằng: chỉ một Cán Bộ Cái đã hạ trên 100 lính TQ xâm lược tại chỗ trong một giờ ?
    hỏi trong 24 giờ với hai Cán BỘ Cái hạ bao nhiêu tên lính TQ xâm lược ? làm thử bài toán đi thì rõ ? qua qui tắc TAM XUẤT ?
    Chưa kể CB đực của VC nó còn tài kinh thiên động địa hơn là CB cái cơ mà ?
    Tên Hà sĩ Phu có lẽ giàu quá; hết việc làm gì; mời bà V. Palmer tới để tán dóc ?

  9. bithu says:

    Nên đọc kỹ bài viết trước khi cho ý kiến. Trích: “Quan hệ của Hoa Kỳ với Việt Nam thế nào là do phẩm chất của Việt Nam quyết định, Việt Nam ở tầm nào Hoa Kỳ sẽ “chơi” ở tầm đó: nếu Việt Nam là một dân tộc văn minh, trung hậu Hoa Kỳ sẽ là người bạn lớn tuyệt vời, còn nếu Việt Nam không có phẩm chất ấy thì Hoa Kỳ sẽ đối xử tương xứng.”

    • Rồng Lộn says:

      Khà khà thế là ông bithu cũng bênh Mỹ giống như ông HSP ròi he?
      Phẩm chất của đám thiến heo hoạn lợn CSVN thì Hoa Kỳ sẽ “chơi” kiểu nào đây? Ngày thì họ giống như cô gái nhà quê ngây thơ tiếp chuyện với Mỹ nhưng đêm thì làm đĩ cho Trung quốc, ai dám tin?
      Ông Hà Sĩ Phu rõ thật dở hơi, đem chuyện VN nói với Mỹ thì chỉ bằng thừa thãi . Phải chi ông banh tai Rongdosaovàng ra mà giảng giải về dân chủ nhân quyền thì may ra anh ta mới ngộ ra được!

  10. Nguyen Tam Bao says:

    Một bạn trẻ hỏi Nguyễn Tâm Bảo: “cái gì quan trọng nhất trên đời?”
    bắt chước một Thiền sư người Nhật, NTB trả lời: “phân chó”.

    Sao “phân chó” lại quan trọng nhất được, có thể quan trọng hơn cả tổ quốc? người bạn thắc mắc.

    Tổ quốc thì quan trọng rồi, nhưng có phải là quan trọng nhất hay không thì còn tuỳ vào cảm xúc riêng của từng người nữa, và tuỳ vào từng hoàn cảnh nữa.

    Người ta có thể vì chán ghét chế độ mà chán ghét luôn tổ quốc.

    Người Việt vì chán ghét nhà Hồ, nên chẳng buồn động chân động tay để cho giặc Minh chiếm mất nước.

    Người Việt có chán ghét nhà Nguyễn không mà chỉ vài trăm lính Pháp cũng hạ được thành Hà Nội, để rồi đất nước bị nô lệ hơn 80 năm, và nếu không nhờ đại chiến thứ 2 thì liệu có thoát kiếp nô lệ hay không?

    Tổ quốc quan trọng với ai?

    Với hàng chục triệu sinh viên – thanh niên, mà mỗi cuộc biểu tình không bao giờ có đủ lấy vài ngàn bạn trẻ?

    Tổ quốc có quan trọng không, khi mà hàng triệu người sẵn sàng vượt biên đối mặt với cướp biển và bão tố để đi kiếm ăn ở xứ người, tất nhiên là nhân danh đi tìm tự do. Dù như thế nào đi nữa thì rõ ràng Tự Do và có lẽ Miếng Ăn nữa cũng quan trọng hơn Tổ quốc rồi.

    Tổ quốc có quan trọng không, khi mà giấc mơ của cô gái quê là lấy được anh nông dân Hàn Quốc để được ăn kim chi và gửi tiền về báo hiếu cha mẹ, còn giấc mơ của chàng trai quê là được xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc trồng nhân sâm?

    Tổ quốc có quan trọng không, khi mà môn học bị học sinh chán ghét nhất là môn … “Giáo Dục Công Dân”?

    và tất nhiên là với quan chức đảng viên cao cấp lắm quyền nhiều lộc, cùng với những đại gia đi siêu xe cặp gái chân dài, thì tổ quốc nhất định là quan trọng nhất rồi, miễn là tổ quốc ấy vẫn tiếp tục la bầu sữa tươi cho họ bú mút.

    Thôi thì hãy cười lên một tiếng cho tổ quốc vui.

    • BUILAN says:

      Chứng tỏ là nhận xét cuả cá nhân tôi vơí NTB, không đến nổi quá tệ, phaỉ không ??

      “Re: Xung đột ở biển “có thể đưa đến chiến tranh”
      2011-06-30 20:24:12
      BUI LAN

      Chào anh TRẦN TRÀ VINH

      “…Những kẽ mơ màn như ông thầy Ý YÊN ,hay những em pro communist như CN ,Elle ,NTB ,hãy thành thật với chính mình đễ nhìn thực trạng đau lòng dẫn đến họa Mất nước để còn đãng, mời các bạn hãy ngay thẵng thảo luận vấn đề ”

      Thưa anh TTV,
      Tôi không quá chủ quan ! vẫn trôm nghĩ rằng “những em pro communist như CN ,Elle ,NTB ,….” còn có chút tư cách để thảo luận …….,trên tinh thần TUƠNG KÍNH
      - Còn Ý YÊN thì nên để cho anh ta “YÊN BỀ” ! Hút Cầu, Hôi Cuả, Huỉ Cu,….Hờ Cờ (HC) … vơí vị trí thực cuả anh ta, Chỉ mong anh ta không cố tình nay chui chỗ nầy , mai rúc chỗ khác, bôi nhọ khiêu khích ,gây nhiêu… không chừa ai ! ” ( DCV Online)

      ***Như vậy có nghiã là tôi có phần nào đồng tình vơí NTB
      Đồng tính (ít nhất) một phần nào, caí mà tôi trich dẫn dưới đây !

      “..Tổ quốc quan trọng với ai?

      Với hàng chục triệu sinh viên – thanh niên, mà mỗi cuộc biểu tình không bao giờ có đủ lấy vài ngàn bạn trẻ?

      Tổ quốc có quan trọng không, khi mà hàng triệu người sẵn sàng vượt biên đối mặt với cướp biển và bão tố để đi kiếm ăn ở xứ người, tất nhiên là nhân danh đi tìm tự do. Dù như thế nào đi nữa thì rõ ràng Tự Do và có lẽ Miếng Ăn nữa cũng quan trọng hơn Tổ quốc rồi.

      Tổ quốc có quan trọng không, khi mà giấc mơ của cô gái quê là lấy được anh nông dân Hàn Quốc để được ăn kim chi và gửi tiền về báo hiếu cha mẹ, còn giấc mơ của chàng trai quê là được xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc trồng nhân sâm?

      Tổ quốc có quan trọng không, khi mà môn học bị học sinh chán ghét nhất là môn … “Giáo Dục Công Dân”?

      ..và tất nhiên là với quan chức đảng viên cao cấp lắm quyền nhiều lộc, cùng với những đại gia đi siêu xe cặp gái chân dài, thì tổ quốc nhất định là quan trọng nhất rồi, miễn là tổ quốc ấy vẫn tiếp tục la bầu sữa tươi cho họ bú mút.

      Thôi thì hãy cười lên một tiếng cho tổ quốc vui. ” (thôi trich NTB)

    • Trung Kiên says:

      Tôi “nhất trí” với Tâm Bảo câu này:

      …và tất nhiên là với quan chức đảng viên cao cấp lắm quyền nhiều lộc, cùng với những đại gia đi siêu xe cặp gái chân dài, thì tổ quốc nhất định là quan trọng nhất rồi, miễn là tổ quốc ấy vẫn tiếp tục la bầu sữa tươi cho họ bú mút“.

      Nhưng Tâm Bảo ơi, dù có cười lên ngàn tiếng thì TỔ QUỐC cũng chẳng vui được huống chi là “một” tiếng!

      Trách ai đây?

      - Trách những cô gái quê nghèo khó phải lấy chồng ngoại quốc để nuôi thân và gia đình?
      - Trách những chàng trai nghèo, thất nghiệp phải xuất khẩu lao động kiếm sống?
      - Trách những thanh niên, sinh viên không tham gia biểu tình, vì bị nhà nước csvn đàn áp?
      - Trách những người vượt biển tìm tự do, vì bị csvn cướp tài sản và cắt đường sống?
      - Trách học sinh chán ghét môn “Giáo Dục Công Dân”, vì csvn bắt họ phải hiểu “Tổ Quốc = đảng csvn”, đảng là Tổ quốc, là quê hương, “yêu CNXH là yêu Tổ Quốc”?

      Không thể trách móc như thế…vừa BẤT CÔNG lại vừa tỏ ra VÔ CẢM và thiếu hiểu biết đấy!

      Ngay như Tâm Bảo cũng đã tìm cho mình một tương lai, một cuộc sống nơi nước ngoài, thì đừng “trách” người khác vì cuộc sống của họ!

      Hơn nữa, TỔ QUỐC là quê cha đất tổ!

      Cho dù Bạn, tôi và tất cả những ai sống nơi đâu trên trái đất này thì cũng chẳng có gì đáng trách một khi TỔ QUỐC VIỆT NAM vẫn ở trong trái tim của họ và của chúng ta!

      Có thể đối với Tâm Bảo và những người lãnh đạo csvn thì “phân chó” là quan trọng, vì vậy mà csvn dùng vũ lực bắt buộc mọi người phải yêu “phân chó ” (CNCS) như họ…

      Cũng chính vì quá yêu “phân chó” nên csvn sẵn sàng khủng bố, cho CA dùng dùi cui, roi điện, chó nghiệp vụ để đàn áp, bắt giam tù những ai dám thể hiện lòng yêu TỔ QUỐC, lên tiếng và biểu tình chống Tầu khựa xâm lược lãnh thổ và lãnh hải của VN!

      Lãnh đạo csvn chính là nguyên cớ, nguyên nhân của mọi nguyên nhân tạo ra những thảm cảnh khiến nhân dân phải tự tạo, tìm cho mình một lối sống. Lãnh đạo csvn chính là kẻ thù của nhân dân VN, những tên Lê Chiêu Thống thời đại đang cấu kết với ngoại bang để bán đứng TỔ QUỐC cho TQ là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam!

Leave a Reply to Nguyễn Hữu Viện