WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tử huyệt của đảng: Quân đội

qd

Nỗi sợ lớn nhất của đảng cộng sản Việt Nam đang dần trở thành hiện thực, nguy cơ tự diễn biến từ một mối nguy hiểm mơ hồ nay đã hiển hiện trước mắt. Cảm nhận được nguy cơ tự diễn biến trong quân đội ngày một lớn cùng với khả năng mất quyền kiểm soát quân đội dẫn đến sụp đổ chế độ như đã từng xảy ra tại các quốc gia cộng sản Đông Âu đã khiến thượng tầng chính trị Việt Nam có những bước đi trước. Ấy là khi các tờ báo chính thống như Tiền Phong, Tạp Chí Cộng Sản, Quân Đội Nhân Dân ồ ạt tung ra các bài báo với luận điểm tuyệt đối hóa sự lãnh đạo của đảng với quân đội, khẳng định quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội do chính đảng cộng sản Việt Nam tổ chức thành lập, quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng.

Khẳng định sở hữu quân đội: Hệ lụy và mục đích
Hầu như, tất cả các bài viết đăng trên các tờ báo chính thống trên đều khẳng định chắc chắn rằng: “quân đội nhân dân Việt Nam là do đảng cộng sản Việt Nam thành lập, tổ chức và lãnh đạo” trong bài viết “Quân đội không thể và không nên trung lập về chính trị – Lịch sử đã cảnh báo” [1] đăng trên tạp chí cộng sản đã nhấn mạnh: “Quân đội đó, trước hết là do Đảng Cộng sản Việt Nam thành lập; là một bộ phận cấu thành của Đảng và trước tiên là để thực hiện các mục tiêu chính trị và quân sự của Đảng”. Còn ở bài viết “Không có quân đội đứng ngoài chính trị” [2], trung tướng Nguyễn Tiến Bình tiếp tục khẳng định “Quân đội nhân dân Việt Nam là một quân đội kiểu mới do Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức, lãnh đạo, giáo dục và rèn luyện”. 
Như vậy, khi những quan điểm đó được khẳng định trên Tạp Chí Cộng Sản (cơ quan lý luận chính trị của trung ương đảng cộng sản Việt Nam) và trên báo Quân Đội Nhân Dân (cơ quan của quân ủy trung ương và bộ quốc phòng, tiếng nói của lực lượng vũ trang và nhân dân Việt Nam), đảng cộng sản Việt Nam đã công khai thừa nhận quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội của đảng, hoàn toàn không phải quân đội quốc gia nên không thể phi đảng phái hóa, tuyệt đối không thể đứng ngoài chính trường và phục vụ, bảo vệ quyền lợi của nhân dân.
Sự khẳng định quyền sở hữu quân đội vào thời điểm này có thể được xem như một bất ngờ lớn. Sự khẳng định này sẽ đem đến nhiều hệ lụy khôn lường cho đảng cộng sản.
Khi khẳng định quân đội là một bộ phận cấu thành của đảng, được đảng tổ chức và rèn luyện. quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng thì quân đội đó sẽ không được sử dụng lãnh thổ Việt Nam cho các hoạt động của mình, không được sử dụng ngân sách quốc phòng trích từ tiền thuế do nhân dân đóng góp. Bên cạnh đó, công dân Việt Nam không phải đảng viên hoặc cảm tình đảng có quyền hợp pháp từ chối thực hiện nghĩa vụ quân sự với một đội quân của một tổ chức chính trị.

Đặc biệt, khi công khai quyền sở hữu quân đội, đảng cũng gián tiếp thừa nhận quân đội nhân dân Việt Nam là cú lừa lịch sử với dân tộc khi đội quân này không phải do nhân dân thông qua đại diện của mình thành lập tổ chức nhưng bao nhiêu năm qua lại sử dụng tiền thuế của nhân dân cho các hoạt động của mình. Nếu vẫn giữ lập trường cũ, đảng sẽ phải giải trình, hoàn trả toàn bộ tiền thuế theo tỷ giá hiện hành và chịu trách nhiệm trước nhân dân vì sự lừa dối đó. Ngoài ra, đảng cộng sản cũng sẽ phải đối mặt với việc kiện tụng đòi bồi thường những mất mát của nhiều thế hệ thanh niên Việt Nam khi ép buộc họ thực hiện nghĩa vụ quân sự bắt buộc, đổ xương máu cho một đội quân không phải đại diện cho quốc gia mình.
Hơn nữa, khi không phải là quân đội quốc gia, với những hoạt động trong quá khứ, quân đội nhân dân Việt Nam có thể bị cộng đồng thế giới xem như một lực lượng khủng bố, rất có khả năng phải hứng chịu những cáo buộc liên quan tới tội ác chống lại nhân loại và điều đó đồng nghĩa với việc sẽ hứng chịu những lệnh cấm vận triệt để từ Liên Hợp Quốc.
Công khai không chấp nhận quốc gia hóa quân đội, hiến định sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng với quân đôi, đảng đã tạo ra một tiền lệ không hay. Khi chiếu theo nguyên tắc bình đẳng, thì tất cả đảng phái khác, các hội đoàn, tổ chức chính trị đều có quyền thành lập quân đội. Khi đó, Việt Nam sẽ thành một chiến trường cho các đội quân đó thi thố. Trớ trêu thay, đội quân nào cũng có thể xưng danh quân đội nhân dân Việt Nam.
Như vậy, có thể thấy, cái giá của việc công khai quyền sở hữu quân đội là quá đắt với đảng. Không lẽ, những nhà lý luận quân sự của đảng lại không thấy điều đó? Hay, cái giá đó chính là “chi phí cơ hội” mà đảng sẵn sàng chấp nhận vì những mục đích lớn hơn ẩn phía sau những lời khẳng định ấy?
Điều gì khiến đảng cộng sản Việt Nam phải chơi một ván bài với chi phí cá cược cao đến như thế, khi cuộc chơi trên chính trường Việt Nam vẫn là màn độc diễn của đảng? Để làm rõ điều này, cần phải xem lại những biến cố và thách thức gần đây với thượng tầng đảng cộng sản Việt Nam.
Chưa bao giờ, quyền lực của đảng bị thách thức như hiện nay, tại hội nghị trung ương 6, nhóm lợi ích (giai cấp?!) nằm trong đảng đã vô hiệu hóa quyền lực đầu não của đảng là bộ chính trị. Thực tế, tại hội nghị trung ương 6, nhóm lợi ích đã kết vòng hoa tang tiễn đảng với bản chất là một tổ chức chính trị vào dĩ vãng. Làm được điều tưởng chừng như không thể ấy, họ đã có sự giúp đỡ không thể tuyệt vời hơn với sự trở cờ của quân đội, điều mà những lãnh đạo bảo thủ trong đảng không ngờ tới. Thế nên, sẽ chẳng có gì bất ngờ khi những lãnh đạo đó tận dụng khoảng thời gian mà đối thủ đang tơi tả để đưa quân đội với tư cách công cụ bạo lực của đảng về phía mình, sẵn sàng cho những cuộc chơi chính trị tiếp theo.
Kinh tế Việt Nam đang có dấu hiện sụp đổ do khủng hoảng kinh tế kéo dài cùng với sự lãnh đạo kém cỏi của đảng. Tình trạng này có thể thổi bùng những bất mãn xã hội đã tích tụ bấy lâu nay, châm ngòi cho các cuộc đấu tranh của nhân dân. Kinh nghiệm từ Liên Xô và các nước Đông Âu đã chỉ ra rằng, quân đội sẽ đứng về phía nhân dân khi áp lực từ phong trào dân sự đủ lớn. Mất quyền kiểm soát quân đội, chính phủ các nước cộng sản này nhanh chóng sụp đổ. Cũng cần phải thấy rằng, tại các nước cộng sản đã sụp đổ trước đây, quân đội đã mất niềm tin vào đảng cầm quyền khi nhận thức được vấn đề chính của quốc gia. Điều này khiến các quốc gia trong hệ thống xã hội chủ nghĩa còn rơi rớt lại làm tất cả mọi cách để giữ quyền kiểm soát quân đội, cột chặt quân đội quốc gia vào ý thức hệ của mình, qua đó chi phối, sử dụng công cụ bạo lực trong vấn đề đối nội nhằm giữ quyền lực trước những biến cố có thể xảy ra. Việt Nam cũng không phải ngoại lệ, khi tính chính danh của quyền lực bị thách thức nghiêm trọng, bởi ngoài sử dụng bạo lực để duy trì quyền lực liệu còn phương pháp nào tối ưu hơn?.
Thế nên, để giữ quyền lực tuyệt đối, với những đặc quyền đặc lợi không tưởng thì cái giá bị xem là quá đắt ấy, khi chưa thật sự có một đối thủ xứng tầm thách thức xem ra cũng đáng để chấp nhận. Nhưng về lâu dài, kiểu chơi dao này sớm muộn cũng dẫn tới đứt… mạng.
Khẳng định tử huyệt: Đảng ôm bom
Khẳng định quân đội là công cụ bạo lực của riêng mình, đảng sẽ có những ưu thế lớn trong cuộc chiến giữ quyền lực. Thế nhưng, ưu thế đó chỉ mang tính thời điểm. Khi phong trào dân sự đủ mạnh, ưu thế bạo lực đảng đang có sẽ trở thành quả bom ngay trong lòng đảng. Đó không đơn thuần là một quả bom thông thường mà sẽ là một quả bom hạt nhân, với sức công phá khủng khiếp đủ để đưa đảng vào dĩ vãng.
Đảng đang siết chặt chiếc thòng lọng ý thức hệ vào quân đội, nhưng hiệu quả của chiếc thòng lòng đó gần như con số không với ngay cả đảng và các quân nhân xuất thân bình dân trong quân đội. Có chăng, chỉ là trao thêm quyền lợi và quyền lực cho nhóm tướng tá lãnh đạo và các sỹ quan xuất thân “hoàng gia” (COCC). Điều này không giải quyết vấn đề chỗ dựa cho đảng trong cuộc chiến quyền lực, bởi khi để các lãnh đạo quân đội tham gia quá sâu vào chính trường, trao quá nhiều quyền lực cho nhóm tướng lĩnh lãnh đạo thì càng tạo thêm nguy cơ tiềm ẩn về quyền lực của đảng. An ninh quyền lực chưa chắc được đảm bảo thì có thể đối diện với bất ổn vì suy cho cùng, dù lãnh đạo quân đội có là một gã thất phu đi chăng nữa thì gã vẫn có súng.
Vấn đề của quân đội, nếu xem xét kỹ còn trầm trọng hơn vấn đề của đảng, quân đội đã tha hóa trầm trọng, năng lực chiến đấu kém cỏi, tham nhũng, chạy chức chạy quyền tràn lan từ thượng tầng tướng lĩnh tới tận cấp phân đội. Cơ chế quản lý lỗi thời đã tạo điều kiện cho quân đội tha hóa, thì việc để quân đội làm kinh tế đẩy lực lượng tha hóa tới mức không thể cứu chữa. Quân đội làm kinh tế đã tạo ra những tên tư sản lưu manh mang quân hàm và súng. Đây chính là kíp nổ chính của quả bom mà đảng đang cố gắng ôm.
Ngoài ra, mâu thuẫn của nhóm sỹ quan “hoàng gia” mang nhiều đặc quyền đặc lợi với đại bộ phận quân nhân xuất thân bình dân, sống với mức thu nhập chỉ đủ thoi thóp trong cơn bão giá cũng là một nguy cơ tiềm ẩn. Khẳng định “quân đội là một bộ phận cấu thành của đảng” thì mâu thuẫn bắt nguồn từ đó, sẽ khiến đảng đi tới con đường sụp đổ nhanh nhất. Khi sức mạnh chính của quân đội không nằm ở ý thức hệ, cũng không phải từ đám sỹ quan con ông cháu cha mà ở đám đông quân nhân bình dân kia. Bất mãn của đội quân đó đã được kiểm nghiệm tại các chính thể đã sụp đổ ở Đông Âu, gần đây nhất là quân đội Iraq thời Saddam Hussein hay quân đội Libia của Gadafi, trước các biến cố mang tính thời đại, họ đã quay súng trở về với nhân dân, làm nòng cốt cho lực lượng vũ trang đối lập, đẩy nhanh hơn quá trình sụp đổ của chế độ.
Sự chuẩn bị đưa quân đội thống nhất làm một bộ phận của đảng đã được các bộ phận có liên quan thực hiện một cách tỉ mỉ, từ việc áp dụng nghị quyết 51 của bộ chính trị về chế độ chính ủy trong quân đội, đến các bài báo xuất hiện dày đặc trên loại hình báo chí chính thống và bản dự thảo hiến pháp bổ sung sửa đổi hiến pháp năm 1992. Dù vậy, đảng cũng không thể lường hết những rủi ro mà mình sẽ phải hứng chịu. Vấn đề sống còn của đảng nằm ở yếu tố quân đội và chấp nhận đánh bài ngửa bằng lá bài quân đội. Xem ra, lần này đảng đang như một vị vua già quẫn trí.
Điều 71, bản dự thảo sửa đổi hiến pháp, đã cố ý bỏ cụm “nhà nước xây dựng quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng” từ điều 46 hiến pháp năm 1992 với dụng ý gì? [3] Phải chăng là một màn tung hỏa mù, gây lẫn lộn trong danh xưng quân đội quốc gia hay quân đội của tổ chức chính trị. Cụm từ “Quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng được xây dựng” trong điều 71, bản dự thảo sửa đổi hiến pháp, có thể được dự trù để trong trường hợp khi cần có thể ngụy xưng quân đội quốc gia, khi thực hiện nhiệm vụ bảo vệ lợi ích cho đảng có thể công khai thừa nhận là quân đội của đảng nên tuyệt đối trung thành vì lợi ích của đảng.
Nên nhớ rằng, nhân dân là chủ thể đóng thuế để nuôi toàn bộ bộ máy nhà nước, trong đó một phần tiền thuế được trích ra để nuôi quân đội quốc gia. Việc điều hành công việc của quốc gia dù do bất kỳ cơ quan nào cũng phải chiếu theo ý chí, nguyện vọng của nhân dân. Chỉ duy nhất nhân dân thông qua đại diện của mình là quốc hội mới có quyền thành lập, tổ chức, xây dựng quân đ.ội lấy danh nghĩa quân đội quốc gia, được phép sử dụng ngân sách của nhà nước, được quyền sử dụng không phận, hải phận và địa phận cho các hoạt động hợp pháp của mình. Nếu hiến pháp cố tình viết một cách mù mờ như vậy, thì công dân ai cũng có quyền xây dựng quân đội, khi đó e rằng đảng có kịp vứt quả bom kia hay không?
Vì thế, khi đảng đã không thể tự điều chỉnh, không thể thay đổi được chính bản thân của đảng thì việc đảng lạm dụng bạo lực, lôi kéo quân đội về phía mình để chiến thắng chỉ mang tính hiện tượng, nhất thời. Còn về lâu dài, chính đảng sẽ chết ngay trên tử huyệt của mình dẫu có ra sức che giấu, củng cố hay ngụy biện. Có lẽ, đó là con đường và cái kết không thể tránh khỏi của bất kỳ một chính thể đọc tài nào thành hình, tồn tại dựa trên bạo lực và sợ hãi.
.
N.T.L.
.
Nguồn: Dân làm báo

25 Phản hồi cho “Tử huyệt của đảng: Quân đội”

  1. t says:

    HỞI CÁC SĨ QUAN VÀ BINH LINH TRONG QUÂN ĐỘI NHÂN DAN VIỆT NAM HIỆN NAY .
    Hãy bình tỉnh nghiệm ra rằng QUÂN ĐỘI là con em từ trong NHÂN DÂN mà ra , LUÔN HY SINH CHIẾN ĐẤU BẢO VỆ TỔ QUỐC & NHÂN DÂN .
    QUÂN ĐỘI sinh ra bất cứ một xã hội nào cũng phải vì dân tộc tổ quốc mà chiến đấu , hy sinh .Dù cho người chỉ huy là 1 đảng viên của một đảng náo đó …Ông cha xưa không có đảng nào cả …Vậy binh lính thời đó chiens đấu cho ai ??? Đã giữ lại giang sơn gấm vóc VN này hơn 4000 lịch sử , đảng công sản VN chỉ có từ năm 1930 chỉ là hậu sanh kế thừa nối gót tổ tiên cha ông ta thuở trước . Tôi mong các binh sĩ trong QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN nên nghe theo tiếng gọi NON SÔNG ĐẤT NƯỚC , DÂN TỘC VIỆT nên biết phân biệt giặc thù hiện hữu của NHÂN DÂN VIỆT NAM hiện nay là Trung Cộng đang âm mưu thâu tóm Biển Đông và cả GIANG SƠN của ta , biến VN thành một tỉnh của Trung Cộng hoặc biến VN thành HONGKONG của Trung Cộng thì sẽ thành dân tộc VN bị hợp thức hóa MẤT NƯỚC đừng nên đễ người dan Việt thành người DO THÁI trước đây ? Quyền lực bảo vệ dan tộc hiện nay không phải đảng + công an , mà nó nằm trong tay QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM . Các sĩ quan binh sĩ Việt nên bình tâm mà nhận định cho rõ ai là thù , ai là bạn . Đùng nên lập lờ dự luận cả tin vào lời dụ dỗ của giặc Tàu + nhóm lợi ích ( xôi thịt ) trong nước . Nhất quyết QUÂN ĐỘI phải bảo vệ dan tộc và tổ quốc Việt Nam

  2. Lexi Zeng says:

    Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, đánh cho… đảng !

  3. td says:

    Người dân từ cổ chí kim thường nói là ; Kẽ hại dân bán nước , chứ không ai nói kẽ hại dân bán đảng cả . Quân đội nhân dân xây dựng nên đễ bảo về QUỐC GIA – DÂN TỘC , phụng sự nhân dan đất nước …Chứ không ai nói quân đội bảo vệ đảng ,bỏ rơi Tổ Quốc và dân tộc là điều phi lý trái luật . Đảng phái là một nhóm người lập ra theo tùng giai đoạn thời kỳ , có lúc nào đó đảng phải sẽ bị biens mất
    Chỉ có Tổ Quốc và Dân Tộc mới trường tồn mãi mãi , đó là chân lý muôn đời đảng cộng sản VN hiện nay biện luận không hợp lý , thiếu logic …không ai xây dựng lực lượng QUÂN ĐỘI cả nước từ con em nhân dân đễ bảo vệ cho một nhóm đặc quyền tự tung tự tác , ăn trên ngồi trốc + tham nhũng khủng khiếp , ăn hết phần của dân từ một bầy sâu *( Trích CTN CHXHCNVN Trương Tấn Sang )

  4. Trực Ngôn says:

    QUÂN ĐỘI NHÂN DÂN VIỆT NAM

    “Vì nhân dân quên mình” là tên của một hành khúc do Doãn Quang Khải (học viên khóa 6, Trường lục quân Việt Nam) sáng tác vào tháng 5 năm 1951, nói lên nguồn gốc “từ nhân dân mà ra”

    Mục đích “vì nhân dân mà chiến đấu” của Quân đội nhân dân Việt Nam, ca ngợi quan hệ gắn bó giữa quân đội với nhân dân, sự tin yêu của nhân dân với quân đội”.

    Vì nhân dân quên mình
    Vì nhân dân hy sinh
    Anh em ơi, vì nhân dân quên mình
    Đoàn Vệ quốc chúng ta ở nhân dân mà ra
    Được dân mến, được dân tin muôn phần

    Có chỗ nào nói QUÂN ĐỘI là của đảng CSVN đâu?

    Thề vì dân suốt đời
    Thề tranh đấu không ngừng
    Vì đất nước thân yêu mà hy sinh

  5. Trực Ngôn says:

    QUÂN ĐỘI từ nhân dân mà ra!
    Vì, và do Nhân Dân mà có!
    QUÂN ĐỘI phải bảo vệ đất nước,
    Phải bảo vệ Quốc Gia

    QUÂN ĐỘI không thể là dụng cụ hay tay sai của một đảng phái nào!

  6. ptd says:

    Tổ Quốc – Dân Tộc là mãi mãi
    Đảng phái là một nhóm người , một khi chỉ thực hiện theo mục đích của phe nhóm đó , do người đảng trưởng khởi xướng , ai thích thì gia nhập , chạy theo . Những người không thích , không hâm mộ …thì đứng ngoài cuộc không cần biết . Ngày xưa tổ tiên , cha ông ta không có đảng lãnh đạo vẫn hiên ngang chống giặc ngoại xâm như giặc Tàu nhiều lần mang quân , quấy nhiểu , đe dọa xâm lược , nhưng đều bị đánh cho tan tác , thất kinh hồn vía trong lúc không có đồng minh hoặc các nước khác chi viện , chỉ đơn thương độc mã vẫn đánh thắng 3 lần quân Mông Nguyên , dưới sự lãnh đạo của nhà Trần = HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG lấy *( ý dân là ý trời ) đã mang lại kết quả thắng giặc hung bạo Trung Hoa mạnh hơn ta gấp nhiều lần và cũng nhiều lần mang quân chinh phạt . Câu nói bất hủ của Tướng quân Trần Bình Trọng * ” Thà làm quỹ nước Nam , còn hơn làm vương đất Bắc ” nay vẫn còn nguyên giá trị , nhưng các quan quyền cs không ai nhìn thấy . Muốn tất cả thứ gì cũng của đảng cả ; HIẾN PHÁP của đảng
    ĐẤT ĐAI của đảng ! ( Thời phong kiến còn có đất công …tư hữu có trích lục điền thổ như một chứng lý cho các chủ điền )
    QUÂN ĐỘI của đảng ( Trong lúc quân đội từ nhân dan mà ra vì nhân dan mà chiến đấu )
    CÔNG AN của đảng ( Trong lúc CA ăn lương từ tiền thuế của dân )
    HÀNH PHÁP – TƯ PHÁP – LẬP PHÁP của đảng , không có * tam quyền phân lập ( cũng ăn lương từ tiền thuế của dân )
    Trong lúc hơn 3 triệu đảng viên cs cũng ăn lương và hưởng các dịch vụ công cũng từ tiền thuế của nhân dân . Chưa kể tham nhũng và bán tài nguyên QG chia chác cho phe nhóm .
    Suy ra đcs cướp công của nhân dân nhưng không phục vụ cho dan tộc – tổ quốc mà chỉ phục vụ cho phe nhóm trong đảng cs , sau khi kêu gọi dân chúng đi theo đến đạt được mục đích cuối cùng lại đẫy dân ra bên lề xã hội phát sinh khiếu kiện , dân oan …Phủ nhận công lao của cha ông mà chỉ ca tụng và tôn vinh thành thánh là ông HCM …ban tuyên truyền thời Nông Đức Mạnh đã phát họa ( học tập và làm theo tấm gương HCM ) không nói gì đến các vị tiền bối đánh Tàu giữ nước mới có đén ngày hôm nay ?
    Phải chăng đảng cs muốn cướp hét công sức , thành quả của bao thế thệ tienf bối , tổ tiên , cha ông ta đã khai sinh ,bảo vệ , gìn giữ nền văn hóa , chính trị , quân sự , kinh tế văn minh nông nghiệp lúa nước cho đến ngày nay . Còn đảng cs xuất hiện ở VN ta do HCM đem về từ LIÊN XÔ …đến nay chưa được 100 năm . Những lịch sử dan tộc Việt đã có đến 4000 năm lịch sử , điều này các quan lại cs cần thức tỉnh … nhìn lại một cách trung thực , khách quan mới đúng đạo lý làm người và chân lý loài người đã và đang tồn tại trong mọi thời đại ?

    • Trường Giang HN says:

      Ông ptd đặt câu hỏi thiệt chính xác:

      QUÂN ĐỘI của đảng ? ( Trong lúc quân đội từ nhân dan mà ra vì nhân dan mà chiến đấu )
      CÔNG AN của đảng ( Trong lúc CA ăn lương từ tiền thuế của dân )

      HÀNH PHÁP – TƯ PHÁP – LẬP PHÁP của đảng , không có * tam quyền phân lập ( cũng ăn lương từ tiền thuế của dân )?

      Hơn 3 triệu đảng viên cs cũng ăn lương và hưởng các dịch vụ công cũng từ tiền thuế của nhân dân . Chưa kể tham nhũng và bán tài nguyên QG chia chác cho phe nhóm .

      Vậy là Đảng CS chỉ là kẻ ăn bám nhân dân, cướp quyền lãnh đạo đất nước và còn đòi chiếm luôn cả QUÂN ĐỘI?

  7. Tuần Triệt says:

    …Bà mẹ mấy thằng đầu xỏ đảng cộng sản bán nước…Địch bố mấy thằng chính ủy viên quân sự xem trung cộng là cha…Bọn bây có trả lương cho Bọn Ông đồng nào không mà bắt Bọn Ông phải bảo vệ bọn mầy hả. Bà mẹ tụi bây…

  8. DÂN VIỆT says:

    Có ai tưởng tượng, hình dung ra được ngày tàn, xụp đổ của cái đảng cướp cạn mang danh đảng cộng sản Việt Nam nó ra làm sao xin diễn tả viết lên đây cho bà con coi chơi, và cũng là để cảnh tỉnh chúng mau mau hồi chánh quay về với nhân dân !? Riêng tôi, tôi thấy nó thật khủng khiếp, nó còn hoảng loạn hơn ngày 30 tháng tư năm 1975 ở miền Nam !? Nào là hàng 100, hàng ngàn cán bộ, công an côn đồ cộng sản có nợ máu ( đây mới thật là nợ máu ) bị nhân dân phanh thây xé xác quăng vứt đầy đường, lại cả một số ủy viên chính trị, trung ương đảng cùng con cháu chúng, chậm chân không chạy kịp bị nhân dân phanh thây xé xác quăng vứt đầy đường…cảnh tượng thấy mà hãi hùng ghê rợn thật khủng khiếp chưa hề xẩy ra trong lịch sử Việt Nam,cái mà gọi là tắm máu !? Trong khi đó những lăng tẩm, đền đài tên đường phố những tên Việt gian, cùng dinh thự của những tên bán nước hại dân bị nhân dân xông vào đập phá …hôi của !!! ??? Ôi quá khiếp đảm hãi hùng, thôi không dám nghĩ tới, viết nữa mà dừng lại nhường độc giả viết tiếp !

  9. Tuyên says:

    Con cháu của nhân dân gia nhập vào quân đội nói theo kiểu miền Bắc là bộ đội thì quân đội đó được gọi là Quân Đội Nhân Dân, còn những người gia nhập bộ đội mà tôn vinh đảng Cộng Sản là “quân ĐỘI đảng”!!!

  10. Đảo quê hương says:

    Nỗi sợ lớn nhất của đảng cộng sản Việt Nam đang dần trở thành hiện thực, nguy cơ tự diễn biến từ một mối nguy hiểm mơ hồ nay đã hiển hiện trước mắt. Cảm nhận được nguy cơ tự diễn biến “trong quân đội ngày một lớn cùng với khả năng mất quyền kiểm soát quân đội dẫn đến sụp đổ chế độ như đã từng xảy ra tại các quốc gia cộng sản Đông Âu đã khiến thượng tầng chính trị Việt Nam có những bước đi trước. Ấy là khi các tờ báo chính thống như Tiền Phong, Tạp Chí Cộng Sản, Quân Đội Nhân Dân ồ ạt tung ra các bài báo với luận điểm tuyệt đối hóa sự lãnh đạo của đảng với quân đội, khẳng định quân đội nhân dân Việt Nam là quân đội do chính đảng cộng sản Việt Nam tổ chức thành lập, quân đội phải tuyệt đối trung thành với đảng.” Khi viết những dòng này, chứng tỏ người viết chỉ biết một mà không biết hai, chỉ thấy cây mà không thấy rừng. Nguy cơ DBHB, trong đó bao hàm cả nguy cơ tự diễn biến đã được ĐCSVN xác dịnh từ năm 1991, tai ĐHVII, chứ chẳng phải đến bây giờ mới biết. Những ngày vừa qua vì sao lại có nhiều loạt bài đề cập đến vấn đề này trên các phương tiện thông tin đại chúng là bởi vì nhân có viecj góp ý cho bản dự thảo hiến pháp 1992, có một số cá nhân, thế lực muố phi chính trị hóa quân đội. Vì vậy mới có những tiếng nói đập lại những quan điểm lạc lõng đó. Đân tộc VN đã trải qua hàng ngàn năm anh dũng chống quân ngoại xâm. Hàng triệu, hàng triệu người, dù đứng trong hay ngoài quân đội, đã chiến đấu, đỏ máu hy sinh vì nền độc lạp tự do, toàn vẹn lãnh thổ của đất nước này của dân tộc này. Đại đa số người dân VN đều không mơ hồ về chính trị, không dễ gì trao quân đội vào tay những kẻ cách mạng salon, hay vô chính phủ. Quân độ NDVN là đẻ phục vụ đất nhước này, nhân dân này. Những người theo đuôi các thế lực chống phá VN đừng có mơ giành giật quyền lãnh đạo quan đội với Đảng. Thật ngây thơ và ấu trĩ khi tác giả viết: “Công khai không chấp nhận quốc gia hóa quân đội, hiến định sự lãnh đạo tuyệt đối của đảng với quân đôi, đảng đã tạo ra một tiền lệ không hay. Khi chiếu theo nguyên tắc bình đẳng, thì tất cả đảng phái khác, các hội đoàn, tổ chức chính trị đều có quyền thành lập quân đội. Khi đó, Việt Nam sẽ thành một chiến trường cho các đội quân đó thi thố. Trớ trêu thay, đội quân nào cũng có thể xưng danh quân đội nhân dân Việt Nam.” Một khi HP khẳng định sự lãnh đạo tuyệt đối của một Đảng duy nhất đối với toàn xã hội là Đảng CSVN thì làm gì còn các đảng phái khác để mà đòi thành lập quân đội riêng> Thật nực cười.

Phản hồi