WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

John McCain: Tôi đã làm bạn với những kẻ cựu thù

John McCain. Ảnh althistory.wikia.com

John McCain. Ảnh althistory.wikia.com

Tôi đã làm bạn với những kẻ cựu thù. Tiếc là họ chưa được hưởng các quyền tự do mà người Mỹ yêu quý.
http://online.wsj.com/article/SB10001424127887323826704578356004118901318.html

Bốn mươi năm trước vào ngày 14 tháng 3, tôi và các bạn tù chiến tranh ở Bắc Việt – trong những bộ áo quần dân sự rẻ tiền, những thứ đã được cung cấp cho 108 lính không quân Mỹ trong dịp này – lên xe buýt đi ra sân bay Gia Lâm, ngoại ô Hà Nội. Một chiếc máy bay vận tải C-141 lớn Mỹ màu xanh lá cây đang chờ ở đó để đưa chúng tôi đến Căn cứ Không quân Clark ở Philippines.

Tại sân bay, xếp hàng theo thứ tự ngày mình bị bắn rơi, chúng tôi đã cố gắng duy trì tác phong quân sự trong khi máy phim-ảnh sè-sè quay và rèn-rẹt chụp trước một đám đông người Việt đang nhốn nháo quan sát chúng tôi. Sĩ quan Mỹ và Việt ngồi ở một bàn, mỗi bên giữ một danh sách các tù nhân.

Đại diện của cả hai quân đội gọi tên tù nhân để anh ta bước ra. Họ gọi tên tôi, và tôi cất vài bước về phía bàn và chào. Một sĩ quan hải quân Mỹ chào đáp lễ, mỉm cười và bắt tay tôi, rồi đưa tôi băng qua phi đạo, lên bục thang đưa vào máy bay.

Tôi bay chuyến đó với hai người bạn sĩ quan Không quân thân nhất của tôi, Bud Day và Bob Craner, hai người trong hơn năm năm trời tù ngục đã nêu gương và động viên tôi. Một vài phút sau trong chuyến bay, phi công thông báo chúng tôi đã “chân ướt”, có nghĩa là hiện giờ hội chúng tôi đã bay trên Vịnh Bắc Bộ trong không phận quốc tế. Tất cả mọi người vỗ tay reo mừng.

Tôi nghĩ rằng không ai trong đám chúng tôi mong đợi sẽ có ngày quay trở lại một đất nước mà chúng tôi đã mòn mỏi muốn rời xa trong một thời gian dài. Thật khó mà nói lời từ giả với nhau tại căn cứ Clark, và lời tạm biệt của chúng tôi đã đong đầy cảm xúc.
Mọi người hứa sẽ giữ liên lạc thường xuyên, một chuyện mà chúng tôi đã thực hiện trong nhiều năm qua, cho đến khi cái chết bắt đầu phân tán hàng ngũ của chúng tôi. Tuy nhiên, không có cảm xúc lẫn lộn khi bọn tôi rời Việt Nam, và không cai mong đợi sẽ thắt lại sợi giây liên hệ với Việt-Nam trong tương lai.

Ấy thế mà tôi lại trở lại Việt Nam. Tôi đã đi nhiều lần như thế kể từ khi chiến tranh kết thúc. Việt Nam là một đất nước xinh đẹp, và người Việt là chủ nhà hiếu khách. Hầu hết các chuyến thăm viếng của tôi là những công du chính thức: kiểm điểm con số các tù nhân và người Mỹ bị mất tích trong chiến tranh, giúp đỡ tạo điều kiện thuận lợi cho việc bình thường hóa quan hệ giữa hai quốc gia chúng tôi, và thúc đẩy một mối quan hệ trong tương lai sẽ phục vụ lợi ích cho cả hai nước.

Tôi đã kết bạn với những người đã từng là kẻ thù của mình. Và trở nên quyến luyến một nơi tôi đã từng chán ghét. Tôi hài lòng rằng Mỹ và Việt Nam đã đạt được nhiều tiến bộ trong việc xây dựng một mối bang giao tích cực, hữu ích cho cả hai bên, trên đống điêu tàn đổ nát của một cuộc chiến tranh mà hậu quả đã là một bi kịch đối với cả hai dân tộc chúng ta.

Ngày nay, oán trách cũ được thay thế bằng niềm hy vọng mới. Số lượng dân Mỹ về thăm Việt Nam mỗi năm mỗi gia tăng – kể cả ba Tổng thống Hoa Kỳ trong lúc còn đương nhiệm – họ được thu hút bởi thiên nhiên tươi đẹp và con người thân thiện của đất nước này. Thương mại song phương đã tăng hơn 80 lần so với năm 1994, khi Mỹ bỏ lệnh cấm vận thương mại của mình. Điều này đã làm lợi cho người dân của cả hai nước và giúp cho hàng triệu người Việt Nam tự nâng mình lên thoát khỏi cơn đói nghèo.

Tương tự như vậy, mối quan hệ quốc phòng giữa hai nước đã phát triển đến một mức độ mà chỉ trong một thập niên trước đây người ta cũng không thể tưởng tượng nổi. Quân đội của chúng ta cùng nhau diễn tập, và Vịnh Cam Ranh là một cảng của điểm hẹn cho Hải quân Hoa Kỳ. Trên thực tế, tàu sân bay USS John McCain, một tàu khu trục của Hải quân Hoa kỳ được mang tên cha và ông nội tôi, gần đây đã thực hiện một chuyến viếng thăm cảng Đà Nẵng, điều đó cho thấy rằng nếu bạn sống đủ lâu, bất cứ điều gì cũng có thể.

Tuy nhiên, khi nói đến những giá trị mà người Mỹ yêu quý – tự do, nhân quyền và pháp quyền – hy vọng cao nhất của chúng tôi đối với Việt Nam phần lớn vẫn chỉ là hy vọng. Chính quyền Hà Nội vẫn giam cầm và ngược đãi những người bất đồng chính kiến ôn hòa, các nhà báo, các blogger, người dân tộc thiểu số và tôn giáo vì lý do chính trị.

Họ vẫn duy trì một thứ pháp luật tổng quát, chẳng hạn như Điều 88, cấp cho nhà nước một quyền lực gần như không giới hạn đối với các công dân của mình. Chính phủ vẫn chưa có những hành động nhỏ nào có thể đưa Việt Nam dứt khoát về đúng phía của các quyền con người được quốc tế công nhận, chẳng hạn như phê chuẩn và thực hiện Công ước Chống tra tấn.

Trong một bước tích cực gần đây, chính phủ Việt Nam đã bắt đầu một cuộc đối thoại với Tổ chức Ân xá Quốc tế cùng với đề nghị rằng Việt Nam cuối cùng có thể cải cách hiến pháp nhằm bảo vệ tốt hơn quyền dân sự và chính trị cho công dân họ. Tôi chân thành hy vọng như vậy – bởi khi các mối quan hệ tuyệt vời có thể được xây dựng trên cơ sở lợi ích chung, một quan hệ Mỹ-Việt Nam hiện đang có, thì các mối quan hệ đối tác tuyệt hảo và lâu dài nhất luôn luôn đặt căn bản trên một nền tảng chia sẻ những giá trị chung. Trong thử thách này, cũng như trong tất cả các thách thức khác mà hai nước đã cùng nhau vượt qua, tôi vẫn giữ ý định làm người bạn trung kiên của Việt Nam.

Hai nước chúng ta có một quá khứ khó khăn và đau lòng. Nhưng chúng ta đã không ràng buộc mình với quá khứ đó, và bây giờ chúng ta đang đi một con đường từ hòa giải đến tình bạn chân thật. Viễn tượng đầy hứa hẹn này là một trong những bất ngờ lớn nhất và hài lòng nhất trong cuộc đời tôi, một điều mà tôi mong đợi sẽ mang lại cho tôi nhiều ngạc nhiên hơn nữa trong những năm tới.

Thái Anh dịch

© Đàn Chim Việt

13 Phản hồi cho “John McCain: Tôi đã làm bạn với những kẻ cựu thù”

  1. vn says:

    TNS John McCain kêu gọi Việt Nam cải thiện nhân quyền
    Kính gửi Baó Đàn chim Việt!
    Tha thiết nhờ quí báo gửi cho ngài John McCain và phỏng vấn ông ta về lá thư dưới đây:

    Thưa ngài John McCain:

    Thế tại sao Mỹ lại ủng hộ Ponpot (Khơ me đỏ)? Bọn diệt chủng này có “nhân quyền” không? Tại sao Mỹ còn ủng hộ để đại diện của bọn diệt chủng này ở liên Hiệp Quốc mãi ngay cả sau khi chúng bị VN tiêu diêt? Tại sao Mỹ cấm vận VN khi mà VN diệt KMĐ ? Vậy nhân quyền là cái gi?

    Thực ra “nhân quyền” chẳng là cái quái gì so với “quyền lợi” của nước Mỹ. Vì quyền lợi “Kìm chế TQ”, Mỹ sẵn sàng hợp tác với CSVN. Ngay đến nếu ponpot, Hitle, Binladen… mà sống lại, nếu chúng chống TQ thì Mỹ cũng OK tuốt.

    Thỉnh thoảng chính phủ Mỹ lại lôi nhân quyền ra để “hú họa” chơi, để ve vãn một vài ông nghị sỹ trong QH Hoa Kỳ mà thôi./.

    (Tái bút gửi mấy vị trong tòa soạn báo Đàn Chim Việt. Nếu các vị còn chút dòng máu Việt thì hãy giúp tôi gửi cho ông John McCainvà phỏng vấn ông ta về lá thư này để dăng tải cho mọi người VN trên thế giới biết:

  2. Việt Kiều Ròng says:

    —- “John McCain: Tôi đã làm bạn với những kẻ cựu thù”—
    Còn : ” Văn nghệ sĩ lái buôn Việt Kiều gian : Tôi đang luồn cúi những kẻ cựu thù để kiếm chút đồng tiền hôi tanh …! ” —-Ôi nghĩ, thật là hèn hạ, nhục nhã thay !

  3. Lão ngơ says:

    Những người có tầm nhìn, có con mắt tinh thì thoạt nhìn qua cũng biết cái gì hay, cái gì là tốt. Người dám nhìn thẳng vào những sai lầm, trút bỏ hận thù của quá khứ hướng tời tương lai thì hãy nên nhận là “Người” theo nghĩa thật sự. Còn những kẻ mờ mắt vì sự thù hận cực đoan thì suốt cả cuộc đời mãi chìm sâu trong quá khứ, chẳng thể nào mở mắt ra được, làm sao biết thế giới đổi thay.
    Thôi hãy cứ để cho một đám người mù ấy sống nốt quãng đời tăm tối của họ.
    Việt Nam ra sao, đất nước chúng tôi thay đổi thế nào rồi mọi người sẽ thấy. Cảm ơn những con người như ông John McCain đã có con mắt nhìn thấu đáo bằng những nghĩ suy khoáng đạt thông thoáng. Ông hãy tin chúng tôi đã thay đổi và sẽ thay đổi ngày càng mạnh mẽ, tiến bộ hơn. Gần 40 năm trước con người Việt Nam chúng tôi đã thân thiện như vậy, ngày nay chúng tôi càng thân thiện và bao dung hơn nhiều. Còn chính sách của chúng tôi, xin ông bạn đừng nhìn ở phía thiếu khách quan! bởi chúng tôi phải có chính sách riêng ứng với điều kiện hoàn cảnh của chúng tôi thì mới giữ được ổn định xã hội. Nếu chúng tôi cũng phải giống nước các ông hoặc những nước khác thì cuộc chiến của chúng ta chưa chắc đã kết thúc và chắc chắn ông không có cơ hội để làm bạn với những “kẻ thù” như chính ông đã thấy. Người Việt chân chính chúng tôi luôn thân thiện và qúi trọng những giá trị đạo lý. Nhưng chúng tôi cũng có riêng những cách thức, những con đường để bảo vệ quyền và lợi ích của nhân dân mình. Trong cuộc đời đâu phải ai ai cúng suy nghĩ và hành động giống hết nhau. Cái đúng cái tốt của người này đâu phải đã đúng, đã tốt với người kia. Ông hãy chờ xem đất nước chúng tôi khẳng định mình như thế nào!

    • Tân Mão says:

      Đánh đập, bắt giam người bất đồng chính kiến. Trù dập những người muốn có DÂN CHỦ mà được coi là chính sách?
      Trời, lại còn có kiểu này sao? Hoạ chăng chỉ là mồm mép của mấy anh Cộng sản hòng Mị dân. Hết thời đó rồi cậu ơi!!

    • Chân Chính says:

      @Lão ngơ. . . .

      ” Người Việt chân chính chúng tôi luôn thân thiện và qúi trọng những giá trị đạo lý. Nhưng chúng tôi cũng có riêng những cách thức, những con đường để bảo vệ quyền và lợi ích của nhân dân mình.”

      Người Việt chân chính Hồ Chí Minh chơi gái xong rồi xúi đàn em đập đầu là đạo lý VN phải không Lão ngơ ?

      Cách thức và lối riêng của Vẹm Lão ngơ là cướp đất dân lành và sai CA đánh đập dân yêu nước chống Tầu chứ gì ?

      Nghe Lão ngơ Ní Nuận và nhìn đạo lý của các quan quyền CS và tình trạng xã hội VN mà. . .ngẩn ngu ngơ…mà muốn. . .Bịnh !

      Nghe John McCain phát biểu thật cảm động !

      Còn nghe các Quan CSVN phát ngôn thật là. . . . .Cảm Sốt !

  4. Nguyễn Tân Trung says:

    Chân thành kính trọng và ngưỡng mộ ông Mac Cain là người có cái nhìn xa và rộng lại có lòng nhân và tính cương trực.

  5. Hùng Vương - Đất Việt says:

    Ông chủ Mỹ đã dũng cảm làm bạn với cựu thù ! Còn đám trốn Cộng cực đoan đang bám vào Mỹ kia , thì sao ???…

    • HUNG VUONG OI . NGUOI MY LUON LUON BEU HIEN LA CON NGUOI CUA MOT NUOC VAN MINH NHAT THE GIOI . QUAN SU DUNG HANG DAU THE GIOI . KINH TE DUNG HANG DAU . NGUOI MY MUON DAN VN NGUOI VN CHONG CHU NGHIA CS VO THAN VO GIA DINH VO TO QUOC . BAY GIO LA MOT DANG CUOP CUA DAN VN .

      CHO NEN NGUOI MY MUON VN HAY MO MAT RA DE NHAN THAY DAU LA SU THAT CUA CON NGUOI TU DO .

      CUU TU BINH CS MUA HE DO LUA 1972.

    • Tân Mão says:

      Thật là chán!
      Lại phải trả lời lại với mấy thành phần ất ơ này. Buồn thay, cho đến giờ rồi mà vẫn còn những thành phần có bộ óc tối tăm đến vầy.
      Câu hỏi đặt ra? Nếu Mỹ thực muốn bắt tay làm bạn thì Việt Nam sẽ làm gì để đáp lại? Mấy bác Lãnh đạo có dám công khai chống Trung Hoa không? Có dám đòi lại những phần đã mất của Trường Sa, thác Bản Giốc không?

      Chứ mấy cái loại nói nhăng nói cuội, a dua bốc phét tôi gặp đầy rồi. Với những loại cặn bã vầy tôi chỉ vả cho vài ba cái vả là chúng im như 1 con gâu gâu rồi lủi vô chuồng thôi. Hiểu chưa?

    • kim says:

      Bạn hiền,

      Đừng nóng. Đảng và nhà nước ta cũng đã làm hoà với cựu thù ngoại quốc, từ Nhật đến Mỹ đến Tàu. Chỉ có cái thù với VNCH là còn dai dẵng. Đó là cái khôn, chứ mà chọi với thằng Tàu, thằng Mỹ, thằng Tây thì ai bố thí viện trợ cho? Bạn sừng sổ làm chi, hoạ chăng bạn là một thành viên của Đảng và nhà nước?

    • Lý Sự Thật says:

      Hùng Vương – Đất Việt says:
      19/03/2013 at 15:11
      Ông chủ Mỹ đã dũng cảm làm bạn với cựu thù ! Còn đám trốn Cộng cực đoan đang bám vào Mỹ kia , thì sao ???…. . . . . . . . . .Thì tiếp tục Chống . . .Bọn CS bán đất cho Tàu và đè đầu cởi cổ dân lành, còn CSVN thì sao ? ? ?

  6. vu khoa says:

    TNS Mc Cain đúng là một người Mỹ điển hình. Như một võ sỉ quyền anh trên sân đấu, lúc nào cũng có một cái nhìn bao dung độ lượng đến dại khờ. Quyền anh thì không bao giờ đánh dưới that lưng, không dùng chân và khi kẻ địch đã ngả ngựa thì không chạy theo để đánh cho chết. Có lẽ chỉ có Quan Công của người Tàu mới có một thái đô như thế. Thành ra ở đây Mc Cain chỉ nhìn thây đìều 88 hay điều 79 của bô luật hình sư, mà không thấy những gì mà chế độ CS thực hiện đàng sau những tờ giấy, những cam kết.
    Như việc sửa đổi HP thời gian gần đây. Cái hành động đưa giấy tờ đến từng nhà cho mọi người ký với chỉ một hàng đồng ý thì làm sao người dân dám làm khác đi. Chưa kể là những hành vi lưà dối khác.
    CS khi đặt bút ký công ước về quyền con người cuả LHQ chẵng hạn là đã thủ sẵn biện pháp để lưà dối, để qua mặt những người tới thanh tra hay thăm viếng rôi.
    Ở VN xưa thời gian có chương trình viện trợ để trồng rừng, chính chúng tôi được lệnh phaỉ gom góp các thực phẩm đóng hôp bỏ đầy kho để qua mặt thanh tra viên của chương trình PAM. Sau khi thanh tra ra về thì các hôp TP đó được chở đi đâu mất. Chúng tôi có bao giờ được ăn đâu.
    Đó chỉ là một trong những thực trạng của xã hội VN từ xua đến giờ mà những người Âu Mỹ như Mc Cain chẳng bao giờ hình dung ra được.
    Chỉ có nhân dân trong nước mới biết rỏ chuyện gì xãy ra sau những tấm màn nhung mượt mà mà CSVN muốn phô ra cho cho thế giới. Toàn là láo khoét cả.

  7. Phan BA says:

    Các bác đừng có hiểu lầm bác Cain này! bác muốn bắt tay với đám dã nhân là để cải đạo chúng nó đó.. Chúng biết vậy nên chúng rất sợ; không khi nào chúng dám làm bạn bác Cain đâu.

    Bỏ ăn cắp, ăn cướp, bỏ nhậu nhẹt thâu đêm, bỏ gái còn trinh. Phải đàng hoàng, ngay thẳng, phải làm việc cật lực!!!! KHÔNG DÁM ĐÂU!

Leave a Reply to vu khoa