WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Vợ mục sư Nguyễn Công Chính bị đánh

Sáng hôm nay ngày 14/4. Chị Trần Thị Hồng, vợ mục sư Nguyễn Công Chính hiện là tù nhân tôn giáo, bị công an bắt cóc lên công an phường Hoa Lư, Tp Pleiku, Gia Lai và bị đánh đập tàn nhẫn, hiện đang trong tình trạng rất nguy kịch.

Công an yêu cầu chị Hồng là trình báo về việc mới tiếp phái đoàn gồm: ông David V. Muehlke, Tùy viên chính trị của Đại sứ quán Mỹ tại VN; Ông David Saperstain, Đại sứ Lưu Động về Tự do Tôn giáo Quốc tế; ông Garrett Harkins, Tuỳ viên chính trị của Tổng Lãnh sự Hoa Kỳ tại Sài Gòn và bà Victoria L. Thoman chụp hình lưu niệm với gia đình Mục sư Nguyễn Công Chính vào ngày 30.03.2016.
Chị Hồng sau khi bị đánh.

Chị Hồng sau khi bị đánh.

Tuy nhiên chị Hồng đã từ chối làm việc và họ đã ra tay với không biết bao nhiêu là đòn thù lên thân thể chị.
Hiện chị đang rất yếu ớt bởi nhiều vết thương trên người. Được biết , chị còn là mẹ của 5 đứa nhỏ, và lo cho chồng mình đang phải chịu lao tù. Đây cũng không phải là lần đầu tiên chị bị đánh. Cùng với chồng chị đã nhiều lần bị hành hung, bị đụng xe gây thương tích.
Mục sư Nguyễn Công Chính bị kết án năm 2012 và hiện đang phải thi hành bản án 11 năm tù giam về tội bị cáo buộc ‘phá hoại chính sách đoàn kết dân tộc’ theo điều 87 Bộ luật hình sự.
Ảnh báo HN mới

Ảnh báo HN mới

Những thông tin gần đây nói, ông bị đối xử khắc nghiệt trong tù và sức khỏe của ông đang giảm sút.

Tags:

2 Phản hồi cho “Vợ mục sư Nguyễn Công Chính bị đánh”

  1. Tran Vinh says:

    Ác Quỷ Cộng sản Hà nội cần học bài học nhân quyền từ Việt Nam Cộng Hòa :

    2014-06-11 – Tôi Biết Ơn Việt Nam Cộng Hòa- Nguyễn Ngọc Già gửi RFA từ Việt Nam :

    Như đã viết rải rác trong nhiều bài trước đây, tôi sinh ra và lớn lên tại Sài Gòn, trong một gia đình trung lưu với việc làm ăn phát đạt, dần dẫn đến giàu có hơn.

    Thật ra, sau này tôi mới biết ba tôi là “Việt Cộng nằm vùng”, do đó có thể nói, gia đình tôi là gia đình “ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản”.

    Tôi có hai người cậu ruột, trốn ngoại tôi để đi tập kết năm 1954. Hai người cậu ruột khác lại làm trong chế độ VNCH. Hai người cậu này đều có chức phận vào thời bấy giờ. Tôi có một người chị ruột làm trong nhà thương và “thân cộng” lúc đó. Một người anh ruột là sĩ quan thuộc quân lực VNCH (nhưng thật ra là VC nằm vùng), một người anh ruột khác là hạ sĩ quan cũng thuộc quân lực VNCH ( không phải VC nằm vùng). Tôi có vài người anh, chị ruột nữa, họ là dạng “cách mạng 30/4″.

    Ba tôi và anh chị tôi đã từng đi tù dưới chế độ VNCH. Ba tôi ra tù sớm, chị tôi thì được tha bổng sau vài tuần tạm giam, vì không đủ chứng cớ kết tội.

    Riêng anh tôi nhận án “20 năm khổ sai” và bị đày đi Côn Đảo cho đến (tất nhiên) 1975.

    Điều tôi cám ơn Nhà Nước Việt Nam Cộng Hòa thật giản dị:

    - Ngày ba tôi ra tù, ông vẫn mạnh khỏe. Về đến nhà chỉ một tuần sau là ông có thể bắt tay trở lại công việc làm ăn.- Suốt thời gian ba và anh chị tôi bị điều tra cho đến lúc kết án chính thức, gia đình tôi (những người không liên quan) không hề bị săn đuổi, bắt bớ vô pháp, hành hung, sách nhiễu v.v… Má tôi đã gánh vác mọi việc làm ăn vào lúc đó. Chúng tôi vẫn đi học bình thường và sống trong môi trường không hề bị kỳ thị của bất kỳ thầy cô hay bạn bè nào. Hàng xóm láng giềng cũng không vì thế mà ghẻ lạnh, hắt hủi hay tiếp tay như kiểu bây giờ mà người ta gọi là “đấu tố thời đại mới”. – Anh tôi – người ở tù Côn Đảo, ngày trở về đất liền vẫn mạnh khỏe, dù ốm o đen đúa, nhưng không hề mang thương tật gì cả.

    Cá nhân tôi

    Tôi cám ơn Việt Nam Cộng Hòa, không chỉ vì tôi được sống trong một xã hội – có thể chưa phải là tốt đẹp nhất – nhưng tốt đẹp hơn chế độ cộng sản 39 năm qua, mà tôi còn biết ơn vì tôi đã hấp thụ được nền giáo dục, có thể nói, cho đến nay 39 năm, dù VNCH không còn, dù CHXHCNVN cố gắng “cải cách” giáo dục nhiều lần rất tốn kém nhưng không hề mang lại chút tiến bộ nào khả dĩ.

    Và nói cho công bằng, giáo dục hiện nay tính về chất lượng, vẫn không thể nào đạt được như trước 1975 của miền Nam.

    Nền giáo dục trước 1975 mà tôi hấp thụ, dù ngắn ngủi, nó thật sự là nền giáo dục nhân bản và khai phóng. Trung thực và hiền lương. Ganh đua nhưng không đố kỵ. Biết phẫn nộ nhưng không tàn ác. Đặc biệt nền giáo dục đó giúp cho hầu hết học trò luôn biết dừng lại đúng lúc trước cái sai với nỗi xấu hổ và tính liêm sỉ – tựa như “hàng rào nhân cách” được kiểm soát kịp thời.

    Chính xác hơn, tôi cám ơn Thầy – Cô của tôi, có lẽ bây giờ hầu hết đã qua đời, nếu còn sống chắc cũng đã nghễnh ngãng hay quá già yếu.

  2. Haile says:

    Ai hiểu được Chính-phủ Mỹ đã, đang và sẽ làm gì đối với Dân-tộc Việt-Nam ? Hiệp-định Genève 20-7-1954 Việt-Nam chia đôi cũng Mỹ ! Hình thành Việt-Nam Cọng-Hòa Nam Viêt-Nam cũng Mỹ ! Việt-Nam Cọng-Hòa Nam Việt-Nam bức tữ 30-4-1975 cũng Mỹ ! Trước 1954 giúp Việt-cọng cũng Mỹ ! Hiện tại Mỹ cũng đang giup Việt cọng ! Còn Dân-tộc Việt-Nam ! Nhân-quyền ! Tín-ngưỡng! Nơi nào. Người nào ở Việt-Nam Mỹ đến, Mỹ gặp sau đó là bi-đát. Người nào được nhận vào sống ở Mỹ thì khõe mạnh thể xác nhưng bại-xụi……..Đến gặp không giúp đươc gì cho người đã bi Việt-cọng đàn-áp giả-man. Còn làm cho người ta bị đánh-đập khổ đau thêm ! Người Mỹ không giúp được thì xin dừng đến nữa.

Phản hồi