WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Khi người cộng sản mất phương hướng

vodich

Trong bài viết “Ba nguồn gốc và ba bộ phận cấu thành chủ nghĩa Mác”, Lênin viết: “Trái lại, tất cả thiên tài của Mác chính là ở chỗ đã giải đáp được những vấn đề mà tư tưởng tiên tiến của nhân loại đã nêu ra. Học thuyết của ông ra đời thành sự thừa kế thẳng và trực tiếp học thuyết của các đại biểu xuất sắc nhất cho triết học, chính trị kinh tế học và chủ nghĩa xã hội. Học thuyết của Mác là học thuyết vạn năng vì nó chính xác, nó hoàn bị và chặt chẽ; nó cung cấp cho người ta một thế giới quan hoàn chỉnh, không thoả hiệp với bất cứ một sự mê tín nào, một thế lực phản động nào, một hành vi nào bảo vệ áp bức của giai cấp tư sản.” (Giáo dục”, số 3, tháng Ba, 1913).

Đúng 100 năm sau, Chủ nghĩa Mác – Lênin chỉ còn là mớ kinh sách vẫn được dùng để tụng niệm tại một vài nước châu Á. Khi mà các đệ tử môn phái này đang rã rời, buồn ngủ, mơ màng những bữa tiệc linh đình và tìm cách hưởng thụ những món tư bản khổng lồ cướp được nhờ địa vị thống trị của mình, dưới cái nhãn mác cách mạng và ô che của cái Học thuyết Mác – Lênin “vĩ đại” danh cho giai cấp vô sản kia.

Những thực tế đang diễn ra, đã chứng minh rằng những điều Lênin đã viết kia, đã ca tụng và lăng xê trên, chỉ là những món bánh vẽ và là sản phẩm của những sự hoang tưởng dưới sự kiểm chứng của lịch sử. Họ đã phần nào thành công trong một giai đoạn lịch sử, đã ru ngủ cả chục triệu, thậm chí là hàng trăm triệu người. Nhưng họ đã thất bại trong một quá trình lịch sử, cái lý thuyết huyễn hoặc đó đã nhanh chóng bộc lộ những vô lý và tự hủy. Có thể nói, sự thất bại của Chủ Nghĩa Cộng sản không phải ở chỗ thực hành, mà ngay cả phần lý thuyết cũng đã được thực tế chứng minh là: hão huyền và ảo tưởng.

Việt Nam là một trong ba địa chỉ hiếm hoi còn lại trên thế giới đang tiếp tục bám víu vào thứ hỗn mang này. Hai phần ba thế kỷ bám trụ, đi theo, sáng tạo, kiên định… đủ cả mọi ngôn từ và tốn máu xương hàng triệu người, từng phần lãnh thổ đất nước thì thực tế xã hội hôm nay đã chứng minh được điều gì?

Thực tế của “Ba cuộc cách mạng”

Thay cho “một nền sản xuất có năng suất cao hơn hẳn so với nền sản xuất TBCN” thì năng suất lao động của “phương thức sản xuất XHCN” đã trở thành chuyện hài hước nếu đem so sánh. Thay cho mối quan hệ sản xuất tiên tiến, thì phương thức này đã đẻ ra một mối quan hệ sản xuất sử dụng 30% số người làm việc và 30% số công chức sáng cắp ô đi, tối cắp về. Đó là những kết luận của quan chức, báo chí Việt Nam tại Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam hôm nay.

keocayThay cho mối quan hệ sản xuất lấy giai cấp công nhân làm trọng tâm, mọi thành phần được hưởng thụ thành quả lao động xã hội, thì sản phẩm xã hội tập trung vào một đám tư bản đỏ là đảng viên Cộng sản. Chức năng của đám này là bòn rút, tích lũy, phá phách sản phẩm xã hội và là giặc nội xâm của đất nước.

Với mối quan hệ, trình độ sản xuất và năng suất lao động đó, thì đời sống vật chất mà được nâng cao để dần tiến tới “làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu” là chuyện điên rồ.

Ngoài ra, cuộc cách mạng về khoa học kỹ thuật được coi là “then chốt” thì kết quả thảm hại thay. Cả đất nước không tìm nổi một cơ sở sản xuất chiếc đinh ốc đảm bảo tiêu chuẩn quốc tế để có thể đảm đương vai trò đại lý sản xuất cho một hãng tư bản con con. Mọi thành quả kỹ thuật của “Phe Xã hội Chủ nghĩa” đều là sự học mót hoặc ăn cắp của “bọn tư bản giãy chết”.

Có lẽ, cần phân tích sâu sắc hơn về cuộc cách mạng thứ 3: Cuộc cách mạng Tư tưởng và văn hóa – Một cuộc phá hủy nền văn hóa lâu đời và niền tin tôn giáo

Khi đảng cộng sản hò hét “Tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc lên Chủ nghĩa Xã hội (CNXH), bằng ba cuộc Cách mạng” thì cả nước rùng mình bởi những trận càn vào tâm linh, tôn giáo, văn hóa cội nguồn. Đặc biệt nhất là trong ba cuộc cách mạng, cuộc “Cách mạng Tư tưởng và văn hóa” có chiều sâu nhất đánh vào tâm tư, suy nghĩ, lối sống, đạo đức và tín ngưỡng tôn giáo của dân tộc.

Mở đầu là cuộc Cải cách ruộng đất, một chiến dịch làm tan rã quan hệ sản xuất và nền văn hóa ngàn đời của dân tộc Việt Nam. Bên cạnh việc chiếm đoạt công cụ sản xuất, tài sản ruộng vườn của “giai cấp địa chủ”, chiến dịch này còn làm băng hoại những nét văn hóa truyền thống mà để có nó, người dân Việt phải mất hàng ngàn năm chắt lọc và xây dựng. Cuộc “cải cách” đó thực hiện phương châm “Trí, phú, địa, hào đào tận gốc, trốc tận rễ”, nghĩa là mọi thành phần ưu tú của dân tộc đều sẽ bị tiêu diệt.

Bên cạnh việc một tầng lớp người dân bị mất tài sản, thì tư duy cướp tập thể, cướp trắng thành quả lao động bao đời, tư duy bất chấp sự công bằng xã hội xóa bỏ sự lương thiện của con người được công khai du nhập, khuyến khích dưới cái tên mỹ miều: Cách mạng vô sản.

Tiếp đến là cuộc cách mạng vào văn hóa, văn học, báo chí… những công cụ trên mặt trận tư tưởng. Vụ Nhân Văn giai phẩm, hàng loạt tác phẩm bị lên án, thủ tiêu, hàng loạt tác giả bị cầm tù, đày đọa, thậm chí là tù đày đến chết.

Thế rồi, hàng loạt chùa chiền, miếu mạo, nhà thờ, thánh thất bị triệt hạ không thương tiếc. Khi đó, Đức Chúa, Đức Phật, Thánh, Thần… đều được xếp vào thành phần phản động. Một cuộc “cách mạng vô sản” được thực thi nhằm trục xuất Chúa Trời ra khỏi vũ trụ, trục xuất tư hữu ra khỏi xã hội, trục xuất thần thánh ra khỏi đời sống và trục xuất linh hồn ra khỏi con người.

Tất cả để phục vụ một cuộc “cách mạng văn hóa và tư tưởng”.

ChuaThanhnhan

Điển hình, là những phe nhóm cộng sản vô thần được đưa vào chùa chiền, lập căn cứ, nhen nhóm các lực lượng vũ trang, chém giết… những hành động hoàn toàn đi ngược lại với chùa chiền là nơi tu tâm phát đức. Còn những chùa chiền khác không có tác dụng cho những việc đó thì bị đập bỏ không thương tiếc.

Điển hình là những thánh thất, nhà thờ, đền Thánh… nếu không được sử dụng cho cuộc bạo lực cách mạng, nếu không bị đập bỏ, thì hạn chế đến mức tối đa dẫn tới tự tiêu diệt. Tiến hành chiếm, cướp, lấn lướt và chèn ép đến mức có thể nhằm trục xuất khỏi đời sống xã hội. Đặc biệt, thay vì những nơi tôn nghiêm, thờ tự, nêu cao tình yêu thương, nhà cầm quyền Cộng sản dùng Nhà thờ, thánh thất làm “Nơi ghi dấu tích tội ác”.

Hậu quả là gì?

Một đất nước kiệt quệ, một xã hội hỗn loạn và băng hoại, không có trật tự, con người xử sự với nhau như dã thú. Đạo đức xã hội suy đồi, những hiện tượng con đánh cha, trò đánh thầy, con chửi bố mẹ… là chuyện cực hiếm trong văn hóa đất nước trở thành chuyện thường ngày. Một xã hội ích kỷ và vô cảm, tệ nạn và đồi trụy được hình thành và dẫn đầu bởi chính cái gọi là “Đội ngũ ưu tú của giai cấp công nhân và dân tộc”.

Năm 1977, Liên Xô – được coi là thành trì của phe XHCN – tuyên bố đã hoàn thành giai đoạn xây dựng Chủ Nghĩa xã hội để bắt đầu xây dựng Chủ Nghĩa Cộng sản. Thế mà chỉ 12 năm sau, cả thành trì xây dựng bao công sức máu xương kia đổ cái rụp không thể nào chống đỡ.

Sau mấy chục năm khẳng định con đường quá độ đi lên Chủ Nghĩa xã hội mà “đảng và bác đã chọn” hộ dân tộc Việt Nam là con đường hiện thực, duy nhất đúng đắn, dần dần các lãnh đạo cộng sản mới thừa nhận sự u mê và hão huyền mơ hồ khi đặt niềm tin vào đó. Tổng Bí Thư Nông Đức Mạnh còn mơ hồ theo kiểu “năm ăn năm thua” rằng: “Chủ nghĩa xã hội sẽ dần dần sáng tỏ”. Còn mới đây Tổng bí thư Đảng Cộng sản ngao ngán thổ lộ: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”. Nghĩa là, cứ đi hết thế kỷ này theo con đường quá độ và yên chí là chưa có cái Chủ nghĩa xã hội, còn khi đến đó, nó là cái gì thì sẽ biết. Nếu là quả núi thì leo lên ngồi, nhỡ không may là hố sâu, thì cả dân tộc cứ xuống đó mà lặn.

Niềm tin yếu ớt vào “ngày mai tươi sáng của Chủ nghĩa xã hội” đã nhanh chóng rơi rớt ngay chính từ những người lãnh đạo, từ chính những đảng viên cộng sản. Hàng loạt cán bộ cộng sản cao cấp đến cấp thấp, những người đã tự nhận, được tôn xưng là người cộng sản gộc đã từ bỏ tư tưởng của mình cách này cách khác, bằng hình thức này hoặc hình thức khác, khi thì cá nhân, khi thì tập thể, khi thì một nhóm, khi cả hệ thống. Điều này rất dễ thấy.

Với thể chế đảng lãnh đạo tuyệt đối, luôn nghĩ thay, định hướng thay, lựa chọn thay cho người dân, do vậy khi hàng ngũ đảng viên, lãnh đạo mất phương hướng, thiếu niềm tin, thì xã hội cũng khủng hoảng niềm tin là điều không lạ.

Vì vậy, nó tạo nên sự thất vọng ở ngay chính những thành phần cộng sản, tạo nên sự hoang mang và đó là cơ hội cho thói mê tín, dị đoan phát triển. Bên cạnh đó, chủ nghĩa thực dụng, dối trá cũng được dịp bùng nổ ở mọi tầm cao thấp.

Những chiếc phao cứu sinh vội vàng chắp vá

Chính sự hỗn mang đó đã tạo ra một thứ tôn giáo hổ lốn theo ý những người cộng sản. Trước hết, đảng khẩn cấp sáng tác ra cái gọi là Tư tưởng Đạo đức Hồ Chí Minh, một sản phẩm mới được sáng tác vội vàng lấp vào chỗ trống khi phe cộng sản sụp đổ và người ta thấy những giòi bọ nhung nhúc trong nội tạng của nó. Môn đạo đức tư tưởng Hồ Chí Minh như một món ăn mới được chế biến tốn kém nhưng bởi những đầu bếp tồi. Không đủ sức thay thế món bánh vẽ ngọt ngào về Chủ nghĩa Cộng sản mà người ta vẫn được ru ngủ, được xài miễn phí bấy lâu nay. Do vậy, đảng tiếp tục chi tiền dân cho việc lũng đoạn tôn giáo hoặc sáng tác các tôn giáo mới. Đó là thứ tôn giáo phục vụ sự tồn tại và cai trị của đảng bằng bất cứ giá nào. Đó là thứ tôn giáo “Đoàn kết Công giáo”, là thứ Phật giáo “Đạo pháp – Dân tộc – Chủ nghĩa xã hội” dần dần bị hủ hóa miễn là đảng nắm được thứ tôn giáo đó từ gốc đến ngọn.

Đó cũng là các thứ tà đạo như tà đạo Hồ Chí Minh, các chùa chiền khổng lồ, các loại ngoại cảm, bói tướng, thầy pháp, đồng bóng, vàng mã… những thứ mà đã một thời là kẻ thù của Chủ nghĩa Cộng sản.

Người ta không cần e ngại đảng có trăm tay, nghìn mắt khi người ta đốt vàng mã hàng trăm triệu đồng. Người ta không sợ hãi khi “gọi hồn” chính ông Hồ Chí Minh – ông tổ Cộng sản vô thần ở Việt Nam lên để mà truy hỏi… Người ta cũng không ngại dùng “nhà ngoại cảm” để gọi hồn Hà Huy Tập, Nguyễn Đức Cảnh, Nguyễn Văn Cừ, Phùng Chí Kiên, thậm chí là cả Trần Phú.

Thậm chí, ngay cả khi người ta đúc tượng Thánh Gióng, họ còn đúc cả tim cho tượng Thánh Gióng và tượng con ngựa. Điều đặc biệt hài hước, là ý tưởng này lại xuất phát từ Thủ tướng Chính phủ, một người đã tự hào là đi theo đảng tận 51 năm nay.

Nếu như, những người cộng sản hôm nay còn có niềm tin vào Chủ nghĩa Mác – Lenin, thì những hành động này, là sự phỉ báng công khai cái lý tưởng Cộng sản, cái mà cả đời ông Hồ Chí Minh, Hà Huy Tập, Nguyễn Văn Cừ, Trần Phú, Lê Hồng Phong, Phùng Chí Kiên, Võ Nguyên Giáp… đã theo đuổi.

Nếu như Các Mác, người đã dành cả đời hoạt động, chiến đấu cho cái “Công”, để rồi khi chết, lại phải chui vào một nghĩa địa “Tư” để nằm, thì những người Cộng sản Việt Nam đã phấn đấu cả đời để chứng minh cho Chủ nghĩa Cộng sản không thần thánh, mà quỷ và linh hồn… đã phải cậy nhờ ma quỷ, thần thánh và linh hồn để tìm lại thân xác mục nát của mình.

Và khi sử dụng những biện pháp này, nghĩa là người ta đã phủ nhận công khai những gì họ nói, rằng Chủ nghĩa Mác – Lenin luôn là sợi chỉ đỏ, là nền tảng tư tưởng của Đảng cộng sản. Hoặc nói cách khác, họ ngang nhiên coi đảng cộng sản mà họ là thành viên chẳng có ký lô giá trị nào trong thực tế.

Thế nhưng, từ chỗ không tin thần thánh, ma quỷ theo chủ thuyết cộng sản, đến chỗ khủng hoảng và vơ váo bất cứ thần thánh nào, miễn giúp họ thực hiện được giấc mơ thực dụng về vật chất và thăng quan tiến chức bằng mọi giá để thỏa mãn nhu cầu đó, họ đã làm băng hoại các tôn giáo để phục vụ mục đích của họ.

Đó là những thể hiện sinh động tình trạng mất phương hướng của người Cộng sản Việt Nam hôm nay.
Hà Nội, ngày 31/10/2013

Blog J.B Nguyễn Hữu Vinh (RFA)

14 Phản hồi cho “Khi người cộng sản mất phương hướng”

  1. Nguyễn Văn says:

    “Mẹ bố nó!” Cũng chỉ vì thời đại thông tin hiện đại ngày nay mà đảng không lừa được dân nữa nên toàn đảng mất không còn phương huớng gì sất. Nếu vẫn lừa được dân thì đảng đâu có mất phương hướng chứ?! Ấy, chỉ vì dân không còn tin nên đảng hết hướng để đi.

    Con sâu đầu đàn hãy kéo đám sâu con vào lăng Ba Đình dựng xác già Hồ hỏi xem bây giờ đi hướng nào? Nếu không còn hướng đi nào để tiếp tục làm hại nước khổ dân được nữa thì hãy chôn cái xác khô đi rồi tạ lỗi cùng dân xin dân chỉ hướng cho mà đi; bảo đảm hướng nào dân chỉ cũng tốt, sẽ có dân chủ, tự do, ấm no, hạnh phúc; cùng nhau xây dựng lại đạo đức tốt, trả mấy cái hình ông tây râu xồm về cố quốc, rồi cùng toàn dân Việt yên vui nắm tay nhau xây dựng lại đất nước. Hướng đi này có tốt không các đồng chí sâu?

  2. người qua đường says:

    Mấy ngày qua à chính xác ra là mấy tháng qua có nhiều trò loạn và phi đạo đức ở Mỹ quá. Xả súng giết người ở trường học, ở nhà ga xe lửa, ở trước tòa bạch ốc, ngay trong tổng hành dinh của quân đội Mỹ, Có người mẹ nhốt con trong cốp xe suốt hai năm mặc cho con sống trong phân và nước tiểu, có đội ngũ bác sĩ bỏ mặc 14 bệnh nhân để trốn tránh trách nhiệm về tài chính khiến 14 bệnh nhân này lâm vào tình trạng mười phần chết chín lại có cô giáo bị phát hiện rủ rê nhiều nam sinh tuổi 15 làm trò thác loạn. cũng lại có những nhân viên vì bức xúc quá mà phải lên tiếng nói lên sự thật về trò giả dối _nghe lén rồi sử đểu hàng xóm- Snowden- để đến nỗi phải kêu gọi nước Nga chìa tay làm phúc trước sự truy sát của chính quốc. Ôi ! Ở MỸ SƯỚNG THẬT, THANH BÌNH THẬT, TỰ DO VÔ CÙNG

  3. Ray Lussac says:

    Những dòng chữ sau này chỉ là để đùa chơi tí thôi, chứ những gì anh JB Nguyễn Hữu Vinh suy nghĩ và làm thì bản thân tôi kính nể và phục mút chỉ luôn, vì ở độ tuổi anh JB Nguyễn Hữu Vinh (ở mọi thời kỳ) thú thật tôi chả có cái nhanh nhạy và dấn thân được như anh.
    Vì vậy này nhé: cái bọn vô sản / cộng sản làm gì có phương hướng (theo cái ý tốt mà anh muốn ám chỉ) mà mất, những người có mất gì đó là người dân bị chúng nó sạo ke đánh lừa (bọn cướp lợi dụng núp bóng lòng yêu của người ta), có phải vậy không?
    Cái đám lưu manh ăn cắp, ăn trộm, thiến heo, chích dạo gì gì đó mà cũng vênh bẩu tiến sĩ, thiến sót gì gì đó thì có phải là loạn không? Đúng là chuyện tàu (lau cầu tiêu) Khặc Khặc Khặc…

  4. Bắc Kỳ 54 says:

    Nhiều lần đi nha thò, tôi rất mừng là Việt công vẫn chưa cắm được cờ của chúng ở những nhà thờ Thiên Chúa Giáo. Nhưng bên Phật Giáo thì chúng đã xâm nhập và hóa trang thành Phật Giáo ma rất nhiều, có nhiều ngôi chùa tôi vào thấy tên ho chí minh ngồi “chễm chệ” trên bàn thờ độc, đúng là thời “đồ đểu” lên ngôi.
    Thời ma vương thống trị.

  5. Minh Đức says:

    Ở một xã hội bình thường có sự phân biệt giữa chính quyền, tôn giáo và mê tín. Chính quyền làm việc công lo cho quốc gia, tôn giáo là lãnh vực thuộc về tâm linh hướng dẫn đạo đức cho người dân, mê tín là các hiện tượng người dân tin tưởng, có thể chỉ do tưởng tượng và có thể có hại.

    Chính quyền VNCH không bắt giam thày bói, nhà ngoại cảm, các loại ông đạo sáng lập ra đạo mới nhưng viên chức chính quyền không bàn đến các hoạt động này vì nó thuộc lãnh vực sinh hoạt người dân và không thể chứng minh là đúng hay sai, không phải là công việc của chính quyền.

    Ngày nay, ngay cả trên trang web của thủ tướng cũng có bản tin bàn về hoạt động về nữ diên viên phim con heo XXX, viên chức chính quyền cấp bằng khen cho nhà ngoại cảm. Chính quyền lo làm các chuyện tào lao, ruồi bu trong khi nhà thương không có đủ giường nằm, nạn tham nhũng hoành hành trong trường học, nhà thương, các cơ quan công quyền, lưu manh đội lốt sư sãi.

    Gọi là mất phương hướng là đúng nhất.

    • Bắc Kỳ 54 says:

      Bắc Kỳ 54 says:

      “Thằng khỏe sợ thằng gan, thằng gan sợ thằng lì, thằng lì sợ thằng thí mạng cùi”.

      Đại tướng “Võ Nướng Quận” tuyên bố không hối hận khi đem quân ra nướng trong trận đánh ĐBP.

      Hồ Chí Minh: “Dù có đốt cháy cả dãy Trường Sơn, cũng phải đánh cho đến người cuối cùng (trừ tớ và bộ chính trị lưu manh).

      Lê Duẩn: “Ta đánh đây là đánh cho nga cho tàu”.

      Với một cuộc chiến mà một bên quyết chết đến người cuối cùng, bất chấp số lượng, bất chấp cơ đồ, bất chấp tất cả để giành thắng lợi… thì bên kia chỉ còn một cách hoặc giết tất cả, hoặc bỏ chạy tụt quần.. xách dép..không kịp”.

      Việt Nam Cộng Hòa là một chế độ tự do, dân chủ và tôn trọng sự khác biệt do đó âm nhạc, văn học nở rộ
      ở miền nam tuy biết nhiều kẻ làm tay sai cho việt cộng nhưng vẫn để họ yên vì không có bằng chứng.

      Thanh niện tới tuổi quận dịch thì trốn lính nhưng gia đình người đó chẳng ảnh hửong gì. Do đó miền nam bị vc giựt dây quấy nhiễu liên miên. Trong khi đó ngoài miền bắc, việt công với chính sách tàn bạo, một người trốn bộ đội cả dòng họ bị đem ra đấu tố. Thà giết lầm còn hơn bỏ sót.

      Rất tiếc trong thời chiến tôi chỉ mới 10 tuổi, nếu già thêm 10 tuổi nữa thì tôi đã đăng lính Thủy Quân Lục Chiến VNCH rồi.

      Bộ đội miền bắc (dân đen) bị lùa vào một cối xay thịt vĩ đại. Việt cộng càng thua càng cay cú nên ngày 30-4-1975 chi cần thắng một trận thôi là chúng trả thù cho đến 3 đời VNCH.

      Việt cộng mỗi khi “tịt ngòi” không phản biện được nên thường lập lại 2 câu thuộc lòng:

      1. Đánh cho chạy sút quần.
      2. Không có chính nghĩa thì sao thắng được ?

      Tàu đô hộ Vietnam 1000 năm, Pháp đô hộ Vietnam 100 năm, hai nước này có chính nghĩa không?

  6. nguenha says:

    Nhìn cai bểu ngử “Tư tưởng Mac-lê và TT HCM vô địch” được viết trên nền màu ĐEN,với chữ TRẮNG,đây
    rỏ rang là BĂNG-TANG! chứ còn gì nửa,phải không các bạn?. Người viết cái biểu ngử nầy that có thâm ý.
    Không đưa đám ma sao được,khi CNCS đả tan hang! Còn HCM thì chỉ “Ăn theo,nói theo”.

  7. Người góp ý says:

    Trên diễn đàn có vài người vì 1 lý do nào đó không thể nào rời bỏ cái bóng ông Hồ , những gì của ông Hồ làm không được phê bình ,nếu có như 1 sự phạm húy như dưới chế độ phong kiến.Các đệ tử của ông Hồ hiện nay bị lên án đưa đất nước lụn bại cũng tội nghiệp cho họ vì chẳng khác nào ông Hồ ăn ốc bắt các đệ tử đổ vỏ.Ai đem CNXH vào VN , ai chủ trương đánh Mỹ đến người VN cuối cùng ,ai dâng biển đảo cho TQ ,ai chủ trương gọi TQ là đồng chí vĩ đại…?

  8. quê hương tôi says:

    Các bạn hãy đọc để biết rõ hơn sự thực về Ải Nam Quan
    http://bienxua.over-blog.com/article-k-ban-i-nam-quan-la-ai–40649797.html

  9. Phan Huy says:

    Con Người Xã Hội Chủ Nghĩa

    Đây con người xã hội chủ nghĩa
    Hậu thân loài người vượn Bắc kinh
    Con lão trùm tội ác Lê nin
    Cháu gọi ông Hồ ông Mao là bác.

    Người xã nghĩa thuộc dòng Các mác
    Sinh ra từ xưởng đẻ nhân dân
    Từ sau ngày “giải phóng” bảy lăm
    Đảng sản xuất ra lò hàng loạt.

    Người xã nghĩa từ cha bỏ mẹ
    Chỉ biết mình con đảng mà thôi
    Đảng dạy ngay từ thuở nằm nôi
    Yêu bác đảng, tình yêu duy nhất.

    Người xã nghĩa chẳng biết gì tổ quốc
    Ngoài cái tổ đình tận xứ Liên xô
    Bây giờ lưu vong, tổ đình Cộng sản
    Đã dọn qua Tàu bám trụ cùng Mao.

    Người xã nghĩa vận hành cũng khác
    Trong cái đầu, chủ thuyết Mac Lê nin
    Trong trái tim, hận thù giai cấp đấu tranh
    Và chân tay là của thằng múa rối.

    Người xã nghĩa chẳng biết gì tội lỗi
    Say máu ngà, thèm chém giết tương tranh
    Nặng lòng tham, ưa cướp bóc giật giành
    Sống vô cảm trên đau thương đồng loại.

    Người xã nghĩa khác chi đàn chó sói!
    Đang rông càn trên khắp nẽo quê hương
    Gieo rắc khổ đau tủi nhục khôn lường
    Cho dân tộc, giống nòi, và tổ quốc.

    http://fdfvn.wordpress.com

  10. Muốn Ấm No, Phải Lo Diệt Cộng

    Làm sao bạn có thể
    Đối thoại với Việt cộng
    Khi mà chúng thật sự
    Là lũ người manh động?

    Làm sao bạn có thể
    Tin được loài giặc cộng
    Khi mà chúng luôn luôn
    Dối trá và lật lộng?

    Làm sao bạn có thể
    Hòa hợp với cộng sản
    Khi mà chúng ta là
    Tự do và nhân bản?

    Muốn không bị hủy diệt
    Ta có thể khẳng định
    Cộng sản phải chết tiệt
    Đó như là chân lý!

    T.Phạm

    http://sangcongpha1.wordpress.com/

Phản hồi