WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cần xây dựng một cộng đồng vững mạnh

doanket

Muốn ra trận để chiến đấu với quân địch, cần phải chuẩn bị nhiều thứ, chứ không phải là bắt đầu xung trận ngay. Điều cần thiết trước tiên là phải có nhân sự, hay có quân trước đã. Mà quân đó phải được huấn luyện kỹ càng để chiến đấu. Và điều quan trọng thứ hai là phải có vũ khí. Nếu không đủ những điều kiện nền tảng đó mà cứ xông ra trận thì chỉ là hy sinh nhân mạng một cách uổng phí, đừng nói gì đến chiến thắng.

Cũng tương tự như thế, muốn kinh doanh buôn bán, việc đầu tiên là phải có vốn, không vốn lớn thì vốn nhỏ, chứ không phải là chính việc buôn bán. Ngoài ra còn phải có người cộng tác, những người này cũng phải có kinh nghiệm và tài năng, rồi phải kiếm được thị trường, v.v… Không có đủ những điều kiện ấy thì chẳng mấy ai dám kinh doanh để chuốc lấy thất bại.
Cuộc đấu tranh chống độc tài hiện nay cũng không ngoài quy luật ấy. Muốn đấu tranh, cần phải tạo nền tảng cho cuộc đấu tranh, chứ không phải cứ xông vào cuộc mà đấu rồi hy vọng chiến thắng. Cuộc chiến đấu nào cũng cần có nhân sự, sách lược.

− Nhân sự thì cần phải có kỷ luật, tính can trường, sẵn sàng hy sinh khi cần thiết. Ngoài ra, người lãnh đạo phải có đạo đức, có khả năng, quy tụ được những người tài giỏi, mưu lược, quả cảm, trung thành và hết lòng cộng tác với mình. Còn một điều kiện nữa là phải được quần chúng ủng hộ.

− Sách lược là phải có kế hoạch, đường lối sáng suốt, phù hợp với hoàn cảnh thực tế của đất nước và tình hình chung của thế giới. Cổ nhân nói: “Biết người, biết ta, trăm trận trăm thắng”. Nếu đấu tranh mà chỉ biết nghĩ đến mục tiêu của mình, không ý thức được mình là ai, khả năng và vị thế của mình thế nào, không biết địch có những năng lực hay lợi thế nào, cũng không quan tâm tới những thế lực nào đang chi phối mình và đối phương, thì cuộc đấu tranh cuối cùng chỉ là “dã tràng xe cát biển Đông, nhọc nhằn mà chẳng nên công cán gì”.

Cuộc đấu tranh hiện nay của người Việt tại hải ngoại muốn có kết quả, cần phải xác định nền tảng của cuộc đấu tranh là gì và quyết tâm xây dựng nền tảng ấy. Nền tảng đó chính là phải có những cộng đồng vững mạnh, đoàn kết, có thực lực, sẵn sàng hy sinh tiền bạc, thì giờ, năng lực cho cuộc đấu tranh. Nếu người trong các cộng đồng không đoàn kết, luôn luôn có những xung đột nội bộ tạo nên tình trạng chia rẽ, các thành viên sẵn sàng đánh phá lẫn nhau, thì việc chiến thắng chỉ giống như “chờ sung rụng”. Chúng ta có thể vẫn đạt được một số thành quả nào đó tùy theo sự cố gắng của mình, nhưng thành quả cuối cùng là chiến thắng thì quả là rất khó.

***
Sau nhiều năm đấu tranh mà vẫn chưa đạt được kết quả mong muốn, thiết tưởng chúng ta cũng cần xét lại xem cuộc đấu tranh của chúng ta còn thiếu những yếu tố nào và cần phải cải tiến những gì.

Trước hết, cần phải xác định rõ rệt rằng cộng đồng Người Việt Hải ngoại không thể chiến đấu trực diện với chế độ độc tài cộng sản, mà khả năng chính yếu của chúng ta là hỗ trợ cho cuộc chiến đấu trực diện ở trong nước. Chúng ta nên tập trung năng lực, thì giờ của mình vào công việc chính yếu này.

Cuộc đấu tranh cho tự do dân chủ trong nước ngày càng khởi sắc. Những điều mà người Việt hải ngoại mong ước từ lâu là số người đấu tranh trong nước phải càng ngày càng đông lên, nhất là có sự tham gia của giới trẻ và của những người đã từ bỏ hàng ngũ cộng sản để gia nhập hàng ngũ đấu tranh dân chủ. Điều đó quả là đã bắt đầu và đang tiến triển ngày càng tốt đẹp. Thật vậy, cách đây khoảng 10 năm, số người đấu tranh công khai trong nước chỉ được khoảng 50 người, trong đó hầu hết là người từ 45-50 tuổi trở lên. Thế mà bây giờ, sau 10 năm, số người công khai đấu tranh trong nước đã lên đến con số ngàn, trong đó đa số là giới trẻ tuổi từ 20 đến 50, và chủ yếu là các blogger.

Tuy nhiên, song song với sự gia tăng số người đấu tranh, thì chế độ cộng sản cũng gia tăng số công an lên, kể cả thu nhận thành phần xã hội đen. Phía đấu tranh dân chủ gia tăng một, thì phía công an dường như gia tăng gấp đôi, gấp ba. Các nhà đấu tranh trong nước đấu tranh càng mạnh, thì sự đàn áp của công an cũng càng thô bạo và tàn ác hơn. Cụ thể nhất là ngày 17/12/2013 vừa qua, thủ tướng CSVN vừa ký nghị định cho phép công an bắn những ai chống người thi hành công vụ. Điều này cho thấy sự tàn ác và quyết tâm tận dụng bạo lực của chế độ. Với tình hình ấy, đương nhiên số tù nhân lương tâm cũng ngày càng gia tăng nhanh chóng. Hiện nay, số tù nhân lương tâm đã lên tới khoảng 200.

Do đó, việc yểm trợ mọi mặt của người Việt hải ngoại cho các nhà đấu tranh trong nước và những tù nhân lương tâm cũng phải tăng lên theo tỷ lệ gia tăng trong nước. Chúng ta không thể giữ mãi mức độ yểm trợ của mình như cũ cho trong nước, mà phải gia tăng mức độ đó lên gấp đôi gấp ba trước đây.

Việc yểm trợ bằng lời luôn luôn là điều cần thiết, nhưng yểm trợ bằng hành động, bằng những hy sinh cụ thể còn cần thiết gấp nhiều lần.

Trước đây, chúng ta phản đối Cộng sản, tố cáo tội ác cộng sản, chửi cộng sản không tiếc lời trên các trang mạng, trong những diễn đàn paltalk, email, facebook, twitter, v.v… Điều đó có tác dụng làm cho người dân trong nước ngày càng ý thức được tội ác tày trời của cộng sản để họ vùng dậy. Người dân trong nước đã từng bị cộng sản kìm kẹp chặt chẽ, nay nhờ cuộc đấu tranh nhân quyền ngày càng mạnh cộng thêm với áp lực quốc tế, chế độ đã phải nới lỏng sự kìm kẹp đó. Điều đó khiến người dân cảm thấy dễ thở hơn và rất nhiều người đã hài lòng với sự dễ thở đó (*). Họ không ý thức được rằng so với các dân tộc khác, họ vẫn bị tước đoạt rất nhiều quyền và lợi mà người dân trong những quốc gia khác được hưởng rất đầy đủ. Việc tố cáo tội ác cộng sản giúp người dân ý thức được sự cần thiết của đấu tranh và có động lực đấu tranh.

Tuy nhiên, đấu tranh bằng lời, bằng việc tố cáo tội ác cộng sản hay chửi cộng sản thậm tệ chưa phải là đấu tranh tích cực. Hiện nay, ngay cả các cán bộ cộng sản trong nước khi nói chuyện riêng tư với nhau, nhất là trong các bàn nhậu, họ cũng chửi chế độ không kém gì chúng ta. Cách đây khoảng 10 năm, khi tôi −người viết bài này− mới bắt đầu lên tiếng đấu tranh, chưa bị công an theo dõi chặt chẽ, đã được một người bạn mời đến dự một buổi nhậu nhẹt của một số cán bộ nhà nước và bộ đội mà anh ta quen. Chính tôi đã chứng kiến cảnh họ biểu lộ sự bất mãn cao độ của họ đối với chế độ, trong đó có người là đại úy, trung úy. Họ chửi chế độ một cách thậm tệ và công khai, ở mức độ mà những người dân bình thường không dám chửi. Tuy nhiên, anh bạn của tôi bảo tôi đừng thấy thế mà mừng, vì họ chỉ chửi cho sướng miệng thôi, chứ nếu cấp trên ra lệnh cho họ đàn áp dân thì họ cũng sẵn sàng tuân lệnh, dù họ biết lệnh ấy là sai trái. Lý do rất đơn giản là vì họ không muốn hy sinh nồi cơm của họ, họ không muốn mất địa vị đang có, không muốn bị chế độ gây phiền phức…

Điều đó cho thấy chửi cộng sản và đấu tranh vẫn là hai việc rất khác nhau. Khác nhau ở yếu tố căn bản này: đấu tranh là phải chấp nhận hy sinh, thiệt thòi, mất mát hầu đạt mục đích của đấu tranh. Sự hy sinh mất mát đó có thể là thì giờ, công sức, quyền lợi, tiền bạc, của cải, sức khỏe, uy tín, tình cảm, sở thích, thú vui, v.v… Nếu chửi cộng sản cho sướng miệng, cho thỏa lòng hận thù, mà không có sự hy sinh cụ thể, thì chưa phải là đấu tranh đích thực.

Cũng vậy, ở hải ngoại, chúng ta không thể tự hào rằng mình đang tranh đấu cho tự do dân chủ, nếu chúng ta không thật sự yểm trợ cho cuộc đấu tranh trong nước bằng sự hy sinh của chúng ta cách này hay cách khác.

Cuộc đấu tranh trong nước đang rất cần sự yểm trợ của người Việt hải ngoại, cụ thể và cần thiết nhất là yểm trợ tài chánh. Bất kỳ ai lên tiếng đấu tranh cho nhân quyền, cho tự do dân chủ là đều bị bao vây kinh tế: bị mất việc làm và không kiếm được việc nào khác. Những người phải thuê nhà hay phải ở trọ nhà người khác thì chủ nhà bị công an đến áp lực buộc phải đuổi họ đi. Những tù nhân lương tâm thì cần được gia đình thăm nuôi. Ngay cả gia đình của những tù nhân cũng có thể bị bao vây kinh tế, khiến gia đình rất vất vả trong việc kiếm tiền để mua đồ thăm nuôi và đi xe đến nơi thăm nuôi, nhất là khi trại tù ở quá xa nhà mình. Nếu không yểm trợ tài chánh cho họ, làm sao họ đấu tranh?

Chúng ta mong cho người trong nước đấu tranh ngày càng đông, và đương nhiên số tù nhân yêu nước cũng phải gia tăng theo. Nay họ đông lên như ý chúng ta thì chúng ta cũng cần gia tăng sự yểm trợ cho họ, đặc biệt về mặt tài chánh. Tài chánh cũng là một trong những yếu tố nền tảng cho cá nhân và gia đình của các nhà đấu tranh để họ có thể tiếp tục đấu tranh. Họ không thể đấu tranh khi họ không có gì để sống, hay khi họ nhìn thấy vợ con họ nheo nhóc, không đủ những nhu cầu tối cần thiết cho cuộc sống.

Ngoài việc yểm trợ tài chánh, chúng ta cũng cần yểm trợ họ về mặt chính trị (như vận động chính giới áp lực CSVN tôn trọng nhân quyền, chùn tay đàn áp, trả tự do cho các tù nhân lương tâm…), mặt thông tin (phá tan sự bưng bít thông tin của cộng sản, cung cấp thông tin đầy đủ, giúp người dân trong nước ý thức về quyền làm người của họ…).

***
Trở lại vấn đề nền tảng cho cuộc đấu tranh tại hải ngoại. Đấu tranh ở hải ngoại chủ yếu là yểm trợ. Nhưng làm sao yểm trợ nếu chúng ta không phải là những cộng đồng vững mạnh, đoàn kết, có khả năng yểm trợ tài chánh, yểm trợ chính trị, yểm trợ thông tin cho cuộc đấu tranh trong nước. Trong cuộc vận động chính giới, nếu chúng ta không phải là một lực lượng có sức mạnh thì chẳng có chính giới nào sẵn sàng làm những điều chúng ta yêu cầu cả. Họ chỉ sẵn sàng lắng nghe chúng ta vì lịch sự ngoại giao, chứ không làm những điều chúng ta yêu cầu. Nhưng nhiều người đã cảm thấy hài lòng khi thấy họ đã lắng nghe. Họ chỉ sẵn sàng làm những gì chúng ta yêu cầu khi cộng đồng của chúng ta có thực lực. Chúng ta chỉ có thực lực và vững mạnh nếu chúng ta đoàn kết, thống nhất được đường lối, và có chung một tiếng nói.

Như đã nói trên, đấu tranh đòi hỏi chúng ta phải hy sinh, phải chấp nhận thiệt thòi mất mát. Để cộng đồng người Việt chúng ta vững mạnh, đoàn kết, chúng ta cũng phải hy sinh, chấp nhận mất mát, thiệt thòi, chịu đựng. Hiện nay, cộng đồng của chúng ta bị chia rẽ, chưa đoàn kết nên chưa có sức mạnh, là vì chúng ta chưa hy sinh, chưa từ bỏ “cái tôi” của mình, vẫn coi “cái tôi” cá nhân cũng như “cái tôi” phe phái của mình quá nặng.

Chúng ta vẫn đặt nặng vấn đề chỉ trích, nhất là chỉ trích cá nhân, sẵn sàng bêu lên những cái xấu của người khác với hy vọng họ sẽ sửa. Nhưng sửa đổi bằng cách chỉ trích, mạt sát họ là hoàn toàn thất sách, lợi bất cập hại. Chỉ trích chỉ gây chia rẽ chứ không sửa đổi được ai. Theo Dale Carnegie, tác giả cuốn “Đắc Nhân Tâm”, thì “Chỉ trích là vô ích (nó làm cho kẻ bị chỉ trích phải chống cự lại và tự bào chữa) mà còn nguy hiểm, oán thù. Hơn nữa, kẻ ta chỉ trích tự nhiên sẽ hằn học chỉ trích lại ta”. Tóm lại, chỉ trích chẳng có tác dụng gì cả, kết cuộc chỉ sinh thù oán, chia rẽ. Để sửa những lầm lỗi cá nhân, thiết tưởng có nhiều cách tốt và hữu hiệu hơn là chỉ trích. Trong cuộc đấu tranh, cần áp dụng nghệ thuật đắc nhân tâm.

Để tránh chia rẽ, tốt nhất, đừng quan tâm quá nhiều đến những lầm lỗi hay khuyết điểm cá nhân, vì nói chung, ai cũng có những sai lầm hay lầm lỗi. Hãy chú trọng nhiều hơn đến phần tích cực mà các cá nhân hay đoàn thể đã làm hay đạt được. Quá chú trọng tới việc chỉ trích thì lợi bất cập hại. Đấu tranh hay làm chính trị thì việc quan trọng là phải cân nhắc lợi hại, chứ không phải là cứ thấy điều gì xấu thì phản đối, bất chấp việc phản đối ấy không đúng lúc, không đúng cách, có thể có hại cho việc chung.

Để xây dựng một cộng đồng vững mạnh, đoàn kết, thiết tưởng chúng ta có thể bắt đầu bằng việc dễ nhất và căn bản nhất, đó là ngưng tất cả mọi chỉ trích cá nhân công khai trên mạng. Dường như tất cả mọi chỉ trích đều gây tổn thương cho sự đoàn kết của cộng đồng, và làm cộng đồng suy yếu.

Houston, ngày 3/1/20014

© Đàn Chim Việt

 

_______________________
(*) Một đằng cộng sản phải nới lỏng sự kìm kẹp đối với người dân bình thường, nhưng đằng khác bù lại họ kìm kẹp chặt chẽ hơn rất nhiều đối với những người đấu tranh dân chủ, những người bị xét là nguy hại cho chế độ.

14 Phản hồi cho “Cần xây dựng một cộng đồng vững mạnh”

  1. tèo says:

    1/C ĐTNCS đã đoàn kết rồi. Đoàn kết chống cộng . Và Ũng hộ nhũng người chống cộng trong nước. Đừng tháy một nhóm ,một số biểu tình ,ân tục noi phét ,chụp mũ cối lung tung đẻ phản đối dân củ ,nghị viên Mỹ góc Việt mà nói là họ không đoàn kết.Đừng thấy họ lời qua tiếng lại ,bôi bác nhau mà nói họ chia rẻ. Chĩ có một nhóm vì tự ái ,vì a dua ,vì nghe lời xúi bẩy của cs,vì tiếng tăm của ai đó mà họ thích ,vì quyền lợi phe nhóm, vì muốn hất người này xuống đẻ mình leo lên vì tiền tài danh vọng ,vì có bằng cao mà không kiếm được việc làm thì tranh chúc ,đoạt quyền quên mình là kẻ lưu vong ,đang định cư xứ người chớ không còn trong nước vn…mà hô hào đoàn kết. Vì tự do dân chủ ,vì tâm huyết với qg dân tộc họ đoàn kết vói chinh họ và đoàn kết với nhũng người phản kháng trong nước. Vậy lời hô hào này phải chăng là bài củ nay đem ra xào lại vì E mọi người quên tên NCK?
    Đúng là BÌnh củ rươu cũng nhạt hơi !
    Mà càng nói tới đoàn kết là nói tới chia rẻ hay ngược lại.
    2/Còn nói răng đoàn kết cả khối dân tộc ,thì câu này chỉ là HHHG dân tộc nói theo dạng khác mà thôi . Có người thân bại danh liệt vì “bọn cs và tay sai + vơi người tự xưng chống cộng ” đã chê chửi nhau ỏm tỏi đến cả khi chét còn có thăng đòi “tộng “,(gióng như Đại tá Lọc khi nói về bức hình Ong Loan bắn tên VC ác ôn côn đò Bãy lốp là lúc đó có súng là ong ta bắn Ong Loan liền .Câu này cũng nói lúc Ong Loan chết rồi và tên phóng viến bức ảnh đó đã xin lổi), Nhân tình như thế có thể nói gì ? Bạc hơn VÔI chăng ? (nhân tình trắng thế lại bôi VÔI (NBK))
    CS không có thiện chí HHHG. Chúng vẩn là kẻ thắng cuộc ,ở trên ,ở cao và coi HHHG chí là danh từ có nghĩa là ĐẦU HÀNG chúng một lần nửa, HHHG nghía là đưng dưới cờ đãng độc tài phi nhân, nghe theo sự sai khiến của chúng (hiện nay người ta nói PG xây chùa nhiều ,thương mãi hóa chốn thiền môn đẻ kiếm tiền nộp cho cs.(có thầy khoe là qua đây lấy tiền “hụi” cứ 3 thăng hoặc 6 tháng một lần, còn các có sở VC ở đây ,ai bão đảm họ không nộp tiền cho cs vì hj là người do cs đưa đi ?”tin dè dặt”)
    Cho nên kêu gọi đoàn kết đẻ chống cộng sản TC nghe thì hay lắm ,nghe có lý lăm ,nghe rất “kết” …
    NHƯNG hãy thuyết phục bọn cs trước đã !
    “Hiên nay chúng đán áp khóc liệt dân trong nước.Và phá hoai sự đoàn kết của người Việt Hãi ngoại qua NQ36 ”
    Vậy bài này viết cho phe thắng hay phe thua ?
    không lẻ gióng tụi tranh đấu mượn danh PG thới trước 75 là hô hào HHHG một phía? Ngày xưa là buông súng ,Ngày nay là “về sống dưới cờ MÁU?”
    (t)

  2. Bút Thép VN says:

    Đoàn kết! Đoàn kết! Đoàn kết?
    Tất cả đều do bàn tay phù thủy của CSVN nhúng vào!
    Chúng tìm đủ mọi cách cho người xâm nhập cộng đồng để quấy phá dưới danh nghĩa NVQG, ngay cả trên diễn đàn này cũng thế!
    Ông Nguyễn Chính Kết hãy yên tâm: Đường ta ta cứ đi, nhà ta ta cứ xây, ruộng ta ta cứ cày…………đợi ngày!

  3. Dân chủ says:

    Cộng đồng cần vững mạnh và dân chủ, không nên sử dụng nón cốii để choảng nhau!

  4. Dau Long says:

    Cảm ơn tác giả NCK. Bài viết của ông rất chính xác. Chúng ta phải tự bỏ mọi chỉ trích cá nhân, cùng nắm tay hướng về quê nhà để cùng với người dân tranh đấu đến cùng cho một VN dân chủ.

  5. Người Việt says:

    Người trong nước cũng mong bà con hải ngoại đoàn kết chung lòng giúp đỡ lẫn nhau, học hành làm việc tấn tới, làm rạng danh nước Việt và nếu có điều kiện luôn hướng về quê hương, chúc bà con năm mới hạnh phúc và thành công!

  6. Trần Khắc Bình says:

    Đồng ý với nhận định của tác giả Nguyễn Chính Kết! Muốn đấu tranh, cần phải có tổ chức qui củ, cán bộ cần được huấn luyện để có đủ khả năng, kỷ cương và lòng dũng cảm!

    Trích: “Chính tôi đã chứng kiến cảnh họ biểu lộ sự bất mãn cao độ của họ đối với chế độ, trong đó có người là đại úy, trung úy. Họ chửi chế độ một cách thậm tệ và công khai, ở mức độ mà những người dân bình thường không dám chửi. Tuy nhiên, anh bạn của tôi bảo tôi đừng thấy thế mà mừng, vì họ chỉ chửi cho sướng miệng thôi, chứ nếu cấp trên ra lệnh cho họ đàn áp dân thì họ cũng sẵn sàng tuân lệnh, dù họ biết lệnh ấy là sai trái. Lý do rất đơn giản là vì họ không muốn hy sinh nồi cơm của họ, họ không muốn mất địa vị đang có, không muốn bị chế độ gây phiền phức…

    Tại sao họ căm thù, chửi bới chế độ như thế nhưng không dám đương đầu chống đối?

    Tại vì họ chưa hay không có chỗ dựa mà họ tin cậy! Ngày xưa những người chống đối VCNH chạy vào rừng thì VC đón tiếp, hậu phương vững chắc của họ là miền Bắc (CSVN).

    Chế độ CSVN hiện nay như một cây “cổ thụ” đã mục ruỗng (vụ án Dương Chí Dũng đã cho ta thấy điều này), chỉ cần một cơn gió mạnh là nó có thể đổ. Nhưng cơn gió “cần thiết” vẫn chưa xuất hiện nên nó chưa đổ?

  7. Haile says:

    “Cần xây-dựng một Cộng-Đồng vững mạnh” Chân-lý nầy ai cũng muốn ! Ai cũng đã thấy và cũng đã nhận-thức được rất cần phải có được khả-năng nầy từ lâu rồi ! Ai lại không bức-xúc ! Nên dã đầy-ắp ưu-tư ! Tràng đầy thổn-thức ! Nhưng tất cả thiện-chí đã thực-hiện khả-năng nầy đều bất lực ? Ông Nguyễn-Chính-Kết, nên tâm-đắc nêu ra cho mọi người biết , theo nhận-thức của Ông tại sao ? Ai trả lời rốt-ráo tại sao một cách thuyết-phục. Người đó sẽ xây-dựng được Cộng-động Vững Mạnh vĩnh-viễn.

  8. Viễn Xứ says:

    Xây thế đét nào được, toàn những người khùng điên, nhưngx người tử tế họ làm ăn học hành chu toàn, trở thành những người thành đạt và luôn tâm huyết với quê hương, còn bọn vô công rồi nghề lập ra mấy cái cộng đồng ăn bám vào người Việt hải ngoại, chuyên nói láo chửi bậy tri trét với nhau, bầy trò chống cộng mà chủ yếu để chống nhau là chính làm sao mà làm nổi việc gì, có đến cả nghìn clip về sinh hoạt các hội đoàn, bà con xem nhưng đề phòng cười vỡ bụng với các đám quái thai này!

    • xây dựng cộng đồng says:

      đúng vậy luôn!

      • Bút Thép VN says:

        Cả ông Viễn Xứ lẫn xây dựng cộng đồng đều nói rất đúng!

        Ông Nguyễn Chính Kết vừa khơi đề tài “Cần xây dựng một cộng đồng vững mạnh” thì cả Viễn Xứ lẫn xây dựng cộng đồng giãy nẩy lên như đỉa phải vôi và nói như khùng điên với những lời tri trét châm biếm, quẫy phá.

        Nếu là người thành đạt và có tâm huyết với quê hương thì họ đã góp ý đàng hoàng, nhưng với văn ngôn, lời lẽ trên đây cho thấy cả hai người này chỉ lạm dụng diễn đàn để quấy phá giống như đám DLV mà thôi!

    • Nam says:

      Phá mà không xây là bản chất cộng sản. Chỉ trích với những ý kiến hằn học, hận thù, bằng lời lẽ vô học nhất là bản chất DLV cộng sản. Kể lể với tâm sự tỉ tê, nài nĩ mong người khác tin, nghe, có cùng chung ý nghĩ bệnh hoạn, độc ác của mình là một sở trường của cộng sản song song với tài đâm bị thóc, thọc bị gạo của chiếc đòn sóc hai đầu là một khả năng khác của cộng sản.
      Tóm tắt về cộng sản: Ghê tởm!

      Khi nói về cộng sản là người ta nói đến tính vô nhân cách, vô văn hóa, bần tiện, bỉ ổi. Những con người như thế thì vô dân tộc, vô gia đình, vô tôn giáo, vô lương tâm thì không có gì đáng ngạc nhiên.

  9. Tommy says:

    Bài viết của tác gỉa Nguyễn Chính Kết thật là Tâm Đắc cho những người đang quan tâm đến tình hình đất nước, đến cuộc đấu tranh bất bạo động, để buộc ĐCSVN phải trao trả Quyền Tự Quyết cho Dân Tộc VN. Tinh thần Đoàn Kết là tối thượng, Đảng Phái, phe nhóm là thứ yếu. Chúng ta đặt tinh thần Dân Tộc lên mọi Đảng Phái, Tôn Giáo vv…vv. Bỏ tất cả những dị biệt cá nhân, vì Đại cuộc Dân Tộc lên trên hết. Có như vậy, nội lực Dân Tộc mới tạo sức mạnh thật sự, để cuộc đấu tranh chấm dứt thể chế Độc Tài càng nhanh hơn. Rất mong tất cả những người còn nghỉ đến Quê Hương, Dân Tộc cùng nhìn về một hướng, cùng siết chặt tay nhau trong công cuộc đấu tranh này.

  10. Người Buôn Mộng says:

    Cảm ơn tác giả đã nhận xét, trình bày, và đề nghị rất xác đáng.

    Để xem độc giả sẽ phản ứng như thế nào trong những ngày sắp tới …

Phản hồi