WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cộng sản làm gì và sợ gì?

dcs

“Đừng sợ những gì cộng sản làm, hãy làm những gì cộng sản sợ”. Đó là một trong những khẩu ngôn của nhiều người chống cộng. Nhưng muốn đi vào thực hành, cần phải xác định cho rõ cộng sản làm gì và cộng sản sợ gì, nếu không thì chúng ta sẽ chẳng áp dụng được hữu hiệu khẩu ngôn ấy.

Cộng sản làm gì?

Ở trong nước, đối với những người chống cộng, những nhà đấu tranh dân chủ, bất đồng chính kiến, dám nói sự thật về chế độ thì bị cộng sản khủng bố, sách nhiễu, tra tấn, nếu cần thì thủ tiêu, v.v… Nói chung, ai cũng sợ những phiền toái ấy. Chính sách khủng bố của cộng sản có tác dụng gây sợ hãi, làm tê liệt tinh thần đấu tranh hay chống đối của những người sợ đau, sợ khổ, sợ chết; nhưng nó không tác dụng bao nhiêu đối với những người vì lòng yêu nước, vì lương tâm đòi buộc mà sẵn sàng chấp nhận đau đớn, cực khổ, thiệt thòi, mất mát và ngay cả cái chết. Hiện nay, số người vượt qua ngưỡng cửa sợ hãi ấy để dấn thân vào con đường đấu tranh cho tự do dân chủ ngày càng đông, khiến nỗi sợ kia đâm ra quay trở ngược lại về phía cộng sản.

Đó là ở trong nước, còn ở hải ngoại, việc khủng bố tàn bạo ấy không có đất để thực hiện. Vậy thì chúng làm gì? − Ở hải ngoại, chúng tìm đủ mọi cách gây chia rẽ, hoang mang, làm tan nát các cộng đồng người Việt, khiến cộng đồng tuy đông người nhưng chỉ là một tập thể ô hợp, không sức mạnh. Đó là điều đáng sợ nhất đối với tất cả mọi cộng đồng, vì nếu chia rẽ, không đoàn kết, không có sức mạnh thì những người chống cộng chỉ có thể làm “trầy da tróc vẩy” được bọn chúng thôi, còn chuyện làm cho chúng sụp đổ thì còn xa vời lắm!

Do đó, chúng ta cần vô hiệu hóa nỗi sợ này, nhưng bằng cách nào đây? − Bằng cách thực hiện vế thứ hai của khẩu ngôn trên, tức là “hãy làm những gì cộng sản sợ”.

Cộng sản sợ gì?

Ở trong nước, điều làm chúng sợ nhất là người dân không còn sợ chúng nữa. Còn ở hải ngoại thì sao? Có phải chúng sợ nhất là bị chúng ta vạch mặt chỉ tên bọn nằm vùng trong hàng ngũ chống cộng không? − Bị lộ diện hẳn nhiên là bất lợi cho chúng và đương nhiên là chúng sợ. Nhưng chúng có cách đối phó và còn có thể tương kế tựu kế để dùng trò “gậy ông đập lưng ông” hầu hại lại chúng ta.

Để đối phó với chính sách ‘vạch mặt chỉ tên bọn nằm vùng’ của chúng ta, chúng có thể chủ trương: lộ người nào thì kiếm người khác thay thế. Là một đảng cướp tàn bạo và nham hiểm, chúng có dư tiền để mua chuộc những người ham tiền, ham giàu, chúng đủ phương cách để mua chuộc những người ham danh, ham sắc, ham quyền… hầu thay thế những tên nằm vùng bị lộ. Và chúng ta sẽ mất rất nhiều thì giờ và năng lực để “vạch mặt chỉ tên” bọn chúng, một công việc không biết đến bao giờ mới hết được.

Mặt khác, chúng sẽ tương kế tựu kế để lợi dụng chính sách vạch mặt này của chúng ta hầu đánh tan nát hàng ngũ chúng ta bằng cách cho bọn nằm vùng chưa lộ diện chụp mũ lung tung những người chống cộng đích thực, đồng thời khích động những người chống cộng chụp mũ lẫn nhau. Thế là hàng ngũ chống cộng hoang mang, bối rối không còn nhận ra ai chống cộng đích thực và ai là người của cộng sản nữa. Hàng ngũ chống cộng trở thành nghi ngờ lẫn nhau, khiến cộng đồng chẳng còn đoàn kết được nữa. Tình trạng này đã và đang xảy ra trong các cộng đồng Người Việt tị nạn, và hậu quả trước mắt là nhiều cộng đồng bị tan nát, bị chia hai chia ba và đánh phá lẫn nhau.

Vì thế chống cộng kiểu “vạch mặt chỉ tên” này thì lợi bất cập hại. Lợi thì hẳn nhiên có lợi, nhưng hại không phải là ít. Nhất là khi người chống cộng lại áp dụng chính phương châm của cộng sản là “thà chụp mũ lầm hơn bỏ sót”, nghĩa là mới chỉ nắm được vài điều gây nghi ngờ đã vội vàng kết án, chụp mũ. Do đó, cộng sản không sợ người chống cộng vạch mặt chỉ tên bọn chúng, thậm chí chúng còn mong điều đó vì nhờ đó, chúng mới dễ dàng phá nát cộng đồng. Trong khi chúng chỉ phải hy sinh một số tên bị lộ, còn phía chúng ta thì có biết bao người chống cộng bị nghi ngờ, bị vô hiệu hoá những nỗ lực đấu tranh của họ.

Do đó, vạch mặt chỉ tên bọn nằm vùng không phải là điều cộng sản sợ. Điều chúng sợ chính là sự đoàn kết của những người chống cộng. Chính vì thế, chúng mới ra sức phá hoại sự đoàn kết trong các cộng đồng của chúng ta bằng mọi giá. Vì nếu chúng ta đoàn kết, chúng ta bảo được nhau, thống nhất được đường lối, thì chúng ta có sức mạnh. Có sức mạnh thì việc gì chúng ta cũng làm được. Đây mới chính là điều cộng sản sợ nhất. Có sức mạnh về tài chánh, chúng ta dễ dàng yểm trợ cuộc đấu tranh trong nước vốn rất cần phương tiện để đấu tranh như laptop, Internet, máy chụp, máy quay phim, máy thu âm, điện thoại… Có tài chánh, chúng ta có thể hữu hiệu hỗ trợ các nhà đấu tranh đang bị công an bao vây kinh tế, đồng thời giúp gia đình những tù nhân lương tâm có phương tiện thăm nuôi, an ủi họ. Để vận động chính giới hữu hiệu hầu yểm trợ về mặt chính trị cho cuộc đấu tranh trong nước, chúng ta cũng cần đoàn kết để có sức mạnh. Có một tiếng nói chung, các chính phủ mà chúng ta vận động sẽ nể trọng những yêu cầu của chúng ta hơn.

Thiếu sức mạnh chung, chúng ta chỉ được họ lịch sự hứa hẹn sẽ nghiên cứu, sẽ đề đạt lên cấp trên, để rồi cuối cùng họ chỉ thực hiện một phần rất nhỏ những gì chúng ta yêu cầu.
Nếu chúng ta “làm những gì cộng sản sợ”, tức là tạo đoàn kết trong cộng đồng của chúng ta, thì chúng ta có thể vô hiệu hóa được tất cả “những gì cộng sản làm”.

Tuy nhiên, nhiều người cho rằng đoàn kết là điều khó, chúng ta đã cố gắng thực hiện nhiều thập niên mà chưa thành công. Nhất là khi bọn nằm vùng tại hải ngoại hoạt động rất mạnh, lại được sự tiếp tay của những người ham danh, ham lợi trong công đồng, coi “cái tôi” cá nhân hay quyền lợi của mình quá lớn, hoặc đặt quá nặng tính phe phái nên bị chúng khéo léo sai khiến làm theo ý chúng mà không biết.

Để chống cộng hữu hiệu và tạo đoàn kết trong các cộng đồng, mỗi người cần có sự khôn khéo, vì nếu không khéo, ta vẫn có thể làm lợi cho cộng sản bằng sự thiếu suy nghĩ của ta. Lỗ Tấn, trong tác phẩm “AQ Chính truyện” có viết: “Nhiệt tình cộng với ngu dốt trở thành phá hoại”. Rất nhiều người hoàn toàn không ngu dốt chút nào, nhưng chỉ vì hành động vội vàng, thiếu suy nghĩ, cân nhắc, bị cảm tính chi phối hay bị tham sân si thúc đẩy, đã trở thành những kẻ phá hoại mà vẫn cứ tưởng mình đang xây dựng.

Nếu đoàn kết là điều khó, nếu chưa làm được điều tích cực đó thì ít ra chúng ta có thể thực hiện được điều dễ hơn, đó là: “Không nói, không viết, không làm những gì có lợi cho cộng sản.”

Tại hải ngoại, điều có lợi nhất cho cộng sản là gì? − Chính là sự phân hóa, chia rẽ trong các cộng đồng người Việt. Nếu chúng ta không tiếp tay cho chúng, không nói, không viết, không làm điều gì gây chia rẽ, thì chúng ta đã bước một bước rất dài để tiến đến đoàn kết. Nếu chúng ta không để chúng kích động tự ái, tính đố kỵ, lòng ganh tị, sự hận thù cá nhân, hay tính ham danh ham lợi ham quyền của chúng ta, thì chúng khó có thể chia rẽ chúng ta được.

Bí quyết để tránh chia rẽ và tạo đoàn kết là sự bao dung và lòng khoan dung. Bao dung là ý thức được tính đa dạng trong xã hội để chấp nhận sự khác biệt giữa mình và người khác. Khoan dung là ý thức được bản tính con người vốn yếu đuối, dễ sai lầm, để rồi sẵn sàng tha thứ, bỏ qua những lầm lỗi không đáng kể. Nếu có lỗi gì cần sửa thì nên dùng phương cách nào khôn khéo nhất, “đắc nhân tâm” nhất để sửa, đồng thời cũng nên chấp nhận giới hạn khả năng sửa lỗi của đối tượng trong mức độ không gây sứt mẻ tình đoàn kết. Rất nhiều trường hợp lỗi của người mình muốn sửa không gây tác hại bao nhiêu, nhưng cách sửa lỗi của mình lại gây tai hại nhiều gấp bội lỗi lầm của người ấy.

Để tạo đoàn kết, chúng ta nên có cái nhìn tích cực. Trước một cái ly nước chưa đầy, có hai cách nhìn khác nhau: người thì nói “nó đã đầy được một nửa!”, người khác nói “còn nửa ly nữa mới đầy!” Cả hai câu đều đúng, nhưng phản ánh hai tâm trạng và hai thái độ nghịch chiều nhau. Người thì vui, người thì buồn.

Cũng như ly nước chưa đầy kia, mọi người, trong đó có những người đấu tranh cho tự do dân chủ chống độc tài cộng sản, ai cũng có những việc làm đáng khen nhưng đồng thời cũng có những việc làm đáng trách. Thái độ quá chú trọng đến phần đáng trách mà không đếm xỉa gì đến phần đáng khen, hoặc chỉ tập trung vào những điều chưa làm được mà quên đi những phần đã làm được, thì chỉ sinh bi quan và dễ làm mất lòng nhau, thậm chí chỉ gây chia rẽ mà thôi.

Để kết luận, có thể nói: Người ta cứ dấu này mà nhận biết chúng ta là người đấu tranh dân chủ đích thực và sáng suốt, đó là chúng ta thật sự quan tâm xây dựng đoàn kết trong cộng đồng, và tránh hết sức những gì gây chia rẽ.

Houston, ngày 10-1-2014.

© Nguyễn Chính Kết

© Đàn Chim Việt

7 Phản hồi cho “Cộng sản làm gì và sợ gì?”

  1. Người dân says:

    Cộng sản chỉ sợ duy nhất 1 điều là bọn chúng bị khủng bố bản thân và gia đình, ngoài ra chúng ko sợ điều gì nữa

  2. Trần Trung Dung says:

    Cộng sản làm gì và sợ gì?

    Kinh nghiệm cho thấy, CSVN rất lo sợ khi thấy nhân dân đoàn kết và không còn sợ họ nữa. Vì thế mà họ dùng đủ mọi thủ đoạn, mánh khoé để gây nghi kỵ và chia rẽ trong các tổ chức và nhân dân!

    Biết rõ như thế thì chúng ta phải làm gì?

    Đường nào cũng đến La Mã, đường anh – anh đi, đường tôi – tôi đi, cứ nhắm cái đích là giải trừ CSVN mà tiến tới, bằng phương sách nào thì tùy khả năng và hoàn cảnh, miễn là chúng ta đừng bao giờ chen chân và dẫm đạp lên con đường của nhau đã là OK, là đoàn kết rồi!

  3. ” Do đó, cộng sản không sợ người chống cộng vạch mặt chỉ tên bọn chúng,”
    Không đồng ý chút nào . Phải vạch mặt những tên Việt Cộng , những tay sai , những Việt Gian để loại bỏ những con sâu trong Cộng Đồng người Việt Hải Ngoại . Cắt đi 1 cái ung nhọt sẽ đau , nhưng còn hơn cái mụn nhọt đó sẽ lan rộng ra toàn thân . Miễn là phải sáng suốt , không chụp mũ bậy bạ .
    Ông Nguyễn Chính Kết sợ điều này sao ?

    • Sigma says:

      Nếu bạn biết được và có bằng chứng ,bọn nằm vùng sẽ tù mọt gông vì chúng đã phạm tội gián điệp . ở Hoa kỳ chưa thấy xử những vụ này.

  4. Nguyễn Văn says:

    Nếu không hay chưa đủ khả năng làm được những việc lớn thì chúng ta hãy bắt đầu bằng những việc nhỏ; và một khi chúng ta vượt qua được việc nhỏ thì chúng ta sẽ có đủ năng lực làm những công việc lớn hơn, và từ đó chúng ta sẽ làm được việc đại sự.

    Nếu mỗi người chúng ta ý thức cộng sản là tai họa của đất nước và dân tộc; và hầu như mỗi cá nhân hay người thân trong gia đình của chúng ta đã từng là nạn nhân; và chúng ta muốn giải thể chế độ cộng sản thì xin mỗi cá nhân chúng ta hãy cố gắng làm những việc nhỏ mà ai cũng có thể làm được.
    Những việc nhỏ dễ làm là: Hải ngoại không gửi tiền, không du lịch, không tiếp tay, không hỗ trợ; lên tiếng kêu gọi cộng đồng quốc tế ủng hộ chúng ta, ủng hộ tự do dân chủ và nhân quyền, ủng hộ những tiếng nói bất đồng và đòi hỏi của người dân trong nước. Riêng trong nước thì không nghe, không nói, không làm bất cứ gì có lợi cho cộng sản để chống lại người dân hay chính mình; tiếp tục lên tiếng đòi hỏi quyền tự do, quyền làm người như hiến định… Những việc nhỏ này chẳng bể nồi cơm ai và nhà cầm quyền cộng sản cũng không có lý do bắt bỏ tù tất cả. Cứ tưởng tượng cộng sản còn tồn tại nếu chúng ta làm được những việc nhỏ này?

    Một khi chúng ta làm được những công việc nhỏ này thì tự nhiên người dân trong-ngoài hòa hợp làm một thì lo gì chúng ta không làm được việc lớn hơn như giải thể chế độ cộng sản, và đoàn kết làm chuyện đại sự như cha ông chúng ta trong quá khứ: Đánh giặc Tàu xâm lăng?

  5. Người góp ý says:

    Ông NCK có phần nào đúng khi nhận xét về sự đoàn kết trong cộng đồng nhưng chúng ta nhìn kỹ xem sự sụp đổ của CS ở Liên sô và các nước Đông Âu có phải do những thành phần lưu vong thực hiện không hay do chính nhân dân trong nước ? Do vậy người Việt chạy trốn chế độ CS không đóng 1 vai trò quan trọng nào trong tiến trình sụp đổ của ĐCSVN mà chính nhân dân , các thành phần đấu tranh cho dân chủ tự do trong nước cùng sự thức tỉnh của các đảng viên CS còn nghĩ đến sự tồn vong của đất nước cũng như chính bản thân và gia đình .CS cũng tung người ra hải ngoại đội lốt dưới nhiều hình thức để gây chia rẽ nhưng không đáng kể . Ở các nước dân chủ có đảng CS hoạt động nhưng không còn sức hấp dẫn quần chúng nên tự rút lui vào bóng tối hay đổi tên ,chủ nghĩa cộng sản đã lỗi thời mà ngay cả những nước gọi là CS như Trung quốc ,VN…cũng không còn là CS theo đúng nghĩa mà chỉ là 1 nhóm lãnh đạo dùng cung cách hành xử như 1 đảng siêu mafia hoạt động hợp pháp với những luật lệ tự đặt ra để bóc lột nhân dân .

  6. Người Buôn Mộng says:

    Cám ơn tác giả đã cho đọc một bài viết rất xúc tich & hữu ích!

    Câu kết luận nên được sửa thành:

    “Người ta cứ lấy chỉ dấu này (cái nhìn tích cực – as explained in the paragraph which follows suit or the word ‘dấu’ can mean criteria) mà nhận xét thì sẽ biết ai trong chúng ta là người đấu tranh dân chủ đích thực và sáng suốt. Và thực hiện điều đó là chúng ta thật sự quan tâm xây dựng đoàn kết trong cộng đồng, và tránh hết sức những gì gây chia rẽ.”

Phản hồi