Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?
Vụ tàu hải giám của Trung Quốc ngang nhiên cắt cáp thăm dò của tàu địa chấn Bình Minh 02 thuộc Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam đang khiến dư luận hết sức bất bình nó chẳng khác nào như giọt nước rót vào ly nước vốn đã đầy làm tràn ly. Sau biết bao cuộc gây hấn đem tầu chiến, tầu giả dạng đánh cá, đâm chìm tầu của ngư dân Việt Nam đánh bắt cá trên khu vực chủ quyền biển của quốc gia mình gây chết chóc và phá hoại tài sản của họ, rồi tung hàng mấy chục tỷ đô-la để xây dựng mới và tân trang lại những đảo ở Hoàng sa và Trường sa đã chiếm đóng của Việt Nam, hung hăng tự mình vẽ đường hàng hải quốc tế và cả biển của Việt nam và nhiều nước làm của mình, coi thường dư luận đã làm dấy lên phong trào phản đối mạnh mẽ bao giờ hết tại Việt Nam và dư luận quốc tế.
Đúng như nhiều báo chí trong và ngoài nước đã phanh phui mổ xẻ sự kiện bạo ngược này, tờ Báo Lao Động đã có bài phân tích rất chính xác của tác giả Nguyễn Đăng Thắng (nghiên cứu sinh luật tại Vương quốc Anh) khi nói rằng: “ Việc Trung Quốc lớn tiếng tuyên bố yêu sách đối với khu vực mà tàu Bình Minh 02 hoạt động là không thể chấp nhận được, bởi nó không dựa trên bất cứ một cơ sở nào trong pháp luật quốc tế hiện đại về biển. Việc xác định vùng biển theo pháp luật quốc tế bắt nguồn từ nguyên tắc rất cơ bản: “Đất thống trị biển”. Nội hàm của nguyên tắc này đó là quốc gia nào có bờ biển ở đâu thì sẽ có vùng biển ở đó. Có thể minh hoạ một cách sinh động nguyên tắc này bằng “hình” và “bóng”: Không có hình (bờ biển) thì làm sao có bóng (vùng biển)? Chỉ khi đáp ứng được tiêu chí đầu tiên và cơ bản nói trên, đó là có bờ biển, thì một quốc gia mới có thể nói đến chuyện có được các yêu sách vùng biển theo quy định của Công ước Luật Biển – thông thường không quá 200 hải lý. Với thực tế địa lý của mình, Trung Quốc không thể có yêu sách về vùng biển theo quy định của Công ước Luật Biển tại khu vực xảy ra vụ tàu Bình Minh 02 – nơi cách đảo Hải Nam của Trung Quốc 340 hải lý. Thậm chí, nếu Trung Quốc cố tình cho rằng vị trí hoạt động của tàu Bình Minh 02 sáng 26.5 nằm trên thềm lục địa kéo dài vượt ra ngoài 200 hải lý thì cũng phải phù hợp nguyên tắc đó là yêu sách về thềm lục địa kéo dài ngoài 200 hải lý không được chồng lấn lên vùng biển nằm trong phạm vi 200 hải lý tính từ đường cơ sở của quốc gia khác.”
Hay như tướng Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh – nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc đã nói: “Hành động tàu Trung Quốc cắt cáp tàu thăm dò của Việt Nam đã thể hiện tính ngang ngược của họ. Trung Quốc tự vẽ đường lưỡi bò, nhận khu vực trong đó là hải phận của họ. Thực tế điểm họ cắt cáp cách rất xa lãnh hải Trung Quốc. Họ vẽ đường lưỡi bò, nhưng họ không được nước nào công nhận cả. Trong khi Trung Quốc nêu 16 chữ trong quan hệ với Việt Nam thì hành động của họ thực tế lại đi ngược lại phương châm đó. Việc này cũng cho thấy ta phải đưa vấn đề ra công khai đấu tranh, lên tiếng mạnh mẽ hơn nữa, đưa các tài liệu chứng cứ. Ta cũng cần phải gửi công hàm lên Liên Hợp Quốc (LHQ) tố cáo họ vi phạm Luật Biển LHQ, vi phạm vào hải phận của chúng ta.”
Đa số nhân dân Việt Nam và dư luận quốc tế cho rằng đó là đòn nắn gân sức mạnh của Việt Nam để tiếp đó họ có những kế sách tiếp theo. Vậy tại sao Trung Quốc lại có thể ngạo mạn hành động thô bạo đến như vậy? Có mấy lý do cần phải nói đến:
1. Từ xưa đến nay Việt Nam luôn luôn giữ gìn mối quan hệ hữu nghị với Trung quốc. Nhưng ai cũng biết cha ông chúng ta xưa cũng thế, nhưng Trung quốc không thể giám gây hấn hay hành động thô bạo như hiện nay. Vì sao? Vì sách lược cuả cha ông ta là mền dẻo nhưng kiên quyết. Hàng năm vua chúa phông kiến Việt Nam vẫn mang sản phẩm quý lạ sang Trung quốc tặng thí nhưng một khi họ đem quân đe dọa thì cha ông ta kiên quyết đánh chặn, thậm chí thấy âm mưu xâm lược là có thật, các vua cháu Việt Nam còn tấn công thẳng vào nơi vua chúa Trung Quốc chuẩn bị lương thực, vũ khí để xâm lược Việt Nam như lịch sử đã ghi thời nhà Lý. Lý Thường Kiệt khi biết được âm mưu chuẩn bị tấn công Việt nam của nhà Tống, ông đã cho quân tấn công thẳng vào châu Ung Trung quốc, phá hết lương thảo đốt sạch vũ khí mà quân nhà Tống đang tích để xâm lược Việt Nam khiến vua Tống phải kinh sợ.
Mối quan hệ Việt Trung ngày nay không như vậy mà Việt Nam ta đã quá nhún nhường đến mức họ coi thường thậm chí ngạo mạn coi mình là bề trên, phớt lờ những nguyên tắc quan hệ ngoại giao sơ đẳng nhất. Tại sao nói vậy? Vì ai cũng biết việc Trung quốc đem tầu chiến hay tầu chiến cũ tân trang lại giả dạng tầu đánh cá xâm phạm thường vào lãnh hải Việt Nam, có lúc họ vào cả khu vực Dung quất, khu vực trong vòng 200 hải lý như quy định của luật quốc tế, bắt bớ, thu tầu lưới của ngư dân Việt Nam, thậm chí đâm vỡ tầu gây chết người, mất tài sản, bắt nộp phạt v.v…nhưng phía Việt Nam phản ứng thật là yếu ớt. Chỉ có vài lời ngắn gọn và quyen thuộc của bà Nguyễn Phương Nga khiến họ xem nhờn, chẳng để vào tai, việc gì họ làm họ cứ làm, tự tung tự tác ra vào biển của Việt nam như chốn ao nhà họ. Còn tình trạng một vài cá nhân bị bùa mê của các thứ khẩu hiệu nhì nhằng bốn tốt, hai mười mấy chữ vàng vân vân và vân vân làm quyên hết cái họa đang đến, chẳng nhìn thấy con dao bầu sáng loáng mà “bạn tốt” để sau lưng, chỉ loáng qua một cái là đầu rơi lúc nào không biết. Họ còn tin vào thương lượng hữu nghi, đơn phương như Trung quốc vẫn hà ru, chứ không muốn nghe các góp ý của các công thần là đem chuyện đại sự liên hệ đến vận mệnh quốc gia dân tộc gia bàn dân thiên hạ, ra tòa án quốc tế và khu vực để giải quyết tránh chấp lãnh hải chủ quyền đảo biển của Việt Nam. Hôm nay không biết những người này có còn biện minh được nữa hay không hay lại vì bùa mê vẫn làm lú trí?
2. Một lý do nữa, Trung quốc đã thấy rõ, nhiều năm qua vì lòng yêu nước, nhiều đồng bào cà chiến sỹ, các trí thức, các nhà báo v.v…đã tự mình đến trước đại sự quán hay lãnh sự quán Trung quốc tại Hà Nội hay thành phố Hồ Chí Minh để tỏ thái độ bất bình lên án thì chẳng những chính phủ Việt Nam không hoan nghênh lại còn bắt bớ, gian cầm. Nhiều nhà báo viết lên tiếng nói của mình, của bạn đọc thì bị mất nghề, thậm chí bị bắt giam. Ngọn lửa yêu nước đó như bị dội những thùng nước lạnh làm buốt tim, khiến cho nó không thể bùng cháy, tiếp thêm sức mạnh vốn đã bao đời cha ông ta dầy công hun đắp mà bị tàn lụi đi. Cho nên Trung quốc cho là nhà nước Việt Nam sợ một Trung quốc mạnh nên cứ diễn hoài vở tuồng vào ra đất nước mình mà không hề biết sợ cái gì của hàng xóm cũng cho là của mình tha hồ vơ vét “tháo nhể”.
Vũ khí, sức mạnh quân sự là thuộc về sức mạnh vật chất để phòng thủ đất nước là điều quan trọng nhưng lòng yêu nước của toàn dân, tình đoàn kết trên dưới một bề trong ngìa của người Việt Nam mới là cái quan trọng quyết định lên tất cả, nếu không có cái sức mạnh ấy thì vũ khí kia chỉ là mớ sắt vụn không hai không khác.
Ngày nay nhiều người Việt Nam nhà nước ta sao chỉ lo mở rộng Hà Nội đến cuông si đến vậy? Hết mở Đông lại sang Tây, hết phía Bắc lại phía Nam, thậm chí định còn mở cả thành phố lớn ở trên nước sông Hồng, vậy thử hỏi nước nếu mất nhà ở đâu? Xây gì cho lắm, khi là đạo đức cán bộ không được vun đắp, thiếu kỷ cương, việc đó chỉ là miếng mồi cho phát sinh tham nhũng. Hết cắt lấy đất công, đến đất ruộng đem bán nay lại lấy đất của dân cho nên oán giận ngút trời sao có thể đoàn kết lòng người quy vào một mối mà lo giữ nước? Họa phương Bắc cướp biển hiện hữu, là tình trạng thật và đang trong cơn nguy hại lửa đã bén rơm, nhưng hễ ai muốn nói ra đều quy cho là “vấn đề nhạy cảm” và cho là nói xấu, làm mất an ninh đất nước, tạo ra những thứ không đáng cần có bắt tất cả phải vào nề “như con cừu” cúi đầu chỉ biết vâng dạ vào ra theo roi gậy mà Giáo sư Ngô Bảo Châu đã nói đến. Người công thần như Đại tướng Võ Nguyên Giáp, như tướng Đồng Sỹ Nguyên góp ý chẳng nghe, hay nghe để đấy, ông nói mặc ông. Đến những tri-thức con nhà cách mạng như Cù Huy Hà vũ, như hàng nhà trí thức, giáo sư đầy nhiệt huyết góp ý cũng mặc thậm chí đem lao lý khoắc vào cổ họ thì sao có thể hun đúc sức mạnh nhân dân? Kẻ thù của Việt nam biết rất rõ điều này nên Trung quốc nay làm liều như vậy, họ đâu có sợ? Chúng ta tại sao không nghe những người đại đức, những người ưu tú đó của đất nước mà lại đi nghe lời ru ngủ của Trung quốc kẻ đã vừa mới đem quân giết hại dân mình nay đang cướp biển đảo của mình? Nghe ai đó là điều cần phải suy xét cân nhắc, ta nghe Phật, nghe Thánh, nghe hững người công thần, những người yêu nước vốn đã quyên mình vì đất nước hay nghe kẻ cướp đây? Đó là tùy theo nơi bạn, nơi anh, nơi chị.
Còn Kiều bào đáng yêu đáng quý của đất Việt đây, họ ở nước ngoài ăn chắt để dè, hàng năm gửi về 20 tỷ đô la tạo nguồn sinh khí để xây dựng đất nước, tiền thì khuyến khích bà con gửi, nhưng nếu ai đó mua đất cũng không thể đứng tên,mọi thứ rào ngăn không để họ có một chỗ đứng. Vậy chỗ của họ ở đâu trong đất nước và trong lòng dân tộc này? Cái gọi là “Đoàn kết toàn dân” hay “Kiều bào ta khúc ruột Việt Nam” mỗi khi được ai đó cất lên trong những ngày lễ đón giao thừa hay ngày hội lớn dân tộc thì chỉ khiến làm họ mủi lòng, xót xa chứ đừng nói là sinh đồng cảm.
Biển Đông đang dậy sóng, gió phương Bắc thổi về làm nó dâng cao như sóng lừng. Làm gì đây để giữ yên lòng dân, giữ vững chủ quyền đất nước, đảo, biển đó là những thách thức và trách nhiệm đòi hỏi người cầm quân, lái con tầu đất nước phải lo lắng giải quyết. Thắng hay thua, thành hay bại đều là ở chốn này.
Nam quốc sơn hà nam đế cư!
Đất nước Việt Nam còn hay mất, thịnh hay suy đang phải trông vào mỗi người lãnh đạo có trách nhiệm cao của đất nước và của mọi người con đất Việt ở khắp mọi nơi, trên biển hay dưới xuôi, ở trong hay ở ngoài nước.
Trang báo hôm nay chắc đã ướt bởi nước mắt người con đất Việt xa xứ, lại cũng đau thêm lòng người Việt quê nhà. Viết báo hôm nay như để khóc để than, ngòi bút đó nghe có cả máu và vị mặn của người viết khi trang báo đến phải kết thúc.
Ngày 1 tháng 6 năm 2011.
Trân trọng vô cùng.
© Nguyễn Hoàng Hà
© Đàn Chim Việt
- Trích “Đất nước Việt Nam còn hay mất, thịnh hay suy đang phải trông vào mỗi người lãnh đạo có trách nhiệm cao của đất nước và của mọi người con đất Việt ở khắp mọi nơi, trên biển hay dưới xuôi, ở trong hay ở ngoài nước”
- Dân trong hay ngoài nước còn tin được, chứ lãnh đạo VN trong BCT khoảng 15 tên, thì không tin được. Hãy nhìn những gì CS làm đó, trong lúc ngư dân, đất nước bị bắn giết, bị hoành hành bá đạo thì các lãnh đạo đang yên giấc, đang hưởng thụ các lạc thú. Bất cứ người dân, trí thức nào phản kháng lên tiếng đều phải trả giá bằng sinh mạng và lao tù. Đảng CSVN làm tê liệt bộ não của CA và gắn vào con chíp chương trình chỉ biết đàn áp, tham nhũng, độc ác với dân. Với hành động của TQ, Đảng mở miệng sẽ mắc quai nên tận dụng luôn để đánh lạc hướng để ru ngủ phong trào dân chủ đa nguyên.
- Cho nên chúng ta không cần phải nhọc sức đấu tranh cho Đảng CS nửa mà cứ kêu gọi thêm cho TQ nó đánh vào, vậy cái đầu não TQ cần tiêu diệt là Đảng CSVN. vì chúng ta có đấu tranh không bị CSVN đàn áp cũng bị Tàu khựa nó giết. Nếu Đảng CSVN bị diệt thì hào kiệt đánh Tàu tràn ngập đất nước. sôi sục quá không biết nói có phản cảm không.
LÀM SAO GIỮ VỮNG ĐƯỢC ĐẤT NƯỚC
Đất nước chỉ vững được khi có yếu tố nhân dân. Nhân dân đây là mọi người dân không phân biệt vị trí, địa vị, hay ở đâu. Có nghĩa yếu tố lãnh thổ được quyết định bởi yếu tố con người. Nhưng yếu tố con người lại được quyết định do tinh thần và vật chất. Muốn giữ nước quốc gia phải giàu, phải mạnh. Muốn giữ nước tinh thần nhân dân phải cao, tức có lòng yêu nước chân chính, thực chất, thật sự, và có quyết tâm cao. Một đất nước nếu trở nên nghèo, và một đất nước mà tinh thần người dân không có thực chất, đó thật là một điều hết sức nguy hiểm. Cho nên nếu từ lâu đã không lo xây dựng kinh tế đất nước về thực chất, từ lâu không lo xây dựng tinh thần yêu nước của nhân dân về thực chất (thay vì thế chỉ nói và làm những chuyện đâu đâu), thì đến khi hữu sự thật vô cùng nguy nàn và khó khăn hết mức. Vậy nên, muốn giữ nước hiện nay là phải củng cố lại tất cả mọi thứ đó. Tức chỉ có thực chất của sức mạnh quân sự và thực chất của lòng yêu nước trong sáng không bị phủ mờ bởi bất kỳ điều gì giả tạo, mới có thể làm tiền đề và điều kiện cho việc giữ nước được.
NGÀN KHƠI
Trong tình hình của nước ta hiện nay, xin Quý Cao Nhân của Dân tộc VN lưu ý cho :
1- Có thể chăng chúng ta đang rơi vào bẫy của VC là lợi dụng lòng yêu nước của chúng ta mà đánh lạc hướng đấu tranh của Lực lượng Dân Chủ, vì nội tình nước nhà đang như nồi cháo heo, cao trào Dân chu Đa nguyên đang làm cho bọn VC mất ăn mất ngủ… nên…
2- Đừng hòng đòi hỏi VC có phản ứng mạnh mẽ với bọn bành trướng như Quân đội VNCH hồi 1974, một cú đánh quá đẹp và oai hùng vào mặt bọn bành trướng Băc kinh. Nếu chúng dám làm thế thì còn ai giữ cho chúng còn chễm chệ trên ngai vàng XHCN…
3- Có lý nào 90 triệu con dân VN vẫn tiếp tục Buồn Đau Khóc Hận sao.
Dan toc VN dang phai doi pho voi 2 van de vo cung nan giai : ke thu ben trong va giac cuop ben ngoai.Ke thu ben trong la bon sau bo CS dang duc khoet va lam hao mon noi luc cua dan toc can phai bi tieu diet cang som cang tot. Mot VN tu do dan chu se mang lai niem tin, su doan ket trong va ngoai nuoc, va mot suc manh thuc su ve kinh te va quan su; roi tu do moi doi pho duoc voi bon cuop ba quyen Trung Quoc de bao ve chu quyen lanh hai va tai nguyen cua dat nuoc. Khoc than, chui boi, la lang hay keu cuu voi nguoi ngoai se chang giai quyet duoc gi. Toan dan phai chu tam vao mot muc tieu toi hau: GIAI THE DANG CS SAU BO BAN NUOC VN. Voi bon cuop Tau Cong, chi co the noi chuyen voi chung khi VN co mot quan luc hung manh co Nam Han, Dai Loan hay Nhat Ban ma thoi. Dem Cong Phap Quoc Te ma noi voi chung thi chi lam mot tro cuoi khong hon khong kem.
Tác giả Nguyễn Hoàng Hà hỏi…”Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?
Xin trả lời…Cách thì có ! Nhưng nhà cầm quyền csvn có chịu làm hay không là chuyện khác! Chỉ cần họ tỏ thiện chí và chịu khó lắng nghe thì tôi tin chắc sr8àng ẽ có rất nhiều con dân đất Việt sẽ cống hiến phương cách!
Xin tiếp theo ý kiến của tác giả Nguyễn Hoàng Hà, tôi tin là việc đâu tiên toàn dân VN phải đập đổ chế độ ngu dốt bạo quyền ăn cướp CSVN trước khi nói đến việc Đoàn Kết toàn dân VN trong và ngoài nước. Chỉ có một chế độ KHÔNG CS, Tự Do, Dân Chủ, đa nguyên đa đảng, nhân dân có quyền Tự Do Ngôn Luận, thì mới Đoàn Kết được toàn dân, và đó chính là chỗ dựa vững chắc nhất trong công cuộc chống lại kẻ thù phương Bắc. Các em du sinh hay sinh viên, tập thể sinh viên gì đó, nghĩ sao về ý kiến này và bài viết của tác giả, sao im rơ dzậy??????
SỰ KẾT HỢP CẦN KÍP
Dù muốn hay không muốn, Việt Nam cũng phải giử nền ngoại giao luôn mền dẽo, uyển chuyển linh hoạt qua từng giai đoạn. Nói thế không có nghiã là chờ Trung Quốc hành động, để rồi mới có phản ứng thích hợp, mà phải tiên liệu mọi phương án kịp thời ứng phó với nhiều trường hợp đột biến xảy ra. Nhà lảnh đạo ÐCSVN phải thấy được cái đầu mối hoạ to lớn ngày hôm nay, từ KHỞI ÐIỂM đã có sự sai lầm không thể nào lường hết, đó chính là đã đặt ÐCSVN trong Vòng Cương Toả cuả ÐCSTQ, khi giải phóng dân tộc PHẢI được gắn liền với chủ nghiã Mác Lê Cộng Sản.
Đường lối kết hợp chặt chẽ khối Ðông Nam Á cuả chính quyền Việt Nam hiện nay, nó vưà họp tình họp lý mà lại rất đúng lúc kịp thời. Nếu tạo được sự bền vững lâu dài, tất nhiên là một lợi thế không nhỏ cuả Việt Nam trước Trung Quốc quá mạnh mẻ hung hăng. Chia rẽ cho bằng được khối Ðông Nam Á, đó sẽ là đối sách cuả nhà cầm quyền Bắc Kinh, khi mà họ có thể đạt mục đích nầy bằng tiền viện trợ ồ ạt, cũng như tạo các áp lực kinh tế chính trị và cả quân sự để đe doạ ngăn chận sự kết họp đó. Thảo luận đơn phương mà không bao giờ chịu thảo luận đa phương, để thực hiện đường lối cả cứng và mền cuả Bắc Kinh. Mạng lưới vô hình ngoại giao mở rộng đó cuả nhà cầm quyền VN, cũng ít nhiều làm giảm bớt tính hung hãn cuả nhà cầm quyền Trung Quốc hiện nay.
Từ kết họp ngoại giao được khá hoàn chỉnh, theo thời gian đi vào chiều sâu đến quốc phòng, dưới sự hổ trợ rất cần thiết cuả bè bạn năm châu, nhất là Âu Châu và Hoa Kỳ. Kết họp các nước nhỏ để phòng thủ tự vệ, thì đó là điều rất chính đáng và cần nên làm hơn bao giờ hết, trước làn sóng lừng dậy không ngừng cuả kẻ bá quyền bành trướng trên Biển Ðông Việt Nam. Chẳng những Âu Châu và Hoa Kỳ tích cực hổ trợ, mà Nga-Nhật-Úc-Ấn là những nước cũng sẽ đóng góp vào sự kết họp nầy, bởi vì các nước đó không ít thì nhiều, cũng đang có sự tranh chấp quyền lợi không nhỏ nào đó đối với Trung Quốc. Chính vì thế, mặt trận ngoại giao mở rộng đó, nó không thể thiếu được cho Việt Nam trong mọi giai đoạn sắp tới.
Trước hay sau, chính quyền Việt Nam hiện nay cũng sẽ phải ra mặt đối đầu với Trung Quốc trong công cuộc tranh chấp Biển Ðông, chắc chắn đó là việc không thể nào tránh khỏi. Ðể thực hiện được tốt đẹp đường lối ngoại giao mở rộng, cũng như nối kết chặt chẻ hơn nưã toàn dân Việt trong ngoài, nhà cầm quyền CSVN hôm nay phải thấy được con đường chuyển hoá để tiến đến dân chủ thực sự mở rộng CẦN PHẢI ÐƯỢC THỰC HIỆN. Vừa có thể bảo vệ toàn vẹn lảnh thổ lảnh hải Việt Nam, mà cũng vưà tạo một bộ mặt mới cho đảng cầm quyền toàn trị độc tài như bấy giờ, một bộ mặt đúc khuông đáng lý ra nên từ bỏ sớm hơn, vì nó như là một cái bóng cuả chính ÐCSTQ, một cái bóng vĩ đại luôn luôn che phủ xuyên suốt bao thời kỳ, từ lúc hình thành ÐCSVN cho đến hôm nay. Chính điều đúc khuông đó, đã dẫn đến sự ngạo mạn khinh thường cuả Trung Quốc đối với Việt Nam, bởi vì dưới mắt ÐCSTQ thì ÐCSVN chỉ là đàn em chư hầu cuả họ mà thôi. Ðó chính là vấn đề mà tất cả người dân Việt yêu nước trong ngoài cần hiểu thấy rõ, nhất là thành phần ÐVCS có chức có quyền ngày nay.
Tận diệt tham nhũng từ trên xuống dưới không còn khoan nhượng gì nưã, kẻ rút bòn công lợi sẽ được xem đồng hành như kẻ nội tặc TRONG GIAI ÐOẠN NẦY. Chính những kẻ tham quan nầy sẽ làm suy yếu tiềm năng tiềm lực dân tộc, trực tiếp nối cánh tay dài cho kẻ xâm lấn xuyên suốt thời gian qua cho đến cả tương lai sau nầy. Cuộc thanh lọc phải cực kỳ nghiêm minh và thận trọng, trong giai đoạn LUỴ SONG MÂU vẫn là cái thế đáng lo sợ cuả toàn dân Việt ta. Bàn Tay Lạ ném đá dấu tay lúc nào cũng ở sau lưng, sẵn sàng buông tên tiêu diệt những người con tin yêu đất Việt thực sự qua nhiều thủ đoạn khó lường hết. Giai đoạn 45-54 là một bài học cay đắng cho dân Việt lúc đó.
Tập trung tiềm năng tiềm lực dân Việt trong ngoài, nhắm vào một tiêu điểm duy nhất là CHỐNG NGĂN BÀNH TRƯỚNG, độc tài CSVN cũng sẽ phải theo gió mà cuốn cờ thôi, bởi vì khi đó ÐCSVN không thể nào cưởng lại được ý muốn cuả toàn dân Việt yêu nước trong ngoài được. Rạch lằn chiến tuyến chống bành trướng phương Bắc khắp trong ngoài, đó chính là sự thanh lọc nhẹ nhàng nhất, một phần nào lộ diện kẻ tiếp tay cho giặc, kể cả thành phần theo đốm ăn tàn cũng theo thời gian rớt cái mặt nạ che đậy cuả họ mà thôi.
Tiếp tay tiếp sức cho người dân Trung Quốc thực hiện dân chủ mở rộng toàn diện trên đất nước họ, tạo niềm tin cho các sắc dân Tạng Hồi Mông Mãn thực hiện cuộc sống tự trị như họ từng bao thời mơ ước. Dân Việt và dân Trung Hoa luôn luôn có cuộc sống hoà hiếu với nhau, nhưng chính nhà cầm quyền độc tài độc đảng Cộng Sản với chủ trương tranh đấu, mà qua đó cái Thế Giới Ðại Ðồng chỉ là khẩu hiệu để lường gạt các nước nghèo đói trên thế giới, trong đó CSVN là một thành phần bị chính ÐCS đàn anh Trung Quốc lưà phỉnhchỉ để làm con cờ nằm trong tay cuả họ. Thỏ đã hết, thì thợ săn đã phải đến lúc phải làm thịt con chó săn cuả mình, đó là thế đời xưa nay vẫn là như vậy.
Thực hiện hoà hợp hoà giải dân tộc luôn luôn là tâm huyết hàng đầu cuả người dân Việt yêu nước trong ngoài, sự hoà hợp hoà giải phải được thực hiện cho tất cả mọi thành phần, cho dù có khác biệt về chính trị hay tôn giáo. Nó không đòi hỏi chỉ có riêng cho một phiá nào, bắt buộc phiá đối mặt phải thực hiện với nhiều điều kiện, bởi vì đặt để quá nhiều điều kiện luôn với một chủ ý riêng, đôi khi chỉ vì với một mục đích là PHÂN HOÁ mãi mãi dân tộc Việt Nam, đúng theo đường hướng chia từng chiếc đuả để bẻ cuả kẻ bành trướng bá quyền phương Bắc.
Hoà hợp hoà giải trên một điểm chung là yêu đất nước và dân tộc Việt Nam, mà yêu đất nước và dân tộc Việt Nam tất nhiên phải cùng chung tay góp sức trên cùng một chiến tuyến là CHỐNG NGĂN BÀNH TRƯỚNG. Chủ trương phải tiêu diệt CSVN và cần phải lật đổ chính quyền hiện nay cuả Việt Nam, liệu đất nước và dân tộc có được toàn vẹn trước nanh vuốt cuả loài cá mập, đang lăm le chực hờ thưà nước đục đớp mồi ngon, như nó đã từng làm đối với dân tộc và đất nước Việt ta. Một bài học cay đắng cần phải hiểu, luôn luôn nên hằng lưu tâm nghiệm xét để được thấy rõ hơn nưã.
Lảnh đạo đất nước hiện nay tự tìm lấy con đường chuyển hoá, toàn dân trong ngoài cũng sẽ không chỉ ở đó ngồi chờ đợi, mà người dân yêu nước sẽ thúc đẩy mạnh mẻ hơn nưã cho sự chuyển hoá cần kíp đó trước cơ thế mới hôm nay. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, nhưng lòng dân Việt yêu nước muôn đời vẫn không phai lạt. Tôi vẫn luôn luôn tin tưởng lòng son dạ sắt đó cuả dân Việt ta.
Xin gởi đến thế hệ trẻ hôm nay:
HOÀNG SA TRONG TRÁI TIM TA,
TRƯỜNG SA LÀ MÁU CON NHÀ VIỆT NAM.
Xin trân trọng.
.
Bài của Tác Giả và những lời Chân thành của bạn Trung Hoàng là Trái Tim và Ý nguyện của Nhân Dân Việt Nam, không phân Biểt Bắc Nam, Quốc Cộng, Tôn giáo đảng phái chính tri..
Đó là chúng ta phải gạt bỏ hận thù củ, gạt bỏ khác biệt để Cứu nước CHÔNG NGOẠ IXÂM
Khi Đoàn kết tức là phải có Tu Do Dân Chủ và Đa Nguyên Nhân Quyền thi dĩ nhiên là phải chấm dứt Đảng Chế độ CSVN.
Chỉ có mọt Giải Pháp cuối cùng là Toàn dân đứng chung cùng « Một Mặt Trận Đoàn Kết Dân Tộc cho Tự Do Dân Chủ và CHỐNG NGOẠI XÂMTàu ». Và súc mạnh đễ đánh Tàu là Thống nhât cùng Màu Cờ Dân Tôc Đoàn kết.
Mặt trậ Đoàn Kêt phải có môt lãnh tụ thì có ai hơn là LS Cù Huy Hà Vũ đã chiếm đươc sư tin tưởng của QN lẫn HN, của người C Hvà cả Quân cán chính QN.
Nếu chúng ta đồng tâm Chỉ định người lãnh tụ này thì Đất nước sẽ là một.
Trong môt thời gian ngắn Đối Lập VN có môt Linh Hồn và Dân tôc về môt mối đễ cứu nươc trong Màu Cờ Đoàn Kết.
Xin ơn trên phò hô Viêt Nam đang cơn nguy biến này.
Chào Đoàn kết trong tình thương Đất Việt
Nguyen V N
Kính nho BBT chuyên thành link
http://lacotinhthuongvadoanketdantoc.weebly.com
Tại Sao Bọn Tàu CS lại dám Ngang Ngược như vậy ?
Chính là : Đảng CS VN , Chính Phủ VN đã được Trung Quốc coi như là ĐẦY TỚ TRONG NHÀ , ĐẦY TỚ TRUNG THÀNH , ĐẦY TỚ TIN CẨN NHẤT … Từ xưa đến nay rồi !
Bởi – Tài Sản của Đầy Tớ có được cũng từ CHỦ , Đất Đai , Núi Sông , Biển của Đầy Tớ cũng Nhờ Chủ mà có …
Phận làm Đầy Tớ , khi biết Chủ TQ làm Sai – Chơi ép quá … Thì còn biết làm gì hơn là … Giữ … im … lặng ! – Dĩ hòa vi quý ! – Nếu có thể được thì … Tranh Thủ Đòi … Bồi … Thường Thiệt … Hại !!!
Thái độ , cách hành xử của Đảng, Chính Phủ VN trong vụ Xâm Phạm + Phá Hoại của TQ trên Lãnh Hải của VN vừa qua và rất nhiều vụ việc trước đây … đã Chứng Minh điều đó !
Làm cách nào để giữ vững chủ quyền đất nước?
Vấn đề Bạn đặt ra … Là KHÔNG THỂ với Chính Quyền Nhà Nước ở Việt Nam hiện nay !
Chừng nào “Nam Quốc sơn hà Nhân dân Việt Nam cư” thì bọn bá quyền Bắc Kinh mới khiếp sợ dân tộc Việt nam, không bao giờ còn dám chèn ép VN như trong lịch sử cho đến thời đại ngày nay .
“Lấy nhân nghiã để thắng hung tàn”(Nguyễn Trãi), chúng độc tài thì ta dân chủ. Chỉ có dân chủ thì mới tập hợp được nhân dân VN, thu hút được ủng hộ của thế giới.
Chắc chắn sức mạnh ấy sẽ mạnh hơn bom nguyên tử của bọn bành trướng .
Cam on phan tich cua tac gia. Mong anh co them nhieu bai hon nua. Xin anh viet them ve chu de hoa giai dan toc de doan ket chong ngoai xam luc nay! Kinh chuc anh nhieu suc khoe.