WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thư ngỏ gửi nhà thơ Thuận Hữu, Tổng Biên tập báo Nhân Dân

Thuận Hữu- TBT báo Nhân Dân

14/03/1988, hai mươi bốn năm trước, giặc bành trướng hạ sát 64 chiến sĩ ta để chiếm đảo đá chìm Gạc-ma của ta.

Cứ mỗi lần xem lại clip hình ảnh này, lòng tôi lại trào lên bao đớn đau căm giận. Và cảm phục vô cùng những người lính đã ngã xuống giữa lòng biển của Tổ Quốc mới thanh bình chưa được bao lâu sau hơn ba mươi năm chiến tranh. Và càng thấm thía hơn thế nào là Tổ Quốc.

Tổ Quốc Việt Nam yêu dấu ngàn năm!

Và tôi nhớ đến Thuận Hữu.

Nhớ Thuận Hữu, người lính hải quân quê biển Nghi Xuân tham gia giải phóng Trường Sa tháng 4.1975. Nhớ Thuận Hữu, người lính hải quân sau những năm đồn trú dạn dày sóng bão Trường Sa hiên ngang trở về bước vào làm sinh viên Khoa Văn Đại học Tổng hợp Hà Nội, rồi nối gót các bậc đàn anh Chu Cẩm Phong (khóa 5, đã hy sinh), Nguyễn Phú Trọng (khóa 8) thành người chiến sĩ cầm bút, phóng viên thường trú báo Nhân Dân – báo Đảng tại Đà Nẵng. Nhớ Thuận Hữu, người chiến sĩ làm thơ (nay gọi thi sĩ – chiến sĩ) nổi tiếng với bài thơ tình độc đáo “Những phút xao lòng” lần đầu tiên xuất hiện trên tạp chí Đất Quảng (1984).Nhớ những đêm chúng mình ngồi trên ban công nhà 1b Ba Đình Đà Nẵng, có cả anh em Nguyễn Quang Lập, Nguyễn Quang Vinh (thường gọi Cu Lập, Cu Vinh), nghe Thuận Hữu kể về những vụ bê bối động trời ở hậu cần Quân khu 5, về thái độ khúm núm của một cấp chỉ huy rất to tặng quà cho phóng viên báo Đảng Thuận Hữu để mong được lờ đi. Chén rượu Ba Đồn cực ngon Lập Vinh đem từ quê vào bỗng đắng ngắt trong miệng. Một nỗi phẫn nộ ngút trời nén thành im lặng. Nhớ những đêm Thuận Hữu thức trắng cố đánh giúp tôi cho xong một bản thảo quan trọng đem từ Đà Lạt xuống để tôi kịp đem ra Hà Nội trong chuyến đi xuyên Việt tháng 11.1988. Thuận Hữu nhiệt thành không chỉ vì cái tình anh em giữa chúng ta mà còn vì rất tâm đắc với nội dung bài viết – Thuận Hữu bảo thế khi trao cho tôi 7 xấp bản đánh máy với cỡ chữ rất đẹp và rõ của cơ quan thường trú báo Đảng. Ấy là bài “Dắt tay nhau đi dưới tấm biển chỉ đường của trí tuệ” của nhà khoa học Hà Sĩ Phu (nghe nói về sau Thuận Hữu đã bị kiểm điểm về cái vụ đánh máy giúp tôi đó).

Đã 24 năm, từ khi những người lính Trường Sa của chúng ta bị giặc bành trướng sát hại trên đảo đá chìm Gạc-ma.

Đã 24 năm từ những đêm người cựu chiến sĩ Trường Sa ngồi thức trắng đánh máy bản thảo của nhà khoa học Hà Sĩ Phu.

Thuận Hữu nổi tiếng từ “những phút xao lòng” càng nổi tiếng hơn khi thành Ủy viên Trung ương và Tổng Biên tập báo Nhân dân.

Ai chẳng có những phút ngoài chồng ngoài vợ

Nào có trách chi những phút xao lòng

Trong tình cảm riêng tư, ta đâu nỡ trách nhau.

Nhưng với Nhân dân, với Tổ Quốc, liệu có được phép xao lòng nhạt nghĩa?

Tác giả “Những phút xao lòng” vào Trung ương, làm Tổng Biên tập báo Đảng đã hơn một năm. Trong huyết quản Tổng Biên tập Thuận Hữu, liệu còn bao nhiêu độ thắm của dòng máu người lính Trường Sa? Trên báo Nhân Dân, dưới mỗi dòng chữ, liệu có còn đập trái tim của người lính Trường Sa?

 

Đà Lạt 23g33 đêm 13.03.2012


3 Phản hồi cho “Thư ngỏ gửi nhà thơ Thuận Hữu, Tổng Biên tập báo Nhân Dân”

  1. te tua dân Việt says:

    Đề nghị với Bùiminhquóc nên viết bài cho những người chuyên khóc thuê trong các đám ma có thể thành công hơn chứ viết lách kiểu “thương cha thương một, thương ông thương mười” thế nầy chắc chắn sẽ bị chúng chửi !!!

  2. tuan ngoc says:

    Thuận Hữu đúng nghĩa là “thuận theo giòng trôi để sở hữu danh lợi” đó là cháu ngoan của già Hồ đó .
    Già Hô` khi còn là thanh niên luồn lách vào phong trào cách mạng của các bậc tiền bối bên Pháp .
    Già Hồ được đóng vai lon ton chạy vòng ngoài để gởi bài viết của các bậc đàn anh đến các tờ báo địa phương .
    Nhờ thế già Hồ chôm luôn bút danh “Nguyễn Ái Quốc” của các vị cách mạng, làm tên hoạt động của hắn tạ
    Sau đó già Hồ học được ngón đòn thủ tiêu, ám sát của bọn Nga Sô truyền dạy . Thế là các vị cách mạng có tiếng, có thực lực lần lượt bị già Hồ “sơi tái” .
    Đất nước điêu linh, dân tộc lầm than là ‘thành quả” của tên Nguyễn tất thành nô lệ Tàu cộng ngày nay .
    Thuận Hữu đang theo đường tiến thân vào cỏi Quĩ đỏ mà già Hồ đã vạch ra, đâu có gì lạ!!!

  3. motnguoidanviet says:

    Đọc xong bài nầy tôi chẳng hiểu BMQuoc muốn nói gì ??? hay đây chỉ là một trò hề của nhiều kẻ sống trong thiên đường quá độ của cái gọi là Xã hội chủ nghĩa chỉ thích nâng bi để kiếm điểm, kiếm việc. Chỉ cần thấy BMQuoc không dám gọi bọn đích danh “Giặc bành trướng” đã sát hại 64 chiến sĩ, giặc bành trướng là ai ? Đài loan hay Phi luật tân hay Tầu cộng anh em ? sao khéo luồn lách nhục nhã thế, ngày trước các đỉnh cao trí tuệ của bọn báo chí Cộng sản đã sợ hãi gọi tầu của Trung cộng là tầu lạ.,danh từ tầu lạ môt thời đã làm cho nhiều người tức cười và tức giận, ngày nay lại thấy một một kẻ mới viết lách tránh né “thật buồn”. Còn một điều nữa, xin mọi người nhìn kỹ hình của Thuận Hữu TBT báo Nhân dân, hắn có đôi mắt xạm xịt của kẻ rất nguy hiểm đã hoặc sẵn sàng giết hoặc hại người, cằm có nọng tỏ rõ một kẻ thích luồn cúi cấp trên đè ép kẻ dưới. Vậy nếu BMQuoc viết bài nầy với bất cứ với mục đích nào cũng phải cẩn thận.

Phản hồi