WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Mẹ Âu Cơ đã ngoại tình

Mẹ Âu Cơ

Tôi xin mượn nội dung câu chuyện đã được đăng trên báo Nhân Dân (báo đảng) vào khoảng tháng tám năm 1988, để làm tựa đề cho bài viết này. Chứ bản tính nhát như cáy ngày của tôi có uống mật gấu cũng không dám đặt cái tựa đề phạm thượng trên, dù đó chỉ là giả thiết. Truyện kể: Một ngày đẹp trời, Lạc Long Quân rất vui, gọi Bộ tướng vào, bảo:

- Nghe dòng giống nhà ta khá lắm, được mệnh danh là con rồng mới, nhà ngươi đi kiểm tra thực hư ra sao, về cho ta rõ.

Vòng quanh thị sát một hồi, Bộ tướng quay về tâu:

- Thưa Long Vương, thần đã đến tận nơi và chứng kiến, những con rồng đó là Singapore, Hàn Quốc, Nhật, Thái, chứ không phải hậu duệ của ngài. Dân Lạc Việt còn nghèo khổ, đói rách, nhất là thành phần nông dân còn chịu nhiều bất công, tai ương lắm. Chỉ có các quan lại sung sướng, phè phỡn thôi ạ!

Lạc Long Quân đập bàn, nổi giận, cho truyền ngay nàng Âu Cơ đến:

- Ta nhất mực yêu thương, chung thủy, nhưng nàng lại lừa dối, chung chạ, ngoại tình, đẻ ra một lũ rắn rết, chúng đang tàn phá đất Việt ta….

Dù chỉ là câu chuyện vui, nhưng từ ngữ hiện nay bảo đó là vấn đề nhậy cảm, vùng cấm chớ dại đụng vào. Ấy vậy  mà nó như con siêu trùng lọt qua mấy lần kính hiển vi soi rọi, nằm chình ình trên mặt tiền báo đảng, thế mới lạ. Đến khi nước Đức thống nhất, đọc báo biết bác Bùi Tín đặt đơn tị nạn chính trị tại Pháp. Câu hỏi cứ lởn vởn mãi trong đầu tôi dường như đã có lời giải. Bài này may mắn sống sót, có lẽ nhờ vào đúng lúc đảng ta kêu gọi cởi trói cho các văn nghệ sĩ và trùng ngày duyệt bài của phó tổng biên tập Bùi Tín chăng(?). Không biết suy nghĩ của tôi đúng sai thế nào. Nhưng tôi tin bác Bùi Tín đã đọc và còn nhớ. Cũng nên nhớ lại, những năm tám mươi của thế kỷ trước, người Việt sống và làm việc ở Đức mỗi quí chỉ được phân phối hai, ba quả chuối. Mắm tôm, mắm cáy là hàng độc, quen biết cậy cục thỉnh thoảng mới mua được. Báo Nhân Dân và Lao động, tuần nào máy bay cũng chở sang, không thiếu số nào. Nhưng rất ít người có nhu cầu đọc, dù phát không.

Ngày còn học cấp ba, mấy thằng cùng hội cùng thuyền chúng tôi, do nghịch và mải chơi, nên sắp đến kỳ thi đại học cũng chưa được kết nạp vào đoàn. Những năm bảy mươi của thế kỷ trước, học sinh Miền Bắc, không là đoàn viên sẽ không được thi đại học. Ngày đó mọi quan hệ xã hội còn rất trong sáng, thật thà. Tình cảm thầy trò sắp phải xa nhau, nên thầy hiệu trưởng thương chúng tôi. Thầy đề nghi, cô bí thư đoàn trường cho chúng tôi vào đoàn, nhưng không làm lễ kết nạp. Chúng tôi gọi, là kiểu vào đoàn tháo khoán.

Những thằng như chúng tôi, ở ngoài đời, ông Lại Văn Sâm, chủ nhiệm kênh VTV3 có thể gọi là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã còn tạm được. Chứ khi dẫn chương trình, phát trực tiếp, ông bình luận cặp tình nhân, trí thức trẻ có chung một sở thích là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, quả thật đó là miệt thị, ngôn ngữ chợ búa. Truyền hình là bộ mặt của nhà nước, tiếng nói của chế độ, sao có giọng điệu mang dáng dấp xã hội đen kỳ cục thế này?

Hôm trước tết âm lịch, một thằng thuộc nhóm vào đoàn tháo khoán, có con gái lấy chồng. Là cán bộ cấp kha khá, nhưng lại không biết sử dụng máy tính, nó nhờ thằng cùng nhóm, hiện làm nghề nuôi heo đực cho thuê nhảy nái (phối giống) ở Miền Tây gửi meo mời tôi. Cuối thư, thằng nhảy nái động viên tôi, cố gắng về dự cưới con nó cho vui, thằng này tuy là đảng viên, nhưng còn chơi được. Lúc đầu cũng không để ý, nhưng sau này tôi bắt gặp nhiều câu nói như vậy  trong những câu chuyện thường ngày. Hôm rồi trên trannhuong.com lại có bài Đảng Viên Nhưng Rất Đàng Hoàng của Bùi Văn Bồng. Tác giả kể lại việc một người bạn rủ ông đi nhậu, giới thiệu thêm một người bạn mới. Có lẽ bạn của ông sợ sau này biết, ông sẽ giận vì đã giới thiệu người đảng viên cho mình, nên đã phải giải thích ngay, thằng bạn mới này, tuy là đảng viên nhưng rất đàng hoàng. Nghe và đọc đến đây, tôi chỉ còn biết thốt ra câu:

- Ơ hay! mấy cái nhà ông này. Các ông có biết cán bộ đảng viên là hội tụ những gì tinh túy nhất và đã được sàng lọc ba, bốn đời lý lịch bên nội cũng như ngoại hay không?

Tôi là người rất dốt về luật pháp và chính trị, cho nên một số vụ án, kinh tế, chính trị nhiều khi đọc thấy rối mù không hiểu. Hôm rồi, trong vụ án Đoàn Văn Vươn, tôi thấy xuất hiện trên báo lời các nhà văn, nhà báo, các bác có tên tuổi, và cả người nhà nạn nhân: rất may, Thủ tướng đã kịp thời vào cuộc.. hay, cảm ơn Thủ tướng..

Tôi không biết những lời khen, cảm ơn trên là thật hay giả. Nhưng theo ngu ý của tôi, chủ tịch tỉnh hay huyện, đều nằm trong chính phủ và dưới sự điều hành của Thủ tướng. Ông chủ tịch tỉnh, huyện làm sai, lỗi đó thuộc về chính phủ. Vậy phủ tướng phải xin lỗi và cảm ơn sự cảm thông của người bị oan chứ, sao người bị oan lại cảm ơn ngược như vậy. Đây cũng là công việc phải làm, trách nhiệm của chính phủ đứng đầu là Thủ tướng, sao lại gọi là rất may?  Nếu đọc được bài này, bác nào biết xin cắt nghĩa giùm.

Mấy nay, cứ bốn, năm giờ chiều (giờ ở Đức), tôi nhận được telefon của thằng bạn thân nhất, cùng dắt tay nhau vào đoàn tháo khoán, thời học phổ thông. Thằng này, hiện chuyên gia về ngành xây dựng, đã từng tham gia xây dựng hầu hết thủy điện trong nước. Nó báo tuần này đang ở Miền Trung để kiểm tra, khắc phục đê đập, cống thoát gì đó, đêm một mình tìm người buôn cho đỡ buồn. Tôi bảo, giờ này đang phải úp mặt vào chảo xóc, mày tìm mấy em chân dài vào đấm bóp cho. Nó cười, chán tới cổ chuyện ấy rồi. Thế tìm mấy bạn đồng nghiệp của mày mà hàn huyên. Nó chép miệng, toàn những chuyện tào lao, giả dối còn chán hơn cơm nếp nát, bây giờ chỉ thích nói chuyện với những thằng bạn thời phổ thông, cái thời đói mà vô tư thôi.

Sáng nay đọc báo, giật mình thấy đập nhà máy điện Sông Tranh2 Quảng Nam rò rỉ nước. Chẳng khác gì qủa bom nguyên tử treo đang rình rập đổ ụp xuống đầu người dân Miền Trung. Tôi ngờ ngợ thằng này vào Miền Trung kiểm tra đập nước nhà máy điện Sông Tranh2. Giời đất ạ! Đập thủy điện này không nó, thì bọn cánh hẩu của nó xây. Cử nó đi kiểm tra khắc phục, có khác gì bác Lê Phước Thọ, nguyên ủy viên bộ chính trị bảo, nên lập ban phòng chống tham nhũng độc lập trực thuộc ban bí thư trung ương. Chiều nay, nó gọi điện, tôi sẽ hỏi. Nếu đúng nó trong đoàn kiểm tra nhà máy điện Sông Tranh2, tôi phải chất vấn đến cùng, cứ thế này, ấm ức chịu không nổi.

Truyện ngắn Số Phận Hay Ngõ Cụt là một trong những câu chuyện có thật, tôi viết cách nay đã gần một phần tư thế kỷ về những người bạn học. Cứ tưởng rằng những bế tắc và số phận như thế hệ chúng tôi chỉ là một giai đoạn, nhất thời nào đó. Rồi thời gian đã qua đi, nhưng những số phận, bế tắc dường như cứ nhân lên mãi. Một em gái mười chín tuổi vì tiền phải lấy một ông già bẩy ba tuổi, trong tiếng vỗ tay, săn đón của báo chí nước nhà. Tin những đám cưới triệu đô, từ những đồng tiền mờ ám của những kẻ trọc phú, bên những đứa trẻ, đói khát, run rẩy đang phải đi mót từng củ khoai ngoài đồng, hàng ngày được phơi trên mặt báo. Và còn gì đau xót hơn, khi ta phải nhìn những cháu bé mười hai, mười ba tuổi cùng dắt tay nhau tìm đến cái chết. Những bế tắc, cái chết được báo trước đã và đang len lỏi vào tới học đường. (Điển hình vụ ba cháu học sinh ở Dak Mil- Dak Nông cùng nhau quyên sinh tuần trước)

Mẹ Âu Cơ ơi! Chúng con không tin và tuyệt đối không hoài nghi về lòng chung thủy của Người. Nhưng sao hôm nay chúng con không còn là những giống Rồng do mẹ Tiên đã sinh ra?

25-3-2012

© Đỗ Trường

© Đàn Chim Việt

 

 

14 Phản hồi cho “Mẹ Âu Cơ đã ngoại tình”

  1. Trung Tín says:

    Cái bác CÔNG TẰNG TÔN NỮ THỊ MẸT đọc không kỹ, hoặc cố tình không hiểu cho tác giả mang mẹ ÂU CƠ ra phỉ báng. Theo tôi tác giả hoàn toàn tôn trọng MẸ ÂU CƠ, không có một lời khiếm nhã nào. Cái tựa đề và câu chuyện tác giả kể lại trên báo NHÂN DÂN của đảng mà thôi. Theo tôi bài viết hay, xin bác CTTNTMET ĐỌC KỸ rồi hãy bình luận-

  2. Chim Gõ Kiến says:

    Đừng nghi ngờ Mẹ Âu cơ, trăm sự đớn đau của đất nước này là do con quỷ già hồ li tinh xảo trá, độc ác đã mang những “giống trứng” từ cái “quái thai cncs” về ấp ủ, để ngày nay nó nở ra một lũ tà ma, ác quỷ là thế.
    Phải cho hết lũ ác thú vào hỏa lò để thiêu hết chúng thì mới có hy vọng cứu được dân đen, đất nước và dân tộc mới có cơ để hồi sinh.

  3. côngtằngtônnửthịmẹt says:

    Đem huyền thoại ra báng bổ.Đem mẹ Âu Cơ ra chế diểu,dù với mục đich gì,củng là quá quắt ,không chấp nhận đươc.Trước đây có HHT củng đả đem hai bà Trưng ra “bìnhloạn” với lối văn xiên xỏ ,bất kinh vàbị các chị em hội AHTV và GL phản đối .
    Huyền thoại củng là một phần của lịch sử,là cội nguồn giải thích sự ra đời của một dân tộc,và sự hảnh diện về nguồn góc của mình. Nó còn có ý nghỉa về sự đoàn kết gửa các sắc tộc trong một nước với nhau.Nó cùng là “anh em ,cùng mẹ cha…” Hình ảnh đẹp như vậy mà cái ông Đổ này xô đổ,lật đổ,phá đổ cả thì là ai đây ?Hay lại lả chêt là tàu là khựa. Bôi bác lich sử ,bôi bác huyền thoại,bội báccon người VN lai liệu có phải người VN ch1nh gốc ?
    Sau nhửng thể chế chính trị,sau nhửng “đi lạc”thì con người VN,dù bên này hay bên kia vẩn là con rồng cháu tiên,là từ 100 cái Trứng nờ ra ,sinh sôi nẩy nở cho đén ngày hôm nay.
    Chúng ta đều là người VN,nghỉa là cùng mẹ sinh ra.Nếu mẹ sinh ra liudiu thì mẹ là loài liuđiu,và cha củng là liu diu.Và phải chăng chúng ta chỉ lúc nhúc một loài liu điu chớ chẳng con rồng cháu tiên gì ?
    Đừng tưởng mình là rồng thật mà kết án mẹ Âucơ ngoại tình gán cho mẹ cái tội …Chỉ có nhửngđưá con hổn vớiMẹ mới phê bình chỉ trích mẹ mà thôi .
    Nhưng như vậy được gì? Thỏa mản việc chống cộng ư? Thật rachẳng ra cái sất gì cả. Chưởi Cộng không dám ,đổlổi tổ tiên .Saokhông nhìn lại mình có thật là rồng không hay chỉ là “rồnglộn” ?

  4. npt says:

    Ở VN hiện nay có số đảng viên cs dù làm việc bằng tay chân,vai u thịt bắp , không phải trí thức .Nhưng cũng tự cho mình với câu nói là cần “GIÁO DỤC ” quần chúng ,nhân dân ! và hay khoát loát là đảng là cha mẹ ( còn đảng ta còn ,mất đảng ta mất) .Như Lậm văn Sai tuy nói sai nói hớ rất nhiều nhưng không chịu xin lỗi và cứ cho là oách .Vì Sâm là trên tất cả ,dạng COCC hay CCCCC !?…
    Nên xem trời bằng vung , vì cđcs không có dân chủ ,thừa độc tài ,có dư mị dân ,tự đánh giá nẫu là “cha mẹ” thiên hạ !?

  5. Sau năm 1975, văn chương phản kháng đã khởi sắc rực rở, đánh dấu một giai đoạn đặc biệt mang sắc thái đấu tranh dù tiêu cực hay tích cực, lối viết phản kháng này làm cho người đọc cười lộn ruột, bằng câu chuyện Mẹ Âu Cơ ngoại tình đẻ ra bầy VC hết sức nham nhở.

    Thuở nhỏ tôi đọc ca dao cứ ngỡ rằng ” trứng rồng lại nở ra rồng, liu điu lại nở ra giòng liu điu ” nhưng nay nhờ cây bút Đổ Trường, mình mới thấy trứng rồng lại nở ra loài đìu hiu, một loại VC quái thai của thời đại, người không ra người, ngợm cũng không ra ngợm. Một loại vi trùng khủng khiếp đang bám thân hình mẹ VN, đục khoét thân héo gầy, còn da bọc xương. Khi người mẹ mang thai cũng con vi trùng VC này, tiếp tục truyền bệnh khiến những đứa con của mẹ cũng gầy đét, thiếu ăn như mẹ.

    Anh Đỗ Trường ơi, mẹ Âu Cơ một lòng chung thuỷ, dù đường xa vạn dặm vẫn dẩn dắt đàn con cùng mẹ ra đi, lập nên một nước đại Việt oai hùng. Nhưng đứa con VC nhìn là con mẹ, bóp méo lịch sử dân tộc bằng một chủ thuyết vô thần không nhân tính, lấy đấu tranh giàu nghèo làm lý tưởng sống, lấy mạnh hiếp yếu, lấy súng đạn để ức hiếp dân oan. Lý do đó đã gây biết bao triệu người mất nhà mất ruộng đồng, lang thang sống lê lết trên khắp những nẻo đường đau thương của đất nước.

    Những đứa con gái VC của mẹ, dù tuổi đã già nhưng vẫn bôi son trét phấn trên làn da diêm dúa để nay tán Tàu, mai phỉnh gạt Mỹ, làm đỉ bốn phương trời để kéo lê thân tàn của chế độ. Dù thân đã bán cho người, nhưng miệng vẫn hô to khẩu hiệu em vẫn con trinh, luôn nêu cao khẩu hiệu, độc lập, tự do, hạnh phúc. Hôm nay bán mình, ngày mai bán đảo và khi không còn đảo thì tiếp tục bán giang sơn, cuối cùng bán những đứa con của mẹ sinh ra làm tôi mọi trong những xưởng máy, bọn tư bản tha hồ có cơ hội tốt bóc lột tận xương tuỷ. Anh Đỗ Trường ơi, hảy viết thêm nữa, để cho con cháu sau này thấy việc làm ác nhơn của VC, sau đó đứng lên làm cách mạng, giải phóng con người ra khỏi những xiềng xích tôi mọi mà bọn phản động VC đang ra sức cột chặt, để chúng tự do làm những hành động trái với đạo lý con người.

  6. Trường giang HN says:

    Đỗ Trường hỏi : “Mẹ Âu Cơ ơi! Chúng con không tin và tuyệt đối không hoài nghi về lòng chung thủy của Người. Nhưng sao hôm nay chúng con không còn là những giống Rồng do mẹ Tiên đã sinh ra”?

    Mẹ Âu Cơ biết trả lời sao đây, con của mẹ mà con nghi ngờ, hỏi mẹ những câu “đắng họng” như vậy sao?

    Mẹ Âu Cơ không hề “ngoại tình”, mà mẹ bị thằng con yêu quý tên Hồ Chí Minh lường gạt, nó bảo yêu mẹ lắm, thương mẹ bằng cả trái tim, rồi dẫn mẹ sang Nga sang Tầu, ở đấy nó chuốc rượu mẹ để cho Cộng Sản nó cưỡng hiếp mẹ, đã hiểu ra chưa?

  7. nguyễn duy ân says:

    “Truyền hình là bộ mặt của nhà nước, tiếng nói của chế độ, sao có giọng điệu mang dáng dấp xã hội đen kỳ cục thế này?”

    -Cái nhà nước đó, cái chế độ đó cũng là bọn trộm cướp, xã hội đen từ trước đến nay, từ trên xuống dưới, “kỳ” với “cục” gì nữa?

    “Ông chủ tịch tỉnh, huyện làm sai, lỗi đó thuộc về chính phủ. Vậy phủ tướng phải xin lỗi và cảm ơn sự cảm thông của người bị oan chứ, sao người bị oan lại cảm ơn ngược như vậy. Đây cũng là công việc phải làm, trách nhiệm của chính phủ đứng đầu là Thủ tướng, sao lại gọi là rất may? Nếu đọc được bài này, bác nào biết xin cắt nghĩa giùm.”

    -Tác giả ngây ngô hay giả vờ ngây ngô?

    Thủ tướng Việt Cộng chứ có phải thủ tướng Nam Hàn, Thái Lan, Nhật Bản hay thủ tướng Anh Quốc…đâu mà phải đứng ra xin lỗi dân! Thủ tướng những nước nầy nếu không từ chức hoặc xin lỗi dân nếu thuộc cấp của họ sai phạm thì sẽ bị dân truất phế, không bầu lại cho đương sự hoặc những người cùng phe đảng.

    VC cướp của giết người, tham ô bán nước mà đảng đã cử ra thì dân cũng phải bầu thôi, chúng nó sợ ai mà phải xin lỗi (dân đen)?

  8. nguyenha says:

    Những câu chuyện kể của bạn Dổ-trường là những câu chuyện thật.Những câu chuyện tưởng chừng có một
    thời,ai ngờ diễn ra mải.Chỉ câu nói:Thằng dó Dảng-Viên,nhưng dàng hoàng!Thì té ra, Dảng-viên là …không
    dàng hòang!.Rõ ràng “dàng-hòang”là một tĩnh-từ nói về “bản chất-tính-nết”mà người dảng-viên do Cụ Hồ
    dào-tạo không hề có!! hay nói cách khác dã là Dảng-viên là “uống màu ăn thề”là Vampire!(thề uống máu
    quân thù,giết người không gớm tay).Mổi lần có ai về VN thăm quê,trong những buổi tiệc rượu,có một vài CB dảng viên,thì lập tức có người thân ghé vào tai:thằng dó DV, nhưng dược lắm!!Chúng ta phải nói nhiều
    về DV ,dể bọn trẻ trong nước hãy chấm dứt mơ-ước:kết nạp dảng.Năm 2005,tôi về VN,lấy tour di du-lịch
    Thái Lan,tôi gặp một Ông CB cấp cao,ông tự giới thiệu,mới về hưu,ở Biên Hòa,bây giờ là Bí-thư chi-bộ
    Tổ dảng hưu trí,ông còn nói:trong tổ Ông có 3 ông Tướng!Nghe vậy,tôi lại hỏi chức vụ của Ông trước khi
    về hưu:Dại diện Trung-ương Dảng bên cạnh chính-phủ Lào! Chức vụ thật lớn,do dó tôi dể ý quan sát,xem
    thử có cái gì “dặt biệt”không??Thì than ôi,trong một buổi ăn sáng Buffet,Ông CB Dảng ta dã lấy từng
    miếng “Bơ”và bánh ngọt bỏ vào túi.Tôi bắt gặp,gỉai thích Ông không nên làm thế”nhục quốc-thể”,phải làm “dữ”ông mới bỏ ra.Lại nửa lên máy bay về nước,Ông lại “ăn-cắp”muổn,nĩa” cuả phần ăn bị Tiếp viên
    bắt gặp,,Câu chuyện kể ra dây,không ngòai mục dích dể bạn trẻ biết:DV càng lâu năm chừng nào,thì càng tồi tệ chừng dó.!”Cái bình-vôi”trong” trăm-hoa -dua-nở”không ngờ ở thế-kỷ 21 rồi ,vẩn dúng.

  9. thach says:

    chúng mình phải nên thông cảm cho những người con gái của mẹ Âu Cơ.vì các em được nhồi sọ tính tự hào dân tộc nên đã vùng lên đánh nhau trên máy bay ,còn những em muốn tự lão hóa (cô gái 19 tuổi biến thành cụ bà 74)thì đâu có tội gì.Chung quy là do những người con của mẹ cứ thổi phòng lên thôi

  10. cung to chieu says:

    BBT: Phản hồi không được đăng vì lý do không đánh dấu tiếng Việt.

Phản hồi