WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Máu thịt Việt Nam

Ảnh minh hoạ (internet)

Ảnh minh hoạ (internet)

Ở thành phố Houston vùng Southwest này có một quán cà phê rất đông người tới uống nước vui chơi, nhất là vào những ngày cuối tuần thứ bẩy chủ nhật , hay những ngày lễ nghỉ. Nhiều khi không còn ghế trống,tuy quán khá rộng rãi. Không những cánh đàn ông con trai, già có, trẻ có, mà cả giới phụ nữ cũng đến “ cà phê “. Đó là quán cà phê Lee’s Sanwish, do người Việt làm chủ.

Lee’s Sanwish nằm ở trung tâm khu thương mại sầm uất nhất của người Mỹ gốc Việt . Rất đông người Việt Nam tỵ nạn đến sinh sống trong vùng này, do vậy mà đa số khách tới uống nước vui chơi là người Việt Nam, lúc sau này cũng có những sắc dân khác và người Mỹ tới uống.

Cà phê ở quán này có hương vị thơm ngon , giá cả không mắc so với những quán bình dân khác. Ở nơi đây ngoài cà phê còn có bánh mì và những thức ăn, thức uống khác, cũng khá ngon.

Tôi thường đến đây ngồi chơi, uống nước mía một mình. Lâu lâu cũng gặp anh em bạn bè. Thường là những thân quen, chứ ít khi ngồi chung với người lạ không hợp với tạng mình họ hay bàn tán những chuyện vô bổ dễ gây bất hòa. Đó là thời gian đầu , nhưng sau này lại muốn ghi chép những chuyện bên lề nên hay la cà đến những bàn có nhiều anh em trẻ . Họ làm đủ mọi ngành nghề như sơn, sửa chữa nhà cửa, thường được gọi là contraction cho sang, công nhân hãng điện tử, nhà hàng. . .

Thú thực tôi rất ngán bàn chuyện cộng đồng hay chính trị chính em, vì nó thường dẫn đến những cuộc khẩu chiến mạ lỵ lẫn nhau, mất vui. Nhưng ở nơi quán xá, không bàn những chuyện đó mới là lạ. Thôi thì chỉ ngồi nghe là chính. Đôi khi cũng góp ý kiến lai rai cho có chuyện vậy thôi.

Mới hôm Tết tây , nhân bàn chuyện ra mắt sách của một nhà thơ thân hữu. Rồi lại có người nói vừa nghe thông cáo, sắp tới Trung Tâm Văn Bút có tổ chức ra mắt sách Dược phẩm Đông y của ông Đông Y Sĩ Cảnh Thiên. Vậy ra Văn bút cũng có chủ trương giới hiệu cao đơn hoàn tán cho bà con yêu chuộng văn học! Lại được nhà văn Chủ Tịch thuyết trình mới trịnh trọng chứ.

Ngồi bàn chuyện Văn học ở hải ngoại cũng có người góp ý bất đồng . Thí dụ như chuyện Văn bút Việt Nam Hải ngoại, văn đoàn Đồng Tâm.v.v. . . anh nói : Có không ít nhà văn nhà thơ có tiếng tăm không thèm gia nhập. Theo ý kiến của những vị này : Đa phần người gia nhập Văn bút là người ít tài năng hay bất tài, háo danh. Cũng có người viết văn làm thơ vớ vẩn, khả năng chỉ làng nhàng cấp làng xã, báo bổ quảng cáo ba xu . Không ít người viết câu văn không ra hồn , cũng tự nhận mình là nhà văn nhà thơ chủ tịch này nọ, tâng bốc lẫn nhau , quảng cáo rất ồn ào. Khiến người có lòng tự trọng cảm thấy xấu hổ cho giới làm học thuật. Trước đây trên tạp chí Văn Học đã có nhà văn nhà thơ lên tiếng, nhưng tình hình không hề suy giảm!

Chuyện bát nháo trong giới truyền thông cũng không phải là ít. Ngay đến một anh phóng viên “nổi tiếng” của một đài truyền hình ở Houston như Michael. H. Lúc nào người ta cũng nghe anh ta phát ngôn ở cửa miệng khi thấy anh xuất hiện trên màn hình: “Kính thưa quí độc giả, quí đồng hương”. Trên mình thì bận bộ đồ rằn ri lính chiến hồi còn chiến tranh Việt Nam , kích động lòng thù hận dân tộc bằng những lời lẽ cổ võ chiến tranh, chống Cộng mị dân rẻ tiền. Anh ta không phân biệt được, thế nào là chống Cộng Sản, thế nào là chống lại đất nước, chống lại dân tộc.

Trong khi anh ta chưa hề nếm một ngày quân ngũ, chinh chiến nào. Tự vỗ ngực mình là một người có văn bằng Tiến Sĩ về tâm lý , mà kể từ khi anh ta làm phóng viên ở đài Van.TV bị đuổi việc, rồi nhẩy sang đài Sài Gòn Network 51.3, đến nay đã ba bốn năm, cứ “ Kính thưa quí độc giả, quí đồng hương. . .“ Trong khi đang đọc bình luận hay phóng sự trên đài truyền hình. Anh ta không phân biệt được từ thính giả đang nghe và khán giả đang xem đài, khác nhau như thế nào. Nhiều lúc anh ta nói hăng say , chống Cộng vớ vẩn, khán giả xem, không hiểu anh ta đang nói chống Cộng cái gì? Anh ta nghĩ cứ phát ngôn chống Cộng kiểu rẻ tiền mị dân là đồng hương ủng hộ! Khinh thường khán giả đang xem đài ở Hải ngoại là những người có trình độ Văn hóa cao. Thỉnh thoảng anh ta cũng đến cà phê Lee’s Sanwish . Cổ tay, ngón tay, khắp người đeo đầy nữ trang vàng bạc, đá quí, kệch cỡm như một anh hề xoàng xĩnh. Làm chướng mắt nhiều người.

Hồi ông Luật sư Hoàng Duy Hùng còn là Chủ Tịch Cộng đồng. Michael .H lăng xăng bên cạnh ông cựu Đại tá Trương Như Phùng Chủ tịch Ủy ban Bảo vệ Chính nghĩa Quốc gia và Hoàng Duy Hùng , cầm đầu đoàn Biểu tình. Lúc đầu cũng được dăm chục người, sau chỉ còn độ năm bảy người lên Downtown chống lại việc Tòa Lãnh sự Cộng sản Việt Nam được thành lập ở Houston. Lúc đó các ông tuyên bố: Ngày nào còn tòa Lãnh sự thì còn biểu tình. Cho đến khi dẹp được Lãnh sự quán Việt cộng mới thôi! Bây giờ Lãnh sự quán Việt cộng vẫn còn, mà tình “Chú cháu” giữa Hoàng Duy Hùng và Trương Như Phùng và Michal.H đã trở mặt thành kẻ thù. Phỉ báng nhau là tiếp tay Cộng Sản.

Thời gian bảy tám năm trước , ai cũng biết ông Trương Như Phùng ủng hộ Hoàng Duy Hùng ra tranh cử Nghị viên Hội đồng Thành phố Houston. Ông Phùng nói Hùng là một người trí thức trẻ chống Cộng , rồi sau một nhiệm kỳ ông lại coi Hoàng Duy Hùng là kẻ thân Cộng sản vì Hoàng Duy Hùng đã tiếp đón Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Việt cộng Nguyễn Thanh Sơn tại Houston . Ông hô hào chống lại ông Hùng kịch liệt.

Cũng vì chuyện tiếp đón phái đoàn của Thứ Trưởng Nguyễn Thanh Sơn. Có người phẫn nộ ra nghĩa trang đập phá mồ mả cha của Hoàng Duy Hùng. Theo sự tố cáo của gia đình ông Hùng cảnh sát Houston đã cho điều tra. Không biết sự việc đã đi đến đâu.

Sự thực trước khi làm Chủ Tịch Cộng đồng. Hoàng Duy Hùng đã mang tiếng là kẻ háo danh và ham tiền bạc. Hồi ông cựu Dân biểu Việt Nam trước 75 là Vũ Công còn sinh thời . Ông Hùng đã được ông Công lăng xê giới thiệu trong giới chức sắc Giáo hội Công giáo ở hải ngoại. ( Cũng cần nói thêm cựu Dân biểu Vũ Công trước đây ở Việt Nam là con cưng các cha ở Sài Gòn ông đã được các ngài đưa ra tranh cử và đã đắc cử liền hai nhiệm kỳ.) Sau này người nhà ông Công tẩy chay không ủng hộ nữa vì Hoàng Duy Hùng lem nhem tiền bạc và phản bội lại cử tri ( theo như đơn kiện của Peter Trần Dũng ), giao lưu với Cộng Sản Việt Nam như chúng ta đều biết. Cụ thể là việc thất cử ghế Nghị Viên năm 2013 vừa qua, trước một ứng cử viên vô danh , chưa hề làm chính trị! (nhân viên Sở Rác Thành phố). Ông tân Nghị viên này đã khóc đến hai lần khi được Michael Hòa, phóng viên đài Truyền hình Sài Gòn Network 51.3 phỏng vấn khi mới đắc cử. Chỉ vì anh ta không ngờ mình được đắc cử và thắng Nghị viên Hoàng Duy Hùng với số phiếu khá cao.

Vào tháng 8- 2013 khi phóng viên một đài truyền hình phỏng vấn Hoàng Duy Hùng hỏi: “ Bị thất cử nghị viên trước một đối thủ vô danh, anh có quê không?” Hùng trả lời :” Có , quê chứ!”

Nhiều người tức cười cho Hoàng Duy Hùng là một luật sư lại trả lời ấu trĩ. Theo họ việc ra tranh cử để phục vụ người dân. Thắng thua là chuyện bình thường , có gì mà quê với không quê. Thắng thì Phục vụ mà thua thì đi làm luật sư, có sao mà lại trả lời “quê” như vậy ông Hùng.

Tự hậu những lần bầu cử sau, chúng tôi nghĩ Cộng đồng người Việt Houston dù có chán ghét Hoàng Duy Hùng phản trắc cách mấy .Cũng nên tìm một nhân vật có uy tín và đủ khả năng kiến thức chính trị ra ứng cử , thì mới thuyết phục được Chính giới và người Hoa Kỳ. Không nên vì thiên kiến mà ủng hộ đưa người không ai biết, hoạt động ra sao, ra tranh cử bừa bãi, thiếu khả năng về Quốc kế dân sinh, về kiến thức chính trị. Chỉ vì người đó có tinh thần chống cộng, dù là “chống Cộng bằng miệng” như hiện nay. Ngay cả những kẻ hô hào to miệng lợi dụng các đoàn thể này nọ. Nhưng lại thì thụp về Việt Nam làm ăn, còn ra hải ngoại liên lạc tiếp tay bí mật với Việt Cộng để kiếm chác tiền bạc. Có kẻ ra mặt tiếp xúc với phái đoàn Việt Cộng , lại được cử vào làm Trưởng ban bầu cử chủ tịch cộng đồng. Tay chuyên cờ bạc trước đây bị vợ bỏ, làm Phó ban, trước đó lại làm thủ quỹ cho nhiều việc thiện nguyện!

Ngồi nhìn thiên hạ say xưa phùng mang trợn mắt tranh cãi về chuyện thời sự, ai cũng cho lời mình nói ra là đúng là phải. Bàn nào cũng vậy, tiếng cười , tiếng nói oang oang, ồn ào giống như một cái chợ, đôi khi cũng rất là nhức đầu.

Một bữa nọ, tôi lắng nghe một cụ , chắc cũng ngoài 70 ngồi bàn kế, đang bình luận, nói về ông Nghị viên người Mỹ gốc Việt mới được bầu vào Hội đồng Thành phố – đó là anh Richard Nguyễn- trong kỳ bầu cử Hội đồng thành phố Houston năm 2013 vừa qua. Cụ có vẻ rất thích chí.

Sắp đến 30 – 04 – 75 , ngày miền Nam bị mất vào tay Cộng sản. Mấy ngày nay lại nghe các vị bàn tán chuyện “mất nước”.

Hình như con người khi đã lớn tuổi, thích nói nhiều hơn là nghe người khác nói. Lại mang tính tự cao tự đại, bảo thủ. Luôn cho mình là đúng, là có chính nghĩa . Ngay cả việc đào ngũ bỏ trốn ra nước ngoài, khi đang giữ chức vụ cao là yêu nước , khi chết đòi hỏi quan tài được các bạn đồng khóa hay cùng binh chủng phủ quốc kỳ, Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ .

Một người kể lại chuyện một ông Đại Tá, sau khi họp ở Bộ Tổng Tham Mưu ông rời bỏ nhiệm sở, quân ngũ , hốt hoảng thu vét của cải vàng bạc, cùng vợ con lo lót chạy ra nước ngoài, khi Cộng quân mới chiếm mấy tỉnh miền Cao nguyên Vùng 2 chiến thuật.

Sau này như mọi người đều biết, chuyện Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu giận lẫy đồng minh ra lệnh rút lui (di tản Chiến thuật!) khỏi Pleiku và Ban Mê Thuật . Trong khi Quân đội còn đầy đủ phương tiện vũ khí , quân trang quân dụng đối phó với Việt cộng, dẫn đến mất cả vùng Cao nguyên và miền Trung Việt Nam. Chỉ vì Quốc Hội Mỹ từ chối không cấp viện trợ 300 triệu đô la cho Việt Nam Cộng Hòa. Thế nhưng, khi Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu bỏ nước lưu vong ông bị người Mỹ giữ lại 16 tấn vàng ở sân bay Tân Sơn Nhất. Tại sao số vàng đó Chính phủ và Quốc Hội Việt Nam Cộng Hòa không dùng để mua vũ khí và quân dụng để chống lại Việt cộng mà lại để cho cá nhân Tổng Thống đã thôi chức lén lút mang tài sản quốc gia ra nước ngoài để làm tư hữu riêng cho ông Tổng Thống ? Thật là nhục nhã khi bị người Mỹ tước lại. Sau này khi được báo chí chất vấn, chính ông Thiệu đã xác nhận là đúng. Và nói ông đã giao lại cho giới chức có thẩm quyền quản lý. Giới chức có thẩm quyền là ai? Xin thưa đó là chính quyền Cộng sản Hà Nội.

Trở lại thời Đệ I Cộng Hòa, chủ quyền quốc gia và kỷ cương đất nước còn khá nghiêm minh vì những vị lãnh đạo quốc gia còn tương đối trong sạch và có tài đức. Chính nghĩa thuộc về những người Việt Quốc Gia. Quân đội của Việt Nam Cộng Hòa được thành lập là để bảo vệ nền Độc lập Tự do Tổ quốc theo Hiệp định Genève 1954. Cộng sản miền Bắc lúc đó có xâm nhập nhưng số lượng Bộ đội còn ít, và những cán bộ nằm vùng chưa dám công khai xuất đầu lộ diện. Chỉ có những phiến quân của các phe nhóm được người Pháp nuôi dưỡng bảo trợ được cài lại chống phá, nhưng rồi cuối cùng cũng bị dẹp sạch. Lúc đó chính phủ miền Nam được chính phủ Mỹ giúp đỡ . Ngoài tiền bạc , lương thực thực phẩm nhân đạo và những cố vấn quân sự, không hề có quân đội nước ngoài chiến đấu ở miền Nam. Người dân trong giai đoạn đó sống trong no ấm hạnh phúc vì họ còn sản xuất ra được lúa gạo để dùng .

Cũng vào thời gian đó, cuộc chiến đấu của Quân Dân miền Nam Việt Nam là có CHÍNH NGHĨA dưới mắt người dân và thế giới. Vì chưa có quân ngoại quốc trú đóng . Việt cộng chưa có cơ sở để tuyên truyền lừa bịp khi xua quân xâm chiếm miền Nam, được họ gọi là Chống Mỹ cứu nước.
Kể từ khi chính quyền Ngô Đình Diệm bị bọn tướng tá phản trắc nhận tiền của ngoại bang lật đổ. Họ mệnh danh là làm cuộc Cách mạng chống độc tài Gia đình trị ngày 1 – 11- 1963. Quân Bắc Việt Cộng sản gia tăng xâm nhập. Kế hoạch Ấp chiến Lược được hủy bỏ . Quân du lích Việt cộng trước đây không còn đất sống , nay đã trà trộn vào các làng mạc sống chung với nông dân ban ngày, rồi đến đêm ra tay quấy phá . Chiến tranh đã gia tăng ngày một dữ dội . Từ 1964 quân đội Mỹ đã được gửi sang Nam Việt Nam đến năm 1966, 1967 là cao điểm . Có lúc quân đội Mỹ hiện diện ở miền Nam lên đến hơn nửa triệu người. Chưa kể quân đội đồng minh Úc, Nam Hàn, Phillipine. Đó là lý do chính đáng để Việt Cộng có cớ cho quân Bắc Việt tuyên truyền là vào Nam chống Mỹ xâm lược, chống Mỹ cứu nước. Việt Nam Cộng Hòa do vậy đối với thế giới là từ lúc CÓ chính nghĩa, đến lúc KHÔNG có chính nghĩa rồi bị cộng sản nuốt chửng vào 30-4-1975. Chung qui cũng là do những nhà Lãnh đạo và bọn Tướng tá bất tài , tham ô làm mất Chính nghĩa Quốc gia mà ra.

Một khi Chính nghĩa Quốc gia đã không còn vững chắc. Cuộc chiến đấu của quân dân miền Nam không thuyết phục được người dân hăng say gia nhập quân đội để chiến đấu. Mà họ có gia nhập quân đội chăng nữa cũng vì bắt buộc – thi hành quân dịch- họ cũng không hết lòng chiến đấu với quân thù. Mọi người còn nhớ là Quân Lực Việt Nam Cộng hòa có nhiều binh chủng thiện chiến như: Thủy quân lục chiến, Nhẩy dù, Biệt động quân, Biệt kích. Thực ra khi tuyển quân , người thanh niên đầu quân được “ thưởng” một số tiền là năm, bảy ngàn gì đó. Không ít người sau khi huấn luyện xong lãnh tiền đầu quân rồi đào ngũ, lại trốn sang binh chủng khác. Cứ như vậy hỏi làm sao họ có tinh thần chiến đấu cao so với quân Bắc Việt Cộng sản? Chưa kể lính Biệt kích Mỹ, vợ con được lãnh tiền Tử trước. Có người vì túng thiếu vô lính để có tiền cho gia đình cha mẹ trả nợ. Cho nên năm 75 Cộng quân chiến thắng miền Nam là do tinh thần chiến bại của Quân đội Việt Nam Cộng Hòa và Đồng minh là trước tiên . Cho dù tiền bạc , súng đạn của Mỹ có nhiều hơn nữa nhưng tinh thần chiến đấu thiếu dũng cảm, cũng thất bại là điều hiển nhiên. Do vậy mà người Mỹ không học được bài học thua trận của người Pháp nên mới cay đắng bị thua trận cho đến ngày nay, và mãi mãi là vậy.

Còn quí vị Tướng tá Sĩ quan cho đến bây giờ vẫn còn đổ lỗi cho đồng minh bỏ rơi, không viện trợ tiền bạc, vì thiếu súng đạn, vũ khí so với Bắc Cộng chỉ là lý do nhỏ, mà quí vị không dám nhìn thẳng vào sự thật. Sự thật là Cái tinh thần quyết chiến và quyết thắng là mấu chốt giải quyết bất cứ một cuộc chiến tranh nào. Và đó cũng là sức mạnh là, chân lý.

Cách đổ lỗi cho Mỹ không viện trợ nên thua là thiếu cơ sở , thì thử hỏi trước đó Quân đội Việt Nam Cộng hòa cũng chiến đấu, đánh nhau với Cộng quân gần 20 năm trời đầy đủ súng ống, đạn dược, lại hơn họ là mình có Lực lượng Không quân yiểm trợ mà không thắng được họ là vì sao? Hỏi tức là trả lời . Mình thua là . Vì mình thiếu tinh thần. Thiếu tinh thần bởi vì mình thiếu Chính nghĩa quốc gia , còn Họ hơn mình vì họ có chính nghĩa. Vì họ Đánh Mỹ Cứu Nước. Nghĩa là họ chống quân xâm lược.

Cho nên cách đổ lỗi cho Mỹ bỏ rơi. Cũng chỉ là cách nói để còn có cơ sở giữ chặt lấy lá cờ vàng ba sọc đỏ. Lý do để cổ súy đấu tranh dành Tự do dân chủ với Việt cộng.

*

Một số vị lớn tuổi , ưa khoe khoang công trạng, trước đây thường là sĩ quan Quân lực Việt Nam Cộng hòa , có chức có quyền, lính hầu lính hạ. Những vị đó bây giờ đã trên bẩy mươi, tám mươi tuổi , thời gian trước 75 là Trung tá, Thiếu tá hay Đại úy. Họ thường kiêu hãnh tự phong cho nhau một cấp. Thí dụ trước đây là Đại úy nay được gọi là thiếu tá. Thiếu tá nay là Trung tá.. Cứ như đang thời kỳ còn trong quân ngũ. Nay thời vàng son quân ngũ không còn đâm ra cay đắng và thù hận Việt cộng khôn cùng .

Nghe nói . Một số sĩ quan cấp Tá có vai vế , đàn em ông Tướng này , ông Tướng nọ. Số này có đánh đấm , biết trận mạc là gì. Cứ ngồi ở văn phòng , tháng tháng lãnh lương.Bợ đỡ cấp trên , kết phe kết phái ô dù che chở cho nhau. Bổng lộc vơ vét công quỹ. Lính kiểng , lính ma , ăn cắp tiền tử tuất xương máu, quân lương, xăng dầu của quân đội. Thậm chí toa rập với các bà lớn phu nhân Tướng vùng để buôn bán thuốc men lương thực, súng đạn với Việt cộng để có nhiều tiền vinh thân phì gia.

Hỡi ơi! Sau 30-4 trắng tay của thiên trả địa. Đời qủa thực công bằng , cũng rất ư phù du chó má. Có vị bây giờ nhà cũng không có , trước nhiều tiền lắm của, vợ nọ con kia sang Mỹ bị vợ con từ bỏ nay già yếu, chỉ trông cậy vào ít tiền già được bố thí. Lại bị chính quyền Cộng sản bắt đi “học tập cải tạo”. Hỏi sao không căm thù Cộng sản đến xương tủy.

Tô i còn nhớ sau 1975 , tôi đọc tiểu thuyết Con Đường Đau Khổ của nhà văn Alechxandre Toltoi hay Sông Đông Êm Đềm của Solokhop , có mô tả lại những Sĩ quan Bạch vệ dưới thời Nga hoàng. Sau ngày cách mạng vô sản của Cộng sản lật đổ năm 1917. Những Sĩ quan trong quân đội cũ của Nga Hoàng đã bị giải thể hay bị tiêu diệt . Số còn sót lại lẩn trốn khắp hang cùng rừng núi ở nước Nga. Họ tụ tập nhau lại thành lập những đơn vị quân đội như trước để chống lại Hồng quân Liên Xô, mong lật đổ chính quyền Cách mạng, khôi phục lại thể chế Nga Hoàng trước đây. Những lực lượng phản cách mạng này cũng toàn là sĩ quan. Họ ăn mặc và sinh hoạt như hồi tiền cách mạng. Cứ y như là chế độ Nga hoàng còn tồn tại. Quần áo giầy ủng, lon lá sĩ quan và xưng hô chào kính cấp bậc với nhau mà không thấy lố lăng buồn cười. Cái ảo tưởng vinh hoa quyền bính phù phiếm một thời vẫn đầy ắp, lúc đang trốn tránh trong sự đói khát thiếu thốn , cái chết đang gần kề vì Hồng quân và nhân dân truy đuổi!

Những điều ghi chép trên đây. Người viết nghe được trong khi đi “càphê”, không có ác ý với ai, viết lại cho quí bạn đọc chơi. Nói như cụ Nguyễn Du: Mua vui cũng được một vài trống canh.

*

Tháng Giêng này , kỷ niệm 40 năm Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa , hải chiến với Trung Cộng , bảo vệ Hoàng Sa, Trường Sa.

Để tưởng niệm 72 vị Tử Sĩ đã bỏ minh vì Tổ Quốc. Tôi xin trân trọng gửi tặng quí vị bài thơ:

MÁU THỊT VIẸT NAM – TRƯỜNG SA – HOÀNG SA

Tôi không hiểu quí vị còn tha thiết điều gì.
Hãy vắt tay lên trán suy ngẫm
Phận người
Ngắn ngủi
Tất cả danh lợi đều phù phiếm

Có còn chăng chỉ là nhân phẩm và lòng tự trọng
Đất nước và dân tộc Việt Nam muôn đời vẫn còn
Đừng để mang tiếng là bán nước cầu vinh
Trường Sa, Hoàng Sa
Máu thịt nước Việt ngàn đời
Chúng ta hãy quyết tâm bảo vệ.

© Đàn Chim Việt

19 Phản hồi cho “Máu thịt Việt Nam”

  1. Thiến Heo says:

    Thôi ông QT nào đó ới ời ợi, ở đời nên lượng sức mình. Người nào phận nấy. Không có chuyện gì đáng xấu hổ cả, chỉ có việc làm quá khả năng của mình thì bị người ta xem thường thôi. Hay là ông theo tớ đi thiến… heo nhé. Ấy, ông đừng chê là nghề hèn hạ. Tớ bảo đảm với ông, mình cứ thiến cho khéo vào là các cụ sẽ cho tiền… tip khối cơ đấy.

  2. Tập Làm Văn says:

    MÁU THỊT VIẸT NAM – TRƯỜNG SA – HOÀNG SA

    Tôi không hiểu Quỳnh Thi nghĩ thế nào
    Hãy vắt tay lên trán suy ngẫm
    Phận người ngắn ngủi lắm Quỳnh Thi ơi
    Tất cả danh lợi đều phù phiếm

    Có còn chăng chỉ là nhân phẩm, lòng tự trọng
    Đất nước Việt Nam muôn đời vẫn còn đó
    Dân tộc trường tồn phải nghĩ suy
    Trường Sa, Hoàng Sa, Máu thịt nước Việt ngàn đời

    Viết lách nghĩ suy, đừng viết ẩu
    Nịnh bợ Việt gian, tay sai lũ hán gian
    Liếm gót cộng phỉ là nô bút
    Sẽ một đời mang tiếng: bán nước cầu vinh

  3. Tộii Nghiệp Quynh Thi says:

    Quỳnh Thi viết :

    “Những lực lượng phản cách mạng này cũng toàn là sĩ quan. Họ ăn mặc và sinh hoạt như hồi tiền cách mạng. Cứ y như là chế độ Nga hoàng còn tồn tại. Quần áo giầy ủng, lon lá sĩ quan và xưng hô chào kính cấp bậc với nhau mà không thấy lố lăng buồn cười. Cái ảo tưởng vinh hoa quyền bính phù phiếm một thời vẫn đầy ắp, lúc đang trốn tránh trong sự đói khát thiếu thốn , cái chết đang gần kề vì Hồng quân và nhân dân truy đuổi ”

    Kha kha kha kha ….

    Quỳnh Thi ơi !

    - Thế cái mà Quỳnh Thi gọi là “Hồng quân và nhân dân” kia bây giờ ở đâu ? Đặc biệt là cái lá cờ Búa liềm đỏ lòm của “cách Mạng ” (Bôn xê vích) kia bây giờ chui vào cái thùng rác nào, mà để cho lá cở ba màu Trắng – Xanh – Đỏ (Sa Hoàng) của thời kỳ “tiền cách mạng” lại ngạo nghễ, phất phới tung bay khắp lãnh thổ Liên Bang Nga ???

    Đã dốt sử, lại mù về thời sự….mà viết bậy, thảo nào không tự đạp trúng cái đuôi của mình . .

    Trình độ viết lách của Quỳnh Thi cũng như Tiên Sa….chỉ đáng làm Dư Lợn Viên và chỉ hợp với tờ báo KBCHN của Nguyễn Phương Hùng thôi .(*)

    (*) Báo KBCHN của nguyễn Phương Hùng chỉ dành cho những độc giả có cùng trình độ tri thức và trí thức như Nguyễn Phương Hùng, nên sẽ là “đất dung võ” tốt cho những “cây viết” đại loại như Quỳnh Thi và Tiên Sa ….

  4. Lê Hưng Quốc says:

    Quỳnh Thi vừa ngu xuẩn vừa rẽ tiền. Có bao nhiều điều khắp thiên hạ đều biết nhưng hắn ta không biết! Một con ếch ngồi “sủa” dưới đáy giếng sâu. Một gã ngồi lê đơi mách, nghe lóm chuyện ngoài chợ, dưới gầm giường mà cứ tưởng là mình hiểu biết!
    Về các vị sĩ quan VNCH, cũng có kẻ này người nọ. Đừng vơ đủa cả nắm mà mang tội quịt nợ máu xương.
    Đồ khốn kiếp!
    Rất tiếc, ĐCV đã đăng một bài viết loại ba xu.

  5. Viễn xứ says:

    Úi giời, bài viết này có mùi rồi, không đúng mùi mà mấy ông ăn không ngồi rồi vẫn muốn ngửi, vẫn nghiện, thiếu chút là lên cơn nghiện cào mặt ăn vạ hoặc chửi bới tri trét ngay!

  6. Thuận Hóa says:

    Bài viết chỉ nói xấu lãnh đạo VNCH một cách vô căn cứ (TT Nguyễn Văn Thiệu và 16 tấn vàng), nói xấu các chiến sĩ QLVNCH (những người đã đổ xương máu vì miền Nam dân chủ, tự do),… Bài viết chỉ khiêu gợi lòng sân nộ nơi những người yêu mến và thương tiếc một VNCH đã không còn trên bản đồ thế giới, nhưng mãi mãi tồn tại trong lòng bất kì ai đã từng sống ở miền Nam VN trước 1975.
    Việt Nam cứ mãi có những người viết bài như thế này thì mãi sống dưới chế độ độc tài đảng trị kiểu CS là tất nhiên. Mãi mãi yếu kém, bị ngoại bang đè đầu, cưỡi cổ là chuyện không lạ. Mãi mãi nồi da nấu thịt ắt hẳn phải có.

  7. Trúc Bạch says:

    Ban đầu , tưởng rằng sẽ không ai biết, nên hùa nhau vu không “Nguyễn Văn Thiêu ôm 16 tấn vàng trốn đi nước ngoài” ; Chúng nó tưởng cứ nói thế thì có thể nuốt trôi cả 16 tấn vàng,…nhưng không ngờ, cuối cùng sự thật đã được chính người trong cuộc “hệ” lên….Đến khi Lê Duẩn chết….và vì chia không đều., đứa nuốt nhiều, đứa nuốt ít

    …Thế là sự thật được phanh phui, mọi người khám phá ra rằng là 16 tấn vàng đã bị đám Lê Duẫn chia năm xẻ bẩy ,chỉ còn lại độ hai tấn được đổi cho “lien Sô” để lấy dầu và bo bo ….thì lại tìm cách “chữa lửa” bằng câu chuyện :” Nguyện Văn Thiệu ôm 16 tấn vàng định trốn, nhưng bị Mỹ chặn lại ở TSN ”

    Thật là vô liêm xỉ ! thế mà dám mở miệng thối ra mà rên rỉ rằng : “nhân phẩm và lòng tự trọng”

    Cái này phải gọi là Nhân phẩm bác của Hồ và lòng tự trọng của ma cô

  8. Bùi Lễ says:

    Tran Viet Nam says:
    “… Phạm Văn Đồng không biết được ai ra lịnh, ký công hàm công nhận
    là của Trung Cộng nhỉ? …”

    Ai ? Tên bán nước Hồ chí Minh chứ ai .

    Thời đó nếu Hồ chí minh không bán nước trước (thỏa ước xong) cho Tàu thì làm gì các
    thuộc hạ dzám vuốt đuôi theo một cách thoải mái:

    - The Sino-Vietnamese Territorial Dispute của tác giả Pao-min thuộc Trung
    tâm Nghiên Cứu Chiến Lược Quốc Tế” (The Center for Strategic and
    International Studies) của trường Đại Học Georgetown, Hoa Thịnh Đốn, ấn
    hành và tờ Tạp Chí Bắc Kinh số ra ngày 30/03/1979 (trang 20) đăng tải, thì
    ngay vào thời điểm năm 1956, Phạm Văn Đồng đã nói với Trung Cộng rằng:

    “Trên quan điểm lịch sử (Sic. lịch sử!), các đảo này (tức
    Hoàng Sa và Trường Sa) là lãnh thổ của Trung Cộng”.

    - Ung Văn Khiêm và Lê Lộc đã có lời phát biểu tương tự trong buổi tiếp tân
    ngày 15/06/1956 dành cho viên xử lý thường vụ Tham Tá đại sứ quán Trung
    Cộng tại Hà Nội, Li Shimin. Ung Văn Khiêm thứ trưởng Ngoại Giao của Bắc
    Việt thời bấy giờ, đã chính thức xác nhận rằng:

    “Dựa vào những tài liệu mà phía Việt Nam có trong tay,
    các đảo Tây Sa (tức Hoàng Sa) và Nam Sa (tức Trường
    Sa), xét về mặt lịch sử (B.S. lịch sử!), là thuộc về Trung
    Cộng.”!

    - Báo Saigon Giải Phóng hồi tháng 5 năm 1976, trong bài bình luận việc Trung
    Cộng chiếm Hoàng Sa bằng võ lực năm 1974, đã viết,

    “Trung Quốc vĩ đại đối với chúng ta không chỉ là người
    đồng chí, mà còn là người thầy tin cẩn đã cưu mang chúng
    ta nhiệt tình để chúng ta có ngày hôm naỵ Vì vậy chủ quyền
    Hoàng Sa thuộc VN hay thuộc Trung Quốc cũng vậy thôi !”.

    Thật là,
    Nhi`n người lại nghĩ đến ta
    Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.

  9. UncleFox says:

    -”…Cách đổ lỗi cho Mỹ không viện trợ nên thua là thiếu cơ sở , thì thử hỏi trước đó Quân đội Việt Nam Cộng hòa cũng chiến đấu, đánh nhau với Cộng quân gần 20 năm trời đầy đủ súng ống, đạn dược, lại hơn họ là mình có Lực lượng Không quân yiểm trợ mà không thắng được họ là vì sao? Hỏi tức là trả lời . Mình thua là . Vì mình thiếu tinh thần. Thiếu tinh thần bởi vì mình thiếu Chính nghĩa quốc gia , còn Họ hơn mình vì họ có chính nghĩa. Vì họ Đánh Mỹ Cứu Nước. Nghĩa là họ chống quân xâm lược…”

    Hề hề … cuối cùng cái đuôi đo đỏ cũng xổ quần nhảy ra làm Kách Mệnh thôi …
    Cảm ơn nhà ảo thuật Quỳnh Thi !

Phản hồi