WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hòa Lan – Vương quốc của xe đạp

 

Nowy obraz

Cỏ May đã tới Hòa lan ngay từ những năm đầu 80 của thế kỷ trước  khi người Việt nam tới tỵ nạn ở đây đông đảo.

Nay, Cỏ May trở lại Hòa lan, ở tại trung tâm Amsterdam khá lâu, nên có thì giờ làm quen với Hòa lan nhiều hơn . Truớc khi quen biết những thứ khác, Cỏ May nghĩ nhiều người tới Hòa-lan chắc ai cũng sẽ kinh ngạc trước khối lượng xe đạp kiểu xưa xẻ dọc, xẻ ngang xứ Hòa-lan và nguưòi đi bộ phải cẩn thận tránh tai nạn lưu thông xe đạp, chớ không phải xe hơi như ở Pháp .

Hòa-lan / Hà-lan

Khi nghe Hà-lan thay vì Hòa-lan thì biết ngay người nói đó phải từ Miền Bắc cộng sản chớ không phải người trong Miền nam. Thật ra Hà-lan đã phổ biến trước đây . Trong các sách  đều vìết Hà-lan . Ở Miền Nam từ sau 54, báo chí, sách vở bỗng thay đổi, viết lại là Hòa-lan. Và từ đó, mọi người quen gọi là Hòa-lan và đinh ninh cách gọi tên nước Hòa-lan là chính xác.

Mà Hòa-lan hay Hà-lan cũng đều chuyển âm từ tiếng hán việt chữ Hollande nhưng người tàu đọc Hollande theo phiên âm tàu là Hà-lan ( Hé-lén ) .

Nowy obraz (1)

 

Việt Nam thường mượn phiên âm của tàu đọc lại bằng hán việt mà không nghĩ nó sai lạc với chữ gốc mấy độ xa . Như «France » thành « Pháp-lang-sa », rồi chỉ còn «Pháp» ngắn gọn mà người việt nam nào cũng hiểu .

Gọi xứ Hòa-lan/ Hà-lan phiên âm từ Hollande lại cũng không đúng vì La Hollande theo người Pháp gọi không đúng nhưng rất quen thuộc . Vì Hollande chỉ là 2 tỉnh, chia làm Hollande Bắc và Hollande Nam vào giữa thế kỷ XIX, trong 12 tỉnh họp thành nước “ Hòa-lan / Hà-lan ” ngày nay .

Trong lịch sử, chỉ gọi Hòa-lan/Hà-lan – Hollande là đúng và thống nhứt . Đó là vào đầu thế kỷ XIX khi Napoléon làm vua Hollande .Gọi cho đúng tên, phải là “ Xứ-Thắp ” – “ Pays-Bas ” hay  “ Nederland ” có nghĩa là đất thắp theo tiếng hòa lan . Và đầy đủ thì phải nói « Vương quốc Xứ-Thắp ( Le Royaume des Pays-Bas) . Vì Hòa-lan/Hà-lan,  theo Hiến pháp, chỉ là một phần của Xứ-Thắp (Pays-Bas) mà thôi .

Gọi Hòa-lan là Xứ-Thắp vì thế đất của Hòa-lan không chỉ thắp dưới mặt biển mà còn phẳng lì, không có lấy một chổ cao khả dĩ phụ nữ hòa-lan không thể bước qua khỏi nên dân hòa-lan phải tìm cách đặt tên thành phố thành đồi núi . Từ đó, Hòa-lan trở thành nước cũng có nhiều núi như :

- Driebergen hay Ba núi ( Drie : 3, berg : núi, bergen) là thị xã nhỏ bên cạnh tĩnh Utrecht (nằm giửa Hòa Lan),
- Bergen op Zoom hay dảy núi ở bìa rừng (Bergen : dảy núi, op: ở trên, zoom : bìa, mé rừng)
là thị xã nằm sát biên giới Bỉ,
- Zevenbergen hay Bảy núi (Zeven :7, bergen : nhiều núi) là một xóm nhỏ thưôc thị xã Etten-Leur gần Breda .

Hòa-lan/Hà-lan, Vương quóc xe đạp

Ai tới Hòa-lan đều khó tránh bị ngạc nhiên trước cảnh xe đạp nhiều hơn xe hơi . Hòa-lan có 16, 4 triệu dân, 18 triệu chiếc xe đạp . Hòa-lan có cái thuận lợi để sử dụng xe đạp là đất đai bằng phẳng nhưng cái bất lợi lớn là nhiều gió và gió lại mạnh . Đạp xe ngược gió vất vả hơn leo núi .

Nowy obraz
Thế mà Hòa-lan vẫn là xứ xe đạp, ngoài những lý do như tránh ô nhiễm, có nhiều lối đi dành riêng cho xe đạp rất thuận lợi và khang trang mà những nước khác không có được, tránh nạn kẹt xe, còn lý do gắn liền với lịch sử nữa .

Hòa-lan muốn cổ võ sức mạnh dân tộc trước cường quốc Đức được Bismarck thống nhứt vào cuối thế kỷ XIX . Theo Ông Frédéric Héran dạy Kinh tế tại Đại học Lille  ở Pháp, “ người dân Hòa-lan nhận thấy đi xe đạp vừa là phương tiện khám phá đất nước, vừa là sự trở về thời Hoàng kim của xứ sở thế kỷ XVII, một biểu tượng của sức mạnh, sự quân bình, tự lực, tự do và độc lập ”. Hoàng gia và phần lớn giới thượng lưu chọn xe đạp là “cách di chuyển thân dân ” . Bà Hoàng Wilhelmine qua Paris được dân chúng Pháp nhiệt liệt hoan nghênh và ca ngợi chiếc xe đạp của Hòa-lan là “ Nữ hoàng nhỏ ” .  Con gái nữ hoàng, Công nương Juliana, năm 1936, đi xe đạp một vòng cử hành lễ cưới của bà, tới cháu gái Béatrix, Nữ hoàng ngự trị Hòa-lan từ 1980 tới 2013, tiếp tục truyền thống đi xe đạp của Hoàng gia . Do đó, đi xe đạp ở Hòa-lan thể hiện một hình ảnh đẹp và tích cực .

Ngoài ra chánh sách đô thị rất cân đối giữa phần dành cho hệ thống  xe lớn và phần dành cho xe đạp để  hội nhập với khu dân cư .

Từ xa xưa, dân  chúng phần đông sử dụng phần đất công trước nhà như lề đường và ngay cả mặt đường để trẻ con chơi giỡn . Do đó mà nhà cửa ở Hòa lan có nhiều cửa kiếng và cửa kiếng rất lớn lại không treo mành để từ trong nhà có thể trông chừng trẻ con ỏ trước nhà .

Tại sao xe đạp phát triển ở Hòa-lan và Bắc âu ?

Ở Hòa-lan và Bắc âu, xe đạp là cách di chuyển được nâng lên hàng ưu tiên trong lúc đó các nước phía Nam như Pháp, Ý, di chuyển bằng xe đạp hảy còn quá hạn chế . Xe đạp chỉ được dùng tập thể thao .

Một bài điều tra trên nhựt báo Le Monde cho biết thành phố Amsterdam có 800 000 dân mà mỗi ngày có 500 000 người di chuyển bằng xe đạp chạy hết 2 triệu km đường của thành phố .

Khi đặt vấn đề dùng xe đạp để tránh nạn ô nhiễm, kẹt xe, tốn kém, …người Pháp sẽ trả lời ngay “ Ý kiến rất hay nhưng nên nhớ cho ở đây chớ không phải ở Hòa-lan” .

Người Pháp thường chỉ thấy Hòa-lan là bông tulipes và coffee-shops . Xe đạp ở Hòa-lan đối với họ là thứ “ địa ngục trần gian”.

Đúng vậy . Hòa-lan đầu tư rất lớn vào chương trình phát triển xe đạp nhưng vẫn không theo kịp đà người dân sử dụng  xe đạp. Ở nhà ga Amsterdam có 2 bãi xe đạp cho 15 000 chiếc, một nằm cạnh bờ kênh và bãi kia thụt vào bên trong . Vậy mà còn nhiều xe phải dựng ở chổ trống vì không đủ chỗ cho tất cả xe đạp của hành khách của nhà ga .

Ở những thành phố lớn của Pháp, xe đạp và đường dành riêng cho xe đạp chỉ chiếm từ 1 đến 5% không phải vì ở Pháp trời lạnh, nhiều gió, tuyết, mưa, thế đất gồ ghề nên khó dùng xe đạp. Ở Hòa-lan mới mưa nhiều và thường xuyên, gió lại mạnh thổi rát mặt .

Vậy phải chăng sự khác nhau giữa Pháp và Hòa-lan thuộc phạm trù văn hóa ? Văn hóa la-tinh và văn hóa phương bắc hay tin lành .

Sự khác nhau này có thể làm cho nhiều người suy nghĩ phải chăng đây chỉ là sự ngẩu nhiên khi thành phố Strasbourg, phía Đông-Bắc, nằm sát Đức, gần như một thành phố của Đức, có thời gian dài thuộc Đức (2 tỉnh alsace và Lorraine) lại có được tới 10% dân chúng xử dụng xe đạp di chuyển ?

Người ta cho rằng ở những nước  Bắc Âu có tính hợp lý thực tế mà các nước la-tinh không có. Điều này liên hệ với truyền thống tin lành . Trên thực tế, người ta thấy rỏ ở những nước văn hóa la-tinh có nhiều xe hơi hơn ở những nước theo tin lành . Người tin lành trọng sự cực khổ, tính hợp lý, sự hữu hiệu mà những điều này dễ tìm thấy ở sự sử dụng xe đạp ( theo Max Weber trong “ L’éthique protestante et l’esprit du capitalisme ” ) .

Họ lý luận không thể sử dụng một dụng cụ nặng cả tấn, thảy ra cũng cả tấn CO2/năm mà chỉ chở có 1 hay 2 người không quá 150 kg .

Trong đời sống gia đình cũng vậy, người Hòa-lan tính toán rất kỷ lưỡng . Họ sống theo chương trình, làm việc theo kế hoặch, ăn uống theo ngân sách dự chi . Một người tiêu xài trung bình cho ăn uống khoảng 200e/tháng thêm 50e cho quần áo, giày giép . Còn xe cộ, xăng nhớt, giao tế, tính riêng . Người đi làm mang theo vài lát bánh mì, bơ, thịt nguội ăn trưa . Tây ăn trưa phải ở nhà hàng hay căn-tin, nhưng phải đủ 3 món, tráng miệng, phó-mác và chai rượu chát .

Người Hòa-lan có tiếng là hà tiện . Chuyện không cần, 1 xu, họ không bỏ ra . Nhưng khi chánh phủ kêu gọi làm từ thiện thì họ mở hầu bao dễ dàng .

Về tánh hà tiện Hòa-lan, có câu chuyện thật và xảy ra ở Pháp . Cặp vợ chồng trẻ chở bà mẹ vợ qua Pháp nghỉ hè . Chẳng may, bà chết bất ngờ vì tim mạch . Hai vợ chồng vội về Hòa-lan để chôn cất mẹ . Họ đặt bà mẹ vào cái hộp hành lý như chiếc thuyền nhỏ gắn trên mui xe chở thẳng về Hòa-lan cho đỡ tốn kém nếu khai báo ở Pháp .

Mỗi khi Cỏ May trông thấy xe Hòa-lan nào có chở trên mui cái hộp hành lý là nghĩ ngay không biết trong đó là hành lý hay bà mẹ vợ?

Người Việt Nam ở Hòa-lan

Khi có phong trào tỵ nạn cộng sản, người Việt Nam tới Hòa-lan vào đầu thâp niên 80 của thế kỷ trước vào khoảng 15 000 người . Trong số này, ngày nay, có 99% sanh sống hoàn toàn hợp pháp . Số còn lại tới sau này . Và phức tạp nên đã ảnh hưởng ít nhiều không mấy đẹp cho cộng đồng người việt ở Hòa-lan .

Người Việt Nam ở Hòa-lan phần lớn làm công nhân trong các xưởng . Số ít bán chả giò ở chợ trời . Lại kiếm được khá tiền hơn đi làm lãnh lương . It nhứt cũng được 2000 e /tháng mà thì giờ ít hơn . Chỉ bán một hai buổi chợ / tuần . Nhưng ngày nay, số người bán chả giò ít đi dần vì lớn tuổi . Con em không nối nghiệp vì không chịu nổi nắng mưa .

Thế hệ II thành công hơn . Có nhiều người học giỏi tuy tiếng Hòa-lan rất khó học vì thứ tiếng chẳng giống ai cả .

Sau này, có sinh viên từ Việt Nam qua du học . Lối 1500 cô cậu theo học các Đại học Hòa-lan và học bằng tiếng Anh . Phần đông theo các ngành thương mải, kinh tế . Chúng ít tiếp xúc với bà con người Việt Nam có lẽ không được phép của công an ở Tòa Đại sứ(?)

Theo một người bạn lớn tuồi, làm Tham vấn gia đình nay hưu trí, nhận xét Hòa Lan rất hòa đồng cởi mở, khôn ngoan, kế hoạch tính trước cả trăm năm vì nước nhỏ ở ngay ngả tư quốc tế và cạnh các đế quốc sừng sỏ . Họ không kỳ thị mà mình hội nhập không vô, mình chỉ thích ứng từng bước thôi . Tiếng Hòa Lan khó học . Làm việc gì cũng đòi hỏi phải có bằng cắp . Có đủ tiền mở tiệm hớt tóc, phải có bằng tốt nghiệp hớt tóc . Muốn mở tiệm bán quần áo, phải đến khai ở phòng thương mại, phòng thương mại hỏi bằng kinh tế .

Còn kinh doanh chung với người Hòa Lan, trước sau gì cơ sở của mình cũng sẽ qua tay họ một cách danh chính, ngôn thuận, chớ không hề bị lường gạt, cướp đoạt như ở Việt Nam mà điển hình trước đây là trường hợp người hòa-lan gốc việt Trịnh Vỉnh Bình .

Tiếng Hòa lan khó nên là trở ngại cho sự hội nhập của thế hệ sau. Nhưng là cái hay cho trẻ con Việt Nam hầu hết, lớn nhỏ, đều nói rành tiếng Việt . Với cha mẹ và cả với chúng nó . Khác hơn trẻ con ở Pháp .

Nếp sống và cách suy nghĩ của người Hòa-lan có nhiều điều đáng cho người Việt ở Hòa-lan học hỏi.

Người Hòa-Lan nói “ Xứ Hòa-lan nhỏ, tiếng nói quá khó khăn nên ít ai chịu học . Để mở rộng quan hệ ra bên ngoài, người Hòa-lan phải chịu khó học nhiều tiếng nước ngoài ” .

© Đàn Chim Việt

8 Phản hồi cho “Hòa Lan – Vương quốc của xe đạp”

  1. Thày Thừa Cơm says:

    Người định cư ở thủ đô Amsterdam của Hà Lan thuộc loại “số Zdách” là bác sĩ VNCH Lại Mạnh Cường. Nguyễn thị Cỏ May chỉ là dân “cưỡi xe đạp chạy quanh” Hà lan nên nhận xét còn phiến diện, từ chuyện nhà nhiều cửa sổ cho đến chuyện “cho xác mẹ vào thùng trên nóc ô tô” rồi kết luận “dân Hà Lan hà tiện.”

    Người nước nào cũng tằn tiện, vì đồng tiền kiếm được là do sức lao động bỏ ra, khác hẳng người VN ở trong nước chi tiêu thoải mái, ăn chơi lu bù vì họ “chuyên móc túi Việt Kiều”, mặc dù đã 40 năm nhưng họ vẫn chưa chịu “nhả bầu sữa Việt kiều” vẫn “bú đều đều”. Kể cũng lạ, Vịt Cừu cũng “tình nguyện làm vú em bơm sữa nuôi lũ ăn bám” trong nước trong 40 năm qua. Một việc làm “hà hơi thổi ngạt, cấp cứu cho chế độ cộng sản ngắc ngoải những năm 1982, 1983, 1984… nếu không có dollars Vịt cừu gửi về , dân VN hạt bo bo không có đổ vào nồi, họ sẽ bạo loạn. Nhưng nhờ dollars của Vịt Cừu nên họ sống khỏe và quên nổi dậy chống cộng sản.

    Theo tôi NTCM nên tham khảo nhà Hà Lan Học LMC trước khi “sửa chữa” bài viết “cưỡi xe đạp” dạo quanh phố phường đất nước Holland này cho tốt hơn!

    • Lại Mạnh Cường says:

      Xin thưa ngay rằng, chỉ cưỡi ngựa xem hoa mà viết ra được một du ký ngắn gọn thật xúc tích như trên, đáng thuộc hàng sư phụ của tôi rồi đấy ạ! Xin ngả nói bái phục và qua đây xin cho gửi lời cám ơn tác giả đã giúp tôi nói riêng, người Việt ở HL nói chung, giới thiệu thật sống động về Vùng Đất Thấp.
      Dĩ nhiên một du ký như trên kô thể nào đi sâu vào những lãnh vực được coi là độc đáo của HL. Chẳng hạn về hội họa với các họa sư nức tiếng thế giới Rembrandt, Van Gogh, Vermeer …; về đê điều kinh rạch và nghệ thuật dẫn thủy nhập điền, nói ngắn gọn là trị thủy; về xã hội với các nan đề thời đại (đĩ điếm aka mua bán dâm / prostitution, đi kèm với tệ nạn nô lệ tình dục và các đường dây buôn người quốc tế trong thời đại mới; an tử, trợ tử …; nghiện thuốc / drug addtition; kết nối chặt chẽ với nhũng băng đảng tội phạm hình sự quốc tế; clone / nhân bản vô tính; cũng như các định chế quốc tế nổi tiếng ở HL, cụ thể như Tòa án Hình sự Quốc tế chuyên xử những tay tội phạm quốc tế can tội như diệt chủng / genocide v.v. và v.v….)
      Ước mong tác giả qua thăm HL dài dài để có thêm những du ký thật hấp dãn hầu bạn đọc bốn phương tám hướng.
      Thân ái,LMC

      Tòa án Hình sự Quốc tế (tên tiếng Anh: International Criminal Court, tiếng Pháp: Cour Pénale Internationale; thường được gọi là các ICC hoặc ICCt) là một tòa án thường trực để truy tố các cá nhân phạm tội ác diệt chủng, tội ác chống lại loài người, tội ác chiến tranh, và tội ác xâm lược (mặc dù nó không thể hiện và sẽ không có cách nào trước 2017[1] có thể thực thi quyền tài phán xét xử các tội phạm xâm lược)[2][3].

      Sự thành lập tòa án có lẽ cấu thành cải cách quan trọng nhất của luật pháp quốc tế từ năm 1945. Nó cung cấp thẩm quyền cho hai cơ quan của luật pháp quốc tế mà thực hiện xét xử các cá nhân: nhân quyền và luật nhân đạo.

      Tòa này ra đời vào ngày 01 tháng 7 2002-ngày hiệp ước thành lập, Quy chế Roma về Tòa án Hình sự Quốc tế, hiệu lực[4], và nó chỉ có thể truy tố tội phạm vào ngày hoặc sau ngày đó[5]. Trụ sở chính thức của tòa án là ở Den Haag, Hà Lan, nhưng các tô tụng hình sự của tòa có thể diễn ra bất cứ nơi nào.[6]. Tính đến tháng 6 năm 2011, 114 quốc gia là thành viên của tòa án, bao gồm tất cả của Nam Mỹ, gần như tất cả châu Âu và gần một nửa các nước ở Châu Phi[7]. Đối với Grenada, quốc gia thành viên thứ 115, điều lệ sẽ nhập vào hiệu lực từ ngày 1 Tháng Tám năm 2011[8]; đối với cho Tunisia, quốc gia thành viên thứ 116, Điều lệ sẽ có hiệu lực vào ngày 1 tháng 9 năm 2011[9]. Còn 34 quốc gia nữa, bao gồm Nga, đã ký nhưng không phê chuẩn Quy chế Rome[7];. một trong số các nước đó, Côte d’Ivoire, đã chấp nhận quyền tài phán của Tòa án[10].

      • Nguyễn Thế Truyền says:

        Xin hỏi Bạn có phải là Bs Cường có phòng khám tại Q11-SG, nhà ở đường Nguyễn Bỉnh Khiêm Q1-SG và thường chơi Tennis ở sân Thanh-Niên không?
        Vì tôi có 1 người bạn cũng tên Lại-Mạnh-Cường (Bác-Sĩ), có nói với tôi là sẽ sang Hòa-Lan định cư. Nếu tôi tìm lầm, mong Bạn thứ lỗi nhe.

  2. LV says:

    Bác Nguyễn Thị Cỏ May nên tìm hiểu kỹ hơn nữa .Công nhân dù ta hay Hà Lan cũng chỉ gặm bánh mì mang theo thôi .Loại ra quán ăn trưa ấy là làm văn phòng và lương cao ít nhất gấp đôi công nhân thì mới dám ăn như thế .
    Nếu bán chả giò mà tháng 2000euro thì tôi cá với bác 100 %họ rời về ăn thất nghiệp chứ ko phải làm chả giò làm gì cho mệt thân .Còn du sinh ko hề có AN ĐSQ cấm đoán gì đâu tự do lắm ,nhưng khổ nỗi người Việt ở đây lâu ko muốn chơi với du sinh vì nhiều lý do ,lý do chính là sợ du sinh dòm ngó và thóc mách với ĐSQ .
    Nhiều người khi có người quen là du sinh thì đều dặn là đừng mang theo bạn bè gì nhé .Có người có con đang học Đại Học cùng du sinh cũng dặn con đừng chơi với du sinh vì du sinh nhiều tiền hay nhậu nhẹt dễ hư hỏng .Đấy còn là những người xuất thân từ MB và từ Đông Âu sang ,chứ các bác thuộc MN và là Việt Nam Cộng Hoà thì rất ít người dám quan hệ với du sinh ,hay người từ MB hoặc từ Đông Âu sang .Phải nói rằng có một hố ngăn cách giữa hai Miền Nam Bắc .Và có hố ngăn cách vô hình giũa người VN ở Nước Ngoài và người VN trong nước sang .Du học sinh họ chỉ chơi với nhau dù có sang nước khác thì vẫn thế thôi .

  3. Lại Mạnh Cường says:

    Bài viết khá hay, nêu bật được một số đặc điểm của HL trong nhiều lãnh vực. Tuy nhiên do quá bao quát nên kô tránh khỏi một đôi chỗ yếu kém, chưa sâu sát.
    Chẳng hạn kiến trúc nhà lắm cửa sổ bằng kính, chỉ để … trông chừng con cháu nhỏ đang mải mê ham chạy chơi nơi vỉa hè chật hẹp đông đúc và sát mặt lộ ! Cũng vì thêư nên … ít che rèm hay màn cửa sổ.

    Theo tôi đó chỉ là cách giải thích tếu táo cho dzui thui. Thực tế theo tôi có nhiều lý do chánh đáng hơn:

    - khí hậu và thời tiết đóng vai trò quan trọng ở đây. Chả khác gì vùng Normandie ở Pháp hay Luân Đôn, vì lắm biển, nên hay có sương mù, thiếu ánh nắng mặt trời, cho nên nhà ở HL lắm cửa kính hơn mọi nơi.

    - đất hẹp người đông dù đã cố dàn đều dân số hết mức ! Cứ tưởng tượng nước HL bằng 1/9 VN (1/3 của ba miền Bắc, Trung và Nam), nhưng dân số bằng 1/6 VN (16/ 90 triệu). Tại các đô thị đông dân nhà cửa san sát nhau, cho nên nhà cực hẹp, chỉ vài ba mét bề rộng, cho nên cần lắm cửa sổ. Nếu cửa sổ rõ to mà lại toàn bằng gỗ trông không thẩm mỹ vì nặng nề và choán chỗ.
    Nhà hẹp và cao nghệu vì đất dễ lún như tác giả Cỏ May đã viết, và đó là đặc trưng ở HL.
    Riêng thủ đô Amsterdam có khoảng 1000 (ngàn) chiếc cầu to nhỏ, 100 (trăm) con kinh rạch, với chiều dài tổng cộng khoảng 100 (trăm) cây số.

    Đôi chút bổ túc về VÙNG ĐẤT THẤP, xứ sở của gió và nước (Nederland is windland en waterland = The Netherlands are windlands and waterland), hay gọi yêu là xứ của cối xay gió (windmill) và của bò sữa.
    (Tù cải tạo CS kô thể nào kô trân quí lon nhôm sừa Guigoz, mặt hàng chuyên để xuất cảng của HL, nên ở đáy lon in hàng chữ Made in Holland. Còn dân Việt trong nước thời CS mở cửa chắc kô quên bảng quảng cáo khắp nơi “sữa cô gái Hà Lan”)

    • nguenha says:

      LMC nhắc đến “lon sửa cô gái Hà lan’ ,làm tôi nhớ lại cách đây gần 10 năm trước khi về Vn,
      đi tua du lịch qua xứ chùa tháp,tôi gặp cô gái Hà lan (gốc Việt) đẹp tuyệt vời ! Em vừa tốt nghiệp Đại học,về quê thăm Mẹ . Hỏi ra thì biết Em qua Hoa lan do Bố bảo lảnh . Mẹ lấy chồng khác. Nhìn em cứ mơ về “lon sửa’ thuở nào ! Đoàn chỉ có 2 Việt kiều ; Tôi ở Mỹ còn em ở Hà-lan,nên dễ làm quen. Ngồi bên Em, mà cứ mơ về xứ Hòa lan của Hoa Tulip ! Vì thế cho đến hôm nay không còn nhớ tên em nửa. nhưng nhớ “mùi thơm’ của hoa Tulip ! Câu thơ của Hoàng Cầm năm nào,lại đến gần mình hơn : Nếu anh còn trẻ như năm củ- Quyết đón em về ở với anh…” Cám ơn LMC, nhắc cho tôi một kỷ niệm nhỏ.

  4. Việt Tiến says:

    Bạn Cỏ May không phân biệt được hai từ “thấp” và “thắp” sao?

  5. MÂY NGÀN says:

    GIÀU VÀ NGHÈO

    Thấy toàn xe đạp tưởng nghèo
    Nhưng mà họ mới thật giàu hơn ta
    Đã giàu chẳng muốn khoe ra
    Vẫn nghèo thì muốn í a khoe giàu
    Văn minh nghĩ lại mà đau
    Dễ chi một sớm liền thành văn minh
    Người khôn đâu nói linh tinh
    Còn anh khờ khạo khoe mình búa xua
    Cứ luôn thảy nhất trên đời
    Thật tình xem lại chẳng thời giống ai
    Non song đất nước lạc loài
    Bao giờ mới được như người tiến lên
    Hà Lan so với Việt Nam
    Liếc qua cũng biết đâu cần mô tê

    BẠT NGÀN
    (07/4/15)

Leave a Reply to MÂY NGÀN