WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Những gì Cộng sản Việt Nam đang che giấu

Trịnh Hội

USA Today 8:03 p.m. EDT April 30, 2015

trinh hoi

Mấy tuần trước, nhân dịp kỷ niệm sự thất trận của Sài Gòn lần thứ 40 dưới tay các lực lượng Cộng sản Bắc Việt, tôi tình cờ đọc một bài báo khẳng định rằng bên thắng cuộc nay được gọi ngắn gọn là Việt Nam đã vượt qua được quá khứ chiến tranh, với một thế hệ trẻ thích mua sắm đang ồ ạt theo lối sống Âu Mỹ, hưởng thụ những thành quả về mặt kinh tế.

Tác giả là một Việt Kiều (một “Người Việt Hải Ngoại”, một thuật ngữ ám chỉ những người lớn lên ở phương Tây) cũng giống như tôi. Cô tỏ vẻ kinh ngạc vì chỉ bốn thập niên sau khi thoát nạn chiến tranh, nhiều cựu “thuyền nhân” đã giỏi xoay sở tìm vận may làm giàu ở một nước mà cha mẹ họ đã bỏ chạy trong hoảng loạn và nước mắt.

Tuy nhiên cô nhìn nhận, không phải Việt Kiều nào cũng vượt qua được chuyện đau buồn. “Một số người vẫn bị ám ảnh bởi chiến tranh và áp bức,” cô viết.

Lúc đó, tôi thấy nhận định của bài viết gần như quá ngu ngơ và ấu trĩ. Và đáng ngại hơn thế nữa khi người viết có sức thuyết phục, trích dẫn nhiều Việt Kiều, kể cả Henry Nguyễn, một cựu chuyên gia của tập đoàn Goldman Sachs, từng tốt nghiệp đại học Harvard, người mà năm ngoái đã đưa McDonald’s vào Việt Nam.

Ngẫu nhiên, Henry Nguyễn không ai khác mà là con rể của Thủ tướng Việt Nam Nguyễn Tấn Dũng.

Nếu một người có lý lịch như tác giả mà vẫn không nhận thức được lý do đích thực vì sao nhiều người Việt ở hải ngoại vẫn chọn không trở về quê hương mình sau 40 năm, thì chúng ta còn mong đợi gì với thế giới bên ngoài?

Thật quá nông cạn để cho rằng quá khứ đắng cay đã ngăn cản họ trở về. Trên thực tế, đối với nhiều người điều đó không đúng với sự thật. Họ không quay trở lại đơn giản là vì những vi phạm nhân quyền trắng trợn vẫn đang tiếp tục được gây ra bởi cùng một chế độ đã từng bức hại họ. Hãy tưởng tượng chế độ Phát xít Đức Quốc xã vẫn đang nắm giữ quyền lực tại nước Đức hiện nay. Xin hỏi có ai dám giả định y như thế?

Cộng sản Việt Nam dĩ nhiên không phải là Đức Quốc Xã. Chế độ này không thiết lập những cánh đồng chết như Pol Pot đã làm ở Cambodia, cũng như họ chưa bao giờ sử dụng các buồng hơi ngạt để bóp nghẹt và tiêu diệt các nhóm thiểu số. Nhưng những gì chế độ Việt Nam đang thi hành là đè bẹp và làm tắt tiếng những người bất đồng chính kiến bằng cách đàn áp những ai dám thách thức quyền lực tuyệt đối của họ.

Trần Huỳnh Duy Thức, một nhà đấu tranh, đã bị kết án 16 năm tù vì đã cùng chắp bút một tuyên ngôn chính trị mang tên “Con đường Việt Nam.” Một nhóm tự lập khác dựa trên đức tin, phát xuất từ miền Trung Việt Nam và được biết qua danh xưng ‘Bia Sơn’ đã bị giải tán cách đây hai năm với tất cả 22 nhà lãnh đạo trong nhóm bị bố ráp và bỏ tù, từ 10 năm đến chung thân.

Bởi thế, nó không chỉ là một điều quá ngu ngơ mà còn là một sai trái khi bạn sử dụng một cụm từ nhàm chán để giải thích sự căng thẳng sâu sắc giữa cộng đồng 4 triệu người Việt ở hải ngoại và nhóm quyền lực thống trị ở Việt Nam. Sự chia rẽ ấy không chỉ đơn thuần là một bi hài kịch. Mà nó nói về một cộng đồng lưu vong, sau 40 năm di tản tìm tự do, không muốn gì khác hơn là mang chính những quyền tự do đó về lại quê hương của họ.

Có lẽ tôi không nên chê trách ký giả Việt Kiều này, người mà rất có thể đã không lớn lên dưới chế độ cộng sản như tôi. Bởi một điều khiến tôi luôn ngạc nhiên là sự thiếu vắng trầm trọng một cuộc tranh luận về đất nước Việt Nam cũng như những gì đã và đang xảy ra ở đó. Lập luận phổ biến thường chỉ nhắc về một cuộc chiến do Mỹ chủ trương, mang tiếng thảm bại hoặc đó là một con hổ đang lên hiện đang thu hút được cả hai: các nhà đầu tư và khách tây ba lô.

Chỉ mới tuần trước, nhà báo Anh kỳ cựu Nick Davies đã viết một bài báo dài mang tựa đề “Việt Nam 40 năm sau: Làm thế nào một chiến thắng của cộng sản đã nhường chỗ cho chủ nghĩa tư bản lũng đoạn.” Dành một phần lớn những tra cứu của mình để nhắc đến nguyên do và sức tàn phá của chiến tranh đã ập xuống đầu cổ người dân Việt Nam, ông Davies ghi nhận: “Mỹ đã bỏ lại một Việt Nam trong tình trạng bị hủy hoại’.

Lạ lùng thay, thực trạng của hàng trăm ngàn quân nhân cán chính miền Nam bị gửi đi các “trại cải tạo” bởi bên thắng cuộc lại không hề được đả động đến trong bài viết của ông Davies. Cũng như dữ kiện hơn một triệu thuyền nhân Việt Nam đã phải bỏ nước ra đi, không phải trong chiến tranh mà khi hoà bình đã đến.

Đối với nhiều người, trên thực tế, hòa bình chưa bao giờ ngự trị trên quê hương họ và nhất định không thể là từ ngày định mệnh ấy của năm 1975. Như một người tị nạn nổi tiếng, nhà bác học Albert Einstein, từng nhận xét: “Hòa bình không chỉ đơn thuần là không có chiến tranh, mà là sự có mặt của công lý.”

Tuy vậy đối với phong trào phản chiến trong thập niên 60’s của Mỹ, hình như đang có một sự nhận thức có thiện chí, chậm nhưng hiện đang xảy ra:  Đó là một thực trạng ở Việt Nam, nghĩa là cuối cùng đất nước này cũng đã kết hợp được sự tồi tệ nhất của cả hai thể chế: một nhà nước xã hội chủ nghĩa độc đoán đi đôi với sự thái quá không kềm chế của chủ nghĩa tư bản. Vì vậy cả một dân tộc đã bị cướp đi quyền làm người lẫn một cuộc sống sung túc, trong lúc giới cầm quyền chóp bu bỏ ”đầy tiền vào túi tham và núp đằng sau những ngôn từ rỗng tuếch của cách mạng.” Điều đó, ông Davies kết luận, là sự dối trá vĩ đại nhất.

Ước chi ông và thế giới đã đi đến cùng một kết luận như thế, 40 năm về trước.

***

Trịnh Hội là một luật sư Úc gốc Việt. Anh hiện đang làm việc cho VOICE, một tổ chức phi chính phủ hiện đang giúp phát triển xã hội dân sự ở Việt Nam. Bạn có thể liên lạc với anh qua email: trinhhoi2020@gmail.com.

(Nguyễn-Khoa Thái Anh dịch)

46 Phản hồi cho “Những gì Cộng sản Việt Nam đang che giấu”

  1. Huong Nguyen says:

    Lúc mới đọc bản tiếng Việt tôi đã thấy có gì “ngờ ngợ”… đến khi đọc lại bản chính thì thiệt là… “thầy chạy” !
    Tại sao ông NKTA không cho 1 cái link để người đọc đối chiếu – bởi vì nguyên bản viết bằng tiếng Mỹ ? Ông chỉ cho email của ông Trinh Hội là không chừng làm phiền ông Hội đấy, nhất là với 1 số độc giả khó tính!

  2. Thạch Đạt Lang says:

    Mỗi ngôn ngữ có môt cách diễn đạt khác nhau. Một dịch giả hay thông dịch viên cần phải có kỹ năng thông đạt ( Kỹ thuật, khả năng thông hiểu và diễn đạt ) trong cả 2 ngôn ngữ, ngôn ngữ gốc và ngôn ngữ chuyển dịch. Ông Nguyễn Khoa Thái Anh thiếu khả năng này trong phần tiếng Việt, vì thế bài dịch trở nên khó hiểu.

    Thạch Đạt Lang

    • Ôg Chống VC says:

      Xin cãm ơn bạn đọc TDLang đã góp Ý rất xây dựng.

      Theo tui, thì trự Trịnh Hội có thể…quơ một cái rẹc dăm bảy phút…là xong bản tiếng Việt! Vì đương sự “đẻ” ra nó, thì đương sự rành hơn ai hết, chớ! Phải không nào?

      Đôi bên (kẻ viết người dịch) khỏi cần…giựt le làm chó gì!?

      • noileo says:

        “Theo tui, thì trự Trịnh Hội có thể…quơ một cái rẹc dăm bảy phút…là xong bản tiếng Việt! Vì đương sự “đẻ” ra nó, thì đương sự rành hơn ai hết, chớ! Phải không nào?

        Đôi bên (kẻ viết người dịch) khỏi cần…giựt le làm chó gì!?”

        TH viết bài gởi đăng trên báo Mỹ thì phải viết bằng tiếng Anh, cái đó không phải là “giựt le”. Thiết tưởng, là điều rất tốt khi có người chịu khó viết bài gửi đăng báo Mỷ để người Mỹ có thể biết, hiểu đuọc cái nhìn khác, cái nhìn thực sự của người Mỹ gốc Việt, người Việt tại Mỹ về chế độ , ách cai trị cộng sản Hồ chí Minh tội ác ở VN, về những gì, những tội ác cộng sản hằng che dấu .

        Sau khi bài viết được đăng trên báo Mỹ, USA Today, NKTA mới đem dịch sang tiếng Việt, gửi đăng trên ĐCV này

        Bài gốc tiếng Anh, đăng trên USA TODAY, ở đây:

        “What Communist Vietnam is hiding: Colum”,
        http://www.usatoday.com/story/opinion/2015/04/30/vietnam-war-end-40-years-later-human-rights-column/26650793/

  3. Trần Tưởng says:

    Ông NKTAnh ơi ! Ông dịch bài kiểu này ,tui nghĩ ông Trịnh Hội sẽ căm thù ông suốt kiếp !!!

  4. TAI HẠI says:

    Thế này tình trạng ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản cũng sắp hết thời mất rồi, không cần phải VC báo cáo, ngay như một vài thư rơi cáo buộc bạn thuộc thành phần ” thề cá trê chui ống ” bắt buộc công lý ( tòa án ) Mỹ phải thụ lý sử trị cho ra sự thật, vậy ai có thân người nấy lo tìm đường mà chạy án chạy tội đi .
    Bản tin dịch nho nhỏ này của ông LS họ Trịnh tưởng chuyện chơi, không khéo lại thành quả bom “áp nhiệt ” làm xôn xao cộng đồng Việt không chừng

  5. Nói Toẹt Móng Heo says:

    Bài viết tản mạn, không cô đọng được điều tác giả muốn nói “Những gì Cộng sản Việt Nam đang che giấu” !?

    Tác giả “Việt kiều” nào đó mà LS Trịnh Hội không muốn nêu tên, chỉ úp úp mở mở với “Người Việt Hải Ngoại” (trong ngoặc), hé thêm cái đuôi để bạn đọc biết tác giả đó là phái nữ, rằng “Cô tỏ vẻ kinh ngạc vì chỉ bốn thập niên sau khi thoát nạn chiến tranh, nhiều cựu “thuyền nhân” đã giỏi xoay sở tìm vận may làm giàu ở một nước mà cha mẹ họ đã bỏ chạy trong hoảng loạn và nước mắt“. (sic)

    Chả biết cô tác giả kia viết lách kiểu gì mà bị LS Trịnh Hội cho rằng “ nhận định của bài viết gần như quá ngu ngơ và ấu trĩ” (?)

    Nhưng ngay sau đó Trịnh Hội lại cho rằng: “ Và đáng ngại hơn thế nữa khi người viết có sức thuyết phục, trích dẫn nhiều Việt Kiều, kể cả Henry Nguyễn, một cựu chuyên gia của tập đoàn Goldman Sachs, từng tốt nghiệp đại học Harvard, người mà năm ngoái đã đưa McDonald’s vào Việt Nam“.

    Chả hiểu hai tác giả này muốn nói cái gì nữa!

    Không phải Việt Kiều nào cũng dễ làm giầu được ở cái nơi mà cha mẹ họ đã chạy trốn cả đâu, hãy coi Vịt kìu Trĩnh Vĩnh Bình (Hà Lan) Nguyễn Gia Thiều ở Pháp, và Trần Trường ở Mỹ, tất cả cùng đều phảibỏ của chạy lấy người. Cũng may mà Trịnh Vĩnh Bình thoát chết và nhờ có quốc tịch Hà Lan nên còn có thể thưa kiện để đòi tiên lại, còn Trần Trường thì chỉ còn cái quần xã lỏn chạy trở về Mỹ, họp báo cầu cứu xin giúp đỡ để có tiền về VN đòi nợ VC!

    Mấy ai được Henry Nguyễn vớ được con gái rượu của Thủ tướng VC Nguyễn Tấn Dũng. Dựa hơi bố vợ với ô dù to tướng thì mới mong thành tựu.

    Nhưng thời CSVN thì phải coi chừng, thành công đó nhưng ai dám bảo đảm rằng là sẽ không có ngày xấc bấc lang bang lên voi rồi lại xuống chó?

    .

    • Trần Tưởng says:

      Hãy nên trách ông NKTA ,dịch bài của ông Trịnh Hội một cách quá tối nghĩa .Đọc nguyên
      bản (Anh ngữ),sẽ thấy ý chánh của tác giả .

  6. MỸ GỐC VIỆT says:

    Xin trả lời giùm Trịnh Luật Sư :
    A : Luật
    1) – chỉ có những người Việt đã tuyên thệ để chấp nhận là công dân Mỹ ( có quốc tịch ) mà lại về Việt Nam trước 11 – 7 – 1995 mới bị chi phối bởi lời thề, là kẻ ” phản quốc ” ( nói dối tị nạn cs mà lại điđi về về với cs ), vì trước thời điểm này Việt Nam và Mỹ vẫn còn là 2 kẻ cựu thù ? Nếu cơm không lành canh không ngọt thì Mỹ có thể nại cớ này mà tước bỏ quốc tịch, còn bằng không, không có một chánh quyền nào mà lại có một hành động ” làm nư trẻ con, hẹp hòi, tiểu nhân ” như vậy, ngoại trừ cs ? ) .
    2) – Khi TT Bill Clinton tuyên bố bình thường hóa bang giao với Việt Nam kể từ ngày 11-7 -1995 thì không sao . Nhưng với cơ quan di trú ( immigration ) thì vẫn là sai .
    B : Chính tả :
    Với chính tả orthography từ GIẤU ( giấu giếm, Bắc hay Nam cũng đều phải viết như vậy mới là đúng, còn DẤU là sai . Về điểm này không nói gì Luật Sư Trịnh Hội còn viết và nói được tiếng Việt thế là giỏi lắm, ngay như tôi đây đâ già rồi, nhiều khi viết quên còn phải hỏi con cháu ” R” hay “d”, rồi “G” hay “D” hay ” R” lung tung beng nữa là, cái gì it sài thường hay quyên lãng là chuyện thường, thôi thông cảm đi chú em .

    • tèo says:

      Góp ý thêm:
      1/ Khi sở thuế Mỹ báo cáo là VK tại Mỹ gởi về 11 tỷ đô la đầu tư ở vn lên TT Obama thì Obama hỏi về số thuế đã đóng cho lợi tức đàu tư nước ngoài . IN S không trã lời được . Họ đang điều tra (kể cả tiền mua nhà ,sửa nhà ,đầu tư.hùn hạp).Nhà báo cũng nêu 3 trường hợp vk tại Mỹ,mặc dầu Quốc tịch Mỹ nhưng bị mất tài sản vì “cơm không lành canh không ngọt ” với VC. Trong đó có “người hùng “phố Bolsa là Trần Trường.
      Sở dĩ Mỹ lân tiếng vụ này năm nay vì VC báo cáo cho Mỹ biết danh sách Mỹ (góc Việt) hiện dầu tư làm ăn tại vn. Nếu khi Mỹ điều tra ra thì số tiền thuế phải trả (hồi tố trả thuế rất lớn và có thể ở tù từ 01 năm tới 10 năm. Nhà báo (kẻ phản hòi này chĩ tóm tắt) có nêu TH có nhiều VK sẻ từ bỏ QT MỸ . Và lúc đó không ai che chở nên lại có nhiều số phận như trần trường ,trịnh vĩnh bình…
      2/Về chinh tả,cá nhân tôi cũng đồng ý là những chữ ít dùng đôi khi viết không biết thế nào là đúng .Tuy nhiên từ DẤU (vết) và GIẤU (giấu giếm ,che đậy kín đáo) thì không thể SAI được .Cố nhiên TH viết đúng. Những kẻ cho DẤU và GIẤU đều gióng nhau :cãi bướng .tỏ ra có “đĩnh cao “chí tệ?” Còn chê cả tự điễn kể cả xưa nay.Vậy tiếng Việt không có qui tắc nào hết .Ai muốn viết sao thì viết ư ?
      (t)

      • HÚ VÍA says:

        Thế này quí vị nào, dù không nằm trong danh sách VC báo cáo với Mỹ, thì ” trâu buộc ghét trâu ăn ” mà vì hận thù cũng sẽ có kẻ đi tố cáo thì nguy to ? Vậy ai có thân người nấy lo, gửi tiền đem tiền về VN làm ăn buôn bán là dại thế đấy, nuôi VC cho mập giờ nó trả ơn thế đấy . Không cứ làm ăn buôn bán với VC ở trong nước mà ngay ở nước ngoài chắc cũng có tội nếu trước ngày 7-11 – 1995 ?

      • HTĐ says:

        Chỗ này tôi phải thanh minh cho ông Việt Tiến.
        Trịnh Hội viết sai là “che dấu” và BBT cứ để yên như thế khi bài báo xuất hiện lần đầu.
        Cho tới khi Việt Tiến lên tiếng, thì BBT mới sửa lại cho đúng thành “che giấu”.
        Việt Tiến nói đúng, làm đúng.

      • Khổng Khuyết says:

        Đồng chí Tèo chỉ toàn là dốt nát và ba xạo nên mới bù nhu bù nhoa na thế. “THEO DẤU” thì được , “BÔI DẤU ” thì được mà…”CHE DẤU ” thì không xong với đồng chí. Thế thì nà thế nào !

        “CHE DẤU ” như ông Trọng Dân đã hỏi ẨN Ý NHẮC KHÉO là đúng rồi , làng trên xóm dưới đừng có ba hoa nữa.

        “CHE DẤU” còn có Ý NGHĨA che đậy một cái gì mang tính trừu tượng, không phải là đồ vật như sự thật, như âm mưu.

        Còn ” CHE GIẤU ” – “che” và “giấu” gần như đồng nghĩa với nhau , ghép lại dùng như chữ láy đồng nghĩa theo thói quen nhấn mạnh của dân Việt ta .

        Trong bài trên , dùng chữ CHE DẤU là đúng nhất , nhưng BBT vốn là người Bắc nên cứ tưởng CHE GIẤU mới là đúng -không biết “CHE GIẤU” LÀ HAI ĐỘNG TỪ CÙNG NGHĨA LẬP LẠI MÀ THÔI .

      • tèo says:

        Lần cuối !
        Qua tưỡng là thằng nào .Té ra đồng chí khổng khuếch .
        Aha thì ra là NÓ rồi !
        Che dấu che rấu ,che giấu ,che vấu ….đòng chí cư tự nhiên xữ dụng
        ….cạch mặt
        (tèo)

      • Khổng Khuyết says:

        Trích từ đồng chí Tèo :”

        “…Qua “tưỡng” là thằng nào .Té ra đồng chí khổng khuếch .….đòng chí cư tự nhiên “xữ dụng” ”

        Xin đồng chí Tèo bù nhu bù nhoa xem lại chính mình viết nà “tưỡng”….Thế “tưởng” hay “tưỡng,” chữ nào nà viết đúng vỡ nòng hở đồng chí Tèo?

        Thêm nữa , xin đồng chí Tèo cho giải thích nuôn , “”xữ” dụng” hay nà “”sử” dụng”, cách nào thì nà viết đúng vỡ nòng hở đồng chí Tèo?

        Các đồng chí cứ bắt lỗi phải người khác, dù là bắt ngu mà lại không chịu nhìn chính mình. Gớm, cái tật xỉa xói chợ Đồng Xuân có khác nhể!

        Khổng Khuyết

    • noileo says:

      “Xin trả lời giùm Trịnh Luật Sư “

      TH viết bằng tiếng Anh, “What Communist Vietnam is hiding: Colum”, đăng trên USA TODAY,
      http://www.usatoday.com/story/opinion/2015/04/30/vietnam-war-end-40-years-later-human-rights-column/26650793/

      “Dấu” hay “giấu” là công việc của NKTA, dịch giả.

  7. Thức tỉnh says:

    Lâu nay , người Việt hải ngoại hay kết luận những người về VN làm ăn với cs là thân Cộng ,là không biết cs là kẻ thù ….vv….Thật sự đồng tiền của người mua bán không phân biệt thù đich hay thân thiện . Nếu nơi họ cư ngụ không có pháp luật ngăn cấm , họ có thể mua bán được nhờ thua chịu với đối tác không phân biệt màu sắc chính trị .

    Những người Việt về VN làm ăn đương nhiên họ cũng lường được thất bại trước một chế độ tráo trở và nguy hiểm . Nhưng đầu óc thương trường và máu thương buôn khiến họ phiêu lưu và chấp nhận dù đã được cảnh báo ngay chính bản thân. Thương trường là môi trường vừa hợp tác vừa lợi dụng . Hiểu được vấn đề này người hải ngoại mới thấy họ không phải là ngu muội hay không biết cs , thân cộng .

    Bản chất cuộc chiến 54-75 là nội chiến ý thức hệ . Miền Bắc chiến thắng trên sức mạnh nhưng vẫn đặt mình vào thế cảnh giác bị động trước nhân dân không riêng MN mà cả MB . Bởi thế sau 40 chấm dứt chiến tranh nhưng không có hoà bình trong đời sống , người dân luôn luôn bị đặt trong tình trạng theo dõi và nghi ngờ . Chính bản thân Đảng csvn không an tâm trên cương vị lãnh đạo thì đương nhiên giữa chính quyền và nhân dân khó thấy được hoà bình , xã hội không thể có cuộc sống hoà bình .

    Chính cái bản sắc chính trị XHCN khiến ĐCSVN trở nên lập dị với xã hội và thế giới hôm nay . Người Việt hải ngoại sợ cái bản sắc lập dị này , khúc ruột ngàn dặm biến thành phản động phá hoại nhà nước dễ như trở bàn tay chẳng cần chứng cớ . Đây chính nguyên nhân người hải ngoại chẳng muốn về nước sinh sống khi nằm trong diện vượt biên hay tị nạn , kể cả có quốc tịch ngoại quốc .

    Cuối cùng sau 40 , dầu cho chế độ csvn có giao thương với thế giới . Nhưng cái hố ngăn cách giữa chính quyền cs với nhân dân cả trong và ngoài nước , vì hai tiếng tự do và dân chủ , còn quá rộng , chưa san bằng được bởi XHCNCS . Khi nào hết CNXH , có tự do và dân chủ , lúc ấy tự nhiên mọi người Việt sẽ hoà hợp với nhau và VN mới yên tâm thực sự hưởng hoà bình .

Leave a Reply to Thạch Đạt Lang