WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Bạc Hy Lai, loạn ở Trung Quốc và cơ hội cho Hoàng Sa

Vụ Bạc Hy Lai liệu có dẫn tới khủng hoảng chính trị tại Trung Quốc? AFP PHOTO / LIU JIN / FILES

Từ 15/3/2012, sau khi Tân hoa xã đưa tin ĐCS TQ đã cách chức ông Bạc Hy Lai, Bí thư tỉnh ủy Trùng Khánh, người đang ngắm ngôi vị Ủy viên thường trực Bộ chính trị ĐCS TQ, trên không gian mạng rộn  lên những tin đồn về một cuộc đấu tranh quyền lực khốc liệt sau hậu trường trong ĐCS TQ. Hôm nay, BBC đã đăng 1 bài báo, phần nào làm sáng tỏ cuộc kèn cựa quyền lực bất tận của lãnh đạo Trung Quốc, phía sau của những nụ cười giả dối về sự đoàn kết của họ. Bài báo có tiêu đề “Bắc Kinh dồn dập tin đồn“, cập nhật: 04:50 GMT – thứ sáu, 23 tháng 3, 2012.

Nội dung của bài báo đã bác bỏ tin đồn đảo chính tại Bắc Kinh, nhưng 1 tên tuổi quan trọng trong màn kịch này đã chính thức xuất hiện. Đó là Chu Vĩnh Khang, ủy viên thường vụ BCT ĐCS TQ phụ trách an ninh, người được coi là người đỡ đầu của Bạc Hy Lai. “Báo Financial Times dẫn lời một người có quan hệ với bộ máy công an, nói rằng ông Chu không được phép xuất hiện trước công chúng và “cũng đã chịu một phần kiểm soát”.  Bản thân Bạc Hy Lai đã bị quản thúc, vợ con ông ta đang bị hạn chế tự do để điều tra. (bbc )

Sự xuất hiện của 1 nhân vật sau hậu trường, ít xưng danh, giấu mặt, nhưng thế lực thực sự thuộc bậc nhất nhì của ĐCS TQ, chính thức bị thất xủng, và bị hạn chế tự do, là 1 sự kiện rất quan trọng, chứng tỏ sự đấu đá sau hậu trường rất khốc liệt.

Các nước cộng sản nói chung, từ Liên Xô, Cộng hòa Dân chủ Đức, Cộng hòa Ba Lan, Tiệp khắc, Rumania,…xây dựng chế độ Cộng sản theo học thuyết Chuyên chính vô sản Mác LêNin, rất coi trọng bộ máy an ninh.

Feliks Dzierżyński, người nắm an ninh Liên Xô thời Lê-Nin và Stalin đã từng được mệnh danh là “Đao phủ đỏ”. Stalin thường dùng Dzierżiński để khủng bố dân tộc Nga.

Khang Sinh, người nắm an ninh Trung Quốc đã đắc lực giúp Mao Trạch Đông trong các cuộc thanh trừng nội bộ khốc liệt. Mao sử dụng thành thạo Khang Sinh trong hoạt động lật đổ của mình.

Chính vì vậy, quan sát những diễn biến chính trị của Trung Quốc khi xuất hiện tên tuổi Chu Vĩnh Khang, đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn nội tình của ĐCS TQ.

Trước khi mô tả những thu hoạch của chúng ta, ta điểm qua tình hình chính trị Trung Quốc

Trung Quốc của Mao Trạch Đông là 1 Trung Quốc nghèo đói, nhưng trong sạch, không tham những.

Trung Quốc của Đặng Tiểu Bình là 1 Trung Quốc phát triển mạnh về kinh tế, cùng đủ các tệ nạn do đồng tiền sinh ra.

Tuy nhiên, do vẫn còn tinh thần dân tộc chủ nghĩa cao, các lãnh đạo cao cấp của ĐCS TQ hình như vẫn giữ được đạo đức và tránh được tệ nạn tham nhũng. Đây là điểm khác biệt của lãnh đạo cao cấp Trung Quốc với lãnh đạo cao cấp Việt Nam. Họ thẳng tay trừng phạt những lãnh đạo cao cấp, có biểu hiện tham nhũng, như vụ xử bí thư thành ủy Thượng Hải.

Trong những năm gần đây, giới quan sát tình hình chính trị Trung Quốc cho rằng: hiện nay, ganh đua nhau trên chính trường Trung Quốc là 2 nhóm chính, thường được gọi là ” NhómĐoàn phái”, tức phe tập trung những người lên từ con đường Đoàn Thanh niên và các tổ chức của Đảng, vốn có xu hướng dân tuý” và nhóm ” Thái tử đảng”.

Do Bạc Hy Lai là con của Bạc Nhất Ba, 1 trong 8 trụ chính,  mà Đặng Tiểu Bình dựa vào, để tiến hành cải cách Trung Quốc, nên có xu hướng ghép Bạc Hy Lai vào nhóm với Tập Cận Bình, nhóm Thái tử đảng.

Cuốc thanh trừng Bạc Hy Lai những ngày qua, đã chứng tỏ tình hình không phải đơn giản như vậy.

Có thể nói, đang có xu hướng đấu đá của 2 nhóm không phân biệt xuất thân, hay con đường hoạn lộ công danh.

Đó là nhóm dân tộc chủ nghĩa bành trướng mạnh mẽ, lấy trong sạch đạo đức làm 1 tiêu chuẩn quan trọng.

Nhóm thứ 2 là nhóm các lãnh đạo cao cấp đã dùng chức vụ, tham ô, tham nhũng rất tinh vi, thành đường dây, có bảo trợ từ thường vụ BCT ĐCS TQ, như Bạc Hy Lai. Nhóm này tham nhũng mạnh, nhưng cũng kèn cựa quyền lực mạnh, hòng chiếm những vị trí đảm bảo cho tính bất khả xâm phạm của mình.

Ngôi vị Ủy viên thường trực Bộ chính trị ĐCS TQ, mà Bạc Hy Lai đã ngắm tới, chính là ngôi vị mà Chu Vĩnh Khang hiện nay đang nắm.

Đây chính là ngôi vị nắm bộ máy an ninh của ĐCS TQ.

Giả sử họ Bạc kia thành công, thì những tham nhũng khủng khiếp của ông ta và phe cánh chắc sẽ không bao giờ lộ ra.

Ta hãy nhớ lại Bạc Hy Lai chống tệ nạn xã hội, chống tham nhũng như thế nào?

Ông ta đã làm sống lại không khí Cách mạng văn hóa vô sản với  phong trào  “Ca Hồng, đả Hắc”, để đánh vào các quan hệ làm ăn mờ ám của quan chức Tứ Xuyên.  Những vụ bắt bớ hàng nghìn người gọi là dính đến tham nhũng, đến xã hội đen… trong tiếng hát các bài ca cách mạng thời Mao của các đảng viên lão thành, được động viên tụ tập trong các công viên của Trùng Khánh.

Hôm nay thì đã rõ ràng: Người hô to nhất, người chống tệ nạn to nhất…lại là người tham nhũng tinh vi nhất. Ông Bạc tham nhũng và hối lộ. Ông ta hối lộ cả cấp trên là Chu Vĩnh Khang, người nắm an ninh của ĐCS TQ.

Đây thực chất chỉ là phần nổi của tảng băng. Bộ máy an ninh Trung Quốc đã tham nhũng trầm trọng ra sao? Các phản ứng của họ khi búa rìu pháp luật đang kề đến cổ sẽ như thế nào, hồi sau chúng ta sẽ rõ.

Như vậy, xã hội Trung Quốc cũng như xã hội cộng sản Việt Nam, tham nhũng, hối lộ, ức hiếp nhân dân, bất chấp luật pháp …đã trở thành ung thư di căn đến xương tủy của cơ thể các nhà nước còn khăng khăng toàn trị này.

Trong các xã hội này, ai càng hô to chống tham nhũng, chống tệ nạm xã hội, giữ gìn sự trong sạch đạo đức …lại là những kẻ tham nhũng nhất, dính nhiều tệ nạn nhất, bẩn thỉu nhất về đạo đức.

Căn bệnh nan giải này, chỉ trầm trọng ở các nước cộng sản toàn trị như Trung Quốc, Việt Nam hay các nước lạc hậu, độc tài.

Chế độ đa đảng, dân chủ là 1 bài thuốc tốt với căn bệnh này, như ta thấy Hoa Kỳ, Thụy Điển, Đan Mạch, Na Uy, Pháp…

Tóm lại, nếu bệnh tham nhũng, hối lộ chỉ ở ngoài da, có thể bôi thuốc để trị. Nếu bệnh vào trong thịt ,  trong cơ, có thể tiêm thuốc hay cắt bỏ để chữa trị. Nay bệnh đã di căn  vào xương tủy, vào lục phủ, ngũ tạng,  không cách nào chưa khỏi.

Có Chỉnh Đảng như Nguyễn Phú Trọng, thì cũng chỉ là khéo dìm người khác xuống , để tìm miếng bở, để tham nhũng tiếp tục mà thôi.

Tin đồn thất thiệt về tòa lâu đài của Nguyễn Tấn Dũng chả là 1 đòn hiểm, một “dọa đểu” đó sao?

Hãy để cho xã hội cộng sản này chết đi,  thì dân tộc Việt Nam mới có cơ hội ngẩng cao đầu lên được.

Vấn đề cuối cùng, mà tôi muốn trao đổi cùng bạn đọc là câu hỏi : Trung Quốc có loạn, điều này có lợi hay hại cho Việt Nam ?.

Chắc chắn rằng, khi Trung Quốc có loạn, bộ máy trung ương điều hành kém hiệu quả. Khi đó, ý tưởng  gây chiến tranh với nước ngoài, để bình ổn trong nước, là chuyện hoang tưởng của 1 số quân sư hạng dởm vừa được tung ra trên internet.

Nếu thực sự có kẻ điên rồ trong lãnh đạo cao cấp Trung Quốc, muốn dùng chiến tranh để trấn an nội tình, thì phương pháp này chỉ chóng đưa Trung Quốc đến xụp đổ.

Chiến tranh khồng phải chuyện đùa.

Nếu tình hình trong nước còn không kiểm soát được, thì khi những khó khăn chồng chất do chiến tranh mang đến, chính phủ này sẽ không đủ sức để điều khiển công việc. Thất bại của chiến tranh là việc xẩy ra không nhanh thì chậm, không trước thì sau.

Rõ ràng để đối phó giải quyết những việc nội bộ, Trung Quốc sẽ kém khả năng bành trướng.

Tuy vậy, có thể họ sẽ gây một số xung đột nhỏ, chỉ có hàm ý dọa nạt.

Việt Nam cần chuẩn bị cho cơ hội này.

Lúc đó Việt Nam cần thổi bùng lên ngọn lửa yêu nước của người dân Việt Nam để chiếm lại Hoàng Sa, Trường Sa.

Trung Quốc loạn, sẽ tạo ra cơ hội nghìn năm có 1, để đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa.

Nếu có ai đó, đưa ra luận điểm rằng: chính Nhật Bản phải nuốt hận để nước Nga chiếm lâu dài các đảo của Nhật tại Viễn Đông sau Thế chiến 2, thì Việt Nam cũng phải cam chịu trước Trung Quốc đối với Hoàng Sa và Trường Sa.

Ở đây có sự khác biệt về căn bản  2 trường hợp này.

Nhật là nước gây chiến, nên phải gánh chịu hậu quả về sự mất mát lãnh hải.

Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt Nam, bị Trung Quốc vô cớ xâm lược. Bản chất 2 sự việc khác nhau.

Nếu Việt Nam dùng chiến tranh đòi lại Hoàng Sa, Trường Sa, chắc chắn Trung Quốc, khi có loạn, phải lùi bước.

Chắc chắn thế giới sẽ ủng hộ Việt Nam.

Bộ tham mưu Hải Quân Việt Nam cần hàng ngày rà soát kế hoạch đánh chiếm lại Hoàng Sa, Trường Sa  trong tình hình thế giới hàng ngày.

Thập kỷ 60-70 khi Trung Quốc loạn Cạch mạng văn hóa vô sản, Việt Nam dại dột đã không thu lợi được gì, do gập quá sâu vào chiến tranh với Hoa Kỳ.

Rút kinh nghiệm lần ấy, Việt Nam phải chuẩn bị nội lực, phải cải cách dân chủ để khi Trung Quốc loạn to, mà ra tay thu lợi cho quốc gia Việt Nam.

Tương lai dầu hỏa, khoáng sản… hàng nghìn tỷ đô la của Việt Nam là Hoàng Sa, Trường Sa.

Tương lai an ninh lãnh hải, phên dậu của duyên hải Việt Nam là Hoàng Sa, Trường Sa.

Tương lai hải sản, du lịch, an ninh tự do hàng hải quốc tế bên bờ Biển Đông của Việt Nam là Hoàng Sa, Trường Sa.

Trung Quốc nhất định sẽ loạn to, vì qui luật Hợp-Tan của đế quốc phong kiến này.

© Nguyễn Nghĩa

© Đàn Chim Việt

 

 

18 Phản hồi cho “Bạc Hy Lai, loạn ở Trung Quốc và cơ hội cho Hoàng Sa”

  1. Phan Nguyen says:

    Thưa anh Nguyễn Nghĩa,
    Tôi cho rằng việc chính quyền VN có lợi dụng cơ hội “nội bất an” của Trung quốc hòng chiếm lại những gì mà chúng đã cướp từ chúng ta cuối cùng cũng chỉ là tốn công tốn sức. Trung quốc là quốc gia mà tinh thần dân tộc không thua gì Việt Nam. Hãy giả dụ rằng chúng ta có chiếm lại được những đão này trong một thời gian ngắn thì ngay sau đó cũng sẽ mất lại vào tay bọn Trung cộng. Đó là chưa nói nhân tiện chúng sẽ chiếm thêm. Nhìn vào thực tế, cách duy nhất để có thể lấy lại những gì đã mất là dùng phán quyết của quốc tế dựa trên lịch sử và pháp lý, rất danh chánh ngôn thuận. Chỉ khi đó chúng ta mới có thể kêu gọi sự đầu tư của nước ngoài hoặc tự ra sức khai thác mà không sợ bị bọn đểu phá đám bằng quân sự. Nói một cách khác là tôi không có niềm tin và hoàn toàn không có cơ sở nào để cho rằng việc liều lĩnh dùng giải pháp quân sự từ một nước nhỏ với vũ khí, nhân lực còn quá hạn hẹp sẽ mang lại kết quả như anh mong muốn. Nó không phải cuộc chiến bảo vệ của Ngô quyền mà là sự tấn công để chọc cho đối phương tới “đè bẹp” mình, ngay trên biển. Ngày xưa sử dụng giáo gươm thì chỉ cần cái lò rèn, ngày nay chiến tranh cần tài chánh và kỷ thuật. Hơn thế nữa, tôi tin rằng bọn cộng sản VN đã chấp nhận “mất”, chúng chỉ không muốn tụi Trung cộng tiếp tục lấn sân mà thôi. Được như vậy thì đảng cộng sản và “nhân dân” Trung quốc sẽ luôn là người bạn hữu hảo thân thiết đến tận muôn đời với đám dòi bọ từ hang Pắc Pó. Tôi còn tin rằng lý do mà bọn cầm quyền tại VN phải chịu bị triệt buộc là vì anh chàng kia còn giữ trong tay quá nhiều bí mật mà đảng cộng sản VN có chết cũng không dám nói ra. Chúng bán nước có giấy tờ đó anh ạ! Kính

    • Nguyễn Nghĩa . says:

      @Phan Nguyen.

      Về cơ bản, ý kiến của bạn đã được tôi giải đáp trong bài. Có một số điều kiện để cuộc chiến đòi lại HS, TS có thể được tiến hành:

      1. VN phải cải cách dân chủ. (Phải xuất hiện lãnh tụ xuất chúng qui tụ được lòng dân).
      2. TQ loạn to, TQ bị chia 5 xẻ 7.
      3. Phe dân chủ ủng hộ VN, ủng hộ chính nghĩa VN.

      Bạn cũng giống bạn Trần Hữu Cách, không phân biệt chính tà. TQ ăn cướp HS,TS của VN vào các năm 1974, 1988, 1992. TQ là phi nghĩa. Kẻ cướp chỉ muốn cướp cho nhanh, không dám đánh lâu.

      Dĩ nhiên tôi không phải là kẻ hiếu chiến, không biết so sánh lực lượng. Bài báo gợi mở 1 ý là cần chuẩn bị cho mọi tình huống.

      Bạn đọc thêm phản hồi của tôi và Trần Hữu Cách.

      Kính.

  2. Ngọc Ẩn says:

    TQ và VN xài chung hệ thống XHCN đàn áp dân. TQ nổi loạn thì VN cũng nổi loạn như chúng ta vẫn thấy ảnh hưởng domino. VN bắt những người chống TQ bỏ tù thì làm thế nào kêu gọi được lòng yêu nước? ĐCSVN vì quyền và lợi thì họ chẳng bao giờ muốn thấy TQ bị sụp đổ. Dân TQ lật đổ đảng CSTQ thì dân Việt sẽ lật đổ ĐCSVN. Dân tộc cả 2 nước rất căm thù bọn cầm quyền.

  3. Trần Hữu Cách says:

    Hy vọng được nghe tác giả trình bày tiếp đối sách sau khi chiếm lại được đảo. Tình hình lúc đó dường như sẽ là Việt Nam đối đầu với các nước Đông Nam Á khác, trong khi Trung Quốc một ngày nào đó sẽ lại đòi thanh toán với Việt Nam.

    • Nguyễn Nghĩa . says:

      @ Trần Hữu Cách.

      Chiếm được đảo rồi, thì giữ. Giữ ra sao, hoàn toàn phụ thuộc vào dân tộc VN. Như là ta đã giữ nước VN từ Ngô Quyền đến nay.

      Thứ nhất, bạn cần xác định rõ là TQ ăn cướp HS,TS của VN năm 1974 và 1988, 1992.

      Chưa bao giờ HS, TS có tên trong tư duy lãnh thổ TQ.

      Chỉ từ 1946, sau khi giải giáp Nhật Bản tại 2 quần đảo trên, nhìn những công trình quân sự do người Nhật xây, để cự với Hoa Kỳ trên Thái Bình Dương, Tưởng Giới Thạch mới có ý chiếm đoạt 2 quần đảo này. Trước dó Nhật Bản chiếm HS,TS từ tay VN.
      Đây là ý thứ nhất.

      Còn ý thứ 2, Đông Nam Á thì gồm những ai? Toàn những nước nhỏ hơn TQ, yếu hơn TQ. Nguy cơ bị TQ ăn cướp phi nghĩa lãnh thổ, lãnh hải, lúc nào cũng rình rập bên cạnh.
      Do vậy xu hướng tự nhiên, là họ sẽ ủng hộ VN.
      Chính nghĩa của VN lại rõ ràng : VN bị TQ cướp đảo.
      Nếu họ im lặng thì là lỗi của VN, vì không ngoại giao tốt.
      Có chính nghĩa mà không phất được cao chính nghĩa, thì thử hỏi ai sẽ giúp VN được?.

      Như vậy viết : “Khi đó VN sẽ đối đầu với các nước khác” là sai, vô căn cứ. Một nước nhỏ, giám vì lẽ phải, ví chủ quyền, vì toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải, thu hồi thành công 2 quần đảo của mình, nêu cao dương đạo thì sẽ được toàn thế giới ủng hộ.

      TQ càng bẽ mặt ăn cướp.

      Còn phản ứng của TQ sau này thì không cần lo. Ngô Quyền khi dành độc lập cũng chẳng hề lo chuyện TQ phản ứng sau này sẽ ra sao.

      Nên nhớ rằng nếu HS, TS trở về với Tổ quốc VN thì VN sẽ trở nên cường quốc kinh tế, như Nam Hàn, do trữ lượng dầu hỏa tại 2 quần đảo trên.
      Lúc đó VN có thể trang bị 1 hải quân cỡ 500 tỷ đô la.

      Hải quân như thế này có quyền sợ TQ không?

      Im lặng để mất không HS, TS là có tội với dân tộc VN.

      Cái lý sợ nước lớn TQ, là sai với truyền thống lịch sử VN.
      VN tồn tại độc lập đến hôm nay là nhờ luôn đánh và luôn thắng.

      Thân.

      • Trần Hữu Cách says:

        Cám ơn tác giả. Tôi cũng chỉ mong phân tích của ông đúng.

        Tuy nhiên, nếu sai thì rất có thể nó sẽ sai ở hai điểm này:

        1. Tình hình ngoại giao đa phương không ổn như mong muốn: Những nước khác hiện đang tuyên bố chủ quyền có thể không chịu dàn xếp với Việt Nam.

        2. Việt Nam sẽ mất rất nhiều năm để có một hải quân cỡ 500 tỷ đô la! GDP bây giờ chỉ mới hơn 100 tỉ.

        Mặt khác, đề ra mục tiêu lấy lại đảo cũng là một cách thúc đẩy tiềm lực quốc phòng. Với tình hình này, cho dù cơ hội chưa đến, sự tăng trưởng về năng lực quân sự trong trung hạn chắc chắn sẽ kéo theo một số lợi ích khác.

      • Nguyễn Nghĩa . says:

        @ Trần Hữu Cách.

        Chỉ có Philippines là có yêu cầu chủ quyền tại 1 vài đảo tại Trường Sa. Việc này hoàn toàn giải quyết được.
        Trữ lượng khóng sản, chỉ riêng dầu hoả tại Biển Đông là hơn 3000 tỷ đô la, và sự ước lượng còn có thể tăng hơn nữa. Ngoài ra các kháng sản khác cũng rất có giá trị.

        Dựa vào sự giầu có này mà VN xây dựng kinh tế. Chính vì hiện nay VN chỉ có GDP quãng 100 tỷ đô la, nên càng không thể không đòi HS, TS.

        Khi thu hồi thành công, dùng quốc trái là có ngay vài trăm tỷ xây dựng hải quân.

        Thân.

      • kbc 3505 says:

        Thưa ông Nguyễn Nghĩa,

        Tàu cộng đánh chiềm HS và TS của VN thì cả thế giới ai cũng biết. Tuy nhiên theo tôi, tấn công trước sẽ mất thiện cảm với thế giới, hơn nữa hoàn toàn không đủ khả năng hành động một mình. Có bất ngờ đánh chiếm lại được cũng không phải là giải pháp tốt vì Tàu cộng sẽ có cớ đánh lại trên mọi mặt trận, kể cả trong nội địa và hậu quả thật khó lường.

        Muốn đánh, csvn trước tiên phải có biện pháp khống chế toàn diện Tàu trá hình trong nước mà không biết csvn có dám làm chuyện này không?

        Về thực lực thì csvn hiện vẫn chưa đủ khả năng tự bảo vệ nhưng sẽ chống trả khi bị tấn công. Nếu Tàu cộng vì quá khát dầu lại sợ Hoa Kỳ và đồng minh từ từ bao vây cắt “lưỡi bò” mà ra tay tấn công trước thì đây sẽ là cơ hội tốt cho csvn ngã hẳn theo Hoa Kỳ và các nước đồng minh tấn công lại.

        Chính sách của Tàu cộng là không dại tấn công trước mà ỷ nước lớn cứ xâm lấn từ từ, anh nào sợ không lên tiếng thì nó chiếm luôn.

        Trân trọng

        kbc3505

  4. Le Binh says:

    Tôi nghĩ rằng tác giả đã đánh giá quá cao lòng yêu nứớc của đảng csvn, bọn csvn sợ bọn Tàu cộng dạy cho một bài học nữa cho nên làm gì có chuyện dám đánh chiếm Hoàng Sa. Bọn Tàu cộng được sự tiếp tay của Đổ Mười, Lê đức Anh đã thành công dựng lên hai hình nộm là Nông đức Mạnh và
    Nguyển phú Trọng.

    Chúng ta hãy suy nghĩ đi, có hai cách để kiểm soát một quốc gia, một là mang quân qua chiếm đóng, hai là dùng bọn lãnh đạo không có đầu óc. Thật nhục nhã cho một dân tộc oai hùng mà lại bị lãnh đạo bởi một tên dân tộc thiểu số với lý do ngu xuẩn là vì hẳn là con của già Hồ. Một người dân tộc thiểu số thì làm gì có chiến lược cho 10, 20 năm sau, đầu óc của người thiểu số chỉ là ăn chơi và ngũ.

    Điều may mắn cuối cùng của dân tộc là dân số Việt Nam quá đông, tương lai sẽ là 100, 120 triệu nên bọn Tàu cộng không thể xua quân qua xâm lăng một cách trắng trợn chứ không phải do sự lãnh đạo tài tình của đảng csvn.

  5. tuyphong83 says:

    Làm gì làm,hãy nghĩ tới những người dân đáng thương của VN

  6. Đức Hào says:

    Rất đúng và rất đồng ý !
    Nhưng chú Lú không thấy được điều này .

  7. Toi day says:

    Bác Nghĩa “máu” quá! Chắc bác là người miền Bắc?

    Dù sao cứ tưởng tượng ta chiếm lại được Hoàng Sa đã thấy sướng rồi!!!!

  8. Chí Thành says:

    Ý kiến của A.Nguyễn Nghĩa rất đúng và rất hay , Việt Nam phải chuẩn bị từ bây giờ vì không còn thời gian nữa đâu . Hãy suy nghĩ bằng mọi cách để lấy lại các đảo Hoàng Sa & Trường Sa .

  9. GS Nguyen Doanh says:

    Trung Quốc luôn duy trì XHCN như là một cái bẩy để xỏ mũi khuất phục lãnh đạo VN làm đàn em cho chúng. Thế nhưng phải coi chừng, nếu tình hình rối loạn thật sự Trung Quốc có thể sẽ phải tiến hành vội vã một cuộc chiến tranh láng giềng để lấy lại sự đoàn kết trong nội bộ.

    • Phan Nguyen says:

      Thưa ông, có phải ông đang có ý nhắc nhở về nguyên nhân cuộc chiến tại Faulklands vào năm 1982?

  10. Vũ Bình Giang says:

    Việt Nam cần chuẩn bị cho cơ hội này.!!

Leave a Reply to Trần Hữu Cách