WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Linh Mục Chân Tín qua đời tại Sài Gòn

Linh Mục Stephano Chân Tín, nguyên Giám Ðốc Nguyệt San Ðức Mẹ, người sáng lập tạp chí Ðối Diện, người được xem là có lập trường chính trị thuộc “thành phần thứ ba,” vừa qua đời tại Nhà Hưu Dưỡng Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam, Sài Gòn, ngày 1 tháng 12, 2012, thọ 92 tuổi.

Tin về sự qua đời của Linh Mục Chân Tín được phổ biến trên website của Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam.

Linh Mục Chân Tín sinh ngày 15 tháng 11, 1920, tại làng Vạn Xuân, huyện Hương Trà, Thừa Thiên-Huế. Ông khấn lần đầu trong Dòng Chúa Cứu Thế năm 1944 và chính thức lãnh sứ vụ linh mục năm 1949.

Linh Mục Chân Tín được bổ nhiệm Giám Ðốc Nguyệt San Ðức Mẹ vào năm 1963. Ðến năm 1969, ông thành lập tạp chí Ðối Diện, có khuynh hướng chính trị chống lại chính phủ đương thời, đồng thời kêu gọi chống tham nhũng và chống bất công xã hội.

Linh Mục Chân Tín được biết như một người không theo phe phái nào trong chính trị Việt Nam trước 1975.

Sau năm 1975, ông bị chính quyền cộng sản bỏ tù 3 năm vì chống lại chính quyền.

Cuộc đời 92 năm của ông có 68 năm trong vai trò tu sĩ Dòng Chúa Cứu Thế và 63 năm thi hành sứ vụ linh mục.

Bản tin của Dòng Chúa Cứu Thế cho biết, Thánh lễ nhập quan cử hành vào lúc 4 giờ 30 chiều ngày 2 Tháng Mười Hai, 2012. Nghi thức di quan được cử hành lúc 9 giờ tối ngày 3 Tháng Mười Hai, 2012. Thánh lễ an táng sẽ được cử hành lúc 6 giờ ngày Thứ Ba, 4 Tháng Mười Hai, 2012, tại Ðền Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp Sài Gòn.

Theo Người Việt

—————————————————–

Đọc lại một phỏng vấn Lm Chân Tín:

Đầu năm phỏng vấn linh mục Chân Tín về Giáo hội và Đất nước

Nhân dịp năm mới, Nữ Vương Công Lý có dịp phỏng vấn linh mục Chân Tín, C.Ss.R về hiện tình Đất nước, Giáo hội và những dư luận xung quanh cuộc đời đấu tranh cho công lý, cho nhân quyền mà ngài đã dành cả cuộc đời dấn thân. Chúng tôi trân trọng gửi tới quý độc giả nội dung cuộc trả lời phỏng vấn này.

1. Thưa cha, lời đầu tiên, NVCL xin kính chúc cha mạnh khỏe, bình an trong Thánh linh Chúa để có nhiều đóng góp cho Giáo hội và đất nước.

Linh mục Chân Tín: Xin chân thành cám ơn NVCL, nhân những ngày đầu năm Nhâm Thìn chúc tôi mạnh khỏe, bình an trong Chúa Thánh Linh để có nhiều đóng góp cho Giáo hội và đất nước. Với ơn Chúa, tôi ráng đóng góp ít nhiều cho Giáo hội và đất nước. Với tuổi 93, tôi là một trong những người chứng của lịch sử hiện đại của Giáo hội và đất nước, nên tôi thấy có trách nhiệm và cố gắng góp phần vào việc xây dựng đất nước và Giáo hội.

2. Trước hiện tình đất nước đang chịu họa độc tài cộng sản, Giáo hội Việt nam còn đó những vấn đề cần nói đến. Theo cha, điều gì cần thiết nhất đối với Giáo hội Việt Nam hiện nay?

Linh mục Chân Tín: Chúa Giêsu khi lập Giáo hội đã ban cho các vị lãnh đạo Giáo hội ba chức năng Tư tế, Ngôn sứ và Vương đế.

Để đảm bảo chức năng tư tế, Giáo hội cần phải có một kế hoạch đào tạo linh mục độc lập với thế quyền, không thể để chính quyền, nhất là chính quyền cộng sản với chủ trương phá đạo, xía vào việc giáo dục đào tạo các linh mục, xen vào việc bổ nhiệm thuyên chuyển các giám mục, linh mục.

Để thực thi chức năng Vương quyền, Giáo hội Việt Nam phải có tự do phục vụ con người mà Thánh kinh gọi là chức năng Vương đế, chứ không phải quyền sống xa hoa vương đế. Phải để cho Giáo hội phục vụ người nghèo, những người đau khổ, người bị bóc lột, người bị áp bức. Thế nhưng, với chế độ cộng sản Việt nam, Giáo hội không được mở trường để giáo dục, không được mở bệnh viện để giúp bệnh nhân, không được tự do làm việc xã hội để giúp đỡ người cô thân, cô thế; không được làm ngành thông tin để nói lên sự thật…

Chức năng thứ ba là chức năng Ngôn sứ, chức năng rao giảng Tin mừng của Chúa cho mọi người, tức là quyền nói thẳng nói thật với chính quyền cộng sản về sự vi phạm tự do tôn giáo, quyền bênh vực nhân quyền, dân quyền. Hiến chế về Giáo hội trong thế giới ngày nay cả Công đồng Vaticano II đã nói: “Nỗi vui mừng và niềm hy vọng, những buồn khổ và nỗi lo âu của con người hôm nay, cách riêng của những người nghèo và của tất cả những ai đang đau khổ, đó cũng là vui mừng và hy vọng, đau buồn và lo âu của môn đệ Chúa Kito. Không có gì liên quan đến nhân loại mà không có tiếng van trong cõi lòng tín hữu Chúa Kito”.

Trong ba chức năng đó, Giáo hội Việt Nam cần phải tích cực thi hành chức năng Ngôn sứ. Chức năng này, trong hiện tình đất nước đầy dối trá, tình trạng đạo đức suy đồi, nhân quyền bị vi phạm, một bộ phận đảng viên cộng sản toa rập bòn rút tài nguyên đất nước như hiện nay, việc thực thi chức năng này là rất quan trọng và cần thiết. Giáo hội không thể làm thinh mặc đất nước bị tàn phá bởi một chế độ phá hủy tinh thần con người bằng chủ trương duy vật vô thần, trăng trợn vi phạm tự do tôn giáo, tự do nhân quyền, tự do dân quyền. Giáo hội, đặc biệt các vị giám mục, không thể tiếp tục im lặng, nhưng phải lên tiếng bảo vệ con người, bảo vệ tôn giáo. Chính Đức Giêsu đã căn dặn các đồ đệ: “Anh em đừng sợ người ta. Điều thầy nói với anh em lúc đêm hôm, thì hãy nói ra giữa ban ngày. Điều anh em nghe rỉ tai, hãy lên mái nhà rao giảng. Anh em đừng sợ những kẻ giết thân xác mà không giết được linh hồn” (Mt 10, 26-28).

Hiện nay, phần lớn các giám mục Việt nam chọn cách thức im lặng, không dám lên tiếng bênh vực tôn giáo, bênh vực Giáo hội, bênh vực nhân quyền và dân quyền. Biện minh cho việc im lặng, có vị cho rằng Giáo hội không làm chính trị. Vị khác cho rằng “cần tu thân tích đức”, đất nước này có gần 90 triệu người chứ đâu chỉ có người công giáo. Có vị không những cho rằng “lên tiếng hay không lên tiếng” mà còn giảng dạy chủ nghĩa Mác xít trong nhà thờ cho giáo dân mà không hề phê phán để bảo vệ đức tin. Vị khác thì lại cho rằng “Ai không thích cộng sản thì đừng bắt chúng tôi theo họ”… Tôi không biết các vị nghĩ gì mà đã hành xử như vậy?

3. Cha nghĩ gì về tiến trình Tòa thánh bổ nhiệm các giám mục Việt Nam như hiện nay?

Linh mục Chân tín: Về việc bổ nhiệm các giám mục, Công đồng Vaticano II, trong Sắc lệnh về Nhiệm vụ của các Giám mục trong Giáo hội, số 20, nói rõ về quyền tự do của Tòa thánh trong việc chỉ định và bổ nhiệm các giám mục: “Nhiệm vụ Tông đồ của các giám mục đã được Chúa Giê su thiết lập và theo đuổi mục đích thiêng liêng siêu nhiên, nên Thánh Công đồng chung tuyên bố quyền chỉ định và bổ nhiệm các giám mục là quyền riêng đặc biệt và tự nó độc hữu thuộc thẩm quyền Giáo hội. Vì thế, để bảo vệ đúng mức sự tự do của Giáo hội, để thăng tiến lợi ích của các Kito hữu cách thích hợp và dễ dàng hơn, Thánh công đồng ước mong sau này các chức quyền dân sự không còn hưởng các quyền lợi hoặc đặc ân nào về việc tuyển chọn, bổ nhiệm, đề cử hay chỉ định chức vụ giám mục. Về phần các chính quyền dân sự, Thánh Công đồng tri ân và kính trọng thịnh tình của họ đối với Giáo hội và hết sức nhã nhặn xin họ hãy đồng hành với tòa thánh tự ý từ bỏ những quyền lợi hay đặc ân kể trên”.

Bộ Giáo luật 1983 nhắc lại những gì Công đồng đã nói về sự tự do chọn lựa giám mục: “Từ nay, các chính quyền dân sự không còn quyền hay đặc ân bầu cử, bổ nhiệm, giới thiệu hoặc chỉ định các giám mục nữa” (Gl 1983, điều 337, đoạn 3).

Theo thánh Công đồng và bộ Giáo luật 1983, rõ ràng là từ nay: “các chính quyền dân sự không còn quyền hay đặc ân bầu cử, bổ nhiệm, giới thiệu hoặc chỉ định các giám mục nữa”. Thế nhưng, trong thực tế, trên đất nước Việt Nam hiện nay, việc tuyển chọn các giám mục “phải được sự đồng ý của nhà nước cộng sản vô thần” là đi ngược lại với Công đồng và Giáo luật.

Trong khoảng thời gian hơn hai chục năm gần đây, tất cả các giám mục được tuyển chọn đều phải được sự đồng ý của chính quyền cộng sản. Trong một chế độ độc tài đảng trị với chính sách tiêu diệt tôn giáo một cách có hệ thống như tại Việt Nam, thì việc để chính quyền cộng sản nhúng tay vào việc bổ nhiệm các vị giám mục là một việc làm nguy hiểm và việc thời gian qua, hầu hết các vị giám mục chọn thái độ im lặng, theo tôi, là một điều hoàn toàn dễ hiểu. Cộng sản hiểu rất rõ chỉ cần nắm các giám mục thôi là có thể điều khiển được Giáo hội. Vì thế, việc để cộng sản Việt Nam tham gia vào việc tuyển chọn giám mục đã tạo điều kiện và cơ hội cho họ dễ dàng nắm các giám mục hơn.

Đức Giáo hoàng Benedict 16 đã từng lên án những giám mục nào muốn yên thân, không dám lên tiếng chống lại bạo quyền. Ngài gọi các giám mục ấy bằng một từ hết sức nặng nề “Chó câm”. Tôi thiết tưởng, bao lâu Giáo hội còn để chính quyền cộng sản nhúng tay vào trong việc bổ nhiệm các giám mục, bấy lâu còn thấy sự “Im lặng đáng sợ của Giáo hội” trước sự xuống cấp về đạo đức xã hội, trước những bất công, trước những bắt bớ, đàn áp những người yêu nước, những thanh niên công giáo nhiệt tâm với nhà Chúa như từng thấy trong thời gian qua.

4. Nhiều người cho rằng: trước đây linh mục Chân tín đã có thời “thân cộng sản”, điều này có đúng không và có phải vì có thời kỳ đó mà cha đã có nhiều kinh nghiệm với cộng sản hay không? Nếu có thể xin cha nói về vấn đề này?

Linh mục Chân Tín: Trước 1975, tôi và một số linh mục cùng một số giáo dân trí thức đã chống chế độ Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu vì đã bắt bớ sinh viên và những người hoạt động chính trị. Các sinh viên và những người này bị bắt và bị tra tấn. Chúng tôi, 8 linh mục đã điều tra cẩn thận, nên đã lên tiếng yêu cầu trả tự do cho họ. Cuộc đối đầu giữa sinh viên và chế độ Nguyễn Văn Thiệu kéo dài và tờ báo Đối Diện của tôi đã bênh vực các sinh viên ấy. Cộng sản lợi dụng cuộc đấu tranh đó và nghĩ là chúng tôi về phe họ. Nhiều người trong chế độ cộng hòa cũng nghĩ như vậy. Tôi quan niệm rằng có bất công dù ở chế độ nào thì tôi cũng lên tiếng vì đó là sứ mạng ngôn sứ tôi đã lãnh nhận. Sau khi cộng sản chiếm Miền Nam, tôi tiếp tục đấu tranh chống chế độ cộng sản. Dù bị cộng sản kết án 3 năm quản chế tại Cần Giờ, tôi vẫn tiếp tục chống cộng sản cho tới nay.

Dù sao, tôi rất thông cảm với những người, đặc biệt là những anh em, những công chức của chế độ Việt Nam cộng hòa đã bị cộng sản hành hạ, bắt bớ, tù đầy. Tôi mong anh em hiểu rằng tôi không bao giờ theo cộng sản.

Có anh em cho rằng tôi theo cộng sản, vì ngày 30/4/1975, họ thấy tôi ở trong trại cộng sản tại Phi trường Tân Sơn Nhất. Đây là một hiểu lầm. Ngày 28/4/1975, tướng Dương Văn Minh lên nắm quyền Miền nam. Qua ngày 29/4, tướng Minh đã gửi một phái đoàn của chính phủ cầu hòa với cộng sản nhưng bất thành. Chiều 29/4, tướng Minh có nhờ tôi cùng với giáo sư Châu Tâm Luân và luật sự Liễng – là những người được coi như thành phần thứ ba, không theo cộng sản cũng không ủng hộ chế độ Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, làm trung gian vào trại Davis để điều đình cứu quốc. Khi biết các tướng tá cộng hòa đã tháo chạy từ sáng sớm, và như thế sẽ chẳng có chống đối kịch liệt, nên chúng tôi yêu cầu bộ đội cộng sản dừng pháo kích ồ ạt tàn phá giết hại đồng bào thành phố. Tướng Tuấn của cộng sản điện ra cho tướng Võ Nguyên Giáp nói lại yêu cầu của chúng tôi. Ông Võ Nguyên Giáp đồng ý và chúng tôi xin rút về nhà. Nhưng bấy giờ, bộ đội cộng sản đã tiến vào Tân Sơn Nhất, chúng tôi không còn đường ra nên phải ở lại trong trại Davis cho tới chiều 30/4 mới về nhà được.

Sự việc chỉ có thế, không như có người vì hiểu lầm bảo Chân Tín vào trại Davis đón cộng sản vào Sài Gòn.

5. Theo cha, liệu chế độ cộng sản có thể tồn tại “muôn năm” như họ thường huyênh hoang tuyên bố, cha nghĩ gì về điều này?

Linh mục Chân Tín: Chế độ cộng sản Liên xô và Đông âu dù mạnh đến đâu cũng đã tan rã, vì một chế độ không được lòng dân, không tôn trọng nhân quyền, thì chắc chắn rồi cũng sẽ tan rã. Cộng sản Việt Nam đâu mạnh bằng cộng sản Liên xô – Đông âu. Một khi người dân ý thức hơn quyền lợi của họ, ý thức chế độ cộng sản là vô nhân đạo, giống như Ba lan mấy chục năm trước, chế độ cộng sản Việt Nam sẽ tới lúc tan rã, bởi chính sự vô nhân đạo của nó. Ngay khi chế độ cộng sản Ba lan và Đông âu sụp đổ, Đức Chân phước Giáo hoàng Gioan Phaolo II đã nói: “Có thể là đơn giản khi nghĩ rằng Đấng Tối cao đã gây ra sự sụp đổ của chủ nghĩa cộng sản. Chủ nghĩa cộng sản tự nó sụp đổ, vì hậu quả của những lỗi lầm và sự đối xử tồi tệ của riêng nó. Chủ nghĩa cộng sản tự nó sụp đổ vì sự yếu kém riêng của nó”. Cộng sản Việt Nam là gì mà nó tự ảo tưởng và huyễn hoặc cho rằng tồn tại muôn năm như họ thường huyênh hoang. Một chế độ đi trật đường Thiên Chúa, thì rồi cũng trật đường rầy, lăn xuống hố cả lũ.

Trong bài giảng về Công lý và Hòa bình, Chúa nhật 30/10/2011, tại Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp Kỳ Đồng, tôi đã đề cập cập tới những lối đi trật đường Thiên Chúa của cộng sản: trật đường thứ nhất là chủ thuyết vô thần áp đặt cho toàn dân; thứ hai là sự dối trá tràn lan; thứ ba là chế độ cộng sản không tôn trọng nhân quyền; trật đường thứ tư là độc tài đảng trị; thứ năm là tham nhũng tràn lan từ trung ương tới địa phương; thứ sáu là cộng sản bán nước cho Trung cộng để bảo đảm an toàn cho đảng cộng sản Việt Nam, còn đất nước quê hương không có ý nghĩa gì với họ. Một chế độ như thế sớm muộn sẽ sụp đổ như lời Đức chân phước Giáo hoàng Gioan Phaolo II đã nói.

6. Thời gian qua, Nữ Vương Công Lý đã làm hết khả năng của mình theo đường hướng Sự thật, Công lý, Hòa bình, vì một Giáo hội duy nhất, thánh thiện, công giáo và tông truyền, xin cha cho biết cảm nghĩ của mình về NVCL? Theo cha, NVCL có nên tiếp tục theo đuổi đường hướng “sự thật sẽ giải thoát chúng ta” hay không?

Tôi rất hoan nghênh Nữ Vương Công Lý vì từ trước tới nay đã soi sáng cho độc giả biết sự thật, đã làm hết sức mình, đã phải chịu tiếng nọ tiếng kia của những người không thích nghe sự thật. Xin NVCL tiêp tục công việc Ngôn sứ của mình, vì đây là công việc cần thiết cho việc xây dựng đất nước và Giáo hội trong chân lý và tình thương.

Phải, sự thật sẽ giải thoát chúng ta.

7. Trong trường hợp nhiều người cho rằng không nên vạch áo cho người xem lưng những vấn đề không thể không nói đến trong Giáo hội, cha nghĩ gì về điều này?

Lưng ghẻ lở mà che dấu sẽ ghẻ lở thêm. Trái lại, phải nói thẳng nói thật để cùng nhau ý thức và cùng nhau chữa lành những vết thương cho đất nước và Giáo hội. Ghẻ lở mà che dấu sẽ tới lúc mùi hôi thối bốc lên và quan trọng là không chữa được nữa.

8. Xin cám ơn cha. Kính chúc cha có nhiều sức khỏe, được Thiên Chúa gìn giữ để đóng góp cho Giáo hội và xã hội nhiều hơn.

Xin chân thành cám ơn Nữ Vương Công Lý đã tạo điều kiện để một ông già 93 tuổi, gần trời xa đất, nói lên tấm lòng của mình với đất nước và Giáo hội. Chúc tất cả quý độc giả Năm mới khang an.

14/2/2012

(Nữ Vương Công Lý)

24 Phản hồi cho “Linh Mục Chân Tín qua đời tại Sài Gòn”

  1. Vu Trung says:

    Nếu ông Chân Tín bảo là trước 75 ông ấy chỉ chống lại chính quyền VNCH vì những bất công, v.v chứ không thân cộng, vậy ông ấy có dám nói là ông chưa hề gặp một tên vc nào lúc đó không (và biết nó là vc)? (Tôi nghỉ hỏi tức là trả lời rồi vậy)

  2. HẢI says:

    Xin lỗi các bạn, đường link này lại dẫn qua 1 bài khác.
    Bạn hãy thử click lại xem sao.
    http://bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=2606:lm-chan-tin-trang-vit-cui-cung&catid=34:din-an-c-gi&Itemid=53
    Hay cứ vào trang ba cây trúc xem bài : ” LM Chân Tìn – Trang viết cuối cùng “.

    • Lâm Vũ says:

      Cám ơn bạn Hải đã giới thiệu bài viết “Trang viết cuối cùng” của LM Chân Tín. Nhưng thú thật, tôi rất nghi ngờ tính trung thực của bài viết này. Vì nhiều lẽ. Thứ nhất, tôi chưa nghe chuyện một người viết điếu văn cho chính mình bao giờ; thứ hai, tôi thấy điều này vô lý, nếu đến khi biết mình sắp chết, lm Chân Tín còn muốn “thanh minh thanh nga” với “thiên hạ” nữa để làm gì (người “bình thường” cũng chẳng làm thế, huống chi một nhà tu hành, tiến sĩ thần học… *); thứ đến, lời dẫn của bài “Trang cuối…” có viết “DCCT VN không có tiền lệ đọc điếu văn cho các linh mục tu sĩ DCCT qua đời”, nhưng chả lã một người làm linh mục DCCT đã trên 60 năm mà vẫn không biết điều này?

      Đáng khác, nội dung của bài “Trang viết cuối cùng” phần lớn chỉ nhắc lại những điều LM Chân Tín đã trả lời phỏng vấn hinh như của chính trong DCCTVN (http://www.youtube.com/watch?v=173MwmnMpc8&noredirect=1). Tuy nhiên, bài “Trang viết…” mắc nhiều lỗi lầm sơ đẳng – có tính “kỹ thuật” (giảng về Thần học công đồng Vatican II, khi chính CĐ chỉ “sắp đến”, hoặc khi thì viết “Công đồng” khi lại viết “cộng đồng”, có dấu nặng…(**) hay về lý cớ (từ bài viết: “tôi bênh vực con người khi cuộc đấu tranh giữa sv và quốc gia đã ngã ngũ và cuộc đấu tranh giữa quốc cộng đã ngã ngũ” – trong khi tờ Đối Diện “bênh vực” mọi cuộc “đấu tranh chống chế độ Sài Gòn” ngay từ đầu, cuối thâp niên 60s v.v.).

      Tạm kết luận để khỏi dài dòng, tôi cho rằng bài “Trang viết cuối cùng”, đăng trên trang nhà Bacaytruc, có thể là một sáng tác của những người “thân” với LM Chân Tín, nhằm mục đích rửa sạch hình ảnh của vị linh mục này. Tuy nhiên, câu hỏi là: có cần thiết không? Những người biết khá rõ về những việc làm của LM Chân Tín – đa số là người CG – mà tôi hỏi chuyện đều nghĩ là linh mục, trước 1975, đã có những sai lầm có tính chính trị, làm tổn hại đến miền Nam (VNCH), nhưng sau 1975, ông đã trường kỳ tranh đấu chống lại CS. Do đó, tất cả đã “tha thứ”, không những thế còn nhiệt liệt hoan nghênh và thục lòng kính phục LM Chân Tín.

      Trong cuộc tranh đấu lâu dài cho dân chủ và tự do cho Việt Nam, chúng ta không chỉ cần lòng yêu nước, mà hơn nữa là sự thành thực với chính mình cũng như sự thành khẩn đối với người khác, với dân tộc. Danh tiếng một cá nhân – còn sống hay đã quá vãng – có đáng kể gì so với sự tồn vong của cả dân tộc?

      LV
      (*) Một nhà tu hành TCG cần Chúa hiểu và tha thứ cho mình, chứ đâu lo “thanh minh thanh nga” với người đời!
      (**) Danh xưng chính thức của trong tiếng Việt là: “Thánh Công Đồng Vaticanô II” hay, ngắn hơn, “Công Đồng Vaticanô II”

  3. Khinh Binh says:

    Bây giờ mà chửi LM Chân Tín thì chắc có người không đồng ý, vì ông ta cũng đang là nạn nhân của chế độ CS. Đúng ra ông ta là nạn nhân của tệ vắt chanh bỏ vỏ! Nếu người tu không được nói dối thì ông ta không phải là thầy tu.

  4. HẢI says:

    Com ô. Quang Phan quá đầy đủ tội ác của bầy quạ Công giáo. Khổ 1 điều làm sai mà có bao giờ nhận mình là sai. Không đủ dũng khí để nhận mình đã từng theo CS để phá nát đất nước, con người này có đáng được tôn trọng hay không ? Hôm nay đất nước bị TQ xâm chiếm, các ông đã mang tội nặng với đất nước, với dân miền Nam. Hãy xem đến phút cuối đời ông vẫn ca cẩm…. em chả là CS ! ?? Thật tội nghiệp cho ông, dối láo đến chết.
    Đây là lời trần tình của “ngài” Chân Tín :

    http://bacaytruc.com/index.php?option=com_content&view=article&id=2606:lm-chan-tin-trang-vit-cui-cung&catid=34:din-an-c-gi&Itemid=53

    • quang phan says:

      Nếu không bị Việt cộng ” vắt chanh bỏ vỏ” để rồi bất mãn trở nên ” phản tỉnh”, ” đối lập” thì “linh mục” Chân Tín có ngày dám được đề nhắc lên làm trưởng ban Ban Tôn Giáo Chính Phủ lắm à nha .

      Dẫu sao thì Chân Tín cũng còn khá hơn tên Thích trí Quang hung hăng con bọ xít trước 1975 nay thì như bánh tráng nhúng nước, im lặng như thóc .

  5. May Vu says:

    Lm Chân Tín ” NGÀI như là GALILEO” đánh thức các chế độ , Và thực hiện đấu tranh BẤT BẠO ĐỘNG như GANDHI (Ấn độ ) mục đích cao quý ,cũng như con đường chúng ta tranh đấu đòi Chính quyền SỬA ĐỔI cho phù hợp quyền lợi cùa người DÂN ?
    Cái SAI của các chế độ đả qua ,đả mù quáng , không thức tỉnh và chế độ hiện nay lại tiếp tục sai lầm ,tham ô ,tham nhũng tệ nạn xả hội và cần DÂN CHỦ ,TỰ DO và đổi mới cho hợp trảo lưu ,củng như GH cần HĐ Vatican 3 canh tân vì giáo điều đả lổi thời ?
    Xin cầu nguyện cho Ngài về chốn VỈNH HẰNG

    • CƯỜNG says:

      ” Bất bạo động” ?? Tức cười quá ” NGÀI” chế bom xăng đốt xe tăng Mỹ mà là bất bạo động ? – Tiến sĩ mà NGU đi bơm cho cái chế độ CSBV thời đó đói rách tả tơi.
      Đừng có đánh đồng mà gọi là “cái sai của chế độ cũ, đả mù quáng , không thức tỉnh” : thời đó NGÀI được tự do làm báo ca ngợi XHCN miền Bắc, xách động SV biểu tình, hãnh diện khoe đã chế bom xăng để đốt xe Mỹ , mà chế độ VNCH vẫn để yên cho hắn ta sống và phá hoại. Nếu không là chế độ dân chủ, trọng nhân quyền thì hắn ta đâu có tự tung tự tác như vậy ?? Điều đáng tiếc là VNCH đã sai lầm khi quá dân chủ để các thành phần này tự do phá hoại chế độ. Dẫn đến cái hệ quả dễ dãi đó là thua CSBV đồng thời cũng chính là thua tên giặc truyền kiếp TQ đang trá hình xâm lược miền Nam qua bàn tay thằng giặc BÁN NƯỚC CSBV !
      Tức cười ở chổ ra công làm nô bộc cho CS, làm bao điều trái lương tâm, kể cả việc tống cổ LM Thuận vào trại giam CS gần 15 năm ! Sao tu hành mà tàn ác như thế ?? Nhưng cuối cùng trái chanh đã vắt hết nước thì phải liệng sọt rác, NGÀI vị vứt vào sọt rác ! tức khí NGÀI bèn đấu tranh tiếp, kể cả 1 lần bị mưu sát mà chưa chết. Riêng tên Ngọc Lan về sau chết do bị đầu độc ! Thiệt đáng đời, cứ tưởng thằng Cộng nó nhân đạo như VNCH.
      “GALILE” này chả đánh thức ai được, mà chỉ góp công áp cái trồng Bắc Thuộc vào cổ dân tộc VN mà thôi ! Lại mang ví với Thánh Gandhi ? Ganhdi mang lại cho Ấn Độ nền độc lập – ngược lại Chân Tín chỉ mang VN vào trồng nô lệ !

  6. Đặng kim Toàn says:

    Tôn trọng sự nằm xuống của một con người. Tôi thành kính dâng lời cầu nguyện cho Cha Chân Tín.
    Điều tôi muốn nói, cái đám “thiên tả còi hụ” của ngày hôm nay học được gì bài học từ Cha Chân Tín, với Nguyễn ngọc Lan ?

  7. quang phan says:

    Hệt như Việt cộng Thích trí Quang trong bộ áo cà sa, Việt cộng Chân Tín cũng mặc áo nâu sòng để phá hoại hậu phương Miền Nạm. Và thân phận trái chanh Chân Tín sau khi đã bị Việt cộng vắt kiệt nước :

    “…Ngày trước đang khi hàng trăm xe tăng, đại bác cùng mấy trăm ngàn bộ đội Cộng sản Bắc Việt tràn vào dầy xéo miền Nam tự do, gây nên cảnh núi xương, sông máu thì “linh mục” Chân Tín và bọn khuynh tả lại chắp tay nguyện cầu cho chim bồ câu trắng xuất hiện; bọn chúng chống và bôi lọ chính phủ và cuộc chiến đấu tự vệ của quân dân Việt Nam Cộng Hòa; chúng đòi hoà bình tức khắc; chúng vu khống chính phủ VNCH bắt bớ, đàn áp sinh viên…

    Khi đó Chân Tín làm chủ nhiệm báo Đối Diên và lãnh đạo Ủy Ban Vận động Cải Thiện Chế độ Lao Tù miền Nam Việt Nam (UBVĐCTCĐLTMNVN). Sau 30.4.1975, mọi người thấy những tên sinh viên Việt Cộng mà trong thời chiến tranh Chân Tín đã tranh đấu đòi thả ra, hầu như tất cả đã trở về và nắm giữ các chức vụ quan trọng. Họ chính là Lê Quang Vịnh, Phan Trọng Danh, Phan Chánh Tâm, Phạm Chánh Trực, Dương Văn Đầy, Trầm Khiêm, Lê Công Giàu, Huỳnh Tấn Mẫm, Võ Như Lanh, Tôn Thất Lập, Trần Văn Long, Nguyễn Chơn Trung, Cao Thị Quế Hương, Võ Thị Bạch Tuyết, Trần Thị Lan, Hạ Đình Nguyên, Trần Thị Huệ, Lê Văn Nuôi, Trịnh Đình Ban, Vũ Quang Hùng, v.v….

    Chân tín cũng tỏ ra rất hãnh diện về thành tích báo Đối Diện của y. Báo Đối Diện chẳng những không nói gì tới những tội ác do Cộng sản gây ra ở cả hai miền Nam Bắc, mà còn công khai phổ biến những bài viết đề cao Cộng sản, cổ vũ sách lược “giài phóng” miền Nam của Cộng sản. Chẳng hạn như các bài: Bài Học Cách Mạng Của Lênin (Đối Diện, 12.1970); Diễn Tiến Cuộc Xây Dựng và Phát Triển Chính Sách Thực Dân Mới Của Mỹ Tại Việt Nam (Đối Diện, 8.1971); Lm.Trương Bá Cần viết bài ‘25 Năm Xây Dựng Xã Hội Chủ Nghĩa Ở Miền Bắc’, đăng ba kỳ vào năm 1971; Khái Niệm Về Chủ Nghĩa Thực Dân Mới(Đối diện, 6.1972); Diễn Tiến và Ý Nghĩa Của Cách Mạng Tháng Tám (Đối Diện, 8.1972); Miền Bắc Có Gì Lạ (Đối Diện, 2.1974)….

    Ngoài thành phần cơ hữu như các linh mục thiên tả Nguyễn Ngọc Lan, Trương Bá Cần, Trần Tam Tỉnh, Nguyễn Nghị, Nguyễn Viết Khai…, báo Đối Diện còn phổ biến bài vở của nhóm thân Cộng miền Trung như: Ngô Kha, Bửu Chỉ, Trần Phá Nhạc, Thái Ngọc San, Tiêu Dao Bảo Cự, Lê Gành…

    Báo của Chân Tín đã một chiều đả kích VNCH đang khi bênh vực, bao biện cho Cộng sản là kẻ gây chiến, là kẻ phạm muôn vàn tội ác.

    Sau 30.4.1975, Chân Tín được đưa vào Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam và Mặt Trận Tổ Quốc Thành phố HCM (Sai Gòn). Và để màn tuồng bầu cử Quốc hội Cộng sản “thêm phần vui vẻ”, Chân Tín được Mặt Trận Tổ Quốc cho ra tranh cử đại biểu Quốc hội Cộng sản khóa 6, đơn vị quận Tân Bình. Có lẽ theo tính toán của Cộng sản trong thời điểm ấy, tiêu chuẩn chỉ có 1 linh mục Công giáo tại Sài Gòn được làm đại biểu Quốc hội. Trên thực tế, Cộng sản đã chấm định Lm. Huỳnh Công Minh làm đại biểu khóa này rồi thì đương nhiên Chân Tín phải thất cử.

    Rồi đến lượt báo Đứng Dậy (tức Đồng Dao, ĐD, Đối Diện) bị đình bản, sau khi ra số cuối cùng 114 vào Tháng 12.1978, vì lý do “đã hoàn thành nhiệm vụ”!

    Từ đó, Chân Tín vỡ lẽ ra. Y và đàn em giáo sư Nguyễn Ngọc Lan quay ra “chống Cộng” ! Nguyễn Ngọc Lan viết ba tập Nhật Ký: Nhật Ký 1988, Nhật Ký 1989-90, Nhật Ký 1990-91 ( đều do Tin Nhà bên Paris xuất bản). Ngày 05.8.1990, Nguyễn Ngọc Lan bị công an tới xét nhà và đọc lệnh quản thúc 3 năm tại gia.

    Mùa Chay tháng 4.1990, Chân Tín giảng 3 bài Sám hối. Chỉ hơn một tháng sau, ngày 16.5.1990, Chân Tín bị xử phạt 3 năm phát vãng ra xã Cần Thạnh, Cần Giờ vì các lý do: chống chủ nghĩa xã hội, chia rẽ nội bộ tôn giáo, phá hoại đoàn kết đạo đời, gửi tài liệu ra nước ngoài nhằm chống chính quyền nhân dân.

    Ngày 12.5.1993, Chân Tín được thả về vô điều kiện.

    Tuy được thả về, giọng điệu của Chân Tín càng ngày càng cay cú hơn. Ngày 28-1-1996, Chân Tín trả lời phỏng vấn đài VNCR ’’Chúng tôi ngồi yên nhìn cái ngu dốt và cái sa lầy của một chế độ đang trên đà tan rã’’.

    Như bát nước đầy, Việt cộng không kể gì tới công lao của Chân Tín và Nguyễn Ngọc Lan trước đây nữa, họ ra quyết định thanh toán hai ông (từ chết đến bị thương). Ngày 04.5.1998, trên đường đi dự đám tang cựu đảng viên gộc đã phản tỉnh Nguyễn Văn Trấn bằng xe gắn máy, Chân Tín và Nguyễn Ngọc Lan đã bị Việt cộng mưu sát bằng cách cho người kè theo xe và đạp 2 ông té giữa đường. Chân Tín chỉ bị xây xước nhẹ, nhưng Nguyễn Ngọc Lan bị thương nặng. May mắn, cả hai thoát chết”.

    (Trích – Đối Diện Với Lm Chân Tín)

    • VINH says:

      Chân Tín, Ngọc Lan, Phan Khắc Từ đã từng chế bom xăng để đốt xe Mỹ. Vẫn tự bịt mắt mình mà làm báo ca ngợi cái chế độ CSBV đang đói nhe răng, kể cũng lạ cho các ông này.
      Ô. Nguyễn Ngọc Lan sau này chết cũng do bị CS đầu độc. Đó là cái giá phải trả. Đã tu hành sao lại ham hố chức tước, địa vị ??
      Riêng ô. Cao Văn Luận lại thâm độc hơn là đã cài gián điệp CS vào chế độ NĐD.

    • Lâm Vũ says:

      Điều tôi không hiểu là: tại sao LM Chân Tín có công với “cách mạng” thế, mà báo chí VSVN lại nói đến ông với giọng hằn học như thế nhỉ?!

      • Vân Nam says:

        Tôi không quen đọc những gì dưới những giòng chữ, nên không rõ LV có thiệt là không hiểu? Theo tôi, thứ nhất, người CS không có thói quen “xài” người mà họ không “đầu tư”, “đào tạo”…. còn không, ít ra đó phải là loại gọi thì dạ, bảo thì vâng. Thứ hai, vai trò “suả và cắn quàng”(thay họ) đã…xong (thú săn đã hết thì chó cũng vào…nồi)! Thứ ba, tội nặng nhất là, sau đó không hiểu vì lý do gì (chán sống ?), ông Linh Mục lại dở chứng chửi lại họ. Nếu ông LM “Tin Vào Sự Thật” học được chút xíu trong “túi khôn” cuả ông “học giả” (Nguyễn Hiến Lê), người đóng cửa buồng viết Hồi Ký (để cho những thế hệ sinh sau năm …3000 biết về CS!), và tuyệt đối không gây nhiễu sự, thì làm gì có chuyện báo chí CSVN hằn học hả ông?

        ps: tôi đoán là hai chữ c và v trên bàn phím gần nhau quá nên có gõ nhầm cũng ‘thông cảm’, hehehe!

      • Lâm Vũ says:

        Kính bác Vân Nam,
        Đúng là tôi chỉ ngứa miệng đặt câu hỏi… ngang ngang vậy thôi, chứ chẳng có ẩn ý gì! Nhưng quả thật tôi thắc mắc bài viết đó bác PQ trích từ đâu (mà giọng điệu “hằn học” thế)?

        Như chính bác VN cũng phải thấy, vừa khi LM Chân Tín qua đời, thì tức khắc có hàng ngàn (sic) bài “nhân định” về CT, nhưng – theo tôi – tất cả hoàn toàn… vô giá trị! Bài nào cũng giống nhau, chép lại “tiểu sử trích ngang” của CT giống hệt nhau, sau đó là phang những nhận định rất “ngang xương” của mình, khen hay chê, đều không phân tích dựa trên những dữ kiện cụ thể nào cả!

        Theo tôi, LM Chân Tín là người – do bản tính – hơi bị “nhiễu sự”. Người như vậy khó mà sống “ẩn dật” trong phạm vi tín ngưỡng, nên rốt cục ra làm báo… đời. Cũng là chuyện tự nhiên, chư khôngh có “bề trên” nào khuyên “người” ra làm báo chính trị cả.

        Khi làm báo ĐD, “người” (sau này) bảo rằng mục đích để giúp “tín hữu” biết cách “đối diện” với cộng sản (bài “Trang viết cuối cùng”). Nhưng đó là một mục tiêu quá mơ hồ, mà cũng không phản ảnh thực sự cốt lõi của tờ báo, mà – chính theo lời của linh mục – là bảo vệ những thanh niên sinh viên “phản chiến” (chống chính quyền VNCH).

        Nói ngắn gọn, “người” không biết thật sự mình làm gì, cho ai hay cho lý tưởng nào v.v. Có lẽ, chỉ vài năm sau 1975, “người” mới tìm ra “lý tưởng”, đó là chống độc tài cộng sản! Và ngài cũng làm “tới bến”. Can đảm có thừa (có điều so với linh mục Nguyễn Văn Lý chẳng hạn vẫn chỉ là cái bóng) nhưng ngài vẫn thiếu sự khôn ngoan của những bậc chân tu, của mọi tôn giáo. Nói cách khác, tiếng tăm của “người” rất lớn, nhưng hiệu quả thật sự chẳng bao nhiêu!

        Có điều, bảo rằng CSVN trước 75 đã sai khiến linh mục CT “quậy”, rồi khi hết xài (vắt cạn kiệt) thì qua ra “xài xể” là vô tình đánh giá bọn cộng sản quá cao! Theo tôi, chẳng qua CS đã ngáp phải ruồi, chứ các vị Thích Trí Quang hay LM Chân Tín chẳng qua “thị dục huyễn ngã” quá lớn, đã chẳng từ nan điều gì, miễn là “danh ta cả sáng” là mãn nguyện rồi.

        Đến cuối đời, các ngài có thật sự xám hối hay không thì là chuyện của Trời hay Thượng đế chẳng cần đến chúng ta xét xử. Mà có kết tội hay tha thứ đều không thay đổi gì. Điều cần làm, theo tôi, là chúng ta cần phải thành khẩn và can đảm để nhìn nhận thực tế.

        Dân chủ tư do chỉ đến qua sự khai thông trí tuệ của mỗi người thôi.

        LV

  8. thương binh says:

    Lẽ ra cũng không cần đề cập vấn đề này làm gì. Nhưng nay LM Chân Tín đã mất thì sự thật cũng nên cần biết. Sở dĩ tôi không nhắc việc này lúc ông còn sống là vì lý do ông đã dám đứng lên đấu tranh nhằm đem lại tự do dân chủ cho đất nước.
    Sự việc nhiều người lên án ông ” thân cộng ” điều đó không phải oan cho ông,cho dù ông có cố dùng mọi lý lẽ để biện minh. Thời ông chống lại chế độ miền Nam LM Chân Tín đã viết và xuất bản một quyển sách có tựa đề : ” HAI MƯƠI LĂM NĂM XÂY DỰNG XÃ HỘI CHỦ NGHĨA Ở MIỀN BẮC ”
    quyển sách này được truyền tay cho người đọc một cách kín đáo và họ cho biết là sách xuất bản tại Paris. Nội dung quyển sách có tính cách ca ngợi chế độ XHCN ở miền Bắc. Trong đó LM Chân Tín trích dẫn phần lớn các báo cáo về thành quả tốt đẹp qua cách tổ chức dưới hình thức quốc doanh, hợp tác xã trong các lãnh vực giao thông vận tải, nông nghiệp v.v,.., các báo này do thủ tướng Phạm Văn Đồng đọc và được đăng trên báo Nhân Dân. Bên cạnh đó ông lên án Mỹ đã cho bỏ bom chung quanh đê sông Hồng ròi dùng mưa nhân tạo phía thượng nguồn nhằm mục đích để phá vỡ hệ thống đê điều gây lũ lụt cho miền Bắc. Vậy câu hỏi đặt ra : Không thân cộng sao lại nói tốt cho cộng ? Tại sao sách lại xuất bản có tính cách bí mật như vậy ? Nếu ai đã có cơ hội đọc qua quyển sách này rồi có thể khẳng định đây là bằng chứng ” thân công ” của LM Chân Tín không thể chối cãi.

    • DT says:

      ” 25 Năm Xây Dựng XHCN Ở Miền Bắc “, tác giả là Trương Bá Cần chứ không phải của LM Chân Tín.

  9. THẠNH says:

    Nói chung phe Công giáo đánh phá VNCH thì không “khí thế” bằng Phật giáo Ấn Quang. Có nghĩa mức độ tai hại của họ đối với đất nước cũng ÍT hơn Ấn Quang. Nhưng khi thấy sự thật của chế độ CS thì họ vẫn BIẾT nói những lời có lương tâm với đất nước. Ngược lại Ấn Quang + các trí thức miền Nam khí thế bừng bừng quyết phá bỏ một chế độ dân chủ non trẻ như VNCH. Nhưng rồi họ bổng HÈN HẠ mà câm miệng trước những xấu xa và tai hại mà CS đã mang đến cho dân tộc, thế mà một lời xin lỗi dân miền Nam cũng không có. Một phần câm họng để hưởng những thứ nhỏ nhặc, rác rưởi của chế độ CS ban cho , một phần thì tự nhiên hô lên ” tịnh khẩu” vì lý do đạo pháp !! Bây giờ có ai cậy răng ngài Trí Quang e cũng khó. “Ngài” HÈN mà tự sướng rằng mình có tội lỗi gì đâu mà phải xin lỗi ! Thậm chí hậu duệ của Ấn Quang vẫn còn hoạt động đánh phá lại dân tộc bằng chiêu bài chống cộng dõm : trong nước thì giả như bị Nhà nước áp chế, nên chống lại chế độ. Tại hải ngoại thì cấy sư CHÓ SĂN CS ẩn núp các chùa để thực hiện nghị quyết 36 !
    Tôi lấy làm lạ tại sao những con người trí thức như Cha Ngọc Lan, Chân Tín lại có thể mù tịt về chế độ CS như vậy ?

  10. Lý Nhân Bản says:

    Người công giáo thường bị nghĩ oan, bị cho là chỉ biết đạo chứ ko quan tâm gì đến đất nước và dân tộc. Cha Chân Tín một đời phục vụ cho công lý và quyền con người, cho đất nước, dân tộc. Cha là một linh mục can đảm, ko khuất phục trước bạo quyền dù đang sống dưới chế độ cường quyền cộng sản. Khi cha thấy bất công, sai lầm cha lên tiếng dù dưới chế độ nào. Cha vượt hẳn lên sự hèn nhát, sợ sệt của bao nhiêu trí thức miền nam trước đây chống chính quyền VNCH vì “công lý”, nay lại im lặng một cách kỳ lạ. Họ ko dám hó hé, lên tiếng chống lại sự cực kỳ dã man và tàn bạo của nhà cầm quyền cộng sản đối với công lý, với dân, với nước. Họ câm như hến!

    Những linh mục như ngài, như cha Nguyễn Văn Lý, Cha Lợi… và biết bao nhiêu tín đồ thiên chúa giáo khác cho ta biết người công giáo vừa thờ phụng Chúa trong niềm tin tôn giáo vừa phục vụ dân tộc trong con người Việt Nam.

    Cha thật là một linh mục đáng kính.

Phản hồi