Để hòa giải cần bỏ danh xưng “Chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam”
Gần đây, một số viên chức cao cấp Cộng sản, kể cả Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, đã ra lời kêu gọi xóa bỏ hận thù, thực hiện hòa hợp hòa giải dân tộc. Nhưng song song với những lời kêu gọi hòa giải hòa hợp đó đảng Cộng sản cầm quyền vẫn duy trì chính sách phân biệt đối xử và vẫn gọi cuộc chiến miền Bắc xâm lăng miền Nam 1954-1975 là cuộc chiến Chống Mỹ Cứu Nước Giải Phóng Miền Nam. Điều đó chứng tỏ đảng cộng sản không có thực tâm hòa giải.
Trước khi nói tới biện pháp hòa hợp hòa giải thì phải xác định ai hòa giải với ai? Dứt khoát không phải hòa giải giữa người Việt hải ngoại (xuất phát từ miền Nam) với nhân dân trong nước. Người Việt hải ngoại và nhân dân trong nước không hận thù nhau. Nhiều năm nay đảng cộng sản và bọn tay sai vẫn tung hỏa mù kêu gọi hòa hợp hòa giải giữa người Việt hải ngoại và nhân dân trong nước. Tung ra lời kêu gọi đó là ngầm kết tội tập thể người Việt hải ngoại (Việt Nam Cộng Hòa) là thủ phạm chủ trương chia rẽ, nuôi dưỡng hận thù. Người Việt hải ngoại (VNCH) dĩ nhiên không hận thù gia đình, thân nhân họ còn kẹt trong nước. Người Việt hải ngoại (VNCH) chỉ quyết liệt chống đảng cộng sản cầm quyền. Tại miền Nam, ngoại trừ một số ít trước 1975 nằm vùng theo cộng sản, còn lại đại đa số là nhân dân Việt Nam Cộng Hòa. Sau 1975, toàn thể người miền Nam đã bị đảng cướp bóc một cách tàn tệ qua các biện pháp đổi tiền, đánh tư sản, đuổi đi kinh tế mới, tịch thu nhà cửa, ruộng vườn, cơ xưởng, nên họ đều căm thù cộng sản; chỉ có điều họ không dám bộc lộ, chứ trong thâm tâm họ thì sự thù hận cộng sản lúc nào cũng cao ngất trời. Cho nên, khi nói tới “Hòa Hợp Hòa Giải” là phải nói tới hòa hợp, hòa giải giữa đảng cộng sản với nhân dân miền Nam (cả ở trong lẫn ngoài nước). Nhân dân miền nam trong nước và hải ngoại không có nhiệm vụ thực thi hòa giải bởi vì họ là nạn nhân chứ không phải thủ phạm của chủ trương và các biện pháp gây thù hận. Chính đảng cộng sản là thủ phạm của chính sách và hành động gây thù hận mới có trách nhiệm thực hiện hòa hợp hòa giải.
Một khi đã xác định đảng cộng sản có trách nhiệm xóa bỏ hận thù, chấm dứt phân biệt đối xử để tạo đoàn kết dân tộc thì nhiệm vụ của đảng cộng sản là công bố các chính sách và biện pháp hòa hợp hòa giải chứ không phải là kêu gọi người dân (trong nước hay hải ngoại) thực hiện điều đó. Người ta chỉ kêu gọi khi cả hai phía đều có trách nhiệm, khả năng và quyền lực ngang nhau thực hiện một hành vi nào đó. Khi chỉ đảng cộng sản có trách nhiệm, khả năng, và quyền lực để thực thi hòa hợp hòa giải, thì đảng không thể kêu gọi mà phải tự công bố các chính sách và biện pháp chấm dứt sự chia rẽ, phân biệt đối xử mà từ 30-4-75 tới nay vẫn còn áp dụng. Trốn tránh trách nhiệm mà lại kêu gọi nhân dân miền Nam (cả trong nước lẫn hải ngoại) thực hiện hòa hợp hòa giải tức là đảng vẫn đang áp dụng chính sách từ thời chiến tranh là bịp bợm và cả vú lấp miệng em.
Bề ngoài thì đảng cộng sản kêu gọi hòa giải hòa hợp nhưng bên trong thì đảng vẫn giữ những chính sách và biện pháp phân biệt đối xử giữa người miền Nam và người miền Bắc như vẫn áp dụng từ 30-4-75 tới nay. Chính sách thu dụng nhân viên, công chức, công an, quân đội và cung cấp phúc lợi xã hội (welfare) hiện nay vẫn dựa trên tiêu chuẩn người “có công hay thân nhân người có công với cách mạng”, hoặc người có “lý lịch tốt” (theo định nghĩa của đảng). Chính sách tuyển chọn thành viên các cơ quan dân cử như hội đồng nhân dân các cấp và Quốc hội cũng dựa trên hai tiêu chuẩn này. Trong lãnh vực tư pháp, các can phạm cũng sẽ được cứu xét ưu tiên giảm án dựa trên hai tiêu chuẩn nêu trên. Tất cả những lãnh vực vừa nêu bao trùm toàn bộ cuộc sống của người dân nhưng đều hoạt động dựa trên tiêu chuẩn là người “có công hay thân nhân người có công với cách mạng”, hoặc người có “lý lịch tốt” (theo định nghĩa của đảng).
Một trong những định nghĩa quan trọng của đảng cộng sản Việt Nam về cụm từ “người có lý lịch tốt” là phải có ba đời không liên quan tới quân đội và chính quyền Việt Nam Cộng Hòa. Cái định nghĩa “lý lịch tốt” này, về bản chất, đã “không hòa hợp hòa giải”. Trừ một số ít nằm vùng hoạt động cho Việt cộng trước 1975, người miền Nam nào mà không liên hệ tới chính quyền hay quân đội Việt Nam Cộng Hòa ?
Trong cuộc chiến miền Bắc xâm lăng miền Nam, người Miền Bắc là kẻ chiến thắng thì người “có công và thân nhân người có công với cách mạng” dĩ nhiên là toàn thể người miền Bắc. Toàn thể người miền Nam, ngoài một số ít mù quáng nằm vùng theo Việt Cộng trước 1975, không ai là người “có công hay thân nhân người có công với cách mạng”.
Như thế, việc áp dụng hai tiêu chuẩn “lý lịch tốt” và “người có công hay thân nhân người có công với cách mạng” đã mặc nhiên loại trừ gần như toàn bộ người miền Nam trong việc thụ hưởng những quyền và những phúc lợi của công dân (welfare). Đồng thời việc áp dụng hai tiêu chuẩn trên cũng loại trừ gần như toàn bộ người dân miền Nam ra khỏi các ngành công an, quân đội, cơ quan dân cử, và các chức vụ từ phó phòng trở lên. Chưa kể trong tư pháp hai tiêu chuẩn trên cũng khiến gần như toàn bộ người miền Nam không được bình đẳng trước pháp luật với người miền Bắc.
Chỉ có kẻ chiến thắng mới có điều kiện để thực hiện hòa hợp hòa giải, vì họ có quyền lực. Muốn hiểu thế nào là thực tâm hòa hợp hòa giải của kẻ chiến thắng thì hãy tìm hiểu giải pháp đối xử của giới lãnh đạo miền Bắc Hoa Kỳ với cấp lãnh đạo và nhân dân bên thua cuộc là miền Nam nước Mỹ sau chiến tranh Nam Bắc Mỹ 1860s, hãy tìm hiểu giải pháp của chính quyền của người da đen tại Nam Phi đối xử với người da trắng trước kia thống trị và đàn áp họ sau khi người da đen chiến thắng nắm quyền, và có lẽ dễ dàng và gần gũi với người Việt nhất là hãy nhìn giải pháp ở nước Đức sau ngày thống nhất 1989. Mặc dù Tây Đức thắng và Đông Đức cộng sản xụp đổ, nhưng các viên chức cộng sản Đông Đức, kể cả công an và quân đội chẳng những không bị xúc phạm mà còn được lưu dụng như cũ. Những người cộng sản đã hưởng lương hưu của Đông Đức vẫn được người dân Tây Đức đóng thuế trả lương hưu cho họ đầy đủ. Trừ một số rất nhỏ đã có bằng chứng trước đó đối xử tàn ác với dân chúng thì mới bị mang ra tòa án xét xử, và cũng chỉ bị xét xử theo công lý chứ không bị những biện pháp “trả thù”. Như thế mới là thực tâm xóa bỏ hận thù, thực hiện hòa hợp hòa giải dân tộc. Chính quyền cộng sản Việt Nam hiện nay chưa thực tâm hòa hợp hòa giải với người dân miền Nam (ở trong nước hay đã di tản ra nước ngoài). Một trong những điều kiện để chứng tỏ đảng cộng sản có thực tâm hòa giải với nhân dân miền Nam, cả trong nước lẫn ngoài nước, là họ phải bỏ điều kiện “lý lịch tốt”, tức là phải có ba đời không liên hệ tới Việt Nam Cộng Hòa; và tiêu chuẩn “có công hay thân nhân người có công với cách mạng” trong việc xét cấp các quyền lợi xã hội (welfare) và xét tuyển bổ dụng nhân viên vào tất cả mọi ngành, mọi cấp trong hành chánh, công an, quân đội cũng như trong các cơ quan dân cử và trong việc xét xử tư pháp.
Điều kiện thứ hai để chứng tỏ thực tâm hòa hợp hòa giải với nhân dân miền Nam thì đảng phải chấm dứt việc gọi cuộc chiến 1954-75 là cuộc chiến “Chống Mỹ, Cứu Nước, Giải Phóng Miền Nam”. Một khi đã gọi cuộc chiến 1954-75 là cuộc chiến “Chống Mỹ, Cứu Nước, Giải Phóng Miền Nam” tức là đảng đã phân chia ranh giới: nhân dân miền Nam là Ngụy, là theo giặc, là bán nước và đảng và người miền Bắc là kẻ anh hùng Cứu Nước, và Giải Phóng Miền Nam. Định danh cuộc chiến 1954-75 như thế là một xúc phạm vô cùng tới danh dự của nhân dân miền Nam (dù còn trong nước hay đang ở hải ngoại), một điều không người gốc miền Nam nào chấp nhận.
Trong khi đó, sau 30-4-1975, nhất là sau những vụ đổi tiền, đánh tư sản, đuổi đi kinh tế mới, tịch thu nhà cửa, ruộng vườn, cơ xưởng, do đảng thực hiện, trong thâm tâm những người miền Nam đều thấy rõ cuộc chiến 1954-75 chẳng phải là cuộc chiến Chống Mỹ gì cả (sau hiệp định 1973 thì miền Nam có còn Mỹ đâu mà chống?) và cũng chẳng giải phóng ai cả vì người miền Nam giầu có hơn gấp trăm lần người miền Bắc, có trình độ văn hóa cao gấp bội người miền Bắc và sống trong một chế độ tự do dân chủ “gấp vạn lần miền Bắc” thì người miền Bắc giải phóng người miền Nam ở điểm nào? Ngoài ra ai cũng biết, ngay sau khi chiếm được miền Nam, hàng ngày có hàng đoàn xe tải bộ đội kìn-kìn chở đầy chiến lợi phẩm cướp được của nhân dân miền Nam từ xe đạp, quạt điện, bàn là (bàn ủi), “đài”, “đổng” (đồng hồ) tới con búp bê biết khóc v…v. mang về cho gia đình đang nghèo khổ ở miền Bắc. Tự nhận mình là người anh hùng giải phóng miền Nam mà lại hàng ngày lấy đồ đạc của nhà người ta chở về nhà mình ở miền Bắc à? Từ thực trạng đó, việc gọi cuộc chiến 1954-75 là cuộc chiến “Chống Mỹ, Giải Phóng Miền Nam” là một sự bịp bợm trắng trợn. Một sự bẻ cong lịch sử. Đáng lẽ trái lại, đúng trên thực tế phải gọi đó là cuộc “Xâm Lăng và Ăn Cướp Miền Nam của Đảng Cộng Sản và Người Miền Bắc”.
Tóm lại, trước nguy cơ mất nước vào tay Trung Quốc hiện nay, cuộc hòa hợp hòa giải để thực hiện đoàn kết dân tộc là cần thiết. Nhưng đó là cuộc hòa hợp hòa giải giữa Đảng Cộng sản và nhân dân Miền Nam (cả trong nước lẫn hải ngoại). Trách nhiệm thực hiện việc hòa giải này thuộc đảng cộng sản là thủ phạm gây hận thù và chia rẽ. Vì đảng đã nhiều lần lừa bịp dân chúng, cho nên lần này, để chứng tỏ thực tâm hòa giải giữa đảng với nhân dân miền Nam (cả trong nước lẫn hải ngoại), thì đảng phải chấm dứt việc gọi cuộc chiến 1954-75 là “Cuộc chiến Chống Mỹ Cứu Nước Giải Phóng Miền Nam” và chấm dứt các chính sách phân biệt đối xử với người miền Nam bằng cách bỏ hai tiêu chuẩn người “có công hay thân nhân người có công với cách mạng”, và người có “lý lịch tốt” (theo định nghĩa của đảng) trong các lãnh vực tuyển dụng hành chánh, công an, quân đội, dân cử và trong các vụ xét xử tư pháp. Kêu gọi đoàn kết dân tộc không phải chỉ là những khẩu hiệu tuyên truyền như hiện nay mà phải là những biện pháp cụ thể do chính đảng cộng sản cầm quyền thực hiện.
© Đàn Chim Việt
Ông Nguyễn Tường Tâm đòi hỏi quá đáng . Nếu đảng ta không dùng câu thần chú bịp bợm “Chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam” .. thì không còn lý do gì để tiếp tục giành quyền lãnh đạo, ngồi xổm trên đầu nhân dân mà bòn rút mồ hôi nước mắt của họ được nữa .
Xin ông vui lòng tìm (cho đảng) cách khác để “hoà hợp hoà giải” được chăng ? (Hề, cái này coi bộ khó lắm đó nghe ông Ô-ba-ma)
Theo tôi thì đơn giản hơn.
Hãy dẹp bỏ hình tượng Hồ Chí Minh trước khi nói chuyện ” hòa hợp hòa giải ” vì HCM là tay đàu sỏ chủ trương đánh chiếm miền Nam, là đầu mối gây chết chóc đau thương cho cả hai miền Nam Bắc. Hắn tên tội đồ gây ” tội ác chiến tranh “, dân miền Nam không thể chấp nhận dù là hình ảnh của ông ta.
Nếu đảng CSVN muốn thực lòng HHHG hãy tức khắc dẹp bỏ toàn bộ mọi biểu tượng HCM may ra nhân dân miền am mới có thể chấp nhận, bằng không thì đến Tết Ma-rốc mới nói chuyện HHHG.
Trên thực tế không thể có sự hoà giải, hoà hợp giưã CS và toàn dân Việt Nam vì:
- Sự cách biệt giưã cái xấu về đạo lý con nguời giưã CS và nhân dân càng ngày càng cách biệt: để củng cố quyền hành, CS áp dung các thủ đoạn tàn nhẫn hơn cả thời chiến tranh. Trong thời chiến bọn chúng còn “nguỵ trang” và giả nhân giả nghiã để lưà bịp đồng bào. Ngày nay chúng công khai bóc lột bất kỳ ai, kể cả những người mà chúng đã lợi dung trong thời chiến tranh. Chúng cũng thẳng tay diet trừ những mầm mống đòi hỏi quyền làm người từ trứng nước bang đủ mọi thủ đoạn lưu manh, côn đồ mà không một người văn minh nào có thể tưởng tượng nổi. Nhân dân Miền Nam đang từ một XH nhân bản vì nhu cầu sống còn đã phần nào phải nhiễm các thói hư tật xấu cuả nhân dân mien Bắc (sống hai mặt, thủ đoạn……). Dầu vậy cũng vẫn còn đạo đức hơn “con người XHCN”. Người Miền Nam đã giải phóng dân Bắc về đời sống vật chaấ và phần nào về đời sống tinh thần
- Tuy đã cố gắng giảm dần sự cách biệt về văn hoá, kiến thức giưã kẻ chiến thắng “man rợ” và kẻ bại trận (nhân dân Miền Nam), nhưng vẫn còn cách biệt khá xa. Một mặt chúng đì tối đa con em bại trận (chế độ lý lịch trong học tập, làm việc), mặt khác chúng nâng đỡ tối đa con em chúng (ưu tiên vào ĐH, du học…..). Tuy thế, chúng vẫn chưa hoàn toàn xoá bỏ được cách biệt này: chúng vẫn phải dùng các chuyên viên, trí thức cũ trong việc cứu nguy kinh tế trước đây. Ngày nay các lãnh vực KT thành công cũng đa phần do các người có gốc gác cuả kẻ bại trận. Đa số các nhà KT có gốc gác CS chỉ chuyên “ăn hại đái nát” mà thôi.
- Thậm chí cả nhiều người CS phản tỉnh vẫn hãnh diện về quá khứ CS (chỉ cho rằng bọn đàn em ngày nay sai lầm). Điều này là một miệt thị đối với những người quốc gia yêu nước.
Nếu có HGHH thì phải có sự bình đẳng, như vậy thì làm sao mà giai cấp CS và gia đình họ tiếp tục “ăn trên ngồi chốc”? HGHH sẽ trả sự thật về cho lịch sử, như vậy là họ phải mang “mặt mo” à?!
Trừ khi CSVVN bị buộc phải xụp đổ, thì khi đó những người yêu nước chiến thắng, với lòng bao dung, mới có thể có HGHH dân tộc! Bằng không thì xin đợi vài trăm năm nưã thì “cứt trâu sẽ hoá bùn”, nhưng biết đâu sẽ có phép lạ.
Nguyễn Thế Viên
Thiệt choáng và noãn sào ông anh Nguyễn Tường Tâm quá xoá đi thui.
CS KHÔNG có thiện chí đối thoại, thì lấy đâu ra mà bàn chuyện hòa giải hòa hợp !???
Cho đến giờ này vẫn nhất quyết bám lấy độc đảng, mạnh mẽ lên án dân chủ đa nguyên !
Thêm vào đó là nhất quyết CHỐI BỎ quyền tư hữu, trong đó có SỞ HỮU ĐÂT ĐAI CÁ NHÂN !
Nhất quyết bám lấy sở hữu toàn dân, trong đó nhà nước quản lý, dân làm chủ (?), để trục lợi.
CẤU KẾT CHẶT & THEO ĐUÔI TỪNG BƯỚC CS Tàu mọi lãnh vực, biến VN thành “sân sau” Tàu.
Tóm lại, CS thà mất nước hơn mất đảng,
cũng như công an CS “còn đảng còn mình” !
Lão Ngoan Đồng
Tổ sư Y trị :-) !
Thưa tác giả,
Theo tôi nghĩ đôi điều như sau:
1/
Nguyễn Duy kết luận trong hai câu cuối, của bài thơ Đá Ơi gồm sáu câu :
Nghĩ cho cùng, trong mọi cuộc chiến tranh. Phe nào thắng, nhân dân đều bại !
2/
Những kẻ cầm quyền CS hiện nay đã lộ rõ chủ trương đường lối của họ tóm gọn như sau:
Thà mất nước hơn mất đảng và đám công an bảo vệ đảng thì “còn đảng còn mình”, làm kim chỉ nam.
Tóm lại, CS phạm tội diệt chủng, qua hành động bán nước buôn dân, nguyện làm tay sai cho Tàu, Nga …
3/
Kết, PHẢI THỦ TIÊU CỘNG SẢN THẬT NHANH VÀ BẰNG MỌI GIÁ
Lão Ngoan Đồng:
(Kết, PHẢI THỦ TIÊU CỘNG SẢN THẬT NHANH VÀ BẰNG MỌI GIÁ) hết trích.
Muốn vậy thì chỉ cần có vài vị như Lê Lợi, với sư tham gia của Nguyễn Trãi.v.v.rồi tập trung những người nghèo khó, dám hy sinh lại với nhau thì Cộng Sản chỉ có nước chạy về phương bắc.
Bí quá thì cũng phải kiếm cho bằng được một vài tay Tổ Sư Điếm Chính Trị như Nguyễn Aí Quốc chẳng hạn, kêu gọi giai cấp công nhân tiền phong lao lên giựt cờ đỏ sao vàng xuống là xong.
Chỉ có con đường đó là ngắn nhất để giải thể chế độ độc tài đảng trị Cộng Sản.
Kính quan bác.
Hãy yên tâm đi
Khánh ly về vn hát có nghĩa là cs vn đã gần hơi tàn rồi
Sao các Anh khó khăn thế
Người Việt quốc gia hải ngoại có bao giờ xuẩn động, tán tận lương tâm đến độ hoà giải, hoà hợp với bè lũ Việt cộng hèn nhất lịch sử, ác hơn Thực dân Pháp, ác hơn Hít le, ác hơn phát xít , ác hơn Tần Thuỷ Hoàng :
*** Nhà văn Dương Thu Hương:” Về mặt đại cuộc, tôi thấy trong toàn thể lịch sử nước Việt, có lẽ cái triều đình Cộng sản hiện nay là cái triều đình hèn hạ và khốn nạn hơn tất cả những triều đình bán nước trước kia mà tiêu biểu là Lê Chiêu Thống. Lê Chiêu Thống có cầu cứu Tàu nhưng chưa bán một mảnh đất, chưa ký một hợp đồng chui, không hèn đến múc độ dám phạm luật của tổ tiên là nhượng đất cho giặc…”.
*** Trung Tướng cộng sản Trần Độ: “Tại sao chiếm được miền Nam năm 1975, một nửa đất nước trù phú như vậy mà chỉ vài năm sau đã đưa cả nước vào tình trạng nghèo đói ngắc ngoải như vậy?”
…Nền chuyên chính tư tưởng hiện nay ở Việt Nam là tổng hợp các tội ác ghê tởm của Tần Thủy Hoàng và các vua quan tàn bạo của Trung Quốc, cộng với tội ác của các chế độ phát xít, độc tài. Nó tàn phá cả một Dân tộc, huỷ hoại tinh anh của nhiều thế hệ.
*** Hà Nội đứng lên rồi!” – 2014- Trần Khải Thanh Thủy :
“từ thằng Trọng, thằng Anh, thằng Sinh, thằng Hải, thằng Dũng, thằng Quang…không thằng nào thiếu tội bán nước, giết dân “
“Cái lũ cộng sản này còn ăn trên mồ mả, xác chết của đồng loại, ác hơn cả phát xít, hít le, cả cú cáo, ác điểu , diều hâu, quạ xám…”
***Lê Hiền Đức – cựu giáo chức chống tham nhũng-người được Tổ chức Minh bạch Quốc tế (Transparency International) trao giải thưởng Liêm chính năm 2007 : “Đã sống qua thời VN còn chịu ách cai trị của phong kiến, ách đô hộ của thực dân, phát-xít, đã hoạt động hậu địch trong kháng chiến, đã xem phim ảnh, nghe kể lại hoặc trực tiếp chứng kiến hàng trăm, hàng ngàn vụ chính quyền “của dân, do dân, vì dân” cưỡng chế, thu hồi đất đai, nhà cửa, tài sản đối với người dân dưới chế độ xã hội chủ nghĩa, song tôi chưa bao giờ thấy người dân bị đàn áp một cách man rợ đến như thế, với quy mô lớn như thế”!
***Nhà thơ Hữu Loan : So với chế độ cộng sản xã hội chủ nghĩa Việt nam hiện nay thì chế độ cai trị của thực dân Pháp trước đây còn vàng son gấp ngàn lần .
Bài viết này cho thấy bản thân tác giả con mang trong lòng mình hận thù và phân biệt. Tôi đọc thì cảm thấy tác giả còn cay cú một cái gì đó thì phải. Tác giả đã không hiểu một tí gì về trong nước, nhận định cá nhân võ đoán. Thế thì bản thân tác giả chưa có tấm lòng hóa giải và hòa giải mà!
CSVN phải trả tự do vô điều kiện cho các tù nhân lương tâm, tù nhân tôn giáo và các bloggers. Phải xin lỗi và bồi thường vật chat cũng như danh dự cho họ và gia đình họ. Đó là cách Hòa Hợp Hòa Giải trong tầm tay, tại sao chỉ muốn hòa hợp hg với người hải ngoại còn với dân trong nước thì vẫn đàn áp, vẫn cướp đất của họ?
Tovanlai says:
29/04/2014 at 12:24
Khi còn đặt vấn đề hòa giải với việt cộng là chưa hiểu được bọn việt cộng, là ngây thơ, là vẫn còn tin là việt cộng tốt, chúng có thể sửa đổi, có thực tâm và người nầy sẽ bị chúng lợi dụng. Bọn việt cộng chỉ hòa giải giai đoạn với anh khi chúng yếu, và chúng sẽ diệt anh đến cùng nếu chúng nó mạnh hơn anh (bao nhiêu người đi tù cải tạo và chết sau 1975?). Hăy nhìn chúng đối xử với người miền Nam và con em của họ từ 1975 đến nay sẽ thấy rõ dã tâm của chúng. Thực ra bọn việt cộng chỉ muốn hòa giải với Việt kiều mà thôi, vì chúng đi đâu cũng bị ném đá, bạt tai, đá đít. Nếu không có FBI bảo vệ chúng khi chúng đến Mỹ, đồng bào Việt Nam ở hải ngoại đã ăn thịt chúng từ lâu. Chúng nó cần Việt kiều ủng hộ chúng để chúng xin phân với Quốc Tế và ôm hôn Việt kiều thắm thiết để Việt kiều nhớ gửi nhiều Dollá về Việt Nam cho chúng nó ăn cắp, tham nhũng. Lương của chúng nó bao nhiêu một tháng mà tại sao chúng nó giầu thế. Hỏi là trả lời. Lời cho các cán bộ việt cộng còn lý tưởng, thế Hồ chí Minh khi chết, tài sản có được bao nhiêu? Còn Ba X và các quan đỏ khác hôm nay có tài sản bao nhieu? Của nổi bao nhiêu? Của chìm bao nhiêu? cộng sản gì mà kỳ vậy? Chớ có mê ngủ mà mong hòa giải để phải chết thêm một lần nữa với lũ ác ôn nầy. Ngu thì cũng ngu vừa vừa cho người ta thương Bạn ơi.
30 tháng 4, ngày khởi đầu hòa bình thống nhất đất nước sau 20 năm chia cắt hay ngày khởi đầu nô lệ hóa toàn cõi VN?
Tác giả viết tựa đề “Để hòa giải cần bỏ danh xưng “Chống Mỹ cứu nước, giải phóng miền Nam”
Chỉ đơn giản vậy thôi sao? Tại sao cái bị lấy mất không đòi mà chỉ đòi cái “hư danh”?
Cộng sản thật muốn có hòa giải? Cộng sản mà biết nói chuyện tử tế vậy sao? Hãy nhìn lại cuộc chiến 20 năm “chống Mỹ cứu nước” của đảng, có chuyện tàn ác gì cộng sản không làm đối với dân? Có sự tử tế nào cho dân cho đất nước? Tại sao vẫn còn nhiều người nói chuyện hòa giải mà không học bài học quá khứ?
Một con đường duy nhất để hòa giải xóa tan hận thù là từ bỏ cộng sản và trả lại tự do dân chủ cho dân.
Đã kỷ niệm 39 năm… và năm nào đảng cũng ăn mừng chiến thắng Mỹ Ngụy. Đối với Mỹ, hết chiến tranh là sự chấm dứt đau thương của người dân Mỹ có thân nhân tham chiến đổ máu xương. Còn Việt Nam? Việt Nam phải gọi 30 tháng 4 là ngày gì cho chính xác? Tại sao cựu thủ tướng cộng sản VVK gọi là ngày có triệu người buồn và cũng có triệu người vui? Tại sao Huy Đức gọi là “Bên Thắng Cuộc”? Tại sao Đảng cộng sản gọi là ngày thống nhất hòa bình? Nhưng hòa bình mà tại sao hàng triệu người dân Miền Nam bỏ nước ra đi tị nạn? Tại sao người dân Miền Nam sợ “hòa bình” của cộng sản Bắc Việt như thế? Và “hòa bình” đã 39 năm mà người dân Miến Bắc cũng muốn và còn bỏ nước đi tìm tự do và sự sống? Thật là mỉa mai! Hòa bình đã 39 năm, “giải phóng” đã 39 năm, đảng cộng sản VN đã làm được gì cho dân cho nước? Xin thưa, đất nước thì đang bị ngoại bang thao túng mất chủ quyền và người dân thì đang làm kiếp nô lệ.
Đảng đã từng huênh hoang đánh kẻ thù này (Mỹ) nhưng để rước kẻ thù kia (Tàu) vào nhà, nay đảng lại muốn rước kẻ thù này để chống kẻ thù kia. Khôn ngoan nhỉ? Dân chúng đói khổ lầm than, mặc kệ. Đất nước bị xâm lược, mặc kệ, vì là chủ trương của đảng để tồn tại cầm quyền. Văn hóa – đạo đức – giáo dục suy đồi, mặc kệ, đảng chỉ lo làm giàu. Người dân muốn có việc làm, được thôi; đóng tiền cho đi ra nước ngoài làm nô lệ hay mời tư bản vào cho dân Việt làm nô lệ phục vụ; lần này phục vụ không chỉ cho đế quốc tư bản mà ngày xưa đảng căm thù triệt phá mà cho cả đảng và nhà nước. Hòa bình, nhưng khi người dân lên tiếng đòi tự do thì bỏ tù. Người dân phản đối thâu hồi nhà cửa đất đai thì đảng và nhà nước quăng ra tí tiền bồi thường rồi cướp trắng. Người dân đòi dân chủ, nhà nước không cho; người dân đòi được tự do ngôn luận, tự do bầu cử, tự do báo chí, tự do biểu tình chống giặc Tàu xâm lăng; đảng và nhà nước cấm tuyệt đối và đánh đập dã man bắt bỏ tù bất cứ ai lên tiếng đòi hỏi. Vậy là hòa bình, thống nhất tự do dân chủ ư? Vậy 30 tháng 4 gọi là ngày gì cho đúng? Có phài là ngày khởi đầu toàn dân và đất nước bị đảng cộng sản VN nô lệ hóa? Và đã 39 năm dài sự nô lệ vẫn còn dài, dài mãi nếu toàn dân không đứng lên tiêu diệt đảng cộng sản buôn dân bán nước? Làm gì có chuyện cộng sản tử tế muốn có hòa giải?!
30 thang 4, ngày đau thương của toàn dân tộc!
Thực tế cho ta thấy rõ, khi dân bắc kỳ ăn mừng ngày đại thắng mùa xuân và dân Nam gọi ngày đó là ngày quốc hận thì sự chia rẽ giữa dân hai miền vẫn còn nguyên đó.
Trước sức mạnh của quân Tầu, là một dân tộc VN bị chia rẽ và dưới sự cai trị của ĐCSVN vâng lệnh ĐCSTQ. VN sẽ từ từ trở thành một vùng tự trị của TQ.