WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tại sao VN không dám kiện TQ ra trước tòa án quốc tế?

tinh-hinh-bien-dong-4-6-1 (1)

Cuối tháng 5-2014 vừa qua, trong chuyến công du Philippines, Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố Việt Nam có thể kiện Trung Cộng ra trước toà án quốc tế. Nhiều người thiện chí mừng rỡ ra mặt qua những bài viết trên mạng. Nhưng sau đó dường như mọi chuyện xảy ra như chưa hề có lời tuyên bố ấy. Những ai có kinh nghiệm về cộng sản, đặc biệt kinh nghiệm về những lời tuyên bố trang trọng của Nguyễn Tấn Dũng, nghe xong đều bỏ ngoài tai như những lời của trẻ con hay của “thằng Cuội” trong truyện cổ tích.

Những người tin rằng CSVN đã ký kết những mật ước bán nước để đổi lấy sự bảo trợ của ngoại bang cho độc quyền cai trị của họ có thể quả quyết: chẳng đời nào CSVN dám kiện Trung Cộng về vụ Hoàng Sa và Trường Sa. Tất cả những tuyên bố phản đối Trung Cộng có vẻ mạnh bạo của các lãnh đạo CSVN đều chỉ là đóng kịch hầu làm yên lòng dân chúng thôi. Vì hiện nay lòng dân đang hết sức hoang mang lo lắng vì nghi ngờ rằng những mật ước mà Trung cộng và CSVN đã lén lút ký kết với nhau sẽ hết sức bất lợi cho vận mạng và sự sống còn của dân tộc. Nếu những mật ước này được chính thức tiết lộ và người dân bất ngờ biết được rõ ràng không thể chối cãi về dã tâm bán nước của đảng CSVN, thì sự phẫn nộ của người dân sẽ vọt lên cao độ có thể nổ ra những cuộc biểu tình bạo động của toàn dân ở khắp đất nước. Lúc ấy chế độ cộng sản chắc chắn sẽ sụp đổ.

Lúc ấy, với thể chế mới nghiêng về tự do dân chủ, số phận của đảng và của những người lãnh đạo đảng sẽ hết sức bi đát, và mộng thôn tính Việt Nam hay mộng biến Việt Nam thành “sân sau” của Trung cộng cũng tan thành mây khói. Chính vì thế, cả CSVN lẫn Trung cộng đều vì quyền lợi của mình mà cùng cam kết giữ bí mật những mật ước ấy cho đến thời điểm mà việc “bật mí” không còn gây nên bất lợi cho đôi bên nữa.

Mặc dù nếu kiện Trung cộng ra trước tòa án quốc tế, CSVN chắc chắn sẽ thắng, vì những bằng chứng lịch sử của Việt Nam về chủ quyền của mình trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa đã hết sức rõ ràng không thể chối cãi. Trong khi đó, lý chứng của Trung cộng về chủ quyền của họ trên hai quần đảo này rất yếu. Nếu lý chứng của Trung cộng mạnh và nếu họ nắm chắc phần thắng thì chắc chắn 100% họ sẽ không đe dọa hầu ngăn cản CSVN kiện họ ra tòa án quốc tế. Vì thế, nếu CSVN có can đảm kiện Trung cộng, phần thắng chắc chắn nằm về phía Việt Nam.

Về phía Trung cộng, ngày 8-6-2014, Bộ Ngoại giao Trung Quốc công bố 5 sự kiện chứng tỏ CSVN đã công nhận hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của Trung Quốc. 5 sự kiện đó gồm:

1. Lời của Ung Văn Khiêm, Thứ trưởng Bộ Ngoại Giao và của Lê Lộc, Trưởng Vụ Á châu thuộc Ngoại giao CSVN thời Hồ Chí Minh tuyên bố ngày 16-5-1956 khi tiếp Lý Chí Dân, đại diện Sứ quán Trung cộng tại Hà Nội, công nhận “quần đảo Tây Sa và quần đảo Nam Sa là thuộc về lãnh thổ Trung Quốc”, thậm chí “thuộc về Trung Quốc ngay từ đời Nhà Tống”.

2. Công hàm Phạm Văn Đồng ngày 14-9-1958 mặc nhiên công nhận hai quần đảo trên thuộc Trung Quốc.

3. Tuyên bố của CSVN thời Hồ Chí Minh ngày 9-5-1965 về việc quân Mỹ lập khu tác chiến ở Việt Nam cũng có đoạn công nhận “một bộ phận lãnh hải thuộc quần đảo Tây Sa là của nước Cộng hoà Nhân dân Trung Hoa”

4. Cục Đo đạc và Bản đồ thuộc Phủ Thủ tướng CSVN vào năm 1972 có ấn hành Tập Bản đồ thế giới không ghi tên hai quần đảo quần đảo trên là Hoàng Sa và Trường Sa mà lại ghi là Tây Sa và Nam Sa, là tên do Trung Quốc đặt.

5. Nhà xuất bàn Giáo Dục, Hà Nội đã xuất bản sách Địa lý lớp chín năm 1974 có đoạn viết: “Vòng cung đảo từ các đảo Nam Sa, Tây Sa đến các đảo Hải Nam, Đài Loan, quần đảo Hoành bồ, Châu sơn … làm thành một bức “trường thành” bảo vệ lục địa Trung Quốc.”

 

Những bằng chứng kể trên của Trung cộng có giá trị pháp lý rất yếu so với những bằng chứng mà CSVN có thể đưa ra. Nếu Trung cộng chỉ đưa ra được một vài lời của cá nhân ông nọ ông kia thuộc chế độ CSVN −một chế độ không có tự do ngôn luận− công nhận hai quần đảo đó là của Trung cộng, thì để đối đáp lại, CSVN có thể trưng ra biết bao lời của những người có uy tín thuộc chế độ VNCH −một chế độ mà người dân có quyền tự do ngôn luận− công nhận ngược lại. Đó là chưa kể những văn bản và bản đồ trong lịch sử của Việt Nam, của Trung cộng và của thế giới làm chứng cho Việt Nam. Những bằng chứng kể trên của Trung cộng tuy hết sức rẻ tiền nhưng lại làm cho CSVN rất nhột, khiến CSVN rất e dè không dám mạnh dạn kiện Trung cộng. Tại sao vậy?

Hiện nay, ai cũng biết là hai đảng Cộng sản, Trung cộng và Việt cộng, đã từng lén lút ký kết với nhau những mật ước mà vì quyền lợi chung của cả hai bên, nên cả hai đều hết sức giữ bí mật như đã cam kết. Tại sao lại phải giữ bí mật, nếu không phải là một chuyện mờ ám? Người dân có thể đoán được lý do là những mật ước này chắc chắn có lợi cho tham vọng “độc quyền trường trị Việt Nam” của đảng CSVN nhưng hết sức bất lợi cho quốc gia và dân tộc Việt Nam. Nội dung những mật ước này cho tới nay chỉ có Bộ Chính Trị biết với nhau, còn người dân chỉ nhận được những thông tin rò rỉ không chính thức nên chưa ai dám quả quyết điều gì. Tuy nhiên, trong quá khứ, rất nhiều thông tin bị rò rỉ, ban đầu không ai dám quả quyết, nhưng cuối cùng mọi người đều biết đó là sự thật ([1]).

Theo tác giả Trần Gia Phụng (một sử gia ở Canada), thì Trung Quốc công bố 5 bằng chứng trên theo một kế hoạch từng bước, rất lớp lang ([2]).

Bước 1: Công hàm Phạm Văn Đồng được đưa ra sau khi giàn khoan 981 bị dân chúng Việt Nam biểu tình chống đối dữ dội và bị CSVN lên tiếng phản đối (tương đối mạnh mẽ hơn bao giờ hết, mặc dù vẫn còn rất yếu so với mức độ hợp lý phải làm). Công hàm ấy được đưa ra vào thời điểm này có tác dụng khiến CSVN lo sợ nên đã ra lệnh cấm dân chúng biểu tình chống Trung Quốc.
Hành động cấm đoán này khiến người dân phẫn nộ chống luôn cả CSVN. Vì qua hành động cấm đoán này, người dân thấy được bộ mặt thật của CSVN là đồng lõa tiếp tay với Trung cộng. Nước mất tới nơi, kẻ thù đã vào tận nhà, thế mà đảng và nhà nước cầm quyền đã không làm gì đủ mạnh để chống lại, lại còn cấm người dân phản đối thì rõ ràng là tiếp tay giúp kẻ thù rồi còn gì nữa? Để xoa dịu sự phẫn nộ của dân chúng, Thủ tướng CSVN Nguyễn Tấn Dũng khi công du Philippines đã lên tiếng sẽ kiện Trung cộng ra trước tòa án quốc tế.

Bước 2: Vụ sách giáo khoa lớp 9 được đưa ra sau lời tuyên bố sẽ kiện Trung cộng của Nguyễn Tấn Dũng tại Philippines.
Lúc này người dân thấy rõ lãnh đạo CSVN đang ở trong thế “trên đe dưới búa” giữa Trung cộng và người dân trong nước. Vì thế phải làm sao xoa dịu được sự phẫn nộ của cả hai phía. Điều này quả là nan giải, vì hễ xoa bên này thì sẽ làm bên kia phẫn nộ và ngược lại. Nên lãnh đạo CSVN cứ phải “đu giây” giữa hai thế lực này để tồn tại. Do đó, mọi hành động của CSVN trong giai đoạn này hoàn toàn là chỉ để đối phó sao cho xong chuyện, sao cho chế độ có thể tồn tại được. Mọi cách lừa bịp, đóng kịch, giả bộ… đều có thể sử dụng.

Bước 3: Trung cộng đưa ra cùng một lúc năm bằng chứng kể trên để buộc CSVN phải nhượng bộ Trung cộng nhiều hơn.
Đặc điểm của những bằng chứng trên không có giá trị pháp lý trước tòa án quốc tế, nhưng có giá trị đe dọa rất lớn đối với giới lãnh đạo CSVN, vì nó giúp người dân Việt trong nước cũng như hải ngoại từ từ thấy được ngày càng rõ ràng và chắc chắn bộ mặt thật sự bán nước của CSVN. Đây là điều mà CSVN muốn che dấu với bất cứ giá nào, nhưng không ngờ Trung cộng lại đang dần dần “bật mí” từng bước một. Chắc chắn Trung cộng sẽ tiếp tục “bật mí” nếu CSVN hành động bất lợi cho Trung cộng. Điều này khiến CSVN vô cùng lo sợ.

Ba bước trên được thực hiện rất tiệm tiến, từng bước một, là một thông điệp mà Trung cộng muốn nhắn nhủ CSVN: 5 bằng chứng trên chưa phải là hết, vì sẽ còn những bằng chứng khác mạnh mẽ hơn nhiều. Người dân trong nước khi biết chắc chắn những bằng chứng ấy là sự thật sẽ phải “ngã ngửa” và “bừng bừng nổi giận”. Nếu CSVN quyết ăn thua với Trung cộng, chẳng hạn, kiện Trung cộng trước quốc tế, hoặc đi với Mỹ để chống lại Trung cộng, hoặc phản đối Trung cộng một cách quyết liệt, khiến mộng thôn tính Việt Nam của Trung cộng hoàn toàn tan vỡ, thì Trung cộng sẽ có thái độ “phá thối”, “ăn không được, phá cho hôi”. Điều này đương nhiên xảy ra và quả rất dễ hiểu đối với những “tên điếm”, những chế độ “tiểu nhân tới mức tận cùng” như Trung cộng và Việt Nam.

Nếu người dân phẫn nộ đến mức nổi lên lật đổ chế độ CSVN và thiết lập chế độ tự do dân chủ thì Trung cộng sẽ không thôn tính được Việt Nam. Khi ấy Trung cộng chỉ bị hụt hẫng vì đã hy sinh tiền bạc, vũ khí giúp CSVN lên ngôi thống trị toàn Việt Nam mà kết cuộc chẳng được gì. Nhưng số phận những tên lãnh đạo CSVN chắc chắn sẽ không khác gì số phận những tên độc tài phản quốc như Gadhafi, Hussein, Honecker, Ceauşescu…

Chính vì thế, CSVN rất sợ, không dám làm gì mạnh tay đối với Trung cộng, không dám kiện Trung cộng trước tòa án quốc tế về vụ Trường Sa Hoàng Sa dù biết rằng hễ kiện thì sẽ thắng. CSVN rất sợ những gì sẽ xảy ra sau đó vì chắc chắn Trung cộng sẽ trả thù. Những kẻ tiểu nhân và hèn hạ đều biết chúng sẽ bị đồng bọn đối xử với chúng ra sao khi chúng phản bội.

Hiện nay, trong tình trạng “trên đe dưới búa” của CSVN, lối thoát duy nhất và khôn ngoan nhất của họ bây giờ là “đái công chuộc tội” bằng cách trở về với quốc gia dân tộc, đặt quyền lợi dân tộc lên trên quyền lợi của đảng, của gia đình cũng như của cá nhân mình. Họ hãy kịp thời chủ động chuyển đất nước sang thể chế dân chủ tương tự như Miến Điện đã làm. Hãy trả tự do cho những người yêu nước đang bị cầm tù hay quản chế, và mời những người yêu nước thương dân và có tài để cùng với họ chuyển hóa đất nước sang thể chế dân chủ thật sự.

Người Việt là một dân tộc rất sùng đạo, nói chung, họ đã thấm nhuần tinh thần đạo đức của các tôn giáo lớn, chắc chắn họ sẵn sàng tha thứ cho những kẻ lầm lỗi biết trở về đường ngay nẻo chính bằng những hành động “đái tội lập công” cụ thể. Đó chính là con đường duy nhất để đảng CSVN có thể cứu nguy dân tộc đồng thời tự cứu lấy mình.

Với thể chế dân chủ đích thực, chính quyền mới sẽ hành động tương tự chính phủ Hoa Kỳ sau cuộc nội chiến Nam Bắc phân tranh, hay như chính phủ Đức sau khi bức tường Bá Linh sụp đổ và nước Đức thống nhất. Sẽ không có những trại học tập cải tạo dã man và bỉ ổi như CSVN đã làm đối với quân cán chính VNCH. Những kẻ “đái tội lập công” sẽ được tha thứ và tôn vinh.
Một mình đảng CSVN chắc chắn 100% không thể cưỡng lại được tham vọng bành trướng của chủ nghĩa Đại Hán. Nhưng một khi quyền điều hành đất nước được trao lại cho toàn dân, thì chắc chắn Trung cộng không thể làm gì được dân tộc Việt Nam. Lịch sử đã chứng minh điều đó.

Vậy thì Đảng CSVN hãy kịp thời quyết định sáng suốt để cứu lấy mình và cứu cả dân tộc! Nếu không, cả mình lẫn cả dân tộc sẽ thật khốn nạn! Hãy nhanh lên, đừng để quá muộn!

Houston, ngày 20/6/2014.

Nguyễn Chính Kết.

———————————————–

[1] Hiện nay, dư luận đang sôi sục lên vì nhiều bản tin liên quan đến mật ước Thành Đô được ký kết trong một mật nghị giữa hai đảng cộng sản Trung Quốc và Việt Nam tại Thành Đô tỉnh Tứ Xuyên ngày 3-4/9/1990. Tin này đã được nhiều người nhắc đến từ nhiều năm nay, nhưng chỉ mang tính cách là một thông tin bị rò rỉ, không có gì xác đáng cả.
Nhưng mới đây, Wikileak xác nhận rằng mật ước này là một trong 3100 bức điện thư lưu trữ tại Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ. Nội dung của mật ước này được cho là đarng CSVN chấp nhận Việt Nam sẽ trở thành một khu tự trị của Trung Cộng tương tự như Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng, Quảng Tây. Và thời điểm chót để hoàn thành mật ước này là năm 2020.
Chính vì thế, ngay sau khi Mật Nghị Thành Đô kết thúc, ông Nguyễn Cơ Thạch, bộ trưởng ngoại giao thời đó đã phải thốt lên: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”, và sau đó ông đã bị cách chức. Trong tập hồi ký “Hồi ức và Suy nghĩ” của ông Trần Quang Cơ, nguyên Thứ trưởng Ngoại giao, cũng tiết lộ nhiều điều về mật nghị này.
[2] Xin xem bài “Đã đến lúc phải dứt khoát” của Trần Gia Phụng trên trang http://danlambaovn.blogspot.com/2014/06/a-en-luc-phai-dut-khoat.html#more.

82 Phản hồi cho “Tại sao VN không dám kiện TQ ra trước tòa án quốc tế?”

  1. Lê Lúa says:

    ĐỐ GỞ CHO RA?

    Chó của Minh (HCM) và chó của ĐÔNG (MTĐ),
    Con thì ngửi đít, con đưa mông.
    Hai con mắc lẹo tình con chó,
    Đố gở cho ra cái nợ Đồng (PVĐ)

    (Kính mời quí bạn đọc của ĐCV họa cho vui. Cám ơn)

  2. Austin Pham says:

    Tôi vừa vào trang báo vnexpress.net thì thấy chiến công dữ dội của quân dân ta dưới sự lãnh đạo tài tình của đảng ngay trên mặt báo. Thiết nghĩ, còn nhiều người VN chưa hoàn toàn “quán triệt ” từ ngữ của Việt+ nên tôi mạo muội dùng ngôn ngữ của bọn “phản động” để dịch rõ ràng cho cả làng cùng hiểu:
    “Bị đập nát bấy nhiều lần mà vẫn kiên cường…thoát hiểm”
    http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/tau-951-kien-cuong-truoc-gong-kim-tau-trung-quoc-3011422.html
    Thiệt là rớt nước mắt!

  3. Nguyễn Thị Hoài Trang says:

    Những cu cậu Dâm Tiễn như con khỉ nhát láu cá và kém trí tuệ, khi thấy lửa và ánh sáng mặt trời thì thướng chúc đầu, vùi mặt vào cát hay lất tay che mặt. Mồn neo nẻo xuyên tạc colng hàm của thủ tướng Phạm Văn Đồng, khi bị vạch mặt, khi ông Hoàng Hà khuyên dạy thì nói bậy nói càn. Bởi vậy từ xưa đến nay quyen theo thói tuyên truyền của Thiệu nên nay khi thính giả và bạn đọc có trình độ không nghe nổi lời nói xằng bậy đó thì vu vạ, vu khống nói càn. Đúng là bọn lính ngụy bán nước thua trận láo toét. chúng tôi là sinh viên nghe bọn này nói bất giác nghĩ đến các nhân vật lính tẩy thời Ngụy Sài gòn mà căm ghét khinh bỉ chúng. Chẻ nào dân ta xưa lục tìm vạch mặt bọn này báo cho Bộ đội bắt chúng khi giải phóng.

  4. NYN says:

    Chỉ có một cách duy nhất để hoá giải CH 1958 là chính phủ thừa nhận sự sơ xuất và xin lỗi nhân dân. Tránh nói vòng vo chối bỏ trách nhiệm.Người VN cũng sẽ tha thứ.Mà vòng vo sao được khi bức công hàm của chính phủ mà đại diện là người đứng đầu nội các ký bằng giấy trắng mực đen ghi nhận và tán thành chủ quyền của TRUNG QUÔC đối với TÂY SA và NAM SA (HOÀNG SA và TRƯỜNG SA).
    Cũng xin nói thêm vào năm 1958 thì người đứng đầu chính phủ là chủ tịch đảng kiêm chủ tịch nước HỒ CHÍ MINH , thủ tướng chính phủ PHẠM VĂN ĐỒNG chỉ đứng đâù nội các ( Điều 43,44 hiến pháp VNDCCH được nghị viện ( quốc hội) thông qua ngày 9-11-1946)
    Bill Clinton ông cũng nhận trách nhiệm và công khai xin lỗi trong vụ bê bối vế tình ái với cô nhân viên tập sự nhà trắng.
    Nhật Hoàng HIROSITO cũng công khai xin lỗi dân Nhật khi đầu hàng vô điều kiện Mỹ và đồng minh năm 1945.
    Thủ tướng HÀN QUÔC CHUNG HONG WON (TRỊNH HỒNG NGUYÊN) cũng xin lỗi dân HÀN và các gia đình nạn nhân và xin từ chức( nhưng không được chấp thuận) sau vụ chìm phà cách đây gần 2 tháng.
    Tôi thấy đó chính là sự khác biệt giữa lãnh đạo của các nước tiên tiến trên thế giới và nước ta.
    Tất

    • NVTNCS says:

      Dù có xin lỗi nhân dân về sự nhầm lẫn qua cái công hàm mắc dịch 1958 kia, hay nói vòng vo tam quốc để che dấu tội lỗi thì cũng sẽ chẳng giải quyết được gì, chỉ câu thêm thời gian cho Tầu khựa gặm nhấm dần biển đảo của VN.

      Cách tốt nhất là nhà nước CSVN nên giải thể, dân chủ hoá Việt Hoá, xây dựng chế độ mới không CS. Như vậy sẽ xoá bỏ được tất cả dính líu với bọn TQ chó má!

  5. NYN says:

    Chỉ có một cách duy nhất để hoá giải CH 1958 là chính phủ thừa nhận sự sơ xuất và xin lỗi nhân dân. Tránh nói vòng vo chối bỏ trách nhiệm.Người VN cũng sẽ tha thứ.
    Bill Clinton ông cũng nhận trách nhiệm và công khai xin lỗi trong vụ bê bối vế tình ái với cô nhân viên tập sự nhà trắng.
    Nhật Hoàng HIROSITO cũng công khai xin lỗi dân Nhật khi đầu hàng vô điều kiện Mỹ và đồng minh năm 1945.
    Thủ tướng HÀN QUÔC CHUNG HONG WON (TRỊNH HỒNG NGUYÊN) cũng xin lỗi dân HÀN

    • Bến Tre says:

      Bài kế bậy bạ không hè !

      Kêu mấy tay ở Bộ Chính Trị , đem mâm ngũ quả , với bánh trà mứt nhang đèn , lên Hữu Nghị Quan , quỳ xuống , quay mặt về hướng Bắc xưng thần.

      Rồi sẽ có ” Bất Chiến Tự Nhiên Thành ” , được ấm thân ” Ngôi Cữu Ngũ “.

  6. noileo says:

    Con ngựa bị bịt mắt, nài ngựa cho thấy gì thì biết nấy, nài ngựa giật cương về phía nào thì ngựa nhìn thấy hướng nấy, Nguyễn Hoàng Hà giống như con ngựa bị bịt mắt, chỉ nhìn thấy lời văn “công nhạn lãnh hải 12 hải lý” mà không thấy lời văn “công nhận bản Tuyên bố”, mà không thấy “bản Tuyên bố” của Tàu cộng Chu Ân Lai!

    “Trong bức công hàm đó Thủ tướng Phạm Văn Đồng chỉ công nhận chủ quyền biển của Trung quốc là 12 hải lý tính từ bờ biển Trung quốc ra.. “ (nguyễn Hoàng Hà)

    Nguyên hoàng Hà có biết đọc , viết tiếng Việt không? Chữ “chỉ” trong tiếng Viẹt rất rõ nghĩa, “chỉ” là chỉ có thế thôi, không còn gì khác.
    Nhưng rõ ràng, trong bản công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng, ngoài cái lời văn công nhận lãnh hải, còn những lời lẽ “Chính phủ nước VNDCCH ghi nhận và tán thành BẢN TUYÊN BỐ, ngày 4 tháng 9 năm 1958, của nước CHNDTH”

    Nguyễn Hoàng Hà giống như con ngựa bị bịt mắt, chỉ nhìn thấy lời văn “công nhạn lãnh hải 12 hải lý” mà không thấy lời văn “công nhận bản Tuyên bố”, mà không thấy “bản Tuyên bố” của Tàu cộng Chu Ân Lai!

    Cái luận điệu “hoàn cảnh lịch sử” của việt cọng Phạm Văn Đồng, Vc nguyễn mạnh cầm, của “tiến sĩ & trí thức & sử gia” VC nhằm bào chữa cho hành động bán nước của đảng Việt cộng và Viẹt cọng Hồ chí Minh, chẳng những không xoá bỏ được bản văn tự bán nước, mà ngược lại, chỉ là thú nhận, khẳng định sự hiện hữu của bản văn tự & hành động bán nước.

    Tại vì cần tiền nuôi bồ nhí hay cần tiền gỡ bạc mà VC hồ chí Minh bán nhà, mà VC phạm Văn Đồng bán nhà? Toà có cần quan tâm tới cái “tại sao” mà VC hồ chí minh, VC phạm Văn đồng bán nhà không? Có điều, qua những lời khai “tại sao” của VC Phạm Văn Đồng & VC nguyễn Mạnh Cầm, Toà biết chắc là đã có sự việc VC Hồ chí Minh & VC phạm Văn Đồng bán nhà,

    Nguyễn Mạnh Hà và đồng bọn sử gia & luật gia xã nghĩa hằng lèm bèm cái luận điẹu “hoàn cảnh lịch sử” hiểu chửa!

    Vạch ra những sai lầm trong những luận điệu khôn liền của Nguyễn Hoàng Hà là để nguyễn Hoàng Hà và đồng bọn luật gia & sử gia xã nghĩa biết đường mà cãi với Tàu cộng.
    Nguyễn hoàng Hà và đồng bọn có ngoan thì theo đó mà sửa chữa, đừng bịp bợm vu cáo người khác là “thiếu tinh thần dân tộc, mất đoàn kết”…, hòng chữa ngượng !

  7. Củ Chi says:

    Mấy anh Việt cộng bị mấy anh Trung Cộng nắm “dế” tiếng Mỹ gọi là “get them by the balls” thì cách gì mà kiện được. Nếu kiện được thì đã kiện từ lâu rồi. Quý vị thông cảm cho nó đi. Cái công hàm đã ăn thua gì, những thứ như sách giáo khoa địa lý, bản đồ… mới là những thứ khó cãi. Chưa kể những ký kết mà nếu không bất lợi thì Việt cộng đã không cần phải giấu. Trước toà Trung cộng ở vào vị trí nạn nhân, bị… lường gạt (!) chứ không phải Việt cộng.

  8. Bến Tre says:

    Nếu Việt nam dám kiện Trung quốc , em sẽ đãi cả làng một chầu phở.
    Nếu Việt Nam thắng kiện, em sẽ đãi cả làng heo quay.

    Có bác nào cá cược với em không?

  9. Bùi lễ says:

    “… Tại sao VN không dám kiện TQ ra trước tòa án quốc tế?…”

    Đảng việt cộng lo câm miệng còn chưa xong thì còn hơi sức đâu mà phanh phui
    ra để lòi thêm nhiều chuyện khác nữa . Theo tôi, tình hình vể biển Vietnam có thể
    thấy rất là rỏ ràng là xem như “XONG” Tàu ngừng ở đâu là việt cộng mừng ở đấy.
    Bọn lành đạo việt cộng chớp bu hiện tại thực hành đường lối “ngậm cu” mà qua cầu.
    Cái quan trọng của họ là làm sao bảo vệ được quyện lợi để cho đám con cháu
    họ sau này . Còn đất nước ra sao cũng mặt .

    Đảng Việt cộng đã như là những cô gái bán trôn nuôi miệng thì còn bảo họ đi kiện
    người mua dâm để đòi cái đã bán trong thời gian qua thì quả là chuyện tiếu lâm .

  10. vb says:

    @ Nguyễn Hoàng Hà,

    Những tên đầu sỏ biện bạch về lý do tại sao phải ký Công Hàm” công nhận” Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) thuộc về Trung Cộng:

    * Phạm Văn Đồng giải thích:” sở dĩ phải làm như vây là do lúc đó có chiến tranh, cần tranh thủ sự giúp đỡ cuả Trung Quốc”.
    * Nguyễn Mạnh Cầm, Bộ Trưởng Ngoại Giao cuả CHXHCNVN giải thích:” Lãnh đạo ta “tạm công nhận” là vì nếu phe XHCN không chiếm giữ hay tuyên bố chủ quyền trên các quần đảo này thì đế quốc Mỹ sẽ dùng nó làm bàn đạp tấn công ta”.

    Khi cả hai, PVĐ, NMC tuyên bố như vậy thì có chỗ nào chối rằng Công Hàm chỉ công nhận 12 hải lý mà không công nhận HS, TS thuộc về Trung Cộng? Chúng thừa nhận những gì Công Hàm đã gửi đi, và chỉ cố tình biện bạch là lãnh đạo ta “tạm công nhận” và… “vì cần tranh thủ sự giúp đỡ trong thời chiến tranh”? …

    Nếu thủ phạm đã công nhận thì AI có thể nói quanh co hay chối tội được?

Phản hồi