Họa Nguyễn Thân
Trong các loại tai họa, không có tai họa nào lớn bằng tai họa mất nước. Chống giặc khó một thì chống phản quốc, tay sai khó 10.
Giặc gây tội ác 1, tay sai gây 10.
Trong một stt trước tôi có nhắc đến một viên tay sai khét tiếng là Nguyễn Thân, tội ác hắn gây ra cho dân tộc thì không bút nào tả xiết.
Phương pháp gây tội ác của hắn là làm theo ý giặc, khủng bố nghĩa sĩ.
Tôi thấy, ngày nay tình hình cũng tương tự, có một bộ phận làm theo ý giặc, ngăn cản chuyện tưởng niệm anh hùng tử sĩ đã hy sinh bảo vệ Hoàng Sa tổ quốc.
Theo kế hoạch, sáng 19.1.2014, tôi có tham gia một số hoạt động cổ súy chủ quyền Hoàng Sa, Trường Sa. Tuy nhiên, mới sáng tinh mơ, tôi đã bị một nhóm đông đảo công an gõ cửa phòng yêu cầu làm việc về trộm cắp (tôi sẽ viết stt cập nhật chuyện này). Chuyện là phòng bên có khách thuê trọ báo mất đồ. Phải mất khá lâu, với lời lẽ kiên quyết, tôi với người bạn Nguyễn Duy Quang (tối qua Nguyễn Duy Quang đến phòng tôi ngủ lại) mới đi được. Có một chiếc xe CSGT đỗ cách chỗ tôi ở tầm 300m, họ chạy theo và vượt tôi một đoạn, rồi họ dừng lại. Quan sát thấy, tôi nghĩ họ có thể chặn tôi để sách nhiễu giấy tờ nên tôi quay xe lại. Quan sát qua gương chiếu hậu, tôi thấy xe này cũng quay theo. Tuy nhiên vì đi xe máy cơ động nên tôi dễ dàng “cắt đuôi” để đi đến quán cafe như đã hẹn.
Tại quán cafe, tôi gặp nhiều gương mặt nhân viên công quyền tôi quen biết, họ từng làm việc với tôi trước đây. Tôi có lên tiếng chào một anh làm bên tuyên giáo nhưng anh bẽn lẽn đi mà không đáp. Chúng tôi ngồi uống cafe tầm 15 phút thì chủ quán đề nghị chúng tôi đi ra. Hỏi lý do thì chủ quán cho biết là quán có người bao cả quán trước. Chúng tôi có ngồi thêm một lát thì chủ quán ra làm căng nên chúng tôi quyết định đi đến quán khác. Quan sát thì thấy quán còn nhiều ghế trống. Ra ngoài lấy xe, tôi thấy có nhân viên bảo vệ khu phố mặc sắc phục và nhiều người lạ đeo khẩu trang lảng vảng. Chúng tôi đến một quán khác cách đó tầm 500m, giây lát cũng có nhiều người lạ đến. Một số kéo ghế ngồi quanh bàn chúng tôi. Một vị đến nói chuyện gì đó với chủ quán. Không khí có vẻ cũng không được thoải mái lắm.
Sau một thời gian cafe, nói chuyện, trao đổi về câu chuyện chủ quyền của quần đảo Hoàng Sa và ý tưởng công trình gây quỹ Hoàng Sa-Trường Sa, chúng tôi dự định mặc chiếc áo có in logo ý tưởng để chụp hình thì có một nhân viên quán đến ngăn lại. Họ bảo quán chỉ phục vụ khách uống cafe, không cho phép chụp hình. Dù chúng tôi có thuyết phục nhưng không được. Cuối cùng chỉ có thể chụp được duy nhất một bước ảnh tôi và một số người bạn cầm chiếc áo trước ngực tượng trưng.
Thật sự, hôm nay trời Đà Nẵng rất đẹp, bạn bè đến dự buổi cafe cũng đông, toàn bạn bè thân quen nhưng trong lòng ai nấy cũng nặng trĩu nỗi buồn.
Tôi chợt nghĩ đến những người con của đất mẹ VN, 40 năm trước đây họ đã ngã xuống, dùng máu xương để bảo vệ cho được lãnh hải của tổ quốc. Họ nằm giữa biển khơi chắc là lạnh lẽo lắm.
Giữa chốn Đà thành phồn hoa đô thị mà một ly cafe không bình yên thì HOÀNG SA SAO BÌNH YÊN?
Bài học lịch sử cho thấy họa mất nước được nối giáo bởi những kẻ như Nguyễn Thân.
Tôi có một nỗi lo lắng làm sao để nhiều người Việt Nam thấy được mối họa này?
© Nguyễn Văn Thạnh
© Đàn Chim Việt