WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trung cộng đe dọa thế giới

images (3)
Đó là lời cảnh báo của chính phủ Nhật bản đưa ra trong cuốn Bạch thư Quốc phòng được phổ biến trong ngày 31/07/2012.

Thế giới (nhất là người Việt nam) hoàn toàn đồng ý và chia xẽ nỗi lo lắng của chính phủ Nhật, nhưng rất tiếc lời cảnh báo này được đưa ra một cách muộn màng và khả năng để giải quyết mối đe dọa này không có nhiều và không dễ dàng chút nào.

Tôi gọi lời cảnh báo này là rất muộn màng vì chúng ta thử nhìn lại mối đe dọa này không đến một cách ngẫu nhiên và đột biến mà nó đã hiện hữu rất lâu và được nuôi dưỡng bởi một lịch sử và một tham vọng mang tính truyền thống, được kế thừa liên tục bởi những con người tự cho mình có sứ mệnh khai hóa những dân tộc khác vì coi họ như “man di mọi rợ”!?.

Người Hán chưa bao giờ có ý định chia sẻ không gian sinh tồn với những dân tộc khác, nhất là với những dân tộc có sức mạnh ngang bằng họ, họ vẫn quan niệm rằng thế giới chỉ có một “mặt trời” hay “một ngọn núi thì không thể có hai con hổ”. Với họ không hề có khái niệm cộng sinh hoặc hổ tương giữa các dân tộc và các nền văn minh. Họ không hề có khái niệm bình đẳng chủng tộc, họ chỉ có một chữ “độc”, độc tôn, độc tài, độc quyền, độc cứ.

Trong lịch sử mấy ngàn năn văn hiến của dân tộc Việt là mấy ngàn năm phải chống lại dã tâm thôn tính và nô dịch của người Hán, cho nên trong tâm thức của tất cả những người Việt yêu nước và có lòng tự hào dân tộc đều luôn nghi kỵ và cảnh giác trước người Hán.

Người Việt chúng ta chia sẻ không gian sinh tồn và văn hóa với Hán tộc nhưng không bao giờ ông cha chúng ta nhầm lẫn kẻ xâm lược là “đồng chí” là “ anh em” , không bao giờ “nhầm lẫn” tai hại đến mức như Tố Hữu và đảng CSVN : “Bên ni biên giới là nhà, bên kia biên giới cũng là quê hương”. Ông bà chúng ta từ đời này sang đời khác vẫn khẳng định:

- Nam quốc sơn hà nam đế cư, tuyệt nhiên định phận tại thiên thư” .

Cha ông chúng ta không bao giờ tự đầu độc mình và đầu độc cả dân tộc bằng khẩu hiệu “16 chữ vàng và 4 tốt”!?.

Ngày hôm nay khi đối diện với sự hung bạo của Hán tộc trên biển Đông chúng ta mới biết cái trí tuệ của ông cha chúng ta và cái giá phải trả để chúng ta có được gian sơn gấm vóc này và chúng ta thấy tự hào vì chúng ta là kẻ kế thừa của một dân tộc anh hùng.

Liên tiếp những năm qua TC đã hành xữ với ngư dân chúng ta bằng cái cung cách của bọn hải tặc chứ không phải cách hành xử của một cường quốc có trách nhiệm, như bắt cóc đòi tiền chuộc, bắn giết ngư dân trong tay không một tấc sắt, dùng tàu lớn đâm chìm tàu của chúng ta, hoặc cướp tài sản và hải sản.

Hành xữ như kẻ cướp không phải là độc quyền của đảng CS Trung hoa mà là bản chất của tất cả các đảng CS. Dân tộc chúng ta đang đối diện với hai hiểm họa: hiểm họa CS và hiểm họa Hán tộc.

Với ưu thế của một nền kinh tế lớn, sức mạnh quân sự và ngoại giao cũng tăng lên, TC đang đi theo chiều hướng của một thế lực bá quyền đế quốc, họ o ép, áp đặt đòi hỏi chủ quyền cực kỳ phi lý lên các nước láng giềng. Không những với các láng giềng nhỏ yếu như Việt nam, Phi luật tân mà TC cũng gây hấn và không hề che dấu tham vọng lãnh thổ với một nước lớn như Nhật bản. Trong cuốn Bạch thư Quốc phòng vừa công bố chính phủ Nhật đã mô tả TC như một thế lực đe dọa thế giới!.

Ở đây có một điều mỉa mai và cay đắng.

Từ trước đến nay Nhật bản xem TC như một đối tác quan trọng cả về kinh tế lẫn chiến lược. Có một thời Nhật bản còn theo đuổi chủ trương coi mối quan hệ Trung – Nhật quan trọng hơn là mối quan hệ Nhật – Mỹ!

Chúng ta thấy sau chiến tranh thế giới lần thứ 2 đến nay, Nhật bản là một quốc gia nhận được nhiều sự giúp đỡ của Hoa kỳ và đã trở thành một cường quốc kinh tế, một đầu tàu của nền kinh tế thế giới , có tiếng nói và ảnh hưởng quan trọng trên chính trường khu vực và quốc tế. Nhưng khác với Mỹ ,châu Âu, Úc, Canada. Nhật bản chỉ là một anh con buôn thuần túy, đặt lợi ích kinh tế lên hàng đầu và không quan tâm đến bất cứ điều gì ngoài lợi nhuận. Đối với người Nhật một thế giới tốt đẹp là một thế giới mang lại nhiều lợi nhuận nhất, chứ không phải là một thế giới mà những giá trị Tự do ,Dân chủ, Nhân quyền được nhìn nhận như một nền tảng cốt tử cho nền an ninh và thịnh vượng của nhân loại.

Chính vì chính sách và tầm nhìn thiển cận đó mà người Nhật đã không hề xấu hổ khi bắt tay với các chế độ độc tài tàn bạo nhất thế giới như TC, VC và bọn quân phiệt Miến điện. Nhật bản chính là một trong những thế lực đã nuôi dưỡng một nhà nước TC lớn mạnh như ngày hôm nay, để rồi phải hối tiếc khi biết mình đã “dưỡng hổ di họa” thì đã muộn.

Sự sai lầm này không chỉ có người Nhật và người Mỹ phải trả giá, mà VN chúng ta và Philippine là nạn nhân trực tiếp của cái sản phẩm này.

Với VN, ở trên bộ TC luôn tìm mọi cách, mọi thủ đoạn để lấn chiếm đất đai. Ở trên biển TC dùng 16 chữ và và 4 tốt để hợp thức hóa mưu đồ ăn cướp với sự đồng lõa của người đồng chí CSVN.

TC ngày hôm nay đã đủ tự tin để từng bước thực hiện tham vọng bá chủ khu vực và thế giới. Với Nhật bản họ công khai đòi chủ quyền trên quần đảo Lưu cầu ( trong đó có cả Okinawa ). Tờ Hoàn cầu thời báo khuyến khích nhà cầm quyền và giới quân sự TC phải “thu hồi” quần đảo Lưu cầu kể cả bằng biện pháp quân sự !?.
Quần đảo Lưu cầu có một vị trí chiến lược sinh tử không những đối với Nhật bản – TC mà còn đối với cả Mỹ. Việc muốn chiếm quần đảo Lưu cầu bằng vũ lực chứng tỏ những cái đầu “Đại Hán “ đã quá nóng đến độ điên rồ.

Hiện nay thực lực của quân đội TC còn thua kém Mỹ rất xa mà giới diều hâu trong quân đội đã có ý tưởng phiêu lưu như thế thì 5-10 năm nữa khi thực lực của họ vượt lên thì sự nguy hiểm sẽ như thế nào? . Đây là một thách thức không chỉ với Nhật bản mà trong tương lai còn là thách thức với cả Hoa kỳ.

Chính vì nhận thức như vậy mà tại nước Mỹ hiện nay đã có những tiếng nói cảnh báo hiểm họa TC từ những chính trị gia có thế lực của cả hai đảng Dân chủ và Cộng hòa và cả các học giả tên tuổi.

Mới đây cơ quan CSIS (Trung tâm nghiên cứu chiến lược quốc tế có trụ sở tại Wahington) đã đưa ra một khuyến cáo với chính phủ Mỹ là nên tăng cường sự hiện diện quân sự tại Đông á để đối phó với sự trổi dậy của TC, cụ thể là người Mỹ nên triển khai ít nhất một tàu ngầm hạt nhân tấn công tại đảo Guame.

TC đang thực hiện kế hoạch lấn chiếm, đặt thế giới vào trạng huống đã rồi. Hoa đông là vùng biển mà TC muốn thay đổi trật tự hiện có.

Nhưng Hoa đông là một vùng biển dày đặc những căn cứ quân sự lớn của Nhật và Mỹ không dể gì TC dám “sờ” tới lúc này, hơn nữa về nhu cầu chiến lược TC đặt ưu tiên việc chiếm biển Đông của VN và những quần đảo tại đây để tạo thế đối trọng với Mỹ trong trường kỳ .

Biển Đông của VN có một trữ lượng dầu khí khổng lồ nếu cướp được kho tàng này TC sẽ có trong tay nguồn dự trữ năng lượng chiến lược phục vụ cho nhu cầu phát triển trong vài thập niên tới mà không phải phụ thuộc nhiều vào nguồn nhập khẩu vừa đắt đỏ vừa nhiều rủi ro.

Quan hệ Mỹ — Trung đã xấu đi nhanh chóng trong thời gian gần đây vì tham vọng và ý đồ xấu xa của TC, và quan hệ này sẽ tiếp tục suy đồi trong thời gian tới . Việc Mỹ xoay trục chiến lược từ Âu châu—Đại tây dương sang Á châu Thấi bình dương, việc Mỹ chuyễn 60% lực lượng quân sự đến vùng Đông Á này và triển khai quân đội cùng với việc đặt căn cứ quân sự tại Úc làm TC bất an, nếu Mỹ tiếp tục cho bố trí ở khu vực này hệ thống phi đạn phòng thủ thì chắc chắn TC sẽ có hành động đáp trả.

TC sẽ không để mình bị bao vây và mất thế thượng phong vào tay Mỹ, họ sẽ hành động trong thời gian sắp tới để giành ưu thế hầu đặt Mỹ vào thế bị động, cách tốt nhất để đạt mục tiêu này là TC sẽ nhanh chóng chiếm quần đảo Trường sa của VN để làm căn cứ quân sự. Họ sẽ triển khai hệ thống phi đạn tầm trung và tầm xa ở Trường sa. Việc biến Trường sa thành một căn cứ quân sự và cho triển khai phi đạn (kể cả phi đạn hạt nhân) sẽ đặt toàn bộ vùng Đông nam Á và nước Úc vào tầm hỏa lực của TC, như vậy lực lượng hải quân hùng hậu của Mỹ (nhất là những Hàng không mẫu hạm tối tân )sẽ đối diện với khả năng bị tấn công bằng phi đạn của TC và như vậy TC sẽ đẩy lực lượng hùng hậu này ra xa hơn, không tiếp cận được lãnh thổ của họ và an ninh của nước Úc cũng như những căn cứ Mỹ tại Úc không còn là bất khả xâm phạm nữa.

Để thành công trong mục tiêu chiến lược này TC sẽ phiêu lưu trong thời gian sắp tới và VN chúng ta sẽ mất Trường sa là điều gần như trông thấy vì đảng CSVN hiện nay hoàn toàn tê liệt, không có viễn kiến cũng như không có quyết tâm chính trị để bảo vệ đất nước. Hơn nữa CSVN vẫn u mê trong tâm thức nô lệ giặc Tàu, bằng chứng là ngày 01/08 vừa qua Đảng CSVN và Quân đội CS đã tổ chức lễ kỷ niệm hoành tráng và hết lời ca tụng, nhớ ơn CS Trung hoa. Còn những quan chức cấp cao của VC như Nguyễn chí Vịnh, Phùng quang Thanh và mới đây là Đại tá, Tiến sĩ Trần đăng Thanh đã một lần nữa đề cao mối quan hệ này và nhắc nhở mọi người là phải “nhớ ơn’ Trung quốc và căm thù Mỹ!?

Trung cộng đang ráo riết chuẩn bị cho việc thôn tính biển Đông, bước đi đầu tiên của chiến lược này là TC đã cho thành lập một đơn vị hành chánh cấp địa khu để quản trị cái gọi là thành phố Tam sa (trong đó có HS và TS của VN), họ còn thành lập một bộ chỉ huy quân sự ở Hoàng sa như một căn cứ tiền phương để quân sự hóa biển Đông. Theo tuần báo Time của Mỹ một căn cứ tiền phương tại vùng biển Đông có thể dễ dàng lên đến 10 ngàn quân! (theo RFI).

Những ngày gần đây, TC một mặt trấn an thế giới, mặt khác lại có những hành động quyết đoán để từng bước thay đổi tương quan lực lượng trên những vùng biển chiến lược, bằng cách cho triển khai ồ ạt những phương tiện chiến tranh hiện đại tại biển Đông và biển Hoa đông.

Với mục tiêu và tham vọng đó (mà báo chí TC gọi là “Trận chiến Nam hải”) việc TC chiếm Trường sa của VN chỉ là vấn đề thời gian, và cũng chính việc chiếm TS của VN sẽ đẩy tình hình an ninh khu vực leo thang lên một bước nghiêm trọng mới và quan hệ Mỹ –Trung, Nhật—Trung sẽ càng xấu đi . Mới đây ngày 14/1 năm 2013, TC chỉ thị cho quân đội TC sẳn sàng tư thế chiến tranh là một chỉ dấu nghiêm trọng nhất cho an ninh và hòa bình tại khu vực Đông á và thế giới.

Nhưng những diễn biến nghiêm trọng này là không tránh khỏi vì mục tiêu và quyền lợi chiến lược của các siêu cường Mỹ + Nhật—Trung đã trở nên mâu thuẩn sâu sắc.

Chiến tranh Nhật(Mỹ)–Trung sẽ bùng nổ và đây sẽ là cơ hội cho nhân dân VN chúng ta giành lại chủ quyền đất nước từ tay đảng CS, lấy lại Hoàng sa và Trường sa cùng với những phần đất, phần biển đã mất.

Đứng trước viễn cảnh thế giới và khu vực, người Việt trong và ngoài nước cần nhận thức một thực tế rằng: Đảng CSVN hoàn toàn không có tương lai, để từ nhận thức đó chúng ta nên có thái độ cương quyết đòi hỏi nhà cầm quyền Hà nội phải thực thi Dân chủ và tôn trọng nhân quyền.

Bản thân giới lãnh đạo CS tuy vẫn tiếp tục chính sách đàn áp, mị dân và bưng bít thông tin nhưng trong lòng họ không còn tự tin khi nhìn thấy tương lai đảng CS hoàn toàn bế tắc và mờ mịt… Đây là cơ hội cho các lực lượng chính trị yêu nước và dân chủ hoạch định đường lối đấu tranh phù hợp và khả thi dựa trên tinh thần đoàn kết và bao dung vì tương lai đất nước.

© Huỳnh Ngọc Tuấn

© Đàn Chim Việt

5 Phản hồi cho “Trung cộng đe dọa thế giới”

  1. kbc3505 says:

    Cộng sản có chính sách một nòi giống nhau, chuyên bắt bỏ tù người dân bất đồng chính kiến rồi kết tội lật đổ chính quyền nhà nước. Nếu như bị thế giới lên án quá thì tùy đối tượng, thả để đòi hỏi một số quyền lợi gì đó.

    Riêng hai anh Tàu cộng và Bắc Hàn, ngoài việc che đậy những yếu kém về nhân quyền cũng như đói khổ của người dân, và để cho người dân quên đi khó khăn bên trong, chính quyền tuyên truyền bằng cách phô trương sức mạnh quốc phòng đe dọa các nước láng giềng bằng các cuộc tập trận thử vũ khí làm mất ổn định cả khu vực. Kết quả là gì? Kết quả là Nhật phải tự vệ và đang có chiều hướng thay đổi chính sách tăng ngân sách quốc phòng củng cố sức mạnh quân đội, và làm cho các nước nhỏ yếu hơn phải mua sắm vũ khí liên kết chống lại. Đã vậy, còn bị anh Philippines tố cáo đưa ra tòa đòi phân xử chủ quyền biển đảo. Chính sách phô trương sức mạnh đe dọa của Tàu đang bị phản ứng.

    Tàu cộng nên học lại lịch sử thế giới, nhất là sử Nhật, một đế quốc đã từng tung hoành không đối thủ ở Á Châu Thái Bình Dương.
    Đường “lưỡi bò” coi bộ đang liếm trúng tổ kiến. Không biết có liếm được con kiến nào không hay lại bị kiến cắn cho sưng cái “lưỡi bò”.

    kbc

  2. Nguyễn Tấn Trung says:

    Tôi không có tài lý luận không có khả năng văn chương để thuyết phục người khác theo ý mình , nhưng rõ ràngtừ nhỏ giờ tôi đã thấy và làm được nhiều cái mà người khác không thấy, không làm được tôi có nói những hẳng ai tin như: Lúc nhỏ tôi rất thương kính Bác Hồ nhưng chỉ 6-7 năm tìm hiểu tôi nhận ra Bác rất ác và chỉ giỏi bịp tôi nói thì không ai tin, Đi hành quân chung với các đơn vị bạn trong thời gian ngắn tôi nhận ra VNCD phải thua nhưng không ai tin, Tôi thấy Anh quốc trả Ma cao, Hồng Kông cho Trung Cộng, Mỹ cho Trung Cộng vào LHQ, cho Sinh viên Trung cộng ào ạc vào Mỹ dy học, cho tư bản mỹ vào Trung quốc làm ăn, Thiết lập kinh tế tòan cầu v.v. là sai nhưng không ai tin, Tôi rất phục cái tàu của nhà kinh tế Nguyễn xuân Nghĩa nhưng lại đối lập sâu sắc với ông NX Nghĩa về dân số thế giới, Tôi thấy rõ dân số đông là tai họa của nhân loại còn ông Nghĩa thì nghĩ nhờ đó mà kinh tế phát triễn, Khi ông Đại tướng Minh lập chính phủ hòa bình thì tôi thấy CS nhộm đỏ miềm Nam rôi còn những người khác thì tin có hòa hợp hòa giải, Khi CS kêu gọi đi học tập, ai cũng tưởng là thật còn tôi thấy là cái bẩy nên không bước vào, Hơn một năm sau tôi bị bắt về tội khai gian lý lịch và không đi học tập nhưng bị ép nhận tội là phản động và làm tình báo cho Mỹ, Với tội danh đó chỉ có chết và ở tù rục xương nhưng không quá một tháng tôi đã nhìn ra khe hở để thoát thân nhờ đó tôi ra hỏi nhà tù trong tình cảnh trắng tay cô độc không có tiền vượt biên, không có ai cho hợp tác ra đi mà ở lại là chết, bắt buộc tôi phải tự tổ chức ra đi, Bất cứ ai biết được dều cho là hoang tưởng để từ chối hợp tác hay không cho tôi nhờ đỡ, Thế nhưng sau 3 năm chuẩn bị xong không những tôi thoát thân mà còn cứu được 26 người thoát ra khỏi bí cùng và sống sót trong tàn bạo của cướp biển và bảo tố trên 100 Km/giờ.khi ghe vượt biên đã bị bọn cướp đập vỡ máy ghe để hả giận và tìm vàng !
    Nói như vậy không phải để Quý vị khen tôi mà để mong quý vị tin những gì tôi thấy tôi nói là sự thật: Nếu không có phép lạ của thế giới vô hình của đấng Siêu nhiên can thiệp và nếu thế hiới không có quyết tâm và hành động cụ thể chống và cắt Trung quốc ra thành nhiều nước nhỏ từ ngay bây giờ thì Trung quốc thật sự có khả năng dây tai họa cho thế giới trong đó Việt nam là nạn nhân khủng khiếp nhất. Lý do tai họa cho Thế giới vì Giấc mơ và mục tiêu không thay đổi của Trung quốc là khống chế thiên hạ, làm cá chủ thế giới bằng bàn tay sắt độc tài khát máu của Trung quốc . Biể đông, biển Nam, Đào loan, Việt nam là cửa ngổ là bàn đạp để Trung quốc vươn ra thế giới bên ngoài , đã vậy nhà cầm quyền và dân chúng Trung quốc cừa coi dân tộc VN là đứa cứng đầu mất dạy, bội phản, tiếp tay cho kẻ thù cầm phải tiêu diệt trước vừa để trả thù vừa để răn đe vừa để mở cửa ngõ tiến ra bên ngoài.Nếu Mỹ thật sự can thiệp Trung quốc giữ thế phi chiến phi hòa mất nhiều thời gian hơn để biến VN thành phủ huyện của Trung quốc qua chình sách hợp tác văn hóa kinh tế, Viện trợ hay cho mượn vô điều kiện và bỏ tiền ra mua đứt cán bộ lớn nhỏ thề là xong, Đống thới ra sừc tăng cường sức mạnh quân sự đền khi bắng hay gấn bằng Mỷ thì liều để My| sợ tàn phá mà co rút và nhượng bộ cừ thề má Trung cộng mà Trung cộng lấn tới cho đến khi đạt được mục tiêu, lẻ dỉ nhiên đền lúc náo đó My| chịu hết nổi thí có chiến tranh Mỷ Trung ma; phần thắng nắm teong tay Trung quồc, Nều Mỷ không can thiệp thí Trung quồc ban phàt cho Mỷ một sồ quyến lợi rồi ra tay trần lột Niệtnam
    TRước tình thề đó Việt nam không thể dưa ra lá bài CNXH để trành đón, cu|ng không thể áp dụng phương cách thới xưa để giử nước như thấn phục, triếu cồng, giả thua hay dú được lòng dân củng không thể dằng Trung quồc như thới Quang Trung Lỳ thướng Kiêt ví thới gian, không gian, chướng ngại thiên nhiên, sừc công phá của vủ khí v.v. không còn hiệu lực như xưa nưa, Ví vậy Việc giử nườc chỉ còn có 2 cách:
    – Một là vừa ném cái CNCS vào sọ rác, vừa giựt sập các hình tượng Bác Cáo Hồ Bịp để xóa bỏ lằng ranh Quốc Cọng thống nhất nhân tâm tạo hào khí dân tộc và tạo thề đứng, niềm tin trong cọng đồng các nước dân chủ tự do trên thề giới, Khi có lòng dân và thế đứng trong cộng đồng thế giời đẻ lập thế liên minh cùng đành chia Trung cọnthánh nhiếu nước nhỏ thí Việt nam mời lầy lại biển đảo đả mất và xòa bỏ được lòng dân mối đe dọa phương Bắc từ ngàn xưa .
    – Hai là lá phải năng Mỷ cho Việt nam trở thành một tuiểu ban của Mỷ để dùng sức mạnh của Mỷ bảo vệ biên cương Việt nam, Nên biềt: Mỷ không thể bảo vệ Việt nam vỉnh viê|n nều VN không phải lá đầt nước của Mỷ vá trong tương lai xa mọi sự kiện đếu thay đổi,

    i loạn sụp đổ và chia thành nhiều nước nhỏ thì Trung thật sự la tai hoạ của nhân loại

    • Tuần Triệt says:

      Tôi có suy nghĩ giống như Bác…Trung cộng thật đáng sợ…Cái thật đáng sợ ở chỗ ai ai cũng không ngờ…Cầu cho thế giới hòa bình, tất cả các quốc gia điều được tự do, dân chủ, nhà nhà hạnh phúc !

  3. doctin says:

    “Hơn nữa CSVN vẫn u mê trong tâm thức nô lệ giặc Tàu, bằng chứng là ngày 01/08 vừa qua Đảng CSVN và Quân đội CS đã tổ chức lễ kỷ niệm hoành tráng và hết lời ca tụng, nhớ ơn CS Trung hoa ” -Tác giả Huỳnh Ngọc Tuấn .

    ” Không Trung quốc, đố Bác làm nên” . Không có quan thày Trung quốc giúp thì Bác làm sao được đời biết mặt , biết tên và làm sao Đảng được tồn tại cho đến ngày hôm nạy . Không có quan thày Trung quốc giúp, cuộc đời của Bác và các chú cũng chỉ là những tên lao động chân tay xoàng xĩnh . Thế nên để trả mối ơn sâu như trời biển đó , ‘Vâng dạ bảo vâng ” đối với quan thày Trung quốc phải là kim chỉ nam cho Đảng ta . Các chú có nghe Bác nói không nào ?

    ***Trong Hồ Chí Minh Toàn Tập, tập X, NXB Chính Trị Quốc Gia, năm 2000, trang 365-368, Hồ Chí Minh đã kể rõ công ơn của Cộng Sản Trung Quốc đối với đảng Cộng Sản Việt Nam. Hồ Chí Minh đã tóm tắt những công ơn này với hai câu thơ :
    Trăm ơn, ngàn nghĩa, vạn tình,
    Tinh thần hữu nghị quang vinh muôn đời!”
    ( Chịu ơn Trung Quốc 100 phần, nhưng còn nặng nghĩa 1,000 lần và có tình đến 10,000 lần )
    Trong Hồ Chí Minh Toàn Tập, cuốn số 11, từ trang 64 đến trang 76, có đăng bốn bài diễn văn của Hồ Chí Minh khi đón tiếp Lưu Thiếu Kỳ tới Hà Nội năm 1963. Trong lời chào đón phái đoàn Lưu Thiếu Kỳ và Trần Nghị ở sân bay Gia Lâm, Hồ Chí Minh đã đọc hai câu thơ: “Mối tình thắm thiết Việt-Hoa; Vừa là đồng chí vừa là anh em.” Trong bài diễn văn tại buổi tiệc chiêu đãi phái đoàn nước đàn anh, ông Hồ đã nhắc lại một câu ngạn ngữ của người Tầu để nói tới “…tình đoàn kết như môi mới răng giữa hai nước và hai đảng chúng ta…” .
    Vào năm 1961 đó, Trung Cộng vừa mới thất bại trong chiến dịch “Bước Nhẩy Vọt” của Mao Trạch Ðông, một chương trình kinh tế không tưởng làm hai chục triệu người Trung Hoa chết đói, có nơi nông dân phải ăn thịt lẫn nhau, nhưng Hồ Chí Minh vẫn hết lời ca tụng với Lưu Thiếu Kỳ, “Công cuộc vĩ đại xây dựng chủ nghĩa xã hội của nhân dân Trung Quốc dưới sự lãnh đạo đúng đắn của đảng Cộng Sản đứng đầu là đồng chí Mao Trạch Ðông đã làm gương sáng cho nhân dân Việt Nam chúng tôi.” Ông Hồ cũng nhắc lại, “những thắng lợi cực kỳ vẻ vang của Trung Quốc đã cổ vũ những người cách mạng Việt Nam phất cao ngọn cờ chủ nghĩa Mác-Lênin…”
    Trong đoạn kết luận bài báo năm 1961, Hồ Chí Minh đã nhấn mạnh một lần nữa là hai đảng cộng sản “có cảm tình khắng khít thương yêu nhau như anh em một nhà” (Sách trên, trang 368). ( Trích )

  4. DÂN ĐEN says:

    TRUNG CỘNG ĐE DỌA THẾ GIỚI : Vậy ta phải làm gì ? ?? .
    Chúng tôi dân ngu cu đen không rành pháp luật, vì vậy có đôi điều không biết xin hỏi các quí vị thức giả học vị cao chắc chắn là phải biết rành rẽ hơn chúng tôi là : ” Báo chí, tin mạng hàng ngày đều ta thán Trung quốc ” không những chỉ đe dọa nền an ninh thế giới bằng võ lực mà còn như có cả những hành động ” diệt chủng ” bằng cách đầu độc nào là thực phẩm, lại cả thuốc men v.v…” trong khi đó chính phủ các nước không thấy có phản ứng, biện pháp gì cụ thể để ngăn ngừa ? Vậy, xin cho hỏi, như vậy người dân có quyền đòi hỏi ( không được thì phải biểu tình !? ) chính phủ phải có biện pháp thích nghi khi cảm thấy tánh mạng bị an nguy ( vì thức phẩm, thuốc men …). xin cảm ơn .

Phản hồi