Bách Xuân – Xuân Bách
Ông Trần Xuân Bách là một người đáng nhớ.
Cuối năm 1989 là thời kỳ vô cùng “nhạy cảm” đối với vận mệnh của thế giới Cộng sản, mà một Ủy viên Bộ Chính trị phụ trách nghiên cứu lý luận như ông, đã dám nói đến “đa nguyên chính trị” song song với đa nguyên kinh tế (tuy chưa dùng chữ đa đảng) thì thật dũng cảm, và sự hồn nhiên chính trị của một con người có lòng với dân tộc, với nhân dân ấy đã phải trả giá nặng nề: mất chức vụ rất cao và hầu như mất sạch quyền lợi. Nhưng ông đã an nhiên chịu sự thiệt thòi cho đến cuối đời. (http://boxitvn.blogspot.com/2010/12/mot-tam-long-son.html).
Tôi trộm nghĩ tư duy mới của ông chưa phải đã có hệ thống và hoàn chỉnh, nhưng nhận thức lý tính có lúc lại giống như xúc cảm tình yêu. Biến cố thế giới khi ấy khiến cho hệ Vô sản chuyên chính đùng một cái phải đối diện với người đẹp Dân chủ Tự do. Tình yêu chưa chịu sự tính toán chi li chính là tình yêu sét đánh, nó đẹp vì nó là lẽ phải tự nhiên, đơn sơ nhưng cận chân lý và cận nhân tình.
Bị khai trừ, ông gửi tâm tư vào những bài thơ cảm khái được ký tên Bách Xuân. Tâm hồn ông trở đi trở lại cũng vẫn là Bách Xuân – Xuân Bách, vẫn yêu đời và được đời yêu. Khi ông mất (1/1/2006) tôi có một câu đối viếng hai chữ XUÂN và BÁCH ấy, nhưng không gửi được tới gia đình, nay nhân ngày giỗ thứ 5, xin nhắc lại câu đối ấy để cùng tưởng nhớ một người có lòng với dân với nước và đã dũng cảm tiên phong như Bí thư Tỉnh ủy Kim Ngọc vậy.
* Đường XUÂN đã hướng đa nguyên, sao để ước mơ về Chín suối?
* Chiếc BÁCH giữa dòng đơn độc, âu đành duyên nợ với Ba sinh!
Viết xong câu đối cho ông, tôi cứ mỉm cười một mình: câu đối cho một người không tính toán mà ngẫu nhiên toàn những con số toán học. . Đơn nguyên với đa nguyên thì như đơn thức với đa thức. Người nói “đa” nguyên lại là “thiểu” số đến “đơn” độc! Mà “ba” lần “ba sinh” cũng thành “chín”… suối ! Nghĩ thế lại thấy thương, thấy vui đùa cho ông và cho cả sự đời.
TRẦN thế lợi danh chẳng buộc ràng
XUÂN nào tươi đẹp hơn BÁCH XUÂN
BÁCH thắng cuối đời ghi thanh sử
BIẾT sống làm NGƯỜI mới xứng danh
SỐNG không hèn nhát không tủi nhục
NHƯ bao hào kiệt chẳng lưu manh
CÂY thẳng sợ gì cơn gió chướng
THÔNG đáng mặt thông hưởng thanh danh
Tôi đã hơn một lần bày tỏ sự kính phục nguỡng mộ đến nhân vật Trần Xuân Bách của đảng cộng sản VN. Tuy nhiên, xin có một thắc mắc, trong khi luôn luôn tỏ ra thương tiếc kính trọng ông Trần Xuân Bách và ông Kim Ngọc, trong khi luôn luôn tỏ ra thương tiếc & kính trọng tính cách đi truớc, sáng suốt của các ý tưởng về “khoán”, về “đa nguyên”… của các vị ấy, thì quý các nhà trí thức cộng sản, trí thức xã hội chủ nghĩa lại lảng tránh đề cập đến những hoạt động như thế vốn đã có một cách bình thường trong đời sống tại Việt Nam cộng hoà truớc kia, đã có từ rất lâu, ít nhất cũng phải là nhiều chục năm truớc khi quý các ông TXB & KN nói đến “đa nguyên & khoán…”,
Về một mặt khác, trong khi, vì “đa nguyên & khoán”, quý ông TXB & KN chỉ bị cộng sản trừng phạt bằng sự cách chức, tuớc đoạt một số quyền lợi…, nhưng đã được quý các nhà trí thức cộng sản, trí thức xã hội chủ nghĩa tỏ ra rất bức xúc, hết lòng chia sẻ.., điều này rất tốt, rất đúng, thì gần 20 triệu nguời dân Việt nam Cộng hoà, theo con đuòng “đa nguyên & khoán”, đã bị cộng sản từ VNDCCH gây chiến tranh, cuộc chiến tranh Hồ chi minh, suốt 20 năm ròng rã, tàn phá & hành ha & giet hai hàng triệu nguời dân VNCH bằng những cung cách hết sức độc ác tàn nhẫn.
Song song với bạo lực chiến tranh, còn là những cuộc khủng bố phi nhân tính, nào là chôn sống nhân dân Huế, nao la bắn súng cối vào trường tiểu học, nào là bắn hoả tiễn bừa bãi vào các vùng dân cư trong Sài gòn, nào là gài mìn trên quốc lộ cho nổ tung nhũng chuyến xe đò nhằm giết hại người dân lành, hành khách trên đó, đi lại thăm viếng, buôn bán…, nào là trung đoàn pháo binh Bông Lau cộng sản bắn đại pháo trực xạ vào đoàn người tỵ nạn, giết hai hàng ngàn nguời dân, già trẻ lớn bế tạo nên “đại lộ kinh hoàng” Hải lăng – Mỹ chánh 1972…,
còn nhiều, còn nhiều thiệt hại vô kể, còn nhiều cái chết, hàng triệu cái chêt bi thảm của người dânn VNCH dưới sự tàn bạo của cộng sản VN chỉ vì người dân VNCH đã biết & thực hành & sống với “đa nguyên & khoán” trái với cộng sản Hồ chí Minh & Chinh & Đồng & Giáp & Duẩn & Linh & Mười…
thế nhưng những nguời dân VNCH sớm “đa nguyên & khoán sản phẩm”, nạn nhân bi thảm của cộng sản VN, đã chẳng đuợc một lời chia sẻ nào của quý các nhà trí thức cộng sản & trí thức xã hội chủ nghĩa…
rồi đến sau 1975 còn là “cải tạo”, còn là tuớc đoạt nhà cửa & tiền bạc & ruộng vuờn & còn là tịch thu cơ sở kinh doanh buôn bán, còn là đầy đoạ người dân cô thế đi “kinh tế mới”…
Không chỉ, trong khi đề cao, coi như kỳ vỹ, các ý tưởng “đa ngyên & khoán sản phẩm” của TXB & KN, lại lảng tránh, không dám nhắc đến đa nguyên & khoán vẫn hằng diễn ra rất bình thuòng trong cuộc sống bình thuờng của ngưòi dân VNCH, quý các nhà trí thức cộng sản & trí thức xã hội chủ nghĩa còn, thậm chí, như ông Tống Văn Công và những thành phần trí thức cộng sản chân chính tương cận,
còn ca ngợi là “giải phóng”, là “chiến thắng của dân tộc” (“dân tộc miền bắc” chiến thắng “dân tộc miền nam”…?) hành động chiến tranh phi pháp của VNDCCH cộng sản xâm lăng VNCH tự do, cuộc chiến tranh Hồ chí Minh chống Việt nam, tiêu diệt cuộc sống “đa nguyên”, “khoán sản phẩm” của VNCH, dâng VNCH cho chủ nghĩa cộng sản ác quỷ, tiêu diệt mầm mống dân chủ tự do thịnh vuợng của Việt nam…
Không chỉ 35 năm truớc kia họ như vậy, mà đến bây giờ, sau bao nhiêu sự thật đuọc bạch hoá, trí thức cộng sản chân chính & trí thức xã hội chủ nghĩa chân chính… vẫn, cứ như một bầy vẹt, lèm bèm rêu rao như vậy!
Vậy thì đâu là cái trí tuệ để có thể phân biệt đúng sai, vậy thì đâu là cái “đỉnh cao trí tuệ loài người” của trí thức xã hội chủ nghĩa & trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ?
Đâu là cái đạo đức, cái công tâm, cái luơng tâm trí thức của trí thức cộng sản & trí thức xã hội chủ nghĩa & trí thức giải phóng?
Hay, đơn giản thôi, đạo đức & công tâm & luơng tâm trí thức… của trí thức cộng sản & trí thức xã hội chủ nghĩa…, chỉ là đạo đức giả, chỉ là công tâm 2 mặt, chỉ là luơng tâm bịp bợm, chỉ là đạo đức làm chứng gian!
Quân TỬ hoài XUÂN Quân TỬ BÁCH
Trương PHU thất THÊ hà PHU TÙNG
Sống UNG DUNG thác cũng UNG DUNG
Kim CỔ đông TÂY Gương TUẤN KIỆT
Cô đơn trước bão thân tùng Bách
Con én không làm được gió Xuân
Khí tiết lưu danh cho hậu thế
Người không thành thánh cũng thành nhân