Hoàng Sa & Hòa Giải Quốc Gia
“Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”. Phải khi Trung Quốc đánh Hoàng Sa, 19-1-1974, ông Nguyễn Đăng Quang – một thành viên của phía Hà Nội trong “Phái đoàn liên hiệp quân sự 4 bên” thi hành Hiệp định Paris (1973) – mới nhận ra điều này. Họ ở đây là các sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa, bên mà cho đến nay, nhiều người vẫn gọi là phía “ngụy”[1].
Phải mất 40 năm sau, báo chí nhà nước mới bắt đầu đăng hình bà quả phụ trung tá Ngụy Văn Thà lên trang nhất, sau khi một tổ chức “dân lập” – trung tâm Minh Triết – chứng nhận chồng bà đã “hành động vì biển đảo”.
Phải mất 40 năm sau, các thế hệ người Việt trong nước mới biết hình ảnh trung Tá Ngụy Văn Thà, thiếu tá Nguyễn Thành Trí, đứng thẳng trên đài chỉ huy chiến hạm Nhựt Tảo khi những loạt đạn đang bắn từ các tàu Trung Quốc; biết đến, hai hạ sĩ Lê Văn Tây và Ngô Văn Sáu từ chối xuống tàu cứu sinh, chiến đấu cho đến viên đạn cuối cùng rồi đi vào lòng biển Hoàng Sa cùng con tàu Nhựt Tảo.
“Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”. Ngày 14-3-1988, trên bãi đá ngầm Gạc Ma, trước mũi súng bắn thẳng của quân Trung Quốc xâm lược, các chiến sỹ hải quân Quân đội Nhân dân Việt Nam đã quyết không rời khỏi lãnh thổ thiêng liêng. Trong ngày hôm ấy, 64 người lính Việt Nam đã chết trong tư thế hiên ngang, máu họ đã lắng lại thành những cột mốc muôn đời trên biển.
Mười bốn năm trước đó, ngày 19-1-1974, khi một đơn vị hải kích gồm hai nhóm của Việt Nam Cộng Hòa đổ bộ lên chiếm lại đảo Quang Hòa, nhóm người nhái phải lội qua một đầm nước trống trải, ngập đến thắt lưng… Từ bắc đảo, quân Trung Quốc ào ạt đổ bộ lên, chúng núp sau các tảng đá dùng đại liên và cối 82 bắn thẳng vào đội hình – hai người lính Việt Nam cộng hòa tử thương, hai bị thương – nhóm hải kích vẫn không lùi bước. Trong ngày hôm ấy, 74 người lính Việt Nam đã chết trong tư thế hiên ngang, máu họ đã lắng lại thành những cột mốc muôn đời trên biển.
“Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”.
Thật trớ trêu thay, chỉ khi đứng trước dã tâm của quân Trung Quốc, những người đi từ miền Bắc mới có thể thốt lên, hóa ra người anh em miền Nam của mình cũng sẵn sàng xả thân bảo vệ non sông, đất nước.
Bất cứ điều gì xảy ra cũng đều có lý do, nhưng tại sao phải đợi quân Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa những người như ông Quang mới nhận ra chân lý đó. Năm 1974, Việt Nam Cộng hòa từng có ý định dùng không quân lấy lại Hoàng Sa, theo phi công Nguyễn Thành Trung: “Mấy ông cấp tá… phát biểu trong cuộc họp rằng: Đánh với Việt Cộng là chỉ đánh chơi thôi… Đánh với Trung Cộng mới là đánh, cho nên trận này… cấp đại tá, trung tá, thiếu tá đánh trước, đánh cho họ biết người Việt Nam là như thế nào…”.
Phải chờ trận hải chiến Hoàng Sa 1974 những người lính miền Nam mới có cơ hội để chứng minh đầy đủ phẩm chất của một chiến binh; để những người lính miền Bắc, về sau nhận thấy, cái cách mà người anh em của mình chiến đấu, không có mảy may nào là “ngụy”.
Cái giá mà người Việt Nam phải trả để nhận biết điều vô cùng đơn giản này là biết bao máu xương và một phần lãnh thổ tổ tiên, quần đảo Hoàng Sa, đã rơi vào tay Trung Quốc.
Chiều 11-1-2014, sau khi nghe ông Lữ Công Bảy, thượng sĩ giám lộ trên khu trục hạm Trần Khánh Dư, kể lại trận hải chiến Hoàng Sa, một cử tọa, vốn là người cởi mở, vẫn dùng từ “ngụy” theo thói quen khi đặt câu hỏi về phía Việt Nam Cộng hòa.
Mất Hoàng Sa đã khiến cho người Việt thống nhất khá cao khi thấy Trung tâm Minh Triết tôn vinh bà quả phụ Ngụy Văn Thà. Nhưng mất Hoàng Sa, không phải người Việt nào cũng học được bài học: không thể giữ đảo, giữ biển khi người Việt Nam vẫn đứng ở các bên để tranh cãi ai chính danh, ai ngụy.
Năm 1950, khi luận về những hiềm khích giữa La Sơn Phu Tử và Bùi Dương Lịch, giáo sư Hoàng Xuân Hãn viết: “Lúc loạn thời… Tuy ai cũng làm theo lẽ phải, nhưng óc đảng phái nó làm sai lệch cả lý luận”.
Thống nhất giang san đã khó nhưng còn khó hơn khi thống nhất lòng người.
Thật vui khi trên trang nhất các báo xuất hiện chân dung bà quả phụ trung tá Ngụy Văn Thà. Nhưng làm sao có thể thống nhất lòng người khi chỉ coi 74 người lính cùng hy sinh với trung tá Ngụy Văn Thà là không phải “ngụy”.
Còn nhiều trang sử cần được mở ra, không chỉ có ở Hoàng Sa, dù ở đâu trên mảnh đất của ông cha, người Việt Nam chỉ nên để súng ống quay về cùng một hướng. Chỉ có hòa giải quốc gia mới có thể phát triển quốc gia. Một dân tộc không thể vững mạnh nếu như lòng người phân tán.
Huy Đức (Facebook)
————————————————
[1] Theo báo Thanh Niên số ra ngày 12-1-2014: Trong một buổi làm việc chính thức, một thiếu tá VNCH đã hỏi ông Quang: “Chúng ta đều là người Việt, hiện tại chúng ta đang là kẻ thù của nhau nhưng sau này có lẽ sẽ không là kẻ thù của nhau nữa. Tôi xin hỏi liệu sau này có một cường quốc phương bắc xâm chiếm một mảnh đất nào của chúng tôi hoặc của các ông thì các ông sẽ đối phó ra sao?”. “Lúc đó tôi mới ngoài 30, nhiều vấn đề cũng chưa hiểu rõ để đủ sức trả lời câu hỏi này. Chỉ một năm sau đó khi xảy ra sự kiện Hoàng Sa tôi mới thấy rằng chính những người ở phía đối địch hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”, ông Quang nhớ lại.
Cái gì gọi là thống nhất giang san ở đây ông Huy Đức ??? Một đội quân đánh thuê cho Nga-Tàu thì đúng nghĩa hơn.Ngay cả ông cố TBT Lê Duẫn cũng thừa nhận như thế mà sao ông HĐ lại lật giọng là “thống nhất giang san” .Có ai cần mấy ông thống nhất giang san đâu ??? Các ông chỉ là đội quân đâm thuê ,chém mướn vô lương tri giết bừa bãi những người dân hiền lành,chất phát thôi.
Các anh hùng tử sỹ VNCH tại HS không cần mấy ông/bà báo viết thuê,đâm mướn kiếm chút cơm thừa ,canh dư của bọn tư bản đỏ mất hết lương tri.Thắng thua không luận anh hùng.Các anh hùng tử sỹ hải quân VNCH đã đánh một trận hải chiến trong thế kỷ XX tại HS tiếng thơm lưu danh muôn đời.Vì “Hữu xạ tự nhiên hương” ngược lại các binh lính quân đội CS VN bị bọn xâm lược bắn giết tự do ,một cách bừa bãi mà không dám chống chọi lại.Do vậy,không thể so sánh trận hải chiến HS 1974 với cuộc bắn tự do của TQ với bộ đội CS VN 1988 tại TS được.64 bội đội CS VN chỉ được lệnh làm bia cho lính TQ bắn thôi.Lệnh từ những tên đầu não đánh thuê .
.http://www.youtube.com/watch?v=Ymjjb9Db1Z8
Chim sẻ sao lại ví với phượng hoàng ?!
Hải chiến Hoàng Sa là trận đụng độ giữa các chiến hạm thuộc hai nước Tàu cộng và Việt Nam Cộng Hòa.
Cón những gì xảy ra ở Trường sa thì chỉ nên gọi là biến cố thảm sát Gạc Ma. Các thủy thủ CSVN bị Đảng đẩy ra ngoài khơi làm bia cho Tàu cộng tự do bắn giết.
“Ngày 14/3/1988, một lực lượng hải quân hùng hậu của Tàu cộng đã tiến vào khu vực quần đảo Trường Sa. Lực lượng này bao gồm: 3 khu trục hạm, 7 tàu cao tốc, 2 tàu đổ bộ, 3 tàu vận tải hỗ trợ LSM, tàu đo đạc, tàu kéo và 1 pông tông lớn.
Phía Việt Nam chỉ gửi ra có 2 tàu buôn. Người lính sống sót Trương Văn Hiền, trong cuộc phỏng vấn của BBC ngày 5/10/09, mô tả lại rằng “Trận đánh không cân sức kết thúc mau chóng, chỉ 15 phút sau thì chìm tàu”. Các tàu của Việt Nam đều bị bắn chìm, 3 người tử trận, 11 bị thương và 70 người bị mất tích “.
“Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”.
“Chúng ta” đây là ai? Là người Việt Nam yêu nước chứ không phải bọn bán nước CS. Đến giờ này mà vẫn cho cho bọn CS (bọn đầu sỏ CS như thằng giặc Hồ, Duẫn Chinh Thọ Đồng Giáp Mười… thôi) không là bọn bán nước, mị dân thì ngu quá xá. Bon đó có ý thức bảo vệ đất nước hồi nào nói nghe coi? Nhớ cái công hàm của thằng Đồng vều không? Nhớ nó cho 300,000 ngàn quân Tàu vào miền Bắc không? Nó bảo vệ đât nước cho dân hay nó bảo vệ quyền thống trị của bọn chúng? Đừng có lập lờ nghe tên khốn Nguyễn Đăng Quang và bè lũ. Điếm!
Bao nhiêu năm nghe lời đảng CSVN nói là “Ngụy tay sai bán nước” nên ông Nguyễn Đăng Quang mới dùng chữ “hóa ra”. Hóa ra tức là giờ này tôi mới thấy.
Chủ thuyết Mác Lê xem kẻ không theo CS còn xấu xa hơn kẻ ngoại bang. Vì thế đảng viên đảng CS xếp thứ tự ưu tiên là:
- Cộng Sản Việt Nam cùng mức với Cộng Sản các nước khác.
- Việt Nam mà không phải Cộng Sản thì bị xem là kẻ thù, là thấp hơn người CS của nước khác.
Vì thế mà ông Bùi Tín kể lúc Trung Quốc chiếm Hoàng Sa thì có người ở Hà Nội nói là để cho Trung Quốc giữ Hoàng Sa còn hơn là để bọn Ngụy giữ.
Sai lầm thứ nhất của người CS là tin theo tà thuyết CS xem tình đoàn kết vô sản quốc tế cao hơn là tình đoàn kết giữa người trong cùng một nước.
Sai lầm thứ hai là tin vào luận điệu tuyên truyền “Ngụy tay sai bán nước”. Luận điệu này là chiến thuật bôi bẩn tất cả địch thủ của đảng CS, để chỉ có mình đảng CS là tốt đẹp mà thôi, có thế thì đảng CS mới độc quyền cai trị, mới có lý do tiêu diệt tất cả ai không theo CS.
Cái sai lầm thứ nhất ngày nay CSVN vẫn tiếp tục ôm lấy khi ông tướng Phùng Quang Thanh kêu gọi bộ đội VN đoàn kết với quân đội Trung Quốc để chống diễn biến hòa bình. Diễn biến hòa bình là ai làm? Là người Việt đòi hỏi quyền lợi. Đoàn kết với Trung Quốc để chống lại dân đòi hỏi quyền lợi là đặt Cộng Sản Trung Quốc cao hơn người cùng nước .
Thưa tác giả :
Tôi xin được ngợi khen công trình tâm huyết của tác già qua cuốn sách
lịch sự ‘ Bên thắng cuộc.”
Nhưng theo thiển nghĩ. cuốn sử biên này mới chĩ hạn hẹp trong phạm vi
hai bên Nam Bắc VN có chiến tranh với nhau,
mà không nhấn mạnh vào những mục đích từ bên ngoài tác động, xoay
chuyển vào hai bên…nước nhỏ Nam Bắc trong chiến tranh.
Sau này, hay gần đây, sẽ không có hòa giải theo ý nghĩ đơn phương
của VN Cộng Sản được. Vấn đề Vn đã có tính cách quốc tế, thì quốc
tế sẽ theo thời điểm T- Time mà ấn định và giám sát cuộc hòa giải này.
Mà vì có tính cách quốc tế, nên hòa giải vẫn sẽ căn cứ vào các nội
dung Geneve và Paris liên quan trực tiếp tới Quốc Gia và CS đổi tên,
và sẽ không có sự tham dự của phong trào hay đảng phái nào khác.
( Cứ nhìn xem thái độ HK KHÔNG ủng hộ bất cứ phong trào hay đảng
phái chống Cộng, thì rõ ngay.)
Tình hình Cambode có thể làm tiền đề cho VN và Laos,khi ông Sihanouk
hồi loan chấp chính. Thì VN và Laos cũng same same Buddha. Kính,
Ngụy
Chúng gọi ta là Ngụy
Chúng có tài khôn lỏi
Cả vú lấp miệng em
Riết rồi ai cũng quen
Nếu người có liêm sỉ
Không ai đi đánh đỉ
Hồ đồ gọi người ta
Bằng danh từ thô bỉ
Ngoài Hồ già man trá
Với bản tính đểu giả
Đâu có ai dám làm
Ba cái chuyện thổ tả
Chính bọn chúng là ngụy
Ngụy tạo đủ thứ chuyện
Bọn chúng ngụy tận xương
Với tên Trần Dân Tiên!!!
T.Phạm
http://sangcongpha1.wordpress.com/
Trich: “Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta.” (Lời ông Nguyễn Đăng Quang theo Huy Đức)
Thưa anh,
Đó là một câu nói ngây ngô nhất mà tôi được nghe. Con nít vừa thôi chứ.
Chào bạn Austin Pham,
Câu nói “Hóa ra…” là một sự thừa nhận trơ trẽn.
Họ là những cấp lãnh đạo nên họ biết nhưng họ cố tình không chấp nhận. Họ lừa người dân và cũng tự lừa chính họ. Họ lừa nhưng ai cũng biết; họ càng lừa thì họ càng thua. Thua ai không sợ nhưng họ sợ thua dân – vì thua dân là chế độ phải sụp đổ nên họ phải chấp nhận. Thừa nhận sự thật là thua trong chiến tranh chính trị nhưng họ thắng được lòng dân, ít nhất trong thời cuộc hiện nay.
Ông Huy Đức hơi bị “quá vui” khi viết: “Thật vui khi trên trang nhất các báo xuất hiện chân dung bà quả phụ trung tá Ngụy Văn Thà. Nhưng làm sao có thể thống nhất lòng người khi chỉ coi 74 người lính cùng hy sinh với trung tá Ngụy Văn Thà là không phải “ngụy”.
Còn nhiều trang sử cần được mở ra, không chỉ có ở Hoàng Sa, dù ở đâu trên mảnh đất của ông cha, người Việt Nam chỉ nên để súng ống quay về cùng một hướng. Chỉ có hòa giải quốc gia mới có thể phát triển quốc gia. Một dân tộc không thể vững mạnh nếu như lòng người phân tán“.
Vui sao được đông Huy Đức khi mà hàng vạn bộ đội trong cuộc chiến chống quân xâm lược TQ trong cuộc chiến biên giới 2/1979 bị đảng và nhà nước CSVN bỏ quên?
Do vậy, cho dù nhà nước có để cho báo chí trong nước có đề cao, vinh danh 74 chiến sĩ VNCH đã hi sinh trong cuộc chiến bảo vệ Hoàng Sa ngày 19/1/1974 thì cũng chỉ là để mị dân, loè dư luận, chứ không thể là “Hoàng Sa & Hòa Giải Quốc Gia” hay để “thống nhất lòng người” như ước vọng của Ông đâu!
Chào ông Huy Đức
Câu nói của ông Nguyễn Đăng Quang – một thành viên của phía Hà Nội trong “Phái đoàn liên hiệp quân sự 4 bên” thi hành Hiệp định Paris (1973) cần phải sửa lại cho đúng với sự thật về cuộc chiến Hoàng Sa 19/1/1974 chống Trung quốc của QLVNCH.
“Hóa ra họ (VNCH) còn ý thức bảo vệ đất nước hơn hẳn VNDCCH chúng ta”. Tại sao họ (VNCH) biết mình yếu thế về mọi phương diện mà vẫn dám đương đầu với quân xâm lược TQ. Vậy mà nhiều người trong chúng ta vẫn gọi họ là “ngụy” là thế nào?
Trong bài viết Hoàng Sa và Hòa Giải Quốc Gia của Nhà báo Huy Đức được đăng tải trên trang facebook của ông, Nhà báo Huy Đức chia sẻ niềm vui cũng như nỗi trăn trở của ông: “Thật vui khi trên trang nhất các báo xuất hiện chân dung bà quả phụ trung tá Ngụy Văn Thà. Nhưng làm sao có thể thống nhất lòng người khi chỉ coi 74 người lính cùng hy sinh với trung tá Ngụy Văn Thà là không phải “ngụy”… Chỉ có hòa giải quốc gia mới có thể phát triển quốc gia. Một dân tộc không thể vững mạnh nếu như lòng người phân tán.”
Nội dung bài viết Hoàng Sa và Hòa Giải Quốc Gia của Nhà báo Huy Đức, ông nhấn mạnh rằng, sau 40 năm, báo chí nhà nước mới bắt đầu đăng tải loạt bài về trận hải chiến Hoàng Sa 17 – 19.1974. Trong suốt 40 năm, nhà cầm quyền cs luôn xem các sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa là “ngụy quân, ngụy quyền”.
Trong bài Hoàng Sa và Hòa Giải Quốc Gia Nhà báo Huy Đức viết, “Phải khi Trung Quốc đánh Hoàng Sa, 19-1-1974, ông Nguyễn Đăng Quang – một thành viên của phía Hà Nội trong “Phái đoàn liên hiệp quân sự 4 bên” thi hành Hiệp định Paris (1973) – mới nhận ra điều”, “hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta”. “Họ ở đây là các sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa, bên mà cho đến nay, nhiều người vẫn gọi là phía “ngụy””.
Nhà báo Huy Đức viết tiếp: “Cái giá mà người Việt Nam phải trả để nhận biết điều vô cùng đơn giản này là biết bao máu xương và một phần lãnh thổ tổ tiên, quần đảo Hoàng Sa, đã rơi vào tay Trung Quốc.”
Facebooker Doan Hoa buồn bã nói: Đọc hai chữ “Hóa ra” mà thấy buồn cho thế hệ của chúng tôi bị lừa. Facebooker CL HD nghẹn ngào: ….”hóa ra”, 2 chữ ấy đọc thấy nhẹ nhàng nhưng sao mà đau quá….hàng triệu người Việt nam xuống, hàng trăm ngàn người mẹ Việt mất chồng mất con…… để rồi nay gói trong chữ “hóa ra” ngỡ ngàng !!!!!
Nhà báo Huy Đức bình luận: “phải chờ trận hải chiến Hoàng Sa 1974 những người lính miền Nam mới có cơ hội để chứng minh đầy đủ phẩm chất của một chiến binh; để những người lính miền Bắc, về sau nhận thấy, cái cách mà người anh em của mình chiến đấu, không có mảy may nào là “ngụy”.
Nhà báo Huy Đức đặt vấn đề: “Thống nhất giang san đã khó nhưng còn khó hơn khi thống nhất lòng người.”
VRNs (13.01.2014).
“Hóa ra họ cũng có ý thức bảo vệ đất nước không hề kém chúng ta.” (Lời ông Nguyễn Đăng Quang theo Huy Đức)
Phải nói rõ hơn là: Họ (người lính Việt Nam Cộng Hòa) có nhiệm vụ phải bảo vệ đất nước và người dân chống lại mọi xâm lăng, kể cả sự xâm lăng của bộ đội cộng sản Hà Nội đánh thuê cho Trung Cộng và Liên Xô.
Các anh có lòng (tự nhận) yêu nước, bảo vệ đất nước nhưng các anh đã bị lừa. Chính lãnh đạo các anh lừa các anh. Các anh đã và đang phục vụ cho một chế độ phi nhân bán nước làm giàu trên xương máu chính người dân cùng dòng máu. Trước kia bị lừa vì các anh chưa hiểu, còn bây giờ thì sao? Hãy làm đúng vai trò quân đội của một quân đội: Chống xâm lăng bảo vệ đất nước. Hãy bảo vệ dân và tự do của người dân; bảo vệ đất nước thay vì bảo vệ một đảng hay một nhóm lợi ích nào đó để kèo dài sự tồn tại của một chế độ phi nhân, phi dân tộc.
Và chỉ khi nào quân đội trung với nước, bảo vệ nước, bảo vệ dân thì các anh có quyền hãnh diện; còn không, các anh chưa đủ tư cách để so sánh với Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.