Như xem kịch
Trước và trong Hội nghị lần 6 của Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam (diễn ra tại Hà Nội trong suốt hai tuần đầu của tháng 9/2012), dư luận, từ trong đến ngoài nước, từ người Việt Nam đến giới quan sát quốc tế, đều xôn xao bàn tán về một trong các nội dung chính của hội nghị: kiểm điểm, phê phán, thậm chí, kỷ luật Nguyễn Tấn Dũng, đương kim Thủ tướng, về tội tham nhũng, dung dưỡng tham nhũng và bất lực trong việc điều hành đất nước.
Sau đó, người ta được biết, Ban Chấp hành Trung ương đảng đã dành một phần ba thời gian của hội nghị chỉ để làm cái công việc ấy. Thế nhưng, kết quả thế nào? Trong diễn văn bế mạc hội nghị, Tổng Bí thư đảng Nguyễn Phú Trọng không giấu được vẻ thất vọng và buồn bã, có lúc nghẹn ngào, báo tin Ban Chấp hành Trung ương đã bác bỏ đề nghị của Bộ Chính trị, quyết định “không thi hành kỷ luật đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị”.
Mọi người đều biết rõ “một đồng chí trong Bộ Chính trị” ấy chính là ông Nguyễn Tấn Dũng.
Sau hội nghị, khi tiếp xúc với cử tri, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang cũng nhắc đến “đồng chí” ấy dưới mật danh là “đồng chí X”.
“Đồng chí X” không bị kỷ luật không phải vì không có lỗi, nhưng nói theo Trương Tấn Sang là “do hoàn cảnh”.
Còn Nguyễn Phú Trọng thì lại giải thích là không muốn gây “ân oán, thù oán, đối phó thành phe nhóm, làm rối nội bộ”.
Lỗi của “đồng chí X”, hầu như ai cũng biết. Chúng rành rành qua các chức tước, chức vụ và tài sản khổng lồ của con cái và gia đình của ông. Chúng nằm chình ình ở ngôi nhà thờ họ đồ sộ của Nguyễn Tấn Dũng ở Kiên Giang. Chúng thể hiện ở các vụ án kinh tế gây thất thoát và lỗ lã đến cả tỉ đô la của các tập đoàn kinh tế cho Nguyễn Tấn Dũng trực tiếp lãnh đạo. Đã có vô số bài viết và thư tố cáo về việc tham nhũng, dung dưỡng tham nhũng và lạm dụng chức quyền để thu lợi cho bản thân và gia đình của Nguyễn Tấn Dũng. Đã có hẳn một trang web được thiết lập và hoạt động hầu như chỉ để làm cái công việc tố cáo ấy: Quan Làm Báo.
Nhiều người trong Bộ Chính trị và Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản thấy rõ những điều đó. Dân chúng Việt Nam thấy rõ những điều đó. Ai cũng thấy rõ những điều đó.
Bởi vậy, lúc Hội nghị 6 diễn ra, mọi người chờ đợi là Nguyễn Tấn Dũng sẽ bị kỷ luật. Sẽ bị mất chức. Nhưng, không. Sau đó, người ta lại tưởng, dù không bị kỷ luật, Nguyễn Tấn Dũng cũng sẽ bị một cú sốc lớn lao. Sẽ im lặng. Sẽ dè dặt hơn. Trong trường hợp của ông, sự dè dặt và im lặng được xem là dấu hiệu của lòng tự trọng.
Nhưng, cũng không.
Bức ảnh chụp chung với giới lãnh đạo đảng Cộng sản ngay sau Hội nghị 6 cho thấy một hình ảnh khác hẳn:
Trong lúc Nguyễn Phú Trọng và Trương Tấn Sang mặt mũi dàu dàu, tiu nghỉu, buồn rầu như đang có tang thì mặt mày của Nguyễn Tấn Dũng lại tươi hơn hởn, ra vẻ đắc ý, như một người chiến thắng.
Chưa hết. Hơn một tháng sau, nói chuyện tại Đại học Quốc Gia thành phố Hồ Chí Minh ngày 21/10, Nguyễn Tấn Dũng lại lớn tiếng nói đến nỗ lực chống tham nhũng. Theo ông, “phòng chống tham nhũng không phải chỉ bằng pháp luật mà còn ở vấn đề con người”. Ở con người, quan trọng nhất là giáo dục. Trong giáo dục, quan trọng nhất là nhân cách. Ở nhân cách, quan trọng nhất là “lòng tự trọng”.
Trời đất! Nghe, cứ có cảm giác như nghe Tú Bà rao giảng về giá trị của trinh tiết và sự chung thủy.
Nhưng cũng chưa hết.
Trong dịp tiếp xúc với cử tri tại Hải Phòng vào ngày 4/12, Nguyễn Tấn Dũng lại nói về quyết tâm chống tham nhũng, đặc biệt, ngăn chận các nhóm lợi ích, những kẻ có tiền và có quyền cấu kết với nhau để lũng đoạn kinh tế đất nước, vơ vét của cải của dân chúng, làm giàu một cách bất chính. Ông hô hào: “Các cấp, các ngành phải kiên trì, kiên quyết ngăn chặn, đẩy lùi tham nhũng.”
Đọc những bản tin kiểu như thế, tôi có cảm giác mình đang xem một vở kịch.
Hài kịch.
Lại là hài kịch dở.
Không những vô duyên mà còn có một cái gì như trơ trẽn.
Blog Nguyễn Hưng Quốc (VOA)
“Lề phải,” theo tôi hiểu, là “phải” thế này, “phải” thế kia. Kô nhất thiết là đi “bên lề phải” như kiểu lái xe ở VN. Ở VN, ngay cả đèn đỏ mà người lái xe còn kô coi ra gì, thì việc “[c] ó xe nào (VN) ra đường mà kô đi bên phải” có lẽ cần phải được xét lại.
Tìện đây, bình loạn việc lái xe chút chơi.
Theo quy ước có tính pháp lí, lái xe trái với chiều heading là vi phạm luật giao thông. Tức là, thuận với chiều heading là “lái bên phải.”
Ở mấy xứ “lái xe bên trái,” tay lái nằm ở bên phải, và chiều heading nằm ở bên tay trái của mình, kô phải tay trái của người đối diện. Tức là, bên driver side luôn luôn nằm bên “ngoài,” cạnh lằn vàng chia đôi chiều lưu thông.
Suy cho cùng, Nguyễn tấn Dũng là một kẻ lưu manh chính trị, ông ta đã được bè phái phe nhóm đánh bóng tên tuổi để nhanh chóng leo lên đỉnh cao quyền lực. Lý lịch con người NTD không có gì sáng giá, nhưng ông ta ranh mãnh, khôn lõi, biết vận dụng tâm lý và dùng quyền lực đồng tiền để gầy dựng thế lực, biết lợi dụng và dựa vào Đảng để làm giàu cho gia đình và dòng họ của mình.
Xưa nay chưa có TT nào làm chuyện này. Ngoài ra, NTD lại giỏi biện bạch, khéo đổ thừa và tránh né. Chúng ta có thể nhìn thấy rõ nét một NTD thiếu lòng tự trọng, thiếu nhân cách và nhất là nói chuyện trước nhân dân mà không biết ngượng mồm, không biết xấu hổ về những tội lổi và sự bất tài của mình. Chắc có lẽ ông ta coi thường kiến thức và sự hiểu biết của nhân dân và dư luận. Những lời nói của một người lảnh đạo thất tín bất tài lưu manh chính trị như ông Dũng thật ra không còn ai tin nửa? (Có bao giờ NTD tự vấn bản thân mình về lời hứa nếu không diệt tham nhũng thì sẽ từ chức) Một vị TT đất nước mà đạo đức, tài cán và nhân cách tồi tệ như vậy thì làm sao ăn nói với nhân dân, còn ai nể phục?
Đất nước Việt Nam đến thời mạt vận, hết người tài đức, đưa kẻ lưu manh chính trị lên lảnh đạo đất nước. Lảnh đạo đầu tàu của một đất nước mà như vậy thì nhân dân còn phải ra sao???
Chỉ có dưới thời TT Nguyễn Tấn Dũng, Bộ Chính Trị ĐCSVN mới bị ban Trung ương Đảng lấn lướt nên ông Nguyễn Phú Trọng phải rưng rưng thụt thùi nuốt nghẹn. Dù kêu gọi nhân dân mạnh mẽ tố cáo tham nhũng, nhưng lại không mạnh mẽ đưa ra luật bảo vệ người tố cáo tham nhũng. Đúng là đại bịp!
Trong 51 năm đi theo đảng, phục vụ đảng, ông Dũng đã làm tất cả những gì đảng muốn và chỉ thị? – Và ngay cả sau đại hội Ban Chấp Hành Trung Ương lần thứ 6, đảng vẫn chọn lựa cho ông Dũng ở lại và tiếp tục… như thế thì vấn đề không phải ở ông Dũng mà ở đảng. Xin các bình luận gia đừng hỏa mù và hướng dẫn dư luận theo 1 chiều hướng lệch lạc khác nữa!
Những ai bỏ chút thì giờ theo dỏi tin tức đại hội đảng của Ban Chấp Hành Trung Ương lần thứ 6 đều có thể thấy cả 1 sự chuẩn bị để đem ông Dũng lên … giàn. Thế mà chỉ có 1 cái bắt tay của ông Dũng với Tập Cận Bình thì mọi cố gắng của ông Trọng đều trôi theo giòng nước. Sự việc này đưa đến 1 vài hệ luận thú vị:
Ông Trọng không phải là đứa con cưng của Đại Hán. Và dù là TBT, ông Trọng không có đủ quyền lực như các TBT trước đây. Điều này có thể hiểu được(?) nếu người ta liên hệ đến sự chọn lựa ông là TBT trong khi số phiếu tín nhiệm ông (hàng thứ 7?) thua xa những người khác trong Bộ Chính Trị.
Ông Dũng không phải là người của Mỹ hay là người có khuynh hướng cấp tiến để cải cách Việt-Nam theo hướng dân chủ Tây Phương (nếu có ai còn ngây thơ như thế!) .
Lần đầu tiên trong lịch sữ đảng CSVN, một phân hóa trong nội bộ đảng lại lộ liễu trước dư luận như thế. Nhưng vì sự sống còn của đảng, CSVN chấp nhận làm 1 chư hầu nhục nhả của Trung Cộng. Vì sự sống còn của đảng, CSVN chấp nhận 1 thỏa hiệp nội bộ để tiếp tục vỡ bi hài kịch này. Tôi gọi đây là 1 vỡ bi hài kịch vì cái kịch tính và trình độ diễn xuất thì “hài” thật. Nhưng cái gía phải trả cho nó thì đầy nước mắt!
Dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN, Việt-Nam là nước “cô đơn” duy nhất tại Viễn Đông mà ngoài con đường thần phục Trung Cộng, CSVN khó có thể tìm ra con đường nào khác. Đây là mối nguy cơ lớn nhất của dân tộc mà nguyên nhân sâu xa và cuối cùng vẫn là sự lãnh đạo của CSVN. Xin các bình luận gia đừng hỏa mù và hướng dẫn dư luận theo 1 chiều hướng lệch lạc nào khác nữa!
Đúng như vậy,ngoài con đường thần-phục Tàu-phù VNCS không có con đường nào khác!! Trong BCT,có “thằng” nào không ăn tiền của Tàu,xin bà con chỉ ra cho mọi người Dân biết. Cuốn “bạch thư”về HCM,như lưởi hái Tử-thần mà Tàu Tàu-công đang giử,chưa biết khi nào nó công bố,đó chính là ‘bửu bối’ đánh sập Thần-tượng của cSVN.Chưa kể chuyện Lê khả Phiêu bị sập bẩy “mỷ
nhân kế”…Nói tóm lại bọn Chóp bu CSVN,đứa nào cũng bị “sa lầy “Tàu hết. Trong lịch sử Thế-giới,nước nầy muốn xâm lấn nước khác,bao giờ cũng phải đi kèm:một chính-phủ tay-sai.Ngụy quyền CSVN chính là Tay-sai của Hán-công vậy!!
Tui đã từng viết góp ý tại đây, vào thời điểm tháng 8/2012 trước khi hội nghị 6 TW đảng CSVN vào tháng 9, là VC sẽ chẳng có đấu đá tranh giành hay thanh trừng gì cả. Có chăng là đấu bóng và đá dế. Lý do dễ hiểu: lực không có. Lực trong tay Tàu cộng an bày và sắp xếp “toàn bộ”.
Tại sao NTD hiu hiu dương dương tự đắc? Vì y có chổ dựa lưng vững chắc + y có đồng bọn. Đồng bọn thật đông. Trọn gói bộ chính trị và TW đảng không chừng! Có người vẫn cho rằng Dũng đơn đao chống lại đảng. Làm gì có chuyện đó. Dũng mình đồng da sắt hay sao? Cho nên, Trọng “nghẹn ngào” hay Sang “tiu nghỉu” là có tính toán cả. Đóng kịch mà.
Xin sửa lại, hội nghị TW lần 6 của đảng CSVN là vào đầu tháng 10/2012.
Trước đó 2 tháng tui đã có viết góp ý về sự “đấu đá” của các “nhóm lợi ích” còn gọi là “nhóm quyền lực” trong đảng.
Xem tại đây
http://old.danchimviet.info/archives/64249
Nhân đây cũng nói thêm là gần đây xuất hiện nhiều “cụm từ” mới như “nhóm lợi ích” “nhóm quyền lực” trong đảng CSVN.
Theo tui thì mấy cụm từ này vô nghĩa, nếu không muốn nói là sai. Nó cũng giống như các “cụm” khác như “văn chương phải đạo”, “báo lề phải” “báo chính thống” v.v… Phải đạo ư? Đạo lý gì? Lề phải ư? Có xe nào (VN) ra đường mà không đi bên phải? Gọi là gọi theo VC. Tự mình nhận mình lề trái và không chính thống là đã sai và yếu từ căn bản .
Tở lại (lụm) cụm từ “nhóm lợi ích”. Có một nhóm nhỏ trong đảng thôi sao? Vậy thì đâu có gì đáng kể. Vậy đại đa số còn lại “trong sạch” của đảng CSVN tại sao không lật nhào cái nhóm phản động đó cho xong?
Không phải một nhóm lợi ích đâu. Một đống đảng chình ình lợi ích đó. Lợi nào cũng lợi. Có khi cái lợi hão danh được thanh thản ăn trên ngồi trốc.
Cũng dễ hiểu & thấy thôi: Để đổi lại quyền (làm thủ tướng) và lợi (bao nhiêu tỷ Mỹ kim Dũng và các con bỏ túi nhờ chức vụ bổ béo), ngoài nghề đóng kịch dở và trơ chẽn, Ba Dũng đâu còn có khả năng đáng kể gì khác?