WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Khoảng cách chạy tội – Sự thật phũ phàng về Hiệp Định Paris 1973

Ngày 27-1-2013 sắp đến sẽ đánh dấu 40 năm ký kết Hiệp Định Paris 1973, một biến cố lịch sử vô cùng quan trọng đối với Việt Nam vì những hậu quả của nó áp đặt trên mảnh đất này trong gần bốn thập niên cho tới ngày nay. Thay vì đưa đến “hòa bình trong danh dự”, hiệp định này mở đường cho CSVN xâm chiếm trọn vẹn miền Nam Việt Nam trong vòng hơn hai năm sau.Những tài liệu về chiến tranh Việt Nam được bạch hóa trong thời gian gần đây cho thấy những sự thật phũ phàng đã đưa đến Hiệp Định Paris 1973.

Tóm tắt diễn tiến Hiệp Định Paris 1973

Hiệp Định Paris 1973 được thỏa hiệp tại Bắc Kinh, chứ không phải tại Paris. Từ trái: Cố Vấn An Ninh Quốc Gia Henry Kissinger, Thủ Tướng Chu Ân Lai, và Chủ Tịch Mao Trạch Đông, Bắc Kinh, 1972.

Hiệp Định Paris 1973 được thỏa hiệp tại Bắc Kinh, chứ không phải tại Paris. Từ trái: Cố Vấn An Ninh Quốc Gia Henry Kissinger, Thủ Tướng Chu Ân Lai, và Chủ Tịch Mao Trạch Đông, Bắc Kinh, 1972.

Cuộc hòa đàm tại Paris bắt đầu từ 1968 vào cuối thời Tổng thống Lyndon Johnson và tiếp tục tiếp diễn dưới thời Tổng Thống Richard Nixon nhưng không đạt được tiến bộ nào cả cho đến cuối nhiệm kỳ I của Ông Nixon khi Ông Henry Kissinger, Cố Vấn An Ninh Quốc Gia của Tổng Thống Nixon đạt được một số đồng thuận trong những phiên họp bí mật với Ông Lê Đức Thọ, Trưởng Phái Đoàn Thương Thuyết của Cộng Sản Bắc Việt (CSBV) và trong cuộc tiếp súc bí mật với các Ông Mao Trạch Đông và Chu Ân Lai tại Bắc Kinh. Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu không đồng ý những điều kiện do CSBV đưa ra và đòi hỏi nhiều thay đổi. Hà Nội phản ứng bằng cách công bố chi tiết về những điều hai Ông Kissinger và Lê Đức Thọ đã đồng ý. Cuộc hòa đàm trở nên bế tắc.Một mặt Ông Nixon ra lệnh ném bom Hà Nội và Hải Phòng liên tục trong 12 ngày vào cuối năm 1972.Mặt khác, Chính quyền Hoa Kỳ áp lực VNCH chấp nhận điều kiện ngưng chiến.

Ngày 23-1-1973, hai Ông Lê Đức Thọ và Kissinger đồng ý về một thỏa hiệp sơ bộ.Bốn ngày sau đó, Hiệp Định Paris được chính thức ký kết vào 27-1-1973. Hiệp Định này đòi hỏi ngưng bắn toàn diện tại miền Nam Việt Nam, Hoa Kỳ rút hết số quân còn lại tại Việt Nam trong vòng 60 ngày, quân CSBV (khoảng 150,000 binh sĩ) được phép ở lại miền Nam Việt Nam tại những vùng CSBV đã chiếm đoạt, và tất cả tù binh Hoa Kỳ được hồi hương. Hiệp Định Paris cũng kêu gọi Chính Phủ VNCH và Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Miền Nam Việt Nam thực hiện một cuộc bầu cử dân chủ và tự do tại miền Nam Việt Nam để chấm dứt cuộc xung đột. Tổng Thống Nixon hứa sẽ sử dụng Không Lực Hoa Kỳ để bảo đảm sự thi hành hiệp định này.

Trong khi đàm phán, Hoa Kỳ tiếp tục rút quân và thi hành chương trình Việt Nam hóa để quân lực VNCH dần dần thay thế quân lực Hoa Kỳ.

Khoảng cách chạy tội

Việc mất miền Nam Việt Nam ít người Việt thời đó có thể dự đoán, nhưng không phải là điều ngạc nhiên đối với Hoa Kỳ mặc dù đã có Hiệp Định Paris. Thật vậy, chánh quyền Nixon không muốn thấy miền Nam Việt Nam sụp đổ trước cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ vào tháng 11, 1972, vì như thế có nghĩa là hi vọng thắng cử nhiệm kỳ II của Ông Nixon cũng sẽ sụp đổ theo.

Hiệp Định Paris được ký kết ngày 27-1-1973. Hiệp Định Paris được ký kết ngày 27-1-1973.

Vì muốn bảo vệ thanh danh cho Hoa Kỳ và sự nghiệp chính trị của mình, Ông Nixon đã làm đủ mọi thứ để giữ miền Nam Việt Nam khỏi phải rơi vào tay CSVN trong nhiệm kỳ I (1969-1972). Trong cuộc họp bí mật đầu tiên với Thủ Tướng Chu Ân Lai vào tháng 7, 1971 tại Bắc Kinh, Ông Kissinger bán đứng miền Nam Việt Nam cho Cộng Sản.

Trên một tài liệu thuyết trình cho chuyến đi Bắc Kinh bí mật đầu tiên, Ông Kissinger ghi chú rằng Hoa Kỳ cần một thời gian chạy tội. Trung Quốc có sự cam kết của Hoa Kỳ. Ông Kissinger viết nguyên văn như sau:

“We need a decent interval. You have our assurance.”

Theo những tài liệu do các phụ tá của Ông Kissinger ghi chép lại những lời đối thoại của ông với Thủ Tướng Chu Ân Lai, Ông Kissinger nói rằng Hoa Kỳ sẽ ấn định thời hạn chót cho việc rút quân và trong thời gian rút quân sẽ có ngưng bắn trong khoảng 18 tháng và đàm phán. Nếu thỏa hiệp thất bại, dân Việt Nam sẽ tự giải quyết. Nếu chính phủ miền Nam Việt Nam không được quần chúng ưa chuộng, lực lượng của Hoa Kỳ càng rút nhanh, chính phủ này càng sớm bị lật đổ và Hoa Kỳ sẽ không can thiệp.

Ông Lê Đức Thọ và Ông Henri Kissinger tại cuộc hòa đàm Paris.

Ông Lê Đức Thọ và Ông Henri Kissinger tại cuộc hòa đàm Paris.

Nguyên văn bằng tiếng Anh như sau:

“We will set a deadline for withdrawals, and during withdrawals there should be a cease-fire, and some attempt at negotiations. If the agreement breaks down then it is quite possible that the people in Vietnam will fight it out. If the [South Vietnamese] government is as unpopular as you seem to think, then the quicker our forces are withdrawn the quicker it will be overthrown. And if it is overthrown after we withdraw, we will not intervene. We can put on a time limit, say 18 months or some period [for a cease-fire]. National Security Advisor Henry Kissinger, Beijing, July 9, 1971.

Hoa Kỳ cũng không muốn miền Nam Việt Nam mất nhanh chóng trong vòng sáu tháng sau khi Hiệp Định Paris ký kết để Hoa Kỳ không bị mang tiếng thua trận.Nhưng nếu là hai năm, sẽ không có vấn đề gì cả.VNCH cần phải tự lực chiến đấu trong một thời gian đủ dài để chịu trách nhiệm về cuộc bại trận cuối cùng.Sau đây là phần phát biểu thâu băng của Ông Nixon về vấn đề này:

“The country would care if South Vietnam became Communist in a matter of six months. They will not give a damn if it’s two years.” President Richard M. Nixon, March 17, 1973.

Ông Kissinger trước đó cũng có quan điểm tương tự về việc mua thời gian để tháo chạy mà không bị bẽ mặt:

“We’ve got to find some formula that holds the thing together a year or two, after which–after a year, Mr. President, Vietnam will be a backwater. If we settle it, say, this October, by January ’74 no one will give a damn.” National Security Adviser Henry A. Kissinger, August 1972.

Cả hai ông Nixon và Kissinger đều đồng ý rằng VNCHcó thể sẽ mất sau cuộcbầu cử tại Hoa Kỳ vào tháng 11, 1974.Nếu xẩy ra vào mùa xuân 1975, thời điểm này tốt hơn là mùa xuân 1976.

Nhà Sử Học Ken Hughes thuộc University of Virginia nhận xét rằng:

“Nhiều người có tư tưởng phóng khoáng nghĩ rằng Ông Nixon thật sự cương quyết muốn ngăn chặn Cộng Sản thắng ở Việt Nam.NhưngÔng ta chỉ cương quyết ngăn chặn Đảng Dân Chủ thắng tại Hoa Kỳ mà thôi.” Sử Gia Ken Hughes, June 2010.

Vào tháng 2, 1972, Ông Nixon viếng thăm Bắc Kinh lần đầu tiên, làm thân với Trung Quốc, khởi sự thảo luận với Chủ Tịch Mao Trạch Đông và Thủ Tướng Chu Ân Lai về chính sách một nước Trung Hoa, và đạt được sự bảo đảm của Bắc Kinh về giải pháp hòa bình trong danh dự đối với Việt Nam với một khoảng cách chạy tội (decent interval).

Kéo dài chương trình Rút Quân và Việt Nam Hóa chiến tranh

Những tài liệu mới giải mật cũng cho thấy Ông Nixon và Ông Kissinger tin rằng:

Chương trình Việt Nam hóa chiến tranh sẽ không làm cho miền Nam Việt Nam có đủ khả năng để tự bảo vệ.

Những điều kiện “hòa bình” mà Ông Kissinger đã thương thuyết sẽ làm miền Nam Việt Nam sụp đổ sau một thời gian một hoặc hai năm (khoảng cách chạy tội).

Để che đậy sự thất bại của chiến lược Việt Nam Hóa và thương thuyết, Ông Nixon với sự khuyến cáo của Ông Kissinger, kéo dài cuộc chiến tranh đến năm thứ tư (1972) của nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên – dài đủ để tránh sự sụp đổ của VNCH trước ngày bầu cử nhiệm kỳ II. Chính vì vậy mà Ông Nixon kéo dài chương trình rút quân qua nhiều năm.

Trong cuốn băng thâu bí mật tại phòng bầu dục trong Tòa Nhà Trắng, Ông Nixon nói:

“We’ve got dates in mind. We’ve got dates everywhere [from] July to August to September [to] October [to] November to December [to] January of 1973.” President Richard Nixon, September 4, 1971.

Quân số Hoa Kỳ ở Việt Nam bắt đầu giảm từ cao điểm 543,000 người vào năm 1968 và đến đầu năm 1973 mới chấm dứt, tức là sau cuộc bầu cử tổng thống Hoa Kỳ vào tháng 11, 1972.

Đối với công chúng, Ông Nixon phải rút một số quân về nước đủ để thỏa mãn hai mục tiêu:

Chứng tỏ chương trình Việt Nam hóa thành công.
Giữ lời hứa khi tranh cử.

Đối với sự nghiệp chính trị, Ông Nixon hoàn toàn bám vào lịch trình tranh cử để hoạch định chương trình rút quân, dù có đạt được thỏa thuận với Hà Nội hay không (Theo Ông Nixon sắc xuất chỉ có 40% – 55 %) và bất kể VNCH có đứng vững sau khi quân Hoa Kỳ rút về nước hay không.

Hãy nghe cuộc đối thoại giữa Tổng Thống Nixon và Cố Vấn An Ninh Quốc Gia Kissinger vào ngày 11-3-1971:

Nixon: “We’ve got to get the hell out of there.”

Kissinger: “No Question.”

Tuy nhiên trước công chúng Hoa Kỳ, Ông Nixon vẫn hứa một giải pháp hòa bình trong danh dự. Theo đó, Hoa Kỳ sẽ rút quân ra khỏi Việt Nam chỉ khi nào chương trình Việt Nam hóa hoặc cuộc thương thuyết thành công – khi miền Nam Việt Nam có thể tự bảo vệ và tự quản trị.

Hoa Kỳ thất hứa không can thiệp trong trường hợp Hiệp Định Paris bị vi phạm

Tổng Thống VNCH Nguyễn Văn Thiệu tin rằng những điều kiện Hoa Kỳ cho phép 150,000 quân CSBV ở lại miền Nam sẽ khiến VNCH sụp đổ. Theo tài liệu mới được bạch hóa, trong buổi họp với Tướng Alexander Haig, phụ tá Cố Vấn An Ninh Quốc Gia, tại Saigon vào ngày 4-10-1972, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu tuyên bố rằng theo đề nghị của Hoa Kỳ, chính phủ VNCH tiếp tục tồn tại. Nhưng đây chỉ là giải pháp đau lòng và sớm muộn chính phủ này sẽ sụp đổ và theo đó Ông Thiệu sẽ phải tự sát.

Nguyên văn bằng tiếng Anh như sau:

“In the proposal you have suggested, our Government will continue to exist. But it is only an agonizing solution, and sooner or later the Government will crumble and Nguyen Van Thieu will have to commit suicide somewhere along the line.” President Nguyen Van Thieu, Saigon, October 4, 1972.

Ông Thiệu cực lực phản đối đề nghị hòa bình giả tạo của Hoa Kỳ làm cho cuộc hòa đàm ở Paris ngưng lại. Ông Nixon phải hứa sẽ tăng viện trợ quân sự và Hoa Kỳ sẽ trở lại Việt Nam nếu CSBV tấn công. Đồng thời Ông Nixon đe dọa sẽ cắt viện trợ để buộc Ông Thiệu phải chấp nhận đề nghị của Hoa Kỳ. Một tài liệu mới được bạch hóa cho thấy rằng Ông Nixon đe dọa đến cả tính mạng của Ông Thiệu:

“I don’t know whether the threat goes too far or not, but I’d do any damn thing, that is, or to cut off his head if necessary.” President Richard Nixon, January 20, 1973.

Hiệp Định Paris chỉ giúp Hoa Kỳ rút được quân ra khỏi Việt Nam an toàn, chấm dứt việc can thiệp trực tiếp của Hoa Kỳ vào cuộc chiến tại Việt Nam, nhưng đã không mang lại hòa bình cho Việt Nam. Thật vậy, khoảng một năm sau, vào tháng 1, 1974, Tổng Thống Thiệu tuyên bố Hiệp Định Paris không còn giá trị sau khi Cộng quân lợi dụng cuộc ngưng chiến trong năm 1973, tiến hành những trận đánh nhỏ để chiếm những vùng xa xôi hẻo lãnh.

Trong khi đó Quốc Hội Hoa Kỳ tiếp tục giảm viện trợ cho Việt Nam từ 2.2 tỉ Mỹ kim cho tài khóa 1973, 1.1 tỉ Mỹ kim cho tài khóa 1974, và 700 triệu Mỹ kim cho tài khóa 1975. Tình trạng miền Nam Việt Nam trở nên nghiêm trọng hơn vào cuối năm 1974 khi Quốc Hội Hoa Kỳ thông qua đạo luật 1974 Foreign Assistance Act, chấm dứt tất cả những viện trợ quân sự. Điều này có nghĩa là Hoa Kỳ không thể thể dùng không lực để trợ giúp miền Nam Việt Nam khi CSBV vi phạm Hiệp Định Paris.

Sau khi Đạo Luật Viện Trợ Ngoại Quốc 1974 ban hành ít lâu, CSBV tiến đánh và chiếm tỉnh Phước Long vào đầu năm 1975 và bẩy ngày sau tỉnh Bình Long thất thủ. Khi không thấy Hoa Kỳ có phản ứng nào cả, ngày 8-1-1975 Hà Nội ra lệnh tổng tấn công để giải phóng miền Nam bằng cách xua quân ngang nhiên vượt qua biên giới Bắc Nam, tấn công toàn diện Vùng I và II Chiến Thuật vào tháng 3, 1975 và cuối cùng chiếm Saigon vào 30-4-1975 đúng với thời hạn mà hai Ông Nixon và Kissinger dự đoán.

Bộ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ James Schlesinger điều trần trước Quốc Hội vào ngày 14-1-1975 rằng Hoa Kỳ không giữ lời hứa với Tổng Thống Thiệu. Bẩy ngày sau, Tổng Thống Gerald Ford, người thay thế ông Nixon từ chức vì vụ Watergate, tuyên bố rằng Hoa Kỳ không sẵn sàng tái tham chiến tại Việt Nam.

Kết luận

Hoa Kỳ dưới thời Nixon đã bỏ rơi đông minh của mình là một điều đáng hổ thẹn đối với một quốc gia biết tôn trọng những giá trị cao quý. Nhưng may thay, những sử gia và những nhà phân tách Hoa Kỳ ngày nay đã phanh phui ra sự thật và lên ánnặng nề những lỗi lầm đó. Về phía người Việt, hơn ai hết, chúng ta cũng có trách nhiệm về sự sụp đổ của miền Nam Việt Nam và đưa phần đất này vào tay Cộng Sản. Một bài học lớn là đừng bao giờ chui vào vòng nô lệ của bất cứ ngoại bang nào dù là đồng minh.

Gần đây, có vài nhóm người Việt tại hải ngoại chủ trương vận động quốc tế để phục hồi lại Hiệp Định Paris 1973, đặc biệt mới đây nhất là Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH (UBLĐLTVNCH), một hình thức chính phủ lưu vong nhưng không dùng danh xưng tổng thống hay thủ tướng, của Ông Nguyễn Ngọc Bích (75 tuổi). Các tổ chức này tin rằng nếu vận động quốc quốc tế làm sống lại Hiệp Định Paris 1973 (nhưng không nói gì đến Hiệp Định Geneva 1954 mà chính VNCH đã xé bỏ), Hà Nội sẽ phải trả lại miền Nam Việt Nam cho VNCH.

Giả sử rằng UBLĐLTVNCH có khả năng làm chuyện này, mặc dù tôi nghĩ là không có một cơ may nào cả, Ông Nguyễn Ngọc Bích sẽ không thâu tóm phần đất dưới vĩ tuyến thứ 17 cho chính phủ của ông ngay được. Hiệp Định Paris đòi hỏi tổng tuyển cử ở miền Nam Việt Nam, UBLĐLTVNCH sẽ phải ra tranh cử với Chính Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam. Nhưng trước hết, UBLĐLTVNCH sẽ phải đưa hàng triệu người Bắc 75 về nguyên quán ngoại trừ 150,000 quân CSBV được Ông Kissinger và Ông Chu Ân Lai cho phép ở lại miền Nam từ 1973 đến nay. Để đỡ tốn giấy mực, tóm tắt lại, ý tưởng phục hồi Hiệp Định Paris là hoang tưởng nếu không muốn nói là bệnh hoạn. Ngay cả nước Mỹ cũng muốn quên Hiệp Định Paris 1973 khốn nạn này do chính họ dựng lên.

© Nguyễn Quốc Khải

© Đàn Chim Việt

————————————————–

Tài liệu tham khảo:

1- Larry Berman, “No Peace No Honor, Nixon, Kissinger and Betrayal in Vietnam,” The Free Press, 2001.

2- Finding Dulcinea, “On this Day: Paris Peace Accords Signed, Ending American Involvement in Vietnam War,” January 27, 2012.’

3- Trọng Đạt, “Nixon và Hòa Bình Trong Danh Dự,” 27-01-2012.

4- Kennedy Hickman, “Vietnam War end of conflict, 1973-1975,” Military History.

5- Ken Hughes, “Fatal Politics: Nixon’s Political Timetable For Withdrawing From Vietnam,” Diplomatic History, Vol. 34, No. 3, June 2010.

6- Stanley Karnow, “Vietnam A History,” Penguin Books, 1997.

7- Jeffrey Kimball, “Decent Interval or Not? The Paris Agreement and the End of the Vietnam War,”December 2003.

8- Henry Kissinger, “Years of Renewal,” Simon & Schuster, 1999.

9- Richard Nixon, “No More Vietnam,” Arbor House, New York 1985.
10. Frank Snepp, “Decent Interval,” Random House, 1977.

11. Global Security, “A Decent Interval – Who Lost Vietnam?” May 7, 2011.

12. Bách Khoa Toàn Thư Wikipedia, “Hiệp Định Paris 1973.”

Tags:

176 Phản hồi cho “Khoảng cách chạy tội – Sự thật phũ phàng về Hiệp Định Paris 1973”

  1. MINH says:

    ô. Lê Hoàng à, nhìn cái huyện TAM SA là biết ai là thằng tôi mọi, đánh thuê, làm tay sai cho giặc Tàu. Các ông tài giỏi đánh “Mỹ cút” sao lại làm BIA THỊT cho Tàu ??
    Nếu bọn lãnh đạo CS mà có tư cách thì tên HCM cùng Lê Duẫn đâu có bị tên Đặng Tiểu Bình khinh bỉ, miệt thị như vậy. Nếu tên Hồ đàng hoàng thì cũng không bị Stalin đánh giá là 1 tên VN ” bẩn thiểu” ! (xem com của Doctin )
    Cũng không có gì lạ, 1 tên sẵn sàng mang vận mạng của dân tộc mình ra đặt dưới bàn chân của đế quốc, dầu chúng có sai xử thì chúng vẫn khinh bĩ là việc thường tình ! Hãy xem nỗi nhục của Lê Chiêu Thống khi sang Tàu thì rõ.

  2. Hạnh says:

    Gọi là mấy ông chống cuội thì đúng chứ chống cộng cái gì, bảo rằng cộng nó ở ngay nước Mỹ của các ông đấy, nó thù lù công khai đó, nào là sứ quán, nào là một lô một lốc những người công khai mà các ông đã chụp nối cối cho họ, chống đi, giết đi, thì các ông bảo luật pháp Mỹ chỉ cho phép chống gậy hò hét thôi. Vậy các ông về VN mà chống cộng đi, đeo biển vào người, cứ đi đến đâu gặp ai đập chết luôn vì toàn CS và có liên quan với CS cả, mồm nói như rồng cuốn hãy dũng cảm một phen nào, chẳng cần công an mà dân người ta tống các ông lên xe cho vào nhà thương điên luôn. Xin nói với mấy ông, ở VN online thoải mái, nghe các ông nói, xem clip hoạt động của các ông thấy chối lắm, nó cổ hủ, cả về suy nghĩ và thực tế, mà chưa gì đã chửi nhau loạn xì ngậu, mấy người như đồ tể thấy ai nói khác là chửi, thật là sống ở các nước văn minh mà cứ vùi đầu vào đất!

    • Tien Ngu says:

      Nghe hát là biết ngay thứ…ngu trời gầm…

      Cò mồi VC quen cái thói xúi dạy…sinh Bắc tử Nam. Dân miền Bắc năm xưa bị VC chận ngách, không biết gì về thế giới bên ngoài, vừa bơm vừa xúi cho họ đi chết thì được. Nhưng bây giờ là thời buổi…iphone.

      Thách láo theo kiểu đó không sợ bị cười à?

      Mỹ là xứ tự do, có luật lệ đàng hoàng, nó biết tỏng Cộng là cái loại…láo trời thần, nhưng các cơ quan ngoại giao của Cộng ở xứ Mỹ lúc nào cũng được công dân Mỹ cũng như chính quyền tôn trọng, bảo vệ cho chúng an toàn. Không có vụ đặt bom, hay..cáp duồn chúng bậy bạ theo kiểu…Ba Tư…

      Dưới cái cặp mắt hí của cò mồi, Việt Cộng có trong tay lực lượng công an chuyên khũng bố, cò mồi hát láo lừa người, thì không ai dám hó hé gì với chúng cả, thách thức om sòm.

      Nhân dân bị cướp ngày, khóc như cha chết, mà Cộng láo thì cái gì cũng…vì nhân dân, lo cho nhân dân. Ai cãi lại nhưng cái láo của Cộng, thì là thuộc…các thế lực thù địch với nhân dân, không phỉa thù địch với Cộng láo.

      Mắc cười quá. Bớt cái tật láo tự sướng đi cha nội.

    • Tư Ếch xuất ngoại says:

      Lạ quá ! Lạ quá, thiên hạ đồn cách mạng Vọng Ciệt đầy đừờng ở Mỹ, mà Ếch tui chỉ thấy tụi ” ngụy ” nó giương cờ biểu tình. . .Vàng. . .trời . . luôn !
      Trong khi lực lượng ” nhân dân ta ” chỉ có ba lá. . .Cờ Đỏ sau hè. . . ở Wasington, Houston và San Fransico mà thôi.
      Điệu nầy, Ếch tui phải ” điều nghiêng ” lại tình báo ” nhăn răng ” mới được. Nếu không, cuộc Đánh Trâu của ta sẻ. . .Lở Mồm. . .Long Móng hết.
      Hãy chờ coi, đừng giởn với Ếch tui nhé ! !

  3. Mõ Làng says:

    Tại Hoa Kỳ đã có 4 chính phủ lưu vong. Không chính phủ nào có thực lực và được Hoa Kỳ và quốc tế công nhận. Dân không có. Quân không có. Thế thì làm sao mà vận động quốc tế để phục hồi Hiệp Định Paris. Khi Hà Nội cho quân vượt qua sông Bến Hải, xâm chiến miền Nam, cả thế giới lặng thinh, Hoa Kỳ và các nước ủng hộ Hiệp Định này quay lưng lại. Bây giờ làm sao có thể bào họ phục hồi Hiệp Định Paris được.

    Trong gần 40 năm nay, chúng ta đòi CSVN thả những người tù lương tâm, cho tự do tôn giáo, v.v. mà bọn CSVN này có đồng ý đâu. Dân đi biểu tình chống Trung Quốc còn bị chúng cầm đoán. Làm sao có thể có chuyện chúng tự nhiên trả lại miền Nam Việt Nam, làm sống dậy VNCH và Chánh Phủ Cách Mạng Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, rồi tổ chức tổng tuyển cử ở miền Nam Việt Nam.

    Nếu CSVN đồng ý trả lại miền Nam Việt Nam, bốn chính phủ lưu vong này sẽ giết nhau trên phi cơ trước khi về đến Saigon.

    • Tien Ngu says:

      4…chính phủ này sẽ giết nhau trên phi cơ về Sài Gòn?

      Mô Phật, cái này là thầy ba nói hơi quá. Ý thầy ba muốn diễn tả rằng thì là người Việt tị nạn cs, ai cũng…có cái máu…dành ăn với Cộng láo, hung nô thô bỉ không khác gỉ Cộng cả?

      Xin thưa với thầy ba rằng thì nà thì dụ như mà có…chính phủ như thầy hát, thứ thiệt thì hầu như đã…về chiều, xí quách đâu nữa mà dành chơi với Cộng? Còn thứ rỡm thì một là do Cộng láo gầy độ, xúi dục đàng sau lưng làm chuyện…ruồi bu, hai là do các anh bịnh…tâm thần, khoái tự sướng như Việt Cộng…

      Câu chuyện VN bây giờ, là do người dân trong nước quyết định thôi…

      Cộng láo khéo léo, tung cò mồi tình tang, lừa dân được nữa thì lũ Cộng….tiếp tục sướng.
      Cộng không lừa được nữa, thì dân không theo Cộng sẽ đứng lên cạnh tranh công bằng với các anh Cộng láo.

      Mày là người Việt, tao cũng là người Việt, không có lý nào mày cứ láo, chơi trò khũng bố ngầm mà cười đầu cưỡi cổ tao hoài. Tao cày mệt xĩu, đóng thuế nuôi mày, thì phải tới phiên mày đóng thuế nuôi lại tao chớ? Đàng này mày lấy thuế của tao, còn chơi kiểu bề trên mà…láo. Coi sao phải?

      Người dân VN, phải đặt câu hỏi như thế, cho Cộng…bớt láo. Chúng cứ chơi cái tình Cộng là nhân dân, Cộng nà…tổ quốc, yêu tổ quốc là yêu chủ nghĩa xã hội, nước VN là của…Hồ chí Minh, do Hồ chí Minh dựng nước mà…có…

      Người Việt ở ngoại quốc bất mãn Cộng láo, chỉ có bỗn phận nhắc nhở, ũng hộ dân chống Cộng trong nước mà thôi. Người dàng hoàng, ai thèm về dành ăn với Cộng cho mang tiếng chớ?

      • Tư Ếch says:

        Ông Tiên Ngu !

        Ếch tui là phàm phu tục tử, không dám hổn hào với Tiên, Thánh. Nhưng ông xưng là Tiên Ngu mà ông khôn quá à , ông. . .điểm huyệt. . .nào là cò mồi bị xúi, nào là Láo…trời thần, nào ngu trời gầm, nào chơi…Kiểu Bề Trên.
        Ác hơn nữa là. . .huyệt. . .Ai Phôn. .trong khi bọn tui. . .giáo dục…dân mình bằng bức Tường Lữa, Tường Khói để tiến lên đỉnh cao Trí Tệ của nhân loại.
        Tui định kỳ nầy dzìa nước, sẻ. . .giận. . .động..dân ta giúp dân Mỹ giải phóng đất nước họ, nhưng ông hại tui, ông làm tan vỡ. . .Chiến Lược. . .giải phóng nhân loại của tui.
        Vì tình đồng bào, . .nghĩa đồng. . .ý. . .kỳ sau xin ông làm ơn nhẹ tay một chút, chứ ông đè mấy huyệt. .độc. .mà điểm Kiểu nầy. .Ếch tui chịu đời. . . không thấu ! !

  4. VNCH 1 says:

    trong cuộc phỏng vấn của Stanley Karnow, sử gia chuyên về Chiến Tranh Việt Nam, hỏi Johnson là ông có tin rằng Diệm là “Winston Churchill (Thủ Tướng Anh, góp phần thắng Đức Quốc xã tại Châu Âu) của Đông Nam Á” hay không; thì Johnson liền trả lời: “Hừ, Diệm là thằng nhóc duy nhất mà chúng ta vướng phải.”
    Ngày 1-2-1966, Johnson cũng nói với Tướng Maxwell D. Taylor: “Chúng ta phải tiêu diệt Diệm, bởi vì hắn ta cũng chả tốt lành gì. Chúng ta phải lật đổ ông ta. Và chúng ta đã làm như thế.”

    • Langthang says:

      @VNCH: Tại sao không tự vỗ ngực xưng mình là VC mà cứ mạo danh VNCH để đánh phá VNCH?

      • Lê Hoàng says:

        VNCH ngủm từ 40 năm nay mà lại còn lo ai đó đánh phá, nó đẹp hay xấu thì chẳng ai nói khác được, cũng như ông lang thang hay ông vui vẻ có ai mà để ý, nhìn vào chuyện mấy cái Hội đoàn, CP lưu vong trong bài này thì người ta cũng đánh giá được chế độ sản sinh ra những con người đó như thế nào!

      • Người Tự Do says:

        Lê Hoàng đúng !
        Pho tượng ” Việt nam cộng hòa ” đứng đó , bụi thời gian phủ đầy sau gần 40 năm , con nhang đệ tử với khăn áo mũ mão màu vàng vây kín xung quanh xì xụp khấn vái , thỉnh thoảng vài người lại hô lớn ” Việt nam cộng hòa vạn tuế ! ” , trên cao cờ xí màu vàng có kẻ sọc đỏ đủ các kích cỡ bay rợp trời ….
        Ở Mỹ hay ở Việt nam cũng thế thôi , tự do tôn giáo là quyền mà ai cũng được tôn trọng , chẳng ai ” đánh phá “cả !

    • Doctin says:

      Ngày 28/1/79, trong cuộc phỏng vấn của ký giả Herrman Kathy, Đặng tiểu Bình phê bình về Hồ chí Minh, Lê Duẫn như sau:

      “Cứu cánh biện minh cho phương tiện. Trong các cuộc cách mạng có khi ngưới ta cũng phải xử dụng những thành phần bất hảo, ngu muội để thức hiện một kế hoạch nào đó . Nhờ vậy mà những thằng cu li thất học, đần độn, những đứa điếm đàng như bọn thằng Hồ chí Minh, Lê Duẫn mới rơi được vào tầm ngắm của chúng tôi . Nếu không được chúng tôi huấn luyện thì làm sao chúng nó có được như ngày nay . Chúng nó sẽ vẫn chỉ là những tên đầu đường xó chợ . Trong quá trình chống Pháp và Mỹ, không biết là bao nhiêu lần chúng nó đã phải cầu khẩn sự cố vấn, chỉ đạo của chúng tôi. Thất vọng vì sự đần độn của chúng, chúng tôi cũng đã có những lúc định tìm những kẻ khác thay thế, nhưng xét ra việc chúng sẵn sàng hy sinh hàng triệu triệu người của chúng nó trong cuộc chiến chống Pháp , Mỹ đã khiến chúng tôi lại tiếp tục dùng chúng … “.

      Trong cuốn sách Hồ chí Minh Ở Mạc Tư Khoa, tác giả Laura Chin thuật lại lời phê bình của Stalin về Hồ chí Minh “…một tên Việt nam xấu xí nhất trong số những tên Việt nam xấu xí , thêm cặp mắt lúc nào cũng láo liên chứng tó bản tính gian manh.. Stalin khuyên nên thận trọng khi giao tiếp với gã Việt ” bẩn thỉu ” này..”.

      • Dân XHCN says:

        Chèn đét ơi ! Thiệt dzậy sao Doctin ?

        Tui tưởng chỉ bọn ” Đế Quốc ” đối xử Tệ với nhau mà thôi, không ngờ ” tình đồng chí ” cũng môi hỡ răng khè ra lửa vậy sao !

        Bởi vậy tôi nhớ lời Bác hò dạy : chỉ có đồng chí Sì Ta Lin và Mao chúa ngục đúng mà thôi. Ôi ! Tình. . .chì..đống. . .muôn năm. . .vĩnh biệt ! !

  5. Wynn says:

    Chính phủ Lưu vong.

    Việc thành lập chính phủ lưu vong vẫn được làm bởi nhiều cộng đồng dân lưu vong vì bị cướp nước. Nếu nhóm ông Nguyễn Ngọc Bích có dựng lại Hiệp định Paris 27/1/1973 và lập ra chính phủ lưu vong cũng là hành động tích cực, đáng khuyến khích
    - Vì trong 37 năm qua, người Việt tị nạn cộng sản “chống cộng” theo từng phe nhóm. Vì mỗi phe nhóm có chánh sách riêng, lại thiếu phối hợp nên hiểu lầm nhau đến mức độ đấu đá, chụp mủ nhau, làm suy yếu tiềm năng chống cộng. Lại có những cá nhân không thuộc phe nhóm nào, chi đứng ngoài chống cộng bằng mồm, đòi giải thể chế độ cộng sản, tìm cơ hội chỉ trích kẻ khác, thọc gậy bánh xe sắp quay hay đang quay
    - Vì cơ sở pháp lý: chánh phu lưu vong dựng dậy Hiệp định Paris 27/1/1973 là để làm cơ sở pháp lý tranh đấu thay vì kêu gọi khơi khơi giải thể chế độ cộng sản, tranh đấu cho Tự do, Dân chủ và Nhân quyền cho Việt Nam. Người Việt bình thường thừa biết Mỹ muốn quên cái chứng tích tháo chạy bỏ đồng minh trong cơn khốn khổ, nhưng người Việt chống cộng cần cái Hiệp định ấy vì la cơ sở pháp lý, hợp lý, hợp tình. Đó có thể là cái cơ sở để tụ hợp người Việt lưu vong nếu biết sử dụng khéo léo.
    - Vì tính chính danh: nhóm chánh phủ lưu vong kêu gọi ký kiến nghị, tiếp súc với vị nghị sĩ nầy bà dân biểu kia phải chính danh hơn là một cá nhân (như nhạc sĩ Trúc Hồ…) hay một nhóm (như PBSOS…).
    Đường ta ta cứ đi miễn là đi ngay thẳng với cái tâm trong sáng (que le chien aboie, la caravane passe…).

  6. kbc3505 says:

    Làm chính trị thì phải biết yêu nước thương dân kẻo không sẽ đưa dân tộc và đất nước tới lầm than đói khổ mất chủ quyền nô lệ ngoại bang.

    Có lẽ tất cả người dân Việt đều mong đất nước và người dân mình thoát cảnh nghèo đói, được tự do dân chủ độc lập. Thế nên chúng ta, nếu có thể, xin mỗi người một bàn tay để góp gió thành bão. Bất cứ hành động của bất cứ cá nhân, đoàn thể hay phe nhóm nào phục vụ cho quyền lợi đất nước dân tộc đều đáng được trân trọng. Ông Nguyễn N Bích cũng đã luống tuổi chắc cũng chẳng vì ham danh vọng hay quyền lực mà phải làm việc như vậy. Điều ông ta đang làm không phải là không tốt cho quê hương đất nước, nếu vì bất cứ lý do gì không ủng hộ thì cũng xin đừng đả phá mà nên có những góp ý mổ xẻ hầu tốt hơn.

    Có thể có những sự việc mà chúng ta chưa được biết. Hãy xây dựng và đoàn kết.

    kbc

    • Một người ở nước ngoài says:

      Ông Nguyễn Ngọc Bích hiện nay làm cố vấn, chủ tịch, phó chủ tịch của khoảng 25 hội đoàn. Nay lại thêm chức thủ tướng lưu vong của Ủy Ban Lãnh Đạo Lâm Thời VNCH. Trước đây Ông Bích đi theo Ông Thủ Tướng Chánh Phủ VNCH lưu vong Nguyễn Bá Cẩn. Sau kho Ông Cẩn qua đời vào 2009, chức vụ thủ tướng và phó thủ tướng lâm thời rơi vào tay hai ông Nguyễn Văn Chức và Lý Tòng Bá. Nay Ông Bích lập thêm một chính phủ lưu vong nữa chẳng ích lơi gì. Không có thực lực, không có hậu thuẫn của dân Việt Nam trong và ngoài nước và của quốc tế, Ông Bích chỉ làm trò cười cho thiên hạ, gây tiến xấu cho cộng dộng hải ngoại và làm nản lòng những người tranh đấu cho dân chủ và tự do ở trong nước. Báo Cộng Sản ở trong nước bảo Ông Bích và các chính phủ lưu vong là bọn hề.

      Ông Bích chủ trương phục hồi Hiệp Định Paris 1973, đòi CSVN trả lại miền Nam Việt Nam, gửi thư lên LHQ, Quốc Hội và Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ, v.v. cũng chỉ là một chuyện múa rỗi. Ông Bích làm chủ tịch Nghị Hội Người Việt Toàn Quốc mà số hội viên không có quá 10 người (có người nói không quá 5 hội viên), thì ông Bích nói quốc tế ai nghe. Thủ Tướng lưu vong Đào Minh Quân mới đây cũng vừa phổ biến một thông báo quốc tế tuyên bố rằng Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng sắp chuyển giao quyền hành cho Chánh Phủ Quốc Gia Lâm Thời của Ông Quân. Mấy ông này đều có bệnh tâm thần quá trầm trọng mất rồi. Không còn biết đâu là thực là ảo nữa. Y hệt như mấy bà lên đồng vậy.

      • Nông nhàn says:

        Ối giời ơi, mấy ông này đánh nhau với mầy thằng nhóc chăn trâu ở quê tôi cũng chẳng xong chứ đừng nói mà đánh đổ được chính quyền, đầu óc quá mu muội, mất hết trí khôn, nói và làm như kẻ tâm thần cả lũ, vậy mà vẫn có những người tin và hy vọng mới lạ!

      • kbc3505 says:

        Cám ơn những info. mà bạn “Một người ở nước ngoài” đã cung cấp.
        Hãy tạm để quá khứ sang bên mà nghĩ đến tương lai đất nước dân tộc, nhất là ở thời điểm đất nước đang bị xâm lăng. Những việc ông Bích đã và đang làm không chỉ liên hệ cá nhân và phe nhóm ông ta nhưng có thể ảnh hưởng những người đi sau. Mọi đóng góp hy sinh cho đất nước đều được trân trọng và lịch sử sẽ đánh giá nghi ơn.

        Cám ơn bạn, chúc bạn sức khỏe.

        kbc

      • Trần Thế says:

        Ô. Bích củng chỉ làm chuyện múa rối…. Đúng vậy

        Hiệp định Hoà Bình Paris đã bị Bắc Cộng xé nát. . .nên xua quân TÀN sát Dân miền Nam hồi 30/4/1975, còn đưa lên, đưa xuống gì nữa ?

        Vấn đề thực tế bây giờ là : Cộng đồng Hải ngoại, bằng mọi cách, mọi phương tiện, giúp đở, yểm trợ nhân dân trong nước đứng lên dẹp bỏ cái chế Độ cs bán nước, hại dân đó. Đơn giản vậy thôi .

        Vấn đề cấp bách hiện thời là rút ngắn thời gian, vì bọn đầu gấu Bắc Bộ Phủ đang chuyển số Tài Sản khổng lồ ra ngoại quốc mà chúng đã cướp đoạt của nhân dân VN trong bao năm qua !
        Chỉ đơn giản vậy thôi.

  7. Thằng Bờm says:

    Dự báo thời tiết vốn khó chính xác 100%, dự báo những vấn đề chính trị lại càng khó khăn hơn. Vậy nên, tôi thường chỉ suy luận các thế cờ có thể xảy ra chứ không thích đoán mò những gì sẽ xuất hiện. Mọi người đều có quyền tự do suy nghĩ, tự do tiên đoán, tự do hành động ; ngoại trừ mấy chú cún chỉ biết quen làm theo lệnh chủ.

    Nhân tác giả nói đến đề tài hiệp định Paris năm 1973, nếu giả sử hiệp định này sống lại thật, hảy suy nghĩ ai là người mất quyền lợi vào hạng nhất nhì ?.

    1) Nước mẹ Trung quốc đứng đầu phải không nhỉ ? Đúng, căn cứ tiền phương Hoàng sa để nuốt trọn biển Đông lại phải trả cho VN sao !
    2) Mấy anh cán bộ ở miền bắc tham nhũng tày đình, xin cáo quan về hưu non, hạ cánh an toàn rồi vào Nam lập nghiệp; sợ bị đẩy ra bắc trở lại là thành phần thứ nhì.

    Tớ lại nghĩ, ai là người được lợi nhất nhì nếu giả sử hiệp định này sống lại thật ?

    1) Toàn dân VN bắc cũng như nam tránh được một cuộc tắm máu với Tàu khựa ở biển Đông mà sẽ thu hồi lại được Hoàng sa qua những thương thảo chính trị của các tay chơi chính quốc tế. Tránh được nạn Tàu khựa ăn hiếp.
    2) Nếu 90 triệu dân VN chưa thoát được ách CS thì một nửa của nó thoát được CS một cách êm thấm cũng là điều đáng mừng, dẫu bị thiệt thòi là đất nước phải qua phân thêm một giai đoạn.

    Riêng với ông Bích, lời lẽ tác giả gởi cho ông ta trong bài này chứng tỏ tác giả chẵng biết gì về ông ta cả. Cố làm quen với ai đó có biết ông ta từ lâu để hiểu rỏ hơn về tỷ lệ phần trăm hiệp định Paris năm 1973 có hiện thực hay không ? hoặc vì sao ông ta ũng hộ giải pháp đó ? hoặc ông ta có bị bệnh thần kinh hay không ?

    Có rất nhiều câu hỏi trước khi viết về số phận của một quốc gia nhỏ bé như VN.

  8. Nghi viên says:

    Hoàng Duy Hùng
     
    Ngạn ngữ Việt Nam có câu “chó nhẩy bàn độc” để bày tỏ hiện tượng hỗn quân hôn quan, ai cũng cho rằng mình ngon mình giỏi để rồi lợi dụng nước đục thả câu đánh bóng tên tuổi mình như là tân minh chúa của thời đại.
     
    Sau khi Thị Trưởng Annise Parker và tôi tiếp đón Thứ Trưởng CSVN Nguyễn Thanh Sơn và tổ chức những buổi đàm thoại trực diện với nhau thì có nhiều bàn luận trong cộng đồng, tiêu cực có, tích cực cũng có.
     
    Năm 2007, tôi có viết một bài Điểm Qua Sách Lược Đấu Tranh và sau chuyến thăm của Thứ Trưởng Nguyễn Thanh Sơn, tôi có viết một bài tựa đề “Bế Quan Tỏa Cảng” và trong đó có đề cập sơ một vài hiện tượng “chó nhẩy bàn độc” ở Houston và tôi yêu cầu ai có lý luận hay hơn thì cứ viết ra chỉ dạy tôi, tôi sẽ lắng nghe.  Có nhiều góp ý tích cực làm tôi cảm xúc vô cùng, nhưng cũng không biết bao nhiêu người ta thừa nước đục thả câu, chỉ chưởi, và chưởi, không có lý luận, y như bọn bọ hung nhìn thấy đống c…. và nhiều hiện tượng “chó nhẩy bàn độc” làm cho CSVN ôm bụng cười nắc nẻ. Họ tưởng tôi sợ họ lắm, thật ra họ chưa đụng tới được sợi lông chân CSVN và họ cũng chẳng đụng tới được sợi lông chân của tôi.  [Biểu tình ở tư gia thì tôi dẫn các con đi chợ hoặc dạy học các con, khỏe cho tôi, lúc họ hò hét thì tôi nghỉ ngơi. Thí dụ hôm nay (15 tháng 12/2012) họ kéo tới trước nhà tôi lúc 11 giờ, họ thấy 6 xe cảnh sát (tức là 12 người công phục cộng thêm 6 người chìm) thì 4 xe “rét” không dám ra khỏi xe. Hùng hỗ lắm thì họ về Nhà Việt họp với 28 người sau đó kéo về nhà tôi được 9 người (trong khi đó cảnh sát gấp đôi), la lối cho đã, cảnh sát cười với nhiều hàm ý, 1 tiếng sau cuốn cờ rút lui “rất là hùng tráng.”  Ráng lên, lần sau ít nhất 100 cho bà con thấy uy lực của quý ngài hơn là bom nguyên tử chứ.)  Bài này tôi viết để khuyến khích họ hãy tập trung hết hỏa lực “đánh tôi đi” để nhìn ra được con đường của họ là con đường tắt nghẽn hay con đường khác mới có ánh sáng cuối đường hầm cho dân tộc Việt Nam.   Thật ra trong những ngày qua, tôi nhận không biết bao nhiêu text bao nhiêu email ủng hộ tôi. Tôi cho rằng 90% dân số Houston và trên toàn thế giới âm thầm theo dõi bưới chân tôi đi và ủng hộ tôi. Nơi đây tôi xin ngỏ lời cám ơn cũng như rất cảm xúc trước khích lệ chân tình của họ.  Họ nói “anh Hùng cứ tiến lên dập thẳng bọn giả nhân giả nghĩa và anh hãy tin có chúng tôi đứng đàng sau anh, ngoài lá phiêu của chúng tôi, anh còn biết khi nào cần chúng tôi ra mặt.”  Những kẻ chống đối tôi là nhóm thiểu số nhưng rất to họng, tôi chấp vì tôi biết tôi làm gì và những người tôi phục vụ ủng hộ tôi như thế nào.  Bằng chứng Nhóm Thiểu Số to họng ra rả trên báo chí, đài, truyền hình, 2 tuần liền mà cuộc họp của họ bãi nhiệm chống đối tôi chưa tới 30 người và biểu tình trước nhà tôi chưa tới 10 người.  Hãy kế hoạch chính xác đi, đừng kế hoạch hoang tưởng.

    • Giun Đất says:

      HA HA HA HA….TÔI CƯỜI MUỐN VỠ BỤNG PHÒI RÚN RA ĐÂY NÈ,
      Việt cộng quả là quá giỏi!( các nhà văn hoá tư tưởng của VNCH như Đoàn TRọng Hiếu chắc cũng phải thốt lên: Đà mú nó, Việt cộng ăn cái gì mà giỏi thế!)
      Trước 1975 thì dinh Độc lập, bộ tổng tham mưu biến thành cái tổ cho bầy ong điệp viên của Việt cộng. Chúng cứ bá vai tổng thống,búng tai phó tổng thống, véo má các tướng tá…đến 1975 thì lật bụng cóc các cụ lên mà vỗ cứ bồm bộp bồm bộp.
      Sau 1975 thì phe chống cộng trong nước lẫn ngoài nước cứ loạn cả lên, ẩu đả cãi vã cứ như mấy bà hàng tôm hàng mắm. Dân tình ngơ ngác cóc có biết thằng nào ông nào là Việt cộng, thằng nào ông nào là chống cộng, cứ bùng nhùng như đống kẽm gai ù ù như cối xay lúa, xây xẩm hết cả mặt mày.
      Vào vai du đãng cũng giỏi và vào vai trí thức cũng quá hay. Khi thì trà trộn lũ bất mãn trong nước lù lù lũn tũn đi ra, Lúc thì là cùng loi ngoi lóp ngóp bò lên cùng đám nhà nòi Quân,Dân, Cán, Chính VNCH. Thật là bái phục chiêu của Việt cộng.
      THÔI,THÔI..THÔI NGAY ĐI ÔNG HOÀNG DUY HÙNG ƠI!, ĐƯỜNG ÔNG -CON ĐƯỜNG CỦA NGƯỜI CÓ TRÍ CÓ TÂM-ÔNG HÃY CỨ ĐI. ĐỪNG DỪNG CHÂN NGOÁI ĐẦU TRÒN MẮT, CĂNG TAI, MỞ MIỆNG, TAY VIẾT TIẾP CHUYỆN CÁI ĐÁM BÈO NHÈO RÁC RƯỞI ĐÓ LÀM CHI, CHỈ TỔ MỆT NGƯỜI TỐN THỜI GIAN VÔ TÍCH SỰ.
      Xin gửi lời ủng hộ nhiệt thành đến ông và kính chúc ông luôn mạnh khoẻ, gia đình ổn định để ông có thể thoải mái cống hiến sức và trí của mình cho hai đất nước và hai dân tộc Việt – Mỹ.

      • Tien Ngu says:

        Em xướng, em bơm, rồi cười thô bỉ mí nhau. Nghe…quá xá thúi…

        Texas rộng lớn, nhà cửa đất đai có chổ rẽ mạt, Cộng nhào qua kiếm ăn cũng khá. Nhưng cái tật láo đi đâu cũng không bỏ…

        Ăn cắp được tí tiền của dân qua kiếm chổ hạ cánh, thì nín thinh cho người ta thương, còn bày đặt…láo. Ra cái điều những gì của dân tị nạn cs ở Texas đều nà….đáng cười, chó nhảy bàn độc…

        Cò mồi tự sướng nhưng đúng ra là tự….chửi mình…

        Cứ nàm như nà chẳng có ai rành về Cộng láo cả.

        Thiên hạ đang bàn tán về cái vụ hiệp Paris, mắc mờ đến Hoàng duy Hùng hay Trư thanh Sơn đâu mà hai em cò thi nhau hát tỉnh vậy?

        Thấy thương quá.

  9. Lê Hoàng says:

    @áo vải cờ đào: Chào AVCĐ, nói ông Bích hoang tưởng là tác giả bài này nói, và tôi thấy chính xác, ông có thể tranh luận với tác giả
    - vơ đũa cả nắm, nếu quý ông thấy động lòng vậy chắc ông cũng nằm trong cái chữ họ đấy thôi, ráng chịu heng!
    - tôi đồng ý với quý ông là thắng thua không quan trọng, nhất là đã lâu rôi, tuy nhiên tôi nói, suy nghĩ vậy thì thua dài dài là phải rồi, quá khứ, hiện tại (sau 38 năm) và sau này cũng rứa
    - tôi cũng đồng ý với ông, chế độ luôn nhất thời, nhưng chế độ nào tốt sẽ tồn tại, chế độ nào xấu sẽ bị đánh đổ, quá khứ cũng vậy và tương lai chắc chắn cũng sẽ như vậy
    - còn chuyện giữ đất giữ biển, chỉ có kẻ mù mới nói chính quyền VN như ông nói, câu này tôi phải nói mạnh để ông tỉnh cái mu muội bám vào ông, để bảo đảm rằng nói chuyện của những người có suy nghí, biết tư duy và có thông tin thực tế chứ không phải những kẻ nói bậy, nói theo, nói nhảm
    Nếu AVCĐ là người thẳng thắn và muốn trao đổi vô tư, tôi sẵn sàng hầu chuyện!

    • Quân Dân Nam Bộ says:

      Cái anh Vẹm CAM Lê hoàng này gáy vừa thôi, giọng điệu tuyên truyền rẻ tiền của Vẹm người ta nghe đầy cả hai lỗ tai rồi, chán lắm.
      Anh khoe anh đánh thắng Mỹ Ngụy mà sao bây giờ các anh chắp tay lạy thằng đế quốc để xin mua vũ khí đánh Quan thầy Tầu phù, mà sao các anh phải lạy khúc ruột ngàn dặm để ngửa tay xin đô la, Lê Hoàng cũng sống nhờ đô la của Mỹ ngụy đấy Lê hoàng ạ.

      Các hội đoàn không đụng đến cái lông chân nhà nước VC nhưng Chủ tịt, Thủ tướng VC sang Mỹ, Canada, Úc, Pháp, Đức…bị nhân dân hải ngoại ném cà chua trứng thối chạy trối chết,, vẫn trơ mặt ra .
      QDNB

      • Lê Hoàng says:

        Ông bạn ơi, ăn nói tử tế đi, ta đang trả lời AVCĐ nhé, còn với ông hả:
        - chuyện quá khứ là vậy nhưng quan hệ VN-HK thì ông biết rồi nó tốt quá làm cho đám CC các ông cứ thở dài não ruột, làm bạn với tất cả các nước chứ không phải è cổ làm tay sai cho ngoại bang như thời các ông nhé!
        - đối với thằng tầu, mềm thì mềm mà căng thì vẫn căng. Đừng có hòng mà chọc gậy bánh xe làm hại đất nước!

      • Người Tự Do says:

        Lê Hoàng lại đúng nữa !
        Hoa kỳ hả , họ thực dụng , biết đánh mãi không ăn thua , bắt tay hợp tác , OKE , đôi bên có lợi , vẹn cả hai đường !
        Chống cộng hả ? Biểu tình chống Mỹ trước đi , đồng minh Việt cộng đấy , OKE !

      • Người Tự Do says:

        Ồ , anh này không phân biệt nổi thế nào là mua bán và thế nào là xin xỏ !
        Vũ khí à , thuận mua vừa bán , ông không bán tôi mua của Nga , ông bán chắc gì tôi đã mua , cái việc sắm vũ khí nó nhậy cảm lắm , phải là chỗ tin cậy lâu năm mới tiến hành giao dịch được , việc gì phải xin xỏ .
        Mỹ sang Việt nam làm ăn , đôi bên cùng có lợi , chẳng ai cho ai cũng chẳng ai xin ai cả . Mỹ thấy Lê Hoàng ngon lành thì hợp tác , sao anh lại nói Lê Hoàng sống nhờ Đôla Mỹ là sao ? Ông nói luôn Mỹ sống nhờ gạo , thủy sản , cafe , cao su , giầy da , đồ mỹ nghệ , may mặc …….của Việt nam luôn đi , đã nói thì nói cho hết đi , hay anh không quen làm ăn nên không hiểu thế nào là mua bán , chỉ biết mỗi đi xin thôi ?

  10. dat nguyen says:

    Chính phủ Lưu vong
    Việc lập chính phủ lưu vong thì từ Thế chiến thứ hai người ta vẫn làm tại nhiều nước bị xâm lăng, cướp nước, nếu tại công đồng VN hải ngoại có lập ra thì cũng thường thôi.
    Ở hải ngoại có môt hiện tượng phổ thông là một người làm thì có dăm ba người chê, người phá. Ông Ng bá Cẩn, Ông Ng hữu Chánh, Ông Ng ngọc Bích.. ..lập chính phủ lưu vong thì cũng là chuyện bình thường của lịch sử, chẳng có gì đáng chê trách cả.. chỉ trừ phi họ tổ chức ma mãnh, zổm để lừa tiền đồng bào thì mới đáng chê trách
    Người ta đứng ra làm, mình không làm lại chê chửi nữa thì kỳ chết, nếu mình ngon thì đứng ra làm hay hơn các ông Cẩn, Chánh, Bích.. để bà con ngả nón bái phục theo mình thì có phải hay hơn không?
    Làm mới là khó, chê chửi thì ai cũng chê được cả, tôi nghĩ cứ lẳng lặng làm, chẳng phải chê ai, mình không thích thì chùm chăn ngủ, kệ người ta
    DN

Leave a Reply to Một người ở nước ngoài