WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nữ biệt động Sài Gòn từng đánh nổ máy bay Mỹ

LTS: Một bạn bình luận trên Facebook thế này: “Có nên tuyên dương “chiến công” này trên báo chí không? Đây rõ ràng là một vụ khủng bố, chiếc máy bay là máy bay dân sự và rất có khả năng là ngoài các “cố vấn Mỹ” còn có dân thường.

Qua vụ việc này có thể thấy Việt Cộng đã đi rất sớm trong việc đặt bom máy bay. Các vụ khủng bố tấn công đặt bom máy bay sau này chủ yếu từ sau 1966 và do các nhóm khủng bố Arab và Bắc Phi (và tình báo Bắc Triều Tiên) thực hiện.

Hài hước là con trai bà này sau đó lại học về Hàng không ở Mỹ và giờ làm ở Tổng công ty Hàng không Việt Nam”.

Dưới đây là chiến công của nữ biệt động Sài Gòn đăng trên tờ VnExpress.

—————————————-

Cựu biệt động Sài Gòn Thu Nguyệt kể chuyện hoạt động cách mạng năm xưa, trong buổi giao lưu hôm 18/10 tại Nhà văn hóa Phụ nữ TP HCM. Ảnh: B.T.

Cựu biệt động Sài Gòn Thu Nguyệt kể chuyện hoạt động cách mạng năm xưa, trong buổi giao lưu hôm 18/10 tại Nhà văn hóa Phụ nữ TP HCM. Ảnh: B.T.

Bà Lê Thị Thu Nguyệt, nữ chiến sĩ biệt động Sài Gòn năm xưa với bí danh Mỹ Linh, hay biệt danh Con chim sắt, là con gái gốc Sài Gòn, sinh ra tại Tân Định, quận 1. Cha là Đảng viên Đảng cộng sản Đông Dương, bị lộ nên năm 1954 tập kết ra Bắc. Mẹ từng là hội viên Hội Phụ nữ cứu quốc, mắc bệnh không có thuốc chữa đã qua đời khi Nguyệt mới vài tuổi.

Ở lại Sài Gòn, cô bé được cha gửi vào nhà chú ruột. Trước khi ra Bắc tập kết, cha dặn cô ở nhà chịu khó học tập, 2 năm nữa cha sẽ về. Rồi cuộc kháng chiến kéo dài hơn suy tính của nhiều người, 20 năm sau cha con mới được gặp nhau.

Năm 14 tuổi, Nguyệt tham gia hoạt động cách mạng với nhiệm vụ giao liên, đưa người vào chiến khu, mang tài liệu công văn, vận chuyển vũ khí vào nội thành… Khi ấy Nguyệt tham gia đánh giặc ban đầu đơn giản chỉ là căm thù quân xâm lược đã khiến gia đình mình ly tán, mẹ không có thuốc chữa bệnh. Qua năm tháng hoạt động, cô đã hiểu và yêu lý tưởng của mình.

Bà Nguyệt (người đầu tiên từ trái qua) tại sân bay Lộc Ninh, 1974. Ảnh: CAND

Bà Nguyệt (người đầu tiên từ trái qua) tại sân bay Lộc Ninh, 1974. Ảnh: CAND

Nhắc đến bà Nguyệt, người ta vẫn còn nhớ đến chiến công làm phát nổ máy bay Boeing 707 của Mỹ ở tận Honolulu năm 1963. Để có thể tiêu diệt máy bay địch, đội Biệt động 159 yêu cầu Nguyệt và cán bộ bí số E8 đóng giả làm tình nhân. E8 là nhân viên điều khiển không lưu trong sân bay. Nguyệt giả làm người tình E8 để dễ ra vào sân bay, nghiên cứu mục tiêu. Cả hai mất nhiều thời gian chuẩn bị, đi xem địa thế, nắm bắt quy luật hoạt động của một số máy bay và sân bay… chờ đến khi thời cơ thuận tiện để hành động.

Vai trò tình nhân khiến Nguyệt gặp nhiều chuyện hiểu lầm. Cô bị trêu chọc, thậm chí bị vợ E8 đánh ghen… có lúc tưởng chừng bỏ cuộc. Để kế hoạch đưa mìn vào sân bay hoàn hảo, cô dàn dựng mang bụng bầu, bị bà thím bắt gặp mách chú. Người chú đau khổ khuyên: “Cha đã gửi con cho chú nuôi, mong con học hành cẩn thận, nếu con muốn lấy chồng thì về bảo chú, gả cho người ta đàng hàng đừng để ảnh hưởng đến danh dự gia đình”. Cô gái khi ấy chỉ khóc mà đáp: “Rồi có ngày con sẽ nói cho chú hiểu, con không bao giờ dám làm điều gì có lỗi với gia đình, với ba con và chú thím”.

Ngày 25/3/1963, cô mang bụng bầu chứa thuốc nổ C4 cài đồng hò hẹn giờ vào sân bay, xách theo một chiếc túi du lịch, giống túi cố vấn Mỹ thường dùng. Sau đó cô vào nhà vệ sinh, tráo “hàng” trong túi và trong bụng, rồi tiếp tục đánh tráo túi với một cố vấn Mỹ trong phòng đợi.

Theo kế hoạch, quả mìn sẽ nổ khi máy bay cất cánh 15 phút, dự kiến sẽ rơi ở Thái Bình Dương để không ảnh hưởng đến người dân ở dưới. Chiếc Boeing 707 hôm ấy chở 80 cố vấn Mỹ rời Sài Gòn sang San Francisco, quá cảnh sân bay Honolulu được 2 phút mìn mới phát nổ. Toàn bộ máy bay bị phá hỏng. Nếu như hôm ấy, chiếc đồng hồ hẹn giờ không bị trục trặc do máy bay lên độ cao 10.000 m, áp suất không khí khiến nó chạy chậm lại, thì 80 cố vấn Mỹ đã thiệt mạng.

Bà Nguyệt kể, năm ấy do điều kiện kinh tế của cách mạng khó khăn nên khi đi mua đồng hồ bà chọn chiếc rẻ tiền nhất. Chính vì thế, kết quả đã không được như mong muốn. Tuy nhiên, trận đánh này vẫn được Chủ tịch Hồ Chí Minh gửi lời khen ngợi qua sóng của Đài tiếng nói Việt Nam: “Không chỉ đánh Mỹ ở Việt Nam mà chúng ta còn đánh Mỹ ở ngay nước Mỹ”. Trận này cũng đã mang lại kinh nghiệm rất lớn cho những đơn vị đánh bằng thuốc nổ hẹn giờ.

Đây chỉ là một trong số rất nhiều chiến công mà bà Nguyệt thực hiện cùng đồng đội, như vụ phá hỏng chiếc trực thăng HU1A, phá hỏng kế hoạch triển lãm trưng bày sức mạnh quân sự của chính quyền Sài Gòn tháng 10/1962 ngay trước tòa chánh đô Sài Gòn…

Năm 1963, bà Nguyệt bị bắt, trải qua 11 năm trong các nhà tù từ Thủ Đức, Chí Hòa, Tân Hiệp, chuồng cọp Côn Đảo… Trên đôi chân bà vết răng chó bécgiê cắn lúc bị thẩm vấn vẫn còn hằn dấu.

Khi đất nước thống nhất, bà Nguyệt gặp lại cha. Người cha không thể hình dung con gái đã trưởng thành như thế nào. Trong mắt ông, cô vẫn là đứa con gái bé nhỏ, thậm chí cha vẫn mua bánh kẹo và búp bê làm quà cho con.

Rồi bà lập gia đình, chồng hơn 17 tuổi nên bạn bè bà phản đối. Tuy nhiên, cha đã phân tích cho cô con gái thấy cô không còn trẻ, lại suy giảm sức khỏe sau 11 năm bị giam trong nhà tù, phải lấy người chồng có sức khỏe tương đương cả hai mới có thể đảm bảo hạnh phúc gia đình. “Lấy nhau xong, nhiều lúc thấy chồng còn rất trẻ”, bà mỉm cười hạnh phúc.

Sau kết hôn, trong 4 năm bà sảy thai tới 5 lần. Bà xin nghỉ việc không lương, ra Hà Nội điều trị tại Viện Y học dân tộc, coi bệnh viện là nhà. Ngày bà vào Bệnh viện Từ Dũ sinh con đầu lòng, chồng lại được điều động ra công tác ngoài Hà Nội. Không họ hàng thân thích bên cạnh, bà phải nhờ sự giúp đỡ của hai nữ bộ đội đưa mình đến bệnh viện. Trên đường đến nhà sinh, xe chết máy. Cuối cùng, cậu con trai đầu lòng cũng ra đời trong niềm vui khôn xiết. Ba năm sau, năm 1983, bà sinh thêm cậu con trai nữa.

Cả hai con trai của bà Nguyệt đều học hành chăm chỉ. Cậu anh đã tốt nghiệp ĐH Khoa Hàng không không gian hạng giỏi ở Boston (Mỹ), tốt nghiệp thạc sĩ quản trị Kinh doanh, hiện công tác tại Tổng công ty Hàng không Việt Nam. Cậu em học chuyên ngành hóa tại Anh, và đang công tác trong lĩnh vực bất động sản. Năm đầu tiên, gia đình phải viện trợ, sau đó cả hai anh em đều kiếm được học bổng và tự đi làm để lo chi phí học hành cho mình.

Vợ chồng bà luôn khuyên các con: “Cần tiếp thu khoa học kỹ thuật ở các nước tiên tiến nhưng phải luôn nhớ mình là người Việt Nam. Ra ngoài học để về phục vụ cho tổ quốc”. Cả hai con đều rất yêu thương bố mẹ.

Trưa 18/10, trời Sài Gòn nắng như đổ lửa. Tan buổi giao lưu tại Nhà văn hóa Phụ nữ thành phố, bà Nguyệt gọi điện cho cậu con út đến đón mẹ. Khoảng 15 phút sau, một thanh niên cao to dừng xe trước cổng. Thấy mẹ xách chiếc túi và ôm một bó hoa to, cậu trai tận tình đội mũ bảo hiểm và cài dây cho mẹ. Chờ mẹ ngồi ổn định, anh mới phóng xe hòa vào dòng người trên phố.

Kim Anh (VnExpress)

Tags:

181 Phản hồi cho “Nữ biệt động Sài Gòn từng đánh nổ máy bay Mỹ”

  1. quang phan says:

    Kim Anh nên viết khoe lại chuyện thời đại hung thần Võ nguyên Giáp khủng bố các học sinh Miền Nam như dưới đây nè :

    Trong niên học 1961-1962, trong địa hạt tỉnh An Xuyên, “Việt Cộng đã chận các em học sinh đang đi đến trường, chọn một em nhỏ nhất trong nhóm rồi vung mã tấu chặt đứt một ngón tay của em và hăm dọa nếu còn tiếp tục đến trường thì các em sẽ chịu hình phạt như thế!” (Trích bài Liên Hoa của tác giả Phan Thịnh, Nguyệt san Làng Văn số 203 tháng 7-2000, trang 26).

    Tác giả Phan Thịnh kể thêm rằng: “Toàn tỉnh An Xuyên, số học sinh bị sút giảm 20.000 em, 150 trường học phải đóng cửa, khoảng hơn 60 giáo viên bị bắt cóc hoặc bị giết! Trong niên học đó, trên toàn lãnh thổ miền Nam đã có đến 630 trường học phải đóng cửa vì sách lược khủng bố này”.

    Sách lược khủng bố giáo viên và học sinh kể trên gây những hậu quả thảm khốc như thế, đến nỗi Hiệp hội các Tổ chức Sư phạm Thế giới (World Confederation of Organizations of the Teaching Profession) đã phải cử một phái đoàn đến miền Nam Việt Nam để điều tra. Bài viết của ký giả John B. Hubbell tường trình sự việc trên được đăng tải trên Reader’s Digest (số tháng 11-1968) và thành đề tài cho Phan Thịnh viết bài Liên Hoa nói trên.

    Chặt hai bàn tay em bé 7 tuổi

    Cũng từ bài viết đăng trên số Reader’s Digest đó của k‎‎ý giả John B. Hubbell, bài được Trung tướng TQLC Lewis Walt giới thiệu, chúng ta đọc thêm được tội ác kinh hoàng của Việt Cộng như sau :
    “Viên xã trưởng cùng với bà vợ như người điên cuồng, vì một trong các đứa con của họ, một bé trai mới 7 tuổi, đã bị mất tích từ bốn ngày rồi. Họ tìm đến Trung tướng Lewis W. Walt để cầu cứu vì tin rằng đứa bé đã bị VC bắt cóc.”

    “Rồi đột nhiên, thằng bé thoát ra khỏi rừng, chạy băng qua các đồng lúa để trở về làng. Thằng bé vừa chạy vừa khóc. Mẹ nó vội chạy ra, ôm nó vào lòng, và đau xót kinh hoàng khi thấy cả hai bàn tay đứa nhỏ bị chặt đứt và trên cổ nó có đeo một cái bảng, ghi những dòng chữ cảnh cáo cho cha nó.”

    Thì ra Việt cộng muốn phá bỏ kỳ bầu cử sắp sửa diễn ra của VNCH nên mới cảnh cáo ông xã trưởng, hay bất kỳ người nào trong làng, cả gan đi bỏ phiếu, ông sẽ chịu những điều tệ hại hơn nữa cho những đứa con còn lại của ông ta.

    Ném lựu đạn vào đêm lửa trại học sinh Qui Nhơn

    Vào một đêm năm 1972, tại sân vận động Qui Nhơn, trong khi học sinh và hướng đạo sinh trường trung học Cường Để đang vui vầy với lửa trại thì tên Việt Cộng nằm vùng là Vũ Hoàng Hà quăng lựu đạn vào đám lửa trại để tàn sát những học sinh và nhà giáo trong tay không một tấc sắt! Cuộc thảm sát gây 14 học sinh bị mất mạng và một số bị thương. Cô giáo sư Pháp văn Đặng Thị Bạch Yến, có giọng ca thật điêu luyện như ca sĩ chuyên nghiệp, đến để vui lửa trại với các em trại sinh, bị chết ngay tức khắc. Cô chết đi tuổi chỉ vừa 30, để lại ba đứa con 4 tuổi, 2 tuổi và 1 tuổi mồ côi mẹ. Chồng cô là Giáo sư Anh văn Tạ Quang Khánh bị thương nặng. Khi xe cứu thương đến, ông chân bước lên xe, tay ôm mớ ruột bị lòi ra ngoài, thân mang đầy vết lựu đạn!

    Một nhân chứng cho biết thủ phạm Vũ Hoàng Hà leo qua nấp ở chùa Long Khánh và được cơ sở nằm vùng của Mặt trận Giải phóng Miền Nam đưa vào mật khu lẩn trốn. Sau khi chiến thắng miền Nam, Vũ Hoàng Hà được phong Chủ tịch Ủy ban Nhân dân tỉnh Bình Định kiêm Ủy viên Trung ương Đảng. Sau này, các báo Việt Cộng đổ vấy rằng vụ thảm sát đó là do nhóm Fulro của Đồng bào Thượng gây ra!

    Câu chuyện do Giáo sư Nguyễn L‎ý Tưởng tường thuật, ông là bạn học tốt nghiệp Đại học Sư phạm Huế đồng khóa với vợ chồng Giáo sư Tạ Quang Khánh (Theo nguồn tin: Vietnam Library Net).

    Pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy

    Ngày 9-3-1973, một ngày đầy máu và nước mắt đến với trường tiểu học Cai Lậy, tỉnh Định Tường. Thủ phạm là bọn Việt cộng đã dùng súng cối 82 ly, do Trung Cộng sản xuất, bắn vào trường vào lúc 12g55’. Số thương vong theo Tướng Lâm Quang Thi trong quyển The death of South Vietnam: an autopsy (xuất bản năm 1986) là 34 em chết và 70 bị thương, theo Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ: 32 tử vong và 55 bị thương.

    Cuộc thảm sát ở Cai lậy gây thương cảm khắp nơi. Khắp miền Nam, lễ tưởng niệm và lạc quyên được tổ chức để an ủi và giúp đỡ gia đình bị nạn. Nhạc sĩ Anh Bằng viết bài nhạc khóc các em học sinh Cai Lậy có những câu như sau: “Hỡi Bé thơ ơi, sao tội tình gì Em lại bỏ đi, Em lại bỏ đi? Kìa thầy giảng bài tình thương trong lớp. Bạn bè cùng ngồi chăm chỉ lắng nghe. Sao Em vội bỏ mái trường ngày xưa thân mến, vội bỏ ra đi?”

    (Trích )

  2. quang phan says:

    “Đây chỉ là một trong số rất nhiều chiến công mà bà Nguyệt thực hiện cùng đồng đội, như vụ phá hỏng chiếc trực thăng HU1A, phá hỏng kế hoạch triển lãm trưng bày sức mạnh quân sự của chính quyền Sài Gòn tháng 10/1962 ngay trước tòa chánh đô Sài Gòn “- Kim Anh

    Âm mưu giết 80 viên cố vấn Mỹ nhưng thất bại thế mà cũng khoe ! Lại còn ca ngợi đó là chiến công ?! Hèn chi tướng lèo Võ nguyên Giáp mặc dù nướng hàng triệu tên lính nhưng vẫn được Đảng bợ lên làm “thiên tài quân sự” ! Kim Anh lại còn tuyên truyền bịp bợm thêm là ” phá hỏng kế hoạch triển lãm vũ khí “. Thiệt là nói láo mà không biết ngượng mồm ! Hôm đó, trái lựu đạn do bọn ác quỷ Việt cộng ném vào nơi đông đảo đồng bào đang đứng xem, nhưng bị một người lính gác liều mình hy sinh nhào tới ôm lấy và nhảy vào buồng sau của chiếc thiết vận xa, tránh cho đồng bào khỏi bị thiệt mạng. Cuộc triển lãm sau đó lại tiếp tục. Người lính anh hùng này sau đó được tổng thống Ngô Đình Diệm tuyên dương và thăng cấp .

  3. vu trung says:

    Không biết bây giờ bà nầy đã sáng mắt ra chưa, hay vẫn mù lòa y cựu.

    • Niềm tin son sắt says:

      Quá khứ, hiện tại và tương lai luôn quyện vào trái tim và khối óc của chín mươi triệu nhân dân Việt Nam hai từ TỔ QUỐC. Không chỉ hôm qua, hôm nay và mãi mai sau tổ quốc Việt Nam luôn trường tồn đầy kiêu hãnh. Bất cứ kẻ thù nào, lực lượng ngoại bang nào xâm lấn đất này đều phải bỏ mạng nơi đây. Chín mươi triệu nhân dân Việt Nam nguyện là chín mươi triệu quả bom cảm tử làm tan thây quân thù. Chúng ta ra xa trường không gợn chút riêng tư vương vấn vì ta hiểu NƯỚC MẤT THÌ NHÀ TAN. Chúng ta đã đạp lên đầu thù- lũ bán nước- ngụy quyền sài gòn và lũ cướp nước- đế quốc mỹ năm xưa – với hừng hực khí thế toàn dân là lính và trong tim chúng ta rực rỡ hình ảnh
      CỜ ĐỎ SAO VÀNG TUNG BAY TRƯỚC GIÓ
      TIẾNG KÈN KHÁNG CHIẾN VANG DẬY NON SÔNG
      TOÀN DÂN KHÁNG CHIẾN, TOÀN DIỆN KHÁNG CHIẾN
      TA NHẤT ĐỊNH THẮNG, ĐỊCH NHẤT ĐỊNH THUA

      • Hoàng Lan says:

        Chúc Niềm tin son sắt thực hiện được ý tưởng của mình như cô Thu Nguyệt đã làm thời xưa. Niềm tin son sắt sẽ đạp lên đầu thù – lũ bán nước-lũ cướp nước.Tự hào thay Việt Nam là tiền đồn kiên cường, dũng mãnh chống lại bọn đế quốc, bọn tư bản giãy chết, bọn của đêm trước của cách mạng vô sản. Nói là làm. Phải không Niềm tin son sắt.

      • says:

        Hay quá ! Khâm phục ! Có một kẻ thù đang nuốt biển, cướp đảo của Tổ Quốc, đang giết ngư dân, phá ngư cụ… Làm luôn đi anh bộ đội. Làm được hãy nói. Nói mà làm không được người ta sẽ gọi là SỦA đó.
        Không cần tới “90 triệu quả bom cảm tử” đâu, chỉ cần 3 triệu đảng viên đủ can đảm mang bom cảm tử thì cũng đủ “tan thây quân thù” rồi. Dám không ???

  4. tran says:

    Them 01 film 007 loai made in CHXHCN

  5. Trúc Bạch says:

    CSVN là bậc thầy của chiến tranh khủng bố và phá hoại

    Chiến tranh khủng bố của Hồi Giáo cực đoan ngày nay hoàn toàn học được từ đảng CSVN….

    Tại sao có danh từ Chống công cực đoan mà không có danh từ Cộng Sản cực đoan ?.

    Bởi vì Công Sản là một một chủ thuyết rất cực đoan, hễ nói đến hay nói về bất cứ một khía cạnh nào của CS, thì người ta phải nghĩ ngay đến sự cực đoan cố hữu của nó …

    Công Sản tồn tại được nhờ Khủng Bố ! Đảng CS nào yếu kém về khủng bố, đảng CS đó sẽ không thể tồn tại .

    Tóm lại : Công Sản tự nó đã là cực đoan, các hành đông khủng bố – của CS hay của Hồi Giáo cực đoan -nhắm vào kẻ địch thì it, nhưng nhắm vào những người dân sống trong “Vùng Địch Tạm Chiếm” thì nhiều, và đó chính là chủ đích để đạt được chiến thắng sau cùng của CS .

    Thỉnh thỏang, đảng CSVN tung ra những bài báo tuyên dương các thành tích khủng bố của CS nhắm vào Mỹ chính là một “thông điệp” gởi tới cả TQ và Mỹ , để minh định rằng : :

    - Đảng CSV luôn luôn là đồng minh chiến lược và chiến thuật trong mọi mặt trận chống Mỹ của TQ vì rằng chúng ta có cùng chung một lý tưởng, có cùng chung một kẻ thù, và có cùng chung một mặt trận (khủng bố)

    - Đối với Mỹ, đảng CSVN sẽ không bao giờ có bất cứ một hành động nào nhằm xáp lại gần Mỹ để chống TQ trong mọi vấn đề quốc tế hay khu vực , các động tác ve vãn của Mỹ nhắm lôi kéo CHXHCNVN để chống TQ trong vấn đề Biển Đông đều vô ích ,

    CHXHCNVN và TQ đã thỏa thuận cùng khai thác chung trong vùng vịnh Bắc Bộ và Biển Đông rồi, nên Mỹ phải hiểu mà đừng “can thiệp vào công cuộc nội bộ” của VN và TQ nữa ….

  6. PEACE FOR ALL says:

    Lãnh đạo Bắc Hàn đã từng nổ bom máy bay dân sự Nam Hàn. Bản chất Cộng Sản là khủng bố ở đâu cũng như nhau! Cả thế giới ai còn lạ gì.

  7. says:

    Chuyện hôm qua hôm nay nói còn không thật nói chi chuyện năm mươi năm trước ?. Máy bay Boing 707 chưa bao giờ được dùng làm chuyên cơ quân sự cho nên không thể chỉ chở 80 cố vấn mà thôi (B. 707 có thể chở 140 đến 189 hành khách), Mĩ thì giàu nhưng không xài sang như thế. Bom hẹn giờ nếu được cài ngoài máy bay mới có thể bị áp suất không khí làm sai lệch giờ hẹn, ở đây Bà Nguyệt gài trong túi xách mang vào trong thân máy bay thì áp suất không khí hoàn toàn không ảnh hưởng gì cả, có ai đi máy bay mà đồng hồ bị chạy chậm lại không (kể cả những loại cổ lỗ sỉ như DC3, DC4, DC6 hoặc C129, C130…) ?.
    Một “chiến công” lẫy lừng như thế thường phải được khoe “rầm trời” và khoe lâu dài sao phải đợi đến bây giờ mới “nổ” nhỉ ?. Để đến 50 năm không sợ cức trâu hoá rắm thối sao ?
    Gài ở Sàigòn nổ ở Honolulu ???… sao không lựa chiếc nào rơi ở Mĩ mà xí phần cho nó hoành tráng ?. Chiến tranh chấm dứt lâu rồi không công khai được E8 là ai sao ?. Máy bay tắt máy phục kích trong mây còn nghĩ ra được sá gì gài bom ở Sàigòn nổ ở Honolulu chứ phải không bà Nguyệt ?

  8. Thanh Nien says:

    So ra tuổi trẻ tranh đấu cho nhân quyền dân chủ ngày nay lịch sự ôn hoà hơn các lớp cô chú cha ông CS thời trước nhiều.

  9. Haile says:

    Trong Nam có Nguyễn-Văn-Trỗi nay thêm Thu Nguyệt. Ngoài Bắc có Phạm-Tuân lái máy bay chui vào tắt máy phục-kích trong mây. Các anh-hùng Việt cọng nầy đã tấn-công tiêu-diệt phá hủy hàng loạt máy bay Boing và B52 của Mỹ trước năm 1975. Có ai tin không ? Có . Nguyễn-cao-Kỳ và Gia-đỉnh Phạm-Duy tin nên đã về đầu thú ! Còn ai nữa xin lên tiếng ?

    • DâM TiêN says:

      Phạm Duy, thì tớ “hơi hơi” biết, là ông này về VN trong
      Diễn biến hòa bình, dùng văn nghệ văn hóa mà…khoe
      cái hay của tôi và chúng ta. Cho nên cánh văn nghệ CS
      đâu có mặm mòi gì với Phạm Duy ?
      Về PTT NC KỲ, thì tớ ngồi nhâm nhi Wine với ông ta,
      và hiểu nỗi lòng ông ta. Ông về VN, có hai tướng Mỹ
      đi tháp tùng, là làm công tác cho Mỹ, mà không vì VNCH
      hay cái cộng đồng này. Chen vô chuyện ông KỲ mà chi?

    • tèo says:

      NCKỳ làm việc của NCKỳ.Ong là tướng nhưng là công dân vn. Ong về đẻ tìm một giãi pháp cho vnch (cứ như ta biết). Không lẽ cứ chia cắt mãi sao ?Nhưng cái bọn VC nói vây mà không phãi vậy. Chúng vẫn là cs chớ dân tộc ,chớ đất nước gì lũ chăn trâu ,trôm cướp,du côn du kề đó Người ta trách ,vì nck không “thuyêt phục” gì được vơi cái bọn tam vô ,bọn cs ngấm vào trong cái đầu óc xơ cứng ,toàn chứa cứt.Người ta trách vì Ong đã bỏ danh dự vị tương đối đầu vơi cs một thời ,nay lại nghe lời dụ dổ láo lếu của nó đẻ về vn làm người tiên phong ,là kẻ thuyết khách cho bọn đầu trâu mặt ngựa biết,hãy thật lòng với QG,dân tộc ,bỏ chũ nghĩa cs ,cái chũ nghĩa bị quâng vào sọt rác ,hòa hợp hòa giãi với phe thua cuộc đẻ cùng chung sức xây dựng Việt Nam manh mẻ ,chống lại sự đô hộ của Tàu khựa,Nhưng cái bọn đầy tớ hán tộc vẫn không chịu vì không thể bỏ quyền lợi địa vị và cái thiên đường cs cũng như vì cái danh hảo “anh hùng,đĩnh cao trí tuệ của loài khĩ (người) nên nguyễn tướng quân thân bại danh liệt. CSvn bồi thêm .Và bọn tự mệnh danh QG dân tộc đá thêm ” cú” chót. kết lại ,thì csvn vẫn như củ ,vnch càng chia rẻ thêm .Chia rẻ tân cùng . VC cười hã hê,,”,Đó ,lại đấu đá nhau. Nhưng “chúng nó sứt mẻ ta thì không”.” Mà nghĩ cho cùng thì QG khác gì CS. QG mà tướng tá gì ra mặt là cúng chữi (có phải VC mớm không ?) như tên phúyên, hay lão móc,kiêm ái vv và vv…Cuối cùng còn nguyễn ngọc tiên và một số “che mặtt” huyên hoang “múa gậy vườn hoang”",coi nhu tề thiên đại thánh ,cai thước bãng đánh một cái là vc xanh máu mặt ,chay tuốt qua Mỹ đinh cư với nhau cho dzui,thĩnh thoãng choọt cho “qg ” chữi nhau…Mà đây có gì dính dáng tơi nck mà cũng cố dem vào ? Lòi cái bản mặt cs ra thôi ! Thật là thúi…
      Tui không nói tơi PDuy…Chĩ là nhạc sỉ ,cái bọn này thì
      đâu có lý tưởng mẹ gì .Nhưng là một nhạc sĩ có tăm tiếng ,ong ta theo vc vào cuối đời đó,làm gì ông ta. Ngay cả một trịnh công sơn cọng sản đó,đâm sau lưng chiến sỉ đó ,ai cấm nhũng đem hãi ngoai tưởng niêm “nhạc sĩ thiên tài?” .Ăn hiếp một mr, đờm (chử của mr.bút) chớ còn ca sĩ vc hát trên tv ,radio,trên sân khấu ,đêmthính phòng (mr đờm đén ong cố tổ nó cung không dám hát “như có bác Hồ trong ngày vui đại thắng “hay tuyên truyền như thằng ca sĩ góc tàu thủa nào “quê hương giờ đẹp và lớn lăm vui lắm ,các anh chị nên về chơi” cũng chẳng làm gì được hắn. Hay hương lan ,elvis phương một thời C Đ chống đói nay hát thoải mái .TT TNga cũng “bị”chống một thời ,rầm rộ chĩ là một cách quãng cáo ,biết đâu có tên được trã công ?
      Nói tóm lại là C Đ chống …cho có tiếng C Đ và có mục đít .như chống nghi viên kv 7 chĩ đẻ thay thế làm nv kv7. Và dân chúng cũng có nhiều người sáng suốt,không thể “mà ” mắt họ được (chống đẻ chia rẻ ,C Đ thành 2. Trong đó C Đ của bộ ba móc ái tiên cuối cùng muối mặt làm trò độc diển,còn thòng câu “theo dỏi vụ Bao ác” đẻ xin tiền nạp luật sư !Ê hèm !”

      trở lại phản hồi trên ,bộ là cs ngứa đít hay sao mà ‘Chen vô chuyện ông KỲ mà chi?”
      (t)

  10. Phan Huy says:

    Việt Cộng Là Ai?

    Việt Cộng  là ai? Bọn đánh thuê!
    Tôi đòi Xô viết lẫn Trung huê
    Làm tên xung kích cho phường Sản
    Xương máu nhân dân ngập bốn bề.

    Việt Cộng là ai? Đám ác ma!
    Vâng lời quốc tế khởi can qua
    Tương tàn cốt nhục, đau lòng mẹ
    Nấu thịt nồi da, đứt ruột cha.

    Việt Cộng là ai? Kẻ sát nhân!
    Bàn tay vấy máu triệu người dân
    Tử nam sinh bắc, xương thành núi
    Cải cách ruộng vườn, máu ngập chân.

    Việt Cộng là ai? Kẻ tội đồ!
    Miền Nam đang sống cảnh tự do
    Êm đềm, hạnh phúc, đời no ấm
    Chúng đã đem dìm trong lệ nô.

    Việt Cộng là ai? Kẻ cướp ngày!
    Tham tàn bạc ác, súng trong tay
    Vơ vàng, vét bạc, chôm hàng hoá
    Đuổi nhà chiếm đất, chẳng chừa ai.

    Việt Cộng là ai?  Bọn độc tài!
    Một bầy vong bản lũ tay sai
    Tròng lên đầu cổ toàn dân tộc
    Chủ nghĩa ngông cuồng của ngoại lai.

    Việt Cộng là ai? Lũ phá gia!
    Loạn ly xã hội, đảo điên nhà
    Yêu nước phải là yêu xã nghĩa
    Trung nước là trung đảng ác ma.

    Việt Cộng là ai? Kẻ nội thù
    Cầu phong thái thú, nộp cơ đồ
    Tù đày, khủng bố người yêu nước
    Đang đòi độc trị đến thiên thu.

    http://fdfvn.wordpress.com

    • Le Binh says:

      Tác giả đã làm bài thơ hay, đúng về bọn cs, trước khi chiếm được cả nước thì chúng đội lớp “yêu độc lập, tự do”, bây giờ thì lộ ra đúng với bản chất là bọn bán nước (không làm tay sai cho Nga thì lại làm tay sai cho Tầu kẽ thù truyền kiếp của dân tộc Việt).

    • nhạc của tôi says:

      Khi tiếng chim hót vang lên lời ca
      Và khi nắng tỏa rộn bước quân hành xa,
      Thì em có nghe tiếng mùa xuân về,
      Giục cất bước giải phóng cho làng quê.
      Trên núi sông mến yêu đây của ta,
      Mà khi bóng giặc còn đó chưa rời xa,
      Thì em có nghe tiếng mùa xuân về,
      Lời thôi thúc phải đánh tan giặc kia.
      A! Ta chào mùa xuân hành quân giành chiến thắng.
      A! Ta chào mùa xuân sục sôi triều cách mạng.
      Xuân thắm tươi là trên nơi tiền tuyến.
      Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
      Xuân thắm tươi là trên nơi tiền tuyến.
      Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.

      Khi giữ cho lúa ngô xanh đồng ta
      Và khi phá lộ chặn đánh xe giặc qua,
      Là luôn có em bám ruộng và ngăn thù,
      Đời tranh đấu đẹp thắm hoa đồng quê.
      Khi tiếng hô đấu tranh vang thành đô
      Đình công bãi thị đòi áo cơm tự do,
      Là luôn có em giữa dòng người căm thù,
      Cùng tiến bước và cất cao lời ca.
      A! Ta chào mùa xuân đồng quê bừng khí thế.
      A! Ta chào mùa xuân thành phố diệt Mỹ ngụy.
      Hai chúng ta từ trên hai trận tuyến,
      Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.
      Xuân đấu tranh tiền phương hay hậu tuyến.
      Cùng hành quân đi giữa mùa xuân.

      • Lục Bát Trừ Vẹm says:

        Đảng Quang Vin

        Đảng ta quê quán Liên xô
        Do tên tặc tử họ Hồ rặng ra
        Nơi đất mẹ Mạc tư khoa
        Ông ngoại Các Mác, bố già Lê nin
        Cha đở đầu Sit ta lin
        Và bà mụ đẻ mẹ mìn họ Mao
        Toàn là một lũ tầm phào
        Hung thần ác quỷ tội đồ thế gian
        Có gì mà bảo vin quang?

Leave a Reply to Niềm tin son sắt