Sức ép quân sự của TQ lên nền quốc phòng VN
I. Chiến lược quân sự của Trung Quốc đối với Việt Nam:
Mặc dù giữa hai đảng Cộng Sản cầm quyền Việt Nam và Trung Quốc có hiệp định Thành Đô làm nền tảng cho hòa bình với nhiều nhượng bộ từ phía Cộng Sản Hà Nội về mọi mặt từ lãnh thổ đến chính trị, Trung Quốc vẫn tiếp tục gia tăng sức ép quân sự không ngừng lên Việt Nam trong thầm lặng. So với các quốc gia khác có cùng biên giới với Trung Quốc, Việt Nam là một mục tiêu mà giới quân sự Trung Quốc muốn dồn mọi nổ lực cũng như khả năng để tiêu diệt hoặc khống chế hoàn toàn nếu hoàn cảnh chính trị cho phép xảy ra cuộc giao tranh giữa hai nước
Nga, Mông Cổ, Bắc Hàn, Nhật Bản, Kazakstan là những nước có chung hoặc là địa biên, hoặc là hải biên với Trung Quốc. Những nước này lại không phải là mục tiêu để giới quân sự Trung Quốc đưa ra chiến lược tấn công tiêu diệt trong kế sách quốc phòng của mình. Đối với những quốc gia này, giới quân sự Trung Quốc tập trung khả năng phòng thủ hơn là tấn công.
Trong khi đó, đối với Việt Nam thì ngược lại, Trung Quốc muốn khống chế, chiếm đóng toàn bộ miền Bắc Việt Nam nếu thật sự có chiến sự xảy ra giữa hai nước. Đối với Trung Quốc, miền Bắc Việt Nam vô cùng quan trọng cho sự an toàn giao thông kinh tế xuống phương nam của Trung Quốc.
Trong chuyến thăm Trung Quốc vào tháng Tư năm 2015, ông Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng chấp nhận cảng Hải Phòng thuộc miền Bắc Việt Nam nằm trong con đường vận chuyển kinh tế chiến lược do Trung Quốc khởi xướng mang tên là “Con Đường Tơ Lụa.” Hành động này của ông TBT Nguyễn Phú Trọng cho thấy lãnh đạo Cộng Sản Hà Nội đang bị Trung Quốc khống chế và đang cố hòa hoãn với Trung Quốc để kéo dài thời gian (buying time) suy tính xem xét mức độ an toàn chính trị nếu nhích gần hơn khi hợp tác với Hoa Kỳ về mặt quốc phòng.
Giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam lúc khởi đầu, vì sai lầm quá tin tưởng vào hiệp định Thành Đô nên đã buông lỏng tiến trình hiện đại hóa quân đội, bỏ phí gần hai chục năm kể từ năm 1991, là năm mà hiệp định Thành Đô được ký kết, dẫn đến khả năng phòng thủ của Việt Nam hoàn toàn cách xa trước sức mạnh quân sự Trung Quốc, ngày một hiện đại.
Nền quốc phòng của Việt Nam ngày nay phải gánh vác trách nhiệm an toàn chính trị của Đảng Cộng Sản cầm quyền trước rồi mới tới an nguy về quốc phòng nên giới quân sự của Việt Nam hiện đang bị trói chân trói tay trong khi vạch định chính sách quốc phòng để đối phó với sức ép quân sự ngày mỗi gia tăng của Trung Quốc.
II. Sức Ép khống chế bầu trời Việt Nam của Không quân Trung Quốc:
Bản đồ 1 dưới đây trình bày sự phân bố về không lực của Trung Quốc đã cho thấy Trung Quốc tập trung NĂM sư đoàn không kích SÁT NGAY biên giới Việt Nam- Trung Quốc từ trong lục địa ra đến ngoài đảo Hải Nam, hoàn toàn nhắm thẳng vào miền Bắc Việt Nam từ Hải Phòng, Hà Nội ra đến biên giới Cao Bằng Lạng Sơn (vòng tròn màu tím trên bản đồ1).
Hai quốc gia Việt Nam-Trung Quốc có chung ý thức hệ chính trị độc tài Cộng Sản như nhau, lại có hiệp ước hòa bình Thành Đô làm nền tảng cho sự quy lụy của Cộng Sản Việt Nam đối với Trung Quốc và giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam hiện nay hoàn toàn không hề có một tham vọng nào đương chọi khiêu khích Trung Quốc thì việc tập trung năm sư đoàn Không quân tiêm kích như thể rõ ràng là muốn đe dọa công khai và trực tiếp đến nền quốc phòng Việt Nam.
Chỉ cần nhìn về phiá tây biên giới giữa Trung Quốc và Kazakstan , một vùng đất rộng lớn như thế , không cùng ảnh huởng chính trị nhưng Trung Quốc cũng chỉ có đặt một sư đoàn không quân mà thôi, hoàn toàn không đủ khả năng phòng thủ bầu trời nếu có giao tranh và bị tấn công.
Điều đó cho thấy mức quan trọng trong vị trí chiến lược của miền Bắc Việt Nam trong đường lối chính sách quốc phòng của Trung Quốc. Bắc Kinh biết quá rõ Cộng Sản Hà Nội không có ý đồ đe dọa nền an ninh quốc phòng của Trung Quốc nhưng mà vẫn tập trung năm sư đoàn không quân tiêm kích như thế ngay biên giới thì quá rõ ràng, giới quân sự Trung Quốc muốn tăng khả năng tấn công tiêu diệt và chiếm đóng Việt Nam nếu hoàn cảnh chính trị cho phép.
Sự phân bổ chiến đấu cơ (CĐC) của một sư đoàn Không quân (KQ) Trung Quốc như sau:
Như vậy , nếu một sư đoàn KQ Trung Quốc có khoảng 108 CĐC thì năm sư đoàn KQ Trung Quốc có tổng cộng 540 chiếc CĐC tiêm kích thuờng trực hiện diện tại biên giới Việt- Trung sẳn sàng tấn công tiêu diệt mọi khả năng phòng thủ của Việt Nam từ bầu trời.
Cộng Sản Hà Nội hiện có 385 CĐC phân bổ cho cả ba miền Nam Bắc, trong đó, Hà Nội tập trung khoảng bốn phi đoàn cho tòan cõi Bắc Việt với tổng số gần khoảng 120 chiếc. Như vậy , ngay cả trong lúc cấp bách huy động toàn lực khi giao tranh , thì tổng số CĐC của Trung Quốc (540 CĐC) hiện diện ngay tại biên giới để tấn công Việt Nam trong chớp nhoáng cũng nhiều hơn số CĐC mà Việt Nam có (385 CĐC)
Nếu Trung Quốc huy động thêm các sư đoàn KQ khác từ tỉnh Quảng Châu (Quangzhou trong bản đồ1) khi chiến sự xảy ra thì coi như toàn bộ miền Bắc Việt Nam, nhất là thủ đô Hà Nội hoàn toàn bị oanh kích đến tê liệt và Hà Nội mất khả năng lãnh đạo chỉ huy , dẫn đến bại trận hoàn toàn.
Do đó, hơn ba trăm ngàn quân bộ binh thuờng trực phòng thủ để bảo vệ miền Bắc Việt Nam sẽ hoàn toàn bị tổn thất rất nặng do KQ Trung Quốc gây ra nếu có giao tranh vì không lực của Việt Nam hoàn toàn bị Trung Quốc khống chế và tiêu diệt.
Hiện nay, hai nước Việt Nam Trung Quốc đang trong hòa bình, hữu nghị bốn tốt, mười sáu chữ vàng mà Trung Quốc lại tập trung lực lượng KQ thuờng trực đông kinh khiếp đến thế để bao vây khống chế bầu trời miền Bắc Việt Nam khi cần thiết thì rõ ràng, Trung Quốc không hề muốn nhìn thấy hòa bình mà tìm cách siết chặt sự đe dọa của mình lên Việt Nam, chờ đời một hoàn cảnh chính trị cho phép để tấn công thẳng tay vào Việt Nam.
Nói một cách khác, Trung Quốc không hề từ bỏ hay che dấu ý đồ thôn tính miền Bắc Việt Nam bằng vũ lực nếu cần thiết hoặc hoàn cảnh chính trị cho phép. Điểu này cũng đồng nghĩa Cộng Sản Hà Nội hiện giờ như là một người đang bị dí súng sau lưng, bất khả kháng, chỉ có còn có cách quy lụy làm theo yêu cầu của Trung Quốc, kẻ đang dí súng sau lưng Cộng Sản Hà Nội, để tìm kiếm một sự an toàn chính trị tạm thời trước mắt.
Đó cũng là lý do tại sao Cộng Sản Hà Nội bấy lâu làm ngơ, im lặng trước những đợt khiêu khích của Trung quốc đối với ngư phủ Việt Nam, cấm biểu tình chống Trung Quốc cũng như thể hiện sự bất lực vì đang bị khống chế trước những hành động hung hăn khiêu khích của Trung Quốc về quân sự.
III. Sức Ép Hải quân của Trung Quốc lên nền quốc phòng Việt Nam :
Bản đồ trên cho thấy sức tập trung hải quân của Hạm đội Nam Hải hay còn còn gọi là China South Sea Fleet đe dọa trực tiếp vào vinh Bắc Bộ, Hải Phòng và Hà Nội.
Với tổng số 31 chiếc tàu ngầm mà Trung Quốc tập trung dồn cho Hạm đội Nam Hải thì Hải quân Cộng Sản Việt Nam hoàn toàn không thể chịu nổi sự công phá và phải chấp nhận thiệt hại năng, có thể dẫn đến tê liệt và hũy diệt hoàn toàn khi bị công kích bởi các tàu ngầm này.
Tổng số sáu chiếc tàu ngầm mà Cộng Sản Hà Nội ráng mua từ Nga nếu đều đi vào hoạt động cũng không đủ để phòng thủ trước một bờ biển dài 3000 cây số (km) với sự tấn công áp đảo của 31 chiếc tàu ngầm này.
Hiện Hải quân Cộng Sản Việt Nam chưa có chiến hạm lớn (destroyer) mà chỉ có 7 chiếc tàu tuần dương hạm Frigates là HQ9, HQ11, HQ13, HQ 15 , HQ 17 , HQ Đinh Tiên Hoàng và HQ Lý Thái Tổ.
Trong khi Trung Quốc có trên 40 tuần dương hạm chưa kể 16 chiếc destroyer có công lực công phá kinh khiếp chưa kể chiếc hàng không mẫu hạm (mini-nhỏ) Thi Lang gia tăng khả năng tấn công bằng Không quân trong hải chiến cho Trung Quốc khi giao tranh với Việt Nam.
Cũng xin lưu ý là ở bản đồ 1, Trung Quốc có hai sư đoàn Hải-Không quân (màu xanh trong vòng tròn tím) tức là khoảng hơn 200 CĐC nhằm tiêm kích tiêu diệt Hải quân của Cộng Sản Việt Nam khi có giao tranh.
Như vậy, không những tập trung một lực lượng không quân vô cùng đông đảo tại sát biên giới Việt Trung mà đến mặt biển vịnh Bắc Bộ , Trung Quốc cũng tập trung tối đa cho sức mạnh công phá của Hạm đội Nam Hải lên Hải quân của Cộng Sản Việt Nam khiến nền quốc phòng của Việt Nam hoàn toàn lâm nguy vì mặt phòng thủ biển và hải phận bị đe dọa vô cùng nghiêm trọng.
Trong lịch sử Việt Nam, mặc dù nhà Nguyễn rất hùng mạnh về bộ binh, lại được lòng dân nhưng vì mất khả năng phòng thủ ngoài biển và hải phận dẫn đến phải thúc thủ, từng bước chịu hàng người Pháp. Trước đó, triều đình Tây Sơn binh hùng thế mạnh đột nhiên phải sụp đổ vì Chúa Nguyễn Ánh đi đường biển bất ngờ đổ bộ lên Phú Xuân khiến vua tôi Quang Toãn phải bỏ kinh đô mà chạy ra Bắc Hà, chịu thế cô rồi tự vẫn.
Như vậy, lịch sử Việt Nam đã cho thấy sự phòng thủ mặt biển liên hệ vô cùng quan trọng không những cho nền độc lập toàn vẹn lãnh thổ mà còn ảnh huởng đế sự tồn vong chinh trị của chế độ.
Hạm đội Nam Hải của Trung Quốc hoàn toàn sẽ đè bẹp Hải quân Cộng Sản Hà Nội nếu có giao tranh tại vịnh Bắc Bộ và đủ khả năng để hỗ trợ một cuộc đổ bộ thẳng đánh tới Hà Nội thành công. Và nếu thực sự Trung Quốc hoàn toàn kiểm soát mặt biển lẫn bầu trời khi giao tranh xảy ra thì bộ binh của Cộng Sản Việt Nam không thể nào ngăn cản nổi một cuộc đổ bộ trực chỉ vào Hải Phòng- Hà Nội khiến toàn bộ khả năng lãnh đạo quốc phòng của Cộng Sản Việt Nam bị tê liệt dẫn đến bại trận và miền Bắc Việt Nam hoàn toàn lọt vào sự kiểm soát của Trung Quốc.
Miền Bắc Việt Nam và nhất là Hà Nội thật sự đang bị bao vây bởi sức mạnh quân sự của Trung Quốc từ không phận đến hải phận mà không cách gì Cộng Sản Hà Nội có thể thoát khỏi trong tình hình trước mắt.
V. Những trở ngại chính trị khi tìm kiếm một đồng minh:
Cộng Sản Hà Nội hiểu rõ là mình đang bị âm thầm bao vây khống chế về Không- Hải bởi Trung Quốc làm nền quốc phòng của Việt Nam bị chao đảo, đe dọa và miền Bắc Việt Nam có nguy cơ bị thôn tín chớp nhoáng nên đang cố tìm kiếm hậu thuẫn quân sự, chính trị từ các nước khác trên thế giới.
Khó khăn là những cá nhân nằm trong Bộ Chính Trị (BCT) của Đảng Cộng Sản Việt Nam điều phải có mối quan hệ tốt đẹp với Trung Quốc thì mới có khả năng giữ vững uy thế của mình trong BCT. Việc ông ngoại trưởng Nguyễn Cơ Thạch bị hất văng ra khỏi TW Đảng luôn là bài học ám ảnh những nhân vật chóp bu trong BCT.
Cho nên, nếu ai trong BCT đứng ra thuyết phục, vận động vây cánh đi tìm đồng minh mới chống đở giải vây sức ép quân sự của Trung Quốc tức là được coi như chống lại Trung Quốc và đều sẽ gặp hung hiễm cho tương lai chính trị của mình. Điều này thể hiện rất rõ qua hàng loạt các cuộc bỏ phiếu tín nhiệm nhằm loại trừ nhau trong Đảng theo yêu cầu của Trung Quốc xảy ra suốt 18 tháng qua.
Vì vậy, quá trình hợp tác với các nước khác để gia tăng sức mạnh quốc phòng cho Việt Nam bị đình trệ, chậm chạp và chỉ tiến nhanh chóng gần đây trước những nổ lực trấn an, thuyết phục không ngừng nghĩ của Hoa Kỳ đối với Cộng Sản Hà Nội trong kế sách “Nhìn về Đông Nam Á ” của tổng thống Obama.
Việc Nguyễn Phú Trọng phải sang Trung quốc trước khi sang Hoa Kỳ một lần nữa cho thấy các Đảng viên chóp bu của Cộng Sản Hà Nội vẫn còn hoang mang và chưa tin tưởng vào những cam kết mà Hoa Kỳ hứa hẹn cho Cộng Sản Việt Nam, trong đó có sự an toàn chính trị cho từng cá nhân lẫn cho Đảng.
Tuy nhiên , từng Đảng viên chóp bu trong BCT của Cộng Sản Hà Nội đang dần dà nhìn thấy chung cuộc số phận của mình , gia đình mình và tài sản của mình sẽ nếu để Trung Quốc kiểm soát toàn bộ đại cuộc. Đối với Cộng Sản Trung Quốc, họ vẫn không bao giờ quên cái việc Cộng Sản Hà Nội ăn cháo đá bát, phủi hết bao nhiêu công lao Cộng Sản Trung Quốc giúp đở, lại đi theo Liên Xô giúp Liên Xô chà đạp đe dọa Đảng Cộng Sản Trung Quốc tối đa trong suốt mười năm liền (1979-1989).
Do đó, đối với Trung Quốc, Cộng Sản Việt Nam là bằng chứng nuôi ông tay áo và cần phải bị tiêu diệt khi Trung Quốc đã nắm được đại cuộc , thôn tính xong miền Bắc Việt Nam giống như trường hợp Mặt Trận Giải Phóng miền Nam bị Cộng Sản Bắc Việt giải thể khi dùng xong năm 1975.
VI. Kết Luận:
Cộng Sản Hà Nội đang bị bao vây khống chế về quốc phòng bởi Cộng Sản Trung Quốc từ hai mặt chiến lược quan trọng Không- Hải với 5 sư đoàn Không quân sát biên giới địa- hải và với Hạm Đội Nam Hải có hơn 31 chiếc tàu ngầm công phá , 16 chiến hạm destroyer và hơn 40 tuần dương hạm, cùng với Hàng Không Mẫu Hạm Thi Lang mới hạ thủy.
Hai quốc gia Việt Nam và Trung Quốc, mang tiếng là cùng ý thức hệ Mác Lê, cùng hệ thống chính trị Cộng Sản độc quyền, cùng ca ngợi tình anh em đồng chí mà Trung Quốc lại âm thầm tập trung một lực lượng chiến lược Không-Hải lớn sát ngay biên giới địa – hải miền Bắc Việt Nam, nhắm toàn bộ hỏa lực công phá vào thủ đô Hà Nội, cảng Hải Phòng đến như vậy thì rõ ràng không phải vì Cộng Sản Việt Nam là nguy cơ đe dọa về mặt quốc phòng đối với Trung Quốc, mà hoàn toàn là vì mưu đồ khống chế thôn tính cộng sản Việt Nam trong tương lai từ phiá Trung Quốc.
Cho nên, để có được sự an toàn chính trị tạm thời, Cộng Sản Hà Nội không cón cách nào khác là phải quy thuận những đòi hỏi ngày một thêm ngặt nghèo từ phía Trung Quốc từ lãnh hải biên cương , đầu tư kinh tế cũng như sự sắp xếp nhân sự lãnh đạo trong Bộ Chính Trị của Đảng Cộng Sản Việt Nam.
Tuy vậy, quá trình tìm kiếm đồng minh để gia tăng sức mạnh quốc phòng cho Việt Nam cũng đang bị trì hoãn và chậm đi vì khó khăn về chính trị khi Trung Quốc đã ảnh huởng quá sâu về mặt nhân sự trong hàng ngũ lãnh đạo Đảng
Đơn giản, chống Trung Quốc thì Đảng Cộng Sản Việt Nam bị sụp đổ thôn tính , và các đảng viên chóp bu trong Bộ Chính Trị sẽ bị mất hết tương lai chính trị dù tương lai đó cũng chỉ là ngắn hạn và hung hiểm mong manh.
© Đàn Chim Việt
Đầu thập kỉ 60 thế kỷ trước, Ngô Đình Nhu nói rằng nếu miền Nam rơi vào tay CSBV thì cả nước VN hoàn toàn lệ thuộc Trung Cộng chỉ còn là vấn đề thời gian. Tiên đoán như thế chứng tỏ Ngô Đình Nhu có trí tuệ thật uyên bác. Ngày nay, càng lo buồn cho đất nước VN bao nhiêu thì càng tiếc nuối Ngô Đình Nhu bấy nhiêu.
THỰC TẾ NGÀY NAY CHỈ CÓ THỂ CÓ MỘT NỀN DÂN CHỦ TỰ DO ĐÍCH THỰC,
ĐÚNG ĐẮN THẬT SỰ MỚI CÓ THỂ CỨU NƯỚC ĐƯỢC
Trung Quốc thực chất hiện giờ là một đất nước toàn trị, độc tài. Mọi quyền hành chỉ do đảng CS Trung Quốc, hay đúng ra chỉ có số it cá nhân giới chóp bu trong BCT đảng là nắm cán, còn toàn dân TQ đều không có quyền hành gì. Như vậy sức mạnh của TQ thật sự không phải sức mạnh của toàn dân mà chỉ là sức mạnh vận dụng toàn dân của nhóm độc tài. Sức mạnh đó là sức mạnh của công cụ được sử dụng mà không phải sức mạnh chủ thể thực sự như ở các nước tự do dân chủ đúng nghĩa.
Do đó Việt Nam ngày nay muốn cứu nước trước nguy cơ xâm lấn càng ngày càng bành trướng tới của giới cầm quyền TQ, không gì bằng thực thi chế độ tự do dân chủ toàn dân một cách khách quan, đúng đắn và thực chất nhất. Có nghĩa biến sức mạnh toàn dân thành sức mạnh chủ thể thực sự, điều này ngay cả chế độ quân chủ đời Trần cũng đã thực hiện qua hội nghị Bình Than và hội nghị Diên Hồng để đánh thắng ba lần quân Nguyên xâm lăng mà đến nay mọi người VN nói chung đều rõ.
Bởi vì nếu lấy một tảng đá to chọi vào một hòn đa nhỏ tất nhiên hòn đá nhỏ sẽ bị vỡ vụn. Đó là thực trạng giữa Trung Quốc và Việt Nam ngày nay, vì sức mạnh quân sự của hai bên thực tế là hoàn toàn không cân xứng. Nhưng nếu cũng tảng đá đó nếu xô xuống ao nước hay ao bèo, tất nhiên nó sẽ bị chìm nghĩm mà không thể nào bật lên được. Bởi nếu mỗi người dân là một ý chí yêu nước sắt đá, cho dù bất cứ họ ở đâu, hoàn toàn độc lập, tự chủ, hoàn toàn tự nguyện, thiện chí, cương quyết, sẽ không bất kỳ sức mạnh mù quáng nào của TQ có thể chiến thắng toàn diện được họ. Đó chính là cách cứu nước hiệu quả nhất ngày nay.
Cho nên không còn bất kỳ lý do gì để giới lãnh đạo VN ngày nay còn tiếp tục chủ trương độc đoán cả. Bởi không tập thể nào lớn hơn toàn thể tập thể dân tộc. Dây mới chính là sức mạnh của tập thể đúng nghĩa thật sự mà không phải chỉ sức mạnh của một thiểu số nhỏ hơn, thậm chí của một nhóm người cụ thể, hạn chế nào đó rồi cũng tự tin mình là sức mạnh của tập thể, thật ra đó chỉ là sức mạnh của một thiểu số, dùng toàn dân làm khí cụ thì cũng chẳng hơn gì TQ và cũng không thể nào về nguyên lý lại thắng được TQ.
Do thế ngày nay, trong điều kiện hiện thời, chính là cơ hội để mọi người tỏ ra lòng yêu nước của mình một cách đúng đắn và hiệu quả thật sự nhất. Bởi vì lòng yêu thực sự không bao giờ chỉ dừng lại ở ngôn ngữ bề ngoài, ở ý nghĩa bên ngoài, mà phải thực chất thể hiện ra từ bên trong, từ chính con tim, chính lý trí và chính ý chí của mình. Bởi tự do dân chủ thực sự không bao giờ lại có thể là chiêu bài hay khẩu hiệu bên ngoài được, bởi mắt dân như mắt khóm, tức bất kỳ điều gì giả đối thì mọi người hay to
Bởi tự do dân chủ thực sự không bao giờ lại có thể là chiêu bài hay khẩu hiệu bên ngoài được, bởi mắt dân như mắt khóm, tức bất kỳ điều gì giả đối thì mọi người hay toàn dân đều phải biết ngay, không che giấu bất kỳ ai được. Nên ngày nay chỉ có tinh thần tự do dân chủ đúng đắn và đúng nghĩa nhất ở mỗi người, cho dầu đó là ai, mới chứng tỏ được lòng yêu nước chân chính và đích thực nơi chính bản thân cá nhân người đó mà không là gì khác.
Do thế nếu độc tài độc đoán chỉ có thể chủ quan, cô lập, giả tạo, kém hiệu quả về thực chất, chỉ núp vào dưới sự tuyên truyền, sự tổ chức giả tạo, sự khống chế khiên cưỡng, chỉ tạo ra sự chia rẽ, thì thử hỏi làm gì có sức mạnh tập thể thực chất để chống giặc, để cứu nước được. Đó chính là lý do để bất kỳ ai không tin cũng phải tin, chưa thấy cũng sẽ phải thấy, chưa trải nghiệm cũng tất phải trải nghiệm, là ngày nay chỉ có một nền tự do dân chủ đúng nghĩa, khách quan và đúng đắn nhất mới có thể cứu nguy xã hội về mọi mặt, mới có thể cứu nước, cứu dân tộc được mọi mặt, không phải chỉ trong hiện tại mà là trong cả tương lai muôn đời về sau chính là lẽ vậy.
ĐẠI NGÀN
(25/6/15)
Bọn CSVN mua được vài ký lô tàu ngầm (mà đếch có kinh nghiệm sử dụng ,vận hành) cộng thêm vài chục chiếc Mig lạc hậu và vài chiếc Su ,tất cả đều của Nga xô chế tạo . Bon đàn anh Trung quốc có cả trăm thứ này và cả trăm thứ khác do chúng chế tạo . Những vũ khí mà bọn chó CSVN hiện có chỉ đủ dùng trong một tuần lể nếu có xảy ra đánh nhau với thầy TQ .
Trước đây khi xâm lược miền Nam ,bọn chúng được cả bọn CS quốc tế viện trợ vũ khí nên hùng hổ tuyên bố :chúng sẵn sàng kéo dài cuộc chiến 20 năm ,50 năm …cho đến khi chiếm được miền Nam .Bây giờ chúng cô đơn hơn bao giờ hết nên quay sang nịnh bợ Mỷ cầu mong một sư giúp đở để chống lại thằng Thầy 16 chứ vàng khè và 4 tốt .
Sự việc có tính cách thời sự như thế mà ai cũng biết duy chỉ có thằng Phú đãng viên cuồng tín teo não là vẫn tung hô đãng như con vẹt …
Đọc bài này cùng những lời bàn , tôi đoán đều là người miền nam nước Việt nên không hiểu tài đánh giặc của các chiến sỹ lái máy bay của ta , những người miến Bắc chúng tôi đã được Đảng dậy rất kỹ về những thấn sấm…của Mỹ , nên chúng tôi không sợ , vì vậy khi máy bay giặc Mỹ xâm phạm bầu trời tổ quốc , trong các hầm trú ẩn chúng tôi vẫn ôm nhau nhẩy son , đố , mì ….và chờ tin vui , vì chúng tôi biết các tầu bay Mig…của ta đang tắt máy nằm phục kích trong cám đám mây , ….khi tầu bay giặc tới các chiến sỹ bay của ta nhẩy xuống tầu bay địch bắt chúng phải đáp xuống đất , đó là lý do tại sao ta bắt sống được nhièu giặc lái …cho nên Trung quốc có giàn 5, 10 sư đoàn máy bay và nếu chúng dám xâm phạm bầu trời tổ quốc , nhất định chúng cũng chịu 1 số phận như giặc lái Mỹ xưa kia mà thôi , ta chỉ cần đưa 50 chục máy bay lên phục kích trong các đám mây thì có thằng giặc nào thoát ….
CON NÍT
Ở đời con nít ích gì
Nghe sao nói vậy có chi đáng gờm
Dẫu cho người lớn ba lơn
Cũng còn quý giá nhiều hơn triệu lần
Than ôi dân tộc cù lần
Nếu toàn con nít ai mần ra kia
Nghĩ đời mà rõ chán chê
Tuyên truyền lợi trước ê chề về sau
Khiến khi giặc đến hiên ngoài
Thảy toàn con nít lại đòi vinh quang
DẶM NGÀN
(26/6/15)
Không quân Mỹ có 13,900 máy bay quân sự, Nga 3,000, Tầu phù 2,700, Nhật 1500, Ấn 1700, Pháp 1500, Nam Hàn 1500 chiếc (globalfire.com, country-military strength)
Thưa , số liệu trên là chỉ tính chiến đấu cơ ( jet fighter ) thôi hay là bao gồm cả bomber, máy bay vận tải , trinh thám , tuần sát?
Bài chủ chỉ đề cập đến năm sư đoàn jet fighter (chiến đấu cơ) của Trung Cộng sát ngay biên giới Việt Trung mà thôi
Năm trăm chiếc chiếc jet fighter tập trung sát ngay biên giới Viet -Trung như vậy là nhiều lắm đó.
Ki’nh
Ông đảng viên cho là tác giả “lí luận như cái đinh cùn”!
Thế nhưng tôi thấy tác giả Tú Hoa này đâu có lí luận vẽ vời gì đâu? Chỉ là trưng bày tài liệu và phân tích tài liệu thôi. Thực tế đã cho thấy Trung cộng đã và đang dùng không quân + hải quân với số lượng khủng với tiềm năng khống chế miền Bắc VN và khu vực vịnh Bắc Bộ. Thực tế là như vậy và đừng có ai tự dối mình là Trung cộng không có khả năng đánh chiếm VN.
Nhưng Mỹ cũng mạnh gấp ngàn lần Cuba mà Cuba cũng đâu có khúm núm trước Mỹ. Nga cũng mạnh hơn Ba Lan hàng trăm lần mà Ba Lan cũng vẫn đứng thẳng. Tại sao VN lại phải khúm núm trước thằng Tàu?
Vấn đề của Việt Nam là nguồn gốc chính trị của những kẻ lãnh đạo. Chưa có thời đại nào mà nước Việt anh hùng 4000 năm bây giờ lại vừa khúm núm trước anh Ba Tàu, lại vừa nghi ngờ, lo lắng cái thằng đàn anh gian xảo. Vừa thậm thụt ký kết hợp tác, hữu nghị với nó, lại vừa ngó trước sau xem nó có xâm chiếm lấn lướt gì thêm chưa, vừa chạy vạy mua đủ thứ võ khí, vừa tìm kiếm đồng minh nửa vời (vì chẳng đồng minh thật được với các nước dân chủ hùng mạnh)… Tất cả cũng chỉ vì những kẻ lãnh đạo muốn ôm cái quyền lực (quyền lợi) cộng sản trước hết, trước cả đất nước và dân tộc. (Cái này Tổng lú công khai nói đấy nhé)
Sự “lãnh đạo sáng suốt của đảng” trong thời kỳ đánh miền Nam và Mỹ mà đảng viên, Dư Luận Viên (DLV) Phú nói đến thật ra là 1 sự tổng hợp “may mắn” của nhiều thứ :
- Quyết tâm khốc liệt vì mù quáng ý thức hệ: phải chiếm trọn cả nước dù có máu sông xương núi cho cả dân tộc
- Sự chống lưng, đỡ đầu của 2 nước lớn Liên Xô, Tàu cộng và cả 1 hậu phương Đông Âu trong suốt 20 năm chiến tranh.
- Sai lầm chiến thuật liên tiếp của nước Mỹ trong chiến tranh chống du kích, làm cho nước Mỹ và VNCH tuy không thua trận nào mà vẫn không đánh đuổi được cộng sản ra khỏi miền Nam được
- Sai lầm chính trị của Mỹ khi tiêu diệt ông Diệm-Nhu, ngạo mạn đổ quân, lạm dụng hỏa lực, làm cho nước Mỹ mất chính nghĩa trước mắt thế giới.
Người dân VN bị bịt mắt. Thế giới thì bị cộng sản lường gạt. Vũ khí, lương thực cho miền Bắc thì được Nga-Tàu viện trợ dồi dào. Chính vì vậy mà nước Mỹ bỏ cuộc, miền Nam thua trận.
Ngày hôm nay, ví dụ Tàu cộng có cơ hội chính trị cho phép và chúng tấn công Việt Nam thì Việt Nam chưa có được 10% sức mạnh như thời 1954-1975, bởi vì:
- Không có nước đồng minh lớn nào hổ trợ thực chất
- Không có khối đoàn kết toàn dân chống xâm lăng
- Và nhất là nhóm lãnh đạo từ trung ương đến địa phương đứa thì hèn nhát (vì quen ăn sang, quen uống rượu ngon, quen gái thơm, quen biệt thự, xe hơi), đứa thì liếm giày giặc, chắc chắn là sẽ không có quyết tâm chống xâm lăng
Phú đảng viên nên chờ xem, khéo mà mất nước trắng tay cũng chỉ vì cái đảng sáng suốt của bọn DLV .
Muốn giải tỏa cái họa Ba Tàu thì lãnh đạo VN chỉ cần dứt khoát vất cái mặt nạ cộng sản đi. Nó chỉ là cái mặt nạ thôi. Ai cũng biết rồi. Cái chiêu bài “cùng chung ý thức hệ” với Trung quốc chỉ là 1 trò hề vĩ đại. Làm sao có thể yên tâm với 1 thứ đồng minh giả tạo như anh Tàu cộng? Hãy vứt cái mặt nạ đi, hãy trớ về với dân tộc, đó là sức mạnh chống xâm lăng hiệu quả nhất. Dù cho Tàu có 1000 hay 10000 máy bay, có 1000 hay 10000 chiến hạm, có 1 hay 10 tàu sân bay thì một Việt Nam đoàn kết sẽ chẳng hề sợ thằng đếch nào cả. Tàu mà đụng đến 1 Việt Nam đoàn kết thì Tàu sẽ bị giã nát bấy như ngàn năm nay vẫn thế.
Vẫn biết TC mạnh về QP,không chế BiễnĐông trong đó có vn là bị năng nhất. Vẫn biét vn co trang bị tàu do liên sô chế tạo và mua vũ khí của Mỹ và Ân độ ,nhưng không thể bằng TQ quân sự tiến nhanh và tiến mạnh khiến giới qs Mỹ cũng kinh ngạc . Xoay trục về biễn Đông có vẻ châm nhưng nổ lực tiến tới . ,tập trân voai anh này ,với anh kia ,dương oai diệu vỏt, uyên bố rùm beng đẻ răn đe TC và làm các nước ĐM Mỹ ở Châu Á an tâm…Nhưng Mỹ càn VN đẻ thành vòng đai chiến lược thì vn dùng dằng ,lại dở chiến lược đi dây từ hồi HCM…
Tóm lại có biết là VN đang lâm nguy bị mất nước. Người ta nói là qđ tc ở Cửa Việt ,nếu cần sẻ căt đôi hai miền Nam Bắc . Từ Cửa Việt đánh vào,từ Cao nguyen tràn xuống ,và từ biển đão đanh vô,thêm không quân ,vn bị không chế,bị đo hộ là cái chắc.(Nam Bắc VN)
Biết là biêt vậy nhưng khi dọc xong bài viết này thì coi như không biết gì hết.Đọc một đọan ,chép miêng một lần .Đọc xong càng buồn . Trã ta sông núi nhưng ai trã? có đòi cũng không trã. Bọn bán nước và bộn cướp nước ,,,
Vậy mà thăng TBT còn đòi TT Mỹ phải tiếp một đãng ăn cướp .hèn vói giặc ác vói dân ,bán nước cầu vinh (,chân trong chân ngoài :CHẠY, ) thê này thế nọ ! Merde !
Cã một VN di tản. Hèn gì đãng cs vn trong tù trước khi tha về đẻ đi HO nói là ” các anh qua Mỹ trước . Chúng tôi cũng qua và sẻ qua. Anh em lại găp nhau”
Cam on Tác giã.
Đọc Anh/Chị nghe buồn 5 phút….
(ADAM)
.
Bài viết của tác giả Tú Hoa có nhiều tài liệu dẫn chứng khá chính xác. Cho thấy dã tâm của Trung Cộng luôn luôn là thừa cơ đánh chiếm, khuấy phá VN. Và sự phân bố quốc phòng của Trung Cộng cho thấy VN ở vào thế vô cùng nguy hiểm, đặc biệt nếu VN muốn đi con đường cải cách dân chủ, rời xa sự bảo hộ của tên đàn anh gian manh, quỷ quyệt.
Có điều Tú Hoa là người Việt Nam hay Tàu? Tại sao đứng trên quan điểm người Việt mà lại nói Việt Nam “ăn cháo đá bát” Trung Cộng? Trung Cộng có phải là người giúp đỡ chân thành Việt Cộng vào thời chiến tranh xâm lăng miền Nam không? Hay chỉ vì quyền lợi chiến lược mà muốn đánh Mỹ đến người VN cuối cùng? Sự tráo trở, gian ác của Trung Cộng ghê tởm gấp ngàn lần khi dùng Pol Pot để tấn công gây chiến với VN. Việt cộng chỉ phản ứng khi bị Trung cộng ép vào đường cùng thôi. Là người VN chẳng ai đồng ý với lập luận Trung cộng giúp VN là “nuôi ong tay áo”.
NGUYÊN VĂN :
” Đối với Cộng Sản Trung Quốc, họ vẫn không bao giờ quên cái việc Cộng Sản Hà Nội ăn cháo đá bát, phủi hết bao nhiêu công lao Cộng Sản Trung Quốc giúp đở, lại đi theo Liên Xô giúp Liên Xô chà đạp đe dọa Đảng Cộng Sản Trung Quốc tối đa trong suốt mười năm liền (1979-1989)”
( Đọc cho KỸ rồi hẳn lên tiếng đồng chí ạ ! Không phải Việt Nam ăn cháo đá bát mà là Cộng Sản Hà Lội ăn cháo đá bát đồng chí ạ !)
Lí luận như cái đinh cùn! Thế Mỹ mạnh hơn ta gấp ngàn lần mà sao Mỹ vẫn thua? Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng , Việt Nam ươn lên hùng mạnh như một cường quốc quân sự trong vùng.Thắng trận trong giao tranh còn đòi hởi nhiều yếu tố vận dung chính trị khác, không phải chỉ dựa trên tương quan lực lượng không đâu. Sức mạnh quân sự chỉ là một phần trong yếu tố thắng lợi mà thôi !
Tác giả Tú Hoa này mang tâm lí của ngụy quân ngụy quyền , chỉ biết rên rĩ kêu la như những thằng ăn mày dĩ vãng…hết thời!
Đồng chí Phú đừng nói thế , không phải Đảng ta rên hừ hừ là MỸ bỏ bom trừng phạt Đảng ta đánh phá miền Nam quá trời oan
Đảng ta khóc mếu máo nói “Miền Nam bị con Nguyễn Thị Bình nó đánh phá chứ miền Bắc tôi không hề xâm lược gây chiến miền Nam …, Xin ngưng bom…Xin ngưng bom hay sao? ”
Thưa với đồng chí Phú , lúc ấY em đã vào Nam biện chứng cách mạng , nghe Bố của đồng chí nói láo thế trên đài , em cười muốn bể bụng.
Để thêm, khi cs Hà Nội chiếm được miền nam thì tụi nó đá đít con mẹ Ng Thị Bình
về đồng chăn trâu và cũng đồng thời dẹp MTGPMN không 1 phát súng.
Thằng Phú đãng viên teo não này vẫn hót như con vẹt ! cuộc chiến vừa qua là một cuộc nội chiến giữa người việt với người việt là chính ,quân đội Mỷ chí đóng vai trò yễm trợ . CSVN có trục tiếp đánh với nước Mỷ như Nhật không ?
Chúng mày vẫn nói “cuộc kháng chiến chống Mỷ cứu nước” mà không thấy thối và ngượng mồm hay sao ?
Nếu không có quan thầy Liên xô và Trung quốc và các đám chư hầu tiếp tế vũ khí ,quân trang quân dụng lương thực … thì bọn CS chúng mày làm sao mà chiếm được miền Nam ? Mý phải rút đi là vì khũng hoãng kinh tế ,cho nên phải nói là bọn CS quốc tế thắng chứ bọn CSVN chỉ là lính đánh thuê mà thôi .
Mẹ kiếp ! cứ phải dạy dổ cho thằng Phú teo não này mà lại muốn chữi thề !
Tú Hoa mang tâm lí nguỵ quyền…ăn mày dĩ vãng.
Còn Pđviên có giòng máu tâm…ní anh hùng cách mạng nên khi Tàu cộng tiến chiếm Trường Sa 1988 thì ra lệnh cho giải phóng quân anh hùng đưa lưng cho Tàu phù tập bắn.
Đến năm 1990, dưới sự lãnh đạo Chó Trị sáng suốt Mười, Linh, Duẫn, Đồng……..đồng nhau quì xuống ở Thành Đô xin ăn mày làm quan Thái Thú một cách hết sức…..anh hèn!
Bởi vậy, thế hệ tiếp nối như PĐViên nầy ngày nào mà chưa bị “cúm gà” chết hết thì bảo đảm nhân dân VN sẽ còn sống trong cảnh…Anh hùng nô lệ thêm…ngàn năm nữa.
Đừng rên rĩ kêu la nữa, hảy đứng dậy mà đi đồng bào ơi!
Phú Đảng Viên nói cái gì vậy? “Dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng , Việt Nam vươn lên hùng mạnh như một cường quốc quân sự trong vùng”, tui có nghe lộn không? Hùng mạnh cái gì mà bị Trung Cộng bức hiếp chẳng dám hó hé?
Ông là đảng viên kinh tế nên có lẽ chẵng biết nhiều về nổi khổ của ngư dân VN bị tàu giặc Tàu ăn hiếp. Ông có lẽ chỉ biết ăn bớt, ăn chận, ăn hối lộ, ăn nhậu, ăn chơi, ăn ngủ, ăn công ký trên đầu dân nghèo VN, chứ biết gì về “hùng mạnh như một cường quốc quân sự trong vùng”?
Ai dang lãnh-đạo Việt-Nam ? Việt-Cọng. Ai làViệt-Cọng ? Người Việt theo Tàu-Cọng. Tàu-Cọng (TrungQuốc) đang Lãnh-Dạo và chỉ-Huy, chứ không phải dùng “Sức ép” lên Bộ Quốc-Phòng của Việt-Cọng. Thực-tế đã hiễn-hiện cụ-thể trong quá-khứ và đang trong hiện tại của Bộ Quốc-Phòng Việt-Cọng là minh-chứng.