WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Về cuộc điện đàm với tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ

Tác giả (trái) và TS Đỗ Xuân Thọ

Tối Thứ Năm tuần trước (ngày 8 tháng 4), nhận được Thư Gửi Ban Chấp Hành Trung Ương của Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ, đọc xong, tôi liền làm hai việc: thứ nhất, chuyển bài viết của Thọ đến trang mạng troinam.net để nhờ Trang Chủ phổ biến ngay, vì độc giả trong nước không bị tường lửa khi vào trang mạng này; thứ hai, gọi điện thoại cho Đỗ Xuân Thọ để cổ vũ tinh thần tác giả.

Nhận xét đầu tiên của tôi là Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ cũng toát ra sự nồng nhiệt, hăng hái với Đất Nước giống như Luật sư Cù Huy Hà Vũ. Tuy không phải là luật sư, Thọ tỏ ra khá hùng hồn như Vũ. Đó là dấu hiệu đáng mừng. Ước mong sao trong nước càng ngày càng có nhiều tiếng nói mạnh mẽ như Hà Vũ, Xuân Thọ cất lên. Thọ cho biết: Anh là chiến sĩ cao xạ (đội phòng không) tại chiến trường Quảng trị. Một lần đang lau súng, bất ngờ súng cướp cò và trúng ngay viên xạ thủ trực thăng của Không Quân Việt Nam Cộng Hòa bay ngang. Lần khác, bắn rơi một phi cơ chiến đấu của Không Quân Mỹ. Tôi cũng cho Thọ biết: Tôi là “giặc lái” của Không Quân “Ngụy”, từng có mặt trên chiến trường Quảng trị vào Mùa Hè Đỏ Lửa 1972, may mắn không bị Thọ bắn hạ, nên anh em ta còn có thể trò chuyện với nhau hôm nay. Thọ nói: “Thôi đi, anh Bằng Phong ơi! Bây giờ anh còn châm biếm những từ “giặc lái”, “ngụy” làm gì? Đó là những sự lầm lẫn của quá khứ”. So tuổi tác, Thọ mới 56 và tôi đã 70, nên chàng nhận tôi làm anh và xưng em một cách thân ái như không hề có sự cách biệt lằn ranh, chiến tuyến.

Một nhận xét khác: Cù Huy Hà Vũ trong lời phát biểu với đài RFA về việc anh gửi thư yêu cầu Quốc Hội dựng bia tưởng niệm chiến sĩ Hải Quân Việt Nam Cộng Hòa hy sinh trong trận hải chiến chống Trung Cộng năm 1974 và chiến sĩ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa hy sinh trong trận hải chiến chống Trung Cộng năm 1988; Đỗ Xuân Thọ lau súng bị cướp cò, chẳng may trúng viên xạ thủ Không Quân Việt Nam Cộng Hòa. Điều đó chứng tỏ tư duy của những nhà phản kháng trong nước đã nhìn nhận ở Miền Nam có một chính thể Cộng Hòa, chứ không còn bị ám ảnh bởi những danh từ Ngụy quân, Ngụy quyền có tính miệt thị như trước nữa. Nói gì thì nói, cuộc nội chiến vừa qua đã để lại trong tâm khảm mỗi phía những ấn tượng khó lòng gột rửa, dù tiếng súng đã ngưng ba mươi lăm năm. Nếu hai phía chịu khó “dịu giọng” (tone down) một chút thì cuộc đối thoại dễ dàng cảm thông nhau hơn.

Tôi nói với Thọ: “Mỗi lần đọc một bài viết hoặc nghe một phát biểu đòi Tự Do Dân Chủ từ trong nước, anh đều tìm cách liên lạc bằng email hay bằng điện thoại để cổ vũ tinh thần, như là một hình thức bơm năng lực cho người dũng cảm”. Thọ cảm ơn sự quan tâm của tôi, nhưng thẳng thắn phê bình: “Em đã đọc những bài viết của anh, biết anh là người có tâm với Đất Nước, nhưng có điều anh chẳng hiểu gì về tình hình trong nước, nên gây phản cảm. Người ta muốn chuyền tay nhau đọc bài viết của anh, nhưng người ta ngại”. Tôi hỏi: “Điều gì anh viết gây phản cảm?” Thọ đáp ngay: “Đối với quần chúng Việt Nam, họ xem ông Hồ Chí Minh như bậc Thánh. Em cũng xem ông Hồ là một vị Thánh. Anh tấn công vào thần tượng của họ là bài viết của anh mất tính thuyết phục. Em chống lại chủ nghĩa Mác-xít vì cái chủ nghĩa ấy đã lỗi thời, gây khốn đốn cho dân tộc. Với em hôm nay, chẳng cần chủ nghĩa Cộng sản hay Tư bản, chỉ có chủ nghĩa dân tộc mà thôi!”.

Mục đích cú điện thoại tôi gọi cho Thọ là để cổ vũ sự dũng cảm của Thọ, nên tôi không tranh luận, cứ để yên cho Thọ trút hết những ẩn ức mà anh nung nấu trong lòng. Thọ tiếp: “Em không chấp nhận đa nguyên đa đảng trong tình hình này. Nhìn sang Thái Lan, anh thấy nhóm “Áo Đỏ” gây rối ra sao chưa? Mọi sinh hoạt xã hội, chính trị đều tê liệt. Mình đòi đa đảng có mà loạn à? Độc đảng thôi, nhưng tiên quyết là phải từ bỏ chủ nghĩa Mác-xít! Để bảo vệ chủ quyền dân tộc, chúng ta cần liên minh với thế giới tự do. Hoa Kỳ là đồng minh số 1 (một), Nhật Bản là đồng minh số 2 (hai) và EU là đồng minh số 3 (ba). Khẳng định là như thế! Bảo đảm với anh rằng hơn tám mươi phần trăm (80%) đảng viên thuộc lứa tuổi của em đều nhận thấy chủ nghĩa Mác là sai lầm, nhưng họ chưa lên tiếng như em vì họ còn bị những vướng mắc về gia đình, về đời sống riêng tư. Ngay cả người cầm quyền cũng thấy sai lầm!”

Tôi cũng không tranh luận với Thọ, bèn nói: “Được rồi! Chúng ta sẽ trao đổi nhau về những vấn đề liên quan sau này. Thọ đã viết thư kêu gọi nhà cầm quyền phải dứt khoát từ bỏ chủ nghĩa Mác là một bước tiến quan trọng rồi”. Thọ dặn: “Anh có điều gì muốn nói, hãy email cho em. Chỉ điện thoại khi nào có việc cần kíp mà thôi, bởi vì họ bắt đầu theo dõi sát em”. Tôi hứa với Thọ sẽ làm theo yêu cầu. Cảm tưởng sau cùng của tôi qua cuộc điện đàm với Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ: Anh có bản tính của một quân nhân yêu nước, nói thẳng điều mình nghĩ mà không ngại ngùng bị kẻ khác phê bình. Có lẽ dân nhà binh, dù ở phía nào, cũng có điểm tương đồng về sự trực tính, nên rất dễ cảm thông nhau. Nói chuyện với Thọ khiến tôi nhớ lần nói chuyện điện thoại đầu tiên với anh Vũ Cao Quận. Lại thêm, ở cuối bài viết, anh Thọ cũng giống như anh Quận, ghi rõ địa chỉ nhà, email và số điện thoại. Trái lại, ở hải ngoại chẳng ai bị đàn áp, thì có những phần tử bàn việc nước non mà giống như kẻ cắp bàn tính nhau chuyện đi ăn trộm, tự đặt ra tên ma và dùng lời lẽ của bọn đầu đường xó chợ! Thật đáng tiếc!

Thọ lên án chủ nghĩa Mác, nhưng không đồng ý người nào công kích kẻ du nhập chủ nghĩa đó vào Đất Nước. Phản ứng của một số nhà dân chủ ở quốc nội cũng có những suy nghĩ giống như của Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ. Bà con, bạn bè của tôi trong nước sau khi đọc những bài nhận định của tôi về Hồ Chí Minh Nguyễn Tất Thành thì có người chấm dứt liên lạc, có người khuyên tôi không nên về thăm họ, mặc dầu trước đó họ đã thân ái rủ tôi về trước khi nghìn thu vĩnh biệt. Họ sợ bị liên lụy hay họ vẫn yêu ông Hồ?

Sau cuộc điện đàm với Thọ chấm dứt, tôi gọi điện cho Hà Sĩ Phu. Vừa nghe tiếng “Allo” từ phía đầu dây bên kia, tôi nói ngay: “Hà Tiên sinh mới có thêm một đệ tử nữa đấy!”. Nhận ra giọng nói của tôi, anh hỏi: “Tôi có thấy đệ tử nào đâu?”. Tôi giải thích: “Bức thư của Tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ tôi mới chuyển cho anh là bằng chứng anh có thêm một đệ tử. Yêu cầu của Tiến sĩ Thọ đòi hủy bỏ chủ nghĩa Mác chẳng có gì mới lạ, vì anh là người đã dóng lên tiếng chuông “Chia Tay Ý Thức Hệ” từ hơn hai thập niên trước, nhưng nay tiếng chuông ấy mới dần dà có tiếng dội (echo) trong hàng ngũ Đảng. Giá như lãnh đạo cộng sản không mắc chứng điếc, nghe lời anh từ bấy giờ thì ngày nay biển, đảo đã không mất vào tay quân xâm lược Tầu”. Tôi còn nói với anh Hà Sĩ Phu nhiều chuyện lang mang ngoài luồng, chợt nghe tiếng “click” báo hiệu có người đang nghe trộm, liền vội vàng từ giã.

*
* *

Tôi từng khẳng định số phận dân tộc Việt Nam là số phận con rệp, số phận ăn mày. Oan nghiệt lịch sử đã xảy ra, người đời sau không có cách gì thay đổi, nhắc lại là để cảnh giác lẫn nhau đừng đi vào vết xe cũ. Giá như Tưởng Giới Thạch đánh bại Hồng Quân Mao Trạch Đông, Cộng sản Trung Hoa tan tành, điều chắc chắn là Cộng sản Việt Nam không thể nào thắng Thực dân Pháp trong cuộc chiến tranh Đông Dương, dù nhân dân Việt Nam được lãnh đạo bởi một vị Thánh có nhiều mưu lược. Tôi không hề miệt thị ông Nguyễn Tất Thành bằng những lời lẽ hằn học, hạ cấp. Tôi chỉ nêu lên tội ác của ông do bằng chứng lịch sử lưu lại và tôi xác nhận ông chỉ là một sản phẩm tai hại do thời thế đẻ ra.

Hoang Giáp Nguyễn Khắc Niêm, Quan Tế tửu trường Quốc Tử Giám, một vị quan vô cùng thanh liêm chuyên trách ngành giáo dục, bị đấu tố cho tới chết do chính sách Cải cách ruộng đất của ông Nguyễn Tất Thành. Thế mà ông con là bác sĩ Nguyễn Khắc Viện vẫn không đau xót trước cái chết của Cha Đẻ mình, lại cúi đầu phụng sự “Cha Già Dân Tộc”. Ai có thể giải thích cho tôi sự kiện tai quái đó? Thôi thì tạm tin rằng ông Nguyễn Khắc Viện và nhiều nhà trí thức trở thành đàn cừu, bị thôi miên vì nỗi khát khao “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc”. Nhưng ngày nay, cái thiên đàng xã hội chủ nghĩa do ông Nguyễn Tất Thành hứa hẹn là một địa ngục trần gian bị thống trị bởi một tập đoàn gian tham, dối trá, ươn hèn trước sự hống hách của kẻ thù Phương Bắc, tại sao vẫn có người thông minh, đỗ đạt Tiến sĩ như các ông Nguyễn Trần Bạt, Đỗ Xuân Thọ vẫn coi ông Hồ Chí Minh như một bậc Thánh? Tôi chỉ là người dân tầm thường, chẳng có bằng Tiến sĩ, xin nêu lên một thắc mắc với quý vị như sau:

“Chúa Jesus về Trời, Ngài để lại hậu thế những đệ tử như Thánh Paul, Pierre, Matthew, Baptist … Đức Phật Thích Ca nhập Niết Bàn thì có Ngài Ca Diếp và vô số vị Phật, Bồ Tát nối nghiệp; Thánh Gandhi thì có Jawaharlal Nehru. Tại sao ông Thánh Hồ Chí Minh không để lại một Người Hiền nào cả, mà chỉ toàn một bọn sâu dân mọt nước, mãi quốc cầu vinh, điêu ngoa, nói một đường làm một nẻo, ngồi trên luật pháp, cai trị bằng một lũ côn đồ đánh đập dân oan, giáo dân giống như Đội Cải Cách năm xưa vậy? Nếu tôi lấy câu ‘Cha nào con nấy’, ‘Nhìn hậu quả, thấy nguyên nhân’ để giải thích thì những vị Tiến sĩ còn mắc chứng bệnh sùng bái lãnh tụ trả lời ra thế nào đây?”.

Tôi nêu câu hỏi trên với các vị Tiến sĩ, bởi vì tôi quan niệm rằng họ là chất xám, là cái đầu của dân tộc. Nếu “cái đầu dân tộc” còn lúng túng trong mê lộ của dĩ vãng, thì hạng quần chúng dân đen như tôi làm sao có thể tìm được lối ra cho tương lai của bản thân, của Đất Nước? Đặc biệt đối với Tiến sĩ Nguyễn Trần Bạt là một nhà tư vấn đầu tư thành công vượt bực, tác giả nhiều bài viết mang tính nhân văn mà tôi rất ưa chuộng, lại đánh giá ông Hồ là một lãnh tụ kiệt xuất chưa ai có thể sánh được xưa nay thì tôi rất nghi ngờ khả năng phán đoán của ông ấy vô cùng. Theo tôi, Nguyễn Tất Thành đã chết, mang ông ra để tâng bốc hay hài tội chẳng đưa lại lợi ích gì, chỉ làm cho cuộc đối thoại về dân chủ thêm phức tạp. Bao lâu hài cốt của ông Hồ còn nằm ở quảng trường Ba Đình, học sinh còn bị nhồi nhét tư tưởng, đạo đức của ông Hồ thì tất cả các cuộc cải cách của Cộng Đảng là điều bất khả, từ đó sẽ đưa đến hỗn loạn mà không cách gì kiềm chế được. Nước Đức hùng cường và được thế giới kính nể là bởi vì lãnh đạo và nhân dân Đức biết sám hối, công khai xin lỗi Do Thái vì tội tàn sát của nhà độc tài Adolf Hitler.

*
* *

Lâu nay cuộc vận động, đấu tranh Tự Do Dân Chủ cho Đất Nước không được quần chúng quan tâm hưởng ứng, có lẽ họ chai lỳ vì bị ăn bánh vẽ nhiều quá. Hy sinh xương máu đánh đuổi Thực dân Pháp để giành Tự Do thành công thì cuộc sống sau đó còn tồi tệ hơn dưới thời Tây đô hộ. Cách mạng lật đổ Ngô Đình Diệm xong, Miền Nam càng rối loạn, mất an ninh. Giải phóng Dân tộc thắng lợi, hàng triệu người đi tù và hàng triệu người vượt biển bỏ xứ. Họ hoài nghi tự hỏi: “Nếu lật đổ chế độ tàn ác bất nhân hiện hành này xong, liệu con cháu của họ có khá hơn không?” Hơn nữa, tập đoàn cầm quyền này có một kỹ thuật cai trị rất ghê gớm: thi hành chính sách bao tử trị, công an trị để khủng bố nhân dân triền miên, khiến cho kẻ bị trị trở nên hèn nhát, sợ hãi, ích kỷ, lúc nào cũng chỉ nghĩ đến miếng ăn cho bản thân, thây kệ tương lai dân tộc ra sao thì ra. Do đó tính vô cảm của dân phát sinh: Mặckênô!

Người Việt tỵ nạn ở các quốc gia tự do thấy đồng bào mình khốn khổ ở quê nhà, muốn đóng góp vào cuộc kháng chiến chống Cộng thì bị lừa nên mất niềm tin. Mặt khác, có những phần tử hô hào tự do dân chủ nhưng hễ ai có suy nghĩ khác, hành động khác thì vội chụp ngay cho người ta là cộng sản. Tôi có thể nói rằng sau ba mươi lăm năm người Việt ty nạn không thể xây dựng được một lực lượng yểm trợ công cuộc dân chủ hóa ở quê nhà là do bản chất chia rẽ, chỉ có Cái Ta là nhất, chẳng ai chịu ai. Đoàn thể mọc ra như nấm. Nhảy ra làm chính trị để kiếm hư danh hơn là vì lòng yêu nước thương nòi. Lại thêm trình độ hiểu biết chính trị không có, nhưng lại ồn ào nhất, to mồm nhất. Nguyên tắc đấu tranh chính trị là thương thuyết, đàm phán để đi đến thỏa hiệp. Bao giờ cuộc đàm phán, thương thuyết thất bại, không thể thỏa hiệp thì mới đi đến chiến tranh. Đó là nguyên tắc cơ bản nhất mà bất cứ người nào hoạt động chính trị đều phải hiểu. Chủ tịch Tập thể Nguyễn Xuân Vinh là một Giáo sư Đại học có bằng Tiến sĩ, đứng đầu một tổ chức đấu tranh chính trị cứ khăng khăng kiên định lập trường không đàm phán, không thương thuyết, không thỏa hiệp với đối phương mà cũng có người đi theo, ca tụng. Cho nên cái Tập Thể đó trở thành Ban Nghi Lễ lo việc quan hôn tang tế và dần dần tàn lụi! Tôi viết bài tham luận với chủ đề “Hòa Hợp Hòa Giải Để Đoàn Kết Là Một Mệnh Lệnh Trong Công Cuộc Cứu Nước” trình bày rất rõ người Việt hải ngoại hòa hợp hòa giải với nhau, người Việt quốc nội hòa hợp hòa giải với nhau để rồi cùng bắt tay tạo sức mạnh chung nhằm lật đổ bạo quyền. Thế mà có những kẻ quy chụp tác giả có âm mưu tiếp tay cho cộng sản. Tình trạng đó hoặc do ác ý hoặc do trình độ nhận thức kém cỏi đều gây tai hại cho công cuộc đấu tranh dân chủ, tự do. Có thể kết luận rằng số người mượn danh nghĩa Chống Cộng để được to mồm, được ăn trên ngồi trước chẳng bao nhiêu, nhưng vì đa số thầm lặng chỉ mong yên thân, không dám lên tiếng chống lại điều sai trái, nên bọn to mồm lấn lướt.

Trung Cộng công khai bành trướng, tuyên bố Hoàng Sa Trường Sa thuộc về chúng, cướp tài sản, giết ngư dân mà Đảng Cầm quyền không dám có phản ứng, lại đánh đập, bỏ tù người yêu nước bày tỏ sự phản đối. Chưa hết, bọn bá quyền Phương Bắc đưa hàng ngàn nhân công vào Tây Nguyên khai thác quặng mỏ mà vị Cha Đẻ Quân Đội Nhân Dân Võ Nguyên Giáp lên tiếng can ngăn cũng vô hiệu; các nhà trí thức yêu nước gửi kiến nghị bị ném vào sọt rác. Trang mạng Bô-xít bị đánh sập nhiều phen.

Những biến cố kể trên, tôi nghĩ rằng đó là một điều may mắn cho Đất Nước, vì nhờ nó mà những người từng hy sinh phụng sự chủ nghĩa cộng sản như Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Đồng Sĩ Nguyên … và nhiều nhà trí thức như Cù Huy Hà Vũ, Đỗ Xuân Thọ bắt đầu châm ngòi cho nhận thức mới: Việt Nam Cộng Hòa có chính nghĩa yêu nước, vì dám hy sinh bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ. Cho nên, trọng tâm của cuộc tranh đấu hôm nay là lấy “Niềm Tự Hào Dân Tộc Và Lòng Yêu Nước” làm động cơ thúc đẩy cuộc Cách Mạng Dân Tộc. Bởi vì NƯỚC có tồn tại thì DÂN mới có Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do; còn nếu bị nô lệ ngoại bang – nhất là ngoại bang là cộng sản Tầu – thì không có gì cả!

Do đó, những người yêu nước bất luận ở phương trời nào hãy vì sự sống còn của Tổ Quốc phải dũng cảm tự thanh tẩy, tự dẹp bỏ những ý đồ đen tối, tham vọng cá nhân tầm thường, tự xóa bỏ những quá khứ ngổn ngang để đoàn kết lại thành một khối duy nhất nhằm kêu gọi, vận động các Tướng Lĩnh đang nắm binh quyền trong tay hãy đứng lên tiêu diệt bọn bán nước buôn dân, bọn cướp của giết người làm giàu trên xương máu đồng bào. Nếu bản thân mỗi người không đủ lòng yêu nước để thực hiện nổi những điều này nhằm đoàn kết thì chắc chắn nước Việt Nam ta sẽ bị Bắc thuộc một lần nữa.

Việt Nam ta Hào kiệt thời nào cũng có! Tôi tin rằng trong số những Tướng Lĩnh đang nắm binh quyền còn có vị mang dòng máu anh hùng của Tổ Tiên. Khi được mặc khải, Người Anh Hùng vô danh đó sẽ xuất hiện, nếu lòng dân thực sự mong muốn, bởi vì Ý Dân Là Ý Trời.

Trong nước dưới sự thống trị của bọn cầm quyền tay sai Trung Cộng, nhân dân không thể dựng lên Hội Nghị Diên Hồng. Vậy thì người hải ngoại hãy tìm đến nhau để tổ chức một Hội Nghị Diên Hồng, chứng tỏ sự đoàn kết, rồi như vết dầu loang đổ về trong nước làm bùng lên ngọn lửa đấu tranh. Đó là lúc người Anh Hùng Vô Danh xuất hiện. Với kỹ thuật thông tin tiên tiến hiện nay, dù ở chân trời góc biển, chúng ta vẫn có thể liên lạc nhau để tham khảo, bàn luận hầu tiến tới tổ chức Hội Nghị Diên Hồng. Bằng tấm lòng yêu nước vô biên, chẳng có khó khăn nào mà không thể vượt qua. Viện bất cứ lý lẽ gì để từ chối đoàn kết đều là có tội với Tổ Tiên. Nếu lời đề nghị tha thiết của kẻ viết bài này mà không thấy có một động thái nào của các nhà hoạt động chính trị ở hải ngoại thì rõ ràng là hết thuốc chữa. Người trong nước vô cảm và người hải ngoại cũng vô cảm thì lấy đâu ra Anh Hùng Vô Danh ra tay cứu nước?

“Khí Phách Còn, Dân Tộc Còn”. Xưa kia Tổ Tiên ta một mình đã nhiều phen chiến thắng quân xâm lược Phương Bắc. Ngày nay, nếu người cầm quyền khôn ngoan, lương thiện, yêu nước thương dân, biết liên minh chân thành với bạn hữu bốn phương thì việc giữ nước chẳng có gì khó khăn. Nhất là vị thế của nước ta nằm trên đường giao thông quốc tế thì các nước khác sẽ không chấp nhận để cho bá quyền Trung Cộng đơn phương thao túng. Đài Loan nhỏ bé hơn ta mà Trung Cộng chẳng thể nào thôn tính, ấy là nhờ lãnh tụ biết thể hiện một chế độ dân chủ, tự do, trách nhiệm với quần chúng và nhờ sự che chở của Thế Giới Tự Do. Vì vậy, nước ta còn hay mất là do dân tộc ta có khí phách gìn giữ độc lập hay cam tâm làm nô lệ. Lòng dân không muốn độc lập thì Trời hay Phật cũng không giúp ta được.

Tháng Tư, năm 2010.

© Bằng Phong Đặng văn Âu

© Đàn Chim Việt Online

27 Phản hồi cho “Về cuộc điện đàm với tiến sĩ Đỗ Xuân Thọ”

  1. Hòe Tám Ký. says:

    Đất nước Việt Nam ngày hôm nay, cuộc sống của nhân dân có được một phần nào đó mà Cọng sản nới lỏng, so với thời ngăn sông cấm chợ độc quyền buôn bán cướp giật miếng ăn của người dân từ thượng vàng hạ cám cho đến buôn bán nhỏ lẽ! Sau nầy VC gọi là “Thời bao cấp” đổi từ ngữ nầy cho dễ nghe hơn là hành động cướp ngày của cái gọi là “Cải tạo công thương nghiệp”.Hiện nay đồng bào và nhất là giới trẻ không còn thấy cảnh niêm nhà kiểm kê tài sản,hay đuổi người ra khỏi chổ ở để cướp những ngôi nhà mà VC thấy thuận thế buôn bán. Xã hội VN ngày nay có phần xoay vần là nhờ vào tiếng nói bất khuất của nhân dân trong nước vì quá bức xúc nên họ vượt qua mọi nỗi sợ hãi kiên trì đấu tranh, nhiều người đã hy sinh tánh mạng. Trong tình hình xã hội VN hiện đang trên đà lao xuống dốc về mọi mặt như: Đạo đức, giáo dục, y tế và nghèo nàn lạc hậu bần cùng so với các nước ĐNÁ. Mặt khác Tàu cọng đang âm thầm bào mòn gặm nhấm mọi thứ tài nguyên quý hiếm của nước ta qua trung gian ngụy quyền Hà Nội! Tung hoành bắn giết cướp bóc Ngư dân trên vùng biển của dân ta sinh sống hằng ngàn năm trước!. Đây chính là hậu quả mà Hồ Chí Minh đã du nhập thứ chủ nghĩa phi nhân, Hồ tặc tự nhiên nó trở thành hình thể ghê tởm đối với tuyệt đại đa số giới trẻ VN ngày nay, mặc dù họ đã bị VC thêu dệt nhồi nhét hơn 30 năm rồi. Nhìn quả biết cây, nhìn hoa biết trái. Như vậy, Hồ Chí Minh đã để lại cho VN nầy nhiều gánh nợ chồng chất và cả một bầy quạ dữ vô tài bất tướng, ăn hại đái nát. Những Đảng viên có quyền chức cấp xã huyện trở lên sống xa hoa phù phiếm, ngoảnh mặt trước hiểm họa mất và sự nghèo đói của dân an nhiên tự tại! Lại có những người thỏa hiệp với VC để được sống yên thân, nên nhớ rằng”Cầu an tiêu cực, rồi cũng chết về tay Cọng Sản” Nhân dân đấu tranh đang cần sự lên tiêng của các bạn. Như một Đảng viên trí thức Ng; Tấn sĩ, có 4 câu thơ:
    Điều Trời cho, bổng hóa trò chơi.
    Người bịt mắt, đùa nhau bên vực thẳm.
    Thiếu mặt trời, mấy ai còn thấy bóng.
    Mấy ai thấy mình, đang ở giữa trò chơi!.

  2. Buon cuoi says:

    Neu chiu kho nho lich-su va chiu kho suy nghi thi biet that hay gia ; chanh hay ta .
    Stalin va Mao duoc lich-su xac nhan la Do Te mang danh hieu XHCN voi CONG-SAN CN. Vay ma To-Huu lam nhung bai tho bo dit ” Stalin chet khoc bang 10 khi cha To-Huu chet…. roi nao la Bac MAO…
    dung dang xa hang ngan cay-so con phai bit mui lai . To-Huu ngoi trong BoChinh Tri Trung-Uong-Dang ….va nhung nguoi nao ngoi trong Bo Chinh Tri Trung Uong Dang voi To-Huu thi cung cung mot giai-cap mot dang cap nhu To-Huu thoi ( Ma tam ma nguu tam nguu ). Neu To-Huu song thoi Le-Chieu -Thong co le duoc lam Te-tuong te lam cung duoc lam Bo -truong Bo BO DIT.
    Nhung ai ngoi chung voi To-Huu trong Bo Ching Tri Trung Uong Dang ……?
    Xin nhung nguoi yeu nuoc sang suot cho moi nguoi duoc biet .
    Thanh that cam ta .
    Tu lau nguoi dan Nga da dep bo tuong Lenin ……!!!!!!!!
    Hinh cua MAO con de do de nhac nho moi nguoi nho den mot giai doan tan khoc cua Trung-hoa sau thoi cua Tan-Thuy -Hoang ….

  3. Huy Tuong says:

    Chào anh Tâm,

    Tôi xin được thay đổi cách xưng hô vì đang còn do dự anh là BS hay là bệnh nhân của BVTT Biên Hòa đây. Vì không có nhiều thì giờ, xin trao đổi với anh vài ba ý dựa vào kinh nghiệm hành nghề của tôi (trong ngành học của tôi không có mục Bệnh tâm thần) :

    Trước hết, việc trình license là việc của anh nếu anh muốn hành nghề (chẳng ai buộc anh phải khai báo anh là BS khi tham gia diễn đàn cả ), tôi không cần phải đi Hà Nội hay Biên Hòa để kiểm tra. Tuy nhiên, nếu anh hành nghề tại Mỹ, chỉ trong trường hợp này anh đã sẽ phải bán nhà để đi hầu tòa rồi đó. Chắc chắn Trường ĐH Y Khoa Hà Nội cũng đã dạy anh (dù là hệ chính quy dài hạn, đào tạo tại chức hay chuyên tu ngắn hạn) căn bản của triệu chứng học, bệnh học và điều trị học, tôi thấy không cần nhắc lại; tuy nhiên, anh chưa khai thác hết tiền sử, bệnh sử và thực hành nhin-sơ-gõ-nghe, chưa chẩn đoán sơ bộ, chẩn đoán phân biệt,… mà đã phán lung tung…, đúng hay sai chưa nói, anh cũng sẽ bị truy tố trước pháp luât.

    Thứ hai, tôi nghi ngờ anh là bệnh nhân vì căn cứ vào ICD-10 (International Statistical Classification of Diseases and Related Health Problems, Phân loại bệnh tật quốc tế và những vấn đề liên quan đến sức khỏe của WHO), cũng như vào Diagnostic and Statistical Manual (DSM-IV), vào các tài liệu của Hiệp hội Tâm thần học Hoa Kỳ – American Psychiatric Association, APA), anh có ít nhất 5 trong các biểu hiện dưới đây của Narcissistic personality disorder (NPD- Rối loạn nhân cách dạng ái kỷ- Nhóm B) :

    1. Tự cao tự đại về tầm quan trọng của mình (cường điệu các công việc và khả năng của mình, luôn muốn được xem là bề trên một cách không tương xứng với khả năng bản thân…)
    2. Cuốn hút bởi ảo tưởng về sự thành đạt, quyền lực…
    3. Tin tưởng rằng mình là người đặc biệt và duy nhất
    4. Thèm muốn mãnh liệt được ngưỡng mộ
    5. Ý nghĩ phải được phục vụ một cách đặc biệt và thỏa mãn một cách vô điều kiện các ước vọng
    6. Tận dụng những mối quan hệ để phục vụ các mục tiêu bản thân.
    7. Thiếu sự đồng cảm: không nhận thức và chia sẻ tình cảm, nguyện vọng của người khác.
    8. Luôn đố kỵ với người khác và tin rằng người khác cũng sẽ đố kỵ mình
    9. Có thái độ, hành vi kiêu căng

    Dĩ nhiên, tôi cần có thêm kết quả của Bảng Nghiệm kê nhân cách EPI để góp phần chẩn đoán phân biệt với rối loạn nhân cách Hystérie,rối loạn nhân cách chống xã hội, tâm thần phân liệt hoang tưởng…

    Cần nhấn mạnh với anh rằng, những ý kiến của anh chả liên quan gì đến bài viết của ông BP Đặng Văn Âu cũng như ý kiến của tôi. Anh nhầm tưởng tôi là Nông Đức mạnh nên cứ huyên thuyên về chuyện Đảng, đảng viên. Nếu thật sự anh có học y khoa, tức là có được học chương trình sơ cấp Triết học mác Lê-nin, anh sẽ hiểu “Âm mưu diễn biến hòa bình”trong nội dung bài : Đấu tranh giai cấp, động lực phát triển của xã hội loài ngượi ,…

    Thôi nhé, mong anh yên tâm công tác (hoặc điều trị bệnh) tại Biên Hòa. Lần sau nhớ góp ý có trọng tâm và có tính xây dựng, không đả phá cá nhân

    Huy Tưởng

    • Trần Hồng Tâm says:

      Chào anh Huy Tưởng

      Vì Anh muốn coi licence hành nghề, nên tôi cố trả lời anh cho gãy gọn, cụ thề. Tôi không có ý khoe. Như anh biết đó, Việt nam mình tiến sỹ, phó tiến sỹ còn đông hơn “Quân Nguyên”, mảnh bẵng BS quèn của tôi là cái đinh gỉ gì, mà mang ra khoe, cho mắc cỡ.

      Tôi không biết nhiều về nứớc Mỹ – nơi anh đang sống – chỉ nghe nói rằng bằng BS của CHXHCN Việt Nam cấp cho tôi không đáng bằng giấy chùi đít ở bên đó. Tôi ý thức rất rõ điều này. Tôi nghĩ anh ở VN nên mới có ý muốn giúp anh chữa trị sự “Rối loạn nhận thức”. Bây giờ biết anh đang sống ở Mỹ, thì tôi bó tay.

      Điều tôi viết không liên quan trực tiếp đến bài tranh luận của anh và ông Đặng Văn Âu, nhưng gián tiếp chớ anh. Vì tôi thấy anh hiều sai ý của tác giả và qúa cuồng tín vào ĐCSVN. nên tôi hơi “lộng ngôn” mà dùng cụm từ “Rối loạn nhận thức”. Tôi không có ý đả phá cá nhân anh. Tôi thành thật xin lỗi anh.

      Anh xưng hô thế nào, tôi không bận tâm. Tôi không có ý tranh luận về chuyên môn, học thuật, hay thuật ngữ, nên tôi xin phép không bàn.

      Đúng rồi Anh không phải là Nông Đức Mạnh, nhưng tôi thấy anh bậc thầy của Nông Đức Mạnh. Nông Đức Mạnh, sao mà viết lách được như anh. Anh rất hoạt ngôn, Anh mà ngồi ghế của ông Mạnh, hằn nhân dân Việt Nam có nhờ. (Tôi nói thiệt tình, không có ý mỉa mai). Cả ba ông ông Mạnh, ông Dũng, và ông Triết, không có người nào ăn nói được bằng anh. Anh phải ngang tầm với cỡ Tố Hữu, Đào Duy Tùng hay ít nhất cũng là Tô Huy Rứa mới đúng.

      Cuối cùng tôi rất cảm ơn anh đã giành thì giờ cho tôi. Chúc anh thành công.

      Trần Hồng Tâm

  4. nvtncs says:

    Cho tôi hỏi:

    Hoà hợp hòa giải với ai?

    Với đảng cộng sản Việt Nam ư?

    Chính vì yêu dân tộc Việt Nam, yêu nước Việt Nam mà không thể hoà hợp hòa giải với đảng cộng sản Việt Nam.

    Đảng cộng sản Việt Nam cần phải xụp đổ như bên Nga, Balan, Tiệp Khắc, Đông Đức.

  5. Lâm Vũ says:

    Mấy năm trước, “nhà báo” NKTA mới chỉ là “bỉnh bút” (viết phụ) cho DCV, anh ta đã nhiều lần đòi đóng cửa diễn đàn DCV vì anh ta cho là có quá nhiều ý kiến nhảm nhí. Nay có quyền hành trong tay, thì hình như anh lại dung túng những tay viết đaị nhảm như Huy Tưởng. Coi bộ có một ngưòi không biết mình đang làm gì, cho cái gì?!

  6. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ…”Tôi viết bài tham luận với chủ đề “Hòa Hợp Hòa Giải Để Đoàn Kết Là Một Mệnh Lệnh Trong Công Cuộc Cứu Nước” trình bày rất rõ người Việt hải ngoại hòa hợp hòa giải với nhau, người Việt quốc nội hòa hợp hòa giải với nhau để rồi cùng bắt tay tạo sức mạnh chung nhằm lật đổ bạo quyền. Thế mà có những kẻ quy chụp tác giả có âm mưu tiếp tay cho cộng sản.

    Thưa bác Bằng Phong Đặng Văn Âu

    Cái nan đề “Hòa Hợp Hòa Giải” đã làm cho nhiều người dị ứng, nó phảng phất như lời kêu gọi của csvn qua NQ36, tất cả hãy “hoà hợp hoà giải” với nhà cầm quyền csvn. Vì thế mà mỗi lần nghe đến từ ngữ này là nhiều người đã sửng cồ muốn trổ tiếng Đan Mạch (ĐM) rồi, ấy thế mà Bác lại cố tình dùng đến, khi bị người ta phản bác thì Bác cho rằng…”Tình trạng đó hoặc do ác ý hoặc do trình độ nhận thức kém cỏi đều gây tai hại cho công cuộc đấu tranh dân chủ, tự do. Có thể kết luận rằng số người mượn danh nghĩa Chống Cộng để được to mồm, được ăn trên ngồi trước chẳng bao nhiêu, nhưng vì đa số thầm lặng chỉ mong yên thân, không dám lên tiếng chống lại điều sai trái, nên bọn to mồm lấn lướt.

    Rõ khổ!

    Họ “nhận thức kém” hay chính mình “kém tế nhị” nên đã không nhận ra vấn đề thưa Bác?

    Giữa người Việt hải ngoại với nhau thì có “thù hận” gì đâu mà phải “HOÀ HỢP HOÀ GIẢI”, và những người Việt quốc nội cũng thế, họ có “thù oán” với nhau đâu…

    Có chăng là lãnh đạo csvn đã lừa gạt và gây thù oán với nhân dân! Vì thế, khi nhắc tới “HOÀ HỢP HOÀ GIẢI” là người ta nghĩ ngay rằng, đấy là lời kêu gọi NẠN NHÂN (nhân dân) hãy “hoà hợp hoà giải” với BẠO QUYỀN Hà nội?

    Thiển nghĩ, chỉ cần tỏ tấm lòng và thiện ý, kêu gọi mọi người, cả hải ngoại lẫn trong nước, hãy dẹp bỏ những “tị hiềm” nếu có, bỏ qua những bất đồng ý kiến hay dị biệt, đoàn kết thành một khối để đương đầu với bạo quyền csvn, vì tất cả chúng ta đều là nạn nhân của csvn, một tập đoàn Hán gian, ngụy quyền bán nước hại dân!

    Như vậy có đơn giản hơn không?

  7. Danny says:

    Trước tiên tôi ngợi khen bài viết của Bác B. Phong có nhận xét sâu sắc và thể hiện lòng yêu nước nhiệt tình, tôi thì không biết hiện nay Bác đang định cư tại Mỹ hay một góc nào khác của trời Tây, nhưng nghe Bác phán cái gì cũng hay, giỏi. Tuy nhiên, giữa nói và làm rất xa với thực tế, những hoạt động của các hội đoàn 35 năm qua Bác chê thậm tệ, nay Bác tuy đã 70 nhưng rất còn tráng kiện và sáng suốt. Vậy tôi đề nghị Bác nên làm ngay những việc như sau:
    * Yêu cầu Bác Phong ra ứng cử chức chủ-tịch để đại diện cho tập thể chiến sĩ VNCH thay thế Bác Vinh, nếu tài năng và đức độ của Bác tài giỏi hơn B. Vinh thì tức khắc tập thể chúng em sẽ đoàn kết sau lưng Bác để hòa giải, hòa hợp với VC.
    * Bác B. Ph. rũa “người hãi-ngoại cũng vô cảm (măkeno)” Thưa Bác, 35 năm qua họ đã không “măkeno” như Bác đã rũa sả và vu khống, 35 năm qua những người hãi ngoại biểu tình chống Tàu chiếm Tr. Sa và . H. Sa, chống bọn tham quan bán nước ra hãi ngoại khiến chúng gục mặt đi “cửa hậu”, tổ chức hằng vạn cuộc lạc quyên cứu trợ thiên tai, bão lụt, thương phế binh VNCH, thắp nến và cầu nguyện cho tự do tôn giáo, vận động bằng nhiều hình thức hầu yềm trợ các nhà đấu tranh dân chủ trong nước..v..v..Tôi không biết những thời điểm đó bác Ph. vì không thích “to mồm” rồi bác trốn dưới “basement” chứ gì? hay bác đang theo chủ nghĩa “thầm lặng” để ngồi chờ VC qua hãi-ngoại tìm bác để hòa giải..?
    * Công thần như Đ.T. Giáp mà 15 Ông trong Tr.Ư Đảng còn coi như “C…”, bộ tham mưu quanh Tướng Giáp chắc phải tài giỏi gấp triệu lần bác Ph. mà VC không thèm hòa giải thì bác Ph. lấy tư cách gì mà đòi hòa hợp, tết Congo, cách đây 35 năm VNCH còn quân, còn dân, còn chính phủ mà VC không thèm hòa giải huống gì nay đã mất hết thì các Ông đừng mơ mà bị VC nó cho vô “rọ” một lần nữa.

  8. Long Cương says:

    Kính chào niên trưởng Bằng Phong!người chưa từng gặp mặt nhưng đã gặp tấm lòng!Rộng rải và qúi hiếm lắm thay!Nước Việt-Nam thật sự đã nằm trong tay của Trung-Quốc rồi.Nhìn sang Lào và Miên thì sẽ thấy.Hãy tìm hiểu về số phận của Tò Lèn ở bên Lào thì sẽ có lời giải chính xác thôi!Chúc qúi vị an vui và từ từ mà hưởng!

  9. Lu Ha says:

    TƯ TƯỞNG MÁC VÀ NHỮNG DI CHỨNG

    Các Mác( Karl Marx) thật ra là một kẻ tội phạm cuả Lịch sử. Một nhà tư tưởng cực kỳ phản động trên lãnh vực tư duy tinh thần. Lịch sử loài người không thiếu gì những nhà tư tưởng sáng giá mà cả nhân loại ngàn năm kính yêu. Nhưng tư tưởng cuả Mác thử hỏi có ích lợi gì? Giá không có Mác loài người chắc chắn còn nhiều may mắn hạnh phúc hơn nhiều. Mác là gã thày rùi, chỉ thích xúi giục loài nguời vào vòng đâm chém, thù hận, chiến tranh liên liên miên.Cái không tưởng cuả Mác nếu chỉ dừng lại ở mức thần thoại, ảo mộng,hoang đường thì đã chết ai? Cứ như Ngô Thưà Ân viết ra Bộ Tây Du Ký còn đáng tôn kính chứ cái thuyết khỉ tổ cuả Mác thì chỉ có hại mà thôi .Khố nạn nhất là cái chuyện: Mác hò hét xui bẩy giai cấp cần lao, vô sản vùng lên cướp chính quyền bằng bạo lực vũ trang, gây chiến tranh hủy diệt, đòi đào mồ chôn chủ nghiã tư bản, xoá bỏ tư hữu tài sản, quốc hữu hoá, tiến tới Xã hội xã hội cộng sản trần trụi cuả bầy thú dữ phi nhà nước, phi gia đình, phi nhân tính thật ra là ý tưởng cuả một thằng điên. Mác là một tội nhân thiên cổ, một kẻ tiêu diệt tâm hồn tri thức. Cũng giống như diệt chủng vậy.Trong triết học Mác coi thường tri thức, sáng tạo, tâm hồn, tình cảm. Con khỉ cuả Ngô Thưà Ân còn biết đạo nghiã ,lương tri, nhân phẩm , phục thiện cao giá hơn con khỉ cuả Mác rất nhiều. Tất cả những giá trị tâm linh thiêng liêng đều bị Mác đạp đổ như một tên lưu manh vô học. Mác cũng giống như Mao Trạch Đông coi trí thức không bằng cục phân.Mác là con quỷ vô thần gân cổ khảng định: Vật chất có trước, ý thức có sau. Mác đề cao những giá trị vật chất, trước giá trị tâm linh ý thức. Mác lợi dụng học thuyết sinh vật cuả Dawin để xuyên tạc loài người có nguồn gốc từ con khỉ. Chính vì coi con người chỉ là động vật cao cấp, nên giết một con ngưòi cũng giống như giết một con chó mà thôi. Lịch sử đã phán xét và đã tuyên án phỉ nhổ Mác và một dây những học trò bất hảo cuả ông ta: Lê Nin, Hitler, Stalin, Mao Trạch Đông,Kim Nhật Thành, Polpot, Hồ Chí Minh v.v…Là hậu nhân, chúng ta phải bình tĩnh phán xét. Không chỉ riêng mình tôi mà nhân dân các nước Đông Âu và ngay cả nước Nga và các nước thuộc Nga cũ đã đứng lên giành độc lập đã lồng lộn đập nát những tượng đài cuả Karl Marx, Lê Nin, Stalin v.v…Tôi viết bài nghi vấn Mác có bệnh tâm thần cũng chẳng sai. Hãy trông mặt mũi râu tóc cuả ông ta, giống như một con quái vật thời tiền sử nó ghê ghê thế nào ấy. Trông mặt mà bắt hình dong, con lợn có béo thì lòng mới ngon. Một người trông như quái vật, có đôi mắt trợn trừng thô lố như vậy. Nên chúng ta cũng chả lạ gì với như tư tưỏng hàm hồ cuả Mác, hòng làm đảo lộn mọi trật tự cuả đấng tạo hoá. Mác là hiện thân cuả quỷ Satan muốn chiếm đoạt chinh phục loài người phản loạn chống lại Thiên Chuá toàn năng. Là một con chiên tôi lên án Mác cũng là vì tấm lòng ngưỡng mộ kính yêu Thiên Chuá mà thôi. Mác, quỷ Satan kẻ phản Chuá đã tuyên bố: Tôn giáo là thuốc phiện. Tôi con chiên cuả Chuá tuyên bố: Mác là con quỷ Satan, con rắn độc đáng phỉ nhổ cuả loài người. Mác là tội nhân thiên cổ. Đối với tôi: Mác chẳng là nhà tư tưỏng cái quái gì, chỉ là một gã cha ky chú kiết nào đó có cái bằng tiến sĩ triết học rởm mà thôi. Mác chết đi nhưng những di chứng tâm thần , những gen vô thần đã huỷ hoại cả một thời đại. Khốn khổ lây lan ra cả cho con cháu Lạc Hồng. Tội Mác thật đáng phỉ nhổ ngàn thu, uế xú.Mác hãy trả lại bản quyền ba quy luật cơ bản cuả triết học Mác cho Hegels.Mác không được ăn cắp, không được quyền bệ nguyên si những cống hiến cuả Hegels và nhận mình là tác giả. Ba quy luật cuả Hegels là biện chứng thần học để dẫn dắt loài người tìm đến Thiên Chuá. Mác lại thay vào chữ biện chứng duy vật và đảo ngược lại tinh thần tuyệt đối cuả Hegels. Caí gì cuả Seda hãy trả lại cho Seda. Mác là nguyên nhân gây ra cơn điên loạn cuả xã hội Việt Nam ngày nay.

    Cơn Điên Xã Hội

    Nửa mê nửa tỉnh giưã đời
    Khi say khi mộng khi vui khi buồn
    Bình thường ai chả muốn yên
    Ta bà điên đảo tinh thần biến suy
    Mác Lê bế tắc hàng ngày
    Tự do khan hiếm lòng người hiểm sâu
    Nhân quyền dân chủ đi đâu
    Chủ chương chính sách đè đầu thế nhân
    Trải bao thập kỷ bần hàn
    Lòng người ly tán con giun cũng quằn
    Tức đê vỡ nước lan tràn
    Vòng đai chế độ xóm làng xác xơ
    Ép cha vào chốn lao tù
    Chị đi bán phấn hương hoa cuối muà
    Môi son đôi chút mặn mà
    Mẹ ôm con khóc tuổi thơ đói nghèo
    Trời nam u ám mây xa
    Vô thần chủ nghĩa cơn mưa bạo tàn
    Tận cùng gió nổi cơn điên
    Càng mê càng dại ai còn đoái thương
    Cơn giông đổi mới thị trường
    Thảm mùi định hướng đèo bồng nợ xưa
    Đông âu gió giật trái muà
    Triều Tiên Trung Cộng Cu Ba giật mình
    Việt Nam tư tưởng Chí Minh
    Thân lươn bao quản ruồi xanh cuối trời
    Linh hồn ma quỷ xa xôi
    Đại đồng thế giới tôi đòi chịu buông
    Dù cho tát cạn biển đông
    Dù cho đốt cả trường sơn chẳng lùi
    Điên cuồng trên dưới kiên trì
    Quyền lợi của đảng miếng mồi thơm ngon
    Khoá mồm báo chí nhân văn
    Tô son chế độ héo hon điêu tàn
    Lắt leo sao miễn sống còn
    Châu qùy bát bạt còn điên vạn lần
    Điên vì mạng lưới thông tin
    Hoà bình diễn biến vạch trần tham ô
    Quan toà chỉ thị đong đưa
    Luật rừng dung túng ma cô làm bừa
    Kinh doanh cổ phiếu mua vào
    Bí thư chủ tịch ô dù xa hoa
    Dân đen mất đất mất nhà
    Chuà chiền giáo hội thiệt thua chính quyền
    Điên vì quốc tế chính nhân
    Việt nam vi phạm nhân quyền công khai
    Điên vì cô lập bên ngoài
    Đi đâu cũng bị chê cười mỉa mai
    Bá quyền chẳng chiụ rút lui
    Điên khùng căng thẳng trọn đời chẳng an….
    Nhà thương tăng số giường điên
    Tâm thần xã hội chính quyền mạt dân
    Phê bình kiểm điểm tự thân
    Mã tà ma ní chó săn điên rồ
    Vu oan giá họa cầm tù
    Tay sai đế quốc thăm dò Việt nam
    Tung tin cáo giác nhà văn
    Luật sư nhà báo chính nhân tu hành
    Biết bao oan khổ đấu tranh
    Công an đàn áp trời xanh hận đầy
    Bất công bất mãn đoạ đày
    Làm sao mà chịu thế này phải điên
    Có khi bắt láo bắt nhầm
    Không điên cũng ép là điên giam liền
    Thói thường ai cũng sợ điên
    Mơ mơ tỉnh tỉnh thề gian xem thường
    Hoàn cầu nổi trận gió đông
    Thành trì cộng sản tan hoang vỡ rồi
    Trung hoa lươn lẹo biết thời
    Việt nam bám đít theo đuôi quan thày
    Biến đông quần đảo cho đi
    Nửa mê nửa tỉnh thế thời còn điên
    Bệnh cuồng tham vọng chưa tan
    Việt nam cộng sản ngày tàn chẳng xa
    Ta bà điên đảo ra sao
    Tận cùng tắc biến ngày giờ đổi thay
    Cơn điên nổi giận sóng đầy
    Con thuyền bão tố lật vuì biển sâu.

    11.4.2010 Lu Hà

  10. Thân gởi Tác giả Bằng Phong Đặng Văn Âu,

    Đọc bài viết của anh rất phân khởi và cảm động về những phân tích hợp tình hợp lý trong hiện tình ….

    Không biết gì nói hơn nữa là cám ơn điều suy nghĩ tâm huyết của anh.

    Kính chúc anh và đại gia quyến khỏe mạnh hạnh phúc.

    Thân kính,

    Nguyễn Hữu Viện

Phản hồi