WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ông Nguyễn Cao Kỳ nói về Hòa hợp Dân tộc

Đàn Chim Việt: Tháng Tư là lúc người ta bàn luận nhiều về  “Hòa hợp, Hòa giải Dân tộc”. 35 năm đã trôi qua, đủ để một thế hệ người sinh ra, lớn lên và trưởng thành, thậm chí giành quyền lãnh đạo đất nước, nhưng “Hòa hợp, hòa giải dân tộc” vẫn là vấn đề chưa được giải quyết thấu tình đạt lý giữa người Việt trong và ngoài nước, cụ thể là giữa giới cầm quyền Việt Nam với khối người Việt “Tỵ nạn Cộng sản” ở hải ngoại.

Vì sao? Chắc có nhiều câu trả lời, mang những sắc thái khác nhau.

Dưới đây là nhận định của ông Nguyễn Cao Kỳ, một người mà chắc ai cũng biết. Một lần nào đó, ông Kỳ có phàn nàn về những cắt xén làm sai lệch ý tứ trong những phát biểu của ông trên báo trong nước. Lần này, bài phỏng vấn của ông có được đăng tải trung thực hay không, chúng tôi không rõ, xin chuyển lại nguyên văn từ Tuần Việt Nam.

Bạn đọc, nhất là người đang trăn trở với “Hòa hợp, Hòa giải Dân Tộc” có ý kiến gì?

————————————————————–

Phóng viên (PV): Đã 35 năm sau sự kiện 30 tháng Tư, những người ở lại và cả những người ra đi đã nói nhiều, làm nhiều việc cho mục tiêu hòa hợp dân tộc, hàn gắn lòng người. Ông đánh giá thế nào những nỗ lực chúng ta đã làm?

Ông NCK nhận bằng khen của Mặt trận Tổ Quốc, ảnh TuanVietnam

Ông Nguyễn Cao Kỳ (NCK): Tôi nghe dư luận và có cảm tưởng vẫn còn có khoảng cách giữa nói và làm. Cuối năm vừa rồi, Hội nghị Việt kiều đã thu hút mấy ngàn người về dự. Trả  lời phỏng vấn báo chí, nhiều vị đều bày tỏ mong muốn sớm hòa hợp. Điều đó có nghĩa mặc dù chính quyền đã cố gắng, nhưng ở đâu đó vẫn chưa thực sự tích cực.

PV: Việc tích cực hàn gắn như ông vừa đề cập, cần được hiểu thế nào?

NCK: Phải từ hai phía, nhưng cái chính vẫn phải từ phía những người trong nước. Chúng ta có thực sự muốn làm và tích cực làm hay không …

Nói về đoàn kết toàn dân tộc tôi có cảm giác dân tộc mình mỗi lần bị đe dọa đến vận mệnh thì lại đoàn kết. Thời xưa, chống giặc ngoại xâm phương Bắc thời nay đánh Tây, đánh Mỹ là tự khắc cả dân tộc đoàn kết và chiến thắng. Nhưng khi thắng rồi không hiểu làm sao mà tình cảm lại không được như trước.

PV: Chẳng phải Nhà nước đã có rất nhiều những động thái tích cực đó sao? Quyết định dân sự hóa Nghĩa trang quân đội Biên Hòa cũ là một minh chứng rõ rệt cho thấy thiện chí của những người trong nước. Và còn có chính sách cho bà con Việt kiều về nước mua nhà hay chương trình gặp gỡ Việt kiều hàng năm…?

NCK: Tôi cho rằng đó là những động thái tích cực. Chẳng hạn như để có được quyết định dân sự hóa nghĩa trang cũng phải mất nhiều năm trời. Ngay khi trở về quê hương tôi cũng đã đề cập chuyện ứng xử với nghĩa trang quân đội Biên Hòa cũ với các vị lãnh đạo của Việt Nam…

Tôi còn nêu ý tưởng tổ chức đại lễ cầu siêu chung cho những người tử trận không phân biệt bên này hay bên kia, làm thật trang trọng mỗi năm và thông báo rộng rãi cho bà con đang sống trong cũng như ngoài nước biết. Nếu trong số những người về dự, có cả một số cựu chiến binh từng ở bên kia chiến tuyến thì không gì hay bằng.

Thử hỏi có người dân Việt Nam yêu nước nào muốn chia rẽ đất nước không? Có ai muốn rằng người Việt giữ mãi hận thù với nhau không?

Theo tôi chỉ khi nào vượt qua được suy nghĩ hẹp hòi thì chúng ta sẽ làm được. Khi ấy vị thế của Việt Nam được nâng lên tầm cao khác. Tự khắc lòng người xích lại với nhau và sẽ không còn phải mất nhiều thời gian bàn chuyện hàn gắn hay hòa giải nữa.

PV: Ông suy nghĩ như thế nào về việc Nhà nước quyết định dân sự hóa nghĩa trang quân đội cũ?

NCK: Tôi đã ghé thăm nghĩa trang này trước đây còn hoang vắng nhưng giờ đây đã sạch sẽ quang đãng rồi, mọi người được ra vào tự do. Ở đó vẫn còn giữ được 16 ngàn ngôi mộ tử sĩ.

Lịch sử là lịch sử, ngày 30/4 giờ là một sự kiện lịch sử. Việc ứng xử không còn hận thù với những người từng đứng phía bên kia chiến tuyến như thế nào được bên ngoài quan sát để đánh giá cách hành xử văn minh hay không. Cho dù bên này hay bên kia, chết là hết, còn hận thù chi nữa, họ cần được coi sóc chu đáo.

PV: Ông có thừa nhận một thực tế là chúng ta có thể xóa bỏ hận thù để bắt tay làm bạn với những nước đã từng xâm chiếm chúng ta, vậy mà việc hàn gắn người Việt với người Việt với nhau xem ra lại mất nhiều thời gian hơn thế?

NCK: Theo tôi, cả hai phía vẫn có thiểu số còn quá nặng về dĩ vãng, chưa có tầm nhìn về tương lai. Một người không biết nhìn về tương lai, thì họ chỉ còn sống và ôm dĩ vãng. Mà như vậy thì tư duy của họ vẫn mãi bị ám ảnh bởi những chuyện hận thù, chủ nghĩa hay phe phái. Chúng ta phải thực tế nhìn vào điều này: muốn hòa hợp thì rất không nên nói nhiều mà phải làm.

PV: Liệu có cách gì để chúng ta không còn phải mất thêm thời gian cho việc hòa hợp, hàn gắn với đa số những người Việt ở bên ngoài đất nước?

NCK: Chuyện quốc gia cũng giống như trong một gia đình. Những việc chung thì cần đánh tiếng để mọi người xúm tay vào làm. Tôi nghĩ đối với đa số người Việt ở bên ngoài thì sẵn lòng góp sức cùng trong nước. Với đất nước có gì phải ngại ngần. Vấn đề là họ cần được thông tin đầy đủ về tình hình và những nhu cầu thực sự mà nhà nước đang cần sự góp sức của họ.

Hòa hợp dân tộc sẽ tập hợp được sức mạnh. Cứ đặt lợi ích dân tộc lên trên thì chúng ta tự khắc biết phải ứng xử thế nào cho hợp lẽ.

Nhưng khi đã kêu gọi thì cũng phải tạo điều kiện thoải mái cho người ta về. Lời nói và việc làm phải đi đôi với nhau.

PV: Theo ông, 35 năm có quá dài cho việc hòa hợp dân tộc, hàn gắn lòng người?

Để tìm được sự đồng thuận trong những vấn đề nhạy cảm như vậy thường không mấy dễ dàng. Tuy nhiên cứ đặt lợi ích dân tộc lên hàng đầu thì ta sẽ biết phải làm thế nào tốt nhất. Việt Nam bây giờ đã là một rồi. Đứng trước tương lai của đất nước, chúng ta phải sớm xóa bỏ hận thù và đoàn kết lại. Cuộc chiến tranh khốc liệt đã khiến cả triệu người ở cả hai bên chiến tuyến hy sinh, thì đó là một chuỗi oán thù chồng chất, không phải chỉ ở một phía. Chỉ có hòa hợp dân tộc mới giải quyết được vấn đề.

Nguồn: tuanvietnam.net

74 Phản hồi cho “Ông Nguyễn Cao Kỳ nói về Hòa hợp Dân tộc”

  1. Trung says:

    Cộng đồng người Việt chống cộng ở hải ngoại hàng mấy chục năm qua không làm nên cơm cháo gì, không đụng được đến cái móng tay của chế độ Hà Nội mà vẫn chưa biết mình sai ở chỗ nào để mà sửa thì muôn kiếp chỉ bị người Việt trong nước cho là đám thùng rỗng kêu to mà thôi.
    Ai đời đến thời điểm này mà vẫn còn ra rả luận điệu “Cộng sản miền Bắc xâm lược miền Nam”, cụm từ “xâm lược” chỉ được sử dụng để chỉ mối liên hệ giữa 2 quốc gia, 2 dân tộc với nhau mà thôi. Những người chống cộng lại luôn kêu luận điệu này có khác gì bảo 2 miền Nam Bắc Việt Nam là 2 dân tộc khác nhau trong khi đa số người Việt luôn tâm niệm Nam Bắc đều là 1 nhà, đều là đất Việt.
    Có thể tôi không thích chủ nghĩa Cộng sản nhưng tôi hoàn toàn ủng hộ quan điểm “Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một” của người cộng sản và tôi sẵn sàng chiến đấu cho quan điểm đó.
    Còn cái luận điệu muốn tách rời 2 miền Nam Bắc, muốn chia đôi dân tộc của những thành phần chống cộng cổ hủ, dốt nát thì mãi mãi chẳng làm nên trò trống gì đâu, rồi đây con cháu của những người đó đồng hóa hết vào với bản xứ thì lúc đó sẽ chẳng còn cái gọi là “Cộng đồng người Việt chống cộng hải ngoại” nữa
    Chúc mừng :))

  2. Ý kiến! says:

    Ông Nguyễn Cao Kỳ trước khi muốn “Hòa hợp, Hòa giải Dân tộc” với CSVN thì hãy tạ tội với:
    Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam
    Thiếu Tướng Lê Văn Hưng
    Đại Tá Hồ Ngọc Cẩn…Cùng chiến sĩ VNCH và nhân dân Miền Nam đã hy sinh trong cuộc chiến xăm lược của CSVN vào miền Nam VN.

  3. Đọc toàn bộ tờ báo này chúng tôi thật vui thích vì có nhiều cô chú viết bài hay quá. Tôi thích đọc nhất là bài viết của chú Nguyễn Quốc Việt viết thật hay hè! Các bạn tôi và tôi thấy ý kiến đóng góp của đa số bạn đọc về bài viết này là chuẩn xác, đúng ông Bùi Tín đã khen không đứng chỗ đi khen kẻ chuyên gây chiến tranh, làm đất nước Việt nam tan nát, rồi lại vờ đứng ra cứu vớt họ, chẳng khác gì phá tổ kiến, xịt hơi cây vào tổ sau đó lại vớt chúng sang tổ khác. Nhưng vậy ông Bùi Tín đã xú phạn cả dân tộc Việt nam, xúc phạm những người trong hàng ngũ VNCH đã khổ vì Mỹ. Ông đúng là khen bậy rồi. Tôi là phụ nữ, ba tôi xưa là đại tá phải đi cải tạo ở Sơn Tây, má tôi chết cũng vì Mỹ bỏ rơi, ba tôi đang lâm trận tại Đà nẵng. Chúng tôi sao có thể quyên tội ác đó của Mỹ. Chúng tôi vừa qua về Việt nam tham gia quyên góp tiền giúp đỡ trẻ tàng tật bị chất độc mầu da cam, nhìn thấy chúng không ai cầm được nước mắt. Thế mà Mỹ phủi tay không chịu đóng góp trách nhiệm bồi thường cho họ. Thật là tàn nhẫn.
    Chuyện báo chí là nơi diễn đàn hay như thế này mà sao các quý vị cứ lấy đây để chửi bới nhau hoài. Rõ ràng bạn đọc đã thấy các quý vị lợi dụng quá mức báo này làm bậy chứ không hề có ý thức vì đất nước. Nên dẹp ngay để khỏi khổ người khác. Chúng tôi đề nghị quý báo không nên để những người như Lu Hà, Hodamchat vào đây hễ có ai viết gì là nói chẹn họng hay viết bậy chửi họ. Thế còn là thể thống gì? Tinh thần và thái độ đó ở Hải ngoại còn không được chấp nhận chứ đừng nói là ở Việt nam. Các bạn thấy, báo chí ở Canada hay bất kỳ quốc gia nào ai mà làm vậy họ có bị nhà nước trừng trị không? Mình nói đấu tranh cho tự do và Dân chủ mà không biết tôn trọng người khác, tôn trọng báo và hàng triệu bạn đọc thì sao nói là yêu nước hay Dân chủ đây? Tôi thấy các bạn nên chấm dứt, từ nay đừng làm khổ bạn đọc và chúng tôi.
    Còn các bạn đọc khác cũng không nên cố chấp, mấy bạn đó có viết gì mình không xem bỏ qua là họ chán phải thôi. Họ có mấy hình ảnh, mấy bài nhai đi nhai lại cũng chỉ là chửi ông Hồ vì có lẽ ba mẹ ông bà họ nhiều đời bị thua thiệt rồi nên họ sân hận thôi. Đó là lẽ đương nhiên. Nhưng có điều đó là mối thù riêng, còn của người khác thì để người khác nói nhưng họ cứ nói ra rả là vì có vài ba người vẫn đôi co họ tưởng ai cũng muốn nghe họ nói mà thành thật chẳng có ai cả.
    Thật là khổ, đây cũng là sân hận chưa bỏ được mà thôi, hoà giải nỗi gì? Với những người thế này nhân nghiã hay nói lời đẹp cũng là vô nghĩa. Đúng là cha ông ta xưa có câu: “Nhân Bất học bất chi lý”, vậy các anh có học mà? Đừng nên để người ta nói nước chẩy lá khoai môn mà.
    Ottawa, ngày 30 tháng 4 năm 2010.
    Hoàng Thuỳ Dương.

    • phuc hong says:

      “Nhan Bat Hoc bat chi ly”Nghe ban viet va noi thi rat hay.Nhung thuong thay ban chua hieu sau xau cho lam….?.Ban cung chi la Nan Nhan va nhung nguoi Thieu So chong csvn cuc doan cung chi la Nan Nhan ma thoi….Chinh ban bao gio co du thoi gian va trinh do ,de thuyet phuc duoc nhung nguoi nay,dau la Phai dau la Trai…Thi nguoi vn moi do kho…..tien trinh hoa giai va hoa hop dan toc se den nhanh hon voi dan toc vn..

    • Trung Kiên says:

      Thôi mà tám, đừng giả làm phụ nữ nữa, xấu hổ lắm, đọc những dòng dưới đây cũng nhận ra cái nick Hoàng Thuỳ Dương là giả, đặt điều nói láo rồi;

      Nhưng vậy ông Bùi Tín đã xú phạn cả dân tộc Việt nam, xúc phạm những người trong hàng ngũ VNCH đã khổ vì Mỹ. Ông đúng là khen bậy rồi. Tôi là phụ nữ, ba tôi xưa là đại tá phải đi cải tạo ở Sơn Tây, má tôi chết cũng vì Mỹ bỏ rơi, ba tôi đang lâm trận tại Đà nẵng“.

      Giờ này ba của Hoàng Thùy Dương đang lâm trận ở Đà nẵng “với bà nào” vậy?

    • Minh Quân says:

      Ha ha, cô Hoàng Thuỳ dương lập luận như một đứa trẻ mới lên ba, tr`nh độ lớp 3 trừơng làng ̣ … như hầu hết các đảng viên CS) tôi ngạc nhiên vì nếu ba cô là Đại Tá thì chắc ông ta củng cho cô học hành đàng hoàng, luận điệu của cô là của nhửng kẻ chỉ nghe và biết một chiều như như CS… tôi nghỉ cô nên nghiên cứu thêm về việc tại sao Hoa Kỳ không chịu bồi thừơng cho VN, chuyện ông Bùi Tín biết bài có lẻ đả đâm trúng vào chổ huyệt của quí vị …
      nên mới kêu la ơi ới như vậy.
      ps. tôi nghỉ cô đang ở trong Đồng Tháp Mười chứ không phải ở Ottawa, vì người ở Hải ngoại không có lập luân ….thô thiển như vậy

  4. Vietland says:

    Đừng chê trách ông Kỳ làm chi nữa ! Mọi người đều có một đường lối, phương hướng riêng để cuối cùng đi đến một ước muốn chung : Một Việt Nam Dân Chủ , Thống Nhất và Hòa Bình thật sự cho mọi người dân Việt Nam !!! Và cho đến ngày nay, có lẽ, Ông Kỳ đang đi trên con đường đó ! ? Mong lắm thay!

Leave a Reply to Vietland