WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cách ứng xử của chính quyền VN với ngư dân bị bắn chết trên biển

ngudan

Một ngư dân Việt Nam bị giết khi đang đánh cá ngoài khơi, cách đất liền tổ quốc khoảng 500 hải lý. Bị tấn công và bắn chết bởi người của tàu nước ngoài mà báo chính thống đầu tiên loan tin là “tàu lạ”, về sau có tin nói là tàu Philippines.
Không một vị nào trong chính quyền lên tiếng. Tổng bí thư đảng CSVN: im; Chủ tịch nước: im; Thủ tướng: im; các Phó thủ tướng có liên quan: im; Chủ tịch quốc hội: im; Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc: im; Bộ trưởng bộ Quốc phòng: im; Bộ trưởng bộ Công an: im; Bộ trưởng bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn: im…

Không một hành động tiếp ứng từ phía chính quyền. Không trực thăng hay tàu quân sự ra tiếp ứng, tiếp đón thi thể; không tàu cứu thương, tàu cảnh sát biển, kiểm ngư… Chiếc thuyền nhỏ bé của ngư dân sau khi bị tấn công, lẻ loi, nặng nề và chậm chạp chở thi hài ướp đá của ngư dân Trương Đình Bảy về đất liền. Tổ quốc của ông đã bỏ mặc ông cho những tên cướp biển hung hãn, cướp thật hay cướp từ một quốc gia nào đó, giết ông, và sau đó tổ quốc ngoảnh mặt với xác chết của ông!

Thi hài ông về tới đất liền không có một vị nào trong chính quyền nghênh đón. Chính quyền không bảo vệ được ông, đã đành! Vô trách nhiệm, đã đành! Họ cũng không có một chút tấm lòng nào cho tình dân tộc, nghĩa đồng bào. Họ làm gì và nghĩ gì trong hơn 4 ngày thi thể ông lênh đênh trên biển, giữa những bạn đường cùng số phận đang uất nghẹn trong kinh hoàng? Họ nghĩ có thể do Trung Quốc giết người Việt như những lần trước đó, và họ không muốn dính vào e mất lòng thiên triều? Họ nghĩ tới cách chạy trốn trách nhiệm trước dân chúng? Hay sự thật trần trụi hơn: họ không cần phải chạy trốn trách nhiệm nào cả, chỉ đơn giản là họ không có suy nghĩ nào về việc đó hết. Họ đang bàn việc chia ghế, giành ghế cho mình và cho con cái? Họ đang tiệc tùng nốc những chai Chivas 36 năm với các em chân dài nghiêng ngả và bàn chuyện thu gom tiền của trong buổi hoàng hôn sự nghiệp?

Không một vị đại biểu quốc hội nào của vùng đất đau thương ra đón thi hài ông Bảy, chia sẽ tình cảnh và nỗi đau với gia đình, với ngư dân, với dân chúng tỉnh nhà! Họ có cần quái gì lá phiếu của những người dân cùng khổ? Cái ghế trong nghị trường của họ tới từ một nơi khác kia mà!

Vốn không xem trọng gì năng lực của chính quyền này, tôi vẫn thấy ngạc nhiên về cách ứng xử của chính quyền. Tãi sao họ không phái một tàu chiến tối tân, tàu cảnh sát biển tối tân của Việt Nam tới nơi tiếp đón thi hài ông Bảy? Không phải để gây chiến với ai, chỉ để an ủi, để chứng tỏ và cam kết tấm lòng của chính quyền, của quân đội lúc nào cũng đứng bên dân chúng. Để những thế lực tàn bạo với dân Việt biết rõ thái độ kiên quyết bảo vệ tính mạng dân chúng của chính quyền Việt Nam. Trời ơi, lòng dân cảm động bao nhiêu, ủng hộ chính quyền bao nhiêu! Cho dù đã có sức mạnh của bạo lực cướp chính quyền, nếu có thêm sức mạnh của lòng dân, cái ghế họ ngồi có phải chắc chắn hơn không?

Nếu đứng ở một tầm lý tưởng hơn, nhuốm tinh thần dân tộc hơn, dễ thấy rằng chỉ cần một vài lần ứng xử như vậy là chính quyền gần dân hơn. Các hố chia rẽ trong lòng dân tộc được lấp dần. Sự nghiệp hòa hợp hòa giải dân tộc được thúc đẩy làm nền tảng chuyển dần xã hội sang dân chủ hơn. Chỉ cần thế, nhân dân Việt Nam ta phát triển mạnh giàu, đem lại quyền lợi chính đáng cho tất cả mọi thành phần dân tộc.

Cách ứng xử như vậy đòi hỏi ở chính quyền khả năng nắm bắt thời cơ và xoay chuyển tình thế. Nhưng trên nữa là một điều kiện căn bản: tấm lòng với tổ quốc, với dân tộc, dân chúng. Qua cách giải quyết sự việc này, rõ ràng là các người lãnh đạo chủ chốt của chính quyền Việt Nam không có tài ba đó, không có tấm lòng đó. Vấn đề ở chỗ: người ngồi cao không có tầm vóc, mà các phụ tá, các người ngồi thấp hơn cũng không thể hiện được mình. Một hệ thống hóa đá như vậy có thể có đủ tầm nhìn, chiến lược, sự khôn ngoan, linh hoạt và tấm lòng vì dân để đưa đất nước thoát khỏi hoàn cảnh bốn bề nguy nan như hiện nay không?

© Trần Quí Cao

© Đàn Chim Việt

 

6 Phản hồi cho “Cách ứng xử của chính quyền VN với ngư dân bị bắn chết trên biển”

  1. Tudo.com says:

    @Trần Quí Cao:
    “Không một vị nào trong chính quyền lên tiếng. Tổng bí thư đảng CSVN: im; Chủ tịch nước: im; Thủ tướng: im; các Phó thủ tướng có liên quan: im; Chủ tịch quốc hội: im; Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc: im; Bộ trưởng bộ Quốc phòng: im; Bộ trưởng bộ Công an: im; Bộ trưởng bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn: im…”

    Ý ông Cao muốn nói toàn bộ lãnh đạo đất nước ta khi gặp sự cố, người, tàu “lạ” là im, là ngậm câm. Chỉ khi nào biết chắc chắn là dân mình, quen, lãnh đạo ta mới ra lệnh bắt bớ, đánh đập!
    Bởi vậy ông bà ta nói không sai: “cái thứ khôn nhà dại chợ”.

  2. Khoái ăn sang says:

    Lúc nào cũng vậy, nước nào cũng vậy, cho dù ở đâu và ở bất cứ thời điểm nào, hễ làm dân của cộng sản thì phải chết, chết đủ kiểu. Ngày trước thì đảng viên bao gồm tụi nghèo có máu ăn cướp và tụi ngu có máu…điên. Bây giờ thì hơi khác: đa phần là ăn cướp. Tuy nhiên số còn lại có tuổi nên bị truất quyền cầm mã tấu. Vì thế nên tự giác bớt điên và rất kiên cường… hèn, chỉ bú..kịt tụi kia mà sống. Thôi thì cứ nhắm mắt làm cột mốc trên biển đi cho tới khi nào không còn…đường sống thì tự dưng sẽ có chủ quyền của con dao, bom xăng, mìn tự chế, súng hoa cải..cho phép các ông/bà mang tụi cộng ra xử. Nhớ nhắc tụi nó gọi tên bác 3 lần nghen!

  3. SÔNG NGÀN says:

    NGƯ DÂN TỘI THAY

    Ngư dân giờ mới tội thay
    Ra khơi đánh cá bị ngay giặc thù
    Có khi xả súng tơi bời
    Bào toàn tàu lạ ai thời biết đâu

    Hoàng Sa đã mất lâu rồi
    Trường Sa léo hánh cũng thời không yên
    Nói ra càng vạn thứ phiền
    Ai thương dân nữa triền miền vậy à

    Vừa rồi anh Bảy đâu xa
    Thi hài lặng lẽ đưa về từ khơi
    Chẳng ai lên tiếng hỡi ơi
    Ngại bao phiền phức trên đời mà kinh

    Bây giờ đúng thật nước mình
    Giống gà sợ cáo quả tình ra chi
    Sao không còn nói gan lì
    Lai quần cũng đánh rõ thì nhục thay

    BIỂN NGÀN
    (06/12/15)

  4. Vũ Quang-Hà nội says:

    Tôi theo dõi tin tức mỗi ngày. Đầu tiên chỉ có Người Lao Động và Tuổi Trẻ đưa tin (29/11). Các tờ báo lớn khác như TN, VNnet, VNExpress… đều im tiếng. Tôi mail hỏi: Có phải các anh đinh ninh vụ nầy do TQ gây ra nên không dám đăng, đúng không? Tất nhiên họ im lặng! Vài ngày sau, khi thông tin tương đối rõ ràng hơn (không chắc TQ), tất cả các báo đồng loạt đăng! Ấy, báo chí ta là thế.

    Philipine cấm tàu cá ngư dân của họ đánh bắt xa bờ vì tình hình tranh chấp biển Đông, còn Việt Nam thì hô hào ngư dân bám biển (cảnh sát biển thì bám bờ). Thật ra nhà nước không cần phải làm thế, cái đói buộc họ phải phiêu lưu dù có đánh đổi cả tính mạng mà không cần động viên khuyến khích.

    Tác giả ngạc nhiên cách ứng xử của nhà cầm quyền là còn nghĩ tốt cho chế độ chứ người dân chúng tôi đã rõ bản chất mười mươi. Ngày xưa (trước và sau 1975) chúng liều mạng bao nhiêu thì ngày nay chúng đớn hèn bấy nhiêu, đơn giản vì chúng có tài sản, có cái để mất. Chúng rất sợ chiến tranh nhất là chiến tranh với đàn anh dẫn đến thảm bại trên biển. Thất bại trong chiến tranh với TQ chưa hẳn điều tồi tệ, nhưng mất đi chổ dựa can thiệp khi có binh biến mới là tai họa khôn lường mà bộ chính trị nghĩ đến.

  5. tt says:

    Trích:” Không một vị nào trong chính quyền lên tiếng. Tổng bí thư đảng CSVN: im; Chủ tịch nước: im; Thủ tướng: im; các Phó thủ tướng có liên quan: im; Chủ tịch quốc hội: im; Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc: im; Bộ trưởng bộ Quốc phòng: im; Bộ trưởng bộ Công an: im; Bộ trưởng bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn: im…”
    Vì 99% các đảng viên đảng cộng sản trong trung ương đảng là những tên tay sai của Tàu chệt, nên tất cả những tên khốn kiếp này bắt buộc phải IM LẶNG!!!!

  6. Người Dân says:

    Kêu gọi ngư dân bám biển, hô hào láo toét “mỗi một tàu ngư dân là một cột mốc chủ quyền trên biển…”, đến khi “cột mốc” ấy bị nhổ thì chúng nó im re. Ngoài hai chữ khốn nạn cho ban lãnh đạo csvn thì ta cần nói rõ hơn lũ chúng nó thuộc loại bất tài, vô tâm – bất nghĩa, vô tín…Tất cả lãnh đạo các quốc gia nào mà biết trọng tính mạng của dân thì khi một người dân chết do bị kẻ lạ bên ngoài giết thì người đứng đầu quốc gia phải lên tiếng chia buồn; giúp đỡ gia đình nạn nhân và phải có lời nói hứa khắc phục, dù chỉ là hứa…Lãnh đạo một quốc gia mà biết lo cho dân thì đích thân ông chủ tịch hay tổng thống sẽ đến thăm hỏi gia đình nạn nhân, nhưng csvn thì không; ông Sang vào Sài Gòn tiếp xúc các cử tri của ông như thường lệ, không ghé Quảng Ngãi hỏi thăm hay đôn đốc chính quyền địa phương giúp đỡ gia đình nạn nhân nghèo khổ trong cảnh hoạn nạn, không một lời nói đến sự việc đau thương này khi ông tiếp xúc với các cử tri ở thành Hồ. Đúng là sự ngu hèn trở thành ác độc mất hết lương tri.

Phản hồi