WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đọc “BÊN THẮNG CUỘC” để tìm sự đồng thuận cho hiện tại và tương lai

benthangcuoc1

Tháng 2, 1, 2013
Cuốn sách Bên thắng cuộc của tác giả Huy Đức vừa mới ra đời đã tạo thành một hiện tượng, nhiều người tìm đọc, giới thiệu cho nhau, ngợi ca và phê phán. Một cơn sốt trong dư luận như thế này là điều hiếm có từ một cuốn sách khá khô khan.

Về bản thân cuốn sách Bên thắng cuộc

Nội dung của Bên thắng cuộc không phải là vấn đề mới. Lịch sử Việt Nam sau 1975, ai đã từng trưởng thành trong giai đoạn này mà không sống trải, chiêm nghiệm hay nghe, biết ít nhiều về những gì đang trào sôi trên đất nước và ảnh hưởng đến từng số phận con người. Cái mới ở chỗ tác giả đã tập trung vào một số chủ đề nổi cộm với cách trình bày sáng sủa, đầy ắp tư liệu để cung cấp cho người đọc một cái nhìn tổng thể, sinh động và liên tục.

Có người nói cuốn sách không trình bày được toàn bộ sự thật về giai đoạn lịch sử này. Điều ấy tất nhiên và đòi hỏi đó là một yêu cầu vô lý. Ai, cuốn sách nào có thể trình bày được như thế? Không ai cả, nếu không phải là hàng trăm cuốn sách và một độ lùi lịch sử vài ba chục năm nếu tình hình thuận lợi, không còn độc đảng toàn trị, độc quyền viết lịch sử.

Có người ở ngành lịch sử trong nước than: ước gì chúng tôi có thể có tư liệu và tự do để viết như Huy Đức, một người làm báo. Người viết sử chính thức trong hệ thống chỉ được phép sử dụng tư liệu chính thống và viết theo quan điểm chính thống. Làm sao có sự thật lịch sử.

Có người còn nói về thể loại, cho rằng Bên thắng cuộc không phải là sách lịch sử, không có giá trị. Sao lại phải gọt chân cho vừa giày? Thiếu gì sách lịch sử “đúng kiểu” mà lại chẳng có bao nhiêu lịch sử trong đó. Tác phẩm làm ra các thể loại chứ không phải thể loại làm ra tác phẩm. Điều này đúng không phải chỉ cho lịch sử mà còn trong văn học nghệ thuật. Thí dụ có nên tranh cãi tiểu thuyết và truyện ngắn cần phải có cốt truyện hay không. Đơn giản là cuốn Bên thắng cuộc viết về đất nước thời kỳ sau 1975 và giá trị của nó ở chỗ mang lại điều gì có ích cho người đọc.

Bên thắng cuộc có nhiều điều mới và không mới, đúng và không đúng, đối với người này người khác. Chuyện “tuẫn tiết”, tù cải tạo, vượt biên, không thể nào Huy Đức biết được nhiều, đầy đủ và thấm thía bằng những người trong cuộc, nhất là khi nhiều người trong số họ sau khi ra nước ngoài đã viết bút ký, hồi ký về chuyện của mình và những người đồng cảnh. Cũng những chuyện đó và nhiều chuyện khác, thế mạnh của Huy Đức là người có hiểu biết, có tư liệu đặc biệt của bên thắng cuộc mà nhiều vấn đề đến nay vẫn chưa được phổ biến công khai. Những cuộc phỏng vấn, chuyện trò cá nhân, các hoàn cảnh và tâm tình riêng tư của giới lãnh đạo được đưa vào không phải là những “chuyện vặt vãnh” mà chính là giúp soi rọi thêm tình hình, vì lịch sử không chỉ là những sự kiện khô khan, những con số, ngày tháng, chủ trương chính sách mà do con người cụ thể tác động, nhất là những người nắm quyền lực.

Có những vấn đề tuy đã chú ý tập trung nhưng Huy Đức cũng không thể nào giới thiệu đầy đủ như chuyện “cởi” và trói” thời Nguyễn Văn Linh, chỉ riêng trong lĩnh vực văn học nghệ thuật và báo chí. Tác giả đã không đề cập cơn sóng phản kháng đòi tự do dân chủ cuồn cuộn trong giới văn nghệ và báo chí ở nhiều tỉnh Miền Trung, Tây Nguyên, Miền Nam, kể cả trong một số báo Đảng và những hệ lụy sau đó. Đây chỉ là một nhận xét, dĩ nhiên không thể đòi hỏi quá nhiều ở tác giả trong một cuốn sách viết toàn diện về một thời kỳ dài phức tạp như thế.

Giá trị nội dung của bản thân Bên thắng cuộc, chính là lịch sử, hay hoàn cảnh đất nước từ sau 1975, được tái hiện một cách công phu, tập trung, với tư liệu phong phú, có thể tin cậy, một cách tương đối khách quan, bằng bút pháp trong sáng của một nhà báo có tâm, có nghề, được chuẩn bị một cách có ý thức và khoa học qua nhiều năm tháng, với ý chí và ý định rõ rệt muốn mang lại sự thực cho một giai đoạn lịch sử hiện tại, đáng lý rõ rệt thì lại quá mù mờ.

Các nguồn tư liệu riêng và chung phong phú, với hàng nghìn chú thích nghiêm túc (cuốn I có 608 chú thích, cuốn II có 654 chú thích), không chỉ về những vấn đề sau 1975 mà còn ngược về quá khứ nhiều năm trong những sự kiện liên quan, cho thấy sự làm việc cẩn trọng, cần mẫn của tác giả. Có thể đã có những sai sót đây đó nhưng có lẽ do vô tình chứ không phải cố ý của tác giả.

Vì mục đích nói về bên thắng cuộc nên những tư liệu đưa ra cũng chủ yếu của bên này. Có những tư liệu chứng tỏ sự dối trá rõ rệt và đó là dối trá của nhà cầm quyền chứ không phải là dối trá của người trích dẫn, như ta có thể thấy khi tác giả đưa ra những tư liệu trái ngược chung quanh chuyện cải tạo. Thí dụ một trích dẫn trên báo Tin Sáng mô tả “không khí trong các trại cải tạo từa tựa như một trại hè” trước khi giới thiệu một lá thư của người chồng là sĩ quan đang cải tạo gởi cho vợ. Người đọc có thể thấy dụng ý mỉa mai của tác giả chứ không phải đồng tình khi cố ý đưa ra trích dẫn đó một cách khách quan và đặt trong bối cảnh bi đát của toàn bộ chuyện cải tạo.

Những cách đọc Bên thắng cuộc

Bên thắng cuộc chắc chắn là một cuốn sách đáng để đọc, nội dung của nó không tranh luận, tranh cãi với ai nhưng vừa mới ra mắt đã tạo nên nhiều dư luận ngược chiều, tranh luận, tranh cãi đến mức cực đoan và chắc chắn chuyện này còn tiếp diễn. Đây là hiệu ứng thành công và đáng mừng của một tác phẩm.

Trừ một số bài viết dù ở bên này hay bên kia, có nhận định một cách khách quan, phần lớn các bài viết chống cuốn sách ở cả hai phía thắng và thua cuộc (kể cả việc biểu tình chống dù chưa đọc sách), đều chứng tỏ “hội chứng chính nghĩa” của cuộc chiến trước đây đến nay vẫn chưa chấm dứt mà còn tiếp diễn một cách gay gắt khi sự ra đời của cuốn sách kích động lên.

Dĩ nhiên có một số sự kiện lịch sử trước và sau 1975 vẫn chưa được soi sáng đầy đủ và chưa có nhận định thống nhất từ nhiều phía do tính chất mù mờ phức tạp của lịch sử và quan điểm, chính kiến của người trong cuộc. Tuy nhiên tâm trạng rõ rệt của những người chống cuốn sách vẫn là phe ta, đường lối chính sách của phe ta có chính nghĩa, ai nói khác đi đều là thứ phản bội, tội đồ của dân tộc. Chính điều này đã góp phần làm lịch sử “giẫm chân tại chỗ” khi đáng lý phải vùng vẫy thoát ra khỏi vũng bùn của máu và nước mắt.

Về tựa đề Bên thắng cuộc và tên hai phần của cuốn sách (Giải phóng và Quyền bính), có lẽ tác giả Huy Đức đã nghiền ngẫm sâu xa và sự lựa chọn có sức gợi nhiều ý nghĩa.

Bên thắng cuộc vì sau 1975 đất nước thuộc về bên thắng cuộc, bên phải chịu tránh nhiệm trước dân tộc và lịch sử, hiện tại và mai sau. Tác giả là người đã trưởng thành, làm việc và chiêm nghiệm trong bộ máy cai trị, có cái nhìn cận cảnh từ bên trong, hi vọng có thể đưa ra một tiếng nói về sự thật, khác với tiếng loa đồng ca một chiều đinh tai nhức óc như hình chụp dùng làm bìa cho tác phẩm.

Giải phóng nhưng những điều diễn ra sau đó với cải tạo, vượt biên, đánh tư sản, ngăn sông cấm chợ… lại không hề mang ý nghĩa giải phóng. Ngược lại thực tế đã chứng minh nhân dân Miền Nam và cả nước lại đi vào vòng trói buộc, vào cảnh trì trệ thay vì cất cánh như đáng ra phải có sau khi đã “thống nhất đất nước, quy giang sơn về một mối”. Chưa kể đến gợi ý trong lời mở đầu của tác giả, đây là Miền Bắc giải phóng Miền Nam hay ngược lại.

Quyền bính bộc lộ bản chất của một tập đoàn khi đã nắm được quyền lực cai trị. Trình độ kém cỏi trong xây dựng đất nước thời bình, bệnh giáo điều, chủ quan duy ý chí và kiêu ngạo cộng sản; sự quyết đoán của những cá nhân lãnh đạo không đủ tầm và tâm; các cuộc đấu đá nội bộ để tranh giành quyền lực; “lỗi hệ thống” mang tính bao trùm mà những cá nhân dù có thiện chí và ý chí cũng không sao xoay chuyển…

Trong Quyền bính không phải không có những điều tích cực nói về những người lãnh đạo và những người cộng sản. Sinh ra và trưởng thành trong nô lệ và chiến tranh, nhiều người không được học hành. Họ thường xuất thân là nông dân nghèo, làm thuê, ở đợ rồi “tham gia cách mạng”. Không được học hành không phải lỗi ở họ. Tuy nhiên sau đó họ đã học trong trường đời và đấu tranh cách mạng, với ý chí kiên cường, chịu đựng gian khổ và chấp nhận hi sinh lớn lao. Khi ở vai trò lãnh đạo, nhiều người cũng đã hết sức ưu tư về tình hình đất nước, khiêm tốn học hỏi, lắng nghe các trí thức chuyên gia để tìm ra những quyết sách đúng. Tác giả cũng đã không giấu thiện cảm đối với một số người, đặc biệt đối với cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt.

Đội ngũ các chuyên gia và các trí thức tham mưu cũng đã ra sức tìm tòi cái mới của thời đại, học hỏi các nước láng giềng và phương Tây, tham mưu cho lãnh đạo thoát khỏi bế tắc. Nổi bật là vấn đề kinh tế thị trường, cho dù vẫn còn “cái đuôi định hướng xã hội chủ nghĩa”, sử dụng công nghệ thông tin tiên tiến, đa phương hóa, từng bước đi vào hội nhập toàn cầu. Kết quả dù quá chậm nhưng đất nước đã không rơi vào vực thẳm.

Tuy nhiên mọi cố gắng đó đều chỉ đạt thành tựu rất thấp, không tương xứng với năng lực của một dân tộc không kém cần cù và thông minh so với bất cứ dân tộc nào khác, sau khi đất nước đã thống nhất. Nguyên nhân chính là “lỗi hệ thống”, bắt nguồn từ sự độc tài đảng trị, bám chặt giáo điều cổ hủ vì sợ “chệch hướng xã hội chủ nghĩa” và sự vận hành của guồng máy đã đè bẹp mọi cá nhân có ý muốn cưỡng lại, cho dù họ ở cấp cao nhất như Võ Văn Kiệt, Trần Xuân Bách, Trần Độ…

Bên cạnh đó, vì liên minh ý thức hệ và muốn có chỗ dựa để giữ vững độc quyền lãnh đạo, những người cộng sản cầm quyền đã lọt vào gọng kềm của Trung Quốc, trở thành một mối họa lớn cho dân tộc. Đảng Cộng sản rơi vào tình trạng tiến thoái lưỡng nan, loay hoay giữa hai nguy cơ “mất nước hay mất Đảng”.

Tác giả Bên thắng cuộc không minh nhiên nói ra những điều trên nhưng qua những gì được trình bày một cách khách quan, chi tiết, cả chiều rộng và chiều sâu, người đọc có thể cảm nhận rất rõ thông điệp nào đã được gởi đi từ cuốn sách.

Cho dù những điều trên là đúng như thế, tác giả có phải là một kẻ nói xấu Đảng, phản bội đất nước như một số báo chí trong nước quy chụp, hay là một tên cộng sản tay sai tuyên truyền cho Nghị quyết 36 như một số người ở hải ngoại quy kết? Thật nực cười khi có hai kết luận trái ngược nhau như thế về cùng một cuốn sách và một tác giả.

Lịch sử đã qua và đang đi qua từng ngày. Phải nhận rõ quá khứ nhưng càng phải thấy rõ hơn bước đi cho hiện tại và tương lai. Hận thù hay kiêu căng về quá khứ để tranh phần chính nghĩa không ích lợi gì cho số phận và tương lai dân tộc. Thực tế lịch sử, những người cộng sản đã là bên thắng cuộc và cũng thực tế họ đang đưa đất nước vào nguy cơ. Vấn đề là phải làm gì có hiệu quả để giải quyết nguy cơ trước mắt và kiến tạo tương lai chứ không phải nguyền rủa nhau. Đọc Bên thắng cuộc chính là cơ hội để mọi người nhìn lại toàn bộ tình hình một cách tỉnh táo.

Trong những ngày tháng gần đây không ít người thuộc nhiều thành phần, trước hết là trí thức và đảng viên có lương tri thực sự lo cho dân tộc đã đặt ra những vấn đề cấp thiết, đặc biệt mới nhất trong Lời kêu gọi thực thi quyền con người và Kiến nghị về sửa đổi Hiến pháp 1992: Dân chủ hóa đất nước, chống độc tài đảng trị, giải quyết nguyên nhân của mọi nguyên nhân đưa đến tham nhũng, kinh tế suy thoái, văn hóa, đạo đức xã hội trên đà băng hoại, trước mắt cấp bách là chống Trung Quốc xâm lược.

Đây là nhiệm vụ của toàn dân tộc không trừ bất kỳ ai, kể cả Đảng Cộng sản cầm quyền nếu Đảng muốn còn tồn tại dù có cầm quyền hay không. Ai phá hoại nhiệm vụ này mới là kẻ phản bội tổ quốc.

Đà Lạt 31/1/2013
© 2013 Tiêu Dao Bảo Cự

37 Phản hồi cho “Đọc “BÊN THẮNG CUỘC” để tìm sự đồng thuận cho hiện tại và tương lai”

  1. jason t. says:

    TDBC là sinh viên nhưng lại theo cs trong đoàn thanh niên quyết tử. Không biết trong tết MậuThân con người phản bội quốc gia này có tắmmáu đồng bào Huế không ? Năm 75,qua cuốn sách của hắn ,hăn rấtvui vẻ sung sướng mơ làm bí thư nhưng phảichịu lép vế trước một nười cb ở rừng về.Rối mầmbất mản tăng lên khi làm báo bị kiểm đỉểm,bị phê bình mổ xẻ và cuối cùng bị tô cáo là phản đồng chí ,bị cáo mật là chỉ điểm cho “ngụy” bắt các cán bộ thanh niên trong ban quyết tử…và sau đó thì ,dù không bị gì nhưng củng chẳng còn gì trong đảng…
    Đối với tên này thì chúng ta không nên ý tới Hăn làm gì vì đương nhiên là Hắn có viết củng chỉ để viết .ca ngợi cho cuốn sách và kêu gọi đoàn kết hoà hợp hoà giải với đảng của hắn để chống tc. Mà sự hhhg không phải để nó nói vì nó chẳng là ai ,chẳng quyền hạn gì để kêu gọi ,nhất là hắn coi như thuộc btc,cùng một “ruột”với HĐ ,và với đảng CSVN ,cái đảng lổi thời ,phản quốc hại dân.cái đảng mà chỉ dựa vào đó để ăn cắp ăn cuóp tài sản dân chúng ,quôc gia, bỏ tuí ,bán giang sơn tỏ quốc cho kẻ thù truyền kiép vn ,dẳng phản quôc. HHHG gì khi mà người qg dù có thiện chí củng không làm đầu óc chúng lay chuyển được. HHHG đứng dưới lá cờ đảng ,dưới tượng Hồ ly,dướibọn bán nước thời sao mà HG được.Không thể HG với cái bọn kiêu căng phách lối được…
    1/Không đọc sách HĐ nhưng vẩn có thể góp ý qua nhửng điẻm sách ,phản đối sách . Một cuốn truyện dở ,một bài báo tuyền truyền thì cấn gì phải đọc ? Biết là đủ rồi !
    2/cuốn BTC là viết cho BTC xem .Dân trong nước xem. Nó vẩn là củ ,đả viết rải rác đâu đó ,đả nghe đâu đó đả chứng kiến đâu đó ,đả tự chính mính và gđ lâm và o sự kiện nào đó ,cho nên không có gì mới ,nhất là viết theo quan niệm của BTC. Chuyện không che dấu được thì cho bất mí ra một chút ,dấu đi nhửng gì cần che dấu.Gióng như chuyện HCM có vợ, giết NTX sau khi thỏa mản dục vụng ,có con hay cho con mình làm con nuôi người khác của họ Hồ thì không thể che dấu .Mà không che dấu thì cho bạch hóa với sự dè dặt ,có chút dối trá bên trong ,giửa hai hàng chử thì có gì mà không cho viết lên . Viết không cho phổ biến trong nước là đủ rồi cho nên không thấy lạ là càng ngày càng có nhiều người CS viết và in sách ở hải ngoại đó sao ?
    3Viết và phê bình cuốn sách ,chỉ caí sai trái của cuốn sách củng là một cách tố cáo CSVN độc tài ,củng là một cách trí thức dấn thân cho đại nghỉa ,củng là một cách tố cáo CS,góp phần vào đại cuộc là làm sao triệt được đảng cs vn.
    4/Trí thức là có cái nhìn bao quát rông rải”dạy” lại cho người dân ngu.,hoặc khích lệ cho ngưòi dân đứng lên .VM nếu không có nhửng tuyên truyền khiến cho mọi người nghe theo thì làm sao VM qui tụ đươc toàn dân? Cho nên xuống đường ,hội thào biểu tình ,chống đối ,thỉnh nguyện thì củng do trí thức mà ra. Nên VC rất sợ trí thức. Và Bui Tín nói là đảng CS ngày nay không thể làm ngơ trước sự đòi hỏi của trí thức trong và ngoài nưóc được. Cố nhiên là trí thức dấn thân ,chớ không phải trí thức trùm chăn như nhiều trí thức mà không có ý thức quốc giadân tôc. Như nhửng trí thức ca ngợi BTC. Họ bên Thắng hay bên thua họ củng ch3ng hề hấn gì .Họ vẩn ăn trên ngồi trước ,vẩn là trí thức. Nếu VC “làm quá” thì “QG mà ta có quốc tịch”can thiệp.nếu làm hơn nửa thì bỏ ra ngoại quốc. Họ vẩn là giáo sư ,nhà nghiên cứu ,luật sư tiến sỉ và lại viết phê bình cs.phê bình nhẹ nhàng để lại có dịp về vn tiếp. Một ý nghỉ nửa là họ có bằng cấp điavịquốctich (khác QTVN) cho nên họ nhìn VC qua con mắt bàng quang ,rông lương mà họ cho là sự thật ,là chính nhân ,là ngườ có “tưduy”.người”biết”.người khôn,thông thái”. Ngoài ra họ trong cuoc chiến này chảng mất gì như nhửng người theo học trước năm 75 và nhửng người vượt biên năm 75. Họ không thấy gì nên họ củng có thể không oán giận gì. Cho nên có nhiều trí thức ca ngợi Huy Đức. Nhưng đăng sau sự ca ngợi đó là chuyện gì thì ai biết ?Củng như CS mạt sát HĐ thì sao không tự hỏi là chúng đánh bóng HĐ để làm một ý đồ khác là khống chế đồng bào TNCS?
    Vủngọcnhạ là một viên chức tầm thường ,ngoan đạo ,mẩu mực ai ngờ là gián điệp VC gài vào ? Và biết bao người tai to mặt lớn sau năm 75 là CS nằm vùng .? Năm 68 bao cơ sở VC bị lộcó cả nhà maylớn nổi tiếng (áo dài raglan) bị bằt?
    Con ở Mỷ có tuyệt thực đẻ không chết(chắc chẳng ai để chết) để được tiếng anh hùng ?
    Cho nên …hảy để cho người ta “múa may” cho thêm sinh đổng cỏi đời ô trọc.
    Rồi VN sẻ như Tâytạng ,tâncương ,nộimông .có thể hình thức khác đi nhưng nội dung là một.
    Chỉ có một cách là yểm trợ người chống cộng tố đa. Dức ĐLLM Tâytạng và dân chúng TNở ẤnĐộ,dù TC cho về TT củng không về…ví họ đả HIỂU CS …
    Còn VN ?
    (j)

  2. Huong Nguyen says:

    Là 1 cán bộ, đảng viên (?) đương nhiệm được đảng cho phép du học – 1 trong 13 ngàn du học sinh của CSVN tại Mỹ, ông Huy Đức và “Bên Thắng Cuộc” bỗng dưng được rầm rộ quãng cáo, ấn loát và xuất bản 1 cách rất “chính qui” qua cả hệ thống Amazon và Internet toàn cầu, người Việt có thể nào không tự hỏi thế lực nào đã “back up” cho hoạt động này? – và với khuynh hướng gì?

    Những đánh bóng ồn ào cho tác phẩm ngược lại đã chỉ gây những phản cảm: đọc cuốn sách này để hiểu lịch sữ Việt-Nam thời cận đại ? – nhất là từ góc độ của “bên thắng cuộc”? – kể cả thiên tình sữ của Lê Duẩn? – và những thâm cung bí sữ của đảng CSVN như là những câu chuyện liêu trai chí dị đầy giật dân? – không! chúng tôi không “huỡn” để làm chuyện này. Có “promoter” còn lên mặt dạy đời “đọc cuốn sách này để bắt đầu (1 lần nữa?) hành trình Hòa Hợp và Hòa Giải Dân Tộc”, 1 con đường mà cho đến nay thì đã quá rõ ràng với người Việt.

    Hãy để cho Bên Thắng Cuộc tự nó chinh phục độc giả

    Trong khi những người đấu tranh cho dân chủ tiếp tục bị đàn áp, sĩ nhục và tù tội thì người Việt-Nam phải nghĩ gì khi (những người như) quí vị tiếp tục kiến nghị những nhà lãnh đạo CSVN hãy hồi tâm?

    Nếu để nhân danh dân tộc mà buộc tội những ai phản lại nó thì có lẽ không ai có tư cách bằng đảng CSVN hôm nay vì họ mới là người thắng cuộc?.

    Cho đến hôm nay còn ai (ngoài ông Nguyễn Trọng Vĩnh) ca tụng công lao trời biển của đảng? – và ngây ngô đến độ tin rằng đảng không có quyền và không cần quyền nào cả? Nhưng tiến về phía trước bằng cách nào thì 1 người như ông TDBC đã nói trong phần kết luận. Có điều tôi phải nói lại dù đã nói nhiều lần (!) là không có gì phản quốc cả nếu không làm như thế. Trong máu và nước của những người đã nằm xuống, trong máu và nước mắt của những người đang còn trong lao tù của CS chúng tôi không thể tiếp tục ru ngũ người Việt-Nam để làm như thế dù khuynh hướng này có được backup bởi thế lực nào!

    Năm xưa, nhân danh quốc gia dân tộc ông dơ tay cao thề “Quyết Tử” với Thiệu-Kỳ. Hôm nay, lại nhân danh quốc gia dân tộc ông tố cáo người Việt phản quốc nếu không đóng góp, kiến nghị xây dựng đảng? ông tưởng ông là ai? – mà không hiểu rằng những lá bài như ông đã cháy rụi rồi!.

    • Hoàngv says:

      Tôi thường đọc qua những góp ý của Huong Nguyen…Những góy đó thật có khi-khái,khẳn định một lập trường bấc di,những lời nói không cong queo.Một lập trường chống cộng sản vn tuyệt đối.
      Cho phép tôi được có một lời khâm phục đáng quí đến một tấm lòng cho quê-hương và dân tộc.

  3. Phương Thảo says:

    Kẻ bị đuổi phải chiêu hồi , bao giờ cũng cố lên giọng để biện bạch cho mình chứ !

  4. Nội dung trọn bộ sách Bên Thắng Cuộc (bao gồm 2 quyển) đã được đưa lên Internet.

    Mời mọi người cùng đọc “Bên Thắng Cuộc” nào.
    (Đọc trực tiếp, không cần phải download về máy tính)

    Quyển 1: GIẢI PHÓNG

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvn2nvnnn1n31n343tq83a3q3m3237nvn

    Quyển 2: QUYỀN BÍNH

    http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237nvn2nvnqntn31n343tq83a3q3m3237nvn

  5. LeBinh says:

    Bản chất của bọn cs là hoang đường, dối trá và độc ác nên đã gây ra bao nhiêu mất mát to lớn cho dân tộc ta. Nếu anh sinh ra vô học không ai trách anh cả, lương tâm của một con người không phải do bằng cấp tạo nên, khi đi theo cs có hai loại người, người có lương tâm thì sẽ từ bỏ hàng ngũ cs vì họ không thể làm điều ác với dân, còn bọn đi theo cs càng lên chức cao chúng càng độc ác, đối với chúng chỉ có thằng nào ác hơn thằng nào mà thôi, như tác gỉa đã viết rằng Lê đức Thọ là tên độc ác, nhưng bọn cs cấp cao chỉ biết chửi lén mà thôi. Tôi lấy thí dụ như tên Đổ Mười biết nó là người nóng nảy, hay làm càn nhưng lại giao cho nó nhiệm vụ đánh gục tư sản miền Nam, để rồi cuối cùng bọn cs làm ra vẻ ngu ngơ là Đổ Mười đã làm nặng tay. Tội ác mà Lê Duẩn đã gây ra cho đồng bào miền Nam nói riêng, hắn đã lãnh hậu quả là người con gái của hắn khi sanh đẻ ở Nga đã bị bọn Nga thờ ơ không trị bệnh băng huyết ,để cuối cùng con gái hắn đã chết . Khi chúng chiếm được đúng ra chúng phải vở mộng thiên đường XHCN, nhưng với bản chất hoang đường và độc ác chúng ngăn sông cấm chợ để cho đời sống dân ta phải khổ sở. Chúng đã là phe thua cuộc từ 1975 rồi.

  6. nguenha says:

    “Chống Trung-quốc xâm lược.Đây là nhiệm vụ của toàn dân không trừ một ai,kể cả đảng CS quyền,nếu Đảng muốn tồn tại dù có cầm quyền hay không.Ai phá hoại nhiệm vụ nầy mới là kẻ phản bội Tổ-quốc.”Y chang “lời kêu gọi “của HCM,kêu gọi Toàn dân”kháng chiến”chống Pháp!! Thế nhưng cũng chính HCM” bán’ cụ Phan bội Châu cho Pháp để lấy 25000 Franc thuở trước 1945. Vậy thì nhân-danh gì mà Ô TDBC “Triệt buộc’ ai phá
    hoại-nhiệm-vụ… là phản bội Tổ -quốc,trong lúc DCS ,mà người đại diện là Phạm v Đồng(theo lệnh HCM) đả Bán đất nước cho Tàu.Bán có văn tự(khỏi trưng dẩn). Lịch sử có sư-lặp-lại đầy “thú-vị”:
    HcM kêu gọi Toàn dân chống Pháp—–>nhưng chính Y lại bán nhà yêu nước(PBC) choPháp
    TDBC(DVCS) kêu gọi Chống Tàu——–>nhưng Đảng CSVN đả bán nước cho Tàu từ khuya rồi.
    Vậy thì “chống” cái gì?? Chống cái con khỉ!! Chính danh đâu mà kêu gọi Đoàn-kết. chống ngoại xâm.
    Chỉ có một cách,Đảng CS phải từ bỏ quyền hành .Nhường chổ lại cho Quốc dân-đại-hôi ,thực hiện Đoàn kết
    Dân-Tộc chống ngoại xâm. DCSVN không có chính-danh để làm nhiệm vụ nầy.Lý do: ĐẢ BÁN NƯỚC RỒI!!

  7. Ban Mai says:

    Đoạn kết của bài viết nôm na là kêu gọi phải đoàn kết. Đoàn kết đòi thực thi quyền con người, sửa đổi hiến pháp 1992… cấp bách là chống Trung Cộng xâm lược… rồi khẳng định “đây là nhiệm vụ của toàn dân tộc, không trừ bất cứ ai”. “Ai phá hoại nhiệm vụ nầy mới là kẻ phản bội tổ quốc”!

    Chữ nghĩa kêu rỗn rảng nhưng không thực tế! Vì, CSVN quyết tâm bảo vệ đảng, bảo vệ quyền lợi phe nhóm bằng mọi giá. Còn dân tộc VN lại quyết tâm bảo vệ tổ quốc, bảo vệ quyền con người!

    Hiện tại đảng CSVN và dân tộc VN đi hai hướng trái ngược nhau! Do đó TDBC phải kêu gọi đảng CSVN biết ăn năn hối cải, quay về với dân tộc, phục vụ tổ quốc! Và câu kết luận phải là: Nếu đảng CSVN không đoàn kết với dân tộc thì đúng “là kẻ phản bội tổ quốc”!

  8. nt says:

    “Hận thù hay kiêu căng về quá khứ để tranh phần chính nghĩa không ích lợi gì cho số phận và tương lai dân tộc.”

    Nếu đoạn trích trên từ CS Hà Nội thì DÂN TỘC VIỆT NAM khác với dân tộc xhcn từ hơn 3 thập niên
    về trước. Tại sao không 1 lời tạ lổi và làm 1 cử chỉ gì đó để tỏ ra là chế độ có lổi?

  9. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ:…”Trong Quyền bính không phải không có những điều tích cực nói về những người lãnh đạo và những người cộng sản. Sinh ra và trưởng thành trong nô lệ và chiến tranh, nhiều người không được học hành. Họ thường xuất thân là nông dân nghèo, làm thuê, ở đợ rồi “tham gia cách mạng”. Không được học hành không phải lỗi ở họ. Tuy nhiên sau đó họ đã học trong trường đời và đấu tranh cách mạng, với ý chí kiên cường, chịu đựng gian khổ và chấp nhận hi sinh lớn lao. Khi ở vai trò lãnh đạo, nhiều người cũng đã hết sức ưu tư về tình hình đất nước, khiêm tốn học hỏi, lắng nghe các trí thức chuyên gia để tìm ra những quyết sách đúng…

    Tác giả muốn nói gì?

    Nếu không là…Chính “chúng tôi” là những người có học mà còn bị lầm lạc…huống chi những người xuất thân là nông dân nghèo, làm thuê, ở đợ rồi “tham gia cách mạng”. ?

    Nhưng chữ “cách mạng” (?) xem ra cũng chua chát quá!!!

  10. Bich Dang says:

    Cám ơn anh TDBC . Hôm nay đọc được bài viết rất có tính có lý của anh . Mong anh và các ban , một lần cuối đời , nhận ra ai là ngụy , gạt bỏ những sai làm quá khứ ( cho dầu là trong tình yêu nước nồng nàn ) , để mai sau khi sử sách vào một trang mới , còn nhắc nhở đến các anh , như những người yêu nước thức thời ( không phải trí thức trùm chăn , vừa nói vừa rung

    • HOÀNG says:

      ” Trí thức trùm chăn, vừa nói vừa run ” mà lại ” Được ” CS sợ và ưu ái tặng cho cái nghị quyết 36 ??
      – Sử sách có ” vào được trang mới ” nếu không nhờ các ông ” trí thức trùm chăn ” này thì những bộ não của dân quốc nội vốn đã bị CS tẩy não bằng sự lừa mị, bịp bợm lịch sử, để họ biết thế nào là dân chủ, nhân quyền, để họ biết làm con người vốn phải có nhân quyền, cái quyền mà bọn CS tước đoạt của người dân cả thế kỹ nay, thì liệu lịch sử VN có được ” sang trang mới” không ?

      • Bích Liên says:

        Lịch sử sang trang được hay không thì không chỉ trông chờ vào các bậc trí thức (trùm chăn hay thức thời cũng vậy) mà còn ở khả năng nhận thức của tất cả mọi người, kể cả anh HOÀNG nữa đấy, hì hì hì.

      • Bich Dang says:

        Dân ngu nào đọc được mấy bài viết phóng lên net . Nếu không can đảm xuống đường , hội thảo ,biểu tình thì còn khuya mới đem lại tự do dân chủ . Nói chơi chơi thì không trùm chăn là gì ?

    • HOÀNG says:

      Trích : ” Dân ngu nào đọc được mấy bài viết phóng lên net ” !! Vậy ông, bà Bich Dang gì đó hãy xem bài viết ” Tôi đã thức tỉnh” của Lê Nguyễn Huy Trần , và 1 bài của SV Lê Trung Thành ‘ Còn chế đột CS thì không có độc lập… ” để xem họ có được những tư tưởng tiến bộ đó có phải từ các ông ” trí thức trùm chăn ” không ? Gần nhất là 1 loạt bài của người trẻ XHCN Đặng Chí Hùng, xem tư tưởng của họ từ đâu có ?
      Tôi đang ở VN, một lần nói chuyện HS-TS với 2 thanh niên SV trẻ, vừa học vừa đi làm , thì bất ngờ 2 anh này nói : ” ngày trước VNCH có sợ thằng Tàu đâu, thua thì cũng đánh 1 trận nên danh ” !, ” đánh thì đánh sợ gì thằng TQ, cứ nói thẳng là đánh đi, tụi em sẵn sàng ” ! Chính tôi đây hiểu tình hình đất nước cũng qua các bài viết của CĐHN.
      Hải ngoại họ có dấn thân hay không, mở cặp mắt bét ra xem họ không biểu tình ủng hộ quốc nội sao ? Các anh cam nói 1 đằng, nhưng người dân người ta lại hiểu 1 nẻo khác là vậy.

      • Bich Dang says:

        Thưa ông VN có 80 triệu dân .

        Sao chỉ vài trăm người xuống đường cho TS và HS , không ai đứng lên kêu gọi tự do dân chủ . Đám người lớn chỉ nói miệng mà thôi ,lâu lâu đưa bài viết nửa nạt nửa mở lên mạng . Vận động quần chúng cần phải dấn thân và can đảm hơn .

        Hải ngoại thì cũng không làm gì hơn nếu người đàn trong nước còn quá sợ sệt và con bị bưng bít thông tin . Chưa kể một số viết hải ngoai cứ vô tư về VN ăn chơi , cưỡi ngựa xem hoa và cung cấp ngoai tệ cho CS. Xin cham dut tranh luan

      • LAN says:

        Chỉ mới biểu tình chống Tàu xâm lược đã bị bọn hậu duệ thằng ĐÁNH THUÊ HCM đánh cho tan tác, xúi dân mang cái biểu đòi tự do, dân chủ là muốn bọn nó mang xe tăng ra chà dân hay sao ? Còn giả đò mang cái từ ” tự ro – cc ” ” rân trủ ” ra mà lòe thiên hạ, 900 dư luận viên của bọn BB chi là vầy thôi sao ?
        Miệng các anh thối kít Tàu , có nói gì ra, thì họ vẫn bâu vào những bài của các ông hải ngoại mà xem thôi !

    • Bần-Nông says:

      Cho mình góp ý với các bạn 1 câu nha! “Quan nhất thời, dân vạn đại” là điều tất yếu. Thân ái… Bần-Nông

Leave a Reply to LeBinh