WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phản bác báo An ninh Thế giới của cộng sản về những hung thần của Huế-Mậu thân 1968

Trong tháng 1 vừa qua, báo An Ninh Thế Giới của CSVN đã đăng liên tiếp ba bài:

Sự thật về 3 nhân vật bị kẻ thù gọi là “đồ tể khát máu”: Sự vu khống tráo trở… để chối bỏ tội ác thảm sát  hơn 7.000 đồng bào Huế trong biến cố Mậu Thân 1968 của các “HUNG THẦN MÁU LẠNH” của Cố Đô Huế. Hiện nay đài truyền hình VTV1 thuộc hệ thống tryền hình quốc gia của CSVN lại đang phát hành bộ phim “GIẢI MÃ MẬU THÂN 1968” để bóp méo lịch sử và che đậy tội ác của cộng sản Việt Nam trong vụ thảm sát hơn 7.000 đồng bào tại Huế và gây đau thương tang tóc cho hàng trăm ngàn gia đình khác trên khắp các đô thị của Miền Nam vào mùa Xuân Mậu Thân của 45 năm trước. Nghĩa là đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục dối trá, tiếp tục che đậy tội ác để hòng tiếp tục gây tội ác với đồng bào.

hue-mauthanĐối với người dân Huế nói riêng và đối với đại đa số người Việt Nam nói chung thì chẳng ai còn xa lạ gì với những tên Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan hay Nguyễn Đắc Xuân, không phải vì đó là những nhà văn, nhà thơ có tên tuổi hay nhà Huế học đã dành cả cuộc đời để nghiên cứu về Huế mà bởi đó là những đồ tể khát máu, những hung thần máu lạnh đã xuống tay tàn sát hơn 7.600 đồng bào Huế trong biến cố tết Mậu Thân 1968. Đã 45 năm trôi qua kể từ cái tết đau thương của dân tộc và quá bi thảm cho các nạn nhân ở Huế, là một khoảng thời gian quá nửa đời người để cho đã có ít nhất là hai thế hệ được sinh ra và trưởng thành sau biến cố đó, đó là hai thế hệ người Việt có thể không biết, hoặc biết rất mơ hồ về vụ thảm sát Mậu Thân 1968 ở Huế do chính những người con dân của xứ Huế gây ra cho chính đồng bào của mình, cho chính đồng môn của mình và cho chính cả những vị ân sư của mình nữa. Đó là tội ác, tội ác trời không dung, đất không tha những đứa con lầm lạc của đất Thần Kinh mang danh là những trí thức là những con dòng cháu giống mà đã quá ngu tối, quá xuẩn động đi theo cộng phỉ để rồi mang giáo gươm, bom đạn về tàn sát dân lành vào những ngày xuân về tết đến. Nhắc nhớ lại những tang thương này của dân tộc không phải để khơi lại nỗi đau thương của đồng bào Huế, mà để thế hệ của những người đã từng trải qua những tháng ngày buồn đau và kinh hoàng vào những ngày Xuân của 45 năm trước sẽ không bao giờ quên tội ác của cộng sản, của những tên đao phủ khát máu của chốn Cố Đô Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Đắc Xuân cũng như để cho những thế hệ sinh ra và trưởng thành sau cái biến cố tang thương đó của dân tộc sẽ không bị lừa bịp, mà nhận diện đúng mặt những kẻ tội đồ, nhưng hung thần đã xuống tay thảm sát ngần ấy sinh mạng đồng bào, bởi chỉ trong những ngày đầu của tháng 01 năm 2013 này liên tiếp có đến 3 bài báo lề đảng đã vinh danh những tội đồ như những anh hùng dân tộc và cũng đã hết lời bao biện cho những tội đồ này rằng chúng không giết ai cả mà hơn 7.600 người dân Huế đó là do mỹ Ngụy giết rồi đỏ vấy cho “cách mạng” theo chính sách của “thực dân mới”!

Người Việt Quốc Gia đã biết quá rõ cái tồi, cái hèn của chế độ cộng sản, của Hồ Chí Minh về những hành động ném đá giấu tay trong quá khứ. Chẳng ai còn lạ gì cái thói làm điều khuất tất rồi chối bỏ trách nhiệm của lãnh tụ tối cao của cộng sản Việt Nam như vụ bán đứng cụ Phan Bội Châu cho mật thám Pháp để nhận tiền thưởng, như vụ thanh trừng các đồng chí cộng sản khác như Tạ Thu Thâu, Lê Hồng Phong, Ngô Gia Tự để thâu tóm quyền lực, như vụ thanh trừng lãnh tụ của các đảng phái yêu nước khác như Trương Tử Anh, Phạm Quỳnh, Ngô Đình Khôi hay như vụ thủ tiêu Đệ Nhất Phu Nhân Nông Thị Xuân để bảo vệ danh giá của “cha già dân tộc, cả đời không vợ không con, để hy sinh cho dân, cho nước” và cả vụ án Cải Cách Ruộng Đất nữa: Hành quyết hàng chục ngàn nông dân một cách hết sức oan khiên, mang đến cảnh chết chóc ly loạn cho hơn 350 ngàn nông dân miền Bắc, khiến cho nông thôn miền Bắc trở nên điêu tàn, xác xơ, nhân tâm ly loạn, đạo đức xã hội suy đồi và đảo điên, nhưng rồi Hồ Chí Minh cũng chỉ rơi vài giọt nước mắt cá sấu, rồi chối bay chối biến cả… Cho nên chẳng ai thấy lạ khi nghe Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân cũng nhiều lần chối bỏ hành động thảm sát đồng bào Huế của chúng trong biến cố Mậu Thân 1968. Nhưng công luận trong và ngoài nước không khỏi phẫn nộ khi báo An Ninh Thế Giới của ngành công an cộng sản Việt Nam đăng tải liên tiếp 3 bài ca ngời công đức của những tên hung thần khát máu đó như là những bậc khai quốc công thần của dân tộc Việt Nam. Bởi dẫu rằng với đảng cộng sản thì những hung thần đó là công thần, nhưng đối với người dân Huế, với đất nước Việt Nam và dân tộc Việt Nam thì Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân là những đại tội đồ. Chúng tôi xin trích dẫn dưới đây lời mở đầu của những bao biện đó trên báo của An Ninh cộng sản:

Sau sự kiện Tết Mậu Thân 1968 ở Huế, có rất nhiều nguồn thông tin từ sách, báo của những kẻ chống Cộng cực đoan cho rằng: Những nhân vật nòng cốt của phong trào đấu tranh đô thị ở Huế như Nguyễn Đắc Xuân – Hoàng Phủ Ngọc Tường – Hoàng Phủ Ngọc Phan, sau một thời gian thoát ly theo cách mạng ở chiến khu đã trở lại Huế để chỉ huy lực lượng giải phóng bắn giết rất nhiều người ở Huế và những nguồn thông tin cực đoan này đã không ngần ngại khi gọi các anh Tường – Xuân – Phan là những “tên đồ tể khát máu”, là “linh hồn của chiến cuộc Mậu Thân…

Đã có khá nhiều tài liệu viết về 3 hung thần này của Mậu Thân Huế, nên trong bài này, chúng tôi chỉ nêu lên một số bằng chứng để phản bác lại luận điệu bao biện của những văn nô bồi bút cộng sản đã viết bài tung hê các hung thần như những công thần đăng trên báo vẹm về 3 tên đồ tể này:

Trước hết là chúng ta hãy lưu nghe lại mẫu đối thoại giữa Hoàng Phủ Ngọc Phan và cha đẻ của y: “Phan kể rằng, có lần cụ thân sinh ra ông nghiêm nghị hỏi rằng: “Người ta nói Tết Mậu Thân con với thằng Tường về Huế giết rất nhiều người, có thật như vậy không?”. Tôi đã trả lời với cha tôi rất rõ ràng rằng: “Đó là luận điệu tuyên truyền vu khống của kẻ địch. Nếp nhà ta xưa nay vẫn coi trọng những điều Trung, Hiếu, Nhân, Nghĩa. Dòng họ ta một số ở miền Bắc, một số ở miền Nam. Nhưng dù sống dưới chế độ nào cũng đều là công dân lương thiện – không hề nảy sinh hạng tham quan ô lại, cường hào ác bá, lưu manh đê tiện. Xin ba yên tâm.”

Và đây là lời chối tội của Hoàng Phủ Ngọc Phan cho bản thân và cho người anh ruột cũng là một đồ tể máu lạnh: “TÔI KHÔNG HỀ GIẾT AI: Sau chiến dịch Mậu Thân báo chí ở Sài gòn thường nhắc đến anh em Hoàng Phủ Ngọc Tường và Hoàng Phủ Ngọc Phan như là hai tên đồ tể khát máu, giết người không gớm tay ở Huế. Sự thực anh Tường không hề về Huế mà ở lại trên căn cứ để làm nhiệm vụ tiếp đón các vị khách từ nội thành ra. Tánh anh Tường rất hiền, không ưa đụng đến vũ khí, dầu chỉ để lau chùi. Cơ quan cấp cho anh một khẩu súng ngắn K.59, anh không ngó ngàng gì tới đến nỗi súng han rỉ, rồi đem cho một người bạn nào đó mượn đi công tác. Người này làm mất súng khiến anh Tường bị phê bình –đúng ra đây là một khuyết điểm đáng phải bị xử kỷ luật nặng. Nhưng anh Tường không ý thức được điều đó. Anh cứ cãi khơi khơi là tại cơ quan giao súng cho anh chứ anh đâu có yêu cầu. Công tác của anh chỉ cần ngòi bút. Người như thế mà có thể giết ai được?Còn tôi thì có theo chiến dịch về hoạt động ở Thành nội Huế nhưng tôi không hề giết ai cả, suốt gần 10 năm đi kháng chiến cũng không hề làm thiệt mạng một con thú trên rừng chứ đừng nói là con người. Vì lẽ: -Giết người không phải là chuyện nhỏ, không phải hễ có súng trong tay là có quyền giết người. Tôi không hề có quyền đó.- Giết người không phải là chuyện dễ, không phải ai cũng có bản lĩnh đó. Mặc dầu trong chiến tranh, trên chiến trường và ngay bây giờ vẫn không thiếu gì những kẻ đáng tội chết nhưng nếu đưa cho tôi một kẻ đáng tội nào đó bảo tôi giết thì nói thật… không dám đâu. Chúng tôi theo cách mạng trước tiên là vì không thể sống chung với cái ác. Nếu chịu làm ác thì cứ nhảy vào các binh chủng rằn ri của Thiệu – Kỳ hay đầu quân dưới trướng của Liên Thành thì thiếu gì cơ hội?”.

Trước hết, về sự bao biện và dối trá của Hoàng Phủ Ngọc Phan đã bị tố cáo bởi chính Hoàng Phủ Ngọc Tường khi trả lời phỏng vấn phóng viên Burchett và đoàn làm phim Việt Nam Thiên Sử Truyền Hình năm 1982 tại Huế, chính Hoàng Phủ Ngọc Tường đã xác nhận mình có mặt tại mặt trận Huế như là một nhân chứng của vụ tổng công kích và nổi dậy tại Huế như sau:

Video:  Hung Thần HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG Dối Trá Về Vụ Thảm Sát Huế Mậu Thân 1968

Hỏi: Ông có thể mô tả biến cố nổi dậy ở Huế, đặc biệt liên quan đến vụ thảm sát. Ở đây. Xin đề nghị ông trả lời cho biết những gì xảy ra bấy giờ ở Huế, có những vụ trả thù, đàn áp?

Hoàng Phủ Ngọc Tường: Ông muốn nói đến vụ thảm sát Mậu thân ở Huế? Đó là một chiến công vĩ đại của nhân dân Huế. Nhưng nhân dân Huế đã phải trả một giá đắt cho chiến thắng này. Đó là là một sự trả thù chưa từng thấy của Mỹ và ngụy sau đó. Vì thế nhân dân Huế đã phải trả giá đắt nhất so với các thành phố khác của chúng tôi. Cũng chỉ vì ở đây người Mỹ đã chịu sự tổn thất nặng nề về sinh mạng, về vật chất và chính trị tại Huế.

Sự trả đũa đã vô cùng khủng khiếp. Nhưng tôi nghĩ rằng tôi là một người đã từng sống qua các thời kỳ chiến đấu chống lại người Pháp và thời chiến tranh chống lại người Mỹ, Tôi nghĩ rằng bọn chủ nghĩa thực dân mới thì khôn hơn bọn thuộc địa cũ. Bọn thuộc địa cũ nó chơi franc jeu hơn là thực dân mới. Nói cách khác, bọn chủ nghĩa thực dân mới thường bạo tàn hơn thực dân cũ. Và điều đó là chắc chắn đúng như vậy trong suốt cuộc tổng công kích tết Mậu Thân vừa qua.

Bởi vì tội ác do Mỹ tạo ra được toàn thể thế giới bên ngoài quan tâm, chúng chuyển tất cả tội ác của chúng và đổ lỗi cho những người làm cách mạng chống lại nhân dân của họ. Tôi ám chỉ việc chúng đã dùng vụ thảm sát như một bửu bối đặc biệt để bôi nhọ cách mạng Việt Nam trong cuộc hòa đàm Paris. 

Đây là điều tôi muốn nêu rõ vì tôi biết như là một chứng nhân.

Tôi sẽ nói cho ông mọi sự cho ông một cách khách quan nhất.

Thứ nhất riêng những người bị giết, có nhiều người đã bị giết chắc chắn là do chúng tôi phải thi hành bản án tử hình. Bởi vì khi chúng tôi đến nhà họ, họ đã bắn đến cùng vào những chiến sĩ của chúng tôi làm bị thương khi chúng tôi kêu gọi họ đầu hàng.Vì thế những người này đã bị chúng tôi bắn chết tại chỗ. Trong đám những người này có tên phó tỉnh trưởng, lúc đó hắn đang sống ở Huế.
Trong một ít trường hợp, một số bị giết vì đã từng tra tấn các cư dân, gây cho toàn thể gia đình phải tù tội và đầy ra Côn Đảo. Chính nhân dân căm thù quá lâu, họ bị tra tấn, gia đình họ phải trả thù. Vì thế, khi cách mạng bùng lên và lấy lại được thế kẻ mạnh, nhân dân bùng lên đi lục soát tìm cho ra những tên bạo ngược này để trừ khử chúng như trừ khử những con rắn độc mà nếu như để chúng sống sót, chúng sẽ tiếp tục gây ra tội ác hơn nữa trong chiến tranh.
Mặc dầu chính sách của chúng tôi chỉ là nhằm cải tạo và không bao giờ giết bất cứ ai đã đầu hàng chúng tôi, song khi dân của thành phố đã nắm công lý trong tay của chính họ, thì các cấp lãnh đạo cách mạng của chúng tôi không còn có thể kiểm soát dân chúng trong suốt thời kỳ đang diễn ra. Nhưng tôi phải nói cho ông biết rằng mỗi một tên bị giết thì chúng đã giết ít nhất mười người khác trong các gia đình bị nạn.
Chúng giết mười người bây giờ giết một người bọn chúng, cái giá đó là rất nhẹ. Giết một người là công bằng. Nợ máu đó, căm thù và thi hành bản án như vậy là rất là nhẹ và công bằng.”

Theo tôi nghĩ, bất cứ ai từng theo dõi hoàn cảnh chiến tranh, sự thể có thể chỉ là một sự trả thù nhỏ nhoi. Sự căm thù và sự thi hành bản án như vậy là nhẹ. Và theo tôi, mọi cuộc cách mạng đều giống nhau. Bởi vì đó là một cuộc chiến tranh mà sức mạnh quân sự và trang bị cực kỳ chênh lệch. Nhân dân chúng tôi không sở hữu được những thứ vũ khí như đế quốc Mỹ có. Song điều ấy cũng chẳng sao cả.

Còn đa số đã đầu hàng do chúng tôi giữ lại thì được đưa lên rừng ở trại cải tạo. Hầu hết đã được trở về. Vài người tôi biết chịu đựng không nổi vì khí hậu. Nhưng họ đã trở về với gia đình cả. Nhưng có một số bị giết.Thật không đáng kể, còn lại sau ngày giải phóng đã được trở về.
Phần lớn sự chết chóc đã xảy ra. Một khối lớn những xác chết đó là ai? Chính nhân dân bị bọn Mỹ làm chết không biết bao nhiêu trong các đợt phản kích này. Những người này bị giết và được chôn trong thành phố rồi sau đó được khai quật bởi Mỹ và quay phim tuyên truyền cho Mỹ.
Chẳng hạn, nó đã bỏ bom rơi vào một bệnh viện nhỏ, gần chợ Đông Ba. Nó thả bom làm 200 người vừa chết vừa bị thương. Tôi đã đi trên con đường hẻm vào ban đêm, và tôi tưởng rằng tôi đang dẫm trên đống bùn. Thế mà khi tôi bật cái đèn pile lên, máu khắp mọi nơi. Cả một khu vực bị bỏ bom bởi bom đạn Mỹ bắn phá. Và thế rồi, những ngày cuối cùng khi chúng tôi triệt thoái ra khỏi thành phố, kẻ thù của chúng tôi đã thâu lại và đem đi chôn.
Lý do thứ hai, những ngày cuối cùng khi chúng tôi rút ra thì có nhiều người đã tham gia cách mạng. Những người này theo lực lượng cách mạng, vào rừng sau cuộc tấn công tết Mậu Thân. Và khi kẻ thù trở về vào thành phố, chúng đã giết những người thân của các gia đình này rồi đem chôn trong các hầm tập thể. Những xác chết của lính giải phóng, những người mà chúng tôi không thể thu nhặt được xác cũng bị chúng đem bỏ vào những hố chôn tập thể.

Cộng thêm vào những tù nhân đi theo chúng tôi vào rừng cũng bị giết hại bởi máy bay Mỹ chết chung với các đồng chí của chúng tôi. Máy bay Mỹ cũng tập kích và giết chết các đồng chí của chúng tôi. Những giải phóng quân của chúng tôi cũng bị hy sinh.

Trong những năm 1975 đến 1977, trong khi đào các đường mương và kênh dẫn thủy, chúng tôi khám phá ra được rất nhiều hố chôn tập thể, cái được gọi là nạn nhân bị thảm sát thì chỉ toàn là những người mang đồng phục quân Giải phóng và nón tai bèo của lực lượng giải phóng.
Điều này nói lên mưu mô quanh co, xảo quyệt của bọn tân thực dân. Cuộc chiến này là ranh mãnh của chủ nghĩa thực dân mới. Chúng bắn một mũi tên mà trúng hai mục tiêu. Trước hết là vì chúng muốn tìm cách che dấu tội ác của chúng.

Hơn nữa là chúng muốn đổ lên đầu bộ đội cách mạng những tội ác của chúng. Đây là điều mà tôi đã chứng kiến. Và một sử gia người Mỹ sau đó viếng thăm Huế đã nói cách công khai rằng đây là kế hoạch tuyên truyền vĩ đại của Mỹ, một chiến dịch tuyên truyền chiến thuật đã làm hao tổn tiền bạc của Hoa Kỳ cho cân xứng với cái giá về tiền bạc mà tên Kissinger nhằm bôi nhọ Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam về tết Mậu thân.
Tôi muốn nhấn mạnh là cả một bộ máy tuyên truyền của Mỹ với thế giới đã cố dùng tất cả bộ máy tuyên truyền để đổi trắng thành đen để lừa bịp nhân loại.

Sự thực là có một số xác chết nạn nhân bị giết là do sự giận dữ của dân chúng.

Những con số này quá nhỏ so với con số quá lớn kẻ thù còn sống sót và chúng nó đã chạy ra nước ngoài, chúng tiếp tục nói xấu Việt Nam. Giờ đây họ đã vu khống có tổ chức nhằm chống lại cách mạng Việt Nam. Thế nhưng, ông phải nhìn nhận rằng mặc dù chúng tôi được sự ủng hộ của khắp thế giới khi chúng tôi chiến đấu chống lại kẻ thù của chúng tôi, mà chỉ có dân chúng tôi bị bịt mồm và chịu đổ máu trước họng súng của kẻ thù. Chúng tôi đã phải đổi máu của chúng tôi một cách đơn độc.
Trong suốt cuộc chiến đấu, chúng tôi đã phải đem lại công lý chống lại kẻ thù không đội trời chung của nhân dân – những kẻ mà thế giới đã nhìn nhận như những tội phạm chiến tranh. Dân chúng thế giới đã có một phiên tòa của Bertrand Russell là một thí dụ cho rằng nếu đã có tòa án kiểu Nuremberg, thì đã có hàng ngàn người đã được tha chết trong trận Tết Mậu Thân là những kẻ đáng bị treo cổ sau khi chiến tranh chấm dứt.

Theo như Bertrand Russsell đã dẫn chứng, công lý chẳng bao giờ được thi hành. Vì vậy mà một sĩ quan Mỹ như trung úy William Calley đã giết nhiều người ở Sơn Mỹ mà nó không bị lên án treo cổ.
Và để nhằm mục đích gây chú ý trong trường hợp tội phạm này, chúng đã ngụy tạo một cuộc thảm sát tết Mậu Thân để bôi bẩn cách mạng. Điều này chứng tỏ Mỹ không quan tâm đến vấn đề danh dự của nước lớn đi đánh một nước nhỏ bé. Chính quyền Mỹ đã nói láo về trận tấn công Tết Mậu thân.”

Không cần bàn đến sự trí trá của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong phần trả lời phỏng vấn này khi hắn đổ vấy tội ác thảm sát đồng báo Huế Mậu Thân 1968 cho “Mỹ Ngụy” hay do nhân dân trừng trị bọn ác ôn bởi mọi việc đã rõ như ban ngày. Điều cần lưu ý ở đây là chính Hoàng Phủ Ngọc Tường đã xác nhận sự có mặt của y tại Huế, khi y đi “đã đi trên con đường hẻm vào ban đêm, và tôi tưởng rằng tôi đang dẫm trên đống bùn. Thế mà khi tôi bật cái đèn pile lên, máu khắp mọi nơi. Cả một khu vực bị bỏ bom bởi bom đạn Mỹ bắn phá. Và thế rôi, những ngày cuối cùng khi chúng tôi triệt thoái ra khỏi thành phố, kẻ thù của chúng tôi đã thâu lại và đem đi chôn.”. Như vậy Hoàng Phủ Ngọc Phan còn gì để bao biện nữa không? Việc Tường và Phan có mặt tại Huế và đã ra tay thảm sát đồng bào Huế như thế nào sẽ có nhiều nhân chứng mà chúng tôi sẽ trình bày trong phần sau.

Trở lại với phần trả lời phỏng vấn của Hoàng Phủ Ngọc Tường, qua tâm lý ngôn ngữ, người nghe, người đọc đều dễ dàng nhận ra rằng thực ra Hoàng Phủ Ngọc Tường không phải hiền từ như lời bao biện của Hoàng Phủ Ngọc Phan. Từ ngôn từ cho đến ngôn điệu, thanh điệu và dáng điệu cùng hình thức biểu thái và biểu cảm của Hoàng Phủ Ngọc Tường đều thể hiện một cách quá rõ ràng rằng Hoàng Phủ Ngọc Tường không phải là một con người gian ác mà là một kẻ đại gian ác, đại xảo ngôn, với ngôn ngữ và thái độ không chỉ biểu tỏ lòng hận thù sâu cay với chính quyền miền Nam Việt Nam và với những đồng bào Huế đã bị thảm sát, mà còn lộ ra quá rõ cái hả hê, mãn nguyện của Hoàng Phủ Ngọc Tường trước cái chết của gần một vạn đồng bào: “Thứ nhất riêng những người bị giết, có nhiều người đã bị giết chắc chắn là do chúng tôi phải thi hành bản án tử hình. Bởi vì khi chúng tôi đến nhà họ, họ đã bắn đến cùng vào những chiến sĩ của chúng tôi làm bị thương khi chúng tôi kêu gọi họ đầu hàng.Vì thế những người này đã bị chúng tôi bắn chết tại chỗ. Trong đám những người này có tên phó tỉnh trưởng, lúc đó hắn đang sống ở Huế.”. Nhưng khốn nạn hơn cả là việc Hoàng Phủ Ngọc Tường gieo tiếng ác cho người dân Huế khi cho rằng: “Vì thế, khi cách mạng bùng lên và lấy lại được thế kẻ mạnh, nhân dân bùng lên đi lục soát tìm cho ra những tên bạo ngược này để trừ khử chúng như trừ khử những con rắn độc mà nếu như để chúng sống sót, chúng sẽ tiếp tục gây ra tội ác hơn nữa trong chiến tranh”… Tất cả những điều này không chỉ tố cáo về sự có mặt của Hoàng Phủ Ngọc Tường trong những ngày quân đội cộng sản tàn sát dân Huế trong biến cố Mậu Thân 1968, mà loại ngôn ngữ Hoàng Phủ Ngọc Tường sử dụng cũng như thái độ của y cũng cho thấy rõ Hoàng Phủ Ngọc Tường đích thị là một hung thần máu lạnh đã xuống tay thảm sát hàng ngàn đồng bào Huế mà trong số đó không ít là bè bạn đồng môn hay thậm chí là cả những học trò cũ của Tường.

Còn lời chứng của nạn nhân, của người nhà nạn nhân thì quá nhiều và quá rõ:

Hàng trăm thân nhân những nạn nhân bị bắt giam và đưa ra “Tòa án cách mạng” xét xử tại trường Trung Học Gia Hội đều nói rõ họ là họ có mặt trong phiên toà tại đó. Tất cả những người chứng kiên đều  xác nhận người ngồi xử tội thân nhân họ là ông giáo sư Hoàng Phủ Ngọc Tường, một nhân vật mà người Huế ai cũng biết tên, biết mặt trong thời gian Phật giáo tranh đấu ở Huế năm 1966… Trong số đó có cả  một quả phụ, vợ của một Chuẩn úy thuộc Sư Ðoàn I Bộ Binh, bà quả phụ kể rằng kể khi bà đem thức ăn và áo quần đến cho chồng, ông nói với bà: “Em đừng sợ, người ngồi xử là ông thầy cũ của anh, thầy Tường dạy anh ở trường Quốc Học.” Hoàng Phủ Ngọc Tường còn gì để nói nữa không?

Riêng Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân là những người chỉ huy trực tiếp của cuộc công kích thanh phố Huế, nên không cần phải bàn cãi về sự hiện diện của họ hay không tại thành phố Huế trong suốt 26 ngày đêm cộng sản chiếm đóng tại thành phố này. Điều cần làm rõ ở đây là việc cả hai hung thần đều chối bỏ hành động sát nhân, rằng “TÔI KHÔNG GIẾT AI CẢ”. Và đây, lời tường thuật của một người còn sống sót sau khi cả gia đình đều lần lượt bị Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân bắn chết, “Tôi là người con duy nhất trong gia đình còn sống sót sau tết Mậu Thân cũng như sau những ngày mất nước. Nay viết lại những cái chết thương tâm của những người thân yêu trong Gia đình tôi với tư cách là một nhân chứng và nạn nhân, để tố cáo Tội Ác của Việt Gian Cộng Sản, có như thế, oan hồn của ông nội và anh em tôi mới có thể siêu thoát. Tôi sẵn sàng ra làm nhân chứng trước tòa án quốc tế, cũng như xuất hiện trước các phương tiện truyền thông khi cần thiết. Tên tuổi ông nội tôi, và của ba người anh bị Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Thị Đoan Trinh sát hại:

Tên ông nội: Nguyễn Tín, 70 tuổi.

Ba người anh: Nguyễn Xuân Kính, sinh viên y khoa, sinh năm 1942.

Nguyễn Xuân Lộc, sinh viên luật, sinh năm 1946

Nguyễn Thanh Hải, sinh viên Văn Khoa, sinh năm 1949

Lê Tuấn Văn, sinh viên Văn Khoa, bạn của anh Hải tôi. ”

Chính Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm, giáo sư Hoàng Văn Giàu, giáo sư Nguyễn Đóa, Nguyễn Thiết, Nguyễn Thị Đoan Trinh chỉ huy các toán quân ở vùng Tả Ngạn tại Quận 1, nơi mà Nguyễn Đắc Xuân đã đích thân xử bắn một bạn học cũ là sinh viên Trần Mậu Tý vào sáng Mùng 2 Tết, mặc dù giây phút trước khi bị xử bắn, Trần Mậu Tý đã hết lời khẩn khoản van xin: “Em lạy anh. Bây giờ em theo các anh rồi mà. Em có mang băng đỏ rồi mà. Cách mạng muôn năm… Hồ chủ tịch muôn năm.Nhưng mặc Mậu Tý năn nỉ, hoan hô, Đắc vẫn nhất định nổ súng vào người bạn học cũ.” Cùng lúc đó, giáo sư Tôn Thất Dương Tiềm và giáo sư Hoàng Văn Giàu xử bắn tiếp 5 thương gia khác cùng địa điểm trên trước khi họ hành quân về khu Hữu ngạn bao gồm Quận 3, Vỹ Dạ và các xã Thủy An, Thủy Trường, Thủy Xuân, Thủy Bằng, Thủy Phương, Thủy Dương của Quận Hương Thủy, nơi chúng đã phối hợp với cánh quân của bác sỹ Phạm Thị Xuân Quế bắt tất cả những người dân đang ẩn náu trong các nhà thờ Dòng Chúa Cứu Thế trên đường Nguyễn Huệ và trong nhà thờ Phủ Cam ở Xã Thủy Trường đưa lên Khe Đá Mài hành quyết. Cũng cần nêu thêm một chi tiết quan trọng ở đây là trong số những người bị bắt đi và chôn sống này, Hoàng Phủ Ngọc Phan đã chôn sống luôn cả một bạn thân của mình là Nguyễn Cửu Bính cùng các giáo sư đã dạy dỗ cho Phan tại Đại Học Y Khoa Huế là giáo sư bác sĩ người Tây Đức Slois Alterkoster, Bác sỹ Raimund Discher và Bác sỹ Hort Gunther Kranick cùng vợ cũng là giáo sư từng dạy Hoàng Phủ Ngọc Phan. \

Việc Hoàng Phủ Ngọc Tường đổ vấy vụ thảm sát Huế – Mậu Thân 1968 cho quân đội “Mỹ-Ngụy” hay cho rằng nhân dân Huế đã thực hiện những vụ hành quyết đó vì lòng căm thù của nhân dân đối với các nạn nhân chỉ là một kiểu ngậm máu phun người theo kiểu cách của cộng sản. Việc Hoàng Phủ Ngọc Phan và Nguyễn Đắc Xuân chối bỏ hành động thảm sát đồng bào Huế cũng chỉ là kiểu cách phủi bỏ trách nhiệm mà Hồ Chí Minh đã làm sau cuộc cải cách ruộng đất ở Miền Bắc từ 195 đến 1956 mà thôi.

Điều đáng lấy làm xấu hổ là cho đến ngày nay, đã sau 45 năm kể từ ngày bàn tay của các sát thủ Hoàng Phủ Ngọc Tường, Hoàng Phủ Ngọc Phan, Nguyễn Đắc Xuân, Nguyễn Đóa, Nguyễn Thị Đoan Trinh, Nguyễn Thiết, Tôn Thất Dương Tiềm… và những tên Việt cộng nằm vùng thuộc cấp của chúng nhuốm đẫm máu của đồng bào Huế mà báo chí của đảng cộng sản Việt Nam vẫn tiếp bao biện, tiếp tục che giấu tội ác của những kẻ sát nhân máu lạnh đó, thì làm sao chúng có cơ hội để nhìn nhận sự thật mà cúi đầu ăn năn trước những oan hồn mà chúng đã ra tay sát hại cũng như trước đồng bào Huế. Và điều đáng lấy làm xấu hổ là đến nay vẫn chưa có bất cứ một lời xin lỗi nào từ phía nhà cầm quyền cộng sản về hành vi diệt chủng này, bởi chưa biết ăn năn hối lỗi là chưa biết hành thiện mà vẫn sẽ tiếp tục làm điều ác. Thật là kém phúc cho dân tộc Việt Nam và cũng quá vô phúc cho nghiệp nhà của những kẻ lưu manh nhân danh trí thức.

Ngày 02 tháng 02 năm 2013

© Nguyễn Thu Trâm

© Đàn Chim Việt

 

36 Phản hồi cho “Phản bác báo An ninh Thế giới của cộng sản về những hung thần của Huế-Mậu thân 1968”

  1. Tien Pham says:

    Hãy xem cái video này:

    http://www.youtube.com/watch?v=EQeR3UCSOUY

  2. Ngọc Phan says:

    Tôi là quĩ sứ tại dương gian
    Mạ tôi nằm mộng lúc có mang
    Ba tôi gặn hỏi bà không nói
    Quỹ báo hai con sát vạn nhân

    Mẹ tôi cứ ngỡ ác mộng tàn?
    Không ngờ là ứng mộng Mậu Thân
    Ngọc Tường, Ngọc Phan và gian đảng
    Cuốc sọ, đập đầu chôn sống Dân

    Quỹ sống Tường Phan.

  3. Sự Thật says:

    Kính mời quí vị xem youtube tưởng niệm nạn nhân bị thảm sát tại Huế
    trong biến cố Mậu Thân.

    http://youtu.be/Nc7-1J_slDk

  4. Langthang says:

    Lại “sự thật” ! Vẹm học đòi nói về “sự thật” thì chả khác gì đĩ điếm lên lớp về “trinh tiết”, ai còn lạ gì!

  5. Lý Chính Luận says:

    Tôi chẳng thấy ngạc nhiên chút nào khi nghe báo ANTG cãi thí cho hai thằng đồ tể HPNP và HPNT! Chúng nó “ăn cơm chúa thì phải múa tối ngày” , làm bồi bút cho Vẹm phải khua môi múa mỏ binh vực Vẹm thì cũng là điều tự nhiên thôi! Chúng ta đều là “đầy tớ của nhân dân”, phải bênh vực nhau thì nó mới phải phép chứ !

    Tuy nhiên, đến khi các “đầy tớ nhân dân” này không còn lý do nào nữa để giết dân, chúng sẽ quay lại giết chóc nhau không gớm tay, đó là chân lý!

    Bằng chứng: năm 1989, các “đầy tớ nhân dân” ở Romania sau khi hết lý do để giết dân, bèn quay lại đấu tố và giết nhau nhanh không ai ngờ. Xin xem đoạn video dưới đây, phút thứ 4:00 để thấy hai vợ chồng “đầy tớ nhân dân” Ceausescu bị đàn em lôi ra bắn bỏ như một con chó:

    http://youtu.be/MhTflHfPhgc

    Các chú “đầy tớ nhân dân” ở VN trước sau cũng sẽ chịu cùng số phận, vấn đề chì còn là thời gian thôi!

  6. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ:…”Trong những năm 1975 đến 1977, trong khi đào các đường mương và kênh dẫn thủy, chúng tôi khám phá ra được rất nhiều hố chôn tập thể, cái được gọi là nạn nhân bị thảm sát thì chỉ toàn là những người mang đồng phục quân Giải phóng và nón tai bèo của lực lượng giải phóng

    Với phát biểu trên đây, Hoàng Phủ Ngọc Tường càng lòi ra cái “dốt” và nói lên “mưu mô quanh co, xảo quyệt” của hắn?

    Vì rằng, những ngôi mộ tập thể…NẠN NHÂN bị csvn thảm sát trong Tết Mậu Thân 1968 ở Huế đã được chính quyền VNCH và gia đình khai quật để tìm tung tích, con số này đã được ông Liên Thành ghi nhận…

    Còn “rất nhiều hố chôn tập thể mang đồng phục quân Giải phóng và nón tai bèo” mà HPNT khám phá 1975-1977 khi làm mương thủy lợi thì…không là “nạn nhân Tết Mậu Thân” mà là những tên VC đã bị giết khi tấn công vào Huế mà cấp chỉ huy của Tường đã giấu nhẹm và cho vào quên lãng?

  7. doctin says:

    Mai đây khi đất nước sạch bóng bọn đồ tể Việt cộng , chúng ta sẽ làm phim về cuộc thảm sát Tết Mậu Thân diễn tả về bi kịch của người dân Huế và tội ác của bè lũ Hồ chí Minh tay sai của bọn đế quốc Trung- Xô .

    20 Tháng 2 2008 –
    Phim về vụ thảm sát Katyn được đề cử Oscar

    Lê Diễn Đức

    Năm nay, phim Katyn của đạo diễn Ba Lan Andrzej Wajda được đề cử tranh giải Oscar cuối tuần này ở Hoa Kỳ.
    Đây là bộ phim truyện lịch sử nói về vụ thảm sát gần 22 ngàn binh sĩ Ba Lan tại khu rừng có tên Katyn, vào năm 1940 trên lãnh thổ Liên Xô.
    Vụ thảm sát này là một trong những bi kịch lớn nhất của dân tộc Ba Lan và châu Âu trong thế kỷ XX, được thực hiện có kế hoạch theo chỉ đạo của Stalin và Bộ Chính trị Đảng cộng sản Liên Xô hồi tháng Ba năm đó.
    Phim đã ra mắt công chúng tại Ba Lan từ tháng 9/2007.
    Katyn được đề cử Oscar 2008 cho thể loại phim không nói tiếng Anh bên cạnh các đối thủ nặng ký như “12” của N. Michalkov (Nga), “Forger” của Stefan Ruzowitzky (Áo), “Beaufort” của J. Cedara (Israel) và “Mongol” của S. Bodrov (Kazachstan) .

  8. nguenha says:

    Mới đây thôi, Kỳ-Giác có bài phóng sự đăng ở báo Người Việt “Huế tháng Chạp,buồn chi lạ”,sau khi
    hỏi chuyện nhiều người dân ở Huế,những nhân chứng Mậu thân 68,tác giả đi đến kết luận:”Đả 45 trôi qua,người Huế đả không dám nói về những cái chết năm 1968!. Có những người sống tha hương vẩn
    không dám về làng. Đó chính là câu trả lời cho câu hỏi: Ai đả giết người Dân Huế”. Quá chính xác.!
    Tương tự như thế,hơn 3 triệu người Việt sống tha-hương trên khắp thế giới,đó chính là bằng chứng cho
    sự gian-ác,dả man của CS. Đó cũng chính là tiếng nói,đâu là Thống nhất Đất nước!!.Khỏi cần bàn nhiều .
    Tất cả là Dối trá và lừa bip!

  9. quang phan says:

    Thiếu tướng Lê văn Cương – nguyên Viện trưởng Viện Chiến Lược – Bộ Công an Cộng sản :”… Cũng đã từng có nhiều người nói về việc hệ thống truyền thông Trung Quốc đưa thông tin sai lệch, “làm hỏng dân”…
    Chuyện lừa dối của họ là truyền thống, từ thời Đông Chu liệt quốc đến giờ. Họ biến con người thành những con cừu, chỉ thực hiện mệnh lệnh của cấp trên. Đến giờ phút này, truyền thông Trung Quốc là hệ thống nói dối lớn nhất hành tinh, chỉ phục vụ ý đồ chính trị của giới chóp bu “. ( Trích)

    Bè lũ Việt cộng cũng là những kẻ nói láo đến tận cùng của sự bỉ ổi, hèn hạ và đê tiện .

    Vây thì đảng Cộng sản nào chiếm giải quán quân bịp bợm nhất hành tinh ?

    Ta có thể dựa vào lời tuyên bố của tổng bí thư đảng CS Liên xô Mr. Gorbachev : “Tôi đã bỏ một nửa cuộc đời cho lý tưởng CS. Ngày hôm nay tôi phải đau buồn mà nói rằng: Đảng CS chỉ biết tuyên truyền và dối trá” mà phán rằng các đảng Cộng sản trên thế giới thảy đều chiếm giải quán quân vô địch về bịp bợm ngang nhau .

  10. quang phan says:

    Bọn Cộng sản ở nước nào cũng vậy , chúng là những kẻ nói láo đến tận cùng của sự bỉ ổi, hèn hạ và đê tiện .

    Đại tá Cộng sản Nguyễn Khải, một thời là phó tổng thư ký Hội Nhà Văn CSVN, trong bài viết “Đi Tìm Cái Tôi Đã Mất”: Người Cộng sản nói dối lem lém, nói dối lì lợm, nói dối không hề biết xấu hổ,

    Nhà văn Xuân Vũ, đã từng một thời trong hàng ngũ Cộng sản, trong tác phẩm “Đồng bằng Gai Góc”: “Đảng Cộng sản sinh ra để làm hai việc: Nói láo và làm bậy. Hễ chúng nói là nói láo, hễ chúng làm là làm bậy”…. “Bàn tay ác hại của đảng Cộng sản mó tới đâu thì máu đổ tới đó “.

    *** Suốt trong thời kỳ Cộng sản ngự trị ở Nga và Ba Lan, sự kiện thảm sát Katyn đã bị ém nhẹm và tội ác này bị Cộng sản đổ cho quân đội phát xít Hitler. Mọi đề tài liên quan đến Katyn bị cấm kỵ, nhào nặn trong dối trá và chỉ được bạch hóa dần sau khi hệ thống Cộng sản bị sụp đổ ở Ba Lan vào năm 1989 và tại Liên Xô vào năm 1991. Quốc hội Liên bang Nga ngày 25-11-2010 đã bỏ phiếu thông qua nghị quyết thừa nhận vụ Stalin đã ra lệnh sát hại 22000 sĩ quan và công dân Ba Lan ở rừng Katyn ( phía tây nước Nga) năm 1940 . Nghị quyết được thông qua tại quốc hội Nga, với 342 phiếu thuận, 57 chống, không ai bỏ phiếu trắng, công nhận vụ giết hại gần 22 ngàn sĩ quan Ba Lan vào mùa xuân năm 1940 là tội ác của chế độ Stalin. (Trích)

    ***Hai triệu người dân Cam Bốt đã chết trong suốt thời kỳ cầm quyền của Khmer Đỏ từ năm 1975 đến 1979. Dưới sự lãnh đạo của Pol Pot, chế độ từng được Trung Quốc hậu thuẫn này đã xây dựng một chủ nghĩa nông dân Mao-ít không tưởng và trở thành thành một cuộc diệt chủng khi các nhà lãnh đạo của chế độ tìm cách loại bỏ bất cứ người nào mà họ coi là mối đe dọa.

    Nhân vật số hai được coi là cánh tay trái của lãnh tụ Khmer Đỏ Pol Pot là Nuon Chea khi ra trước tòa án Liên Hiêp Quốc nhóm ở Phnom Penh về tội diệt chủng , để biện hộ, đã tìm cách mô tả bản thân như người bảo vệ quyền lợi của người dân Khmer, nhất là trước nước Việt Nam láng giềng, mà ông nói đã tìm cách nuốt chửng Campuchia. Ông Nuon Chea nói ông hành động vì quyền lợi đất nước . ( Trích )

    • Nhà văn Xuân Vũ, đã từng một thời trong hàng ngũ Cộng sản, trong tác phẩm “Đồng bằng Gai Góc”: “Đảng Cộng sản sinh ra để làm hai việc: Nói láo và làm bậy. Hễ chúng nói là nói láo, hễ chúng làm là làm bậy”…. “Bàn tay ác hại của đảng Cộng sản mó tới đâu thì máu đổ tới đó “
      Cộng Sản đểu vậy mà sao dân ta lại ủng hộ CS nhỉ?Nếu Dân không ủng hộ sao CS thắng VNCH được?
      CS lại hay chủ quan các trại lính không thèm rào kẽm gai mấy lớp,không gài mìn ngoài hàng rào sao mấy chục năm qua không thấy chỗ nào bị tập kích?
      Bọn CS còn không thèm tra tấn tù binh VNCH giống như các trại tù cua VNCH tra tấn người của họ họ đểu thật.

      • nvtncs says:

        Hãy nhìn tình trạng đất nước ngày hôm nay thì biết CSVN là cái gì.

      • T. says:

        Tôi không biết nghĩ Nguyễn Phương Định gì vì ngay hiện nay chính cái bọn ” gọi là bên thắng cuộc” đang tìm mọi cách để bôi bẩn lẫn nhau và chỉ chờ có cơ hội là chúng giết nhau, Định thử tìm xem tất cả lịch sử VN có người nào giống Tố Hữu không? Có người nào giết nhiều người Việt như HCM không? Có người nào, đảng nào bán nước, bán biển đảo cho Tàu chưa?

      • Ố Ngu Xuẫn Giả says:

        Ông gặp thằng ăn cướp dí súng vào đầu Ông thì nó bảo làm gì như “xơi của lạ” chẳng hạn, có lẽ Ông cũng làm thôi, trừ phi ông Nguyễn Phương Định là một Văn Thiên Tường!!!Ông có một nhận xét vô cùng độc đáo không giống ai về 2 thể chế! Rất đáng phục trí thông minh của Ông!Cửu ngưỡng! Cưũ ngưỡng! Đại cữu ngưỡng!

      • Austin Pham says:

        Anh bạn nói sai phương hướng rồi. Xuân Vũ đã sống với cộng sản nên đã kết luận chính xác như vậy khi không còn trong vòng kiễm soát của chúng nữa. Đám miền nam nào ủng hộ Bắc Việt lúc đó chưa một ngày sống với cộng sản cả, nghe tụi nó bố láo cứ tưởng như thật. Đến khi biết là tụi nó cở nào cũng…láo thì quá muộn rồi. Ngoài bắc thì vừa bị “nhồi sọ” vừa bị “chế độ siết bao tử”, cộng các trại tù của Bác thì cở nào cũng chết. Ối trời! Bộ đội cụ Hồ, anh nào mà không có xâm “sinh bắc tử nam” chứ, thân như kể bỏ rồi. Đừng có bảo là “nhân dân” ủng hộ nhá, nghe nó sống sượng lắm. Từ thời chiến cho tới thời bình, đảng cộng sản được nhân dân ủng hộ tới mức phải nuôi cả bầy công an, đủ hiệu đủ ngành. Đã vậy còn leo lên tới mạng nữa chứ. Đó là sự sợ hải, sợ bị dân…chiên tới nơi. Anh bạn đừng quên, bà con miền bắc vào thăm thân nhân họ hàng lúc mới “đứt phim” như đi chợ. Chuyện gì, tình cảnh họ như thế nào ngoài đó đều kể rõ và…nhỏ cho họ hàng trong nam nghe. Các đồng chí làm gì ngoài đó mà “nhân dân” phải sợ đến thế. Có thể là anh chuyện xài ngữ nghĩa của tiếng Việt…cộng nên cho đó là “ủng hộ” ư? Trước mắt tôi chấp anh một bi là khi có họp hành, mítting chào mừng gì gì đó thì đám công an khu vực đến từng nhà hối thúc, đe nẹt từng hộ gia đình, chưa kể họ hàng của Bác là mặt trận tổ quốc, cháu nội cháu ngoại của Cụ-đoàn thanh niên cộng sản và đội thiếu niên tiền phong theo đuôi cho rôm rả kịch nghệ. Nếu không thì không có con ma nào xuất hiện để làm chuyện “ăn cơm nhà, vác ngà voi” cho anh ba Thành. Đói bỏ mẹ, kiếm cơm còn chưa có, bobo với sắn lát mà cứ nói chuyện thiên đường không hà. Ghét dể sợ!!
        Anh có đi tù của VNCH chưa, hay là anh lại đọc báo Nhân Dân và các truyện phóng tác của nhà máy in Trần Phú? Hỏi cho vui thôi chứ không chừng anh sẽ vô vai mới làm nhân chứng “tội ác của Mỹ Ngụy” không chừng. Nhớ nhắn với đám bịp ở nhà trưng bài tội ác gì đó là cái máy chém của NDD chỉ chém duy nhất một người: tướng Ba Cụt. Kế tiếp, 16 tấn vàng là tụi cộng sản bắc việt lấy đi chứ không phải Nguyễn Văn Thiệu. Bác Hồ thì có vợ tùm lum, Trần Dân Tiên cũng là hắn. Lê Văn Tám, Cù Chính Lan, Phan Đình Giót…hoàn toàn không có giấy căn cước. Má ơi! Đám này đông lắm, ủng hộ cho đảng và Bác hết mình nhưng không có hộ khẩu trên thế gian. Tuy vậy các cô hồn “nhân dân” luôn tồn tại trong sách báo của ta để nhắc nhở các thế hệ trẽ như anh-gốc cây cuốc.
        Thân chào biệt đội- Rau 900.

      • Nguyen Thien says:

        Nguyễn Phương Định (04/02/2013 at 14:16)

        Trời đất ơi! Thời buổi này mà bạn vẫn còn lẹt đẹt đàng sau, không hiểu chiến tranh VN được giải quyết bởi Mỹ, Trung Quốc hay sao!
        Bạn có khả năng đọc-hiểu bài này không?

        _Hội nghị Paris (Bài 4), http://old.danchimviet.info/archives/72780/hoi-nghi-paris-bai-4/2013/02

        _Kissinger và Hòa đàm Paris: http://old.danchimviet.info/archives/72598/kissinger-va-hoa-dam-paris/2013/01

        _Hiệp Định Paris, một bản án tử hình?, http://old.danchimviet.info/archives/25254/hi%E1%BB%87p-d%E1%BB%8Bnh-paris-m%E1%BB%99t-b%E1%BA%A3n-an-t%E1%BB%AD-hinh/2011/01

        Và loạt bài về VN ở đây, http://old.danchimviet.info/archives/author/trongdatnrc6ezjnf9uwwdsjhwghgwxequwbdmc

        Nếu bạn muốn nghe và đọc tiếng Mỹ, thì mời xem ở đây:
        http://allthewaywithlbj.com/nixon-tapes/

      • quang phan says:

        Dưới đây là trả lời cho câu hỏi của tên Việt cộng nằm vùng trên mạng DCV :

        *** Trong cuộc phỏng vấn dành cho phóng viên Nguyễn Hùng của đài BBC ngày 15-1-2008, nhà báo Bùi Tín hiện sống ở Paris đã trả lời một số câu hỏi:
        Hỏi: - Tết Mậu Thân, ý định chiến lược của cuộc tiến công là gì ?
        Trả lời: - Các cuộc tiến công đồng loạt, bất ngờ vào các thành phố, thị trấn, căn cứ, sở chỉ huy Mỹ và VN Cộng hòa nhằm tiêu diệt sinh lực đối phương, với mục đích cuối cùng là sự nổi dậy rộng khắp của dân chúng, là cuộc Tổng khởi nghĩa toàn miền Nam kết thúc cuộc chiến.
        Hỏi: - Mục đích ấy có đạt không thưa ông ?
        Trả lời: - Rõ ràng là không. Hoàn toàn không có nổi dậy, không có khởi nghĩa. Đó chỉ là ảo tưởng chủ quan .

        *** Ai? Tôi! ( Nhà thơ miền Bắc Chế Lan Viên – 1987)

        Mậu Thân 2.000 người xuống đồng bằng
        Chỉ một đêm, còn sống có 30
        Ai chịu trách nhiệm về cái chết 2.000 người đó?
        Tôi! Tôi – người viết những câu thơ cổ võ
        Ca tụng người không tiếc mạng mình trong mọi cuộc xung phong
        Một trong ba mươi người kia ở mặt trận về sau mười năm
        Ngồi bán quán bên đường nuôi đàn con nhỏ
        Quán treo huân chương đầy, mọi cỡ
        Chả huân chương nào nuôi được người lính cũ!
        Ai chịu trách nhiệm vậy?
        Lại chính là tôi!
        Người lính cần một câu thơ giải đáp về đời
        Tôi ú ớ
        Người ấy nhắc những câu thơ tôi làm người ấy xung phong
        Mà tôi xấu hổ
        Tôi chưa có câu thơ nào hôm nay
        Giúp người ấy nuôi đàn con nhỏ
        Giữa buồn tủi chua cay vẫn có thể cười

        ***“Đồng chí” Bảy Vân, vợ Lê Duẫn, trong cuộc phỏng vấn ngày 23 tháng 12 năm 2008, đã trả lời Xuân Hồng, phóng viên đài BBC rằng: – “Anh Ba ( Lê Duẫn) nói với lãnh đạo Trung Quốc rằng”: Chúng tôi đã hi sinh 10 triệu người rồi, nếu Trung Quốc chi viện cho chúng tôi thì chúng tôi thắng Mỹ với những hi sinh thấp hơn, còn như Trung Quốc không chi viện, chúng tôi dù phải hi sinh vài triệu người nữa, chúng tôi vẫn thắng Mỹ”.

        ***Theo tài liệu đúc kết từ Đại Hội 4 của đảng Cộng sản Việt Nam năm 1976, ít nhất là 4.000.000 thanh niên miền Bắc đã chết trên chiến trường – gồm cả số người chết trên đường xâm nhập từ Bắc vào Nam.

        ***Tiến sĩ Nguyễn Thanh Giang, một nhà cách mạng lão thành, trong bài “Thắp Chung Nén Nhang Cho Tấm Thảm Kịch Quá Khứ” đã viết:“Ai phải chịu trách nhiệm đối với những con số ghê rợn thế này:1.1 triệu liệt sĩ; 559.200 thương bệnh binh; hơn 300,000 người mất tích .( Báo Tổ Quốc số 29 )

      • quang phan says:

        Một câu trả lời nữa cho câu hỏi của tên Việt cộng nằm vùng trên mạng DCV :

        Thà chết chứ không chịu về sống với Việt cộng :

        Theo phúc trình của Liên Hiệp Quốc, hơn 300000 người Việt đã chết ngoài Biển Đông trong hành trình đi tìm tự do , nhưng có lẽ không đề cập đến những cái chết thương tâm vì “ bị khước từ tư cách tị nạn chính trị” dưới đây :

        “ Ðến năm 1988 vì quá mệt mỏi với số người tỵ nạn phải cưu mang trên hơn mười năm, Cao Ủy Tỵ Nạn và các quốc gia có trại tạm cư đã quyết định áp dụng hệ thống thanh lọc để xác định tư cách tỵ nạn chính trị của các thuyền nhân nếu họ đến sau ngày 16-6-1988. Quyết định này cũng đã gây ra nhiều thảm cảnh rất đáng thương như được kể lại dưới đây :

        0 giờ ngày 16-6-1988 mở đầu một định mệnh khác cho những người VN vượt biển. Kể từ ngày này , họ sẽ bị đối xử như những người nhập cảnh bất hợp pháp và phải chờ chính phủ thanh lọc để xác định tư cách tỵ nạn chính trị, trước khi được cứu xét cho đi định cư ở nước thứ ba.

        – Ngày 20/5/1994, Lê Xuân Thọ, 28 tuổi, tự rạch bụng mình và tự thiêu. Anh sau đó đã chết vì phỏng nặng.

        -Phạm Văn Châu, một cựu quân nhân , tự thiêu ở trại tị nạn Galang, Nam Dương ngày 26/4/1994. Hai ngày sau thì anh qua đời.

        - Ngày 12/4/1992, Nguyễn Văn Quang, một hạ sĩ thuộc Liên đoàn 1 Không vận của Nam VN, đã treo cổ tự tử ở trại Galang, Nam Dương, sau khi bị khước từ tư cách tị nạn chính trị, và đơn kháng cáo của anh cũng bị bác. Anh mất đi để lại 1 góa phụ và 3 đứa bé mồ côi cha còn nhỏ dại.

        - Ngày 30/8/1991, tại trại Galang, Nam Dương , cô Trịnh Kim Hương, 28 tuổi, tự thiêu sau khi bị phủ nhận tư cách tị nạn chính trị.

        - Hoàng Thị Thu Cúc, 26 tuổi, một trong số vài người sống sót khi vượt biên khỏi VN. Cha cô là lãnh tụ của một chính đảng chống Cộng và đã chết trong ‘trại cải tạó của CS. Gia đình cô bị trục xuất khỏi nhà tới một trại lao động cưỡng bách. Bản thân Cúc cũng bị đuổi khỏi trường vì ‘lý lịch gia đình xấu.’ Bất kể những sự kiện trên, cô vẫn bị khước từ quy chế tị nạn. Tháng12/1992, khi đơn kháng cáo của cô bị bác bỏ, cô đã treo cổ tự tử, để lại bốn anh em trai ở trại Sikiew, Thái Lan.

        - Vụ tự sát của Lâm Văn Hoàng, 22 tuổi, đã gây nên một cuộc biểu tình phản đối ở trại tị nạn Pulau Bidong, Mã Lai. Anh đã lao mình từ vách đá xuống biển, sau khi bị từ chối tư cách tị nạn chính trị vào tháng giêng năm 1991.

        - Trần Văn Minh, cựu trung úy, treo cổ tự tử ngày 10/10/1992. Ông được cấp quy chế tị nạn chính trị, nhưng người con trai Trần Minh Khôi, 18 tuổi, đã bị rớt ‘thanh lọc’. Vì Khôi không có 3.000 đôla Mỹ mà các viên chức duyệt xét đòi hỏi, đơn kháng cáo của anh sau đó cũng bị bác.

        - Ngày 8/12/1993, Trần Anh Dũng từ trần khi lên cơn suyễn, sau khi Cao ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc đóng cửa trạm y tế duy nhất trong trại tị nạn.

        - Tháng 2/1993, Lưu Thị Hồng Hạnh, một em gái 16 tuổi không người thân thích, đã tự thiêu sau khi Cao ủy tị nạn LHQ rút lại quy chế tị nạn của em.

        - ” Chị thương, hôm nay em đã bị từ chối tư cách tị nạn chính trị .Rạng sáng mai, em sẽ treo cổ tự tử để thoát mọi đau khổ. Nhưng lúc nào em cũng sẽ ở bên cạnh chị để che chở cho chị và các cháu. “. Thư tuyệt mệnh của anh Nguyễn Văn Hai, 27 tuổi, viết cho chị vào buổi tối trước khi tự tử trong Trại Cấm Whitehead, Hồng Kông, ngày 16/2/1990.

        - ” Bản tường trình của luật sư đã khiến tôi phải sống trong lo sợ. Nó đã dần dần đẩy tôi vào chỗ chết.” Trịnh Anh Huy, 20 tuổi, tự thiêu ngay trước văn phòng của Cao ủy tị nạn LHQ ở Galang, Nam Dương, ngày 27/8/1992.

        - ” Tôi chết đi không phải vì tuyệt vọng, mà vì tôi muốn đem lại niềm hy vọng và sự sống cho nhiều người khác.” Vài hàng tuyệt mệnh của Nguyễn Ngọc Dũng, 25 tuổi. Ngày 3/5/1993, anh đã tự đâm vào tim và chết tức khắc trước văn phòng Cao ủy tị nạn LHQ tại trại Sungei Besi, Mã Lai.

        v…v…

      • ABC says:

        -Muốn biết dân VN ủng hộ hay không thì hãy cho tổng tuyển cử tự do,dưới sự giám sát của quốc tế đi,có dám không ?
        -Các doanh trại CS trước giờ chưa bị tập kích bởi vì đụng tới chúng ,chúng giết cả nhà từ trẻ tới già,nhưng chưa không có nghĩa là sẽ không,cái ngày “càng cao oan nghiệt,càng oan trái nhiều”đó sẽ tới,giống như Lybie,Syria,Ai cập vậy đó thôi,chú em ạ ! không có chế độ nào tồn tại mãi !
        -Còn câu “CS không tra tấn tù binh”,chú mầy chui từ cái xó nào ra đó,hỏi cả người Mỹ lẫn Việt,những ai từng ở tù CS đều biết ngón đòn của CS chúng mầy trong việc hành hạ tù nhân. Hãy tìm đọc những cuốn hồi ký của Thượng toạ Thích thiện Minh,Linh mục Nguyễn hữu Lễ,Vũ thư Hiên,Nguyễn chí Thiện,Đặng chí Bình,Phan nhật Nam,John McCain thì rỏ,chú em dư-luận-viên ạ !
        (Còn 6 ngàn nạn nhân ở Huế năm Mậu Thân,họ bị CS bắt đi,rồi bị đập đầu,chôn sống,thế họ là tù gì?bố khỉ !)

Leave a Reply to nguenha